April 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | | | | | Calendar |
|
| | Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Bocudad Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ Mon May 19, 2014 2:09 pm | |
| Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’
]Monday, May 12, 2014 6:49:07 PM
Phỏng vấn dân biểu Dana Rohrabacher
Hà Giang/Người Việt
LTS - Báo chí khắp nơi trong tuần lễ vừa qua đề cập tới việc Trung Quốc mang giàn khoan dầu khổng lồ vào thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Tại Washington D.C., Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ mô tả hành động này của Trung Quốc là “nguy hiểm và đe dọa.” Tại địa phương, một số dân biểu Mỹ bày tỏ mối quan tâm của họ về tình hình căng thẳng tại bờ biển Việt Nam. Dân biểu Liên Bang Dana Rohrabacher, thuộc Ủy Ban Ðối Ngoại Quốc Hội Hoa Kỳ, bày tỏ quan tâm của ông, qua cuộc phỏng vấn với phóng viên Hà Giang, tại tòa soạn nhật báo Người Việt chiều 12 Tháng Năm.
Dân biểu liên bang Dana Rohrabacher trong cuộc phỏng vấn tại tòa soạn nhật báo Người Việt hôm 12 Tháng Năm. (Hình: Tâm Nguyễn/Người Việt)
Hà Giang (NV): Tình hình tại Biển Ðông ngày càng căng thẳng, ông có nhận định gì về việc Trung Quốc mang giàn khoan vào thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Thế giới đang đối diện với sự phô trương sức mạnh một cách cao ngạo của một nhà cầm quyền độc tài. Tuy sự tấn công lần này nhắm thẳng vào Việt Nam, chúng ta phải nhớ là Trung Quốc không chỉ hà hiếp Việt Nam, mà cả Ðài Loan, cả Philippines. Trung Quốc từ trước đã đưa ra những khẳng định chủ quyền hết sức phi lý và thái quá, đụng chạm đến chủ quyền biển của nhiều nước.
Giờ đây họ thực hiện chủ quyền đó, muốn cướp hết tài nguyên dưới lòng biển của Việt Nam, và của Nhật Bản.
NV: Là một dân biểu liên bang đại diện cho rất nhiều người Mỹ gốc Việt, ông nghĩ gì?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Tôi rất khó chịu và ái ngại. Tiếc thay, chế độ Hà Nội không được sự hỗ trợ cần thiết của lòng dân để chống lại sự xâm lấn của Trung Quốc. Là chế độc cộng sản, chính quyền Việt Nam rất sợ dân chủ. Ngay cả trong những cuộc biểu tình chừng mực chống Trung Quốc vừa rồi, chúng ta thấy là một số người thực sự phản đối Trung Quốc vẫn bị kiềm hãm, một số người trước đây vì chống Trung Quốc mà bị tù vẫn không được thả. Biết đâu sự kiện này sẽ khiến mọi người dân Việt thấy rõ rằng người dân thường Việt Nam yêu nước nhiều hơn nhóm lãnh đạo, giúp họ thấy cần liên kết để phản đối hành vi tước đoạt ngang nhiên của Trung Quốc, và biết đâu nhờ đó họ sẽ buộc chính quyền phải thay đổi, hay thay đổi chính quyền đó.
NV: Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ gọi những hành động của Trung Quốc “là khiêu khích và không lợi ích.” Trong khi đó, ông Daniel Russel, phụ tá ngoại trưởng đặc trách Ðông Á nói Washington rất quan tâm về những “hành động nguy hiểm” của nước này trong vùng biển đang tranh chấp. Trên thực tế, theo ông, Hoa Kỳ quan tâm vấn đề này đến đâu?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Ðiều này sẽ chứng minh tầm quan trọng của sự kiện này như thế nào với chính phủ Hoa Kỳ: Dân biểu Loretta Sanchez thuộc Ðảng Dân Chủ, còn tôi thì thuộc Ðảng Cộng Hòa, thế nhưng chúng tôi vẫn đang làm việc mật thiết trong việc này. Dù chính quyền của hai quốc gia vẫn còn nhiều quan điểm khác biệt, chúng tôi muốn Hoa Kỳ nỗ lực hơn trong việc giúp Việt Nam, và những quốc gia trong vùng liên kết chặt chẽ hơn với nhau, có thêm khả năng ngăn chặn sự bành trướng hung hăng của Trung Quốc. Philippines, Nhật Bản, và ngay cả Ðài Loan hiện giờ cũng đang ở trong tình trạng tương tự. Trung Quốc sẽ ngày càng lấn lướt hơn nếu chúng ta không đoàn kết lại để cho họ thấy những hành động như vậy là không chấp nhận được.
NV: Trong vai trò chủ tịch Tiểu Ban Nghiên Cứu về những mối đe dọa đang nổi lên ở Âu, Á, của Ủy Ban Ðối Ngoại Hạ Viện, ông đánh giá thế nào về hiểm họa Trung Quốc?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Thập niên qua, thế giới chứng kiến sự nổi dậy của Trung Quốc như một hiểm họa. Tôi đã nhiều lần lên tiếng cảnh báo mọi người. Cả Việt Nam và Trung Quốc đều có một chính quyền độc tài toàn trị, nhưng ít nhất chế độ Việt Nam chỉ làm khổ cho người dân Việt Nam. Còn Trung Quốc, với chủ trương bành trướng, họ xâm lấn lãnh thổ, lãnh hải của nhiều nước. Họ đã tuyên bố chủ quyền trên một vùng đất lớn bằng tiểu bang Texas của Ấn Ðộ. Nay Trung Quốc đang thò tay ra lấy tài nguyên từ những vùng biển mà trước đây họ chỉ mới khẳng định chủ quyền. Tôi không thấy trong lúc này có mối đe dọa nào lớn hơn hiểm họa Trung Quốc. Tôi nghĩ rằng Việt Nam không nên tiếp tục nhượng bộ, và tôi nghĩ rằng Hoa Kỳ cần giúp cho Việt Nam có điều kiện tốt hơn để bảo vệ chủ quyền của họ trên Biển Ðông.
NV: Ủy Ban Ðối Ngoại Quốc Hội Hoa Kỳ có định đưa ra đề nghị gì với chính phủ Hoa Kỳ về việc này?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Ủy ban chúng tôi liên tục có những buổi điều trần về hiểm họa Trung Quốc, chẳng hạn như buổi điều trần liên quan đến việc Trung Quốc xây đập dọc theo dòng sông Cửu Long, kiểm soát thượng nguồn của những dòng chảy qua nhiều quốc gia và điều chỉnh dòng chảy xuyên biên giới của họ. Chúng tôi cũng đã điều trần về việc Trung Quốc khẳng định chủ quyền trên hầu hết Biển Ðông, lấn lướt Việt Nam, lấn lướt Philippines. Với sự kiện này, chúng tôi sẽ tiếp tục bàn thảo, phân tích những việc làm của Trung Quốc, để tìm ra một giải pháp thích hợp.
NV: Nếu tình trạng ngày càng tệ đi, và sự xung đột giữa Trung Quốc và Việt Nam gay gắt hơn việc bắn vòi rồng vào nhau, Hoa Kỳ sẵn lòng làm gì, và nên làm gì, theo ý kiến của ông?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Tôi cũng đang suy nghĩ và đang tự hỏi mình câu hỏi này. Tôi không nghĩ rằng bổn phận của Hoa Kỳ là phải tham dự vào cuộc chiến của mọi quốc gia. Và nói thẳng ra, chính quyền Việt Nam cũng chưa hẳn là một người bạn của Hoa Kỳ, mà cũng không phải là bạn của tự do và dân chủ. Tuy nhiên, khi nhìn thấy những hành vi hung hăng, như của Trung Quốc, thì chúng ta cần phải làm gì đó để giúp ngăn chặn. Tôi sẽ suy nghĩ kỹ hơn về vấn nạn này.
NV: Nếu chính quyền Việt Nam đến gặp ông lúc này để xin vấn kế, thì ông sẽ khuyên họ điều gì?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Tôi sẽ khuyên họ nên huy động nhiều tàu nhỏ, không phải tàu chiến đến vùng này, làm tất cả những gì họ có thể làm để Trung Quốc không thể thành công trong việc bơm dầu ở vùng đảo này. Việt Nam đã mang một số tàu hải chiến đến đây rồi, nhưng cũng nên kêu gọi cả tàu dân sự, tàu đánh cá đến, đi lại trên vùng này, và tạo nên một bức tường thành bằng tàu bè, giống như một cuộc biểu tình phản đối trên biển, cũng như cản trở tàu của Trung Quốc tìm cách đánh cá hay bắt rùa biển ở vùng biển nhà của mình.
NV: Ông nói rằng Việt Nam thật ra chưa phải là một người bạn của Hoa Kỳ. Theo ông thì Việt Nam phải làm gì thì mới được Hoa Kỳ xem là một người bạn đúng nghĩa?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Ðiều quan trọng nhất mà chính phủ Việt Nam cần làm để trở thành một người bạn thân hơn của Hoa Kỳ, là để cho dân chúng được tự do, nhưng đó là điều họ khó thực hiện vì nhóm người lãnh đạo bây giờ không dám để cho dân được đi bầu thực sự, vì nếu thế họ sẽ không đắc cử.
Nếu lãnh đạo Việt Nam thực sự yêu thương đất nước Việt Nam, thì đây là lúc để cho người dân đi bầu, và thiết lập bang giao mật thiết hơn với những quốc gia dân chủ. Hoa Kỳ chỉ có thể bang giao với Việt Nam ở một mức độ giới hạn, nếu họ tiếp tục giam cầm những người bày tỏ chính kiến, và không có những cuộc bầu cử đúng nghĩa.
NV: Người Mỹ gốc Việt nên làm gì, và có thể làm gì để góp phần vào việc bảo vệ chủ quyền cho quê hương?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Có những điểm chúng ta sẽ giúp được, và có điểm không thể giúp. Dĩ nhiên chúng ta không thể giúp cho chính quyền Việt Nam được lòng dân hơn, chỉ có họ mới làm được việc đó. Chúng ta không thể vận động để Hoa Kỳ mang quân vào Việt Nam, nhưng có thể gửi cho Việt Nam dụng cụ quan sát, khảo sát, dò tìm, tạo điều kiện cho Việt Nam kiểm soát những vùng biển của mình tốt hơn, phát giác được sớm hơn những hành tung của Trung Quốc trong lãnh hải Việt Nam. Tuy nhiên chúng ta nhất định không gửi vũ khí sát thương đến cho Việt Nam cho đến khi Việt Nam tôn trọng nhân quyền, vì không thể gửi vũ khí sát thương đến một chính quyền đàn áp chính dân của mình.
NV: Có phải ông vừa nói rằng việc không tôn trọng nhân quyền và dân chủ, chính là yếu tố khiến Hoa Kỳ không thể giúp Việt Nam tích cực hơn?
Dân Biểu Dana Rohrabacher: Chắc chắn là như thế. Nếu Việt Nam là một quốc gia có nền dân chủ, thì chúng ta đã thấy có sự tiếp tay mạnh mẽ hơn của Hoa Kỳ, như với Philippines, Nhật Bản và Ấn Ðộ. Ở tình trạng hiện tại, việc giúp Việt Nam ngăn chặn sự xâm lấn của Trung Quốc là thích hợp với quyền lợi của Hoa Kỳ.
NV: Cảm ơn ông đã dành thì giờ cho cuộc phỏng vấn.
|
| | | nguyenle Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Re: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ Thu May 22, 2014 6:44 pm | |
| |
| | | nguyenle Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Re: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ Sun May 25, 2014 8:49 am | |
| Nếu không có những tiến bộ rõ nét về mặt thế chế và nhân quyền, thì 100% sẽ không có một nước nào sẽ ủng hộ Việt Nam.
Jonathan London 22-5-2014
Tình trạng hiện nay của Việt Nam là khá phức tạp. Hành vi bất chính đáng của phía Bắc Kinh thực sự là khó xử lý. Nhưng có hai vấn đề mấu chốt lại khá đơn giản và phải giải quyết ngay.
Vấn đề thứ nhất là thiếu thống nhất. Vấn đề thứ hai là hiện nay Việt Nam không có một người bạn thân thiết nào cả. Nếu cứ tiếp tục thờ ơ với hai vấn đề vừa lớn vừa đơn giản này, tôi e rằng đất nước sẽ rất khó mà thoát khỏi tình trạng hiện nay. Mặt khác, hai bước này sẽ giúp Việt Nam một cách đang kể và cực nhanh.
Hãy bắt đầu với việc thống nhất. Mới hôm qua, Ông Trương Tấn Sang có phát biểu rằng
“Tôi mong bà con trong những tình huống khó khăn như thế này cần phải hết sức bình tĩnh, sáng suốt và nhắc nhở nhau tăng cường đoàn kết xung quanh Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội và phải hết sức cảnh giác trước những thông tin mang tính chất chia rẽ nội bộ.”
Dù vẫn hiểu được ý ông nói nhưng tôi lại thấy tuyên bố kiểu này chưa hay lắm vì rất khó có thể giành được sự ủng hộ và thống nhất của toàn bộ người Việt Nam. Chẳng hạn, có ai trên cấp cao dám tuyên bố:
“Vào thời điểm lịch sử này mong toàn dân Việt Nam, không phân biệt quan điểm chính trị nào, dù ở trong hay ngoài nước, cần phải hết sức bình tĩnh, sáng suốt và nhắc nhở nhau tăng cường đoàn kết xung quanh tổ quốc”?
Ý ở đây là toàn xã hội Việt Nam cần phải bắt đầu có một tình thần mới!
Hỡi các bạn Việt Nam! Việc quyết định tương lai của đất nước riêng là quyết định của các bạn. Và tôi không giả định những quan điểm của tôi là hoàn toàn đúng, thậm chí phần lớn đúng. Tuy nhiên, Việt Nam phải thực sự khắc phục sự thiếu thống nhất trong nội bộ và toàn xã hội vào đúng thời điểm này.
Tất nhiên không tể đề cập những vấn đề trên biển trước mặt một mình. Như đã nói trước, Việt Nam phải thể hiện cho thế giới những lý do thuyết phục để làm sao cho họ thấy nên ủng hộ Việt Nam. Việc gửi thông điệp tới LHQ là được cũng như cố gắng giải quyết tranh chấp bằng những phương điện luật pháp. Nhưng xin nghe tôi: nếu không có những tiến bộ rõ nét về mặt thế chế và nhân quyền, thì 100% sẽ không có một nước nào sẽ ủng hộ Việt Nam. Đừng phản ứng với những vụ việc Bình Dương và Hà Tĩnh bằng hành vi đàn áp. Hãy tìm những con đường mới để làm cho Việt Nam được thế giới tôn trọng.
Nếu thấy hai bước này là quá lớn, thì đề nghị bạn nghĩ lại Vì nếu có đủ dững cảm đề thay đổi, Việt Nam sẽ thành một nước hùng mạnh hơn và sẽ cũng có rất nhiều nước sẵn sàng bắt tay và giúp Việt Nam bảo vệ chủ quyền và tiến vào một thời kỳ mới.
JL, Hà Nội
|
| | | vietngo Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Re: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ Sun Jun 08, 2014 1:49 pm | |
| Mỹ-Nhật đối đầu Trung Quốc, Việt Nam kiên quyết cầu hòa
Việt-Long, RFA
Hạm đội 7 Hoa Kỳ, lực lượng trấn thủ Thái Bình Dương Courtesy of US Navy
"Bùng nổ như tạc đạn" là nhận xét về Diễn đàn Thượng đỉnh An ninh châu Á, danh xưng vắn tắt là Đối thoại Shangri-La, nhóm họp thường niên tại Singapore năm nay.
Nhân vật đem trưng bày ngòi nổ trước diễn đàn là Thủ tướng Nhật Shinzo Abe, và người châm ngòi là Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Chuck Hagel.
Thủ tướng Nhật cam kết sẽ yểm trợ tối đa cho các nước ASEAN để bảo đảm an ninh trên biển và trên không cho Đông Nam Á, bằng sự trợ giúp phát triển, xây dựng khả năng, hợp tác cung cấp kỹ thuật và khí cụ quốc phòng.
Ông kêu gọi tinh thần thượng tôn luật pháp của tất cả các chính phủ liên quan, nói rằng Nhật sẽ giữ vai trò lớn lao và năng động hơn hết từ trước tới nay, trong việc gìn giữ cho nền hoà bình châu Á và thế giới thêm vững chắc.
Thủ tướng Nhật Shinzo Abe trên diễn đàn Đối thoại Shangri-La, 30 tháng 5, 2014 - Courtesy of IISS document
Ông cho biết Nhật Bản và Hoa Kỳ sẵn sàng củng cố hợp tác an ninh quốc phòng với Australia và khối ASEAN.
Đây có vẻ như một chính sách đã được Nhật bàn thảo trước cùng với Hoa Kỳ để tung ra trong cuộc đối thoại quốc phòng Shangri-La năm nay. Lập trường này rõ ràng đã phát khởi vì hành động xâm lấn của Trung Quốc trên lãnh hải Việt Nam. Và Thủ tướng Nhật cho thấy Nhật, Mỹ và Úc đã đồng thuận về kế hoạch liên quốc gia để đối phó với chiến lược bành trướng của Trung Quốc ở Đông Nam Á và toàn cầu. Duy chỉ có khối ASEAN là còn ngồi yên nghe ngóng ý định của các cường quốc, chưa bao giờ quyết định được điều gì có ý nghĩa.
Sau Thủ tướng Shinzo Abe, Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ đã châm ngòi nổ với những lời lẽ cứng rắn khác thường, mạnh mẽ nhất từ trước tới nay, hướng vào Trung Quốc. Ông trực tiếp lên án hành động đơn phương của Trung Quốc gây bất ổn cho châu Á khi giành lấn chủ quyền trên biển Đông, gọi đó là hăm dọa, cưỡng ép, đe dọa dùng võ lực để khẳng định chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải. Bộ trưởng Chuck Hagel nhắc lại lời cam kết của Mỹ về kế hoạch tái quân bình lực lượng ở châu Á, nhấn mạnh rằng Hoa Kỳ sẽ không ngoảnh mặt đi, mà sẽ duy trì luật pháp quốc tế, cương quyết đối đầu với hành động xâm lược, giúp tăng cường khả năng quốc phòng của các đồng minh và của chính nước Mỹ. Ông khuyên Trung Quốc nên đoàn kết với quốc tế cho một nền hoà bình toàn cầu, nếu không thì sẽ gây hại cho hòa bình và ổn định cho hằng triệu người ở châu Á và hằng tỉ người trên thế giới.
Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ trên diễn đàn Dialogue Sangri-La, 31 tháng 5, 2014
Diễn tiến Đối thoại Shangri-La cho thấy rõ ràng đây là bài song ca đã được chuẩn bị, nếu không nói là bài hợp ca giữa Hoa Kỳ với Nhật và Úc, được gióng lên để cảnh cáo Trung Quốc một cách nghiêm khắc nhất, không chỉ bằng lời nói mà còn bằng hành động, như Hoa Kỳ đang thi hành trong kế hoạch điều động lực lượng hải quân hướng về Đông Nam Á.
Điều đáng chú ý là Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ đã thông báo Mỹ sẽ tăng ngân sách hoạt động quân sự lên 35% vào năm 2016, và tăng 40% ngân sách huấn luyện, đào tạo về quân sự.
Nước Mỹ có vẻ như vừa thức tỉnh do hành động xâm lược của Trung Quốc ở biển Đông. Mới hồi tháng 2 năm nay ông Chuck Hagel nói với giọng ảm đạm rằng Hoa Kỳ sẽ không còn thống trị trên trên không gian và biển cả vì phải cắt giảm đáng kể ngân sách quốc phòng và hoạt động quân sự. Nay đột nhiên chính sách đảo ngược hẳn lại, chẳng phải nước Mỹ giựt mình tỉnh thức vì Trung Quốc bắt đầu gióng hồi trống trận hay sao?
Tiếp sau Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ, phó Tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc, tướng Vương Quán Trung, đã phản bác mạnh mẽ quan điểm của Thủ tướng Nhật và Bộ trưởng quốc phòng Mỹ. Ông nói lời lẽ của Bộ trưởng Hagel là nguy hiểm ngoài sức tưởng tượng và đầy chủ nghĩa bá quyền. Nhưng có tin cho hay sau đó khi họp song phương với Mỹ về quốc phòng, tướng họ Vương đã đề nghị hai nước củng cố hợp tác quốc phòng vì quyền lợi chung ở châu Á và trên thế giới. Điều này có thể được hiểu là Bắc Kinh muốn bắt tay quân sự với Mỹ để chia chác quyền lợi trên vùng biển quanh Trung Hoa và xa hơn nữa. Nhưng Bộ trưởng Hagel vẫn giữ thái độ nghiêm khắc như trong hội nghị, không đáp ứng đề nghị, và cắt ngắn cuộc họp chỉ sau có 20 phút thảo luận.
Phó TTMT quân đội Trung Quốc, Trung tướng Vương Quán Trung, tại diễn đàn Đối thoại Shangri-La 2014
Công luận của người Việt thì chú ý đến lời phát biểu trước Diễn đàn Đối thoại Shangri-La của Bộ trưởng quốc phòng, đại tướng Phùng Quang Thanh. Có nhiều ý kiến chỉ trích ông Thanh vì lời phát biểu này.
Xem xét thực tế một cách khách quan, trước hết, Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam nhận định sự kiện đặt giàn khoan của Trung Quốc là sự va chạm gây căng thằng trong quan hệ đang phát triển tốt đẹp giữa Việt Nam với nước bạn Trung Quốc.
Những từ ngữ "va chạm" và "nước bạn" là điều gây nhiều ý kiến chỉ trích là tại sao tướng Thanh lại gọi Trung Quốc là nước bạn, và sự kiện giàn khoan chỉ là va chạm gây cẳng thẳng, trong khi Nhật và Mỹ đã tố cáo đó là hành vi xâm lược đơn phương do chủ nghĩa bành trướng mà hai cường quốc Thái Bình Dương này tỏ ý sẵn sàng giúp ngăn chặn.
Nêu vấn đề một cách hòa hoãn không phải là điều đáng phải chỉ trích quá gay gắt. Vì ngay sau đó ông Phùng Quang Thanh nhấn mạnh rằng bảo vệ chủ quyền là thiêng liêng, nhưng Việt Nam chủ trương giải quyết hoà bình trên cơ sở luật pháp quốc tế, cùng với những thỏa ước của khu vực với Trung Quốc, và các thỏa thuận song phương Việt Nam - Trung Quốc. Chủ trương của Việt Nam cho đến nay vốn được quảng bá là giải quyết vấn đề bằng đường lối hoà bình, thì cách trình bày lập trường với những ngôn ngữ ngoại giao như vậy là phù hợp với chủ trương đó.
Tướng Thanh có nói Việt Nam vẫn rất kiềm chế, không sử dụng máy bay, tàu tên lửa, tàu pháo... không đâm va, không phun vòi rồng. Lời lẽ đó nghe ra có ẩn ý tố giác Trung Quốc có hành vi hiếu chiến hơn khi cho tàu quân sự đến hiện trường, và tấn công bằng vòi rồng, húc bể tàu kiểm ngư Việt Nam và húc chìm tàu đánh cá của Việt Nam. Sau đó Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam đề nghị Trung Quốc rút giàn khoan ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam để cùng Việt Nam đàm phán.
Điều này cũng nói được lập trường hoà bình và nhũn nhặn của Việt Nam trước diễn đàn quốc tế. Đóng vai người yếu thế trước công luận quốc tế cũng là điều hay. Miễn là đằng sau những lời hoà bình đó đừng quên chuẩn bị đối đầu với chiến tranh!
Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam, Đại tướng Phùng Quang Thanh, tại Đối thoại Sangri-La 2014
Hiện tại, Việt Nam chưa thể nào nói đến chiến tranh, nhưng vẫn phải tìm biện pháp hoà bình để giải quyết. Vấn đề cần quan tâm là dùng biện pháp pháp lý cách nào, trong khi Việt Nam đã sẵn bị yếu thế về pháp lý trước Trung Quốc về chủ quyền của đảo Hoàng Sa và cả Trường Sa, vì công hàm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng, nhân vật lãnh đạo hành pháp của Việt Nam.
Đó mới là trở ngại khó vượt qua cho Việt Nam. Còn về Trung Quốc, diễn đàn này từng cảnh cáo Trung Quốc hãy coi chừng. Lịch sử thế giới xưa nay cho thấy chiến tranh đã nhiều lần xảy ra khi một quốc gia phát triển mạnh rồi bành trướng một cách nguy hiểm cho quyền lợi của các cường quốc khác.
Hoa Kỳ đột nhiên thay đổi hẳn chính sách quốc phòng. Nhật Bản đột nhiên phóng lên vũ đài quân sự quốc tế với vai trò năng động và chủ động nhất từ thời thế chiến II đến nay. Australia lên tiếng ủng hộ Nhật Bản, Ấn Độ từng ngỏ ý ủng hộ Việt Nam trong kế hoạch khai thác biển Đông, và là quốc gia hải dương hùng hậu có nhiều vấn đề lãnh thổ với Trung Quốc, đang huấn luyện về tàu ngầm cho hải quân Việt Nam.
Liệu các quốc gia Thái Bình Dương ấy có muốn thực hiện bức tường chắn nam Trung Hoa bằng quân sự, và chỉ cần một lý cớ chính đáng từ một nước Đông Nam Á?
Chuyện "Cao Biền dậy non" (*) diễn ra trong thể kỷ 21 khi Bắc Kinh không tuân lời Đặng Tiểu Bình mà "thao quang dưỡng hối" cho đủ 30 năm, đã phát lộ dã tâm bành trướng quá sớm nên đương nhiên phải đụng đầu với các cường quốc Thái Bình Dương, y như lãnh tụ họ Đặng đã cảnh báo.
__________________
(*) Link để đọc chuyện "Cao Biền dậy non": http://maxreading.com/sach-hay/su-tich-dat-nuoc-viet/lay-bay-nhu-cao-bien-day-non-12104.html |
| | | LHSon Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Re: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ Fri Jul 18, 2014 11:55 pm | |
| Mỹ sẽ không bao giờ lập liên minh quân sự với chính quyền Cộng sản Việt Nam Không phản biện ai cả
Phan Châu Thành (Danlambao) - Gần đây trên mạng râm ran một số ý kiến về (có hay không) khả năng liên minh quân sự Việt-Mỹ, tức khả năng Mỹ giúp Việt Nam chống Trung quốc bành trướng trên Biển Đông, giống như Mỹ đang ủng hộ Nhật, Đài Loan và Philipines. Đài BBC cũng nói dân Việt nhiều người mong có liên minh Việt-Mỹ…
Những người thân đảng và chính quyền CS hiện nay (dù họ tự gọi mình là những nhà đấu tranh dân chủ) như giáo sư Tương Lai, thì lại không nhìn thấy tương lai như quan điểm của tôi ở đầu bài, mà quay đầu lại quá khứ tìm cách đỗ lỗi cho Mỹ đã “bỏ lỡ” những “cơ hội” liên minh mà VN đã “chủ động tạo ra”. Tôi sẽ không phản biện những bài viết như thế, vì trên mọi phương diện chúng không xứng đáng được phản biện nghiêm túc, vì chúng chỉ là những hành động trí trátrơ trẽn của lề đảng hoặc chui vào lề dân, qua những kẻ gọi là “trí thức tự phản tỉnh”, và qua những trang mạng “lề dân” nhưng bảo vệ đảng – tức là hại dân.
Có những người tỉnh táo nhìn nhận định, rằng hy vọng dựa vào Mỹ để chống Tàu là… lú, như blogger Hiệu Minh, và tôi cơ bản đồng ý với nhận định trên, chỉ xin có góp ý nhỏ về hai từ được dùng chưa rõ ràng trong nhận định đó. Thứ nhất, “lú” là đã là thương hiệu độc quyền của TBT Trọng - người đi đầu trong việc theo Tàu với “Biển Đông vẫn êm ả”, nên nói mọi người cùng “lú” vì hy vọng theo Mỹ chống Tàu là…”vi phạm bản quyền” và ngược lại với thương hiệu “lú” của TBT Trọng, bác Hiệu Minh nên cân nhắc từ khác chăng? Thứ hai, nói hy vọng chống Tàu thì nên nói rõ chủ thể của động từ hy vọng đó, vì chủ thể đó nhất định không phải người Việt nói chung. Cụ thể, đảng CSVN và hơn ba triệu đảng viên của nó cùng nhiều triệu kẻ ăn theo nữa, nhất định không có hy vọng chống Tàu, vì họ đã kiên quyết theo “4+16 vàng đểu” của Tàu rồi thì còn chống gì nữa mà “hy vọng”? Họ có ý định chống Tàu bao giờ đâu, họ không hề muốn chống, chỉ theo, tức là họ không “lú” vì hy vọng liên minh chống Tàu, mà “lú” vì theo Tàu, hoặc cùng “lú có độc quyền”, như Tổng Trọng của họ…
Tuy nhiên, vẫn có nhiều người không phải đảng viên, không ôm “4x16 vàng đểu” của Tàu, nhưng vẫn hy vọng VN có được liên minh quân sự với Mỹ để chống Tàu – tức là có thể có đến hơn 80 triệu dân VN còn lại hôm nay hy vọng thế, chỉ vì họ mong muốn điều tốt đẹp cho VN.
Với bài này, tôi muốn nói ý kiến của mình với họ - những người trong số hơn 80 triệu người Việt không theo đảng tức không theo Tàu đó, chỉ vì tôi cũng như họ - thực sự mong muốn điều tốt nhất cho Việt Nam. Nhưng chính vì muốn thế, theo tôi, chúng ta cần phải và hãy nhìn thẳng vào sự thật, nhìn thẳng vào bản chất vấn đề liên minh quân sự giữa các quốc gia, để thấy là không thể có chuyện liên minh Việt-Mỹ đó hiện nay.
Mỹ sẽ không bao giờ liên minh quân sự với cộng sản Việt Nam
Vâng, tôi nghĩ và tin thế, rằng Mỹ sẽ không bao giờ lập liên minh quân sự với (chính phủ) VN như hiện nay, bởi vì bất cứ nước nào có liên minh quân sự với Mỹ đều phải là nước có quyền lợi cơ bản trong việc đối đầu quân sự với TQ hay Nga hay các quốc gia chứa chấp các lực lượng khủng bố, nên phải là những nước kịch liệt chống TQ hoặc Nga (tạm bỏ qua các quốc gia và lực lượng khủng bố ở đây). Trong khi đó, hiện nay thực chất VN đã và đang có liên mình quân sự không chính thức với Nga và với cả TQ, bởi vì chính phủ CSVN có quyền lợi sống còn là sự tồn tại của họ dựa trên liên minh quân sự thực chất với Nga và TQ đó chống/đàn áp nhân dân Việt Nam mà tồn tại.
Tại sao tôi nói chính phủ CSVN đang có liên minh quân sự với TQ chống nhân dân Việt Nam? Bởi vì nhân dân Việt Nam hôm nay nếu được làm người tức nếu có nhân quyền cơ bản thì ngay lập tức sẽ chọn con đường dân chủ, tức sẽ lật đổ chế độ độc tài đảng trị của CSVN hiện nay, sẽ lật đổ chính cái đảng CSVN khỏi vị thế cầm quyền hiện tại. Nhưng nhân dân VN chưa làm được điều đó là vì đảng CSVN chống lại điều đó bằng cai trị độc tài và đàn áp bằng bạo lực quân sự súng đạn mọi đòi hỏi dân chủ của nhân dân, và họ làm được thế là vì thế giới dân chủ không/chưa xâm nhập được vào VN, chỉ vì họ nấp sau cộng sản TQ (liên minh lệ thuộc toàn diện) nên không cho nước dân chủ nào lan tỏa ảnh hưởng đáng kể được …
Liên minh với Nga là qua sự lệ thuộc hoàn toàn của VN vào vũ khí của Nga, mà thể hiện đỉnh cao mới nhất là VN mua 6 tàu ngầm Kilo của Nga và Mỹ từ chối bán vũ khí sát thương cho VN, là VN luôn cung cúc tung hô tất cả những gì Nga làm về ngoại giao-quân sự bất chấp nó đúng hay sai - như việc Nga chiếm Crưm vừa qua và CSVN nhiệt liệt ủng hộ... Đáng thương thay, đây là sự lệ thuộc tự nguyện của VN, có lẽ theo bản năng ù lì hay quán tính hơn là vì quyền lợi, bởi vì Nga không ép buộc, và Nga cũng chả quan tâm gì nhiều đến quan hệ với VN nữa sau khi dễ dàng chấp nhận rút quân khỏi Cam Ranh. Hiện nay, Nga đã ý thức được sức mạnh của họ là ở và nhờ cái lãnh thổ mênh mông và giàu tài nguyên bậc nhất thế giới của họ mà họ đang cố gắng be bờ bảo vệ còn chưa xong kia... Từ Crưm sang bán đảo Kamchatka, từ Bắc băng dương xuống biên giới với các nước Trung Á và Trung Quốc, đâu đâu Nga cũng đang còn có tranh chấp đa dạng với các nước lân bang trong đó có bốn cường quốc là Châu Âu, Mỹ, Trung Quốc và Nhật. Vì vậy, trong vòng 20-30 năm tới Nga phải chấp nhận tạm quên Thế giới đi mà tập trung bảo vệ lãnh thổ của mình thôi và tăng cường bán vũ khí cho các tiểu quốc hung hăng để làm khó các cường quốc cũng là quá đủ cho Nga rồi…
Liên minh với TQ là do sự phụ thuộc của đảng CSVN vào đảng CSTQ từ khi nó cầm quyền đến nay với vòng kim cô “4+16 vàn Tàu”, là sự lệ thuộc của quân đội VN về chính trị (tư tưởng quân sự), về kinh tế (hậu cần và cơ sở hạ tằng quân sự), về cách tổ chức, đào tạo và bổ nhiệm nhân sự cao cấp và chủ chốt của quân đội VN - mà thể hiện gần đây nhất là việc bổ nhiệm tướng Vịnh chỉ sau khi Vịnh đi quì gối trước TQ về, là chương trình đào tạo hàng trăm sĩ quan cao cấp của VN tại TQ đang được thực hiện (theo các cam kết "hợp tác quân sự toàn diện" mà Mạnh, Trọng, Sang... đã dập đầu tuân thủ), là thái độ giả vờ kêu la nhưng không dám kiện TQ ra tòa Quốc tế của VN về vụ HD981...
Mỹ có nhiều lợi ích quốc gia trong việc không liên minh quân sự với VN
Về phía Mỹ, chính sự nhập nhèm tranh chấp lãnh thổ lãnh hải ở Biển Đông của 6 nước xung quanh mà trong số đó TQ và VN là hai nước claim/đòi hỏi nhiều nhất (tham lam nhất), và việc Mỹ chưa công nhận Công ước Biển UNCLOS 1982 lại tạo cơ hội cho Mỹ có thể củng cố thêm vị thế của mình ở khu vực này trong chiến lược xoay trục về Pacific của họ. Vì vậy, Biển Đông vừa là cái bẫy, vừa là điểm tử huyệt để Mỹ có thể khống chế và rồi chế ngự TQ hoàn toàn. Những con bài “tẩy” của Mỹ ở đây là Đài Loan và Philipines, và có thể thêm cả Malaysia nữa. Còn đồng minh chiến lược vòng ngoài khu vực Biển Đông của Mỹ là Nhật và Úc.
Tại sao nói Mỹ có lợi khi không liên minh với VN? Vì nếu Mỹ liên minh quân sự với VN thì Mỹ sẽ phải công nhận và bảo vệ lãnh thổ của đối tác liên minh là VN (như với Nhật, Đài Loan và Phi vậy), mà VN thì claim/ đòi hỏi toàn bộ hai quần đảo Hoáng Sa và Trường Sa cùng với gần 60% diện tích Biển Đông là lãnh thổ/lãnh hải của mình - điều mà chính Mỹ cũng không công nhận nhưng chưa tuyên bố ra?
Tại sao nói Mỹ chưa ký Công ước Biển UNCLOS 1982 lại là lợi thế của Mỹ? Vì nếu Mỹ ký Công ước Biển 1982 thì sẽ phải vô tình công nhận chủ quyền của các nước đang tranh chấp đối với cả những bãi đá, đảo chìm đang vô chủ ở Biển Đông nữa mà cả TQ và VN đang nhắm tới (họ đang claim/đòi hỏi chủ quyền trên 80% và gần 60% diện tích Biển Đông) - điều Mỹ không chấp nhận nhưng chưa đến lúc thể hiện chính kiến? Mỹ muốn có một tình thế có lợi hơn cho mình trên thực địa bằng cách thay đổi nó từ nay cho đến khi sẽ ký Công ước Biển 1982 và/hay ký thêm các liên minh quân sự khác trong khu vực.
Phảr nói rõ thêm ở đây về vụ CSVN claim/đòi hỏi lãnh thổ toàn bộ Hoàng Sa và Trường Sa cùng với đến gần 60% diện tích Biển Đông. Đó không phải vì CSVN yêu nước và muốn mở rộng lãnh thổ đến vậy, mà vì ba lý do khác. Thứ nhất, đó là cách tốt nhất để CSVN lừa bịp dân hòng thu phục lòng dân, hòng để bảo tồn chế độ, vì dân đã ngán họ vô cùng. Thứ hai, đỏi hỏi lãnh thổ trên Biển Đông chung chung cũng là cách để CSVN lờ đi, làm dân quên đi trách nhiệm đòi Hoàng Sa và một phần Trường Sa đã mất vào tay TQ, còn việc chỉ claim mà không đòi được, không giữ được thì là chuyện về sau... để con cháu lo. Và thứ ba, đó là cách CSVN “chia lửa” với CSTQ để giúp TQ claim và chiếm hết cả Biển Đông như một “màn kịch lưỡi bò” để bịp cả thế giới vậy…
Nhưng điều đó – việc CSVN claim gần 60% Biển Đông, theo tôi, cũng là việc sai trái vô lý như cái lưỡi bò của TQ vậy, vì không có cơ sở và tham lam vô độ. VN chỉ nên và chỉ có thể claim hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa - phần mình đang giữ hay đã giữ nhưng bị TQ cướp mất từ 1956-1974-1988, cùng hải phận 12 hải lý của các đảo chính mà thôi, còn EZZ thì để theo UNCLOS 1982 phân xử. Đảo Ba Bình lớn nhất tại Trường Sa nên để như hiện trạng tức do Đài Loan giữ thì Mỹ mới có thể dùng nó mà không chế Biển Đông và cả phía Nam TQ.
Như vậy, Mỹ không cần liên minh với VN thì cũng đã có thể có mặt trên Biển Đông (trên Trường Sa) thông qua liên minh quân sự với Đài Loan và Philipines rồi.
Mỹ biết rõ VN không hề trung thực trong “cố gắng” liên minh với Mỹ
Như vậy, VN claim Biển Đông rồi muốn liên minh với Mỹ để bảo vệ Biển Đông, bản thân đó đã là mâu thuẫn nội tại rồi mà VN không hiểu được sao, lại đòi liên minh với Mỹ? Ngay cả với Phi, Mỹ cũng chỉ ủng hộ tranh chấp bãi đá Scaboroughnằm trong thềm lục địa và EZZ của Phi chứ không phải cả phần các đảo chìm ở Trường Sa mà Phi cũng đang đòi hỏi chủ quyền.
Nếu chính quyền CSVN biết rõ đòi hỏi chủ quyền trên Biển Đông và toàn bộ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của họ là vô lý, nhưng họ cần ru ngủ dân Việt giàu trí tưởng bở, thì việc họ “muốn có lien minh quân sự với Mỹ” cũng vẫn là vì mục đích đó: lừa bịp nhân dân Việt Nam rang họ đang tìm cách chống Tàu và bảo vệ lãnh thổ biển đảo. Chỉ là lừa bịp dân Việt thôi, như gần 70 năm nay họ vẫn làm. Còn thực chất là họ bám chặt vào CSTQ trên mọi phương diện chính trị, quân sự, kinh tế và ngấm ngầm dâng đất đai biển đảo VN cho TQ, ngấm ngầm giúp TQ bành trướng thực thi lưỡi bò trên toàn bộ Biển Đông.
Tất cả những việc đó họ - CSVN tự biết không thể qua mặt Mỹ và thế giới, nhưng họ vẫn mong qua mặt được đại đa số dân Việt Nam để họ vẫn nghe theo chế độ cộng sản, được bao lâu hay bây lâu…
Tóm lại, nếu chính quyền CSVN còn tồn tại thì đừng mơ có liên minh quân sự Việt-Mỹ, vì cả hai phía đều biết thế, đều không muốn, vì quyền lợi của chính họ. Chỉ có nhân dân Việt nam là tiếp tục bị chính quyền CSVN lừa bịp và cai trị mà thôi…
Mạnh dạn kết một câu
Vậy có cách nào khác liên minh với Mỹ để nhân dân Việt Nam tự vệ, chống TQ và bảo vệ, đòi lại lãnh thổ của mình không? Có đấy. Đó là nhân dân Việt Nam cần đồng loạt đứng lên lật đổ chính quyền cộng sản, giành lấy quyền làm chủ vận mệnh đất nước Việt Nam, xây dựng thể chế Dân chủ, trước khi nó bị CSVN nộp cống hoàn toàn cho CSTQ (sát nập vào TQ). Rồi sau đó mới là, vẫn là, và nhất định sẽ phải là Việt Nam liên minh quân sự với Mỹ và Nhật chống TQ xâm lược.
Phan Châu Thành danlambaovn.blogspot.com |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ | |
| |
| | | | Dân biểu Rohrabacher: ‘Việt Nam chưa hẳn là bạn của Mỹ’ | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |