Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
sáng Chung phải quốc quynh chất truyện Saigon trong quang Nhung nhac linh bich hoang Trung quan ngắn không thuoc chẳng nguyet VNCH Nguyen ngam chuyen
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng

Go down 
Tác giảThông điệp
P-C
Khách viếng thăm




Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Empty
Bài gửiTiêu đề: Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng    Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeSun Feb 17, 2013 7:45 pm

Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng
- Nick Vujicic






 “Nếu tôi tồn tại trên đời này chỉ để chịu đựng sự xa lánh và cô đơn... nếu tôi là gánh nặng cho mọi người và tôi không có tương lai... thì tôi nên kết thúc cuộc sống của mình ngay bây giờ”.


Phải thú thật rằng trong một thời gian dài tôi đã không tin mình có bất kỳ năng lực nào để kiểm soát diễn tiến của cuộc đời mình. Tôi đã ráng sức để tìm hiểu xem mình có ý nghĩa gì trong thế giới này hoặc con đường nào mình nên đi. Khi còn chưa thực sự trưởng thành, tôi tin rằng với hình hài dị biệt như thế thì chẳng có điều gì tốt đẹp chờ đợi tôi hết.

Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Cu_c_s_ng_kh_ng_gi_i_h_n-782ecdc171ae33017a40f1c056dfb8bf
Cha mẹ Nick từng đau khổ than với Thượng đế tại sao người lại để điều này xảy ra - Ảnh: TL

Gia đình lớn của tôi không thể lúc nào cũng ở bên cạnh để che chở cho tôi được. Một khi tôi đã bước chân đến trường là chẳng thể giấu đi đâu được cái sự thật rằng tôi rất khác biệt so với mọi người. Cha tôi quả quyết với tôi rằng Chúa không hề sai lầm, nhưng nhiều lúc tôi không thể rũ bỏ được cái cảm giác rằng tôi là một ngoại lệ của quy luật đó.

“Tại sao Người không thể cho con dù chỉ một cánh tay thôi!”, tôi thường hỏi Chúa. “Hãy thử tưởng tượng những gì con có thể làm nếu con có một cánh tay!”.

Kế hoạch tự tử


Một hôm tôi đang ngồi trên mặt chiếc bàn quầy rất cao ở trong bếp nhìn mẹ nấu bữa tối - một thói quen giúp tôi tìm thấy sự an ủi và thư giãn - thì những ý nghĩ tiêu cực bỗng ập đến, tôi muốn ném mình xuống khỏi mặt bàn. Tôi nhìn xuống bên dưới, nghĩ rằng mình sẽ lao xuống, nhưng rồi nỗi sợ hãi lấn át sự tuyệt vọng nên tôi ngưng lại. Lúc bấy giờ tôi đang vật lộn với cảm giác tuyệt vọng, rằng cuộc đời tôi rồi đây sẽ vô cùng khó khăn. Chúa dường như không đáp lại lời nguyện cầu của tôi. Nhìn mẹ làm việc trong nhà bếp, tôi bỗng nhiên không muốn trở thành gánh nặng của bà.

Thế là ý định quăng mình xuống lại tiếp tục tấn công tôi. Tôi loay hoay tính toán xem mình nên lao xuống phía nào, để đảm bảo rằng tôi sẽ gãy cổ và chết ngay tức thì. Nhưng rồi tôi tự bảo mình rằng tôi không nên làm thế, chủ yếu bởi vì nếu ném mình xuống mà không chết thì sẽ phải giải thích tại sao tôi lại thất vọng đến nhường ấy. Cái lần tôi suýt nữa tự hủy hoại mình đó quả là đáng sợ. Đáng lẽ nên nói cho mẹ biết tôi đang nghĩ gì, nhưng tôi ngại. Tôi không muốn làm mẹ hoảng sợ.

Khi ấy tôi còn nhỏ, và mặc dù được sống giữa những người yêu thương mình, tôi đã không tìm đến họ để tâm sự về nỗi lòng của mình. Tôi có những nguồn giúp đỡ và sẻ chia, nhưng tôi đã không sử dụng những nguồn ấy, và đó là một sai lầm... Nhưng lúc đó trong lòng tôi tràn ngập tuyệt vọng. Khi ấy tôi đã quyết định rằng để chấm dứt mọi nỗi đau khổ, tôi nhất định phải kết thúc cuộc sống của mình.

Một buổi chiều sau khi tan học, tôi hỏi mẹ rằng liệu bà có thể giúp đưa tôi vào bồn tắm để tôi dầm nước một lúc không. Khi mẹ ra khỏi phòng tắm, tôi bảo mẹ đóng cửa lại. Sau đó tôi ngâm mình xuống nước, ngâm đến tận tai. Trong im lặng, những ý nghĩ rất nặng nề, u ám lan tràn. Tôi đã lên kế hoạch cho việc tôi muốn làm từ trước.

Nếu Chúa không mang nỗi khổ đau của tôi đi và nếu không có mục đích nào dành cho tôi trong cuộc đời này... nếu tôi tồn tại trên đời này chỉ để chịu đựng sự xa lánh và cô đơn... nếu tôi là gánh nặng cho mọi người và tôi không có tương lai... thì tôi nên kết thúc cuộc sống của mình ngay bây giờ.

Ở trong bồn tắm, tôi cố gắng tính xem có thể giữ được bao nhiêu không khí trong phổi trước khi tôi lật úp người xuống. Mình có thể nín thở trước khi mình lật úp người xuống không? Mình sẽ hít vào một hơi thật sâu, hay chỉ hít vào nửa chừng thôi? Mình có nên thở ra rồi hãy lật người không?

Cuối cùng tôi cứ lật người và úp mặt mình xuống nước. Theo bản năng, tôi giữ hơi. Bởi vì phổi của tôi rất khỏe, nên tôi giữ được người mình nổi được một lúc lâu.

Khi trong phổi tôi đã cạn không khí, tôi lại lật người lên.
Mình có thể làm được việc đó rồi.

Nhưng những ý nghĩ u ám vẫn bám lấy tôi: Mình muốn thoát khỏi cuộc đời này. Mình chỉ muốn biến mất khỏi thế giới này.

Tôi trút hết không khí trong phổi ra và lại lật úp người xuống một lần nữa. Tôi biết mình có thể giữ hơi được ít nhất mười giây, vậy nên tôi đếm...10... 9... 8... 7... 6... 5... 4... 3...

Trong khi tôi đếm, một hình ảnh vụt hiện trong đầu tôi: hình ảnh cha mẹ tôi đang đứng trước mộ tôi khóc trong đớn đau. Tôi nhìn thấy đứa em trai bảy tuổi, Aaron, cũng đang khóc. Tất cả những người thân yêu nhất của tôi đều đang khóc và nói rằng đó là lỗi của họ, rằng lẽ ra họ phải làm được nhiều hơn cho tôi.

Tôi không thể nào chịu đựng nổi cái ý nghĩ bỏ lại những người thân của mình, để họ đau khổ và tự dằn vặt bản thân về cái chết của tôi trong suốt phần đời còn lại.

Mình ích kỷ quá.

Tôi vội lật người lên và hít vào một hơi thật sâu. Tôi không thể làm điều đó. Tôi không thể để lại cho gia đình mình gánh nặng của sự mất mát và cảm giác có lỗi.

“Hãy khuấy nó lên!”

Trong một thời gian dài đến khó tin, tôi đã nghĩ rằng nếu cơ thể tôi “bình thường” hơn thì cuộc sống sẽ dễ dàng biết bao. Điều mà tôi không hiểu là tôi không nhất thiết cứ phải là người bình thường, tôi chỉ cần là chính tôi... Ban đầu tôi không sẵn sàng đối mặt với sự thật rằng điều thực sự tồi tệ không phải là những khiếm khuyết về thân thể của tôi, mà là những giới hạn mà tôi tự đặt ra cho mình và tầm nhìn hạn hẹp về các khả năng có thể xảy ra trong cuộc sống.

Nếu bạn không được ở vị trí mà bạn mong muốn hoặc không đạt được những gì bạn hy vọng đạt được, thì nhiều khả năng lý do không nằm ở xung quanh bạn, không nằm ở bên ngoài bạn mà ở trong chính bản thân bạn. Hãy nhìn nhận trách nhiệm một cách sáng suốt và sau đó hãy hành động. Tuy nhiên, trước hết bạn phải tin tưởng vào bản thân mình và giá trị của mình. Bạn không thể ngồi đó đợi người khác phát hiện ra cơ may giúp bạn. Bạn không thể ngồi yên chờ đợi điều kỳ diệu xảy ra hoặc chờ đợi “cơ hội thích hợp”. Bạn nên coi mình là chiếc đũa và thế giới là nồi thịt hầm của bạn. Hãy khuấy nó lên!

Nick Vujicic


Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chấp nhận bản thân & Chia sẻ niềm hy vọng   Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Icon_minitimeMon Feb 18, 2013 10:14 pm

Cuộc sống không giới hạn: Chấp nhận bản thân


Bạn sẽ phải đối mặt với những khoảnh khắc của sự hoài nghi và sợ hãi... Đôi lúc bạn cảm thấy chán nản, thất vọng... Những cảm giác đó chỉ gây nguy hại khi bạn cho phép những ý nghĩ tiêu cực đeo bám bạn thay vì trải nghiệm chúng và cố gắng loại bỏ chúng.

Những câu hỏi ám ảnh


Giống như hầu hết những đứa trẻ khác, tôi dễ bị tổn thương hơn trong giai đoạn sắp sửa bước vào tuổi dậy thì; cái giai đoạn tất cả mọi người đều cố gắng xác định vị trí của mình ở đâu, mình là ai, và những gì đang đợi mình ở tương lai. Thông thường, những đứa trẻ làm tôi tổn thương vốn không phải là kẻ tàn nhẫn mà chỉ là chúng quá nghịch ngợm thôi.

“Tại sao cậu không có chân tay?”. Những đứa ấy hỏi.
Khao khát được hòa nhập của tôi cũng giống như khao khát được hòa nhập của bất cứ học sinh nào. Một phần của vấn đề là tôi vốn dành nhiều thời gian ở với người lớn và những anh chị họ lớn tuổi hơn là với bọn trẻ cùng trang lứa. Tôi có một cách nhìn già dặn hơn và những ý nghĩ nghiêm túc xuất hiện trong đầu đôi khi đẩy tôi vào tình trạng buồn tủi.
 
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Cu_c_s_ng_kh_ng_gi_i_h_n-e733caf63e6dc4aa361df32b428a80b3 
Nick đã đứng vững trong cuộc đời bằng nghị lực phi thường - Ảnh: TL

Mình sẽ không bao giờ chinh phục được một cô gái. Mình thậm chí không có tay để ôm bạn gái. Nếu có con, mình sẽ không bao giờ có thể ôm chúng. Rồi đây làm thế nào mình có thể kiếm nổi việc làm? Ai người ta chịu thuê mình chứ? Bởi vì nếu giao việc cho mình thì người ta lại phải thuê thêm người thứ hai để trợ giúp mình hoàn thành cái công việc mà đáng ra mình phải tự giải quyết được. Ai chịu thuê một người như mình để rồi phải trả công cho hai người?
Những thách thức phần lớn thuộc về thể xác, nhưng rõ ràng chúng đã ảnh hưởng đến tinh thần của tôi. Thuở ấu thơ tôi đã trải qua một giai đoạn trầm cảm rất đáng sợ. Thế rồi, thật đáng kinh ngạc và may mắn, tôi đã bước vào tuổi mới lớn và dần tìm được sự chấp nhận, trước hết là sự chấp nhận từ chính bản thân tôi, sau đó là từ người khác. 

Kiểm soát ý nghĩ


Khi sắp tròn 11 tuổi, tôi bước vào giai đoạn của tuổi mới lớn đầy nhạy cảm, cái giai đoạn mà não của chúng ta tạo ra các kết nối và các chất hóa học lạ lùng lan tỏa khắp cơ thể. Những đứa con trai, con gái khác ở tuổi tôi đã bắt đầu cặp đôi, khiến cho cảm giác lẻ loi trong tôi càng tăng lên. Liệu trên đời này có cô gái nào lại cần một người bạn trai không thể cầm tay mình hoặc khiêu vũ với mình không?

Dù không ý thức, tôi cũng đã cho phép những ý nghĩ u ám và cảm giác tiêu cực ấy đè nặng lên tinh thần của mình và để cho gánh nặng đó ngày càng tăng. Thường thì những ý nghĩ đó len lén đi vào tâm trí tôi trong những đêm tôi không tài nào chợp mắt, hoặc khi tôi cảm thấy mệt mỏi sau một ngày dài ở trường. Chắc hẳn bạn biết cái cảm giác đó; chắc hẳn cũng có lúc bạn mệt mỏi, cảm thấy như thể gánh nặng của cả thế giới đang đè lên vai bạn.

Không một ai trên đời này lúc nào cũng được hạnh phúc, lúc nào cũng phấn khởi. Nếu như có lúc tâm trạng của bạn trở nên chán nản thì điều đó cũng tự nhiên thôi. Sự chán nản cũng có mục đích của nó đấy. Theo các nghiên cứu tâm lý gần đây, tâm trạng chán nản có thể khiến bạn đánh giá công việc của mình bằng con mắt nghiêm khắc hơn, giàu tính phân tích hơn. Cách nhìn đó là hữu ích khi bạn thực hiện các việc như cân đối thu chi, tính thuế, hay biên tập một bài báo. Ý nghĩ tiêu cực có thể sản sinh ra kết quả tích cực, miễn là bạn nhận thức một cách rõ ràng về chúng và kiểm soát được chúng. Chỉ khi bạn để cho cảm xúc điều khiển hành động của mình thì bạn mới phải đối mặt với nguy cơ rơi vào tình trạng trầm cảm và có hành vi tự hủy hoại bản thân.

Điều then chốt là hãy kiên quyết không để cho cảm xúc tiêu cực hoặc cảm giác chán nản, tuyệt vọng điều khiển chúng ta. May mắn thay, bạn cũng như tôi, chúng ta hoàn toàn có đủ khả năng để điều chỉnh thái độ. Khi bạn phát hiện thấy ý nghĩ tiêu cực đang lan tràn trong tâm trí mình, bạn có thể chọn nhấn nút “tắt”. Hãy nhận biết các cảm xúc, những ý nghĩ tiêu cực và xác định rõ nguyên nhân gây ra chúng, nhưng hãy tập trung tâm trí vào các giải pháp thay vì vào các vấn đề.

Ai cũng có nỗi sợ của riêng mình


Trong đời mình ai cũng từng có những lúc cảm thấy mình bị gạt ra ngoài, bị ghẻ lạnh, xa lánh, không được yêu thương. Tất cả chúng ta đều có những lúc cảm thấy chênh vênh. Hầu như đứa trẻ nào cũng sợ bị chế giễu bởi vì chúng có cái mũi to, hay vì mái tóc xoăn tít. Những người trưởng thành thì sợ không thanh toán nổi hóa đơn, hoặc sợ không đạt được những kỳ vọng trong cuộc sống.
Bạn sẽ phải đối mặt với những khoảnh khắc của sự hoài nghi và sợ hãi, chắc chắn rồi. Chúng ta ai cũng vậy thôi, đều phải đương đầu với những lúc như thế. Đôi lúc bạn cảm thấy chán nản, thất vọng cũng là lẽ tự nhiên: đó là một phần của con người thực sự. Những cảm giác đó chỉ gây nguy hại khi bạn cho phép những ý nghĩ tiêu cực đeo bám bạn thay vì trải nghiệm chúng và cố gắng loại bỏ chúng.

***

Cuộc sống không giới hạn: Chia sẻ niềm hy vọng



Hãy can đảm theo đuổi những ước mơ của bạn và đừng bao giờ nghi ngờ khả năng đương đầu với khó khăn thử thách trên đường đời.

Khởi đầu của ước mơ

Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng  Cu_c_s_ng_kh_ng_gi_i_h_n-1fe286c657ac94a92d49bae7a1d5633d
Không chân không tay không có nghĩa là không thể ra bể bơi - Ảnh: T.L

Hy vọng là nơi khởi đầu của ước mơ. Hy vọng là tiếng nói của mục đích sống. Hy vọng nói với bạn và khẳng định với bạn rằng cho dù điều gì xảy ra chăng nữa, bạn cũng không thể sống mà không có hy vọng. Bạn không thể kiểm soát được tất cả mọi điều xảy đến với mình, nhưng bạn có thể kiểm soát được cách bạn phản ứng trong mọi hoàn cảnh.

Sinh thời, mục sư Martin Luther King từng nói: “Mọi việc trên thế giới này đi đến được thành công là nhờ hy vọng”. Tôi biết chắc chắn rằng chừng nào bạn còn thở thì chừng ấy cuộc sống của bạn vẫn còn hy vọng. Bạn và tôi chỉ là người trần mắt thịt. Chúng ta không thể nhìn thấu tương lai, nhưng chúng ta có thể hình dung ra khả năng ở những ngày phía trước.

Niềm tin trong khổ đau


Tất nhiên, đôi khi lời cầu nguyện của chúng ta không được đáp lại. Những bi kịch, thảm họa vẫn cứ xảy ra cho dù chúng ta không ngừng cầu nguyện và kiên tâm giữ niềm tin. Ngay cả những người có trái tim trong sáng, thánh thiện nhất đôi khi cũng phải chịu đựng mất mát khủng khiếp. Những trận động đất kinh hoàng xảy ra cách đây không lâu ở Haiti, Chile, Mexico và Trung Quốc chỉ là những ví dụ gần đây nhất cho thấy bi kịch và đau thương ghê gớm có thể xảy ra hằng ngày, vào bất cứ lúc nào. Hàng nghìn người thiệt mạng trong những thảm họa thiên nhiên đó. Những con người ấy đã ra đi cùng với hy vọng và ước mơ của mình. Nhiều bà mẹ bị mất con. Nhiều đứa con bị mất mẹ.

Làm thế nào bạn có thể giữ được niềm hy vọng giữa những tai ương và khổ đau? Một điều đã giúp tôi không sụp đổ khi nghe về những thảm họa đau thương ghê gớm đó chính là: những đau thương mất mát luôn cho chúng ta thấy sự quan tâm vượt ngoài sức tưởng tượng giữa con người với con người. Giữa những đau thương mất mát tưởng như khôn cùng ấy, bạn tự hỏi tại sao con người ta vẫn có được niềm hy vọng, tại sao hàng trăm người tình nguyện đã đổ đến nơi vừa chịu thảm họa. Các sinh viên, bác sĩ, kỹ sư và nhân viên cứu hộ, những người làm công việc tái thiết đã không tiếc công sức và tài năng, thậm chí hy sinh cả mạng sống để giúp đỡ những người còn sống sót.

Một trong những cách tốt nhất mà tôi khám phá ra để giữ hy vọng ngay cả khi lời cầu nguyện của chúng ta không được đáp lại là hãy tìm đến với những người khác để an ủi và sẻ chia. Nếu nỗi đau đớn, khổ sở của bạn là một gánh nặng, thì bạn hãy tìm đến để chia sẻ và xoa dịu nỗi đau tương tự ở người khác và mang đến cho họ niềm hy vọng. Hãy làm cho họ nhẹ lòng để họ có thể cảm thấy mình được an ủi khi biết rằng họ không đơn độc trong sự chịu đựng của riêng họ. Hãy đến với họ bằng sự cảm thông và lòng trắc ẩn, khi mà hơn ai hết bạn biết rõ bản thân mình cần sự cảm thông và lòng trắc ẩn đến nhường nào. Hãy trở thành một người bạn khi mà bạn biết rõ tình bạn quý giá và có thể an ủi bạn ra sao. Hãy mang đến hy vọng cho người khác khi mà bạn cần hy vọng hơn bao giờ hết.

Dám ước mơ


Hãy nhớ rằng nỗi buồn cũng có mục đích của nó. Trải nghiệm cảm xúc buồn cũng là lẽ tự nhiên thôi, nhưng bạn đừng bao giờ để nó thường xuyên thống trị ý nghĩ của bạn. Bạn có thể kiểm soát phản ứng của mình trước nỗi buồn bằng cách hướng tâm trí tới những ý nghĩ tích cực, tươi sáng và những hành động có thể giúp cho tinh thần bạn phấn chấn.

Nếu bạn nói rằng bạn không còn hy vọng, thì có nghĩa là bạn nghĩ không còn bất cứ một cơ hội nào cho bất cứ điều gì tốt đẹp xảy ra trong cuộc sống của bạn nữa.

Cùng với niềm tin và tình yêu, hy vọng là một trong những trụ cột của tinh thần, giúp tinh thần đứng vững trong mọi hoàn cảnh. Cho dù niềm tin của bạn là gì đi nữa, bạn cũng đừng bao giờ từ bỏ hy vọng bởi vì bất cứ điều gì và mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống này đều bắt đầu bằng hy vọng. Nếu không có hy vọng, thì liệu bạn có kế hoạch lập gia đình hay không? Không có hy vọng, liệu bạn có bao giờ dám học một điều gì mới mẻ hay không? Hy vọng là sức bật cho gần như mọi bước tiến mà chúng ta thực hiện. Bản thân tôi khi viết cuốn sách này luôn hy vọng bạn sẽ tìm thấy một cuộc sống tốt đẹp hơn, một cuộc sống không có bất kỳ giới hạn hoặc rào cản nào hết.

Hãy tiếp tục tiến lên phía trước bởi vì hành động sẽ tạo ra động lực và tiếp đó sẽ tạo ra những cơ hội bất ngờ.

Nick Vujicic
.
Về Đầu Trang Go down
 
Cuộc sống không giới hạn: Vẫy vùng trong tuyệt vọng
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cảm nhận “cuộc sống tuyệt vời” bên vịnh Marina, Singapore
» Cuộc sống trong khu ổ chuột ở Sài Gòn
» Hà nội 36 Phố Phường hay Hà nội 36 Ổ Chuột?
» Luật Nhân Quả trong cuộc sống xã hội và khoa học
» Người đẹp, chiếc ghế và “nhóm lợi ích”

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Người và Việc :: Người tốt, việc tốt-
Chuyển đến