Cảm xuân
Cũng chẳng mai mà cũng chẳng đào!
Xuân về xứ lạ có vui đâu?
Tết đến quê người thêm quạnh quẽ,
Ngoài sân hoa tuyết trắng một màu!
Cũng chẳng pháo hồng đón xuân sang!
Ngồi nhìn hoa tuyết nhớ mai vàng,
Không bánh chưng xanh dưa hấu đỏ,
Cho nên lòng cũng bớt rộn ràng.
Bao tết xứ người trôi lặng lẽ!
Đông trên đất lạ dài lê thê,
Lạ quá bao năm buồn viễn xứ.
Lòng còn vương vấn mãi lời thề .
Vẫn biết gởi thân nơi đất khách,
Trọn đời ta chẳng có mùa xuân!
Nhưng khi xuân đến trên quê mẹ,
Chợt nhớ xuân xưa nhớ thật gần.
Ngọc Trân