Tiêu đề: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Sun Feb 24, 2013 12:06 am
NƯỚC BỐN NGHÌN NĂM, VẪN VỠ LÒNG DÂN CHỦ
Oanh Yến Thị Phạm
Nước bốn nghìn năm. Rừng vàng, Biển bạc. Tài nguyên, phong phú. Đất nước thống nhất. Cộng hòa xã hội chủ nghĩa. Độc lập-Tự do-Hạnh phúc, gần bốn thập kỷ. Đổi mới, mở cửa, Kinh tế thị trường, cũng đã 27 năm. Nghèo vẫn hoàn nghèo, còn mắc nợ khủng?
Đàn ông Việt Nam, thua gà mái, hay tỵ hiềm và giận dai như đỉa. Phụ nữ Việt Nam, hơn gà trống, thích khoe mẽ, nhận phong bì và đôla thay “sếp chồng” chỉ đạo. Nam thanh, nữ tú, chỉ chíp hôi, gà tồ. Thích mùa hè xanh, đi chống biểu tình yêu nước. Chẳng thiết, chẳng tha, vận Nước, mệnh Dân. Vì đã có Đảng, nhà nước “no”. (1)
Thanh niên lao động thất nghiệp, chỉ lo ăn nhậu, chăm chăm làm culy xứ người. Thiếu nữ đang xuân, không ruộng đồng, lam lũ, chỉ thích nằm ngữa, lấy Tàu, Hàn, Nhật, Đài Loan… thích điếm Đôla. Trí thức, trí ngủ, Học thật, học giả, Nhà Văn, nhà veo, nhà thẩn, nhà Thơ, vàng thau lẫn lộn, cá mè một lứa. Tỵ hiềm, nhỏ nhặt, hàng tôm, hàng cá. Tứ ngu, Sử gia…, cào cào… Quốc hội. Mồm ngang, mép dọc, ngó trước, liếc sau. Nghe ngang, nghe ngữa, dọ trước, đón sau. Sợ nhà giam, nhà ngục, nhà phục hồi, nhà thương điên… hơn sợ mất nhà, mất nước.
Có Lão già, răng chắc cặc bền, cưa sừng làm nghé, thích bú sữa cận đát. Có Em Đại gia, thích mác đại biểu, cười hô hố như Liên Xô, chốn “quan chường” (2) . Có Gái Đại biểu, thích kèo trên, lên mặt dạy đạo đức “tiết chế lòng tham”. Có những thằng Down, làm chính trị, làm chính em, làm kinh t… hế. Có những nhà kinh tế, ngồi chơi xơi nước chè, nhổ râu chửi đổng: “mẹ thằng X nàm như nồn…, y-tá chẳng xong, làm đéo gì Thủ tướng?”
Có những người yêu nước, trong trại phục hồi, trong nhà thương điên. Có Gìa Bí thư, thích lọ mọ bếp núc… dạy Thiên hạ… nhóm lò. Bọn sâu tham, nương khói bếp TW4, lo chuyển tiền Thụy sỹ, Cayman. Bảo nhau tranh thủ xào nấu, chờ sổ hưu. Sư sãi, tăng ni, phật tử, “A di đà”, cầu an bá tánh. Linh mục, cha xứ, Tân, Cựu ước, “Amen”, chờ con chiên, xưng tội lỗi.
Cụ Hồ, cụ Duẫn, cụ Chinh, cụ Linh, cụ Mười, cụ Phiêu, cụ Mạnh, cụ Trọng…, rồi cũng về giời, gặp Mác với Lê…. Con cháu các cụ rồi… vẫn bét nhè, làm cha, làm mẹ Thiên hạ. Thế mới nghèo, mới hèn, mới nhục… mới chết mẹ thằng dân đen. Rừng đã đốn, đã cháy… cơ bản hết, mỏ dầu thực tế… sắp cạn. Đất hiếm, vàng, đồng, chì, thiếc, vonfram… đã xuất gần hết… qua Tàu.
Tiền chạy lòng vòng, xây nhà cao cao mãi… để chó ỉa (3). Doanh nghiệp loanh quanh mỏi mệt, lìa đời, (4) thất nghiệp tràn lan. Thôi rồi còn chi đâu… (5) Có còn lại chăng: “Quê hương ta, có gì đẹp hơn cây lúa” (6). viễn cảnh tái hiện, “Tía em hừng đông đi cày bừa, Má em hừng đông đi cày bừa…” (7), chờ lúa lên giá. Để có cái ăn, và mạng nhện… không giăng lỗ đít.
Đến là nghèo, đến là hèn, đến là nhục… quá thể. Thôi đừng đau lòng nữa, Bác Quân nhé. Đừng hỏi vì sao: “Lãnh đạo nào cũng kiệt xuất cả, mà sao đất nước vẫn ăn mày?” (8 ) Bởi vì Dân 90 triệu, chỉ có 14 thằng nhớn. Nước bốn ngàn năm, vẫn vỡ lòng Dân chủ. (9) Chẳng trách sao nghèo? Muối mặt vì hèn, vì nhuc. Rứa đó, rứa đó, Bác Quân. (10)
Sài Gòn 21/02/2013 Oanh Yến Thị Phạm
—
1-Nói ngọng chữ lo, phát âm theo tiếng Anh cũng “Đoàn Chuẩn”. 2-Họp mà không có phong bì như họp Quốc hội, các quan cũng chán chường. 3-Bài ca xây dựng,(cố?) tác giả Châu Đức Khánh. 4- Một cõi đi về của cố Tác giả Trịnh Công Sơn. 5-Tình lỡ, (cố) tác giả Thanh Bình. Dân tộc Việt Nam đã lỡ trao duyên cùng CS. 6-Hát về cây lúa hôm nay,(cố?) tác giả Hoàng Vân. 7-Tía em, má em, (cố?) tác giả Văn Lương. 8-Xin trăm vạn lần xin phép nhà thơ Đỗ Trung Quân cho mượn ý. 9-Cũng xin cụ Tản Đà, Đại Xá cho kẻ hèn. 10-Bắt chước giọng văn Bọ Lập. Bọ không được giận nhe. hehe.
vanle Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Mon Nov 17, 2014 11:16 pm
Bài học vỡ lòng
Chuyện Tiên Lãng, chuyện chỉnh đốn... cũng như nhiều chuyện trọng đại khác ở xứ ta cứ ào lên một chặp lại mất hút con mẹ hàng lươn. Như ném đá ao bèo. Dân tình ngơ ngác là phải rồi. Tự dưng nhớ lúc đi học vỡ lòng, trong sách tập đọc có một bài như thế này:
Một cậu bé chuyện trò cùng mẹ Rằng: đến mai con sẽ xin ngoan Đến mai con sẽ xin ngoan Đến mai con lại khất lần ngày kia
- Con ơi con chớ hề nói thế Việc hôm nay chớ để ngày mai Chi bằng con nói thế này: Mẹ ơi, con muốn ngoan ngay bây giờ.
Xin tặng lại bài này cho những người chưa học lớp vỡ lòng nhưng đang cầm roi dạy bảo thiên hạ.
Nguyễn Thông
*** Phản hồi:
Văn Đức
Vì những lớp "vỡ lòng" không học: "Nước bốn ngàn năm vẫn trẻ con"; "Cầm roi" chỉ lối (lãnh đạo) Nhân dân, Cái tâm thì hẹp mà thân thì... lùn!
Ý tưởng rất hay. Kính phục!
Trần Hề Công Lý
Hề công lý!
Ô hô công lý thằng hề Đại Quang bộ trưởng u mê mặt mày Đứng trên cầu đỏ, giang tay Tay nào chi nặng, tao thay mặt giùm Quần sì nó độn một đùm Nhìn trông gớm guốc, quốc huy đè đầu Dân đen tan nát, dãi dầu Bao thằng chó má, ra tay bạo tàn Bầu trời nửa đỏ, nửa vàng Cảnh quang địa ngục, điêu tàn Việt Nam! Bộ luật dân sự Lầm Than Cán cân công lý, hai hàng lệ rơi!
Trời ơi, ngó xuống hỡi trời!!!
HH
Quốc hội bù nhìn bỏ phiếu tín nhiệm
.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Sat Apr 30, 2016 12:54 am
Những bài hoạ & hồi đáp bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh?"
Hoàng Trọng Thanh (Danlambao) - Cảm nhận thấy mình cũng là một trong những người mà Cô giáo Trần T. Lam có thể gọi bằng "Anh" nên tôi xin Họa Đáp bài thơ này để chia sẻ những suy tư về hiện trạng đất nước cùng cô & tất cả Quí vị nào còn nặng lòng với Tổ Quốc).
Đất nước mình không ngộ quá đâu em Bốn ngàn tuổi! Chẳng phải dân không chịu lớn Vì bẩy mươi năm đảng bắt dân bú mớm Nên trước những bất công dân bận, chửa kêu đòi...
Đất nước mình chẳng lạ lắm đâu em Dẫu thành tích bánh chưng, tượng đài ngàn tỉ Cờ 6 sao đón vua Tập được thực hiện kỳ vĩ Chỉ vì sinh mạng dân Việt sao bằng đảng phải sống còn!
Đất nước mình buồn/vui tùy góc nhìn thôi em Vì biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc Đảng đã dâng Tàu để tình hữu nghị thắm thiết Thuyền có nằm bờ... mới thấy sóng khơi xa!
Đất nước mình quả đáng giá để em thương Con cháu ta vừa sinh ra đã mang di sản đảng để lại Dẫu món nợ này buộc phải trang trải... Nhưng trước 5 châu, kẻ ngu hèn mới cúi đầu!
Em hỏi anh: Đất nước mình rồi sẽ về đâu Như em hiểu: một qui luật biết được Khiếp nhược thì ắt giúp đảng dẫn mau tới trước Bắc thuộc lần 5 chắc hẳn đã chặn đầu!!!
Hoàng Trọng Thanh danlambaovn.blogspot.com
T.M (Danlambao)
Đất nước mình chẳng lạ lắm đâu em...!
Đất nước mình... chẳng lạ lắm đâu Em... Kể từ khi... Đảng, Bác làm đảo chính Cướp chính quyền... nhân dân cứ chịu Nín Đảng cướp nhà "bất công chẳng dám đòi"
Đất nước mình có lạ lắm chi em...! Bánh chưng to... trò chơi Đảng Ma Mị Những dự án, tượng đài rút ngàn tỷ Sinh mạng người... với Đảng hạt cát bay...!
Đất nước mình "áp chót chẳng đáng sống" Những anh chồng vui với chén rượu cay "Có Đảng Lo" biển chết họ cứ say Muốn đổi thay... chung tay họ đứng dậy...!
Đất nước nghèo Đảng mừng dễ khiến Dân Gánh nợ công,vét xong Đảng trốn chạy Di sản ư? Đảng vơ vào chia chát Trước năm châu... giơ tay xin Giặc Tàu...
Muốn đổi mau... chung nhau vùng đứng dậy Dẹp Đảng hèn bán nước để cầu vinh Muốn dân mình... muôn nơi cùng no ấm Chớ Lặng Thinh... Đè Nén Sống Lặng Câm..
T.M danlambaovn.blogspot.com
Đất nước mình ngộ quá phải không em? (1)
(Tặng người em gái đồng hương GV. Trần Thị Lam Hà Tĩnh )
Đất nước mình ngộ quá phải không em? Bốn ngàn năm quốc hội vẫn bù nhìn Trong chính phủ toàn những tên tướng cướp Tuổi bốn ngàn vẫn bập bẹ cà lăm.
Đất nước mình lạ quá phải không em? Làm bánh chưng dâng Bác cả ngàn cân Xây cầu cống, bằng bê tông cốt nứa (2). Dân đói rách nuốt nước miếng chết thèm.
Đất nước mình buồn quá phải không em? Lâu lắm rồi dân tộc Việt bần hàn Bị bóc lột thiếu cả cơm lẫn áo. Ruộng chết khô, không có thủy nhập điền...
Đất nước mình thương quá phải không em? Giữa ban ngày mà cứ tưởng là đêm Phải phấn đấu không cần đèn điện sáng. Ra nước ngoài xấu hổ giống như câm.
Đất nước mình rồi sẽ về đâu em? Biết về đâu, chắc chắn sẽ mất tên. Nhưng không thể, em ơi còn hơi thở Anh và em thề quyết giữ niềm tin.
Nguyễn Đình Hoài Việt
(1) Trả lời bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh"? của tác giả Trần thị Lam Ha Tĩnh.
(2) Xây cầu cống, lầu đài bằng cốt tre nứa thay bằng sắt vì tham nhũng.
Chỉ Chấp Nhận Hy Sinh...
Em hỏi anh, giờ biết trả lời sao Mấy chục triệu dân vẫn nắm mơ chưa tĩnh Cứ để mặc một nhóm người lừa phỉnh Thay phiên nhau lột xác vẫn ngoan hiền
Chẳng có gì gọi là lạ đâu em Người ta thích tranh nhau làm hoành tráng Từ tượng đài và biết bao dự án Thì bánh chưng tô hủ tiếu lớn chuyện thường
Đất nước mình còn lắm chuyện tang thương Xương sống trường sơn đả bán chia xẻ dọc Biển trùng khơi sóng gào hòa tiếng khóc Của ngư dân giặc bắn giết tan tành
Đất nước mình dần mẩt cả màu xanh Tài nguyên hết nợ nần càng chồng chất Dân cứ mãi đói nghèo cùng bệnh tật Vắt máu xương nuôi lũ quỷ ba đình
Em hỏi anh đất nước sẽ về đâu Anh dám chắc sẽ chư hầu tàu cộng Khi toàn dân không vùng lên đòi sự sồng Vẫn còn mê còn lo thủ phận mình
Hãy vùng lên và chấp nhận hy sinh Xóa lũ quỷ tạo đất nước mình cái mới Chỉ có vậy khi một lòng tiến tới Phá xiềng gông dựng lai nươc non nhà .
Henry Trần (Danlambao)
Họa "Đất nước mình ngộ quá phải không anh!"
Đất nước mình không ngộ lắm đâu em Bốn ngàn tuổi mà dân không lớn nổi Bằng vũ lực Đảng ép bú mớm đã mấy mươi năm Quốc hôi bù nhìn toàn một lũ tham lam
Đất nước mình chẳng lạ quá đâu em Làm chiếc bánh chưng vô nghĩa chỉ vì sĩ Rút ruột dự án và xây tượng đài nghìn tỉ Chỉ để có tiền cho con cháu ăn chơi
Đất nước mình buồn quá em ơi Còn đâu biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc Rừng đã hết và biển thì đang chết Những con thuyền bị tàu lạ đánh đắm ngoài khơi…
Đất nước mình tang thương quá em ơi Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần người ta để lại Tương lai mai sau chẳng có gì ngoài hoang dại Nhìn ra năm châu mà không khỏi lệ sầu
Đất nước mình không biết sẽ về đâu Chỉ biết chắc là đang bị ép theo Đảng Tìm xã hội chủ nghĩa chả biết ở nơi đâu Theo Thành đô đất nước ắt về Tàu
Muốn nước mình sẽ không còn ngộ nữa Chẳng còn nhiều cơ hội nữa đâu em
Tautang Nguyen (Danlambao)
Được sửa bởi NTcalman ngày Wed May 24, 2017 3:21 pm; sửa lần 1.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Sat Apr 30, 2016 7:22 pm
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH? - Thơ Trần Thị Lam - Nhạc & Trình bày Dzuy Lynh
.
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Wed May 04, 2016 9:39 pm
Gởi Lê Vi, người thiếu nữ quần đỏ và chiếc áo dài trắng loang máu
Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao)
Giờ thì em biết đất nước mình buồn lắm phải không Người ta nổi giận khi em không còn điểm trang những xác chết Tôi vẫn nghĩ sao họ không giận mình làm kiếp đời giun dế Khua trống khua chiêng làm gì trên những bài ca nô lệ
Em đã làm gì khi đi qua những con đường không còn cây xanh bóng mát Đi qua những dãi bờ không còn biển xanh và bạt ngàn cá nhảy Đi qua những rừng khô đã vẽ bảng cấm và bùn đỏ Tây Nguyên khai thác những đời riêng Cuối cùng cho tôi được nhìn thấy em đi qua mặt những tên thái thú cuồng điên
Em ơi đất nước buồn chỉ vì mình em dám mặc quần đỏ trêu ngươi những đám hình nhân Vậy mà tôi tưởng chỉ mình Trần Dần mới dám bày tỏ một chút lòng trắc ẩn: “Tôi bước đi không thấy phố thấy nhà. Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ” Em lựa mặc chi quần đỏ đi biểu tình cho họ đánh em tơi tả Lẽ nào màu đỏ sẽ dễ bị thương tổn và không ai trong chúng ta là không được soi rõ Màu đỏ máu me kia của đất nước mình là màu buồn đậm ám ảnh cả những cơn mơ Thế kỷ hỗn mang của những chiếc bóng dọa nạt nô tài nô dịch Ôi dân tôi chịu đựng không chỉ là những nỗi đau “cá nước” là vô địch Khi không màu đỏ trên quần em làm tôi nhớ màu cờ đỏ vui mừng “đại thắng” đến xốn xang Tôi cũng xốn xang thấy mình là kẻ ích kỷ vô tích sự nhất trần gian Tôi đã không tài nào đến đó như những quyết tâm yêu nước của tuổi trẻ máu chảy thời đại Trương Minh Tam, Chu Mạnh Sơn, Nguyễn Thanh Minh, Phạm Thanh Nghiên... Để lãnh giùm em những cú đòn giáng mạng và cả những chiếc còng lịch sử
Dường như tôi chỉ giỏi ngồi ở nhà nhốt những vần thơ mà lòng run lẩy bẩy Đâu được như cô giáo Lam ở Hà Tĩnh đã làm bọn chúng nổi cơn thịnh nộ Với 100 tờ biểu ngữ phát không em cũng đã làm công viên hôm ấy ngỡ như có ngàn tiếng lá thở mạnh Có cả lời thì thầm của giấc mộng biển xanh cá tươi xanh thùy dương xanh cây đời xanh Nhưng mộng cũng chỉ là mộng thấu tận trời xanh Khi đất nước mình đang có những người anh em quỳ gối thô bạo bất chấp những người thiếu nữ mong manh
Thật sự đất nước mình còn cần biết bao nhiêu những đổ máu trấn áp trấn lột Bao nhiêu những vần thơ bài ca bị đóng đinh vào thập giá của những chấn song Bao nhiêu những chiếc quần đỏ áo dài trắng loang máu đỏ trên những thảm cỏ cháy xác xơ đất nước Bao nhiêu sự thật luôn bị thứ màu đỏ gian dối trổ tài đánh cược Bao nhiêu trời đất bao la để không thấy đâu là quê nhà thực sự với trăm ngàn vết xước
Để thấy rằng đất nước đã quá bị rỉ sét vì những điều luật này nghị định nọ Thôi em cứ đem những bước chân non để đổi lấy tự do Chúng ta cần biết mấy những thánh tử đạo không chỉ biết cúi đầu đọc kinh cầu nguyện Trong đêm tối Việt Nam em chính là đốm lửa nhỏ nhoi Làm tôi xao xuyến.
Ảnh: Internet
Nguyễn Thị Thanh Bình danlambaovn.blogspot.com
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Fri May 06, 2016 1:05 pm
Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh? Thơ: Trần Thị Lam (Giáo Viên Hà Tỉnh) Nhạc: Mai Đằng Ca sĩ: Hạt Sương Khuya
Thời đại đĩ điếm lên ngôi
04/05/2016 Ngô Diễm Quỳnh Theo FB Ngô Diễm Quỳnh
Thời đại đĩ điếm lên ngôi Cave kể chuyện cuộc đời thành công Giám khảo là kẻ cướp chồng Vòng eo 56 thì không cần tài Công lý là diễn viên hài Thằng hề nhảm nhí nhận 2 giải liền Viết thơ thì bị làm phiền Báo chí chủ yếu làm tiền nhố nhăng Cây xanh thì chặt rất hăng Trường học, bệnh viện lằng nhằng không xây! Cá chết mặc kệ tụi bay! Cái thằng nói thật mất ngay chức rồi Còn toàn thằng nói dối thôi! Nhân dân uất hận khắp nơi biểu tình Cả nước ngoài lẫn nước mình Chúng giở luận điệu đáng khinh thế này: "Bị phản động xúi giục đây Biểu tình sẽ được chia ngay ít tiền!" Một lũ vừa hèn vừa điên Tưởng rằng ai cũng thèm tiền giống bay? Tiền nào trả đủ được đây??? Lòng dân như nước tràn đầy, vỡ toang...!!! Báo chí quốc tế oang oang Các mạng xã hội đàng hoàng đưa tin Báo chí trong nước... im im Chỉ sốt sắng nhất đưa tin về... phò!
Cả một đất nước làm trò: Chưa bầu đã biết ai bò ghế trên Thi đại học giống đỏ đen Phụ huynh, sĩ tử một phen kinh hoàng Như đánh chứng khoán quáng quàng... Sáng trúng, chiều trượt, mai sang rút về! Ngắm pháo hoa để no nê Quên đi cái đói ê chề lắt lay
Tượng đài nghìn tỉ phải xây Để dân được hưởng những ngày vàng son! Đẻ mãi mới được đứa con Tiêm vắc xin phát - đem chôn tức thì! Xe cứ đúng luật mà đi Tự dưng ra lệnh thích thì dừng ngay Để còn trưng dụng gì đây? Chặn xe quốc lộ mỏi tay thu tiền Đẻ ra thuế, phí liên miên... Thày cô chỉ thích làm tiền học sinh Trên lớp thì dạy linh tinh Muốn con hay chữ - phụ huynh nộp vào $ Thày cô phụ đạo cho nào Học thày cô ấy làm sao nên người?
Nước mình quá ư buồn cười Sống được là giỏi hơn người hành tinh! Mình rất chi là phục mình Sống được bởi có 1 trình... hơi kinh Cá nhiễm độc, bún Ngọc Trinh Dừa ngâm thuốc tẩy vệ sinh bồn cầu Ruốc tẩm hoá chất phẩm màu Rau hoa quả đẫm thuốc sâu nặc nồng Mực cao su, gạo ni-lông Đậu thạch cao, miến bột dong bụi đường Mắm từ xác cá chết trương Nước ngọt ruồi trộn với đường có ga
Chất ung thư trong Coca Giá vừa ủ tối hôm qua đã dài Lươn nuôi bằng thuốc tránh thai Rau tưới dầu nhớt vừa dài vừa xanh Cho pin vào luộc bánh chưng Mỡ siêu bẩn chắt từ hầm cống lên Dưa vàng ô, giò hàn the Cốm là gạo nhuộm phẩm che mắt người Chè nhuộm nên nước xanh tươi Lốp cao su cũ để nuôi trồng hàu Lợn siêu nạc, gà bôi màu Tôm với dư lượng rất giàu... kháng sinh! Sữa bột giả khó xác minh Nước sạch vỡ ống linh tinh suốt ngày Dân mua máy lọc về ngay Mới hơn 1 tháng bẩn dày hàng gang! Mì chính Tàu giả Việt Nam Dép giấu viên thuốc vàng vàng bên trong?!
Nước mình ngộ quá phải không???
BIỂN CHẾT - Nhạc và lời CÁP ANH TÀI .
Được sửa bởi NTcalman ngày Wed May 24, 2017 3:26 pm; sửa lần 2.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Sat May 21, 2016 8:57 pm
Cô ơi! Cho em hỏi…
Cô ơi! Cho em hỏi… Sao quê mình ngộ quá vậy cô! Bốn ngàn tuổi vẫn dậm chân tại chỗ? Bốn ngàn tuổi đời dân vẫn còn khổ? Bốn ngàn tuổi và vẫn còn chổ cho những kể bán linh hồn?
Cô ơi... Cô vẫn thường dạy Quê hương mình đẹp lắm... Rừng vàng, biển bạc nổi tiếng khắp năm châu. Nhưng giờ đây, rừng vàng toàn lũ mọt? Xác cá phơi đầy, bạc trắng bởi vì đâu?
Cô ơi... Cho em hỏi… Sao quê mình lạ quá vậy cô! Những tên vô học… thì có bằng đại học? Óc quả nho, bụng chứa toàn dzun với lãi… Chúng xem nhân tài như xác cá nổi ngoài khơi…. Cô trả lời em đi, vì sao lạ nhỉ? Quê hương mình rồi sẽ về đâu?
Cô ơi... Cho em hỏi… Sao quê mình buồn quá vậy cô… Giặc Pháp đi, thì dân ta phải no ấm? Giặc Pháp chạy rồi, giờ dân đối diện giặc quan tham. Xưa ta muốn đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào… Vậy mà giờ chúng lại ào ào chạy theo sau?
Cô ơi… Cho em hỏi… Sao quê mình thương quá vậy cô. Kẻ bán nước, mất linh hồn vẫn tồn tại? Người dân kêu đòi công lý lại là kẻ phản quê hương? Nay ngoại bang đang giết mòn quê tổ… Sao chúng lại câm mồm như một lũ vô danh?
Cô vẫn thường bảo… Quê hương mình có ngàn, ngàn tiến sĩ. Vậy mà bây giờ tiến sĩ, thành liệt sĩ vô danh. Xác cá chết, phơi đầy khắp ngõ. Không một tiến sĩ nào ra ngõ để đưa ma. Cô trả lời em đi vì sao cô nhỉ?
Hay các tượng đài ngàn tỉ, các tiến sĩ yêu hơn? Thế thì em cũng học đua đòi làm tiến sĩ. Thà vô liêm sỉ, có tiền tỉ, lo nghĩ gì? Đất nước mình rồi sẽ về đâu cô? Cô không biết, và em cũng không biết. Hỏi người trước, thì người trước đã xa quá. Hỏi người sau, làm gì có ngày sau. Hỏi bọn tham quan, vô liêm sĩ, vô tâm cô sẽ biết.
Hỏi trời xanh, mặt trời sẽ đổ lệ. Khóc cho quê mình khi vẫn còn lũ tham quan.
(Sưu Tầm)
BIỂN MIỀN TRUNG...
Biển quê mình ngộ quá phải không anh? Gọi là biển mà trong lòng không có cá. Bởi chúng đua nhau lên bờ nằm trắng xóa. Biển bây giờ vắng đến cả phù du.
Biển quê mình lạ quá phải không anh: Gọi là biển mà chẳng ai xuống tắm. Bởi tất cả dường như đang lo lắng. Sợ một ngày mình sẽ giống cá tôm...
Biển quê mình thương quá phải không anh: Nước biển vẫn trong xanh nhưng biển đang oằn mình chịu độc. Biển đang đau cùng nỗi đau dân tộc: Chẳng biết khi nào biển mới được như xưa!
Biển quê mình rồi sẽ về đâu anh? Anh không biết làm sao em biết nhỉ? Câu hỏi gửi trời xanh, gửi 24 ngàn tiến sĩ. Ai trả lời giùm rằng biển sẽ về đâu?????
Nguyễn Thành Luân
Được sửa bởi NTcalman ngày Wed May 24, 2017 3:26 pm; sửa lần 1.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Fri May 27, 2016 5:17 pm
Trao giải cuộc thi phổ nhạc cho bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh” của cô giáo Trần Thị Lam
CTV Danlambao - Vào lúc 15 giờ ngày 27/5/2016 tại văn phòng Công Lý & Hòa Bình DCCT - Sài Gòn, đã diễn ra buổi trao giải thưởng cho cuộc thi phổ nhạc từ bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh” của tác giả Trần Thị Lam. Có khoảng 20 người đến tham dự, đa số là những người trẻ tuổi.
Cuộc thi được khởi động cách đây 3 tuần lễ. Đã có 34 tác phẩm của các tác giả trong và ngoài nước gửi về ban tổ chức.
Các tác giả dự thi gồm: Bùi Đình Đại, Nguyễn Tùng, Bùi Hữu Duy Tân, Nguyễn Ngọc, Phước Nguyễn, Phan Đình Trường, Nguyễn Hoàn Vương, David Dũng, Dương Diệp Quý, Minh Đức, Phanxicô Trần Minh, Nguyên Chương, Trung Hiếu, Trịnh Gia Kiệt, Paul JC, Quốc Việt, Xuân Minh, Võ Tịnh Trí, Mặc Thiên, Thanh Nguyễn, Kim Tùng, Đức Nhân, Nông Thị Ngọc Diệp, An Nhiên, Nguyễn Xuân Lưu, Triệu Mây, Hưng Việt, Vân Sơn Trường, Nguyên Tánh, Loan Hảo, Nguyễn Đức Hiển, Đăng Vỹ, Phan Huy Lộc, Việt Phương Tâm.
Ban Giám khảo chấm thi gồm có: Linh mục Giuse Lê Quang Uy (CSsR), Nhạc sỹ Trúc Hồ (tổng giám đốc đài truyền hình SBTN) và nhạc sỹ Tuấn Khanh.
Ngày 22/5/2016 ban tổ chức (BTC) đã công bố kết quả cho 3 giải thưởng dành cho các tác giả có những tác phẩm hay nhất.
1/ Giải nhất: tác giả Phan Đình Trường, với nhạc phẩm - “Đất nước mình ngộ quá phải không anh”.
2/ Giải nhì: tác giả Thanh Nguyễn, với tác phẩm Vọng cổ - “Đất nước mình”.
3/ Hai giải ba đồng hạng: Tác giả Xuân Minh và tác giả Mặc Thiên với tác phẩm - “Đất nước mình ngộ quá phải không anh”.
Trước buổi trao giải thưởng các thành viên trong Ban Giám Khảo chấm thi đã chia sẻ.
- Linh mục Lê Quang Uy: “Xin được cám ơn các tác giả gần xa đã gửi tác phẩm phổ nhạc bài thơ ‘Đất nước mình ngộ quá phải không anh?’ của cô giáo Trần Thị Lam về tham dự cuộc thi.
Thời gian quá gấp rút nên chắc chắn các bài hát dự thi chưa kịp trau chuốt gọt giũa về ý và tứ, về nhịp và điệu, lại cũng vì cố gắng giữ nguyên vẹn các câu thơ nên nhiều từ cũng có bị gượng ép ít nhiều về thanh âm.
Thôi thì chúng ta đã không nhắm đến mục tiêu là thứ hạng và giải thưởng như ở các cuộc thi tài khác, cho bằng là một cuộc hội ngộ để cùng nhau chia sẻ những trăn trở của mình qua những dòng nhạc và câu chữ đầy xúc cảm; từ đó chung nhau góp một tiếng thở dài với quê hương, góp một lời chất vấn với chính mình và góp một cảnh tỉnh với anh chị em đồng bào của mình.
Vận nước lại đang trải qua cơn sóng gió. Chúng ta sẽ không dừng lại ở nỗi xót xa hay buồn giận, mà còn phải ngồi lại với nhau, rồi phải bắt tay vào việc, chung lòng, chung sức, chung tiếng nói để tìm được phương kế cứu vãn, để kịp thời chữa lành và hồi sinh.
Như một nhạc sĩ quá cố có hát rằng: "Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng", chúng ta cũng tin vào một ngày không xa, bóng đêm trên quê hương thân yêu của chúng ta sẽ bị xé tan và đẩy lui, nhường chỗ cho tình yêu và niềm vui.
Tôi đã từng là một giáo viên ba mươi năm về trước, xin được nối vào cuối bài thơ của cô giáo Lam một lời… bình minh rất bình an: "Đất nước mình vẫn đẹp quá phải không em?”.
Nhạc sĩ Trúc Hồ: “Cuộc thi này rất khó chấm, bởi bài thơ có rất nhiều lời khó đưa vào nhạc để tạo được giai điệu hay. Nói chung, nhận xét của Trúc Hồ là do trung thành với cách giữ lời thơ nguyên vẹn nên khá nhiều bài giống nhau. Ít có người lấy ý thơ phổ nhạc nên giai điệu gò bó”.
Nhạc sĩ Tuấn Khanh: “Cuộc thi này có một điều khá thú vị, là đề tài được coi là ‘nhạy cảm’, nhưng có không ít các tác giả tham gia trong một thời gian ngắn. Cũng cần nói thêm là việc “nhạy cảm” trong sáng tác âm nhạc vẫn có rất ít người dám chạm vào, kể cả giới sáng tác hải ngoại. Theo dự đoán của Ban tổ chức, những tác giả dự thi có những người rất trẻ và cũng có những vị cao niên.
Được giải hay không, đã không còn là điều quan trọng nhất trong lời nhắn gửi chia sẻ của nhiều tác giả, vì việc đứng cùng nhau, hát lên những giai điệu hiện thực, hy vọng cho quê hương mình mới chính là mục đích của mọi người.
Điều này đem lại một hy vọng cho BTC về những cuộc thi sau này. Cám ơn sự tham gia của tất cả mọi người, kể cả những tác giả nhiệt tình gửi bài thơ, nhạc góp sức, tặng cho BTC. Xin hẹn gặp lại trong một cuộc thi khác”.
Linh mục Anton Lê Ngọc Thanh cũng phát biểu trong buổi trao giải: “Chúng ta không đặt mục tiêu giải thưởng là quan trọng, mà đặt tinh thần nối kết và chia sẻ với nhau, cảm thương, không vô cảm với tình trạng của đất nước.
Cám ơn tất cả các tác giả cho chúng tôi niềm hy vọng, bằng cách gửi tác phẩm của mình đến BTC.
Chúng ta hình dung chỉ có 3 tuần thôi mà đã có trên 30 tác phẩm dự thi. Chứng tỏ rằng, cộng đồng Việt Nam chúng ta không vô cảm, họ vẫn luôn thao thức đối với vận mệnh đất nước, chẳng qua vì họ chưa có cơ hội để đóng góp.
Ước mong tất cả chúng ta sẽ được liên kết với nhau trong mọi nỗ lực, dù là nhỏ để có tiếng nói khác nhau để cùng nhau đóng góp cho cộng đồng người Việt ngày càng mạnh mẽ hơn và tạo cho tiếng nói của người dân Việt càng ngày giá trị hơn,
Thay mặt BTC, chúng tôi chân thành gởi lời cám ơn tới: - Cô giáo Trần Thị Lam đã sáng tác bài thơ Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh, đã đánh động và giúp người Việt chú ý hơn đến vấn đề đại sự quốc gia. - Quý nhạc sĩ Trúc Hồ, Tuấn Khanh, Quang Uy đã dành giờ làm giám khảo cuộc thi này. - 34 anh chị em yêu thơ và nhạc đã can đảm tham gia cuộc thi sáng tác nhạc online, một hình thức chưa hề có ở Việt Nam từ trước đến nay. - Quý ân nhân tài trợ giải thưởng và quý bạn đọc theo dõi cuộc thi.”
Xin được lấy những chia sẻ của Lm Anton Lê Ngọc Thanh làm phần kết cho bài tường thuật này:
“Buổi trao giải thưởng tuy không hoành tráng như một số người mong đợi. Vì nó chỉ diễn ra tại căn phòng nhỏ bé này thôi, nhưng nó vẫn diễn ra một cách thân thương và ấm cúng… Các cuộc thi này tôi nghĩ đây là một sự khởi đầu và hy vọng nó không phải là dấu chấm hết. Đối với Sài Gòn Báo, SBTN và Việt New tổ chức cho kỳ này. Chúng tôi cũng không có ý định là những người duy nhất tổ chức, mà mong muốn các tổ chức khác hãy cùng tổ chức các cuộc thi với nhiều hình thức khác nhau. Đặc biệt là văn hóa, để những người chưa dám tỏ bày chính kiến xã hội, ít nhất họ dám tỏ bày khát khao cho cái đẹp, đó là “văn hóa”. Cái đó cũng giúp ích thêm cho cộng đồng”.
Photo: CTV Danlambao
CTV Danlambao danlambaovn.blogspot.com
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Mon Jun 13, 2016 12:15 am
ĐẤT NƯỚC MÌNH TỘI QUÁ PHẢI KHÔNG CÔ?
Gửi cô giáo Lam “một chút tâm tình của người Hà Tĩnh”
Đất nước mình tội quá phải không cô? Bốn ngàn tuổi mà DÂN KHÔNG ĐƯỢC lớn Tám mươi sáu tuổi mà ĐẢNG còn bú mớm (*) bú sữa gái tơ và hút máu dân oan
Đất nước mình tội quá phải không cô Đảng "chỉ đạo" thầy cô làm "giáo án" dạy học trò cộng trừ bằng thù oán hai xác ngụy cộng hai bằng mấy hở các em?!
Đất nước mình tội quá phải không cô? biển bạc rừng vàng đồng xanh như mộng đảng quỳ xuống cúi đầu dâng Trung cộng đất Việt Nam mà người Việt chẳng được vào
Đất nước mình tội quá phải không cô? đảng vay nợ, dân còng lưng ra trả di sản cha ông, bọn chúng xài hết cả con cháu ta còn lại được gì đây?
Cô hỏi đất nước mình rồi sẽ về đâu! Cô giáo hỏi thế này thật là đáng tiếc hỏi chi trời xanh, cứ hỏi Ngân, Quang, Dũng, Triết….(**) và hỏi dân oan sẽ biết nước về đâu!
MŨ(Ô)I CÀ MAU
(*) Năm 1930, con lang (hyena) hồ chí minh cho ra đời một con lang con và đặt cho nó cái tên "đảng cộng sản"
(**) tên bọn chóp bu Bắc bộ phủ
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ THIỆT ĐÓ EM (trả lời bài thơ của cô giáo Lam như cô đã gởi)
Đất nước mình... ngộ thiệt đó em Dân muốn lớn mà đảng không cho lớn Đảng giàu sụ đảng vẫn đòi bú mớm Bú mớm dân đen và thế giới, thiệt hèn!
Đất nước mình ngộ thiệt đó em Dạy toán học trò, đếm bằng xác lính Sử Việt dẹp luôn cho đừng ai luýnh quýnh Cúi mọp đầu thần phục giặc bắc phương
Việt Nam mình nhìn thấy mà thương Biển bạc rừng xanh cộng nô bán tuốt Dân đói nghèo ăn mày cả nước Đảng biểu tung hô 16 chữ vàng
Việt Nam mình ngộ thiệt đó Lam Đảng vay nợ rồi bắt dân gồng trả Thế giới hỏi Việt Nam có gì lạ? Đảng trả lời: Có gái đẹp, lạ chưa!
Đảng như vầy, đất nước sẽ về đâu Tưởng biết lâu rồi, ai ngờ em còn hỏi Thôi thì em muốn hỏi ai cứ gởi Khi em thật lòng, tôi sẽ trả lời em!
Chiều Nhạt Nắng
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Fri Jun 24, 2016 6:40 pm
Cô ơi, cô có biết...
Đất nước mình có nhiều điều rất ngộ Khi trẻ thơ kiếm con chữ giữa rừng Sẽ đến chỗ… quanh trường em là mộ Em đến trường bằng một đoạn dây thừng Đu như xiếc trên vực sâu sông suối Gió của đồi thổi tốc áo mong manh Bóng mẹ tiễn... một nắm cơm và muối Ráng nghe con theo thầy bạn học hành Cơn mưa rừng có làm em chùn bước Rét buốt này em chịu đựng nổi không Thương sách vở trên đầu em... chưa ướt Ngôi trường em xiêu vẹo giữa nắng hồng
Cô ơi, cô có biết...
Đất nước mình có vạn điều may rủi Tuổi của em, tuổi cắp sách đến trường Nhìn trang lứa em khóc thầm phận tủi Vé số đây... chân lê khắp phố phường Ly trà đá cho lòng em đỡ khát Quán tình thương cơm gạo của một ngày Biết lấy gì để cám ơn cô bác Tạ ân lòng từ thiện - buổi cơm chay Em mơ ước bàn tay em cầm viết Chẳng cầm tiền, đội mưa nắng kiếm tìm Nửa con chữ chẳng bao giờ em biết Ta nghẹn lòng thương quá một cánh chim …
Cô ơi, cô có biết...
Có những em sống chung với đồi rác Ngày lất lây theo mưa nắng đất trời Đêm sinh ra em đã nghèo xơ xác Rác "thành" cơm, nghề cha mẹ bao đời Chưa từng biết mùi thơm của tóc mượt Tuổi ngọc ngà son phấn với má hồng Mớ ve chai, mớ phế liệu là phần phước Bữa cơm chiều thêm chút cá no lòng Ngày Tết đến, em chưa từng áo mới Chưa được ngày ngủ đủ giấc thần tiên Suốt cuộc đời chỉ nghe câu “Rác tới” Tội nghiệp em, không sách vở bạn hiền …
Cô ơi, cô có biết...
Em và chữ sao lênh đênh đất khách Tuổi thơ hồng lại tím lục bình trôi Em nắn nót chữ Việt mềm trang sách Ơn thầy cô, những giây phút bồi hồi Em mơ ước được một lần lên phố Nhìn đất bằng không dậy sóng mênh mông Không làng nổi sống một đời thống khổ Được một ngày không trôi nổi bềnh bồng Biển Hồ đó chốn đói nghèo lam lũ Nay cạn nguồn hồ trơ đáy phù sa Làng nổi xưa và ngôi trường ngập lũ Cũng chẳng còn, em chợt nhớ quê cha …
Cô ơi, cô có biết...
Có những em chưa trăng tròn mười sáu Chưa biết mơ làm Công chúa trong rừng Mà phải bán cả gia tài ngọc báu Xác thân em đổi cơm áo - người dưng Mười ba tuổi em đã là người của... Khách muôn phương, mời gọi "chú chơi con"! Đất phương Nam còn biếc xanh màu lúa? Em xanh xao gầy guộc những héo mòn Chiếc răng khểnh của Mẹ cho tuổi ngọc Thêm chút son, lơi lả chuốc rượu người Cửa biên giới, một lần đi òa khóc Địa ngục này là vĩnh viễn Mẹ ơi!
Còn nhiều nữa... những điều chưa kể hết Chuyện nước mình như Ngàn Lẻ Một Đêm Có những điều nghe mà lòng lặng chết Cô giáo Lam ơi, người có trái tim mềm...
Như Thương
Được sửa bởi NTcalman ngày Wed Oct 12, 2016 8:22 pm; sửa lần 1.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Sat Aug 13, 2016 10:24 am
... Tương lai ấy bây giờ tôi sống dở Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi Tôi bước đi trên đất nước nghẹn lời ... (Bùi Minh Quốc)
ĐẤT NƯỚC MÌNH CÒN GÌ NỮA KHÔNG ANH?
Việt Nam có hơn 327 nghìn km2 đất liền nhưng cho các Doanh Nghiệp Trung Quốc Thuê gần 30 nghìn km2, tương đương 1/10 diện tích Việt Nam. Đất cho TQ thuê nhiều nhất là 70 năm và ít nhất là 50 năm.
Tổng Cộng nước VN có 32 Doanh Nghiệp nặng Trung Quốc, với hơn 1760 nhà máy, cơ sở thương mại hoạt động khắp nơi, từ đỉnh đầu tổ quốc cho tới Cà mau, Phú Quốc.
Rừng Việt Nam bị tàn phá từ 14 triệu ha, nay chỉ còn lại 8.5 triệu ha. Tổng số lượng cây bị chặt đốn trong nhiều năm qua, tàn phá hơn 50 nghìn km2, tương đương gần 1/6 diện tích nước VN bị hủy hoại.
Đồng bằng sông Cửu Long là vựa lúa trù phú của VN, mỗi năm sản xuất từ 7 đến 8 triệu tấn gạo, nay chỉ còn từ 4 đến 5 triệu tấn vì mực nước sông xuống thấp khô cạn, khiến nước biển sẽ chảy ngược vào làm các cánh đồng hoa màu bị ngập mặn. Và một khi bị ngập mặn thì phải mất hơn 150 năm mới có thể giải quyết hết được.
Không nói tới ngành ngư nghiệp đang bị phá sản vì TQ cấm đánh bắt ngoài Biển Đông cũng như bị hóa chất các nhà máy TQ thải ra tràn ngập các vùng biển, hồ VN. Nếu tính về tức ăn và trái cây nhân dân VN tiêu thụ mỗi ngày, thì đã có hơn 30% đến từ Trung Quốc.
Tham ô trở thành gánh nặng trong đời sống hằng ngày, gần như 100% tất cả các bộ phận trong chinh quyền, doanh nghiệp từ nhà băng cho tới siêu thị. Từ các nhà máy sản xuất, cơ sở kinh doanh, dịch vụ cho tới các công trình cầu đường đều bị ăn chặn.
Trong các ban ngành của chính phủ, công quyền hiện nay tình trạng tham ô trở thành đường dây chi chít như một hệ thống siêu vi, khó lòng phá vỡ.
Đất nước Việt Nam thật sự chẳng còn gì để mất nữa vì gần như lệ thuộc vào TQ mới có thể sống còn... vì vậy mỗi năm tính riêng nước Mỹ đã có trung bình 18 nghìn du sinh, con cháu cán bộ đảng gửi sang du học. Trong 5 năm qua đã có gần 100 nghìn con cháu cán bộ gửi sang Mỹ du học, nếu tính toàn thể thế giới thì con số sẽ cao hơn.
Từ năm 2006-2016, cán bộ đảng rửa tiền trá hình qua những cơ sở kinh doanh ở nước ngoài thì vô số kể. Chúng ta không có số liệu rõ ràng, nhưng có thể đoán được trong 10 năm qua, đã có ít nhất 100 tỷ đô bị thất thoát ra nước ngoài.
Đất nước VN bây giờ chỉ còn lại bộ xương khô đang bị cấu xé tơi tả ...
Nguyễn Thùy Trang
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Thu Aug 25, 2016 6:08 pm
Chúng ta không vô can!
FB Trần Thị Lam
Vậy là sau bao nhiêu ngày chờ đợi, cuối cùng dù đau đớn, ta cũng phải chấp nhận một sự thật là biển đã bị đầu độc.
Chúng ta tạm bằng lòng vì thủ phạm của tội ác đã được gọi tên.
Những người thiếu trách nhiệm, buông lỏng quản lý... rồi đây phải trả lời trước công luận và chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Nhưng còn chúng ta, chúng ta có thật sự vô can?
Chúng ta đã thờ ơ với tình hình chính trị xã hội của đất nước khi nghĩ rằng mọi việc đã có Đảng và chính phủ lo.
Chúng ta nghĩ chỉ cần chăm sóc cho cái tổ của mình là đủ, những biến động ngoài cánh cửa không ảnh hưởng đến gia đình mình.
Chúng ta chỉ cần yên ổn.
Chúng ta dửng dưng trao vận mệnh của mình và con cháu mình vào tay của những kẻ tham lam và năng lực quản lý yếu kém.
Chúng ta sợ hãi đủ thứ, sợ một từ nhạy cảm, sợ cả cái bấm like với một bài viết bày tỏ quan điểm trên các trang facebook, sợ một tiếng nói thầm, sợ thể hiện chính kiến.
Chúng ta sống câm lặng như những cái bóng hoặc phù phiếm, sặc sỡ như loài côn trùng.
Chúng ta vô cảm. Chúng ta hèn nhát.
Cho đến một ngày chúng ta hoảng sợ nhận ra rằng, mâm cơm nhà mình đã thiếu khuyết đi món ăn từ biển, hạt muối ta ăn không biết có an toàn, món rau không thể không chấm nước mắm... mùa hè ta đến biển chỉ để đứng trên bờ ngắm nhìn những con sóng.
Tai hoạ đã gõ cửa nhà tất cả chúng ta, không trừ một ai.
Chúng ta nơm nớp lo sợ cho tương lai.
Chúng ta sống trong môi trường xã hội nhưng quên mất một điều chúng ta được mẹ thiên nhiên bao bọc và nuôi dưỡng.
Khi mẹ thiên nhiên nổi giận thì không có biệt lệ cho bất kì ai.
Sự hèn nhát, sự sợ hãi, sự dửng dửng, vô cảm đã biến chúng ta thành những kẻ đồng loã với cái ác.
Chúng ta đã phản bội thiên nhiên, phản bội quê hương và cái giá chúng ta phải trả là môi trường sống của chính mình bị đầu độc, là sức khoẻ, sinh mạng, sự tồn vong của nòi giống.
Để xảy ra thảm cảnh môi trường như ngày hôm nay, tôi, bạn, tất cả chúng ta đều không vô can.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Fri Jun 09, 2017 9:44 am
Quê hương mình đã mất phải không anh?
Tặng thi hữu Uyển Thi và khóc cùng dân tộc Nguyên Thạch (Danlambao)
Biển sẽ chết, dân tộc này cũng hết Bệnh tật, lang thang la lết tháng ngày Đảng cộng về đây giết dân không chút gớm tay Nối giáo cho giặc là quan thầy của chúng.
Nay biển chết, dân lấy gì cho vào bụng? Bọn quan to thì tham nhũng đầy đầy bồ Ruộng đất không còn thì lấy đâu ra rau đậu lúa ngô? Dân tộc này đã bị đảng Hồ phản bội !.
Một thể chế chỉ toàn bịp bợm, lừa mị đầy gian dối... Đẩy quê hương vào tăm tối ngõ cùng Với giặc thì HÈN, với dân thì rất tàn hung Đất nước tụt hậu, đường cùng ngõ tiệt !.
Mai em hỏi, mình còn chăng nước Việt? Tôi cúi đầu, chẳng biết trả lời sao! Vai tôi run, em thổn thức nghẹn ngào Tôi em, cả nước chung niềm đau mất nước.
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
Biển đã chết và dân mình sẽ chết
Uyển Thi (Danlambao)
Bờ cát trắng mây xanh vờn gió nhẹ Biển hiền hòa ôm dáng mẹ miền trung Sớm tinh sương thau giỏ đợi thuyền chồng Chở tôm cá bắt nơi lòng biển cả
Tôi phụ mẹ gỡ lưới giăng tôm cá Ra chợ làng để mặc thỏa bán mua Bữa cơm quê vất vả mái tranh lùa Nhưng vẫn sống hồn nhiên đùa cùng biển
Cơn ác mộng bỗng từ đâu ập đến Bờ cát dài cá chết trắng nổi trôi Hà Tĩnh ơi biển đã chết thật rồi Ngày mai biết lấy gì nuôi cuộc sống
Biển là bạn bỗng thét gào cơn sóng Những kẻ nào đã giết biển quê ta Báo đảng đưa tin tại phọt mo sà Đã xả thải giết cá tôm và hủy diệt
Nhớ thủa trước biển một mầu xanh biếc Thì ngày nay nước đỏ thiệt lạnh lùng Cá tôm còn chẳng sống được nữa là dân Biển đã chết và dân mình sẽ chết
Biển đã chết và dân mình sẽ chết Phải đứng lên phải cứu biển anh ơi Bởi nếu không sẽ đói rách tả tơi Dân bán đất di cư nơi xứ khác
Đến lúc đó bọn giặc Tàu hiểm ác Sẽ nhảy vô mua đất để lập làng Chúng dựng xây phố phường thật khang trang Người Hà Tĩnh sẽ không còn đất ở
Uyển Thi danlambaovn.blogspot.com
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Thu Jun 22, 2017 10:00 am
Việt Nam đất nước tang thương
Việt Nam được bố Tàu thay nội tạng Phổi làm bằng rỉ thép Formosa Hít thở được cả khí trời ô nhiễm Tàu cam đoan phổi vĩnh viễn an toàn
Hai quả thận Hoàng Trường Sa cắt bỏ Nước tiểu Tàu đang nhiễm độc biển đông Cá chết trắng biển Miền Trung hấp hối Đảng chẳng màng lại há mõm bưng bô
Tàu cắt nốt lá gan và túi mật Nhuệ khí không còn , hùng khí Việt tiêu ma Đảng tự tại đứng khom lưng chầu giặc Dù ươn hèn mang nhục chẳng hề chi
Tim co bóp nhưng là tim nhân tạo Mơ ước làm gì bóng độc lập tự do Máu đại Hán chui lòn vào huyết quản Nuôl bọn Ba Đình thành đảng cướp tay sai
Thay bao tử của loài bò nhai lại Đảng nhai hoài chủ nghĩa chó tru ma Bao tử bóp quê hương nghèo xơ xác Ai sang giàu bằng đầy tớ nhân dân
Chỉ còn lại khúc ruột già ngàn dặm Nhìn hậu môn đảng cứ tưởng là mồm Ra nghị quyết hoà hợp xong hoà giải Để thờ Tàu lạy Tập cứu Hồ gian
Babui danlambaovn.blogspot.com
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Thu Jun 29, 2017 1:36 pm
Nước Việt mười năm sau
Babui (Danlambao)
Chúng kết án 10 năm tù Mẹ Nấm Ngày mãn tù Mẹ Nấm đứng bơ vơ Hỏi thăm đường lần về ngôi nhà cũ Sao chung quanh ai cũng nói tiếng Tàu...
*
Ân nhân chúng, chúng còn đem bắn bỏ Điển hình là bà Cát Hanh Long Hồ đeo kính bịt râu xem tận mắt Rồi diễn tuồng cá sấu khóc thây ma
Giờ chúng bảo xử đúng người đúng tội Súng AK lên đạn đẻ ra còng Điều 88 ứng cặp còng số 8 Chúng mang còng đi rao giảng niềm tin
Đến Nha Trang chúng còng tay Mẹ Nấm Tội tuyên tuyên truyền chống nhà nước Hoa Nam Phiên tòa xử công khai theo lề đảng Một con ruồi cũng không lọt qua khe
Chúng kết án 10 năm tù Mẹ Nấm Ngày mãn tù Mẹ Nấm đứng bơ vơ Hỏi thăm đường lần về ngôi nhà cũ Sao chung quanh ai cũng nói tiếng Tàu
Đứng ngơ ngác một mình đành độc thoại Chỉ Nguyễn Ngọc Như Quỳnh còn nói tiếng Việt Nam.
Babui danlambaovn.blogspot.com
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Mon Jul 03, 2017 2:44 pm
Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em
Đường phố vắng, ngột, như trong giờ giới nghiêm Bởi hôm nay họ mang em ra xử Em có tội, là tội yêu lịch sử Và thêm một tội nữa: yêu dân
Em yêu quê hương xanh đẹp vô ngần Nên lên tiếng đấu tranh cho lẽ phải Cả nước hôm nay giật mình, tê tái: Mười năm tù dành cho một trái tim Em nói hiên ngang: Nếu phải sống thêm
Đi lại từ đầu, em vẫn yêu tổ quốc Em vẫn không muốn đau lòng vì quốc nhục Vẫn muốn Việt Nam dân chủ, tự do Vẫn muốn dân lành áo ấm cơm no Được làm chủ rừng tươi và biển sạch “Mẹ Nấm” ơi, bao trái tim rung cảm Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em.
Hạ Huyên 72 danlambaovn.blogspot.com
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: Đất nước này rồi sẽ lớn, nhờ em Mon Jul 10, 2017 12:32 am
Em dũng cảm quá làm tôi hèn
Em dũng cảm quá làm tôi hèn Mười năm đằng đẳng sao chẳng khóc Hai mắt sáng mời mặt trời mọc Nhìn em thổi tắt vầng trời đen
Em đứng thẳng người như tủ áo Ngẩng đầu khí phách sáng hơn sao Áo xám nhưng hồn em trong trắng Mẹ ơi áo trắng nào cho mặc Chúng sợ vết tù loang trắng trong Mẹ mặc giùm con trắng một đời Nuôi giùm hai cháu cho mai sau Ngoại ngồi xe lăn còn trông ngóng Đắng cay cháu mình nghẹn chấn song
Em quả cảm quá làm tôi hèn Mười năm cấm cố sao cười khỉnh Đôi mắt vẽ hoài những ước mong Ngư dân biển cá quê hương mình Em nói chỉ một đời để sống Thế hệ bấy lâu sống gục đầu
Mẹ hỡi cho con xin lỗi mẹ Nếu làm lại khởi đầu cũng thế Tổ quốc gọi, con cần đáp lễ Cũng chỉ vì hưng thịnh nước nhà Quên tình nhà nợ nước mai sau Ngoại còn mơ biển cá trong xanh Nước mình chỉ thừa nước mắt long lanh.