Nhớ tết Saigon xưa
Nhớ quá Saigon đêm giao thừa,
Những mùa xuân cũ của ngày xưa.
Khói hương nghi ngút bàn thờ tổ,
Tống cựu nghinh tân phút giao mùa.
Nhớ quá Saigon đêm giao thừa,
Pháo nổ mừng xuân khắp gần xa.
Tiếng hát tưng bừng chào xuân đến,
Hân hoan con cháu chúc ông bà.
Nhớ quá Saigon mồng một tết,
Pháo hoa đỏ thắm trước sân nhà.
Phố xá tưng bừng vui xuân mới,
Đàn em khoe áo mới lượt là.
Nhớ quá Saigon mồng một tết
Đầu năm đi lễ hái lộc chùa.
Khói hương ngào ngạt bay trong gió,
Thầm nguyện xuân vui khắp quê nhà.
Nhớ quá Saigon ba ngày tết,
Mẹ dắt con mừng tuổi mọi nhà.
Hân hoan con được phong bì đỏ,
Đón tết mong ngày vui chớ qua.
Bây giờ đón tết xa quê nhà,
Giao thừa lạnh lẽo ngập hồn ta!
Xứ người đông đến xuân nào thấy.
Vui tết mà sao mắt lệ nhòa !
Đã hơn nửa đời ta xa xứ.
Mỗi lần xuân đến tuổi thêm già!
Nhớ những mùa xuân Saigon cũ,
Ước mơ được đón tết quê nhà.
Ước mơ được đón tết quê nhà,
Không còn lũ cộng ở quê cha.
Vui tết ta cùng đàn con cháu,
Hát mừng khúc nhạc đón xuân ca.
Ngọc Trân
Xuân Quý Tỵ