Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
hoang Nguyen phải chuyen Saigon chẳng sáng thuoc ngắn ngam linh nhac bich truyện Nhung quynh quan nguyet Chung quang VNCH trong không chất quốc Trung
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Lòng tốt trên đường phố... đô thị

Go down 
Tác giảThông điệp
leminh
Khách viếng thăm




Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Lòng tốt trên đường phố... đô thị   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSun Jan 05, 2014 9:58 am


Lòng tốt trên đường phố... đô thị

Cố Đô

 
Tôi sẽ không đến nhà ông ta. Chắc chắn thế. Vì chẳng thể tự nhiên có lòng tốt mọc ra ở trên đường. Sẽ có một trò lừa đảo, một cái bẫy được giăng ra chờ những con mồi sa vào. Tôi nhất quyết không thể là một con mồi khờ khạo.


Lòng tốt trên đường phố... đô thị Images?q=tbn:ANd9GcTkNCbWcY4_benBHVFn4BTtdLBW2eWyi22V4PooCeGhJQP-5C1z5Q

 
Đó là một buổi chiều muộn. Tôi đang đi bộ trên đường thì một người đàn ông đi xe máy ngược chiều bỗng giảm tốc độ và ghé lại gần sát chỗ tôi. Tôi hốt hoảng lùi lại vì bản năng tự vệ. Cũng có thể là tôi quá lo xa. Có thể ông ta chỉ muốn hỏi đường. Tôi đã tự nhủ mình như thế. Nhưng sống lâu ở thành phố, từng chứng kiến những bất trắc của đô thị, những người xa lạ trên đường luôn khiến tôi phải đề phòng.

Người đàn ông không hỏi đường. Ông ta chăm chú nhìn vào mặt tôi và bảo: “Cô đang có vấn đề về sức khoẻ. Da cô rất xấu. Biểu hiện của việc thiếu máu trầm trọng.”

Tôi lắng nghe ông ta nói với thái độ cảnh giác. Ông ta và tôi – không thân không quen, tại sao ông ta lại dừng lại để nói với tôi những điều ấy. Hơn nữa, tôi đang thấy mình khoẻ mạnh, có thể đôi lúc làm việc quá sức thì thấy chóng mặt và mệt mỏi. Những biểu hiện ấy thì ai chả gặp phải, đâu riêng gì mình tôi? Vậy mà ông ta lại nói là tôi đang có vấn đề về sức khoẻ. Thế chẳng phải là đang yên đang lành làm cho người ta lo sợ ư? Tôi thấy bực bội. Phải chăng người đàn ông này còn có mục đích đen tối gì đó?

Trong khi lòng tôi đang rối bời bởi những câu hỏi, thì người đàn ông vẫn kiên nhẫn nói. Ông ta hẳn đã nhận được thái độ không mấy niềm nở của tôi. Nhưng tại sao ông ta vẫn gắng sức làm cái việc vô nghĩa ấy? Ông ta có thể bỏ đi vì sự tốt bụng của mình không được đón nhận. Nhưng ông ta lại không làm thế.  Rốt cuộc, ông ta muốn gì?

“Tôi là bác sĩ đông y. Nếu cô tin tôi, mời cô qua nhà tôi. Địa chỉ nhà tôi là thế này… Tôi sẽ khám và kê đơn thuốc cho cô. Bệnh này đừng để lâu quá.”

Cẩn thận hơn, người đàn ông còn lục túi, xé ra một mảnh giấy và viết địa chỉ, số điện thoại của mình vào trong đó.

Liếc nhìn địa chỉ nhà của ông ta, ông biết, ông ta cách nhà tôi không xa. Chỉ vài chục mét. Có thể nào ông ta biết tôi? Không có lẽ. Vì tôi mới dọn về đây ở, và rất ít khi ra ngoài. Sau giờ làm, tôi chỉ về nhà và ở lì trong phòng, xem ti vi hoặc đọc sách. Nhưng giả sử ông ta biết tôi sống ở đó thì đã làm sao? Tiếp tục những câu hỏi mọc lên trong đầu tôi, không thể trả lời.

Hẳn ông ta bịa ra việc tôi bị bệnh để dụ đến nhà rồi bán cho vài thang thuốc với cái giá cắt cổ. Chỉ có thể là như thế thì ông ta mới phải tốn công tốn sức như vậy. Tôi hài lòng với suy đoán có vẻ hợp lý này.

Người đàn ông  đưa mảnh giấy cho tôi, và hỏi tôi số điện thoại. Tôi đã liến láu đọc ra một dãy số. Đó là số điện thoại mà tôi dùng cách đây đã lâu, và hiện giờ số điện thoại đó không còn dùng nữa. Nói đúng hơn, tôi đã cho ông ta một số điện thoại không thể gọi được. Tôi đọc rất nhanh, và vì vậy ông ta đề nghị tôi nhắc lại để lưu vào điện thoại di động của mình. Khi ấy tôi đã thót tim vì sợ ông ta sẽ nháy thử số máy, và sẽ lật tẩy được sự dối trá của tôi. May sao, ông ta chỉ lưu lại số, rồi nổ xe máy, phóng đi, để lại tôi tần ngần với mảnh giấy trong tay.

Tôi sẽ không đến nhà ông ta. Chắc chắn thế. Vì chẳng thể tự nhiên có lòng tốt mọc ra ở trên đường. Sẽ có một trò lừa đảo, một cái bẫy được giăng ra chờ những con mồi sa vào. Tôi nhất quyết không thể là một con mồi khờ khạo.

Không phải đắn đo quá nhiều, tôi vo tròn mẩu giấy ghi địa chỉ trên tay mình và ném nó vào thùng rác.

Tối đó, trong bữa cơm gia đình, tôi hào hứng kể về chuyện mình đã “không bị lừa” như thế nào. Tôi có cảm giác như mình đã lập được chiến tích. Nhưng thái độ chồng tôi thì có vẻ tư lự:
“Nhỡ ông ta thật sự có ý giúp mình thì sao?”

Tôi có cảm giác hụt hẫng trong giây lát. Nhưng rồi tôi lại tự trấn an mình: làm gì có chuyện ấy. Làm gì có thứ lòng tốt chạy ở trên đường. Rằng ra đường bây giờ không bị lừa đã là may lắm rồi.
Thật kì lạ, sao các cảm giác hân hoan của kẻ chiến thắng (làm cho kẻ lừa đảo tưởng bở) không làm tôi còn thấy vui sướng nữa.

Hôm sau, và nhiều hôm sau nữa tôi đi qua nhà người đàn ông ấy. Có lúc tôi bắt gặp ông ta đứng tưới cây ở ngay cổng ra vào. Tim tôi đã thót lại vì sợ, nhưng may sao tôi đeo khẩu trang nên chắc ông ta không nhận ra.

Tôi tự hỏi mình: tại sao mình lại phải sợ? Tôi cứ đàng hoàng đi qua trước mặt ông ta thì có làm sao? Nhưng rõ ràng, tôi không đủ tự tin để làm người đàng hoàng. Tại sao lại có thứ trái khoáy như vậy. Ông ta định lừa tôi, tôi đã không để cho mình bị mắc lừa, thì tôi phải “ngẩng cao đầu kiêu hãnh” chứ? Hay chính trong sâu thẳm trái tim mình, tôi đã không tin vào phi vụ lừa đảo ấy? Vậy thì hoá ra, tôi đang mắc phải một căn bệnh nguy hại: sự đa nghi và thói ngờ vực lòng tốt của kẻ khác?

Tôi đã tự dằn vặt mình. Và nếu không có một sự việc xảy ra sau đó, thì tôi có lẽ sẽ vẫn còn hồ nghi rất lâu về lòng tốt của một con người.

Hai tháng sau cuộc gặp kì lạ với người đàn ông ấy, tôi đã phải vào bệnh viện. Hoá ra sức khoẻ tôi tồi tệ hơn tôi tưởng rất nhiều. Cơ thể tôi bị suy kiệt và thiếu máu trầm trọng. Đúng như lời người đàn ông ấy đã cảnh báo với tôi.

Lẽ ra tôi đã không rơi vào tình trạng xấu tồi tệ đến thế, nếu như mở lòng đón nhận lòng tốt từ một người xa lạ trên đường. Lẽ ra tôi phải cảm ơn lòng tốt của người đàn ông ấy…

Lẽ ra…

Sau khi từ viện về nhà, tôi không dám  đi về phía con đường chạy qua nhà người đàn ông tốt bụng ấy. Cảm giác xấu hổ và day dứt khiến tôi không dám đối mặt với ông ta. Thật đáng thương khi tôi đã vui mừng đến thế nào vì tưởng rằng mình đã lừa thành công một người tốt bụng bằng việc đưa một số điện thoại mà tôi không còn dùng đến nữa. Tôi đã ném thẳng tay địa chỉ mà ông ta ghi cho tôi vào thùng rác. Một lòng tốt có đáng bị đối xử như thế không?

Càng nghĩ, tôi càng thấy mình thật đáng khinh bỉ.


Lòng tốt trên đường phố... đô thị Images?q=tbn:ANd9GcRUYQUi3qt7YJ3xqNyf5X4K2ggJv8SonKdQj0OvCVW5TYsljGlc

Một lần nọ, tôi cần đến gặp một người bạn ở xa về vì có việc rất quan trọng. 11:00 tôi mới nhận được điện thoại của bạn, trong khi 12:30 anh ta đã phải ra sân bay. Từ nhà tôi đến địa điểm hẹn gặp, nhanh nhất cũng phải nửa tiếng đồng hồ. Tôi đã phóng xe như điên.

Nhưng đã có rắc rối xảy ra. Sau khi vòng vèo một hồi trên khu vực phố cổ tôi nhận ra rằng  mình hoàn toàn không xác định được hướng đường, dù sau khi đã nhận được những lời chỉ dẫn từ cánh xe ôm. Đồng hồ chỉ gần 12 giờ. Điện thoại của bạn vẫn réo gọi từng phút. Tôi gần như bấn loạn. Đúng lúc ấy thì một bà cụ xuất hiện. Chính xác hơn là một bà lão đang đi bộ ngược chiều, sau một lúc tần ngần, bà đã tiến lại phía tôi. Hình như khuôn mặt thất thần của tôi khiến bà chú ý.

“Có việc gì vậy cháu?”

Tôi cố giải thích về tình cảnh của mình. Tôi nói khá dài và rắc rối. Đến nỗi tôi cũng không rõ mình đã nói gì. May thay,  những giải thích rối rắm của tôi được người phụ nữ ấy lắng nghe một cách kiên nhẫn .

“Bác biết ngõ ấy. Nó khá hẹp và ngắn, lại nằm trên đường một chiều, nên nhiều người không để ý. Bây giờ cháu đi thẳng, rẽ phải, sau đó rẽ trái, sau đó...” – Bà lão ngừng lời như cân nhắc điều gì đó. Sau đó bà khoát tay cương quyết – “Thôi, cháu chở bác, để bác chỉ đường. Chứ cứ loanh quanh thế này thì chả thể gặp bạn được đâu. Đã hơn 12 giờ rồi”.

Tôi mừng như bắt được vàng nên rối rít mời bà lão lên xe.
Có người chỉ đường, chỉ chừng 5 phút, tôi đã đến được điểm hẹn trong nỗi vui mừng khôn xiết của người bạn vượt mấy nghìn cây số đến Hà Nội, rồi lại sắp phải đi tiếp một hành trình dài. Chúng tôi hối hả hỏi han nhau, trao đổi một số việc quan trọng, và trong lúc đó thì tôi quên hẳn sự có mặt của người phụ nữ chỉ đường tốt bụng.

Đến lúc chia tay bạn, lên xe để ra về, tôi mới sực nhớ ra bà.

Người phụ nữ tốt bụng đã đi đâu mất rồi. Hẳn là sau khi đưa được tôi đến đúng địa chỉ, bà đã lẳng lặng đi về. Nhà bà ở đâu? Bà về nhà bằng cách nào? Đường phố đông đúc như thế, người phụ nữ ấy qua đường có gặp sự cố gì không? Thậm chí tôi còn quên nói một lời cảm ơn. Tôi đã mắc nợ lòng tốt của bà.

Tôi nghĩ mãi về người phụ nữ mà thậm chí tôi còn không nhớ mặt, không biết tên.

Tại sao bà lại tốt với tôi như vậy? Nếu là tôi, tôi có sẵn lòng ngồi lên xe người lạ để dẫn đường, rồi sau đó lại thập thõm đi bộ về nhà giữa trưa nắng chang chang như bà đã làm không?

Câu trả lời chắc chắn là không.

Lòng tốt trên đường phố... đô thị Images?q=tbn:ANd9GcRBrICa9gHiE72t_TOeoAypg6SbE60uv49yd7FPRcecTo_WJo_O

Cuộc sống đô thị khiến tôi ngờ vực lòng tốt của người khác.
Và chính đô thị ấy, trả lại cho tôi những nỗi ám ảnh và ân hận...
 
 Phongdiep.net

Lòng tốt trên đường phố... đô thị Images?q=tbn:ANd9GcQkWXmm-7I4gS0jFItx_Up0VBOeg2WCdDqff4PBrXCxMQniG2tY

Về Đầu Trang Go down
leminh
Khách viếng thăm




Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Lòng tốt trên đường phố Nga gây xúc động triệu con tim   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeTue Jan 07, 2014 1:57 pm


Lòng tốt trên đường phố Nga gây xúc động triệu con tim


Lòng tốt trên đường phố... đô thị 500_thumb


Clip của một người Nga thực hiện tổng hợp lại những khoảnh khắc người lái xe giúp đỡ đồng loại được ghi lại bằng camera hành trình đã gây xúc động và truyền cảm hứng niềm tin về lòng tốt của con người trong bối cảnh thế giới internet đang bị ám ảnh bởi nạn vô cảm đầy rẫy. Gần như rất phổ biến, các clip đăng tải trên mạng chia sẻ youtube về chủ đề giao thông chiếm phần lớn là các hình ảnh quay tại Nga, do các tài xế nước này ghi lại. Ước tính, năm ngoái lượng xe hơi ở Nga có gắn camera hành trình lên tới con số 1 triệu. Mọi khoảnh khắc ghi nhận trên đường, từ tai nạn, hiện tượng thiên nhiên, tình trạng giao thông… ở Nga đều được cả thế giới đón xem. Chính vì vậy, clip dài hơn 5 phút do anh chàng người Nga có nickname ArkadiYM93 đăng tải với những khoảnh khắc đầy chất nhân văn, trong nền nhạc ấm áp đã gây xúc động mạnh cho người xem.

Những hành động nhỏ mà hẳn chúng ta đã từng mang máng nhớ trong các câu chuyện Giáo dục đạo đức ngày bé như dắt người già qua đường, giúp đỡ trẻ nhỏ, người tàn tật… gần như hiện nay bị áp đảo bởi những hình ảnh vô cảm được ghi lại trên internet. Còn trong clip của ArkadiYM93, cách mà những lái xe đang đi bỗng dừng lại, xuống xe dắt một cụ già đang loay hoay sang đường, bế một em bé đang lạc cha mẹ ra khỏi vùng nguy hiểm, kéo một chiếc xe xa lạ đang mắc kẹt trong tuyết và bất ngờ nhận được nụ hôn cảm ơn của chủ xe…  hay chỉ là nhường đường cho một chú mèo, một gia đình vịt sang đường khiến người xem như bị hút chặt, đắm say vào một câu chuyện không mới nhưng hấp dẫn hơn cả những bộ phim bom tấn. Clip thu hút bởi nó đã khoan phá vào đáy sâu trong trái tim của bao người vốn lâu nay bị “vội hóa” trước sự vô cảm lên ngôi, nơi niềm tin vào lòng tốt của con người đã bị gục ngã.

Xuất hiện trên mạng chia sẻ youtube từ ngày 25/4/2013, đến nay clip gốc tiếng Nga đã thu hút hơn 6,6 triệu lượt xem. Còn clip đăng tải lại bằng tiếng Anh mới xuất hiện hôm 3/5, chỉ 2 ngày sau đã lên gần 3 triệu lượt xem, nhận được gần 32 ngàn lượt ấn “like”. Clip dưới đây quả thực đã thức tỉnh hàng triệu con tim, và cũng thật bàng hoàng khi chúng ta giật mình bởi cảm xúc mạnh mẽ trước những hành động đáng nhẽ là đương nhiên ở xã hội con người. (vietinfo.eu)

Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.



Positive compilation of Russian dash cams


Về Đầu Trang Go down
leminh
Khách viếng thăm




Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Cảm động với những nghĩa cử cao đẹp trên đường phố!   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSun Jan 12, 2014 10:04 am


Cảm động với những nghĩa cử cao đẹp trên đường phố!
 




Đừng tiếc lòng tốt và sự giúp đỡ bởi không ai trở nên nghèo túng vì cho đi lòng tốt cả.


Về Đầu Trang Go down
hoangvu
Khách viếng thăm




Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lòng tốt trên đường phố... đô thị   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeSun Mar 09, 2014 7:19 pm


Phim "Cho Đi" "Giving" làm hằng triệu người chảy nước mắt...


Mời xem một phim ngắn cảm động dài chỉ có 3 phút!
Phim "Cho Đi" do Công Ty Viễn Thông TrueMoveH, Thái Lan, sản xuất.

Sau một tuần, tức vào ngày 11.9.2013, năm triệu người đã xem.
Đến bây giờ hơn 15 triệu người đã xem trên YouTube.



Chuyện phim:


Cậu bé nọ ăn cắp chai thuốc trị bệnh. Bà chủ tiệm giựt lại chai thuốc và chửi mắng cậu ta xối xả.
Có người đàn ông, là chủ quán ăn, động lòng thương, liền chạy ra, hỏi cậu để biết rõ sự việc.
Khi hay rằng cậu bé ăn cắp chai thuốc vì mẹ của cậu đang bệnh nặng, ông chủ quán ăn liền trả tiền cho bà chủ tiệm thuốc, rồi tặng cậu bé chai thuốc ấy và còn bảo con gái của ông mang cho cậu bé ít thức ăn.


Lòng tốt trên đường phố... đô thị 83b5b67bc7b144b0a89f695c432da579

Ba mươi năm sau, người-đàn-ông-tốt-bụng-xưa-kia vẫn còn là chủ quán ăn cùng cô con gái đã lớn.
Ngày nọ, ông bị đột quỵ và phải nhập viện. Muốn chạy chữa thì phải trả số tiền quá lớn!
Cô con gái tính đến chuyện bán quán ăn...


Lòng tốt trên đường phố... đô thị Bc66895fa72e4d979a6629b7bfe48728

Nào ai ngờ rằng ''cậu-bé-ăn-trộm-năm-xưa'' giờ là bác sỹ tình cờ nhận ra bệnh nhân là ân nhân của mình.
Với lòng biết ơn, ''ông-bác-sỹ-chịu-ơn'' quyết tâm chữa trị cho ân nhân, mà không để ông ta phải trả tiền bởi vì "Viện-phí-của-người-đàn-ông-ngày-hôm-nay đã được trả trước cách đây ba mươi năm!!!"
.
Về Đầu Trang Go down
leminh
Khách viếng thăm




Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lòng tốt trên đường phố... đô thị   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitimeMon Aug 04, 2014 1:19 pm

Giữa đời sống bon chen một tấm gương người nghèo làm việc tốt trên đường phố...


Một tấm lòng vàng trên đường phố

bởi Trà Mi-VOA
03.08.2014

Lòng tốt trên đường phố... đô thị C1B826A3-15C4-4BCD-B2CE-06FB5E2ED27B_w640_r1_s_cx0_cy12_cw0

Bạn cho là mình chưa đủ điều kiện để làm từ thiện? Hãy nghĩ lại, đặc biệt là khi bạn nghe câu chuyện sau đây về một anh chàng nghèo vật chất-giàu nhân ái ở Đà Nẵng.

Suốt hơn chục năm qua, anh Trần Viết Hùng hành nghề bơm vá xe đạp trên góc đường Hà Huy Tập-Điện Biên Phủ ở quận Thanh Khê để nuôi sống gia đình gồm mẹ già, vợ, và ba con.

Lam lũ dầm mưa dãi nắng 10 giờ đồng hồ trên vệ đường mỗi ngày anh mới kiếm được cao lắm là 120 ngàn đồng đủ chạy cơm hai bữa qua ngày. Thế nhưng, có một điều đặc biệt khiến điểm vá xe vỉa hè của anh trở nên nổi tiếng, nhất là đối với những người nghèo cùng cảnh ngộ: Đây là nơi hiếm hoi, nếu không muốn nói có một không hai, vá xe miễn phí cho các khách hàng là học sinh và người tàn tật. Điểm sửa xe của anh có treo tấm bảng to ghi dòng chữ ‘Học sinh-Người Tàn Tật Miễn phí.’  

​​Một khách hàng quen thuộc của anh Hùng 3-4 năm nay, chị Nguyễn Thị Gái hành nghề bán hàng rong trên chiếc xe đạp cũ kỹ, nói về anh bạn nghèo tốt bụng trên đường phố:

“Anh là người tốt bụng. Những người nghèo khổ như tôi đây khi xe bị hư anh không lấy tiền. Bao nhiêu người nghèo như tôi đi đường lở bị lủng lốp xe cũng nhờ ảnh. Đôi lúc mình không có tiền, cũng nhờ ảnh mới có phương tiện để đi. Những người trong cảnh nghèo anh đều giúp hết. Những người như anh rất tốt trong xã hội đầy những người lừa lọc, tham ô, ăn cắp, ăn trộm. Em cũng mong sao có được nhiều người như anh Hùng. Nhiều người giàu, có tiền, nhưng cũng này kia kia nọ lắm. Em cũng dạy dỗ con em là ‘nghèo cho sạch, rách cho thơm’, bắt chước theo tấm lòng như anh Hùng đây.”

Tạp chí Thanh Niên VOA hôm nay mời quý vị và các bạn cùng gặp gỡ người đàn ông sống nhờ vỉa hè nhưng rộng lượng giúp đỡ người nghèo khó, Trần Viết Hùng.

Trần Viết Hùng: Gia đình cũng khổ nên em làm nhiều nghề từ xích lô, xe bò, bốc vác, xe thồ và cuối cùng chọn nghề này. Em làm dựa vô vỉa hè của người ta, họ cho mình làm buổi chiều thôi. Em ra làm 2 giờ chiều đến 2 giờ sáng, khi nào đường hết người mình mới về. Hai vợ chồng em có ba đứa con. Đứa đầu 18 tuổi. Cách đây ba năm nó bị bệnh phổi, yếu quá, nên giờ ở nhà không đi học nữa. Hai đứa nhỏ còn đi học. Đứa nhỏ nhất học lớp 6. Vợ em buôn bán hàng rong.

Trà Mi: Xuất phát từ cơ duyên nào và từ khi nào anh có ý tưởng bơm vá xe miễn phí cho học sinh và người tàn tật?

Trần Viết Hùng: Mình cũng cực khổ nhiều rồi. Chỗ em làm cách chừng 200 mét có hai trường học. Mình thấy nhiều hoàn cảnh cũng tội. Nhiều em ra học xe hư dắt bộ ngang qua chỗ mình mà không dám vô. Hùng kêu lại để làm dùm mà các em ngại. Trước tới giờ em bơm vá xe cho các em đã không lấy tiền rồi, nhưng còn nhiều em không biết, nên ngại. Cho nên, em mới để tấm bảng Miễn phí lên cho các em thấy an tâm. Còn người tàn tật, mình không giúp họ thì thôi, lấy tiền họ làm gì. Mình chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.

Trà Mi: Nói tới chuyện làm từ thiện, người ta liên tưởng ngay đến những người dư ăn, dư để. Chuyện người nghèo làm từ thiện cũng hiếm thấy.

Trần Viết Hùng: Giờ nghe người ta nói là mình làm từ thiện thì em mới biết vậy chứ khi đặt tấm bảng lên em chẳng nghĩ gì hết. Em chỉ muốn giúp đỡ những người tàn tật và các em học sinh lỡ đường. Mình nghĩ các em như con mình thôi, chứ không nghĩ là làm từ thiện này nọ. Đó là cái tâm mình thương các cháu như con mình thôi.

Trà Mi: Giữa đời sống bon chen có một tấm gương người nghèo làm việc tốt trên đường phố, anh có nghĩ hình ảnh của mình có thể giúp các cháu có cái nhìn và suy nghĩ tốt hơn về xã hội, về chuyện làm việc tốt giúp đời?

Trần Viết Hùng: Lần đầu tiên em được lên báo có các em gửi tin nhắn tới chúc mừng.

 bom 


Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Lòng tốt trên đường phố... đô thị Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Lòng tốt trên đường phố... đô thị   Lòng tốt trên đường phố... đô thị Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Lòng tốt trên đường phố... đô thị
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Sưu Tầm, Lượm Lặt-
Chuyển đến