Xuân về nhớ bạn
Nơi xứ người cuối năm chờ tết đến,
Nhớ tụi mày tao mừng tết chẳng vui.
Ở nơi này Vật chất đã đủ rồi,
Nhưng tết đến thấy lòng buồn vô hạn.
Nhớ tụi bay nhớ một thời ly loạn,
Đón xuân về tay súng giữ quê hương.
Bọn chúng mình ước mộng thật bình thường,
Mong xuân đến quê hương tàn binh lửa.
Có ngờ đâu nhiều thằng đành dang dở,
Nợ núi sông trả lại một phần thân !
Thằng đui què thằng cụt cả đôi chân!
Sống vật vưởng đọa đầy trên đất giặc!
Xưa kiêu hùng giữa lằn tên mũi đạn,
Nay sa cơ thân tàn tạ khổ đau!
Vẫn hiên ngang không oán trách kêu gào,
Trên quê mẹ ôm nỗi hờn mất nước!
Tao từng đêm trước bàn thờ tổ quốc,
Nhớ chúng mày tao thẹn với lương tâm.
Đã không cùng gian khổ chung một lòng,
Bỏ bè bạn tìm đường đi lánh nạn.
Hôm nay đây đón xuân về nhớ bạn,
Tết xa nhà đã mấy chục năm qua.
Nhớ bọn mày tao thấy mặt lệ nhòa!
Thương nhớ lắm những bạn bè năm cũ.
Ngọc Trân