Xuân thăm mẹ
Nhớ thuở còn thơ mừng xuân đến,
Mẹ cùng con hái lộc đầu năm,
Nhìn con khôn lớn cao hơn mẹ,
Mẹ mừng con mẹ sắp thành nhân.
Ai ngờ chiến cuộc tràn đất nước!
Con theo tiếng gọi để lên đường,
Đã bao xuân đến không về được.
Mong con tóc mẹ đã pha sương!
Con say chiến đấu quên ngày tháng,
Bao mùa xuân đến lại qua đi,
Hôm dừng quân lại bên rừng vắng,
Thấy mai vàng nở biết xuân về.
Đời lính miệt mài theo năm tháng.
Vui buồn trên khắp nẻo hành quân,
Vẫn nhớ mẹ già khi xuân đến,
Mong con mẹ chẳng có mùa xuân!
Rồi một mùa xuân đến thật buồn!
Tang thương trên khắp chốn quê hương!
Thua cuộc con đành thân biệt xứ!
Đón xuân vẫn nhớ chuyện chiến trường.
Xuân này con đến mừng tuổi mẹ,
Thấy mẹ gìa đi tóc bạc nhiều,
Nuôi con khôn lớn đời dâu bể,
Nên lòng con chợt thấy nao nao.
Mẹ ơi ! Lòng mẹ như sông biển
Con biết bao giờ đền đáp ơn
Hôm nay xuân đến mừng tuổi mẹ
Mẹ hiền xin hiểu chút lòng con
Ngoc Trân