Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
munro truyện quốc quan ngắn Nhung Chung chẳng hoang bich Trung nhac quynh chuyen thuoc nguyet linh VNCH Henry phải Nguyen không Saigon quang trong luong
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

October 2024
MonTueWedThuFriSatSun
 123456
78910111213
14151617181920
21222324252627
28293031   
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?

Go down 
Tác giảThông điệp
Thien Do
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeFri Nov 22, 2013 12:01 pm

Bài viết của GS Stephen B. Young. Ông qúa thấu hiểu VN và cũng như sử Việt nói chung nên bài của ông qúa chi tiết mà một người VN chúng ta chắc chưa có một bài tương tự. Nhờ phổ biến rộng đến từng tầng lớp dân tại VN/ PQA.
Ông Young, người Hoa Kỳ, Luật sư, nói tiếng Việt, có vợ là người Việt, đã sang VN nhiều lần. Đọc kỹ bài viết, mọi người sẽ thấy cách hành văn của một người ngoại quốc viết tiếng Việt, tuy rất kinh điển và rành lịch sử Việt Nam.
Stephen B. Young, Global Executive Director of the Caux Round Table, is a lawyer and writer. He has served as Dean of the Hamline University School of Law and as an Assistant Dean at Harvard Law School

Ai thống trị Việt Nam ngày nay: 
Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?
Stephen B. Young

Có một tổ chức hiện nay cai trị Việt Nam từ Lạng Sơn đến Cà Mau như là vua chúa Phong kiến ở Tàu hay ở Âu châu thời Trung cổ . Một bộ máy võ trang tập trung các quyền hành lớn trong tay; không được dân bầu lên, và dân tuyệt đối không có quyền kiểm soát hay phê bình. Tổ chức này mang tên là “Đảng Cộng Sản Việt Nam”.
Nhưng, thực sự, tổ chức nầy có phải là một Đảng đúng nghĩa của một đảng hay không?

Đáng lẽ ra một Đảng chánh trị phải có một chánh nghĩa, một sức mạnh do một lý tưởng, một nền tảng triết lý hay lý thuyết, một khuynh hướng thể hiện nguyện vọng của đảng viên để hành động nhằm phục vụ đất nước và dân tộc của mình.
Vì vậy, nếu cái gọi là Đảng Cộng Sản mà không phải là một Đảng đúng nghĩa, thì bộ máy đó là cái gi?

Một tập thể những người có chung một chí hướng tôn thờ người ngoài, một công ty làm ăn, một tổ chức mafia khai thác thị trường đất nước của họ chăng?

Như vậy chúng ta có vài tiêu chuẩn để đánh giá cái gọi là Đảng Cộng Sản bây giờ, đó là một đảng phái hay chỉ là một bọn làm ăn thiếu lương thiện?

Tôi đồng ý đã có thời gian cái goi là đảng Cộng Sản ngày nay có những hoạt động như là đảng phái đúng nghĩa. Nhưng những hoạt động ấy tốt xấu, hay dở, có lợi hay có hại cho đất nước Việt nam là chuyện khác .Tôi nói đó là một “thứ đảng phái” vì lúc ấy đảng Cộng Sản theo ý thức hệ Mác-Lê, vận dụng chủ thuyết mác-lê làm cách mạng võ trang cướp chánh quyền thực dân. Tiếp theo, đảng cộng sản phát động cuộc cách mạng xã hội, tiến hành giai cấp đấu tranh, đấu tố địa điền chủ, ám sát công chức, trí thức, lãnh đạo tôn giáo, tịch thâu tài sản của người giàu có để sau cùng đưa giới lao động, những tên du thủ du thực, lên cầm quyền và khi vào Bộ chánh trị, lại lãnh đạo đất nước, dân tộc. Hành động của đảng cộng sản lúc đó có mục đích thi hành "chính nghĩa xã hội chủ nghĩa ” theo ý hệ Mác-Lê.

Nhưng từ lâu lắm rồi, cái gọi là đảng Cộng Sản không còn giống như trước đó nữa. Nó đã hoàn toàn biến chất để trở thành một cái gì khác hẳn. Tức nó không phải cộng sản, không mang nội dung mác-lê, không chủ trương giai cấp đấu tranh để tiến lên xã hội công bằng, người không bốc lột người, như kinh điển mác-lê dạy người cộng sản.

Cách đây vài năm, ông Đặng Quốc Bảo, Khoa giáo trung ương, trong một báo cáo phổ biến hạn chế cho đảng viên cao cấp, nói rằng “hiện tại đảng Cộng Sản không còn chính nghĩa chút nào vì thuyết Mác-Lê lỗi thời và cũng không đúng, không khoa học”. Theo ông Bảo, thì đảng cộng sản không nên áp dụng thuyết ấy nữa. Hai ông Mác và Lê đã nghĩ sai về vũ trụ, về trời đất, về đời sống nhân loại. Vậy người thông minh phải vứt bỏ chủ thuyết Mác-Lê.

Nếu ông Bảo đánh giá lý thuyết Mác-Lê đúng, thì đảng Cộng Sản không có một chính nghĩa nào để vẫn khẳng định tiếp tục đưa Việt nam đi theo con đường của Mác-lê.

Vậy đảng cộng sản là cái gì? Chỉ là một tập hợp những người đầy tham vọng và quyền lực. Họ không khác gì một thứ giặc cướp đối với nhân dân.

Ông Bảo nói thêm rằng “ tổ chức anh chị em cán bộ phải giử quyền cai trị Việt nam vài năm nữa, vì nếu không có một lực lượng mạnh giử ổn định chính trị xã hội, thì nước sẽ loạn và dân sẽ khổ ”.

Lấy sự ổn định làm chính nghĩa của mình không có ý nghĩa tốt đẹp vì hoàn toàn thiếu thuyết phục. Chính nghĩa ổn định, nhiều người bình thường có thể nói và thi hành. Cần gì phải có cái gọi là đảng Cộng Sản với 3 triệu đảng viên, với vai trò lãnh đạo toàn diện đất nước và xã hội ? Quân Đội làm được. Phật Giáo làm được. Việt Quốc làm được. Ai cũng hy vọng làm được. Cái gọi là đảng Cộng Sản không thể tự cho là chỉ có họ mới làm được.

Theo tuyên truyền của đảng cộng sản, trong quá khứ, họ có công đức lớn để đứng trên và trước mọi người khác. Tức họ cho rằng họ có vai trò lịch sử Có đúng như vậy không?

Để trả lời, giờ đây, Bộ Chính Trị hãy tổ chức gọi hồn các đồng chí của họ đã chết, chết vì hi sinh hay chết oan vì đảng cũng được, để hỏi công việc đảng làm. Rồi, có lẽ họ nên gọi hồn để hỏi cái gọi là đảng cộng sản thật sự có công đức với dân tộc Việt Nam hay không? Rồi, họ có thể gọi hồn để hỏi đảng cộng sản tại sao ngày nay vẫn nói đi theo mác-lê, mà trên thực tế không thấy xã hội việt nam chuyển biến theo mô hình” chính nghĩa Mác-Lê.” một chút nào nữa. Vậy thì cái đảng này nên tự giải tán, và có mang tội với đất nưóc, với dân tộc không?

Chúng tôi cũng có thể gọi hồn như Bộ Chính Trị. Chúng tôi có thể gọi hồn các vị cũng nằm xuống, vì nhiều lý do khác nhau, hỏi họ về công đức của cái gọi là đảng Cộng Sản.

Thí dụ, hỏi Đức Huỳnh Giáo Chủ của Phật Giáo Hòa Hảo, hỏi ông Trương Tử Anh, Đảng trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng , ông Lý Đông A, Thư ký trưởng Đảng Duy Dân, các nhân sĩ yêu nước Ngô Đình Khôi, Nguyễn văn Bông, Tạ Thu Thâu, Nguyễn An Ninh, Hồ văn Ngà, Phan văn Hùm, Nguyễn văn Sâm, … và những người dân Huế chết hồi Tết Mậu Thân, vân vân,… cho đến 1 ,2 triệu người Việt nam bình thường khác, chết trên biển cả, trong rừng sâu, trong các trại tù rải rác khắp cả nước.

Gọi hồn tất cả những người này về và lắng tai nghe họ nói số phận của dân tộc Việt Nam từ khi Đảng Cộng Sản vận dụng “chính nghĩa Mác-Lê” để cướp lấy quyền lãnh đạo đất nước và giử độc tôn cho đảng .

Xin trả lời: Công đức ở đâu?

Bằng chứng thứ hai cho thấy cái gọi là đảng Cộng Sản là một đảngthì đảng ấy có hành động cụ thể như thế nào?

Ngoài sự hiểu biết, sự suy nghĩ, sự tính toán của con người, các hành động của người đó phải cho chúng ta thấy rõ, một cách minh bạch, để kết luận người đó tốt hay xấu, giỏi hay dở, đạo đức hay gian ác, cần tồn tại hay nên vứt đi thôi ?

Cái gọi là đảng Cộng Sản đó, cách đây 8 năm, đã tự động hiến dâng đất đai của tổ tiên để lại cho Bắc Triều mới . Và cả biển nữa! Tại sao?

Để đáp ứng sự đòi hỏi của Bắc Triều mới? Phải.

Ở điểm này, chúng ta hảy nhìn rõ. Cái gọi là đảng Cộng Sản đó vì nhu cầu tồn tại đã dâng đất, dâng biển cho Bắc kinh. Đây là nhu cầu sanh tử. Đảng cộng sản phải làm một việc tội lỗi như vậy chỉ vì đảng lo sợ nhân dân Việt nam hỏi tội của họ đối với tổ quốc và nhân dân từ trước đến giờ. Mà nhân dân hỏi tội có nghĩa là đảng sẽ bị mất quyền cai trị. Hoặc một vụ Thiên An Môn Việt Nam sẽ xảy ra . Trước nỗi ám ảnh mất quyền lực, đảng cộng sản cần sự ủng hộ, sự tiếp tay của Bắc Triều mới, mặc dầu có tổn hại đến quyền lợi tối thượng của Quốc gia.

Như vậy đảng cộng sản ở Hà nội không thể tự cho là một đảng có chính nghĩa yêu nước được, mà phải bị kết án là một đảng bán nước mới đúng.

Nếu đảng Cộng Sản Hà nội chuyên tâm phục vụ cho đòi hỏi, tham vọng của Bắc Triều mới, thì Việt nam tất nhiên phải lâm nguy làm thân nô lệ cho Hán Tộc. Nếu chỉ có riêng cái đảng cộng sản làm nô lệ hán tộc thì chúng ta hà tất phải tốn lời.

Thực tế ở Việt nam cho ta thấy công an, tình báo của Việt Nam đều do công an, tình báo Trung Quốc đào tạo và cố vấn. Nhờ đó mà công an, tình báo Hà nội mới có đủ bản lãnh đàn áp những người dân chủ ở Việt nam, đàn áp dân oan nạn nhân của những vụ đất đai bị đảng cộng sản tước đoạt, đàn áp những vụ biểu tìng chống Trung quốc xăm chiếm đất đai bằng vũ lực và thô bạo.

Nhìn lại lịch sử Việt nam thì từ thời Ngô Quyền đến nay, chỉ có vài nhà vua Việt nam theo Bắc Triều một cách xấu hổ như vậy. Có Nhà Mạc phải xin sự ủng hộ của Hoàng đế phương Bắc để đối phó với Nhà Lê. Có vua Lê Chiêu Thống xin Trung Quôc gởi binh qua Hà nội để đánh anh em Nhà Tây Sơn. Có vua Gia Long và Minh Mạng lấy y thức hệ Tống Nho của Nhà Thanh bên Tàu để làm nền tảng đạo lý xây dựng uy quyền cho Nhà Nguyễn . Nhưng các ông vua này không làm mất đất, mất biển vào tay ngoại bang chỉ vì quyền lợi riêng tư như đảng cộng sản ngày nay.

Cầu viện thường hay lệ thuộc tư tưởng của kẻ khác, khó tránh khỏi bị dẩn đến mất chánh nghĩa quốc gia. Phải chăng vì thế mà Nhà Mạc đã không thắng Nhà Lê, vua Lê Chiêu Thống thua Quang Trung Nguyẽn Huệ. Riêng Nhà Nguyễn vì chọn lựa sai lầm học thuyết lỗi thời mà cứ khăng khăng ôm giữ nên thua người Pháp. Tức một thứ lệ thuộc tư tưởng.  Khi có được chỗ dựa mạnh là Bắc kinh, cái gọi là đảng Cộng Sản sẽ đánh bại được toàn dân Việt nam chăng? Tức đảng cộng sản vỉnh viễn đàn áp, bốc lột nhân dân chăng?

Mới đây khi nghe tin Bắc Kinh tổ chức Hoàng Sa và Trường Sa trở thành môt đơn vị hành chánh mới trực thuôc Tỉnh Hải nam, lập tức xảy ra nhiều cuộc biểu tình của dân chúng thanh niên, sinh viên ở TP Hồ Chí Minh, ở Hà nội, chống chánh sách xăm lược của Trung Quốc. Cái gọi là Đảng Cộng Sản không dám lên tiếng phản đối kẻ cướp đất, trái lại thô bạo đàn áp dân chúng công khai bày tỏ lòng yêu nước. Khí thế của nhân dân Việt nam bây giờ làm cho đảng cộng sản Hà nội bắt đầu lo sợ.  Nếu đảng cộng sản khôn ngoan thì hảy thấy ở đây, tức ở nhân dân, mới là chổ dựa vửng chắc hơn thế của Trung Quốc.

Nhưng cái gọi là Đảng Cộng Sản nghe theo ai?

Buồn mà nói. Vì nói cho đúng thì phải nói lớn và nói rỏ phe nhóm cai trị Việt Nam hiện nay là một bọn Hán Ngụy.

Tiếc vì chúng tôi biết chắc chắn có nhiều đảng viên của cái gọi là Đảng Cộng Sản không muốn như vậy. Họ thương dân, yêu nước thật lòng. Nhưng họ lo sợ, có thể vì bất lực, cho sự an nguy của bản thân và gia đình trước những thủ đoạn khéo léo, gian ác, đê hèn của lực lượng Công An, Tình Báo đang có mặt khắp nơi rình rặp.

Bọn Hán Ngụy thật sự không có nhiều người, nhưng họ có thế mạnh và nhiều tiền bạc. Họ quyết tâm giữ quyền lực cai trị đất nước mãi mãi. Họ sẽ làm cái gì phải làm để không mất địa vị cầm quyền, tức quyền làm ăn, làm giàu của họ.

Lệ thuộc Bắc Kinh, đối với họ, là một giá phải trả, họ chấp nhận trả, để có phương tiện ổn định xã hội chính trị Việt nam, tức duy trì chế độ độc tài toàn trị. Ổn định là cho quyền lợi của họ. Đất nước đối với họ chỉ là phương tiện trao đổi.

Trung Quốc có một triết lý bình định thiên hạ từ đời Tần Thủy Hoàng. Ông ấy lấy ý kiến của phái Pháp Gia gồm lý thuyết âm dương, ngũ hành để kiến tạo thái hòa. Làm chính trị như vậy không theo sự giảng dạy của Khổng Mạnh, trái lại, đưa ra chính sách đại đoàn kết, giữ phép nước dưới sự lãnh đạo đọc tôn theo một vị hoàng đế. Đó là thuyết của Mặc Địch.

Cái đạo chính trị này – “ hoàng đế chính thuyết ”– là lý thuyết xây dựng xã hội không cần nghe ý dân. Đi từ trên xuống, không phải từ dân lên. Ngày nay là tập trung dân chủ, tức dân chủ xã hội chủ nghĩa và tư tưởng Hồ chí minh. Hoàng Đế nghe trời, ra lịnh và thiên hạ phải tuân theo. Dân không nghe theo thì sẽ bị phạt, nặng nhẹ tùy theo mức độ của sự phản bội, bất hiếu đối với chế độ.

Một ông Hoàng Đế không cần đức, không cần uy tín mà vẫn giữ được ổn định xã hội. Hiếu nghĩa thay thế nhân nghĩa. Cấp trên nói cái gì thì cấp dưới vâng dạ theo răm rắp. Nói vô phép, mất dạy, thì bị phạt, không được phần thưởng.

Đạo làm hoàng đế có mục đích lấy ý trời và qua cơ cấu hành chánh, ép thiên hạ vâng lịnh làm theo ý đó, mặc cho họ muốn hay không.

Trong lịch sử Việtnam, các Nhà Lý, Trần và Lê không lấy đạo Hoàng Đế của Bắc Triều để trị dân. Nhà Lý và Nhà Trần theo đạo Phật. Nhà Lê cho đến Vua Lê Thánh Tôn theo quan điểm nhân nghĩa do Nguyễn Trãi viết ra.

Vua Lê Thánh Tôn bắt đầu theo chủ nghĩa Bắc Triều , tức lấy Tống Nho bênh vực ngôi vị Hoàng Đế một cách mù quáng với đạo hiếu nghĩa cha mẹ, vua chúa. Đến Nhà Mạc, Chúa Trịnh, thì ảnh hưởng Tống Nho ở cấp quan văn và các đại gia đình quan chức mở rộng. Nhà Nguyễn áp dụng Tống Nho và quan điểm hoàng đế, đưa triều đình Huế đi theo gương Nhà Thanh bên Tàu.

Trước đây, cái gọi là đảng Cộng Sản chụp mũ những người Việt nam không Cộng Sản mà hợp tác với Mỹ Quốc để giữ độc lập cho miền Nam Việt Nam là “Mỹ Ngụy” .

Bây giờ, nhìn về quá khứ thì chúng ta có thể đánh giá ai có công lớn hơn cho Dân Tộc Việt nam: Mỹ Ngụy hồi đó hay Hán Ngụy bây giờ?

Người Mỹ khi họ giúp các Chính Phủ Việt nam Cộng Hòa, khi họ làm cố vấn cho Chính phủ và quân đội quốc gia, họ thật sự muốn gì? Họ khuyến khích người Quốc Gia làm gì? Họ đòi hỏi Chính Phủ Sài gòn có chính sách nào?

Nói chung, người Mỹ từ Tổng Thống Eisenhower cho đến Tổng Thống Nixon, từ Đại Sứ Elbridge Durbrow cho đến Đại Sứ Ellsworth Bunker, tất cả đều yêu cầu Chính Phủ Sài gòn lo cho dân, áp dụng chế độ hiến trị, tổ chức các cuộc bầu cử từ xã ấp đến trung ương, trong sạch, dân chủ, cải cách ruộng đất, phát triển kinh tế, mở rộng giáo dục theo tôn chỉ “nhân bản, khoa học, khai phóng ” …

Đối với Mỹ thì ý dân là hơn ý trời. Mỹ không bao giờ theo “ hoàng đế chính thuyết ”.

Như vậy làm Mỹ Ngụy là chọn phương pháp lo cho dân, cho quê hương Việt nam, cho văn hóa, đạo đức dân tộc. Người Mỹ đến Việt nam, không ở lại Việt nam. Và “dân ngụy.” không hiến dâng đất dai, biển cả cho ngoại bang. Hơn nữa, trong lịch sử, người Mỹ không làm thuộc địa, không làm Thái thú, chỉ làm bạn đồng minh giai đoạn.

Còn người Việt nào bây giờ làm Hán Ngụy thì phục vụ ai? Họ có lo sợ số phận Tổ quốc của họ không? Hay chỉ có chung một thứ Tập hợp những người cùng chí hướng tôn thờ quyền lợi bản thân mà thôi?

Stephen B. YOUNG
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Những tiếng nổ ở Nội Hán và “Ngàn năm Bắc thuộc”   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun Nov 24, 2013 11:33 am


Những tiếng nổ ở Nội Hán và “Ngàn năm Bắc thuộc”

Phạm Chí Dũng


Nhân quả


Thiên An Môn năm 2013 đã trở thành nhân quả cho Thiên An Môn năm 1989.

Xích xe tăng tưới máu sinh viên mùa hè năm 1989 đã trở thành tác nhân di chứng chế độ ngay dưới di ảnh Mao Trạch Đông và cuộc cách mạng văn hóa cùng ba chục triệu sinh mạng bị diệt vong của ông ta.

Bây giờ thì chuyện gì có thể xảy ra và sẽ xảy đến với thể chế chính trị Bắc Kinh?

Sau cuộc tấn công bằng xe jeep gây ra nhiều cái chết ở quảng trường Thiên An Môn vào tháng 11/2013 mà giới tuyên giáo Trung Quốc đồng loạt lên án là “khủng bố”, chính thể cầm quyền chuyên chế và độc đoán ở quốc gia bị xem chỉ còn vỏ cộng sản này đã không còn có thể nói đến chuyện an toàn trong bất kỳ căn phòng trú ẩn nào.


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 2Q==


Tiếng nổ lan dần và lan nhanh trong lòng Nội Hán. Tiếng nổ đó khởi nguồn từ tiếng lòng bị xét nát của người dân và kết thúc bằng tia xé rách khối không gian u thẫm giữa bốn bức tường tăm tối.

Tiếng nổ đó được kích phát bởi tiếng kêu của quá khứ. Chỉ vài tháng sau khi đại hội lần thứ 18 đảng Cộng sản Trung Quốc kết thúc, đầu năm 2013 đã chứng kiến hành động đánh bom tự sát vào đám đông công quyền gây chấn động quốc gia này. “Thành công rực rỡ của đại hội 18” cũng hầu như gắn liền với tấm màn đen tang tóc ở thành phố Quảng Châu – thủ phủ tỉnh Quảng Đông.

Cách đây không lâu, một vụ đánh bom tự sát khác lại xảy ra, nhưng ngay tại sân bay Bắc Kinh. Dù bị báo đảng định hướng là tâm thần hay bức bối cá nhân, người tự sát cũng đã kịp để lại dấu ấn hằn học trên gương mặt loang lổ của chính thể.

Gần đây nhất vào tháng 11/2013, vụ đánh bom ở thành phố Thái Nguyên của Trung Quốc lại rất trùng hợp về thời điểm với vụ cài mìn xảy ra tại tỉnh Nghệ An ở Việt Nam. Nhưng tính hiệp thông sâu sắc nhất là cả bom và mìn đều nhắm vào trụ sở những cơ quan công quyền mang trên mình sứ mạng chăn dắt dân chúng.

Vụ đánh mìn Nghệ An lại xảy ra không bao lâu sau vụ người nông dân Đặng Ngọc Viết xả đạn vào dàn lãnh đạo của trung tâm quản lý quỹ đất tỉnh Thái Bình.

Chưa kể tiếng nổ của súng hoa cải – một loại vũ khí sát thương được tuồn qua cửa khẩu từ Trung Quốc…

Hàng loạt và hàng loạt tiếng nổ không ngớt ở nông thôn miền Bắc.

Dù không có cơ sở nào cho thấy có mối liên hệ giữa những hoàn cảnh tạo nên tiếng nổ ở Thái Bình và Nghệ An, nhưng khó có thể loại trừ mối liên hệ tâm lý giữa hai vụ địa chấn xã hội này. Tác động về não trạng trong tâm trạng bức xúc và phẫn nộ vượt quá giới hạn vẫn thường là nguồn cơn thúc đẩy người dân hành xử một cách tự phát và phần nào vô thức.

Nhưng vượt trên não trạng tự phát và vô thức trong phản ứng của xã hội Việt Nam, chủ đề này lại đang được cộng hưởng một cách có tổ chức và quy mô bởi những hành động bài bản và có kỷ luật ở Trung Quốc. Với vụ nổ bom ở thủ phủ Thiên An Môn, hẳn nhiên đó là một sự thách thức trực tiếp với lãnh tụ Mao Trạch Đông và bề dày gần bảy chục năm “chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung quốc”.

Sâu xa hơn, cho dù bị xem là “khủng bố Tân Cương” thì cũng không thể phủ nhận rằng mối mâu thuẫn sắc tộc giữa dân tộc Duy Ngô Nhĩ với người Hán, và trên hết là với chế độ cầm quyền độc đoán, đã công nhiên vọt thành mối xung đột đối kháng đến mức sẵn lòng lấy mạng đổi mạng.

Đó cũng là nguồn gốc mà có thể sản sinh ra vô số cuộc bạo động, bạo loạn của hoàng hôn lịch sử chưa bao giờ ngưng máu đổ trong lòng dân tộc Trung Hoa.

“Minsky chính thể”

“Minsky chính thể” nên được xem là một khái niệm mới đối với sự vận động không thể coi là toàn vẹn của chế độ chính trị đương nhiệm Trung Quốc và những chính thể phụ thuộc quá sâu đậm vào nó.

Tại thời điểm Minsky, con nợ không còn khả năng thanh toán cho chủ nợ, khiến cho khối u bùng vỡ và màng dịch hôi thối tràn ra.

Ở Việt Nam, thời điểm Minsky dành cho nền kinh tế thực ra đã xuất hiện từ năm 2011, khi có ít nhất 15% số doanh nghiệp phải giải thể và phá sản, tồn kho nhà đất dâng cao như núi kéo theo món nợ truyền kiếp với các ngân hàng. Năm 2013 càng bùng nổ làn sóng siết nợ của các ngân hàng đối với con nợ, trong đó có đến 70% chúa chổm thuộc về thị trường đầu cơ bất động sản.

Nếu không thể thanh toán nợ, hiệu ứng Minsky sẽ lập tức hiện hình và mọi thứ sẽ có thể tung hê. Một sự sụp đổ dữ dội và kéo theo cuộc tháo chạy tán loạn sẽ diễn ra không kém thua gì hình ảnh vụ trường thác loạn và hỗn loạn khi bị cảnh sát đột phá.

Với những gì đã và đang xảy ra, có cơ sở để cho rằng nhà cầm quyền Trung Quốc đang phải trả một cái giá không hề rẻ cho những gì mà họ đã siết bức đối với tộc người Duy Ngô Nhĩ và vùng Tây Tạng.

Nhưng vẫn hầu như chưa có gì được ngộ ra từ giá cả. Dàn đồng ca tuyên giáo mới đây của Bắc Kinh vẫn không bớt hung hăng đe dọa sẽ “dập tắt tiếng nói của Đạt Lai Lạt Ma”.

Sau hơn 120 vụ tự thiêu của tu sĩ Tây Tạng để phản kháng chính sách đàn áp của Bắc Kinh, mọi chuyện vẫn đang tự cháy bỏng. Ngọn lửa phản kháng vẫn rừng rực và còn lâu mới bị dập tắt.

Còn lâu mới tái lập được sự ổn định chính trị trong lòng Đại Hán. Thậm chí ngược lại, Tập Cận Bình và thế hệ lãnh đạo mới của ông đang phải đối diện với định đề số phận của lịch sử: nhà nước độc đảng Trung Hoa đã tồn tại gần bảy chục năm, và chừng đó là quá đủ để thu xếp cho một sự thay thế khác.

Câu hỏi còn lại chỉ là sự thay thế mới mẻ sẽ diễn ra trong bình an hay được tiếp sức bởi một cuộc tắm máu – di chứng không quá hiếm hoi trong lịch sử nối đuôi toàn trị của các triều đại Trung Quốc.

Hồi tố!

Những tiếng nổ trong lòng Nội Hán đang làm thành chuỗi tần suất ngày càng dày hơn, kiên định hơn và cũng chết chóc hơn. Sau chuỗi thời gian đằng đẵng cam chịu trong vô vàn uất ức, người dân bắt đầu phản ứng theo chủ thuyết “hồi tố”.

“Hồi tố” cũng là hành động đã xảy ra không biết bao nhiêu lần trong lịch sử đầy can qua của Trung Quốc, hay tại một đất nước có truyền thống “ngàn năm Bắc thuộc” như Việt Nam.

Sự phản kháng của người dân với chính quyền không thường được nâng lên tầm tư tưởng vĩ mô về trận chiến nhằm thay đổi một thể chế, mà trước mắt và cận kề nhất là trực chỉ các nhân viên công quyền đang nhởn nhơ ăn tiệc khỏa thân ngay trên nỗi đau ngất trời của dân chúng.

Không thiếu bài học và kinh nghiệm lịch sử cho thấy những cuộc hồi tố tự phát, với quy mô và phạm vi rất nhỏ, vẫn có thể dẫn đến những chiến dịch hồi tố lớn hơn rất nhiều về tầm vóc và lực lượng tham gia.

Bắc Kinh đang và sẽ không còn là nơi yên tĩnh cho giới quan chức chức chính trị cao cấp nghỉ dưỡng và quyết định về tương lai của thế giới. Khái niệm bất an có lẽ sẽ trở thành từ ngữ cửa miệng của chính giới tương lai ngay tại thủ đô Cộng hòa nhân dân Trung Hoa hay tại bất cứ một địa điểm nào có trưng diện ảnh Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình và phơi bày bức tranh nhân viên thành quản đánh hội đồng đến chết người dân bán dạo.

Thuốc nổ không thiếu trên phần lớn diện tích Trung Quốc, kể cả một phần chất kích nổ đã được bày bán công khai ở các chợ đầu mối Lạng Sơn ở phía Bắc Việt Nam, nơi được chính thức coi là cửa khẩu chính ngạch tuồn các loại hàng nhạy cảm từ Trung Quốc sang.

Hà Nội lại chẳng xa cách Lạng sơn bao nhiêu…

Không khác mấy Tây Tạng ở Trung Quốc, một số sắc tộc thiểu số ở vùng Tây Bắc Việt Nam như người H’ Mông, hoặc những tín đồ Phật giáo hòa hảo thuần túy ở An Giang luôn có thể là mối đe dọa với thói kiêu ngạo của an ninh Thủ đô.

Nông thôn miền Bắc cũng đang đầy rẫy cảnh loạn ly bị gây ra bởi cách hành xử ngày càng vô lối và dã man của một số chính quyền địa phương và các tập đoàn lợi ích, cùng thái độ tắc trách đến mức vô đạo của những quan chức trung ương.

Hà Nội, cũng vì thế, sẽ khó có thể yên tĩnh trong một tương lai “Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa…” – như ưu tư mới nhất của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

P.C.D.
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Trung cộng và cái đầu của lãnh đạo Việt Nam   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeFri Nov 29, 2013 2:51 pm


Trung cộng và cái đầu của lãnh đạo Việt Nam


Sinh Nguyễn Pr (Danlambao) - Tôi có anh bạn trước đây là lãnh đạo một tỉnh. Bây giờ anh đã nghĩ hưu, thỉnh thoảng gặp nhau, nhấp với nhau một vài cóc trà, rồi nói với nhau đôi chút về chuyện chính trị chính em. Trước tình hình đất nước thế này, anh khẳng định một câu chắc nịch: “Theo Trung Quốc là mất nước, theo Mỹ là mất đảng “ Và anh cho tôi biết quan điểm của anh: Thà mất đảng chứ không chịu mất nước. Có lẽ đó là quan điểm chung của cả dân tộc này. Nhưng cái đảng CSVN họ không chịu vậy, tại sao vậy? Chúng ta ai cũng có thể trả lời câu này, đó là: Họ là một lũ bán nước cầu vinh.

Có dịp nào các bạn thử đi một vòng khắp đất nước, từ cao nguyên cho đến những vùng biển, bạn sẽ thấy Trung Quốc họ đã tràn ngập Tổ Quốc ta rồi. Nếu một ngày nào đó họ phát động tiếp một cuộc chiến tranh xâm lược nước ta (tôi chắc chắn trước sau gì họ cũng tiếp tục xâm lược), ngay bây giờ, tất cả các yết hầu chiến lược an ninh quân sự họ đã nắm hết rồi, chừng ấy đã muộn mất thôi, chừng ấy xương dân Việt này sẽ thành núi, máu dân Việt này sẽ thành sông, điều này nó hiển hiện như ban ngày, thế tại sao những cái đầu của lãnh đạo CSVN họ cứ cúng đơ? Chả lẽ cái thuyết hiện thực của chủ nghĩa CS đã làm cho họ không còn một chút lương tri? Họ chỉ biết vinh thân phì gia, một kiếp người của họ giàu sang sung sướng là đủ, mặc ai ra sao thì ra?

Từ ông TBT đến ông CT nước, rồi TT rồi... Cả một guồng máy đảng, chính quyền đồ sộ, tất cả đều là tiến sĩ, thạc sĩ, tại sao họ không biết người Trung Quốc họ đang làm gì ở cái đất nước này? Rừng của một số tỉnh phía Bắc đã nằm trong tay họ. Họ tràn qua Tây Nguyên qua các dự án Bauxite (Tướng Võ Nguyên Giáp lúc còn sống cùng một số các nhà khoa học can ngăn việc này nhưng lãnh đạo CSVN có nghe đâu). Các dự án nhiệt điện ở các tỉnh ven biển họ đã đem người của họ qua đóng thành làng, thành khu vực tự trị, tình báo họ rải khắp các vùng biển VN dưới hình thức nuôi tôm nuôi cá. Hàng lậu và hàng độc hại họ đã rải khắp đất nước từ Nam ra Bắc. Sự xâm lược thâm độc này người dân ai ai cũng thấy. Đất nước mình sao họ tự tung tự tác đến như vậy hả trời? Người dân quá bức xúc phải biểu tình chống đối, chính quyền lại đem quân đội, công an tiêu diệt dân, tại sao lại ngược đời vậy? Theo bà con ta, những cái đầu của lãnh đạo CSVN có còn là đầu người không?

Lịch sử nước Việt ta đã cho chúng ta biết quá rõ về sự gian manh xảo quyệt của bọn Trung Quốc. Các vua nhà Trần đã di chỉ cho dân tộc ta đòi đời phải đề phòng giặc phương Bắc. Tướng Võ Nguyên Giáp lúc còn sống đã xem Trung Quốc là kẻ thù. Trong suốt mấy ngàn năm dựng nước, không biết bao nhiêu lần nó xăm lược nước ta, thậm chí nó đô hộ ta cả ngàn năm, tìm mọi cách để đồng hóa ta nhưng không thành, chuyện này, từ một đứa trẻ con VN ta đều nằm lòng qua câu hát của nhạc sĩ Trịnh công Sơn: Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây... Tại sao những cái đầu của lãnh đạo CSVN cứ níu đít nó, cứ phủ phục quỳ lạy nó? Cứ 16 vàng 4 tốt, cứ anh em kết nghĩa, cứ bang giao toàn diện, cứ nghe nó dụ dỗ như dụ một đứa con nít là sẽ cùng nhau chung sống hòa bình. Thế mà có hòa bình đâu? Năm 78, 79 Đặng Tiểu Bình đã xúi dục và tài trợ cho Khmer đỏ đánh phá các tỉnh phía nam nước ta. Chúng lại đem mấy chục vạn quân đánh tan hoang các tỉnh phía Bắc của ta. Ngày 14/03/1988 trong khi nước ta đang lo đại tang cho chủ tịch HĐBT Phạm Hùng, lợi dụng tang gia bối rối chúng đã đem binh hùng tướng mạnh đánh chiếm một số đảo ở Trường Sa của ta. Lãnh đạo CSVN còn sợ sệt và nhu nhược với bọn Trung Quốc đến nỗi phải ra lệnh cho TP Hà Nội phải hạ cờ tang của tướng Giáp vì Thủ tướng Trung cộng Lý Khắc Cường qua Việt Nam.

Tôi luôn tin tưởng rằng một ngày không xa đất nước này sẽ có một vị minh quân, thực lòng biết lo cho dân cho nước. Những cái đầu bả đậu, bán nước cầu vinh của lãnh đạo CSVN hôm nay phải cần loại bỏ càng sớm càng tốt và mong cho đất nước sớm thanh bình thịnh vượng, sánh vai cùng các nước. Theo tôi, mỗi người dân Việt chúng ta, dù khó khăn gian khổ cỡ nào, cũng không làm lu mờ cái huyết thống của dân tộc Việt, đó là đoàn kết bảo vệ đất nước, bảo vệ dân tộc.

Sinh Nguyễn Pr
danlambaovn.blogspot.com
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun Mar 02, 2014 5:04 pm


Ai Ô Nhục – Hèn Hạ – Tay Sai Trung Cộng ở Việt Nam?


Phạm Trần
March 1, 2014

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 2014-FEB-22-T%E1%BA%A6U-TA-NH%E1%BA%A8Y-NH%C3%93T-300

Ngày 16 tháng 02 năm 2014, tại Thủ đô Hà Nội đã có những lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam bị lên án “ô nhục”, “hèn hạ” và “tay sai ngọai bang”.
Họ cũng là những người bị cáo buộc đã đạo diễn  hai cuộc nhảy múa vô liêm sỉ để chà đạp lên xương máu của 60,000 quân-dân đã hy sinh trong cuộc chiến chống Trung Cộng xâm lược 35 năm trước đó.

Nhưng họ là ai?


Không ai biết tên người giấu mặt, nhưng ở Việt Nam việc gì cũng phải do 16 người của Bộ Chính trị đảng Cộng sản Việt Nam quyết định. Ngoài Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đứng đầu còn có 15 người khác xếp hàng theo thứ tự : Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang, Bộ trường Quốc phòng Đại tướng Phùng Quang Thanh, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, Thường trực Ban Bí thư Lê Hồng Anh, Bí thư Thành uỷ Thành phố Hồ Chí Minh Lê Thanh Hải, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Tô Huy Rứa, Bí thư Thành uỷ Thành phố Hà Nội Phạm Quang Nghị, Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Ngô Văn Dụ, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Chủ tịch Hội đồng lý luận Trung ương Đinh Thế Huynh, Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc, Bí thư Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân và  Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam Nguyễn Thiện Nhân.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 2014-FEB-26-%C3%94-NH%E1%BB%A4C-300

TRÁCH NHIỆM THUỘC VỀ AI?


Trong số 16 người,  ai cũng chia sẻ trách nhiệm của mình nhưng có 4 người được coi có  nhiệm vụ chủ chốt trong quyết định tổ chức “nhảy múa lố bịch và phản bội ” để phá  buổi  truy điệu 60,000 người đã hy sinh trong cuộc chiến biên giới chống Trung Cộng xâm lược.

Họ là các ông Nguyễn Phú Trọng,Phạm Quang Nghị, Trần Đại Quang và Đinh Thế Huynh.

Tại sao ? Bởi vì việc gì của đảng, dù lớn hay nhỏ có liên quan đến Trung Cộng cũng phải được bàn thảo và chấp thuận bởi Bộ Chính trị. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, người có tiếng “thân Bắc Kinh”  có quyết định sau cùng.

-Người thứ hai, ở chức vụ Bí thư Thành uỷ Thành phố Hà Nội  Ông  Phạm Quang Nghị, phải được báo cáo từ cấp dưới và tán thành cho áp dụng các kế họach của Ủy ban Nhân dân Thành phố Hà Nội.  Không thể ông không biết gì về việc cho  công an trá hình công nhân thực hiện “màn kịch cắt đá thi công”   tại tượng đài Lý Thái Tổ ngày 19/01/2014 để phá lễ  40 năm kỷ niệm và tri ân 74 Chiến sỹ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh trong trận chiến chống Quân Trung Cộng cưỡng chiếm  Hòang Sa ngày 19/01/1974.

Vào dịp kỷ niệm 35 năm cuộc chiến chống xâm lăng của Trung Cộng qua 6 Tỉnh biên giới ngày 17/02/1979, thành phố Hà Nội đã cho dựng lên một sân khấu chỉ để choáng chỗ  nhằm ngăn chặn buổi tưởng niệm dự trù diễn ra sáng ngày 16/02 trước tượng đài Lý Thái Tổ và dựng cái thứ 2 tại khu vực tượng đài Cảm Tử gần đó để chận đứng mọi dự tính  đến  tưởng niệm của dân.

Ngoài vật liệu để ngổn ngang tại cả hai nơi, thành phố Hà Nội đã  đem đến một số người ăn mặc hở hang, phô diễn áo quần dạo phố ăn chơi và đòan viên Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh mặc áo  đồng phục xanh nhảy múa vô văn hóa theo điệu nhạc chói tai phát ra từ các  máy phóng thanh mở lớn với các bài hát  Con Bướm Xuân, Cha Cha Cha, Trống Cơm !

Riêng bài “Con Bướm Xuân” của Hồ Quang Hiếu, theo Nhà báo tự do Thùy Trang đã sao chép sang tiếng Việt từ bài hát nguyên thủy “Trung Quốc Chính Nghĩa” của Trung Cộng ra đời cách nay 30 năm, đã từng được  Ca sỹ nổi tiếng Kim Khánh của Trung Hoa trình bày.

Như vậy, có phải chính quyền Thành phố Hà Nội và Ban Tuyên giáo đảng muốn chà đạp lên xương máu của những người đã nằm xuống, hay có dụng ý nào khác  khi sử dụng bài hát này ?

Nhưng những “con thiêu thân” nhảy múa điên loạn này  là lọai người nào, từ đaq6u đến  mà đã bị người dân lên án “bỉ ổi, đê tiện” hay có người còn gọi là “trò khỉ của đám đười ươi,trong thành phố” ?

Nhà báo Xã hội (Blogger) Người Buôn Gió (Bùi Thanh Hiếu) cay đắng viết : “Kịch bản nhảy nhót đàng điếm của bọn sồn sồn và nhí nhố của lũ choai choai chắc chắn hài lòng Trung Quốc gấp bội lần kịch bản bắt về trại Lộc Hà hỏi cung qua quýt cho hết thời gian rồi thả về… Kẻ bán rẻ tài nguyên còn nhìn thấy, kẻ bán rẻ con người cũng dễ nhìn thấy. Nhưng kẻ bán tinh thần, văn hóa dân tộc rất khó nhận. Cũng như kẻ xốc nách bạn quẳng lên xe buýt cũng dễ nhận thấy, nhưng kẻ bắt tâm hồn của bạn mang đi rất khó nhận ra… Bởi chúng nham hiểm hơn những kẻ xốc nách bạn rất nhiều. Bạn có nhận ra điều ấy trong ngày chủ nhật vừa qua?”

Nhà báo tự do JB Nguyễn Hữu Vinh cũng viết khinh miệt từ Hà Nội : “Rồi hôm nay, họ dùng những đám đàn bà trơ trẽn, thô bỉ đáng kinh tởm mà không biết xấu hổ đứng nhảy nhót, dạng háng dạng chân trước mặt vua Lý nhằm chiếm chỗ người tưởng niệm với những bó hương, những cành hoa và những băng nhỏ ghi ơn các anh hùng Liệt sĩ đã bỏ mình vì Tổ Quốc trên biên giới trong cuộc chiến 2/1979 trên tay.”

Người thứ  ba có trách nhiệm là Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang.  Ông  đã  cho phép Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung – Giám đốc CATP Hà Nội huy động hàng trăm công an, cảnh sát chìm nổi đến chụp hình, quay phim, phóng loa phá rối, dồn ép, nói năng hồ đồ, giở giọng phản bác chụp mũ người dân yêu nước để phá  tan buổi lễ như  họ đã phá lễ kỷ niệm 40 năm (19/01/1974 – 19/01/2014)  Hòang Sa bị Trung Cộng cưỡng chiếm.

Hôm 16/02/2014  một số  công an Hà Nội còn gỉa dạng “nhân dân tự phát”  toan cướp đi các bó hoa tưởng nhớ có hàng chữ “17/2 – Nhân dân không quên” đã được đặt ở Tháp Bút đền Ngọc Sơn, sau khi đòan biểu tình bị ngăn chặn ở đền Lý Thái Tổ .

Báo chí tự do cũng đã thu vào ống kính hình ảnh và tiếng nói của cán bộ tuyên truyền sặc mùi “phù Trung chống Việt”  Trần Nhật Quang khi ông ta  phải đối đầu với đòan người biểu tình  đang hô “Đả đảo Trung Quốc xâm lược”, “Đả đảo tay sai bán nước”.

Cán bộ Quang nói như con vẹt vừa ra khỏi lớp tuyên huấn: “Mục đích của các ngươi là gì? Các ngươi muốn thúc đẩy Việt Nam đối đầu với Trung Quốc. Để Trung Quốc thù địch Việt Nam. Để Trung Quốc cấm vận Việt Nam”.

“Trung Quốc cấm vận Việt Nam thì nền kinh tế Việt Nam sẽ có phần bị suy giảm, đời sống nhân dân có phần bị sụt xuống. Để nhân dân bất mãn, để nhân dân theo các ngươi. Để đưa các ngươi lên cầm quyền”.

Có người hỏi lại : “Ai lên cầm quyền ?”, nhưng Quang không trả lời rồi bạnh hàm nói tiếp:

“Cái giã tâm của các ngươi cực kỳ nham hiểm và độc ác”.

Chen giữa tiếng “loa kèn” của Quang là những tiếng cười khinh bỉ khúc khích của người biểu tình.

Trần Nhật Quang còn  hạch hỏi người dân tại sao không đòi tưởng niệm các chiến sỹ đã hy sinh trong cuộc chiến biên giới Tây nam giữa Việt Nam và Cao Miên (Quân Khmer đỏ) từ 1977 đến 1978 mà lại đòi kỷ niệm cuộc chiến biên giới Việt-Trung?

Đi bên cạnh Quang là 2 cán bộ cò mồi trẻ hơn, người trước kẻ sau cùng đội mũ an tòan, đã nhắc ông ta nói thêm về “giải phóng” và việc đòi tưởng nhớ công lao bảo vệ Tổ quốc của các chiến sỹ Việt Nam Cộng Hòa trong cuộc chiến chống Trung Cộng ở Hòang Sa năm 1974.

Thế là cán bộ Quang được trớn nói liều: “Cái ngày mà bọn bán nước Ngụy Sài Gòn đánh nhau với bọn cướp Trung Quốc. Cái ngày mà hai bọn cướp đấy đánh nhau để tranh ăn thì các ngươi lại kỷ niệm. Nhục nhã chưa?”.

Rất tiếc không ai hỏi lại Quang: “ Vậy chứ “bọn cướp Trung Quốc” năm 1974  và  “bọn giặc Trung Quốc “ năm 1979 ở biên giới và bây giờ ở Biển Đông có khác nhau không ?

Sau đó, Quang lại lên giọng giống hệt như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và nhiều Lãnh đạo khác, kể cả Thượng tướng Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh  khi họ đem lá bài “cần ổn định”  để dọa người biểu tình rằng:”Đất nước cần phải được bình yên để mà xây dựng và phát triển, đừng có mà quấy phá!”

- Người thứ bốn phải gánh trách nhiệm là Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Chủ tịch Hội đồng lý luận Trung ương Đinh Thế Huynh.  Ông Huynh cũng đã từng nói trong một số lần về chuyện “đất nước cần ổn định để phát triển”, hay “mọi việc đã có đảng lo” khi có dân nổi lên biểu tình chống Trung Cộng.  Ông cũng là người đã chỉ thị cho các Ban Tuyên giáo không để cho báo chí đăng những  bài viết “nhậy cảm” làm  phương hại đến mối giao hảo Việt-Trung.

Nhiều bài viết đụng chạm đến Trung Cộng ở Hòang Sa, trên Biển Đông và chung quanh cuộc chiến biên giới 1979 đã bị gỡ xuống sau khi đăng.

Ông Huynh còn có trách nhiệm trong việc ra lệnh cho các báo “chính thống” như Nhân Dân, Quân đội Nhân dân, Sài Gòn Giải Phóng, Tạp chí Cộng sản, Tạp chí Tuyền Giáo, Tạp chí Dân Vận không được viết hay đăng các bài nói về trận chiến Hòang Sa trong lần kỷ niệm 40 năm 19/01/2014.

Một số báo “ngọai ngạch” như ViệtnamNet, Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động, Giáo dục Việt Nam, Dân Trí, Dân Việt v.v… cũng được lệnh phải “hạ nhiệt” các bài viết về trận chiến về Hòang Sa và chiến sỹ VNCH khi gần đến ngày kỷ niệm.

Tình hình báo chí trong  lần kỷ niệm 35 năm cuộc chiến chống xâm lược Trung Cộng  17/02/1979 cũng không thay đổi.  Các báo “chính thống”  ngậm miệng như thóc ngâm. Có một số báo “ngoài luồng” được đăng lai rai theo dạng phỏng vấn hay hồi ký về cuộc chiến biên giới, tiêu biểu như  các báo Dân Việt, VietNamExpress, VietNamNet, Petrotimes (báo Năng Lượng), Người Cao Tuổi, Diễn đàn Công nhân, Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Tiền Phong, Một Thế Giới v.v…

Từ Hà Nội,  Nhà báo tự do JB Nguyễn Hữu Vinh nhận xét về “thái độ  quay lưng” của các báo “chính thống” như thế này: “Những ngày này, những tờ báo mạo danh nhân dân như: Nhân Dân, Quân đội Nhân Dân, Hà Nội mới và hàng trăm tờ báo, Đài truyền hình dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng CS, đã không nửa lời nhắc đến các anh. Trớ trêu thay, chính những tờ báo này lại là những tờ báo kêu gào mạnh nhất, hối thúc mạnh nhất khi đưa các anh ra chiến trận để rồi bỏ mình trên đó. Trớ trêu và độc ác hơn, những tờ báo này giờ đã trở thành mũi tên xung kích chống lại chính người dân, chính đồng đội các anh, gia đình, bạn bè và anh em của các anh, những người muốn đất nước tiến bộ, muốn dân tộc trường tồn và đó cũng là mục đích của sự hy sinh của các anh.”

Người thứ năm “có trách nhiệm liên đới” làm giảm tình thần yêu nước trong hai lần kỷ niệm Hòang Sa và chiến tranh 1979 là Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam Nguyễn Thiện Nhân. Ông  Nhân còn là  Chủ tịch Ủy ban chỉ đạo hợp tác song phương Việt-Trung.

Trong thời kỳ giữ chức Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo năm 2006, không ai nghe thấy ông  Nhân thắc mắc tại sao sách giáo khoa của Việt Nam không hề ghi hai cuộc chiến Trung Cộng chiếm Hòang Sa và cuộc chiến xâm lược biên giới năm 1979.

Tại  “Đại hội đại biểu toàn quốc Hội hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc nhiệm kỳ V  ngày 10/07/2012, ông Nhân nói rằng:“Tình hữu nghị truyền thống lâu đời giữa nhân dân hai nước Việt Nam và Trung Quốc là tài sản quý báu của nhân dân hai nước”.

Ông khẳng định: “Hai nước đã xây dựng quan hệ hợp tác đối tác chiến lược toàn diện theo phương châm 16 chữ và tinh thần 4 tốt”, và “mong muốn, trong nhiệm kỳ tới, Hội hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc sẽ quán triệt phương châm quan trọng này trong các hoạt động cụ thể của mình để góp phần củng cố và thúc đẩy mối quan hệ hữu nghị giữa nhân dân hai nước”.

Lời tuyên bố của ông Nhân đưa ra vào đúng thời kỳ Trung Cộng gia tăng đàn áp và giết hại các ngư dân Việt Nam trên Biển Đông khiến dư luận trong dân rất bất mãn.

Phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”, và  “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt” là những chữ của Trung Cộng trao cho Việt nam thi hành.  Phiá Trung Cộng chưa bào giờ giữ lời hứa “sống hòa bình” với Việt Nam, nhưng Lãnh đạo Việt Nam  không  dám chống lại các hành động làm hại Việt Nam của Trung Cộng.


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 2014-FEB-26-%C3%94-NH%E1%BB%A4C-300

CÁC ÔNG THANH - DŨNG – SANG THÌ SAO ?


Người thứ sáu là Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh cũng phải chịu trách nhiệm đã  “vô ơn bạc nghĩa” không hương khói cho những người lính đã hy sinh tại 6 Tỉnh dọc biên giới Việt-Trung trong suốt 10 năm kháng chiến chống quân xâm lược Trung Cộng từ ngày 17 tháng 02 năm 1979 đến tháng 9 năm 1989, sau các trận đánh đẫm máu tại Huyện Vị Xuyên, Tỉnh Hà Giang.

Từ 35 năm qua các Binh đòan từng tham chiến ở biên giới không có bất cứ việc làm nào để tưởng niệm các đồng đội hay trả ơn các gia đình tử sỹ nhân ngày 17/2.

Chẳng những thờ ơ như thế mà Tướng Thanh  còn “nịnh bợ” Trung Cộng  tại buổi lễ  “kỷ niệm 85 năm ngày thành lập Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc (1-8-1927/1-8-2012)” tại Hà Nội hôm 28/07/2012: “QĐND Việt Nam luôn luôn mong muốn đất nước Trung Quốc anh em phát triển hòa bình, thịnh vượng và có vai trò quan trọng trong việc giữ gìn hòa bình, ổn định ở khu vực và trên thế giới…Trong những năm tới, hòa bình, hữu nghị hợp tác trong khu vực và trên thế giới vẫn là xu thế lớn. Nhưng, các thế lực thù địch vẫn tiếp tục đẩy mạnh các hoạt động diễn biến hòa bình; lợi dụng các hoạt động dân chủ, nhân quyền, tôn giáo nhằm xóa bỏ chế độ XHCN, chia rẽ quan hệ hữu nghị Việt – Trung, đang đặt ra những khó khăn, phức tạp mới cho Đảng, Chính phủ, nhân dân và quân đội hai nước”.

Có lẽ chưa bị Trung Cộng “dạy cho bài học thứ hai” nên ông Thanh chưa hãi sau 1979, hay nghĩ  cứ “co như giun” sẽ có ngày ông được đãi ngộ ?

Đến phiên người thứ Bảy là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.  Khi  có người nhắc đến  biến cố Trung Cộng  chiếm Hòang Sa năm 1974  thì ai cũng nghe ông nói “phải kỷ niệm”  ở  buổi họp với Hội Khoa học Lịch sử ngày 30/12/2013.

Ông Dũng nói : “Phải kỷ niệm. Nhưng kỷ niệm thế nào để ổn định. Rồi còn biên giới Tây Nam thế nào. Chứ không phải Bộ Chính trị không quan tâm”.

Trong số ra ngày 30/12/2013 báo Thanh Niên online viết: “Thủ tướng cũng cho biết hiện Bộ Ngoại giao đang soạn thảo đề án kỷ niệm sự kiện: biên giới phía Bắc, Hoàng Sa. “Kỷ niệm thế nào cho vừa đạt yêu cầu đối nội, vừa đạt yêu cầu đối ngoại. Đó cũng là lợi ích của nhân dân. Bộ Chính trị rất quan tâm đến việc kỷ niệm này”.

Đến ngày 18/01/2014, Huyện Hòang Sa của Thành phố Đà Nẵng nhận được lệnh phải hủy bỏ buổi lễ tri ân và hướng về Hòang Sa. Tại Đền Lý Thái Tổ ở Hà Nội vào sáng ngày 19/01/2014,  Công an đội lốt công nhân đem đá đến cưa chơi cho bụi bay tung toé để phá lễ tưởng niệm 74 Chiến sỹ Hải quân Việt Nam Cộng hòa đã hy sinh tại Hòang Sa. Một đội ngũ Công an, dân phòng và côn đồ khỏang chừng 400 người đã bao vây, không chế  đòan người chừng 200 người biểu tình chống Trung Cộng bằng cách  la lối “ra khỏi nơi thi công” qua máy phóng thanh cực mạnh chĩa thẳng vào mặt mọi người, kể cả các Phóng viên báo chí người nước ngòai!

THỦ TƯỚNG DŨNG NÍN THINH


Rồi ngày 17/02/2014  cũng “lạnh nhạt” qua đi im rơ sau màn nhảy nhót  “cực kỳ phản động” của  đám “người Việt lạ dòng” diễn ra trước mắt Tượng Vua Lý Thái Tổ.

Bỗng dưng đến ngày 19/02 (2014) ông Dũng lại nói  vuốt đuôi như “đinh đóng cột” rằng : “ “Đảng, Nhà nước không bao giờ quên công lao của đồng chí, đồng bào chiến đấu, hy sinh để giành thắng lợi trong cuộc chiến tranh biên giới xâm lược của Trung Quốc.”

Thủ tướng của CSVN đã nói như thế tại cuộc họp với Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam.

Báo Lao Động viết thêm : “Tại cuộc họp nói trên, nhiều thành viên Hội đồng tư vấn của Ủy ban T.Ư MTTQ VN đã khuyến nghị dư luận đang trông chờ một quan điểm chính thống, sau khi xuất hiện nhiều bài viết, ý kiến về cuộc chiến tranh biên giới phía bắc ngày 17.2.1979 trong thời gian qua.

Trước các ý kiến trên, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định: “Đảng, Nhà nước không bao giờ quên sự kiện này, và công lao của các đồng chí đồng bào đã chiến đấu trong cuộc chiến tranh chống xâm lược 1979”.

Thủ tướng Chính phủ cho biết, hiện tất cả các liệt sĩ hy sinh đều được quy tập ở các nghĩa trang để hương khói tưởng nhớ. “Song kỷ niệm thế nào để có lợi nhất cho đất nước. Bộ Chính trị đã nghe 2 phiên về đề án biên giới phía bắc và Trường Sa-Hoàng Sa. Bộ Chính trị chỉ đạo chặt chẽ về các vấn đề này, với tinh thần vì lợi ích cao nhất của đất nước, chứ Đảng, Chính phủ, đất nước và dân tộc Việt Nam không sợ ai. Chúng ta đã có đề án, phân công nhiệm vụ cụ thể về vấn đề này” .

Nhưng “chỉ đạo chặt chẽ” của Bộ Chính trị là làm gì mà chưa thấy thi hành, hay đến bao giờ mới thi hành ?

Phải chăng vì  phải đặt lợi ích Việt-Trung lên “tầm cao chiến lược” mới, phải luôn luôn vì “đại cục”  và phải giữ lời hứa  thi hành nghiêm chỉnh phương châm 16 chữ và 4 tốt theo lệnh của Trung Cộng là “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và  “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt” ?

Còn Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng có trách nhiệm gì quanh hai chuyện tưởng niệm Hòang Sa và cuộc chiến biên giới 1979 không ?

Cả hai ông  đều “miệng ngậm hột thị” . Riêng ông Hùng thì phải trả lời nhân dân tại sao Quốc hội có tới 500 Đại biểu mà không thấy ai, dù chỉ một người, dám mở mồm nói được đôi điều yêu nước cho  mát ruột các anh linh chiến sỹ và thân nhân 60,000 người đã hy sinh trong cuộc chiến chống Trung Cộng ở biên giới ?

Tại sao lại “lạnh như tiền”  đến thế, hỡi những người Cộng sản Việt Nam ? Hay là vì, như tiết lộ của Thiếu tướng Nguyen Đại sứ CSVN tại Bắc Kinh Nguyễn Trọng Vĩnh  tiết lộ : “Tại Hội nghị Thành Đô, do phía ta nhu nhược bị phía TQ áp đặt. Từ đó, họ tùy tiện can thiệp vào nội bộ ta, ép ta về nhiều mặt, lấn ta, phá kinh tế của ta… Họ ngăn ta không được nhắc đến cuộc xâm lược của họ tháng 2/1979…”  nên 60,000 quân-dân Việt Nam vẫn chưa được thanh thản an giấc ngàn thu ?

Vậy Nguyên Tổng Bí thư đảng Đỗ Mười, đang còn sống tại Hà Nội là người  cùng đi Thành Đô (Tỉnh Tứ Xuyên) với Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh và Cố vấn Phạm Văn Đồng dự họp với Tổng Bí thư-Chủ tịch Nhà nước Trung Cộng Giang Trạch Dân và Thủ tướng Lý Bằng có giám trả lời tướng Vĩnh không, hay sẽ giữ mãi nỗi hận lịch sử này đến cuối đời?

Phạm Trần
02/2014

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Longdan-ydang-17-2-danlambao
.
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun Apr 13, 2014 12:48 pm


Từ đỉnh cao của sự kiêu ngạo đến tận đáy của bạc nhược…


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? A94b77a7-93fa-44fd-a5f6-6a33be99800f

Rất nhiều lần tôi từng nghe người này người kia, băn khoăn, ngạc nhiên, tức giận và cả khinh miệt, lặp đi lặp lại những câu hỏi na ná nhau: Tại sao nhà cầm quyền VN lại hèn đến thế, hay tại sao Hà Nội lại sợ Bắc Kinh đến vậy?

Có người còn đưa ra những bằng chứng cụ thể như trước đây, trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, người ta có thể nói những người cộng sản là cuồng tín, tàn ác, sắt máu nhưng đâu ai nói họ hèn, hay thậm chí, ngay trong cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung năm 1979, nhà nước cộng sản VN lúc đó cũng đâu đến nỗi bạc nhược trước Trung Cộng như bây giờ.

Miễn là được yên thân


Thật ra hỏi cũng tức là đã tự trả lời. Tôi tin rằng chúng ta hiểu vì sao họ lại hèn đến mức bất chấp mọi lời chửi rủa, không thể nào không lọt đến tai họ, của người dân, bất chấp việc bị Bắc Kinh coi khinh như giẻ rách, bất chấp cả việc mất đất mất đảo mất biển, mất dần chủ quyền, miễn là được yên thân. Cho dù chỉ là sự bình yên tạm bợ được Bắc Kinh ban phát tùy theo từng thời điểm, từng giai đoạn nằm trong sự tính toán chiến lược thâm sâu.

Có gì đâu. Trước đây nếu những người cộng sản chưa biết sợ khi lao vào cuộc chiến với Pháp, với Mỹ, vì khi đó ít ra họ còn có lý tưởng, còn có niềm tin vào đảng, vào tương lai sẽ xây dựng một nước VN xã hội chủ nghĩa tươi đẹp hơn, công bằng hơn các chế độ tư bản thối nát. Mọi đói nghèo lạc hậu khốn khó của hiện tại dễ dàng được đổ thừa cho chiến tranh và sau khi chiến thắng “ta sẽ xây dựng trăm nghìn lần hơn”.

Khi đó họ còn có các nước XHCN anh em bên cạnh, đặc biệt có hai đồng minh lớn là Liên Xô và Trung Quốc không tiếc sức tiếc của chi viện tối đa từ tài chính, lương thực, hàng hóa ở hậu phương cho tới vũ khí các loại ngoài mặt trận, chưa kể cố vấn, và cả lính Nga, lính Tàu đều có mặt tại VN.

Sau chiến tranh, khi mọi chuyện thỉnh thoảng lại được phía Liên Xô, Trung Quốc tiết lộ, người ta mới biết có đến hàng ngàn binh lính và cố vấn Liên Xô, hàng trăm ngàn binh lính Trung Quốc thuộc các binh chủng khác nhau đã trực tiếp chiến đấu bên cạnh người lính cộng sản Bắc Việt. Như đầu đề một bài báo trên đài RFA viết về ngày 30 tháng Tư từ mấy năm trước: “Chống “ngoại xâm” bằng “ngoại nhân”. Trên thực tế, cả hai miền Nam Bắc anh em một nhà đã lao vào đánh giết nhau chỉ với xương thịt da là của VN, còn lại mọi thứ là của các đồng minh đôi bên!

Trước đây nếu những người cộng sản chưa biết sợ vì họ còn lừa bịp được nhân dân tin vào tính chính nghĩa của cuộc chiến, tính chính danh của họ khi giỏi bưng bít thông tin, tuyên truyền một chiều.


Nhưng bây giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Lý tưởng không còn, niềm tin vào học thuyết Mác Lênin, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, tin vào sự toàn thắng của phe xã hội chủ nghĩa và sự triệt tiêu của các nước tư bản… tất cả đã vỡ vụn đến mức phải u mê lú lẫn lắm giờ này mới còn nói đến những điều như vậy. Nhìn quanh quất cả thế giới bây giờ chỉ có mấy quốc gia là còn do đảng cộng sản lãnh đạo, nhưng mỗi nước mỗi con đường, mỗi toan tính riêng, chẳng ai giúp ai, thậm chí hai nước “anh em, đồng chí” Việt-Trung còn đánh nhau vỡ mật mấy lần và vẫn đang trong tình trạng lấp lửng không biết liệu có lại xảy ra chiến tranh nữa hay không.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Image
Chiến thuật nhảy đầm của nhà cầm quyền VN nhằm ngăn chặn nhân sĩ trí thức tưởng niệm ngày chiến tranh biên giới 17/2. Ảnh chụp hôm 16/2/2014 tại Hà Nội.

Thời đó, miền Bắc dốc hết sức người sức của cho cuộc chiến, cả xã hội sống cần kiệm đơn giản, người ở hậu phương hay ở mặt trận, người lính hay tướng tá ai cũng vô sản gần như nhau, ai cũng đói khổ nên chẳng ai tỵ nạnh so bì ai.

Bây giờ mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Dân đa số vẫn khổ nhưng đảng viên quan chức người nào cũng giàu, càng chức lớn càng giàu, càng giàu càng sợ mất, mà muốn giữ của, giữ ghế thì bằng mọi giá phải giữ cho chế độ tồn tại, bất chấp lợi ích của đất nước, dân tộc. Bây giờ nếu chiến tranh nổ ra, cái đám giàu có con ông cháu cha ấy chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trốn tránh nghĩa vụ quân sự, không phải đã từng có ý kiến đề xuất cho đóng tiền thay việc thực hiện nghĩa vụ quân sự đó sao. Cuối cùng cũng vẫn là dân đen tiếp tục phải hy sinh xương máu, nhưng lần này liệu họ có cam chịu hy sinh để cho kẻ khác tiếp tục ngồi hưởng hết đời cha đến đời con, cháu, chắt…?

Bây giờ mọi chuyện đã khác. Đảng cộng sản không còn được người dân tin nghe nữa, không những thế, đảng cộng sản từ lâu đã trở thành một thế lực phản động, là lực cản lớn nhất cho con đường phát triển trở thành một quốc gia tự do, dân chủ, văn minh, giàu mạnh của đất nước.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Henvoigiacacvoidan6

Đâu cũng thấy “thế lực thù địch”


Không còn bạn bè đồng minh cũng không còn dân bên cạnh, nhìn đâu cũng chỉ tưởng tượng ra những “thế lực thù địch”, đảng cộng sản VN trở nên hèn là phải.

Đó là chưa kể, đánh nhau với các nước dân chủ như Pháp như Mỹ thì chính phủ các nước ấy còn biết sợ dân, sợ báo chí truyền thông, sợ dư luận quốc tế, nếu báo chí, dư luận và người dân mà làm căng quá thì họ phải rút khỏi cuộc chiến. Còn với một chế độ độc tài độc đảng như Trung Cộng, báo chí truyền thông, luật pháp nằm trong túi nhà cầm quyền, muốn định hướng báo chí viết cái gì, muốn nhồi sọ người dân ra sao mà chẳng được.

Lính Mỹ mà chết, báo Mỹ, dân Mỹ làm ầm lên. Còn Trung Cộng nếu có chết hàng vạn, hàng chục vạn lính lẫn dân thường, từ chỉ huy đến Tổng Bí thư vẫn chả hể hấn gì. Người dân Trung Quốc thì bị nhà cầm quyền tuyên truyền sai lệch, kích động lòng tự hào dân tộc, phần lớn chắc chắn sẽ lại tin và ủng hộ nhà nước của họ. Cứ nhìn cách báo chí, người dân TQ phản ứng với Nhật, Philippines, cho tới VN lâu nay thì rõ.

Đánh nhau với Trung Cộng là đánh nhau với một nhà nước bất chấp luật pháp quốc tế, nói một đằng làm một nẻo, vừa cướp đất, đảo của nước khác vừa la làng. Là đánh nhau với các thế hệ lãnh đạo có đủ mưu mẹo thâm sâu để có thể mua chuộc dàn lãnh đạo nước khác, bao vây, cô lập, lũng đoạn về kinh tế, chính trị, trong khi vẫn tiếp tục chiến lược “gậm nhấm” dần dần biển, đảo của nước khác song song với cuộc xâm lăng từ từ bằng con đường văn hóa. Với một sự tấn công mọi mặt như thế, đảng cộng sản VN phải vất vả chống đỡ hơn nhiều so với một kẻ thù trực diện, công khai ngoài chiến trường. Và họ thừa biết điều đó.

Chưa kể mấy chục năm thắm thiết như “môi với răng”, nhà cầm quyền TQ quá hiểu nhà cầm quyền VN, hiểu những điểm yếu chết người, hiểu cái hèn muốn giữ vững chế độ bằng mọi giá của họ. Và Bắc Kinh đã tận dụng tối đa những điểm yếu ấy. Qua thời gian, khi sự lệ thuộc về mọi mặt của VN vào TQ càng lớn, cái hèn của tập đoàn Ba Đình đối với tập đoàn Trung Nam Hải cũng càng lớn.

Cái hèn, cái sợ ấy càng nhân lên khi chính họ tự hù dọa mình và hù dọa nhân dân. Rằng TQ mạnh thế, to thế, đông thế, ta đánh nhau với nó chỉ có thua thiệt, chi bằng cố gắng duy trì mối quan hệ tốt giữa hai bên. Họ cảnh báo người dân đừng dại mà sa vào âm mưu kích động thù hằn, gây chia rẽ tình hữu nghị tốt đẹp giữa hai đảng, hai nước của các “thế lực thù địch”. Họ khuyên nhủ người dân rằng chiến tranh là tai họa, đánh nhau thì dân khổ, lại thêm những người vợ mất chồng, những bà mẹ mất con…

Sao bây giờ họ tử tế thế. Sao trước đây họ không nghĩ được như thế trong suốt cuộc chiến tranh chống Mỹ, bỏ qua bao nhiêu cơ hội có thể tìm kiếm hòa bình, thống nhất bằng một con đường khác, không phải hy sinh xương máu? Ngay cả khi đã có thỏa hiệp ngưng bắn, đình chiến trong 3 ngày vào dịp Tết Mậu Thân 1968, họ vẫn cứ phát lệnh “tổng tấn công”, ngay cả khi Hiệp định hòa bình Paris đã được ký kết, Mỹ đã rút khỏi VN, họ vẫn cứ quyết đánh chiếm miền Nam cho bằng được?

Câu trả lời chỉ vì khi ấy chưa chiếm được hết đất nước thì phải đánh chiếm cho bằng được, “dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn”, phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng. Còn bây giờ khi đã có được quyền lực thì sợ mất, phải giữ bằng mọi giá, trở thành hèn hạ bạc nhược, bất cứ người dân nào có suy tư đến vận mệnh đất nước cũng đều phải nhận thấy vì nó quá lộ liễu.

Hèn đến độ mọi thứ thông tin có liên quan đến “anh bạn vàng” và mối quan hệ bất xứng giữa hai bên đều trở thành “nhạy cảm”, cấm kỵ, Trung Cộng có lấn lướt, ngang ngược, chơi xấu đến đâu cũng nhịn.

Hèn đến độ sẵn sàng công khai đàn áp những cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc của người dân Sài Gòn, Hà Nội, bắt bớ, đánh đập, kể cả kết án tù dài hạn một số khuôn mặt nổi bật trong các phong trào biểu tình và những người lên tiếng mạnh mẽ nhất, trong khi tiếp tục sách nhiễu người thân của họ và tìm mọi cách triệt tiêu đường sống lẫn nghề nghiệp của người khác. Sẵn sàng sử dụng mọi trò bẩn, ném đá giấu tay, khi thì cho côn đồ ném mắm tôm, chất bẩn vào những người yêu nước, chặn đường gây sự tấn công, đạp ngã xe gây tai nạn, dùng đội ngũ dư luận viên, bồi bút viết bài bôi nhọ, vu khống những người dám dũng cảm lên tiếng v.v…

Các nhà lãnh đạo ở các quốc gia độc tài nhất chắc cũng thua xa mưu trí của nhà cầm quyền VN trong những chiêu trò đối phó với chính người dân của họ. Mới đây là dùng công an giả dạng công nhân đem mấy phiến đá ra đục cho rõ to, bụi mù mịt tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ, Hồ Gươm, Hà Nội để phá đám người yêu nước định tưởng niệm 40 năm ngày mất Hoàng Sa 19 tháng Một; lần sau, cũng ngay trước chân tượng đài Lý Thái Tổ, họ lại cho đám đảng viên, hưu trí ra nhảy nhót quay cuồng, vặn âm thanh thật to để ngăn chặn lễ tưởng niệm 35 năm ngày chiến tranh biên giới Việt-Trung 17 tháng Hai và 60 vạn hương hồn dân quân đã ngã xuống trong cuộc chiến ấy…Hà Nội có thể “hãnh diện” vì cái trò thô bỉ này của họ đã được báo chí khắp thế giới loan tải để dư luận thế giới tha hồ mà khinh bỉ họ.



Mở một cái ngoặc ở đây, tình cờ đọc được bài viết “Ký ức đám cưới của con trai cố Tổng bí thư Lê Duẩn: 17.2.1979” trên báo Thanh Niên của nhân vật chính, kể về cái đám cưới diễn ra ngay đúng vào ngày Trung Quốc tấn công VN trên toàn bộ các tỉnh biên giới phía Bắc.

Nếu như ở bất cứ một quốc gia dân chủ nào khác, có một cái đám cưới của con trai ông Tổng thống hay Thủ tướng khi chiến tranh xảy ra như vậy thì ông Tổng thống hay Thủ tướng đó sẽ lập tức hoãn ngay đám cưới con trai lại và lên truyền hình loan báo chiến tranh đồng thời trấn an người dân. Hoặc thậm chí phải đích thân bay ra chiến trường có mặt bên cạnh các người lính, nếu không muốn người dân chửi cho mục mả, đòi phải từ chức ngay. Đôi khi người kể chuyện cứ hồn nhiên kể lại một sự kiện nào đó và nghĩ rằng như thế chứng tỏ sự điềm tĩnh, coi là bình thường của các lãnh đạo VN khi chiến tranh bất ngờ xảy ra, nhưng người đọc lại hiểu ra những sự thật khác!

Khi một đảng cầm quyền có những người lãnh đạo vẫn thản nhiên ăn mừng một đám cưới khi hàng ngàn người lính lẫn người dân đã ngã xuống ngay trong ngày đầu tiên giao chiến với quân thù, thì cũng chẳng lạ gì nhiều năm sau, các thế hệ đàn em của họ có thể ra lệnh cho một thiểu số dân chúng nhảy múa ngay trong cái ngày nổ ra chiến tranh ấy!

Song Chi (RFA)


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Longdan-ydang-17-2-danlambao
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeFri May 09, 2014 12:52 pm


TRUNG CỘNG ĐÃ XÂM LĂNG, ĐẢNG CSVN LÀM GÌ?



Phạm Trần

“… Nhưng tại sao các lãnh đạo Việt Nam lại cứ muốn nói chuyện hòa bình với những kẻ cướp ngày như ta đã thấy trong biến cố HD-981? Đã đến lúc Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng phải nói thật với dân ông muốn gì và đảng CSVN còn xứng đáng cầm quyền nữa hay không?...”

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Images?q=tbn:ANd9GcTPppgpDGcHg1Og9C_k7P8bRbadWQOeIXZFB_YDLKuJVY39s5z2gA

Một lực lượng quân-dân hỗn hợp hùng hậu và rất hung hãn của Trung Cộng có máy bay, tàu trang bị hỏa tiễn và tàu tuần tiễu tấn công nhanh yểm trợ đã mở cuộc  “xâm chiếm tài nguyên” của Việt Nam ở Biển Đông từ ngày 01/05/2014.

Đây là lần đầu tiên trong 26 năm, kể từ khi Trung Cộng tung quân chiếm 8 đảo đá ngầm trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam năm 1988, Bắc Kinh  đã sử dụng một lực lượng quân sự có khả năng tác chiến cao nhất để thực hiện ý đồ kiểm soát “Đường Lưỡi Bò”, hay còn được gọi là “Đường 9 Đọan”, chiếm 3/4 trong số 3,5 triệu cây số vuông diện tích Biển Đông.

Ít nhất có 80 tàu lớn nhỏ của quân đội và bán dân sự võ trang Trung Cộng đã tham chiến , bao vây  “đâm vào tàu” hay “xịt nước vòi rồng có sức mạnh cao” chống các tàu Cảnh sát biển và Kiểm ngư của Việt Nam từ ngày 3/5 ở vị trí cách bờ biển tỉnh Qủang Ngãi lối 130 hải lý (208 cây số).


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 705251

Các tàu của Việt Nam đã được phái đến khu vực này để ngăn chặn không cho giàn khoan dầu khổng lồ HD-981 của Công ty dầu khí Hải dương Trung Cộng (China National Offshore Oil Corporation, CNOOC) hoạt động tìm kiếm dầu khí bên trong vùng “đặc quyền kinh tế” của Việt Nam.

Vị trí trên bản đồ cho thấy giàn khoan HD-981 đang nằm ở khỏang 70 hải lý (112 cây số) bên trong lằn ranh ngoài cùng của chiều ngang 200 hải lý (320 cây số) tính từ bờ biển Việt Nam.

Như vậy, theo quy định Luật biển 1982 của Liên Hiếp Quốc thì Trung Cộng đã ngang nhiên vi phạm chủ quyền lãnh thổ của nước khác khi xâm nhập vào bên trong vùng “đặc quyền kinh tế” của Việt Nam.

Chịu đựng chỉ có hạn


Tài liệu của Việt Nam phổ biến nói rằng: “HD-981 thuộc sở hữu của CNOOC, là loại giàn khoan nửa chìm nửa nổi, có chiều dài 114 m, chiều rộng 89 m và chiều cao 117 m, độ sâu hoạt động tối đa là 3.000 m và độ khoan sâu tối đa là 10.000 m. Trị giá ước tính của nó lên tới 1 tỷ USD”.

Báo VietNamNet viết ngày 07/05/2014: “Đây là thế hệ giàn khoan kết hợp các thiết kế, công nghệ và thiết bị mới của thế giới. Giàn khoan được trang bị 8 máy phát điện 44.000 kilowatt, động cơ đẩy với sức mạnh mỗi động cơ tương đương 5 đầu máy xe lửa. Các động cơ đẩy sẽ chống lại tác động từ gió, sóng và dòng chảy của đại dương. Nó được đưa vào Biển Đông lần đầu tiên tháng 5/2012, vị trí ở phía nam Hồng Kông”.

Trước đây đã nhiều lần Trung Cộng muốn thuê các Công ty tìm kiếm dầu nước ngoài để làm thay cho mình trong khu vực Biển Đông có tranh chấp chủ quyền với Việt Nam, Phi Luật Tân, Mã Lai Á, Brunei, Nam Dương và Đài Loan.  Nhưng Việt Nam và các nước quan hệ đã phản đối trực tiếp và giải thích với các công ty dầu khí nước ngoài nên kế họach của Trung Cộng bị hỏng.

Vì vậy Bắc Kinh đã chế giàn khoan HD-981 để tự mình đi tìm kiếm dầu khí ở Biển Đông mà Bắc Kinh gọi là Nam Trung Hoa (Nam Hải)

Ông Ngô Ngọc Thu, Phó Tư lệnh Cảnh sát biển Việt Nam nói với các nhà báo vào chiều ngày 7/5/2014 rằng: “Đến thời điểm hiện nay, Trung Quốc đã huy động, lúc cao nhất 80 tàu các loại, trong đó có 7 tàu quân sự gồm: Tàu Hộ vệ Tên lửa 534 (Giang Hồ II) và tàu tuần tiễu tấn công nhanh số hiệu 753; cùng 33 tàu Hải Cảnh, Hải Giám, Ngư Chính; và các tàu vận tải, tàu cá. Ngoài ra, hàng ngày còn có hang chục tốp máy bay hoạt động trên khu vực. Một nhóm tàu cá vũ trang và tàu quân sự đã vào cách đảo Lý Sơn từ 50 – 60 hải lý (80-96 cây số).”

Ông Thu nói thêm: “Các tàu của Trung Quốc đã luôn ép các tàu kiểm ngư của Việt Nam trong lúc làm nhiệm vụ, gây hỏng hóc và làm bị thương một số người thuộc lực lượng kiểm ngư Việt Nam. Mặc dù phía Việt Nam đã tích cực kêu gọi phía Trung Quốc ngừng hành động xâm phạm, tuy nhiên phía Trung Quốc vẫn không ngừng những hành vi gây thiệt hại cho phía lực lượng kiểm ngư Việt Nam”.


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 705241

Sau đó, phía Việt Nam xác nhận không có người nào chết mà chỉ có 6 người bị thương do các mảnh vỡ của kính và thiết bị trên các tàu bị Trung Cộng tấn công bắn vào cơ thể.

Ông Ngô Ngọc Thu cũng nói với báo chí rằng: “Lực lượng cảnh sát biển, lực lượng kiểm ngư hết sức kiên trì kiềm chế. Chúng tôi tiếp tục bám trụ và giải quyết mọi việc trên biển. Nhưng mọi sự chịu đựng có giới hạn. Nếu tiếp tục đâm vào chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ có tự vệ tương tự để đáp lại”.

Trong khi đó thì ông Trần Duy Hải, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Biên giới quốc gia đã phản ảnh chủ trương “chịu đựng” không gây ngạc nhiên của Chính quyền Việt Nam mỗi khi bị Trung Cộng gây áp lực. Ông Hải nói: “Vấn đề chủ quyền rất thiêng liêng đối với đất nước chúng ta, chúng ta sẽ sử dụng tất cả những biện pháp cần thiết để mà bảo vệ các quyền và lợi ích của  chúng ta. Chính sách nhất quán của VN thông qua các biện pháp hòa bình để giải quyết các tranh chấp liên quan thì chúng ta kiên trì thực hiện các biện pháp hòa bình, giải quyết các tranh chấp”.

Tuy nhiên ai cũng thấy “các biện pháp hòa bình” của Việt Nam đã có tác dụng ngược đối với một nhà nước Trung Cộng luôn luôn có nhiều âm mưu qủy kế  và lúc nào cũng chỉ muốn “ăn tươi nuốt sống” Việt Nam.

Bằng chứng thua thiệt của phiá Việt Nam trong các “Hiệp ước về Biên giới Đất liền Việt Nam-Trung Quốc” (1999) ,“Hiệp định Phân định Vịnh Bắc Bộ” và “Hiệp định hợptác nghề cá ở Vịnh Bắc Bộ” ký năm 2000 đã chứng minh với những tiết lộ của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh từ 1974 đến 1987 .

Bắc Kinh coi thường lãnh đạo Việt Nam


Phó Chủ nhiệm Ủy ban Biên giới quốc gia Trần Duy Hải còn tiết lộ tại cuộc họp báo chiếu 7/5 (2014) rằng: “Trong cuộc điện đàm giữa Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh và ủy viên Quốc vụ TQ Dương Khiết Trì, phía Trung Quốc nhắc lại lập trường của Trung Quốc, cho rằng khu vực giàn khoan 981 đã hoạt động thuộc quyền tài phán của Trung Quốc nhưng Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh đã bác bỏ quan điểm của Trung Quốc, khẳng định chủ quyền của chúng ta với quần đảo Hoàng Sa, cũng như quyền chủ quyền, quyền tài phán đối với các vùng biển, nhấn mạnh các hoạt động của giàn khoan 981 là vi phạm, xâm phạm vùng biển Việt Nam và Việt Nam kiên quyết phản đối.” (VietNamNet, 07/05/2014)

Các viên chức Việt Nam cũng cho biết lý do chưa có các cuộc nói chuyện của cấp lãnh đạo cao giữa hai nước (cao hơn cấp Bộ trưởng) vì phiá Trung Cộng chưa trả lời.

Như vậy thì liệu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng có cảm thấy “bị xúc phạm” không hay ông đã “quen sống như thế với Bắc Kinh”?

Việc này không có gì đáng ngạc nhiên vì Bộ trưởng Ngọai giao Trung Cộng Dương Khiết Trì, khi bác bỏ đòi hỏi của ông Phạm Bình Minh là đã nói thay cho hai ông Lý Khắc Cường (Thủ tướng) và Chủ tịch nước, Tổng Bí thư đảng Tập Cận Bình rồi.

Cũng khá ngạc nhiên là ngoài hai Bộ trưởng Ngọai giao nói chuyện với nhau về sự cố gìan khoan HD-981, không thấy có cuộc nói chuyện nào được loan báo giữa Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh và Bộ trường Quốc phòng Trung Cộng Thường Vạn Toàn, mắc dù Trung Cộng đã gửi quân đội, tàchiến và máy bay tham chiến, tuy chưa có nổ súng, tại vị trí của HD-981.

Thượng Tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam từng đề nghị hai quân đội ký cam kết “không nổ súng” để giải quyết những tranh chấp giữa hai nước ở Biển Đông, nhưng Bắc Kinh đã lờ đi.  Bắc Kinh cũng không thèm sử dụng “đường giây nóng” để nói chuyện với Tướng Phùng Quang Thanh quanh vụ HD-981.

Bao giờ mới mở mắt?


Nhưng bài học nào đã rút ra cho Lãnh dạo Việt Nam trong biến cố HD-981?

Chẳng nhẽ cho đến bây giờ, tuy tương lai biến cố HD-981 chưa ngả ngũ, phiá Việt Nam vẫn còn mê ngủ với  phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”và “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt” với anh láng giềng “ngoan cố” hay sao?

Lập luận hữu nghị láng giềng Trung-Việt  trên “đầu môi chót lưỡi” của Trung Cộng được truyền từ đời Giang Trạch Dân qua Hồ Cẩm Đào để đến Tập Cận Bình từ tháng 11/2012.

Nhưng các Lãnh đạo Việt Nam lại cứ ngêu ngao thuộc lòng 4 câu của các Lãnh đạo Trung Cộng trao cho từ năm 1991 ở Hội nghị Thành Đô (Tứ Xuyên) năm 1991:

Sơn thủy tương liên,
Lý tưởng tương thông,
Văn hóa tương đồng,
Vận mệnh tương quan.

Chỉ tiếc rằng, những “nhượng bộ” của phái đoàn Việt Nam do Tổng Bí thư đảng Nguyễn Văn Linh cầm đầu với Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (Thủ tướng) Đỗ Mười và Cố vấn Phạm Văn Đồng tháp tùng đến Thành Đô đã để lại cho Việt Nam không biết bao nhiêu hệ lụy nhục nhã khi mỗi ngày phải lệ thuộc  vào Trung Cộng nặng nề hơn.

Bằng chứng này đã được Thiếu tướng nguyên Đại sứ CSVN tại Bắc Kinh (1974-1987) Nguyễn Trọng Vĩnh  tiết lộ: “Tại Hội nghị Thành Đô, do phía ta nhu nhược bị phía TQ áp đặt. Từ đó, họ tùy tiện can thiệp vào nội bộ ta, ép ta về nhiều mặt, lấn ta, phá kinh tế của ta... Họ ngăn ta không được nhắc đến cuộc xâm lược của họ tháng 2/1979”.

Thiếu Tướng Lê Văn Cương – Nguyên Viện trưởng Viện chiến lược (Bộ Công an) đã thẳng thắn nói với phóng viên báo Dân Trí  ngày 03/05/2014rằng: “Chúng ta còn nhớ vào cuối năm 2013, tại Hội nghị các nước Asean 10 + 1 (10 nước Đông Nam Á và Trung Quốc), nhà lãnh đạo Trung Quốc đã nói rằng: Trung quốc với các nước Asean là cùng chung vận mệnh, sướng khổ cùng nhau... nhưng khi họ làm những điều này là bội ước với cả khối Asean.”

Chủ trương “đổi trắng thay đen” của Trung Quốc còn được chứng minh sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày (13-15/10/2013) Thủ tướng Trung Cộng Lý Khắc Cường (Li Keqiang).

Sau cuộc họp ở Hà Nội ngày 13/10/2013) với Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng, hai bên  đã cam kết trong Tuyên bố chung: “Hai bên nhất trí kiểm soát tốt những bất đồng trên biển, không có hành động làm phức tạp, mở rộng tranh chấp, sử dụng tốt đường dây nóng quản lý, kiểm soát tranh chấp trên biển giữa Bộ Ngoại giao hai nước, đường dây nóng về các vụ việc phát sinh đột xuất của hoạt động nghề cá trên biển giữa Bộ Nông nghiệp hai nước, xử lý kịp thời, thỏa đáng các vấn đề nảy sinh, đồng thời tiếp tục tích cực trao đổi và tìm kiếm các biện pháp có hiệu quả để kiểm soát tranh chấp, duy trì đại cục quan hệ Việt - Trung và hòa bình, ổn định trên Biển Đông.”

Chỉ  sau đó vài tháng chính quyền tỉnh Hải Nam, Trung Cộng, đơn phương ra lệnh cấm đánh bắt mới có hiệu lực từ ngày 01/01/2014 trên vùng biển  2,5 triệu cây số vuông  Biển Đông, bao gồm cả 2 vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

Theo lệnh của Hải Nam, ngày 29/11 nhưng công bố ngày 3/12/2013, thì chỉ còn khoảng 1 triệu cây số vuông ở Biển Đông không bị ảnh hưởng bởi quyết định mới, nhưng lại là những vùng khó đánh bắt hay không có nhiều cá.

Vùng biển bị cấm đánh bắt hay điều nghiên nằm gọn trong hình Lưỡi bò, còn được gọi là “đường 9 đọan”  do Trung Cộng “tự chế ra” từ năm 1947 và được lập lại năm 2009 khi Bắc Kinh đệ nạp quyền chủ quyền của họ trên Biển Đông cho Liên Hiệp Quốc.

Và từ đó, Trung Cộng đã gia tăng áp lực như ngăn cấm, tấn công, đánh đập tàn nhẫn và giết hại các ngư dân Việt Nam hành nghề cá quanh hai vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa. Hàng năm Trung Cộng cũng ngang nhiên ra lệnh cấm đánh bắt từ tháng 5 đến tháng 8 nhưng vẫn đem các tàu Hải giám và Kiểm ngư có võ trang bảo vệ cho hàng ngàn tàu cá Trung Cộng được tự do đánh cướp ngư sản trên vùng biển của Việt Nam.

Thông tấn xã Xinhua (Tân Hoa Xã) của Trung Cộng viết rằng, lệnh mới của Hải Nam buộc “người nước ngoài và thuyền đánh cá nước ngoài phải được phép của chính quyền Trung Ương trước khi được phép vào vùng biển ấn định” (The amended regulations require foreigners and foreign fishing vessels to obtain approval from the central government to enter waters under its jurisdiction.)

Nếu vi phạm, thuyền đánh cá nước ngoài sẽ bị tịch thu dụng cụ đánh bắt và người vi phạm sẽ bị phạt đến 500.000 nhân dân tệ, hay khoảng 82.600 đôla Mỹ.

Thông tấn xã Xinhua còn nói rằng “tàu đánh cá vi phạm sẽ bị trục xuất, có thể bị tịch thu và thủy thủ đoàn sẽ bị truy tố theo luật pháp của Trung Cộng”.

Như vậy rõ ràng là Trung Cộng đã vi phạm những cam kết quốc tế mà họ đã đặt bút ký với Hiệp hội các nước Đông Nam Á (ASEAN) năm 2002 tại Nam Vang.

Nhưng tại sao các Lãnh đạo Việt Nam lại cứ muốn nói chuyện hòa bình với những kẻ cướp ngày như ta đã thấy trong biến cố HD-981?

Đã đến lúc Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng phải nói thật với dân ông muốn gì và đảng CSVN còn xứng đáng cầm quyền nữa hay không?

Phạm Trần
(05/2014)


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Henvoigiacacvoidan6
Về Đầu Trang Go down
nguyenle
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeTue May 13, 2014 8:46 am


Thế giới không hề bị đảng CSVN lừa gạt về cuộc biểu tình chống Trung Quốc!


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? SG-may11-danlambao15

Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao) - Đảng CSVN im hơi lặng tiếng trước sự xâm lược quá rõ ràng của CS Trung Quốc, chỉ vận động hành lang và xúi dân đi biểu tình tranh thủ dư luận quốc tế mong người khác lên tiếng đuổi TQ giùm!!!

Nhưng thế giới bây giờ đã quá rõ bộ mặt và dã tâm của CSVN nên chẳng còn ai bị lừa nữa nên mặc cho đảng CSVN kêu rên các nước khác vẫn lặng thinh, chỉ có ASEAN nói vài câu chiếu lệ. 


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Images?q=tbn:ANd9GcTPppgpDGcHg1Og9C_k7P8bRbadWQOeIXZFB_YDLKuJVY39s5z2gA

Sau đây là phần dịch 1 bài báo của Úc đăng trên tờ The West Australian hôm nay:

Cuộc biểu tình lớn tại Việt Nam phản đối giàn khoan dầu Trung Quốc

Hà Nội (AFP) - Những người phản kháng đã tổ chức một cuộc biểu tình chống Trung Quốc lớn nhất từ đó đến nay tại Việt Nam vào ngày Chủ nhật, công khai chỉ trích việc triển khai của Bắc Kinh đem cắm giàn khoan nước sâu trong vùng biển tranh chấp vào lúc căng thẳng lãnh thổ giữa 2 nước đang tăng cao.

Khoảng 1.000 người, từ các cựu chiến binh chiến tranh cho đến sinh viên học sinh, vẫy biểu ngữ “Trung Quốc không được ăn cắp dầu của chúng tôi” và “Im lặng là hèn nhát”- một sự chỉ trích cách xử lý tranh chấp của chính quyền Hà Nội - và hát những bài ca yêu nước trong một công viên đối diện với Đại sứ quán Trung Quốc.

“Đây là cuộc biểu tình chống Trung Quốc lớn nhất mà tôi từng thấy tại Hà Nội,” chiến tranh kỳ cựu Đặng Quang Thắng 74 tuổi, nói.

“Kiên nhẫn của chúng tôi có giới hạn. Chúng tôi đang ở đây để thể hiện ý chí của nhân dân Việt Nam để bảo vệ lãnh thổ của chúng tôi bằng mọi giá. Chúng tôi sẵn sàng chết để bảo vệ đất nước chúng tôi”, ông nói với AFP.

Hàng trăm cảnh sát mặc thường phục và đồng phục thiết lập rào chắn để ngăn chặn người biểu tình tiếp cận các Đại sứ quán Trung Quốc nhưng đã không có hành động gì để phá vỡ các cuộc biểu tình, mặc dù chế độ cộng sản thường kiểm soát rất chặt chẽ bất kỳ biểu hiện nào của sự bất mãn của người dân.

Hai quốc gia Việt Trung bị dính mắc trong tranh chấp lãnh thổ từ lâu đời ở Biển Đông về Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa, mà cả hai đều cho là của mình, và thường tranh cãi vấn đề ngoại giao về thăm dò dầu khí và quyền đánh cá trong vùng biển tranh chấp.

Căng thẳng giữa những người hàng xóm cộng sản đã tăng mạnh kể từ khi Trung Quốc đơn phương công bố vào đầu tháng sẽ di chuyển một giàn khoan nước sâu vào vùng biển tranh chấp - một động thái mà Hoa Kỳ đã mô tả là “khiêu khích” .

Việt Nam cho biết quyết định của Trung Quốc là “bất hợp pháp”, yêu cầu các giàn khoan bị thu hồi, và cử tàu đến khu vực - mà họ tuyên bố sau đó đã bị tấn công và đâm bằng tàu Trung Quốc.

“Tôi nghĩ rằng tình hình thể leo thang”, chuyên gia Nguyễn Quang A nói với AFP.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Fc5837d919ce45a1940c69087b5406b7

- Thông báo cho Bắc Kinh -

Việt Nam khi thì chịu đựng các cuộc biểu tình chống Trung Quốc khi thì dùng bạo lực đàn áp. Chế độ cộng sản luôn phải cảnh giác với các cuộc tụ họp công cộng vì nó có thể đe dọa ngôi vị cai trị độc tài của mình.

Lãnh đạo Việt Nam đã sử dụng người dân biểu tình phản đối công khai như một phương tiện thể hiện sự bất mãn với Bắc Kinh, Giáo sư Jonathan London tại Đại học Thành phố Hồng Kông cho biết.

“Hà Nội cũng là nhận thức rằng cho phép loại hoạt động này là một thông điệp rõ ràng đến Bắc Kinh (và cũng là) nhận thức sâu sắc và lo lắng về việc duy trì trật tự xã hội”, ông nói.

Phải đối mặt với “sự giận dữ lan rộng” trong nhân dân Việt Nam qua các hành động của Trung Quốc, chính phủ đã không có lựa chọn đành để cho phép cuộc biểu tình diễn ra, London nói với AFP.

“Đàn áp biểu tình công khai chống lại những gì đã xảy ra sẽ được coi là hành vi hoàn toàn bất hợp pháp”, ông nói.

Hàng chục cuộc biểu tình chống Trung Quốc đã được tổ chức tại Việt Nam từ năm 2007 để phản đối sự xâm lược của Bắc Kinh cho thấy nhận thức của người dân về chủ quyền lãnh thổ.

Hôm Chủ nhật, xuất hiện phe ủng hộ chính phủ trong các cuộc biểu tình, bao gồm cả những người biểu tình trẻ tuổi mặc áo t -shirt mang hình chủ tịch sáng lập của Việt Nam là khuôn mặt của Hồ Chí Minh, vẫy cờ búa liềm và cờ cộng sản và trong khi la lớn: “Đả đảo Trung Quốc!”

Phe bất đồng chính kiến tại cuộc biểu tình cho biết quan trọng hơn là cách xử lý của chính phủ Việt Nam về tranh chấp và họ đã sử dụng các cơ hội này để kêu gọi thay đổi đối với nhà nước độc đảng.

“Chúng tôi muốn gửi một thông điệp tới chính phủ Việt Nam - họ có trách nhiệm đã gây ra tình trạng này,” biểu tình viên GS Trần Xuân Bách nói với AFP.

Bế tắc về cách giải quyết chuyện giàn khoan đã có hậu quả kinh tế cho Việt Nam, với thị trường chứng khoán sụt giảm hôm thứ Năm và thương nhân xuất nhập khẩu từ nơi xa xôi như Lào qua biên giới phía Bắc với Trung Quốc Lào Cai nói rằng họ lo ngại về tác động của các tranh chấp về kinh doanh.

“Có thể có một số tác động ngay lập tức nhưng đây là một cơ hội để người Việt Nam thể hiện sự đoàn kết và lòng yêu nước của họ. Chúng tôi không thể chỉ chú ý đến bữa ăn và quần áo và bỏ bê đất nước của chúng tôi,” người biểu tình Nguyễn Đông Yên cho biết.

Một cuộc biểu tình lớn của khoảng 1.000 người cũng đã diễn ra chủ nhật bên ngoài lãnh sự quán Trung Quốc ở trung tâm thương mại phía Nam thành phố Hồ Chí Minh, và một cuộc biểu tình nhỏ hơn đã được báo cáo trong trung tâm thành phố Đà Nẵng.

Phương tiện truyền thông nhà nước Việt Nam kiểm soát chặt chẽ mọi thông tin về việc tranh chấp giàn khoan dầu và đã đưa báo cáo về các cuộc biểu tình hôm Chủ nhật.

Không có bình luận chính thức nào từ chính phủ Việt Nam.

Ngoc Nhi Nguyen
danlambaovn.blogspot.com

Nguồn: https://au.news.yahoo.com/thewest/world/a/23420604/large-protests-in-vietnam-over-china-oil-rig/


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Conghambannuoc
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeFri May 16, 2014 10:47 am


Biển Đông vì ai nên nỗi?



Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Images?q=tbn:ANd9GcQ0Xf_bHvQzdqZR0rGLoYVx7br29NeQioYXjZK2ZOEuNSk0mygs5g

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao)

“Bác đưa đất nước qua nô lệ”
Tôi dẫn dàn khoan đến Biển Đông

Sau Tháng Tư 1975, người Việt cả nước ai có tai cũng nghe Kách Mạng “dạy cho một bài học” rằng, đế quốc Mỹ là con đỉa hai vòi; một vòi hút máu nhân dân Mỹ và vòi kia thò ra hút máu dân nước khác. Nhưng, phải đợi thêm 39 năm sau, người ta mới thấy con đỉa Tàu hút... dầu dưới lòng biển Việt Nam.

Về con đỉa Mỹ hai vòi hút máu người Việt Nam thì Kách Mạng nói dzậy cứ nghe dzậy, chứ người ta chỉ thấy máu Mỹ đổ xuống ruộng đồng rừng núi Việt Nam, cụ thể là trên 58.000 lính Mỹ đã chết trong cuộc chiến tranh thần thánh Kách Mạng phỏng hai hòn Miền Nam và chỉ thấy họ mang hài cốt Mỹ về nước Mỹ; chả thấy họ bê theo gịọt máu VN nào cả, ngoài mấy đứa con lai. Trái lại, sau khi Mỹ cút, đỉa Việt Nam hút máu nhân dân Mỹ hơi bị nhiều; chỉ tính riêng đám du học sinh trong đó phần lớn mang “giòng máu anh hùng” Kách Mạng bám chân Mỹ lên đến hàng mấy vạn mỗi năm. Chẳng những bám mà còn chặt, bám bền, bám chặt, bám biền biệt không buông…

Đỉa “giấy” Mỹ ra đi đã chẳng xơ múi gì, lại còn mang theo “đầu máu”. Đỉa “vàng 16 chữ với 4 tốt” Tàu đến, đang quậy nước Biển Đông, quyết hút đầy bụng dầu khí Việt Nam. Ấy vậy mà Chủ tịch nước CHXHCN... Chủ tịch đảng CSVN quang vinh muôn năm, chủ tịch Cuốc Hội vưỡn nín khe…

Các đồng chí ấy nín khe vì miệng đã cứng hàm.

Cứng hàm với công hàm bán nước Chú Đồng ký ngày 14/9/1958.


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Conghambannuoc

Cứng hàm vì luôn sống và làm đúng theo lời “bác” dạy "Ai có thể sai chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao trạch Đông không thể sai được". “Không sai được”, làm ngược để mà chết à!

Cứng hàm vì những gì “đảng ta” đã ký tại Hội nghị Thành Đô năm 1990 mà Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch đã khẳng định đó là "một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu!"

Cứng hàm vì chú Lê Duẩn đã phán “Ta đánh Mỹ ( phỏng hai hòn Miền Nam) là đánh cho ông Liên Xô và ông Trung Quốc”. Chú Tổng Bí thư đã phán thì có bao giờ sai.

Cứng hàm vì mới đây “thượng toạ” Thích Chân Quang, “con tim chân chính như chưa bao giờ biết nói dối” của một chân tu, cháu bác Hồ, thuyết pháp dạy tín hữu của Phật ở Bà Rịa rằng thì là “Trung Quốc là anh hai, của Việt Nam”. “Quyền huynh thế phụ”, anh hai Tàu - lâu nay gọi phạm thượng là anh Ba Tàu - đã làm (đặt dàn khoan HD 981 trong vùng đặc quyền kinh tế VN) thì em út chỉ cứ thế mà vâng lời cha nội Tàu.

Nhưng, các chú Chủ tịch nước Tư Sâu, TBT đảng Cả Lú, CT Cuốc Lủi Hùng Hói, là những cháu ngoan của bác cứng hàm thì cứng, còn 90 triệu người Việt không cứng hàm. Họ đã lên tiếng, đang lên tiếng và sẽ lên tiếng cho tới khi nào Tàu Khựa rút khỏi biển đông.

Trước tháng Tư 1975, Khu Kỹ Nghệ Biên Hoà, dù trong thời kỳ chiến tranh, vẫn an bình nhả khói công nghiệp. Tháng 5/2014 khi đất nước tôi thanh bình, cả khu chế xuất Bình Dương do người nước ngoài làm chủ bốc cháy bởi lửa lòng Dân Việt uất hận.

“Sự uất hận ấy, tự nó, là những thông điệp chính trị. Với chính quyền Trung Quốc: chúng tôi rất căm thù và sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ đất nước! Với chính quyền Việt Nam: Đừng nhu nhược! Cần phải kiên quyết và mạnh mẽ hơn nữa! Nước đã tràn tới bờ rồi!”

Xin phép mượn lời trên đây của Nguyễn Hưng Quốc trong “Nghĩ về các cuộc bạo loạn của công nhân” của ông để kết thúc bài gõ (keyboard) này.

Vì ai nên nỗi?

Nghe đâu như trong gió vi vu giọng điệu tự hào tiếng ai đó:

“Bác đưa đất nước qua nô lệ”
Tôi dẫn dàn khoan đến Biển Đông

Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com


Về Đầu Trang Go down
LHSon
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeSun May 18, 2014 2:37 pm


Bắt bớ khắp nơi, công an trấn áp mọi cuộc biểu tình chống Trung Quốc


Mặc Lâm, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-05-18


Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Image

Lực lượng công an được triển khai đông dảo chư từng thấy trên mọi nẻo đường nhất là khu vực đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội . Hầu như mọi cuộc biểu tình đều không thành công trong ngày 18/05/2014
AFP

Sáng hôm nay Chúa Nhật 18 tháng 5, theo lời kêu gọi của 20 tổ chức dân sự dự kiến sẽ có nhiều cuộc biểu tình diễn ra tại Hà Nội và Tp Hồ Chí Minh, tuy nhiên mọi sự hoàn toàn khác với cuộc biểu tình tuần trước, 11 tháng 5 khi nhà nước cho phép đoàn viên thanh niên tham gia biểu tình chung với dân chúng.

Thay vì khuyến khích biều tình trong tầm kiểm soát, tại Hà Nội đã có bắt bớ và mọi người bị phân tán, chia chắn ra từng nhóm nhỏ. Vào lúc 9 giờ sáng một blogger cho biết một người tên Trung đã bị bắt:

-Có một xe 7 chỗ biển xanh em chụp được biển xe khi Trung không lên xe thì họ tràn xuống, họ mặc thường phục bắt đầu đánh và kéo đẩy Trung lên xe và đưa về phường Điện Biên Phủ.

Nhà báo tự do JB Nguyễn Hữu Vinh cho biết công an dày dặc và không ai có thể tập trung được:

-Hôm nay họ như ruồi, dày đặc. Chúng tôi ra bờ hồ, Đại sứ quán thấy công an dày đặc nên mấy anh em ngồi uống cà phê xong rồi tính.

Blogger vừa rồi cho biết hiện tình theo quan sát của anh:

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Image
Đường phố nào cũng gặp các nút chặn của công an (Dongchuacuuthe)

-Chung quanh Đại sứ quán thì lực lượng an ninh và công an vây quanh rất đông ít nhất con số phải đến vài nghìn người.  Ở trong Hoàng Thành có ít nhất một tới hai trung đoàn đang ém quân trong ấy. Có xe cơ động các thứ đang được điều đến rất đông.

Tại Tp Hồ Chí Minh một thanh niên khi được hỏi cuộc biểu tình có diễn ra hay không câu trả lời của anh khiến chúng tôi không biết anh có mai mỉa hay không:

-Tình hình ổn lắm anh ơi, tình hình ngon lắm. Thủ tướng chính phủ thông báo rồi mọi người dân đều chấp hành hết tốt lắm anh. Người dân Sài Gòn bây giờ tẩy chay biểu tình rồi. Chung quanh đây không có ai ra biểu tình hết anh ơi, im ắng lắm.

Lúc 12 giờ trưa ngày Chúa Nhật 18 tháng 5 ông Huỳnh Kim Báu, một trong số 54 người ký tên yêu cầu được biểu tình tuần trước ngày hôm nay ông và nhóm 54 người đều bị an ninh cô lập tại nhà, ông Báu kể:

-Hôm nay tụi tôi được bảo vệ một cách chặt chẽ cứ mỗi người thì có ba người kèm. Họ công bố thẳng là không được ra khỏi nhà, ra là bị giữ lại thôi và tình hình tới giờ này thì bên ngoài cũng vậy, cũng im ắng không thấy có hiện tượng gì. Hôm nay nhà nước làm chủ tình hình bằng bạo lực.

Trong vài ngày qua đều các lãnh đạo cao cấp đểu phát ngôn ủng hộ biểu tình như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Giám đốc công an Hà Nội hay chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đều có chung ý kiến “biều tình là thể hiện tình yêu nước” Thủ tướng cũng gửi hàng ngàn tin nhắn tới cho những người thường xuyên biểu tình trước đây yêu cầu phải biểu tình trong ôn hoà và tránh bạo động để thế lực thù địch lợi dụng.

Trong khi đó, một số cơ quan truyền thông trong nước như mạng PetroTimes và Người Lao Động nói rằng trong ngày hôm nay trên cả nước không có cuộc biểu tình chống Trung Quốc nào diễn ra.

Mạng Petro Times chạy tựa bản tin ‘ Cả nước bình yên trong ngày kêu gọi “đại biểu tình”’. Bản tin được ký bởi nhóm phóng viên Petrotimes cho rằng trong nhiều ngày nay các đối tượng phản động lưu vong đã kích động bạo loạn, gây ra tình trạng mất trật tự, an ninh ở nhiều địa phương như Hà Tĩnh, Bình Dương.

Bài báo cho rằng lòng yêu nước của người dân khi phản ứng lại sự kiện Trung Quốc kéo giàn khoan Hải Dương 981 vào xâm phạm chủ quyền Việt Nam đã bị những đối tượng vừa nói lợi dụng.

Mạng báo Người Lao động thì khẳng định trên toàn quốc không diễn ra biểu tình. Theo báo này thì người dân chấp hành yêu cầu của thủ tướng chính phủ trong công điện phát đi hồi ngày 15 và chỉ thị ngày 17 tháng 5 vừa qua, cho đến 11 giờ trưa hôm nay dân chúng trên cả nước đã không tham gia biểu tình.
Về Đầu Trang Go down
LHSon
Khách viếng thăm




Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeTue May 20, 2014 8:36 am


Biểu tình và Không gian Dân sự


Lê Trung Tĩnh
Gửi đến BBC từ Paris

Sáng Chủ Nhật 18/05/2014, một lực lượng công an và an ninh dày đặc đã được huy động để ngăn chặn các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng biển Việt Nam.

Cảnh cũ tái diễn, những người biểu tình lại bị kéo lê đi, quăng lên xe, bị bắt nhốt khi biểu tình ngoài đường, hay đơn giản là bị nhốt trước tại gia.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 140519101023_anti_china_protestor_retained_hanoi_512x288_afpgetty_nocredit

Người biểu tình ở Hà Nội cố bám trụ để không bị lôi đi hôm 18/5/2014

Các hành động trên dập tắt mọi hy vọng rằng nhà nước Việt Nam sẽ nhẹ tay hơn với các cuộc biểu tình khi một tuần trước, Chủ Nhật 11/5/2014, đã có vài nghìn người xuống đường tại TP HCM, Đà Nẵng và Hà Nội.

Sức mạnh quần chúng

Trước sự xâm lấn của Trung Quốc hiện nay, việc biểu tình ngoài góc độ cá nhân là giải tỏa nổi bất bình cho người dân, còn có các tác dụng 'chính trị' là phát huy lòng yêu nước; vận động nhân dân phản đối những hành vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam.

Số người biểu tình là một thước đo để người lãnh đạo căn cứ để hoạch định chính sách. Và nếu nó rất lớn, số người biểu tình tự thân sẽ tạo nên tiếng vang thu hút sự chú ý của quốc tế.

Với mức độ nghiêm trọng của vấn đề và sự bức xúc của người Việt Nam hiện tại, con số người biểu tình có thể rất lớn. Điều này có lợi cho nhà nước và dân tộc Việt Nam trong việc khẳng định chủ quyền, phản ứng với Trung Quốc và tranh thủ ủng hộ của thế giới.

Tuy nhiên với lựa chọn bóp chết các cuộc biểu tình, nhà nước Việt Nam một lần nữa thể hiện sự không quan tâm đến việc sử dụng một sức mạnh của nhân dân.

Không cho biểu tình trong nước là cách làm hỏng lời kêu gọi của Việt Nam trên trường quốc tế.

Trong khi đó trên khắp thế giới, từ Nhật đến Mỹ, từ Warsaw đến Berlin, liên tiếp nhiều cuộc biểu tình của người Việt phản đối Trung Quốc liên tiếp diễn ra.

Tất cả đều được báo chí trong nước đăng tin, ghi âm, ghi hình và tán thưởng nhiệt liệt như một hình thức kêu gọi sự quan tâm của thế giới.

Thật chua chát khi người Việt biểu tình ở nước ngoài được báo chí Việt Nam ca ngợi, trong khi cũng người thân, đồng đội của họ biểu tình ở Việt Nam, cũng ôn hòa, cũng cờ đỏ sao vàng thôi, lại bị chia cắt, bắt bớ, và bị gán cho các danh hiệu như bị kích động, nhận tiền để biểu tình.

Sự khác biệt trong cách đối xử này chắc chắn sẽ không lọt khỏi mắt báo chí và ngôn luận quốc tế. Khó có thể kêu gọi bạn bè quốc tế ủng hộ chính nghĩa Việt Nam trên Biển Đông, ủng hộ sự công bằng cho Việt Nam trong khi bản thân nhà nước Việt Nam đã không chút công bằng trong đối xử với người dân họ.

Làm sao các cuộc biểu tình ở nước ngoài có thể kêu gọi thế giới ủng hộ những giá trị tốt đẹp của nhân loại như hòa bình, tôn trọng DOC, UNCLOS 1982, khi cùng xuất hiện trên trang báo là những hình khiêng người quăng lên xe, là bắt bớ hay giam nhốt tại gia người biểu tình trong nước?

Tận dụng sự cố

Một lần nữa vấn đề an ninh được đặt lên trên quyền được biểu lộ thái độ một cách ôn hòa. Có vẻ những sự cố vừa qua ở Bình Dương và Hà Tĩnh được tận dụng để ngăn chặn biểu tình, nhưng nguyên nhân của nó thì ít được giải thích và giải quyết thấu đáo.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 140519100958_vietnam_protests_464x261_vietnamprotests_nocredit

Một cuộc tuần hành ở Đồng Nai hôm 14/5 phản đối giàn khoan Trung Quốc

Một điều chắc chắn là các sự cố vừa qua không chỉ là kết quả của sự phản đối giàn khoan Hải Dương 981, mà một phần còn là hệ quả tất yếu của một sự căng thẳng xã hội bắt nguồn từ đời sống người công nhân, từ mối quan hệ giữa công nhân Việt Nam và Trung Quốc, với mật độ tập trung cao hơn bình thường (ở Hà Tĩnh).

Để các sự cố đó diễn ra, trách nhiệm không nhỏ thuộc về nhà nước Việt Nam. Sự vụ ở Hà Tĩnh cho thấy căng thẳng với Trung Quốc và căng thẳng xã hội là hai yếu tố đan xen với nhau và chỉ chờ ngày bùng nổ.

Cần không gian dân sự

Việt Nam đang cần một không gian dân sự hiệu quả để kết nối và làm lớp đệm giữa người dân và tầng lớp lãnh đạo.

Một mạng lưới các tổ chức dân sự với sự tham gia của giới tinh hoa là điều kiện cần để góp phần làm giảm nhiệt các bức xúc, căng thẳng xã hội và chính trị.

Ví dụ như việc biểu tình phản đối Trung Quốc khi được thực hiện bởi một số đông người, và trong thời gian dài, có thể gây nên những căng thẳng nội tại, giữa các cộng đồng với nhau hoặc giữa người dân và nhà nước.

Với sự có mặt của các không gian dân sự, các bức xúc sẽ được cụ thể hóa thành những yêu cầu, tuyên bố mang tính đại diện ; căng thẳng sẽ phần nào hạ nhiệt, giải pháp tốt sẽ nhiều khả năng xuất hiện.

Thật ra cũng đã có những không gian dân sự như vậy tồn tại bên lề trái, một cách gọi để phân biệt với lề phải là không gian của nhà nước Việt Nam hiện nay.

Không gian dân sự lề trái thường bị cấm đoán, nhiều khi bị chụp mũ phản động, và không được lắng nghe.

Tuy nhiên, càng bị cấm đoán, không gian này càng phát triển, càng đại diện cho ngày càng nhiều người, và can dự vào tất cả các vấn đề của Việt Nam.

Một ví dụ cơ bản, việc kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế là câu chuyện đã được nêu lên trước và trong vụ HD981 trên nhiều nhiều bài báo, phân tích trong không gian 'lề trái'.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 140519095648_warsaw_protests_464x261_thailinhnguyen

Người Việt ở Ba Lan trả lời báo chí nước sở tại về Biển Đông

Vậy mà khi được hỏi về điều này mới đây, Phó thủ tướng Vũ Đức Đam đã phát biểu, "Việc đưa nhau ra tòa giống như bát nước đổ đi, lấy lại sẽ rất khó. Vì vậy, Việt Nam sẽ kiên định con đường ngoại giao để bảo vệ lợi ích chính đáng của mình. "

Việc một lãnh đạo Việt Nam có quan niệm như vậy về việc đưa Trung Quốc ra tòa cho thấy khoảng cách lớn về nhận thức giữa ông và không gian dân sự lề trái, hay nói cách khác giữa lãnh đạo và người dân.

Vì đã nhiều người chỉ ra việc kiên định con đường ngoại giao với Trung Quốc chỉ đi đến ngõ cụt vì họ không chấp nhận có đàm phán về chủ quyền Hoàng Sa, vì đường chữ U, vì tham vọng của họ rõ ràng từ bao lâu nay và họ đang tiến lên từng ngày một.

Mặt khác Trung Quốc, với cách hành xử vô nhân đạo đối với ngư dân Việt Nam, đối với những chiến sĩ Việt Nam năm 1974, 1988, và nhiều việc khác, khó có thể xứng đáng với cách nói 'bát nước đổ đi, lấy lại sẽ rất khó'.

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? 140510095520_hd981_304x171_ap
Lãnh đạo Việt Nam muốn lấy lại cái gì từ bát nước tình cảm đó khi giàn khoan Hải Dương 981, hộ tống với máy bay và tàu chiến, đang khoan vào vùng biển Việt Nam?

Việc lãnh đạo Việt Nam, đến ngày nay còn có một sự ngần ngại đối với lựa chọn ra tòa cho thấy việc ra tòa trước đây đã bị nhạy cảm hóa, và cấm kỵ hóa đến độ nào. Điều này dĩ nhiên đã ngăn cản giới trí thức và tinh hoa của xã hội thật sự tranh luận và tìm kiếm giải pháp cho Việt Nam.

Làm như vậy, nhà nước Việt Nam đã không tận dụng được sức mạnh của toàn xã hội mà không gian lề trái đại diện.

Điều này không có lợi cho nhà nước Việt Nam hiện tại, và nhất là có hại cho tương lai của Việt Nam.

Tóm lại, bằng cách đặt từng người dân đi biểu tình và cả giới tinh hoa, những đại diện dân sự lề trái, nhà nước Việt Nam có nguy cơ đứng bên lề của cuộc đấu tranh chống sự xâm lăng của Trung Quốc và những công cuộc khác của Việt Nam. Họ phải thay đổi.

Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả Lê Trung Tĩnh, một trong những người phát động ký tên vào 'Thư yêu cầu lãnh đạo Việt Nam đưa Trung Quốc ra tòa'.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeThu Aug 04, 2016 12:16 am

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Csvn-toiacdietchung2-danlambao 

Tội ác diệt chủng đối với dân tộc Việt của CSVN


Nguyễn Lương Tuyền (Danlambao) - Đối diện với Trung cộng, Việt Nam đang bị tứ bề thọ địch. Tập đoàn cộng sản Hà Nội biểu lộ một sự thần phục, vâng lời cực kỳ hèn hạ. CSVN đã và đang hiến VN cho Tàu để trở thành 1 Khu Tự Trị trong 1 nước Đại Hán. TC, với sự tiếp tay của CSVN, đang tiến hành một cuộc diệt chủng đối với dân tộc Việt. Không còn nghi ngờ gì nữa, dân Việt đang ở bên bờ của vực thẳm DIỆT CHỦNG mà kẻ nối giáo cho giặc là những người Cộng Sản Việt Nam.

Nữ nghệ sĩ Kim Chi rất nổi tiếng trong những năm chiến tranh, trong 1 cuộc phỏng vấn mới đây khi bà sang thăm Mỹ, đã tuyên bố thẳng thừng: "Họ đã bán nước cho tàu rồi!!!"

*

Dẫn nhập


Diệt chủng được hiểu là sự phá hủy, tiêu diệt có chủ ý, có hệ thống:

- một dân tộc, một nhóm thiểu số, những người theo một tôn giáo, hay cùng niềm tin về một triết lý (thí dụ Pháp Luân Công ở Trung Hoa).
- một hệ thống tư tưởng tương phản (thí dụ giữa Tư Bản và Cộng Sản).
- một sắc tộc (groupe ethnique) khác. (thí dụ chiến tranh giữa 2 nhóm sắc tộc Tutsi và Hutu ở Rwanda (Phi Châu) cách nay khoảng 20 năm).

Các cuộc giết người hàng loạt của CSVN kể từ khi Hồ Chí Minh và đồng bọn du nhập bằng võ lực, bằng giết chóc vô tội vạ (deliberated killing) chế độ bất nhân CS vào quê hương Việt Nam. Điều này đã phù hợp với định nghĩa kể trên.

CSVN đã tận diệt hầu hết những người khác chánh kiến, khác tư duy; tiêu diệt hết các thành phần khác trong xã hội vì không cùng "giai cấp vô sản, bần cố nông", là thành phần cốt cán, là "raison d'être"' của Chủ Nghĩa Duy Vật CS, một chủ nghĩa điên loạn trong lịch sử loài người.

Hồ Chí Minh và đảng CSVN, theo lệnh của CS Quốc Tế trong tiến trình cộng sản hóa nhân loại, xâm nhập vào Việt Nam từ những năm trước năm 1930 với mục đích "nhuộm đỏ" VN, rồi "nhuộm đỏ" toàn vùng Đông Nam Á.

Hồ Chí Minh & đảng CSVN: tội ác diệt chủng

Sau khi đã loại trừ tất cả các đảng phái Quốc Gia bằng bạo lực, tàn sát, giết chóc, Hồ Chí Minh và đồng bọn, núp dưới danh nghĩa ''chống Pháp, dành độc lập cho quê hương'', đã dành được độc quyền chống Pháp cũng như độc quyền tiêu diệt các Người Việt Quốc Gia, chưa kể những lần CSVN mượn tay Quân Pháp để hủy diệt Người Việt Quốc Gia. Với viện trợ người và vũ khí của Nga, Tàu và của Khối CS Quốc Tế, Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã gây ra 2 cuộc chiến tranh Đông Dương (1946-1954 và 1954-1975). Hơn 3 triệu người Việt đã bị chết trong 2 cuộc chiến này. Nhiều cuộc giết người hàng loạt,các cuộc "diệt chủng" nhắm vào chính dân Việt bởi những người CS Việt Nam, những người cùng nòi giống. Hiện tại CSVN đang tiếp tay cho TC để tiếp tục cuộc diệt chủng trong tiến trình bán nước của đảng CSVN.

Tờ Thời Báo Ba Lan (Polaska Times) số xuất bản ngày 5/3/2013, đã xếp hạng 13 nhà độc tài "đẫm máu nhất (blood thirsty dictator)" của thế kỷ thứ 20, trong nhóm "được chọn" đó có Hồ Chí Minh. Trong 24 năm ở vị trí đầy quyền lực (từ 1945 đến 1969), họ Hồ là nguyên nhân trực tiếp hay gián tiếp đưa đến cái chết của gần 2 triệu người Việt. Trong 2 cuộc Chiến tranh Đông Dương I & II, do đảng CSVN của Hồ và các đồng chí gây ra, đã là nguyên nhân gây ra cái chết của từ 3,5 đến 5 triệu người Việt. Những năm mà người CS thống trị quê hương (từ năm 1954 đến nay tại Miền Bắc; từ 1975 tới nay trên toàn cõi VN, từ Nam ra Bắc) là những năm đầy "máu và nước mắt" cho giòng giống Việt.

Sau khi đã thành công, áp đặt được chế độ CS lên quê hương bằng giết chóc, bằng việc phá tan nền văn hóa cổ truyền của dân tộc..., CSVN đang tiếp tục hiến dâng quê hương cho kẻ thù truyền kiếp của dân tộc: CSVN đang tiếp tay với kẻ thù để tận diệt dân tộc Việt bằng mọi phương cách hiểm độc như: di dân Tàu, rất đông dân Tàu, sang lập nghiệp từ Nam chí Bắc trên quê hương ta, đầu độc dân Việt bằng các sản phẩm độc hại... Vụ Formosa chỉ là một mặt nổi (tip of the iceberg) trong trăm phương ngàn kế của "người anh em môi hở răng lạnh" để tận diệt dòng giống Lạc Hồng.

Trong cuộc "trường kỳ chém giết" dân Việt do Đảng CSVN và Hồ Chí Minh chủ trương trong hơn 30 năm của cái gọi là "Chiến tranh Đông Dương 1 và 2" cũng như trong suốt những năm mà CSVN cầm quyền sinh sát trên số phận của mọi con dân đất Việt cho tới tận bây giờ, Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã phạm muôn vàn tội ác đối với dân tộc. Chúng tôi chỉ đơn cử vài trường hợp tội ác mang tính cách diệt chủng của người Bolcheviks gốc Việt Nam.

Từ năm 1954 đến năm 1975 tại Miền Bắc Việt Nam


Năm 1954, Hồ Chí Minh cùng những người CSVN, từ chiến khu Việt Bắc về tiếp thu Hà Nội - tiếp thu một nửa nước Việt, từ Ải Nam Quan cho đến vĩ tuyến 17 - theo đúng qui định của Hiệp Định Genève, ký ngày 20 tháng 7 năm 1954.. Trên thực tế, CSVN và ông Hồ đã bắt đầu hành động diệt chủng từ vài năm trước khi Hội Nghị Genève ra đời. Chúng tôi chỉ đơn cử vài "thành quả giết người không gớm tay" của những người Bolchevick gốc Việt:

- Ám sát một cách rất man rợ các người quốc gia, các thành viên của các đảng phái quốc gia. Thủ tiêu "vô tội vạ" các viên chức ở xã ấp... là sở trường tàn bạo của những người CSVN,. Thí dụ trước khi phát động cuộc xâm lăng miền Nam vào năm 1959 ngay sau trận Trãng Sụp ở Tây Ninh, CSVN đã gieo rắc bạo lực ở các hạ tầng cơ sở. Thí dụ trong 2 năm 1957-1958 đã có hơn 3000 viên chức của Miền Nam ở các xã ấp bị CS nằm vùng giết hại.

- Trước khi có Hiệp Định đình chiến ký tại Genève sau chiến tranh Đông Dương lần 1, những người CSVN và Hồ Chí Minh đã bắt đầu xuống tay tiêu diệt tát cả các thành phần chống đối lại Đảng CS trong đó có các đảng phái quốc gia, các tôn giáo chống Cộng Sản như Cao Đài, Hòa Hảo ở Miền Nam. Theo CS: Tôn Giáo là thuốc phiện.

Các công cuộc khủng bố tàn bạo, khốc liệt và đẫm máu như cải tạo công thương nghiệp, các kế hoạch rèn cán chỉnh quân, phong trào "tam phản" nhằm loại bỏ ra khỏi hàng ngũ Quân Đội Nhân Dân các thành phần tiểu tư sản, thành phần trí thức không đầu hàng giai cấp vô sản. Tàn bạo nhất phải nói là cuộc cải cách ruộng đất. Đó là một số chiến dịch chết người, với hàng trăm ngàn người bị giết. Chúng tôi không bàn đến "những cuộc giết người ở mức độ nhỏ: một vài trăm, một vài ngàn người".

Một số chiến dịch của CSVN chỉ nhắm vào một nhóm, một giai cấp trong xã hội như Phong Trào Nhân Văn Giai Phẩm, nhắm tiêu diệt giới văn nghệ sĩ chưa chịu phục tùng Đảng, chưa chịu qui hàng giai cấp vô sản. Nhân văn giai phẩm được các người CS phát động sau khi đã "nhử mồi" để các các văn nghệ sĩ rơi vào cái bẫy "trăm hoa đua nở". CS giả bộ cởi mở với nhóm này, cho họ tự do viết lách trong một thời gian ngắn. Các người có ý tưởng chống đối lộ diện. Nhà cầm quyền CS ở Hà Nội bèn mở chiến dịch đàn áp, bỏ tù những người chống đối. Các văn nghệ sĩ đã "bé cái lầm", quá tin tưởng vào độ lương của Bác và Đảng nên mắc mưu.

Cải cách ruộng đất

Rập theo "khuôn vàng thước ngọc" của "đảng CS anh em" Trung cộng, năm 1953 Hồ Chí Minh và đảng CSVN phát động Cuộc Cải Cách Ruộng Đất (CCRĐ) trên toàn Miền Bắc, tức là trước cả Hiệp Định Genève ký ngày 20/7/1954, qua Sắc Luật 42/SL được ban hành ngày 1/7/1951. CSVN cho chỉ tiêu là 5% dân làng là thành phần địa chủ cần phải tiêu diệt bởi Ủy Ban Cải Cách mà sức mạnh hành động là các Đội Cải Cách đã được ví von: "nhất đội, nhì trời".

Các Đội Cải Cách và những người dân "bị xúi dục" học tập với đội này để đứng ra đấu tố, hài tội (đại đa số là các tội do CS bịa đặt ra) các địa chủ. Họ đã giết nhiều người theo đúng khẩu hiệu: trí, phú, địa, hào.. đào tận gốc, trốc tận rễ.

CCRĐ tạm thời bị giảm cường độ năm 1954-1955 vì CS Hà Nội phải lo định cư những thành phần tập kết từ Miền Nam ra định cư ở Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa theo đúng Hiệp Định Genève ký ngày 20 tháng 7 năm 1954. Năm 1956, Hồ Chí Minh và các đồng chí cho ngưng chiến dịch CCRĐ vì dân chúng oán thán mạnh mẽ "quốc sách (?) CCRĐ" của CSVN. Hồ Chí Minh làm bộ hối hận, giọt ngắn giọt dài, vì những sai lầm chết người của cuộc CCRD và xin lỗi nhân dân. Võ Nguyên Giáp - người hùng Điện Biên Phủ dưới mắt nhân dân lúc bấy giờ - cũng được đưa ra, phụ họa với ông Hồ để xin lỗi nhân dân. Một số nhân vật trách nhiệm như Trường Chinh, Lê Văn Lương, Hồ Viết Thắng... tạm thời bị chuyển chức vụ. Mọi sự lại êm xuôi trở lại - Bác đã xin lỗi rồi mà! tội lỗi giết người của Bác và của các cộng sự được xí xóa, "huề cả làng".

Người ta đưa ra con số hơn 172,008 người bị đem ra đấu trường. Nhưng sự thực con số những người bị đấu tố còn cao hơn con số này rất nhiều. Chỉ cần một con tính nhỏ, ta biết ngay điều đó. Năm 1954, dân số của Miền Bắc là 20 triệu người. 5% của số đó, tức là chỉ tiêu của CS đưa cho Đội Cải Cách tuân theo (tức là số người bị đấu tố) là 1 triệu, cao hơn con số 172,000 gấp bội. 172,000 người bị đấu tố trong đó có 165,000 bị oan (đúng tiêu lệnh của Hà Nội: thà giết lầm còn hơn tha lầm). Đó là nhưng con số do nhà cầm quyền Hà Nội đưa ra. Hồ đã tuyên bố không mảy may hối hận: "sai thì sửa sai, theo đúng tinh thần của người Bolchevik." Để xoa dịu sự phẫn nộ của dân chúng, CS tại Hà Nội cho thả 12,000 tù nhân bị bắt giam trong chiến dịch CCRĐ.

Theo thống kê chính thức của Viện Thống Kê ở Hà Nội, có 172,008 người bị chết nhưng theo Nhà báo Bùi Tín, số người chết trong cuộc CCRD có thể lên đến trên dưới 1/2 triệu người.

Tội ác trong vụ nổi dậy ở Quỳnh Lưu

Việc tạm lùi bước của CSVN và Hồ Chí Minh đã như một chất xúc tác trong vụ nổi dậy ở Quỳnh Lưu (Nghệ An). Cuộc nổi dậy được khởi đầu vào những ngày đầu tháng 11 năm 1956. Đây là một cuộc đấu tranh đẫm máu chống lại sự cai trị dã man của CSVN. Chính sách CCRĐ đã là nguyên nhân chánh làm bùng nổ sự phẫn nộ của người dân. Ngày 10 tháng 11 năm 1956,, khoảng trên 10,000 dân đã mở Đại Hội. CS đưa đến một lực lượng Công An để đàn áp. Đồng bào đã bao vây Đại Đội Công An. CS bèn đưa nguyên cả 2 Trung Đoàn Bộ Đội đến hiện trường để đàn áp nhưng lập tức 2 Trung Đoàn này đã bị khoảng 30,000 người dân bao vây. Văn Tiến Dũng được lệnh dùng cả Sư Đoàn 304 nhập trận. Ngày 14 tháng 11, Văn Tiến Dũng điều động thêm Sư Đoàn 312 vào tăng cường đàn áp. Có hàng ngàn người bị giết (con số chính xác không bao giờ được nhà cầm quyền Hà Nội tiết lộ). Hơn 6000 người bị bắt. Cuộc nổi dậy của đồng bào Quỳnh Lưu bị CSVN dập tắt.

Các vụ thảm sát trong cuộc xâm lăng Miền Nam của CSVN

Hội Nghị Genève chấm dứt chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất (1945-1954), được ký ngày 20 tháng 7 năm 1954. Quân dân Người Việt không Cộng Sản, kéo nhau về cố thủ ở giải đất trải dài từ phía Nam vĩ tuyến 17 cho đến tận mũi Cà Mâu. Ngay khi các chữ ký trên các văn kiện của Hội Nghị Genève chưa khô mực, Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã bắt bắt đầu bàn ngay kế hoạch cho cuộc chiến xâm lăng Miền Nam. Các cán binh CS không tập kết hết để ra Bắc theo đúng tinh thần của Hội Nghị Genève. Phần lớn đã ở lại nằm vùng ở phía Nam của Vĩ Tuyến 17. Họ chôn dấu vũ khí, đợi lệnh nổi dậy đến từ Miền Bắc hay từ Trung Ương Cục Miền Nam. Lê Duẩn, Xứ Ủy Nam Kỳ đã trốn tập kết, ở lại Miền Nam. Bản "Đề cương Cách Mạng ở Miền Nam" của Lê Duẩn, ra đời vào cuối thập niên 50's, đã quả quyết chỉ có đấu tranh võ lực mới "giải phóng" được Miền Nam. Các cán binh nằm vùng đang chịu áp lực rất mạnh, có thể đi đến tan rã, bởi Chính Phủ Quốc Gia của Tổng Thống Ngô Đình Diệm nên cuộc nổi dậy của các cán binh CS nằm vùng phải được phát động càng sớm càng tốt.

Cuộc "cộng sản hóa Miền Nam" được khởi đi bằng các cuộc chiến tranh du kích, phá hoại, khủng bố. CS đã giết hại hàng ngàn, ngàn viên chức, nhất là các viên chức tại các xã, ấp. CS đã đưa chiến cuộc khủng bố vào các thành phố lớn. Các cuộc nổ bom, pháo kích bừa bãi vào các đô thị đã làm nhiều người bị chết. CS khủng bố, pháo kích bừa bãi vào các nơi công cộng như chợ búa, trường học... khiến nhiều người bị tử thương.

CSVN đã chiếm thành phố Huế suốt 26 ngày trong Tết Mậu Thân 1968. Trong những ngày đó, đồng bào ở Huế đã sống trong địa ngục của khủng bố, của chết chóc, những cái chết cực kỳ dã man ngoài sức tưởng tượng của mọi người. CS đã cho hành quyết hàng loạt hơn 6000 người dân Huế.

Cuộc chiến xâm lăng toàn Miền Nam chưa chấm dứt với sự thắng trận thật bất ngờ của CSVN vào năm 1975. Cuộc chiến "Quốc-Cộng" bước qua một hình thái mới.

Khủng bố, tàn sát do CSVN gây ra sau ngày 30 tháng 4 năm 1975

Ngày 30 tháng 4 năm 1975, CSVN chiếm được toàn cõi VN do sự xếp đặt của các thế lực quốc tế. Tiếng súng đã hầu như im tiếng nhưng một giai đoạn mới của chết chóc, cực kỳ khổ ải lại đến với dân Miền Nam. Mặt khác, chiến tran đã khiến triệu, triệu người chết ở cả 2 phía Quốc Gia, Cộng Sản.

Hơn 1 triệu Quân, Cán, Chính của Miền Nam bị CS lùa vào hơn 150 trại tù khổ sai ở rải rác trên toàn quốc. CS gọi các trại tù này bằng một cái tên mỹ miều là Trại Học Tập Cải Tạo. Các người bị CS giam giữ không hề được đưa ra Tòa Án. Thời gian trung bình trong các trại giam là từ 5 tới 7 năm. Người bị tù lâu nhứt là 17-18 năm. Một số bị CS giam suốt đời như các Biệt Kích nhảy toán ra Bắc. Không kể hàng ngàn người ngắc ngoải sau một thời gian tù đầy, khổ sai được CS tha về với gia đình để được chết bên các người thân thương, hơn 165 000 người đã bỏ mình trong các trại tù của CS. Theo Tổ Chức Tưởng Niệm Nạn Nhân Cộng Sản (The Victims of Communist Memorial Foundation): con số nạn nhân chết trong các Trại Cải Tạo xấp xỉ 850 000 người. CSVN chưa bao giờ nói thật, đưa ra một con số chính xác.

Việc giam giữ, tù đầy man rợ các Quân, Cán, Chánh của Miền Nam đã vi phạm 5 trong số 11 tội chống nhân loại (Crimes agaist Humanity) theo Luật Pháp Quốc Tế được dự liệu tại Điều 7 của Đạo Luật Rome (Article 7 of The Rome Statute)

- Tội ác thứ nhất: Tội cầm tù hay tước đoạt tự do thân thể (Imprisonnement or other severe deprivation of physical liberty in violation of fundamental rules of international law)
- Tội ác thứ hai: Tội tra tấn, hành hạ (torture). Hành hạ bằng cách bỏ đói triền miên. Vì quá đói, người tù dễ dàng đánh mất phẩm giá (dignity). Bỏ đói là một hình thức tra tấn. Nhiều người bị chết vì suy dinh dưỡng, thiếu thuốc men. Hành hạ bằng cách bắt tù nhân lao động kiệt lực (lao động là vinh quang). Tra tấn về tinh thần bằng các buổi tuyên truyền, học tập làm thu hoạch, dự các phiên Tòa của CS, chứng kiến những cuộc xử bắn tù nhân... Đó là những hình thức hành hạ về tinh thần. Nhồi sọ chánh trị (Political indoctrination). Tự phê, tự kiểm (confession)
- Tội ác thứ ba: Tội giết người (murder). Một số lớn các tù nhân trốn trại bị CS tử hình ngay tại chỗ sau khi bị chúng xét xử qua loa.
- Tội thứ tư: Tội bắt làm nô lệ (enslavement). CSVN bắt người tù phải làm việc như người nô lệ.
- Tội thứ năm: Tội thủ tiêu mất tích (Enforce disappearance of persons). Thủ tiêu người là sở trường của CSVN

Đó là sơ lược 5 tội ác chống lại con (crimes contre l'humanité) người của CSVN.

Hơn 500000 người đã bỏ mình trên đường vượt biên để chạy trốn Thiên Đường Cộng Sản. Trong lịch sử hơn 4000 năm của dân Việt, chưa bao giờ một số rất lớn người dân Việt lại bỏ nước ra đi như trong triều đại Cộng Sản. Hiện nay, rải rác trên các nước tự do của thế giới, hơn 3 triệu người Việt đang lập nghiệp. Họ chính là nguồn hy vọng cho Văn Hóa Việt được mãi mãi trường tồn.

Mối nguy mất nước về tay Đại Hán và sự biến mất của giòng giống Lạc Hồng dưới ách đô hộ của người Tàu

Với dân số hơn 1 tỷ rưỡi người, người Tàu cần đất sống như Tướng của Trung Cộng là Trì Hạo Điền (Chi Haotian) đã tuyên bố vào đầu thập kỷ 80's trong bài nói chuyện: "Chiến tranh không xa chúng ta và là Bà Mụ của kỷ nguyên người Tàu." Chiến tranh với Hoa Kỳ là điều Trung Cộng không thể tránh được. Theo họ Trì, việc chiếm nước Mỹ, làm đất cho người Tàu đến định cư là một lối thoát, giải quyết vấn đề dân số quá đông của nước Trung Hoa. Bài nói chuyện này được đăng năm 2005. nhưng khi nói bài này, họ Trì là Bộ Trưởng Quốc Phòng của TC. Chiếm đoạt các nước khác là truyền thống của người Tàu. Sau khi Tàu đô hộ, dân Tàu sẽ kéo qua nước đó lập nghiệp. Tàu sẽ tiến hành diệt chủng. Vài thí dụ điển hình về tội ác diệt chủng của Đại Hán:

Tân Cương:
Tên chính là Khu Tự Trị Duy Ngô Nhĩ Tân Cương với diện tích 1,6
triệu km2. Năm 1826, Tàu chiếm cứ Tân Cương, đặt tên mới là Khu Tự Trị Tân Cương. Dân số của cả Tân Cương là 21 triệu 8. Sắc dân Ngô Duy Nhĩ chỉ còn 8, 3 triệu người - 46% dân số, phần lớn theo đạo Hồi. 38% là người Hán, số còn lại là các sắc dân thiểu số khác.

Nội Mông: Là Khu Tự Trị thuộc Tàu từ năm 1947. Dân số là 21,7 triệu nhưng người Mông Cổ chỉ còn lại có 3,7 triệu người.

Tây Tạng: Trung cộng chiếm Tây Tạng năm 1952, biến nước này thành 1 khu tự trị thuộc Tàu. Nền văn minh cũng như các đền đài, di tích bàng bạc không khí Phật Giáo đã bị TC phá hủy. Khi bạn đọc được đọc những giòng này, Học Viện Larung Gar nổi tiếng thế giới ở Tây Tạng, đã bị TC phá hủy. Nền văn minh Tây Tạng đã và đang bị TC tiêu diệt. Một vài thế kỷ tới, văn minh Tây Tạng chỉ còn là chuyện của quá khứ. Dân số Tây Tạng độ 3 triệu người, nhưng rất nhiều người Hán đã sang đây định cư, lập nghiệp. Số người Hán ở Tây Tạng chiếm đa số, người Tây Tạng trở nên thiểu số.

Tóm lại tại các Khu tự trị, người Hán chiếm đa số. Hàng triệu, triệu dân bản địa đã biến mất do chánh sách diệt chủng của Trung Hoa Cộng Sản.

Việt Nam: Việt Nam đã và đang biến thành một khu tự trị như các khu tự trị kể trên. Thảm họa diệt chủng do Trung Cộng chủ mưu với sự cấu kết của đảng CSVN. Khoảng thập niên 90's, Đỗ Mười, Nguyễn Văn Linh và Phạm Văn Đồng đã sang Tàu để ký kết Hiệp Ước Thành Đô. CSVN dấu kín, không cho dân Việt biết nội dung của Hiệp Ước này. Nhưng các "rò rỉ " đã tiết lộ nội dung bán nước của Hiệp Ước: VN sẽ trở thành 1 Khu Tự Trị của Trung Hoa như các Khu tự trị Nội Mông, Tân Cương VV... Tất cả sẽ được bắt đầu vào năm 2020.

TC đã xâm chiếm VN, biến VN thành 1 Khu Tự Trị thuộc Đại Hán TH mà không cần một phát súng:

- Người Tàu đã sang sinh sống ở VN. Các Đặc Khu Trung Hoa mọc lên như nấm suốt từ Bắc Chí Nam. Miền Tây Nguyên đã hoàn toàn thành khu của người Tàu.

- Tàu đã tung các loại thực phẩm, các gia vị có chứa chất độc sang VN. Thậm chí cá đồ dùng hàng ngày trong nhà như đũa, chén bát, ly tách... đều có thể có chứa thuốc độc, chất gây ra ung thư. Tỷ lệ những người bị ung thư ở VN trở nên cao nhất thế giới.

Vì quá dư thừa - khoảng hơn 200 triệu đàn ông Tàu không lấy được vợ Tàu vì số đàn bà Tàu ít hơn số đàn ông Tàu - đàn ông Tàu sẽ sang VN kiếm vợ rồi ở lại lập nghiệp ở VN - Sau vài chục năm dưới ách đô hộ của người Hán, dân số hơn 90 triệu người VN sẽ dần biến mất vài chục triệu người. Dân số sẽ chỉ còn 10, 20 triệu là con số dự phóng khả tín nhất.

- TC hủy diệt Châu thổ sông Cửu Long ở Miền Nam, hủy diệt Châu thổ sông Hồng Hà ở Miền Bắc bằng rất nhiều Đập nước thiết lập ở Thượng lưu của các con sông này.

Chẳng bao lâu nữa, VN sẽ bị thiếu thực phẩm trầm trọng. Nạn đói đang đe dọa hàng chục triệu người Việt. TC lại dùng nhiều thủ đoạn độc hại như xây các nhà máy để thải chất độc ra sông ngòi của VN (như sông Đồng Nai ở Miền Nam đang bị các chất thải từ các nhà máy bauxite tràn ngập), thả ốc bươu vàng nhằm phá hoại hoa mầu và thủy sản của VN.

- TC đã hủy diệt hệ thống sông ngòi ở Miền Trung cũng như hủy diệt đất đai trồng trọt ở đây bằng bauxit, bằng cách thu mua hết giun đất trong ý đồ phá hoại đất đai trồng trọt của nước ta.

- Ngăn cản ngư dân Việt đánh cá ở Biển Đông bằng khủng bố, bắn giết ngư dân, đánh đắm thuyền đánh cá. Nhà cầm quyền CSVN không có 1 kế hoạch nào để bảo vệ ngư dân VN. Thậm chí CSVN còn không dám nêu thẳng "tàu của TC là thủ phạm mà chỉ dám gọi là "tàu lạ". Nhìn sang nước láng giềng như Nam Dương, ta cảm thấy đau xót cho ngư dân VN. Nam Dương, sau vài lần cảnh cáo, đã không ngần ngại đánh đắm các tầu của TC vào vùng biển của Nam Dương để bắt cá trái phép.

Thải chất độc ra biển, làm ô nhiễm vùng biển rộng cả ngàn cây số vuông. Các chất độc thải ra biển đã làm cá chết hàng loạt. Chưa biết thảm họa môi trường ở vùng biển Hà Tĩnh, Nghệ An... sẽ kéo dài bao lâu? 5, 10 năm hay hàng trăm năm? Nghề cá tại vùng biển này bị hoàn toàn tê liệt, không hoạt động.

Về phương diện Quân Sự, TC đã và đang bao vây VN trên 4 hướng:

- Về phía Đông, Hải Quân TC đã chiếm 85% diện tích Biển Đông. Họ đã xây dựng 1 căn cứ Quân Sự rất lớn ở Đảo Hải Nam, nhìn sang các yếu khu ở Miền Trung của VN. Nếu chiến tranh xảy ra, từ căn cứ ở đảo Hải Nam TC sẽ tiến chiếm Miền Trung để cắt ngang dễ dàng, chia đôi nước Việt làm 2. Chỉ cần một đơn vị nhỏ cỡ 1 Đại Đội "chốt" ở Đèo Ngang (chỗ hẹp nhất của VN, chỉ độ 52km) là VN bị cắt ra làm 2.

- Về phía Tây, TC chỉ cần đóng các đập ở thượng nguồn sông Cửu Long, đóng các đập ở thượng nguồn sông Hồng Hà, sông Đà là VN sẽ bị nguy khốn ngay, hàng triệu người sẽ chết đói.

- Ngay tại VN, người Tàu đã có mặt khắp nơi. Các đặc khu Tàu mọc lên như nấm, từ Nam chí Bắc. Khi hữu sự, các người Tàu này sẽ trở thành đạo quân thứ 5 ngay.

Tóm lại, đối diện với TC, VN đang bị tứ bề thọ địch. Đối với TC, tập đoàn cộng sản Hà Nội biểu lộ một sự thần phục, vâng lời cực kỳ hèn hạ. CSVN đã và đang hiến VN cho Tàu để trở thành 1 khu tự trị trong 1 nước Đại Hán.

TC, với sự tiếp tay của CSVN, đang tiến hành một cuộc diệt chủng đối với dân tộc Việt. Không còn nghi ngờ gì nữa, dân Việt đang ở bên bờ của vực thẳm DIỆT CHỦNG mà kẻ nối giáo cho giặc là những người Cộng Sản Việt Nam.

Nữ nghệ sĩ Kim Chi rất nổi tiếng trong những năm chiến tranh, trong 1 cuộc phỏng vấn mới đây khi bà sang thăm Mỹ, đã tuyên bố thẳng thừng: "Họ đã bán nước cho tàu rồi!!!"

Hỡi những người CSVN, lịch sử của dân tộc sẽ không tha thứ tội bán nước, tội diệt chủng của chúng bay. Người Việt sẽ đời đời nguyền rủa những kẻ đã gây nên cuộc chiến diệt chủng, nay họ lại bán quê hương cho người Tàu, kẻ thù truyền kiếp của giống nòi. Công cuộc diệt chủng tộc Việt đã bắt đầu và đang được CSVN tiếp tục tại quê nhà.

04.08.2016

Nguyễn Lương Tuyền
danlambaovn.blogspot.com
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitimeMon Jan 30, 2017 9:46 pm

Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Nguyenphutrong-khua-bannuoc-danlambao 

Tên phản quốc

Lê Dủ Chân (Danlambao)

I- Nhân Thân

Nguyễn Phú Trọng sinh ngày 14-4-1944, tại xã Ðông Hội, huyện Ðông Anh, thành phố Hà Nội trong một gia đình nông dân họ Nguyễn, từ nhỏ đến nay chưa bao giờ sống ở nước ngoài ngoại trừ có một thời gian ngắn làm thực tập sinh và bảo vệ luận án Phó Tiến Sĩ khoa Xây Dựng Đảng thuộc viện Hàn lâm Khoa Học Xã Hội Liên Xô (1981 - 1983), Nguyễn Phú Trọng cũng chưa bao giờ vào quốc tịch của một quốc gia nào khác ngoài Việt Nam. Họ của Trọng là họ Nguyễn là một trong những dòng họ chính thống của dân tộc Việt Nam. Với nhân thân như vậy, Nguyễn Phú Trọng là người Việt Nam chính gốc không pha, không lai, không đổi.

II- Việc làm

1- Là người Việt Nam, học lịch sử Việt Nam lẽ dĩ nhiên Nguyễn Phú Trọng phải biết Tàu là nước đã đô hộ Việt Nam trên 1000 năm trong thời phong kiến. Và trong suốt chiều dài lịch sử nước nhà, Tàu luôn luôn chực chờ cơ hội để đem quân đánh chiếm Việt Nam. Gần nhất là việc nhà Thanh nước Tàu mượn cớ cầu viện của Lê Chiêu Thống, sai Tôn Sĩ Nghị Tổng Đốc lưỡng Quảng đem quân chiếm giữ nước ta vào năm Mậu Thân 1788, là bài học mà người Việt Nam không ai không khắc cốt ghi tâm.

2- Là người làm chính trị dĩ nhiên Nguyễn Phú Trọng phải biết Việt Nam là mục tiêu tiên quyết Trung cộng cần phải thu phục để thực hiện giấc mộng bành trướng của Mao Trạch Đông trước đây và giấc mộng phục hưng đại Hán hôm nay của Tập Cận Bình.

3- Là người Việt Nam Nguyễn Phú Trong phải biết hải quân Trung cộng tấn công và chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam vào năm 1974.

4- Là một thành viên lãnh đạo cao cấp của nhà nước CHXHCN/VN, là chủ tịch Quốc Hội nước CHXHCN/VN kế đến là Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam, người lãnh đạo cao nhất nước Việt Nam Nguyễn Phú Trọng phải biết:

- Trung cộng đã xua quân tấn công 6 tỉnh thành của Việt Nam ở biên giới Việt/Trung vào năm 1979.

- Hải quân Trung cộng tấn công và chiếm các bãi đá Chữ Thập, Châu Viên, Ga Ven, Tư Nghĩa, Gạc Ma, Su Bi thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam vào năm 1988 và hiện nay họ đang bồi đắp các nơi này thành các căn cứ quân sự để khống chế Biển Đông và Việt Nam.

- Trung cộng đưa giàn khoan Hải Dương 981của họ vào khu vực biển Đông gần quần đảo Hoàng Sa là lãnh hải của Việt Nam để thăm dò dầu khí vào năm 2014.

- Trung cộng công bố đường đường chín đoạn, dùng để chỉ đường quốc giới hải vực biển Đông, do họ chủ trương và đơn phương tuyên bố chủ quyền với khoảng 75% diện tích mặt nước của biển Đông, chỉ còn lại khoảng 25% cho tất cả các nước Philippines, Malaysia, Brunei, Indonesia, và Việt Nam.

- Tàu hải giám và ngư dân Trung cộng với sự yểm trợ của hải quân Trung cộng trong hơn 4 thập niên nay đã lấn chiếm Biển Đông, xem Biển Đông như ao nhà của họ. Chỉ nội trong 2 năm qua đã có hơn 4.000 tàu cá Việt Nam hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam đã bị hải quân Trung cộng tấn công, bắn giết bừa bãi làm cho hơn 2.300 ngư dân Việt Nam bị thương vong, mất tích trên biển (tin VOA ngày 02/6/2016).

- Thảm họa môi trường trên vùng biển của 4 tỉnh miền Trung Việt Nam là do tập đoàn MCC (China Metallurgical Group Corporation) thuộc sở hửu của nhà nước Trung cộng núp dưới vỏ bọc Formosa (Công ty tư nhân của Đài Loan) gây ra.

Để đáp lại những âm mưu và hành động xâm lược này của Trung cộng, Nguyễn Phú Trọng Tổng Bí Thư đảng cộng sản, với cương vị là người lãnh đạo tối cao của nước Việt Nam đã làm những gì và phản ứng ra sao:

1- Từ ngày 11 đến ngày 15/10/2011, Nguyễn Phú Trọng thăm Trung cộng để:

"...khẳng định tình hữu nghị đời đời Việt-Trung là tài sản quý báu chung của hai Đảng, hai nước và nhân dân hai nước, cần được không ngừng củng cố, phát triển, truyền mãi cho các thế hệ mai sau.Hai bên khẳng định, Việt Nam và Trung Quốc tiếp tục kiên trì phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt...” Và mời tên đầu sỏ xâm lược Tập Cận Bình sang thăm Việt Nam (Tuyên bố chung Việt Nam/Trung Quốc 2011).

2- Từ ngày 7/4 đến ngày 10/4/2015 Nguyễn Phú Trọng thăm Trung cộng và tuyên bố rằng:

Quan hệ Việt Trung có truyền thống tốt đẹp kề vai sát cánh, ủng hộ lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau của nhân dân hai nước trong thời kỳ đấu tranh giải phóng dân tộc và trong tiến trình thúc đẩy sự nghiệp cách mạng và xây dựng chủ nghĩa xã hội. Việt Nam và Trung Quốc là láng giềng quan trọng của nhau, nhất trí cho rằng hai nước có chế độ chính trị tương đồng, có con đường phát triển gần gũi, có tiền đồ vận mệnh tương quan, sự phát triển của nước này là cơ hội quan trọng cho nước kia. (Tuyên bố chung Việt Nam Trung Quốc 04/ 2015)

3- Từ ngày 5 đến ngày 6/11/2015 đáp lời mời của Nguyễn Phú Trọng, Tập Cận Bình Tổng Bí Thư Ban Chấp hành Trung Ương Đảng cộng sản Trung Quốc, Chủ Tịch nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa tới Việt Nam, trong dịp này Nguyễn Phú Trọng nhất trí với Tập Cận Bình:

"...Tình hữu nghị Việt - Trung do Chủ tịch Hồ Chí Minh, Chủ tịch Mao Trạch Đông cùng các nhà lãnh đạo tiền bối đích thân xây dựng và dày công vun đắp là tài sản chung quý báu của nhân dân hai nước cần được gìn giữ, kế thừa và phát huy; Thực hiện tốt phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”; Nắm vững phương hướng đúng đắn của tình hữu nghị Việt - Trung, tăng cường trao đổi chiến lược, củng cố tin cậy chính trị, thúc đẩy hợp tác các lĩnh vực trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, bình đẳng, cùng có lợi, kiểm soát tốt và giải quyết thỏa đáng bất đồng, thúc đẩy quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt - Trung phát triển lành mạnh, ổn định..." (Tuyên bố chung Việt Nam Trung Quốc 11/2015)

4- Từ ngày 12/1 đến ngày 15/1/2017 Nguyễn Phú Trọng, thăm Trung cộng khẳng định rằng:

"...Việt Nam và Trung Quốc là hai nước láng giềng có truyền thống hữu nghị lâu đời, đều là nước xã hội chủ nghĩa do Đảng Cộng sản lãnh đạo, có chế độ chính trị tương đồng, con đường phát triển gần gũi, có tiền đồ tương quan, chia sẻ vận mệnh chung; tình hữu nghị truyền thống Việt - Trung do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chủ tịch Mao Trạch Đông cùng các thế hệ lãnh đạo tiền bối đích thân gây dựng và dày công vun đắp là tài sản quý báu của hai Đảng, hai nước và nhân dân hai nước, cần phải kế thừa, gìn giữ và phát huy tốt hơn nữa trong tình hình mới. Việt Nam và Trung Quốc sẽ tiếp tục kiên trì phương châm “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”; luôn nhìn nhận và phát triển quan hệ song phương từ tầm cao chiến lược và tầm nhìn lâu dài..."

Trong chuyến thăm này ngoài chuyện tái xác quyết lập trường chính trị nô lệ trên, Nguyễn Phú Trọng còn ký kết với Tàu 15 văn kiện liên quan đến chính trị, kinh tế, quân sự, xã hội để khai thông con đường xâm lược của Tàu vào Việt Nam trong những năm tháng sắp đến và mời Tập Cận Bình thăm lại Việt Nam trong dịp đi dự Hội nghị Cấp cao APEC lần thứ 25.
(Thông cáo chung giữa hai nước Việt Nam-Trung Quốc 2017)

5- Trong hơn 5 năm (từ 1/2011 đến nay) làm Tổng Bí Thư đảng cộng sản Việt Nam, lợi dụng chức vụ của mình Nguyễn Phú Trọng đã ra lệnh cho tay chân bộ hạ đàn áp khốc liệt những cuộc biểu tình chống Trung cộng xâm lược Việt Nam. Tạo mọi gian cớ để triệt hạ, bỏ tù, trấn áp những người Việt Nam yêu nước đứng lên chống ngoại xâm để bảo cho Tổ Quốc của mình.

III- Kết Luận:

Những việc làm nối giáo cho giặc, rước voi về giày mả tổ nêu trên là những bằng chứng cụ thể không thể chối cải để kết tội Nguyễn Phú Trọng, đảng trưởng đảng cộng sản Việt Nam đã chống lại tổ quốc và nhân dân của mình. Hắn là tên Phản Quốc.

29/01/2017

Lê Dủ Chân
danlambaovn.blogspot.com
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?   Ai thống trị Việt Nam ngày nay:  Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy? Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Ai thống trị Việt Nam ngày nay: Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Miệng lưỡi Việt cộng... và "Ngụy quân Ngụy quyền"?
» Sự khác biệt giữa hai văn bản hiến pháp Việt Nam 1992 và 2013 Nguyễn Duy Vinh (cựu học sinh trung học Nguyễn Trãi Sài Gòn) Vào tháng 05 năm 2013, tôi có viết và đăng một bài có tựa đề “Những biến dạng của các văn bản hiến pháp của đảng Cộng Sản Việt Nam”
» Việt Nam - nguy cơ trở thành “bãi phế thải” của Tàu cộng
» 42 tháng Tư và cuộc chiến không bom đạn
» Hiến Pháp 1992 trong mắt tôi

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Nhận Định, Phản Biện-
Chuyển đến