30 tháng 4
Ba mươi tháng tư đất trời thê thảm
Nỗi buồn này vẫn còn mãi trong ta.
Giờ ngồi đây nhớ lại chuyện ngày qua.
Ta cứ ngỡ như là cơn ác mộng !!
Tuổi thanh niên trong lòng ta dậy sóng.
Cùng anh em chống lại kẻ thù chung.
Bảo vệ giang sơn chiến đấu một lòng.
Ngăn sóng đỏ đang tràn từ phương bắc.
Vung thép súng cùng nhau xây dựng nước.
Theo tiền nhân nối chí giữ quê hương.
Chuyện vào sinh ra tử vẫn xem thường
Mang chiến thắng dẹp tan bao nhiêu giặc
Nào Damber nào Snoul Kreck.
Rồi mùa hè đỏ lửa đất Bình Long.
Kìa Kontum với chiến thắng kiêu hùng.
Đến Quảng Trị cờ vàng bay phất phới.
Bạn bè ta có những tên rất vội.
Bỏ sách đèn theo tiếng gọi quê hương.
Hải Lục Không quân đi khắp bốn phương.
Chỉ mơ ước có một điều duy nhất !
Mơ một ngày quê hương ta thống nhất.
Đất nước thân yêu sạch bóng cộng nô.
Nhưng tháng tư đennào có ai ngờ !!
Bao chiến sỹ cúi đầu tàn mơ ước !!
Bây giờ đây trước bàn thờ tổ quốc.
Lòng thẹn lòng không giữ vững quê hương.
Tuổi thanh xuân phút chốc tóc pha sương.
Tháng tư đến lại thấy lòng uất hận.
Thương quê hương đắm chìm trong số phận.
Trước bàn cờ quốc tế đã phân chia.
Tháng tư đen từ đó phải chia lìa.
Chồng xa vợ nơi rừng sâu tù tội !!
Cha mẹ anh em đi kinh tế mới.
Vì tự do nên đành phải vượt biên.
Giữa đại dương với thuyền nhỏ mong manh.!!
Nhiều thân xác vùi sâu trong đáy nước !
Ôi tự do ! giá sao mà quá đắt.
Chữ "thuyền nhân" thế giới bỗng bàng hoàng !
Vội cứu người bao nhiêu nước cưu mang.
Ta cũng thế đành cùng chung số phận.
Nơi xứ người mang nỗi buồn chất ngất.
Tháng tư về vẫn trọn một niềm đau
Để bây giờ và mãi mãi về sau
Ta vẫn nhớ vẫn thương về đất mẹ...!!!
Ngọc Trân