Đón xuân
Đã hơn nửa đời thân biệt xứ!
Xuân về xứ lạ có gì vui?
Chỉ thấy quanh ta đầy tuyết trắng,
Mùa đông băng giá ngập hồn tôi!
Quạnh quẽ không gian toàn mây xám!
Mùa đông chẳng cánh én bay về,
Nơi đây xứ lạnh nên buồn lắm,
Đón tết lòng ta thêm tái tê!
Không Mai Đào nở mừng xuân mới!
Ngậm ngùi nhang khói quyện cô miên!
Quê hương thì cách xa muôn dặm!
Bao mùa xuân đến vẫn ưu phiền.
Ừ thôi xuân đến xuân cứ đến,
Người vui xuân mới cứ việc vui.
Có ai ngăn được xuân đâu nhỉ?
Riêng ta xuân chết tự lâu rồi!
Ngọc Trân