Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
truyện quang Chung linh quan quốc Trung Saigon chất Nguyen quynh VNCH sáng bich nguyet chẳng hoang thuoc nhac ngam ngắn chuyen phải trong không Nhung
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Hy vọng ngày đầu Xuân

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
bthai
Khách viếng thăm




Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeFri Mar 01, 2013 2:28 am



Đầu Năm Nghĩ về
Quốc nội và Hải ngoại


Huỳnh Thục Vy


Trước khi được phê chuẩn trở thành tân Tổng trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, ông Chuck Hagel đã gặp phải những phản ứng gay gắt từ chính giới Mỹ, đặc biệt là từ đảng viên Cộng Hòa vì điều mà họ cho là “sự mềm yếu với Iran và chống Israel” của ông. Nguyên nhân của làn sóng chống đối này khởi  đi từ phát biểu gây nhiều tranh cãi của ông: “Tôi là Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ, không phải là Thượng nghị sĩ Israel ”.


Sức mạnh Do Thái

Chỉ riêng phát biểu này của ông Hagel cũng đủ chứng tỏ sức mạnh vận động nghị trường của người Do Thái và các nhóm thân Do Thái trên đất Mỹ. Người Do Thái ở Mỹ không chỉ có đủ sức để vận động cho lợi ích của họ ở nước sở tại, mà còn là lực lượng kiên định bảo vệ quyền lợi quốc gia Israel. Từ những nhóm thiểu số khắp thế giới đến sự thành lập một quốc gia Israel nhỏ bé nằm lọt thỏm giữa thế giới Hồi giáo đầy kỳ thị, đất nước này đã tồn tại mạnh mẽ (có phần hung hăng) trong không gian ngột ngạt đó. Chứng tỏ đằng sau đó phải là nỗ lực ủng hộ không ngừng của người Do Thái khắp thế giới, đặc biệt là ở Mỹ. Không bàn về tính chất những hành xử của người Do Thái ở dải Gaza và những vận động nghị trường ở Hoa Kỳ, chúng ta phải công nhận đó là điều mà không phải bất kỳ một dân tộc nào cũng làm được.

Nói dài dòng về chuyện Israel không ngoài mục đích là bàn về chuyện Việt Nam . Biến cố năm 1975 và những đàn áp, ngược đãi sau đó của chính quyền CS Bắc Việt tại miền Nam đã dẫn đến thảm nạn Thuyền nhân. Từ đó, số lượng người Việt hải ngoại tăng đột biến và dần tạo thành một cộng đồng ngày càng rộng lớn và vững mạnh. Đây là một trong chuỗi tội ác của CS Việt Nam, là một vết đen trong lịch sử quốc gia, nhưng chính nó cũng tạo ra cơ hội mới cho Việt Nam.
Như chúng ta đã biết, quyền lợi và sự tồn vong của quốc gia Israel tùy thuộc rất lớn vào ý chí  và thế lực của người Do Thái trên thế giới. Tương tự như vậy (dù cộng đồng Việt Nam hải ngoại không lớn mạnh bằng cộng đồng Do Thái) những hoạt động của họ đóng vai trò rất quan trọng, nếu không nói là không thể thay thế đối với cuộc vận động Dân chủ hóa và cả tương lai Việt Nam .


Những người anh em ưu tú

Thứ nhất, cộng đồng này ngày càng có nhiều đóng góp cho xã hội sở tại, do đó tiếng nói của họ ngày càng đáng kể. Với những mối quan hệ với chính giới các nước Dân chủ, với các NGOs quốc tế quan trọng, họ chính là kênh liên lạc vững chắc của người Việt ra toàn thế giới. Không một tòa Đại sứ, Lãnh sự (dù là của một Việt Nam dân chủ), hoặc các nhóm nghiên cứu được gởi đi học tập ở nước ngoài nào, có thể làm tốt công việc này hơn cộng đồng người Việt này.

Sống trong một quốc gia độc tài, không có xã hội dân sự, mối quan hệ của chúng ta với thế giới bên ngoài ở cấp độ công dân là hầu như không có. Sự liên hệ độc lập của công dân Việt Nam với các NGOs để thực hiện những hoạt động xã hội đặc thù vì thế không thể thực hiện được.

Còn những kết nối với chính giới với các nước dân chủ lại càng là nan đề. Chính quyền độc tài đã thiết lập những liên kết cho riêng họ và có lợi cho họ, với các chính quyền trên thế giới. Các công dân và những đấu tranh cho Dân chủ Tự do trong nước không có được cơ hội như thế. Người Việt quốc nội hoàn toàn không có điều kiện để tạo dựng những kênh đối thoại chính trị với các quốc gia đó, để vận động sự ủng hộ và bày tỏ ý chí, mục tiêu của mình ra thế giới (trái ngược với điều và nhà cầm quyền đang rêu rao). Vì vậy, có thể nói, nỗ lực lên tiếng với thế giới của chúng ta sẽ rơi vào bế tắc nếu không có cộng đồng Việt Nam hải ngoại.

Thứ hai, người Việt hải ngoại chủ  yếu sống ở các quốc gia tự do, hấp thụ một nền giáo dục tiến bộ, nhân văn và văn hóa cởi mở. Đó là nguồn chất xám lớn mà không một chương trình đưa học sinh đi du học, đưa chuyên viên sang nghiên cứu nào có thể thay thế. Xin hãy liên tưởng, chỉ riêng trong lĩnh vực kỹ thuật cảnh sát, quân đội, làm sao một giới chức quân sự được chính quyền CSVN đưa sang Hoa Kỳ học tập có thể nắm bắt nhiều kiến thức thực tiễn và có nhiều kinh nghiệm tiếp cận với quân đội Hoa Kỳ bằng một người Việt ở trong chính quân đội Hoa Kỳ?

Đó là chưa nói, việc tiếp nhận các chuyên viên, nghiên cứu sinh sang học tập các kỹ thuật cảnh sát và quân đội, từ một quốc gia độc tài như Việt Nam còn đang bị hạn chế. Trong các lĩnh vực khác cũng tượng tự. Có một điều đáng quan tâm khác là: đối với các sinh viên, chuyên viên mà chính quyền Việt Nam đưa sang Hoa Kỳ, Anh, Pháp… để học hỏi kiến thức về xã hội và khoa học kỹ thuật, thời gian năm hay mười năm du học không giúp họ được nhiều trong việc thay đổi văn hóa, lối sống và não trạng. Nói rõ ra là họ có kỹ năng Pháp, Mỹ nhưng não trạng là của Việt Nam , mà là một Việt Nam thui chột và độc tài mới đáng lo. Họ đi học về để tiếp tục thay thế cha ông họ lãnh đạo Việt Nam dưới chế độ độc tài một cách tinh vi hơn nữa (nếu không có sự thay đổi thể chế nào).

Xin lưu ý là tôi nói những điều này không nhắm vào những thanh niên ưu tú, nhờ việc du học mà lĩnh hội được cả những kỹ năng khoa học và văn hóa dân chủ. Có thể thấy, thế hệ trẻ Việt Nam sinh trưởng ở hải ngoại được trau dồi trong văn hóa coi trọng con người và tinh thần phục vụ cộng đồng, sẽ là nguồn lực trí tuệ dồi dào và nguồn văn hóa lành mạnh để xây dựng một Việt Nam tự do, nhân bản trong tương lai.

Nói như vậy không phải là người Việt quốc nội hành động như những kẻ thấy anh em, họ hàng sang trọng nên “bắt quàng làm họ”, muốn nhờ vả, lợi dụng. Đã là anh em thì dầu có rách rưới, chúng ta cũng mở rộng vòng tay; huống gì họ là những người anh em mà chúng ta phải mang ơn vì những nỗ lực hỗ trợ không mệt mỏi của họ cho cuộc đấu tranh của chúng ta.


Chúng ta không thể từ bỏ anh em

Hiện nay, với sự phát triển của mạng xã hội và sự đông đảo của giới blogger, các bloggers trong nước có thể lên tiếng để bảo vệ  nhau, làm cho những thông tin về các vụ đàn áp lan đi nhanh chóng. Nhưng lên tiếng để dư luận thế giới có những quan tâm đầy đủ là điều mà người trong nước hiện nay chưa làm được, nếu không có sự giúp đỡ của cộng đồng hải ngoại. Hiện nay, trong nước có được mấy người có thể liên lạc và đề cập về những vụ đàn áp một cách trực tiếp, hiệu quả với Human Rights Watch, RSF, Amnesty International…? Mà dù có liên lạc được đi nữa vẫn cần sự trợ giúp trung gian ban đầu. Tôi nghĩ rằng, người Việt trong nước lâu nay vẫn chưa giúp đỡ nhau được nhiều và hiệu quả như cách người ở hải ngoại đang giúp chúng ta.

Có một số người trong nước đã chân thành khuyên bảo tôi (theo logic của riêng họ) rằng tôi không nên gửi bài đăng trên các trang mạng hải ngoại. Vì những vu cáo lố bịch “liên kết với các thế lực thù địch” từ chính quyền CS và vì những rắc rối liên quan đến các đảng phải chính trị bên ngoài, tôi hiểu những lời khuyên này là vì lo lắng cho an ninh của chính tôi. Nhưng quả thật, tôi đã không phải là một blogger, đã không có cơ hội để chia sẻ quan điểm của mình nếu không có những trang mạng ở hải ngoại như thế, bắt đầu là trang Danchimviet.

Xin lưu ý, cộng đồng hải ngoại mà tôi nói ở đây không phải là bất cứ đảng phái nào, mà là những con người có tâm huyết với đất nước, đã tự nguyện cống hiến thời gian thư giãn, sung túc trên xứ người để hướng về đất Mẹ, và có những nỗ lực làm việc thiện chí, thiết thực để trợ giúp chúng ta. Tôi phải khẳng định như thế bởi vì thực ra, tinh thần đảng phái ích kỷ hầu như tỉ lệ nghịch với sự phục vụ vô tư vì lợi ích của phong trào DC, của đất nước; thậm chí nó còn là lực cản cho nỗ lực chung.

Tôi nhớ có  một lần nào đó, một người trên Facebook đã chia sẻ rằng “các  ông (người Việt hải ngoại) dù có về Việt Nam thì cũng chỉ là khách”. Theo tôi, đó là sự từ bỏ anh em đáng hổ thẹn, mà còn thiếu khôn ngoan hơn nữa vì từ bỏ những người anh em ưu tú. Mỗi khi có một người nói rằng họ là công dân Mỹ, không còn hoặc còn rất ít mỗi liên hệ với VN, tôi lại cảm thấy VN đang mất đi một điều gì đó rất quý giá. Chúng ta chỉ nên lo người Việt hải ngoại, đặc biệt là thế hệ trẻ thành đạt, sung túc và hạnh phúc ở xứ người không còn tha thiết với VN. Vậy mà có một số người tự cho mình yêu nước lại muốn đoạn tuyệt với anh em.

Tại sao chúng ta lại coi anh em là khách? Phải chăng vì chúng ta không thể chấp nhận quan điểm của họ, chúng ta muốn chính mình mới là người quyết định, giải quyết và xúc tiến một tương lai cho VN? Chúng ta không nhận anh em vì sợ phải chia nhỏ phần di sản của cha ông? Vậy tại sao chúng ta không cùng nhau gia tăng khối di sản ấy, để gia đình Việt Nam dù đông con, mỗi người vẫn được hưởng phần lợi ích xứng đáng? Sự lựa chọn thông minh không đến từ những người bị sự ích kỷ che lấp trí khôn.

Nhiều người quốc nội luôn muốn tỏ ra mình ôn hòa, tôn trọng sự khác biệt, luôn cổ vũ cho một VN tương lai vẫn có chỗ cho đảng Cộng sản (hoặc hậu thân của nó) trong môi trường chính trị đa nguyên. Tôi tự hỏi tại sao một Đảng với nhiều tội ác như thế, chúng ta còn có thể chấp nhận, trong khi lại muốn cắt đứt hoặc cổ xúy người khác cắt đứt liên hệ với cộng đồng VN hải ngoại?!

Những biến cố đau đớn đã qua nên được nhìn nhận bằng cả lương tâm và bản lĩnh đạo đức. Nếu vẫn chối bỏ những sai lầm của mình trong quá khứ, và thậm chí vẫn lấy làm tự hào về nó thì chúng ta vẫn chưa sẵn sàng làm “rường cột” cho ngôi nhà Dân chủ-Tự do. Không ai trong chúng là người hùng nếu Việt Nam vẫn còn chìm trong bóng đêm độc tài. Xin hãy từ bỏ những thiên kiến để có thể chấp nhận anh em. Tương lai VN tùy thuộc vào sự đúng đắn của những từ bỏ và chấp nhận như thế.

Tam Kỳ, ngày 22 tháng 2 năm 2013


.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeFri Jan 06, 2017 10:05 am


Thư gửi người bạn trẻ: Giấc mơ ngày mới

Thứ Năm, ngày 05 tháng 1 năm 2017
Nhạc sĩ Tuấn Khanh
viết từ Sài Gòn


Hy vọng ngày đầu Xuân  8bcc2534-96a6-479b-8f15-2c003e3a6cb9
Bán hoa dạo những ngày gần Tết 2016 ở Hà Nội.

Nàm 2017 gõ cửa nhà tôi. Gỡ tờ lịch cuối cùng xuống như khép lại căn phòng thời gian đã hết, tôi nhìn thấy 365 ngày mới, trắng tinh xếp hàng dài, im lặng nhìn mình. Và như mọi năm, tôi lại tự hỏi với điều rất cũ “những gì sẽ đến, ngày mai, trên đất nước này?”.


Mọi hy vọng cứ chập chờn trôi qua

Câu hỏi ấy, mỗi năm, tôi - và có lẽ là còn nhiều người khác nữa - vẫn tự hỏi như vậy. Những niềm hy vọng thấp thỏm về ngày mai tốt đẹp hơn trên quê hương luôn âm ỉ trong suy nghĩ.
Những ngày mai vô định như nhà thơ Antonio Machado (1875-1939) khi ngồi ở biên giới nước Pháp, từng chiều nhìn qua hàng rào kẽm gai và nghĩ về quê hương Tây Ban Nha của mình. Machado đã qua đời trong niềm hy vọng.
Và chúng ta, đôi khi giật mình, vì từng năm như vậy cứ chậm chập trôi qua, khi nhìn lại thì đã gần nửa thế kỷ, gần cạn một đời người, cũng với niềm hy vọng đó.
Mọi lời chúc và hy vọng cho năm mới vẫn như vậy. Tràn ngập trên facebook và điện thoại của tôi là những tin nhắn mừng năm mới.
Năm thì mới nhưng nội dung thì không mới: vẫn là hạnh phúc, thịnh vượng…  Con người ngàn đời luôn khắc khoải mang giấc mơ về ấm no và bình yên. Nhưng hy vọng đó cũng là một loại ảo ảnh đáng sợ, nó lôi dắt con người chạy mệt nhoài về phía trước.
Ở các quốc gia độc tài, khái niệm hạnh phúc và bình yên được dùng như một loại ecstasy ảo giác toàn dân. Các nhà lãnh đạo quen lối mị dân vẫn hàng ngày cất lên những bài hát ru về hạnh phúc và bình yên ấy để mê mị đám đông, để họ tiện tay đục khoét đất nước và đặt ra những luật lệ trói buộc con người, để bảo toàn sự thống trị thô bỉ của họ.

Phó mặc tương lai cho nợ nần, cùng cực

Tôi và bạn, chúng ta may mắn sinh ra trong lòng một dân tộc truyền đời dạy cho nhau về yêu thương, về chia sẻ. Chúng ta được học rằng người Việt sẽ vượt qua mọi thứ khi đoàn kết cùng nhau, cũng như thề chết để gìn giữ quê hương và giá trị của tổ tiên để lại.
Nhưng rồi tôi và bạn chứng kiến rằng dân tộc này khi đã thống nhất địa lý trong thời hiện đại, bị áp đặt lòng căm thù với chính anh em của mình.
Chúng ta chứng kiến rằng có một lớp người của giai cấp thống trị đang chia chác nhau tài nguyên của đất nước này, phó mặc nhân dân và tương lai vào nợ nần và cùng cực.

Hy vọng ngày đầu Xuân  B7103827-bbf3-4793-83c5-6673bada198f
Những phụ nữ Việt Nam đang vận chuyển trái cây Trung Quốc qua cửa khẩu Tân Thanh ở Bắc Lạng Sơn.

Ảnh minh họa chụp trước đây. AFP PHOTO

Chúng ta cũng sửng sốt khi nhận ra rằng nước Việt bị những người cầm quyền nhân danh, tuyên bố đoàn kết với kẻ thù, xóa bỏ lịch sử hôm qua đầy máu của các cuộc xâm lược từ phía Bắc, cũng như lịch sử hôm nay biển và xác ngư dân là những câu chuyện đang bị nhấn chìm.
Dân tộc chúng ta với Trần Bình Trọng, như Nguyễn Trung Trực, như Nguyễn Thái Học…  đã thề chết cho quê hương mình, nhưng hôm nay, thì một câu nói của chân thành về bọn ngoại xâm cũng có thể đổi lại bằng đày đọa và bất an.
Những ngày tháng hôm qua như vậy đó, liệu chúng ta có nên mang một ước nguyện và hy vọng cho ngày mới rằng mọi thứ cần phải được đổi thay? Tôi đang mơ cho đất nước này và dân tộc mình trước những ngày như vậy, còn bạn?


Và những điều mới mẻ

Trong một chuyến đi với xe ôm Grab, tôi nghe người bạn trẻ kể rằng anh cũng có facebook, nhưng trước đây chỉ dám vào nghe, nhìn, đọc. Bấm một dấu like hay bình luận, anh cũng không dám. Anh thú nhận rằng anh rất sợ.

Hy vọng ngày đầu Xuân  60c8961d-7ed5-4932-93e1-9411133a70c8%2B%25281%2529
Đội Đại học Sư phạm Hà Nội đưa ra đáp án bằng bốn tấm bìa màu trắng ghép lại thành dòng chữ: "Con Sâu Gặm Tiền". Screen shot

Nhưng rồi gần đây, khi đọc về những câu chuyện về dân lành bị đánh chết trong đồn hỏi cung, do chính báo nhà nước đưa tin, khiến anh cũng đã không dằn được và góp lời bình luận.
Nửa thế kỷ trước, chúng ta đầy sợ hãi, nhưng hôm nay chúng ta có thêm những điều mới mẻ: đứng về phía lẽ phải và đám đông đang ngóng về tương lai, con người đã biết cách vượt qua sợ hãi. Tôi tin trong năm mới này, người thanh niên chạy xe ôm đó chắc cũng mơ một giấc mơ giống tôi, dù đó là một giấc mơ thầm lặng.
Một cô gái nhỏ nhiều năm sống ở Canada, về thăm nhà, kể rằng điều cô làm có ý nghĩa nhất, là đi mua cho ba một chiếc smartphone mới, lập facebook và hướng dẫn cho ba mình vào xem tin tức tự do, chỉ các trang cần theo dõi nhưng không quên dặn ba rằng nhớ đừng bấm nút gì hay bình luận lời nào.
Nhưng tôi không tin rằng ông chỉ im lặng, bởi ngày thường, ông là một trí thức và luôn đau đáu về tương lai đất nước mình. Rồi chắc chắn rằng, ông cũng đang mơ một giấc mơ giống như tôi.
Chủ nghĩa Phát xít và Cộng sản Châu Âu từng có sách giáo khoa về cai trị giống nhau, rằng cứ nói dối, mãi rồi cũng sẽ thành một loại sự thật. Những con người sống quen im lặng, vì sợ hãi hay vì tự nhủ rằng nói ra chẳng để làm gì – nhưng đừng bao giờ quên nuôi hy vọng và giấc mơ.
Vì đó chính là khắc tinh của bài học cai trị. Một người nuôi giấc mơ thì nhỏ, nhưng một ngàn người nuôi giấc mơ thì lớn, và khi một dân tộc nuôi giấc mơ thì đó là sức mạnh thay đổi vận mệnh cho tất cả.
Truyền thuyết của nhân loại vẫn còn đó câu chuyện về đoàn người nô lệ và không tương lai, nuôi giấc mơ của mình nên đã cùng nhà tiên tri Moses bước qua dòng sông dữ và về đến vùng đất hứa. Và cùng với ước mơ và hy vọng, mà dân tộc Việt Nam đã từng vượt qua ngàn năm đô hộ, trăm năm thực dân.
Tôi nghe thấy năm mới gõ cửa. Thời khắc của đổi thay như đang đến, bạn có nghe không? Tôi mời bạn cùng tôi ước mơ và hy vọng. Và nếu bạn vẫn còn sợ hãi, thì cứ tạm giữ kín mọi thứ trong trái tim mình, nhưng xin đừng bao giờ vùi chôn, hay lãng quên về một ngày sẽ đến.

Tuấn Khanh, Sài Gòn 01/01/2017

.
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeFri Jan 13, 2017 12:01 am

.




Chạnh lòng tiếng rao cuối năm

 
Trúc Mai – Nguyên Bình (VNTB) Có tiếng rao như lời mẹ tôi, như lời chị tôi - Mang quê hương trên đôi vai gầy - Những trái ổi xẻ, những trái me - Đậu phộng luộc, đòn gánh tre - Ai mua, ai không mua, ai mua… (Tiếng rao, sáng tác của Võ Thiện Thanh)

Chiều cuối năm chạnh lòng khi nghe văng vẳng ca sĩ Phương Thanh cất giọng “Tiếng rao” của nhạc sĩ Võ Thiện Thanh. Một bài hát rất cũ gắn liền với tên tuổi Phương Thanh mà sao nay nghe lại vẫn tràn dâng cảm xúc mới mẻ…

Hy vọng ngày đầu Xuân  Anh%2Bminh%2Bh%25E1%25BB%258Da

Ai đó đã bức xúc đặt một dấu hỏi to tướng: Nước mắt hàng rong rơi về đâu? Đồng ý chuyện bán hàng rong lấn chiếm vỉa hè, quanh các trụ sở làm việc của các cơ quan rõ ràng vi phạm luật. Đúng thế, nhưng tại sao bà con mình lại vi phạm? Những người đi bán thường là dân nghèo, vốn ít và học vấn chưa cao (thường do điều kiện từ gia đình không cho phép). Chúng ta giúp dân nghèo nhiều chính sách nhưng xem ra ít ai chú ý đến những bà con nghèo này? Liệu có ai muốn làm những việc phơi sương phơi gió và thức khuya dậy sớm?.

Vậy mà có những người bán rong vỉa hè thuộc tuổi chú bác anh em quản lý trật tự vỉa hè đã bị lấy hàng, rượt đuổi, nặng lời... Rồi có ông tổ trưởng mượn tiền người bán không trả; có anh dân quân trẻ khi tém dẹp đã hất đồ ăn của bà con mình xuống đất rồi nhìn người đáng tuổi bà mình, mẹ mình thách thức... Có tiếng rao sao nghe lạc lỏng giữa phố chiều lao xao - Có tiếng rao nghe xơ xác xanh xao khuất sau hàng phố cao cao - Có phải chị tôi ra đi từng chốn quê nghèo - Có phải mẹ anh bôn ba từ miền Trung xa xôi…

Vậy đó. Người lao động không tay nghề và làm thuê không đủ tiền nên bà con cố bám vào vỉa hè, hàng rong để con ăn học, vì không muốn tương lai con mình như cha mẹ chúng. Bao nhiêu người trong chúng ta đã lớn lên, thành tài từ gánh hàng rong vỉa hè của mẹ, chị... ta?

Sài Gòn trên đường phố, nắng hay mưa, đêm hay ngày, lúc nào cũng vang lên tiếng rao quen thuộc của những gánh hàng rong. Ðiểm tâm thì có gánh bún, gánh xôi, gánh cháo, bánh mì nóng hay ông già đẩy cái xe cọc cạch bán mì, phở hay cháo huyết. Có ai còn nhớ tiếng rao ngọt ngào như món ăn trong gánh hàng rong: “Ai ăn chè đậu xanh, nước dừa, đường cát hôn?”; “Ai ăn vịt lộn không”; “Bắp luộc, bắp nướng đây!”; “Bánh mì nóng giòn mới ra lò...”; “Bánh bò bánh tiêu”; “Bánh gai, bánh giò đê”; “Báo mới đây...”

Những trái ổi xẻ, những trái me - Đậu phộng luộc, đòn gánh tre - Ai mua, ai không mua, ai mua - Chỉ có lũ trẻ - Tí ơi có chua không? - Tèo ơi có đắng không?...

Quê hương với những tiếng rao hàng vẫn còn đó, nhưng ngày nay, vào thời đại văn minh, những tiếng rao hàng đã thay đổi bằng máy những ca khúc “bolero” qua băng casette rồi đến CD. Tội nghiệp cho những giọng ca nổi tiếng ngày nay đi vào lòng quần chúng, trên những xe kẹo kéo, bánh bò, và cả bánh giò, bánh chưng. Nhiều người bán hàng còn trang bị thêm các loại đèn nhấp nháy “hazar light”, “strobe lights” như đèn xe cảnh sát để gây thêm sự chú ý của người mua hàng.

Những tiếng rao hàng phản ánh nếp sống của người dân nghèo khó, bình thường của những người buôn thúng, bán bưng, suốt một đời cực nhọc vì miếng cơm manh áo, nghỉ một ngày là đói một ngày. Có những gánh bún của bà mẹ đã nuôi nổi một đàn con khôn lớn, một mẹt hành, chanh, ớt cũng đủ tiền chợ trong ngày… Còn người muốn ăn quà vặt, còn người muốn mua những món hàng nhỏ đưa đến tận nhà là còn có người bán, người rao hàng.

Với người xa xứ, xuân này nhớ về quê hương Việt Nam trong hồi ức của tiếng rao hàng, những âm thanh đầy kỷ niệm mang theo suốt quảng đời tha hương. Có bao giờ người ta thử trở lại, để khuya nay bất chợt nghe một tiếng rao đêm, vẫn âm thanh ấy không khác chi thuở nào, nhưng nghe như nỗi buồn xa xôi mang theo cả một thời ấu thơ đầy kỷ niệm. Và có nhiều phận người, suốt đời vẫn lam lũ, nhọc nhằn theo chuyện áo cơm.

Có tiếng rao sao nghe lạc lỏng giữa phố chiều lao xao - Có tiếng rao nghe xơ xác xanh xao khuất sau hàng phố cao cao - Có phải chị tôi ra đi từng chốn quê nghèo - Có phải mẹ anh bôn ba từ miền Trung xa xôi - Thôi về đi anh, về đi anh ký túc xá giờ vắng tanh - Tụi nó đã đi cả rồi, lao vào những cuộc chơi - Chỉ còn chúng ta nghẹn ngào chơi vơi…

Hy vọng ngày đầu Xuân  Z
.

Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeTue Jan 17, 2017 10:24 am

Hy vọng ngày đầu Xuân  Rose-barbed-wire-Danlambao


Đưa tiễn Bính Thân, Mẹ có buồn?

Đặng Huy Văn (Danlambao)
Kính viếng hương hồn mẹ dấu yêu



Đưa tiễn Bính Thân, mẹ có buồn?
Gặp thời đất nước ngập con buôn
Buôn chức buôn tước buôn quyền lực
Bán cả giang sơn cả cội nguồn

Hoàng Sa quần đảo "cha già" bán
Trường Sa bán tiếp các "đời con"
Nỡ để Trường-Hoàng vào tay giặc
Toàn vẹn non sông liệu có còn?

Xuất khẩu vợ con ra thế giới
Bán nhân bán phẩm kiếm tiền đô
Sống giữa thời nào mà lạ vậy
Lờ vợ sao đem đổi "bác hồ"?

Bất kể bằng cấp nào cũng bán
Cử nhân, tiến sĩ... khối người mua
Lũ thộn bỗng dưng thành tiến sĩ
Tham nhũng lưu manh cũng dựng chùa

Cái ghế quan tham hàng trăm tỷ
Để vét tiền dân chốn công đường
Không phải có tiền mà mua được
Chỉ con cấp tỉnh cháu trung ương

Một suất đứng gác ngoài tỉnh lộ
Bét dem cũng cả chục ngàn đô
Ai cũng đòi mua vì kiếm chác
Chỉ nhờ thổi phạt hoặc "làm ngơ"

Tội nghiệp sinh viên nghèo tỉnh lẻ
Điểm thầy bán rẻ chẳng tiền mua
Dạy sử nay trò không học nữa
Cô giáo nghèo mơ "gặp bác hồ"

Thương quá đồng bào nơi biên giới
Lấy đâu tiền vốn để đi buôn?
Mẹ trẻ phải bán trôn ngoài phố
Bố trẻ thương con kiếp sống mòn

Cám cảnh đồng bào vùng lũ lụt
Nhà đổ người trôi ngập lúa đồng
Trẻ con sau lũ không tiền học
Thiếu quần áo Tết, có buồn không?

Bán buôn để non sông giàu mạnh
Ngờ đâu buôn bán lại càng nghèo
Chỉ béo một bầy quan tham nhũng
Nợ công vì thế cũng tăng theo

Năm Mới chúc nhà nhà hạnh phúc
Đinh Dậu người người được tự do
Con trẻ tung tăng vui đến lớp
Toàn dân đoàn kết dựng cơ đồ!

Năm nay Ông Táo chầu Thượng Đế
Cho thần dân Việt gửi đôi lời
Kính chúc Bệ Hạ luôn mạnh khỏe
Mau diệt hết loài cộng đười ươi!

Hà Nội, 17/1/2017

Đặng Huy Văn
danlambaovn.blogspot.com


Hy vọng ngày đầu Xuân  Xa%25CC%2581c%2Bngu%25CC%259Bo%25CC%259B%25CC%2580i%2Bgo%25CC%2581i%2Bchie%25CC%2582%25CC%2581u%2Bcuo%25CC%2582%25CC%2581n%2Bcha%25CC%2586n2-danlambao
Hy vọng ngày đầu Xuân  L%25E1%25BB%25A5t
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeMon Jan 23, 2017 9:44 pm

Hy vọng ngày đầu Xuân  Tet-trong-tu-danlambao 

Chúc Tết con gà cho những người tù tranh đấu

Nằm co giữa bốn bức tường quạnh quẽ
Đếm Tết về trong giấc ngủ chiêm bao
Đâu đây sóng Hoàng, Trường Sa rì rào
Giông bão nổi tận đáy hồn dâu bể

Các bạn tù ơi nghe mẹ Việt kể
Đất nước này không phải của riêng ai
Đi tiên phong trong cuộc tranh đấu dài
Ngục tù đỏ ô danh trang lịch sử
Kẻ giết dân sẽ có ngày bức tử
Đảng độc tài sao sống mãi muôn năm
90 triệu dân chẳng mãi ngậm câm
Nhìn đất nước chìm vào tay giặc bắc

Các bạn tù giương ngọn cờ Hồng Lạc
Thế hệ trẻ nhất định phải theo sau
Quý hóa thay kẻ lót gạch đi đầu
Từng bước một chống nội xâm bán nước
Quê hương ta, ta giữ cho bằng được
Ngục thất là nơi rèn thép nóng sục sôi
Bạn mất hết mùa Xuân cũng như tôi
Giữa địa ngục trần gian loài quỉ đỏ

Các bạn tù ơi cho tôi nhắc nhở
Mẹ Việt Nam tan tác cả hình hài
Mất biển đói ăn thảm họa nhân tai
Trong bàn tay đảng độc tài cai trị
Giết chết sức người triệt tiêu dân trí
Đảng là ai ký hiến nước cho Tàu
Xây vinh quang trên xác chết đầu lâu
Bạn tù ơi trời không gian ngăn cách
Sài Gòn nắng gắt dù Hà Nội lạnh
Đất nước mình chung một trái yêu thương
Yêu kẻ dấn thân tranh đấu đoạn trường
Tết trong tim ở đáy lòng dân tộc

Xin gởi tới các bạn tù cành lộc:
Ba Sàm, Văn Đài, Mẹ Nấm, Cấn Thị Thêu
Thúy Nga, Minh Hằng, Minh Thúy yêu kiều
Duy Thức, Ngọc Già và tù nhân bất khuất
Dân Chủ nhất định thành hình trước mặt
Giành Tự Do trong mất mát đau thương
Đường quê hương lấp lánh ánh thái dương
Bẻ gông cùm trong bàn tay cộng sản
Cầm tay nhau diệt tay sai giặc Hán
Dân tộc mình ách hẳn thoát nô vong.

Lê Hải Lăng
danlambaovn.blogspot.com

Hy vọng ngày đầu Xuân  54

Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeWed Jan 25, 2017 6:55 pm


Xuân Đinh Dậu

Hy vọng ngày đầu Xuân  Tet-2017-danlambao-VDH


Tết của ngư dân 4 tỉnh miền Trung


Hy vọng ngày đầu Xuân  Te%25CC%2582%25CC%2581t%2Bcu%25CC%2589a%2BNgu%25CC%259B%2BDa%25CC%2582n%2B4%2Bti%25CC%2589nh%2Bmie%25CC%2582%25CC%2580n%2BTrung-Babui-Danlambao

Babui (Danlambao)


Reply: Phóthườngdân • một giờ trước

DÂN:
Xuân này buồn thảm hơn xuân qua
Đói khổ lan đi khắp mọi nhà
Biển chết, cá tôm nào chẳng thấy
Thôi đành nhịn đói, ngắm pháo hoa.

ĐẢNG:
Xuân này thâu tóm hơn xuân qua
Vàng bạc đô la chứa khắp nhà
Vợ con thì gửi đi ngoại quốc
Tìm đường hạ cánh xứ cờ hoa.

.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitimeThu Jan 26, 2017 8:22 pm

Hy vọng ngày đầu Xuân  Tet-bocau2-danlambao

Hy vọng ngày đầu Xuân

Cánh Dù Lộng Gió (Danlambao) - Năm Khỉ đã qua đi với biết bao nhiêu đau khổ cho người Dân Việt. 2 khổ nạn CSVN gây ra lớn nhất cho người Dân 3 tỉnh miền Trung là Formosa gây ô nhiễm biển và việc CSVN ra lệnh xả lũ làm bà con đứng ngồi không yên, đã thế đi đòi quyền lợi mà cứ như đi xin xỏ cái lũ đầy tớ đỉnh cao trí tệ mới khốn khổ.

Cả nước xúm nhau lại lá lành đùm lá rách,nhưng cũng chỉ như muối bỏ bể.Trong khi đó đám đầy tớ trung thành của Nhân Dân thì lo thu vén về cho gia đình mình, đến địa phương nào, chỗ nào mà không trình diện biếu xén trước thì chỉ tốn xăng ra về mà thôi.

Xe chở hàng cứu trợ đầy nhóc mì và gạo khi tới nơi may lắm còn nửa xe là phước đức lắm rồi, nửa đường nó rơi rụng vô ba cái quán tạp hóa dọc đường hết 1/2 xe, còn lại mới tới tay người Dân mấy gói mì hay vài ba ký gạo không bõ dính răng.

Trong năm con Khỉ CSVN lãnh đạn CSVN phát biểu rất nhiều câu Khỉ, ra nhiều cái lệnh Khỉ, người Dân chỉ biết cười ra nước mắt.

Kế đến là tai nạn giao thông làm nhức nhối khi tổng kết cuối năm. Cái đám Trường Sơn kéo nhau ồ ạt vào chiếm đất chiếm nhà xây nhà vô tổ chức, vô kế hoạch, nên bây giờ chỗ nào cũng kẹt xe cả 2 tiếng mới nhích ra được chỗ kẹt xe. Vì sao? Vì CSVN xây dựng lộn xộn, vô tổ chức, nên cầu cống, đường thoát nước kẹt, chỗ nào cũng đào bới, cũng vét nạo, đắp mô, che chắn, giao thông công chánh, bưu điện, cáp quang, thi nhau đào đường, đào xong để đó, càng ngày đường xá càng xuống cấp, đường thoát nước trong thành phố hư hỏng nặng nên Trời mưa nước ngập như sông ngòi.

Hàng hóa thì bây giờ cho nhập hàng Tàu với mức thuế nhập là 0% nên mọi mặt hàng trong nước đều lao đao khốn khổ, người Dân càng ngày càng lo sợ vì đi chợ mua toàn là thức ăn hằng ngày có hóa chất gây ung thư về đầu độc cả nhà.

Năm ngoái là năm CSVN bắt bớ, đàn áp người Dân biểu tình đòi quyền lợi, đòi Dân Chủ, đòi quyền con người nhiều nhất, sau này chúng sẽ phải trả giá cho những hành vi như thế, khi ngân sách không còn biết xoay trở như thế nào là lúc công lý phải thực thi trên tội ác.

Tất cả là do công lao vun xới của cái đảng đầy tớ Mafia đỏ ban cho Dân Việt mình hết, vì vậy chưa tết mà các băng rôn đỏ chói: "mừng đảng, mừng Xuân" nhan nhản ngoài đường,cờ máu treo lủng lẳng khắp mọi nơi.

Mã Đề Dương Cước anh hùng tận.
Thân Dậu niên lai kiến thái bình

Mong sao 2 câu sấm Trạng lại ứng nghiệm trên quê hương Việt để mọi người năm con Chó tới đây mừng cái Xuân đầu tiên thực sự Dân Chủ, thực sự Tự Do, thực sự Hòa Bình. Nhưng cái quan trọng là toàn Dân có dám đứng lên cùng lúc để đạp đổ chế độ thối tha này xuống cống hay không mà thôi.

Nhân đây CDlg cũng xin chúc BBT/DLB các Còm Sĩ và mọi độc giả một năm mới An Khang, Hy Vọng và Thắng Lợi. Mong sớm có ngày tay bắt mặt mừng./.

Ngày 30/01/2017

Cánh Dù Lộng Gió
danlambaovn.blogspot.com

Hy vọng ngày đầu Xuân  Mai%2Bva%25CC%2580ng-danlambao
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Hy vọng ngày đầu Xuân  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hy vọng ngày đầu Xuân    Hy vọng ngày đầu Xuân  Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Hy vọng ngày đầu Xuân
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Thư Tình Ngày Đầu Xuân
» Xuân và Bài thơ NHỨT CHI MAI
» Tản Mạn về Ăn Tết
» Thơ Hồ Xuân Hương Tranh Bùi Xuân Phái
» Xuân, Hạ, Thu, Đông… rồi lại Xuân - Phim hay

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Nhận Định, Phản Biện-
Chuyển đến