Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
nguyet quốc thầy ngam Nhung quynh nhac truyện Trung chuyen chẳng quan hoang Chung chất thuoc VNCH không bich trong Nguyen Saigon quang linh munro ngắn
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

November 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930 
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!

Go down 
Tác giảThông điệp
LHSon
Khách viếng thăm




Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Empty
Bài gửiTiêu đề: Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!    Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeMon Oct 07, 2013 12:36 am


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Nguyentandung-hitler-danlambao


Tiến Hồng (Danlambao) - Trong khi cả nước đang tích cực đấu tranh cho nhân quyền, tự do phát biểu, tự do lập hội, tự do lập đảng, bãi bỏ điều 4 hiến pháp 1999... thì việc toàn giới lãnh đạo Bộ chính trị giới thiệu cuốn sách của nhà độc tài bị cả loài người nguyền rủa và phải tự sát là một gáo nước lạnh coi thường nhân dân và đi ngược lại trào lưu lịch sử. Ông Dũng và các ông trong Bộ chính trị muốn gì khi cho phiên dịch và phát tán tác phẩm của Hitler dài trên 600 trang nhưng tất cả đều xoáy vào những điểm chính: phê phán chế độ đại nghị tư sản; coi nhân dân là đàn cừu cần phải được chăn dắt bởi một lãnh tụ anh minh đứng đầu một đảng toàn trị xây dựng trên thuyết chủng tộc tối thượng...

*

Sau chuyến đi tai tiếng về nhân quyền, tự do báo chí, internet của ông chủ tịch Trương Tấn Sang, chúng ta lại chứng kiến chuyến đi "nhục quốc thể" của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Chuyến đi không kèn không trống khi đến phi trường Charles de Gaulle (Pháp quốc), chỉ được đón bởi một viên chức cấp thấp (préfet) và vài ba ngoe của tòa Đại sứ Việt Nam. Chuyến đi nhằm nâng cao quan hệ đối tác chiến lược và mua bán mấy chục chiếc Airbus cho Air Vietnam đã không được bất cứ một phương tiện truyền thông nào loan tải. Chỉ trừ mục tiếu lâm "Off of Domenach" của đài truyền hình Canal+. Người dẫn chương trình, ông Domenach, đã làm cử tọa phải bật cười khi cho chiếu lại 4 phút của cuộc họp báo chung giữa hai ông thủ tướng (1). Người ta thấy ông Dũng tự nhiên quơ tay lia lịa về phía sau và chỉ về phía cửa sổ khiến ông thủ tướng Pháp ngớ người và suy diễn là ông Dũng muốn che màn! Rồi lại có sự cố không nghe được phiên dịch khiến ông thủ tướng Pháp khó chịu dơ ngón tay chỉ lên đầu, ý ám chỉ ông Dũng "mát giây thần kinh". Cử tọa cũng bật cười khi nghe ông Dũng phát âm tên ông thủ tướng Pháp là "Giăng Mặc Ê rô" (Jean Marc Ayrault). Trong phần phát biểu, ông Dũng nói như sau: "Xin bày tỏ vui mừng được trở lại thăm nước Pháp ở Châu Âu và trên thế giới!". Ăn nói như thế thì quả là "mất mặt bầu cua" ông thủ tướng ơi!

Nhưng chúng ta chớ coi thường ông thủ tướng làm kinh tế bất tài, khét tiếng tham nhũng và ăn nói vung vít, đôi khi "anh hùng rơm" như "nói xa gần" về sự chèn ép của Trung Quốc ở biển Đông trong khi ra lệnh bắt bớ những người biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Chắc chắn ông ba Dũng có đủ bản lĩnh để phe ông Trọng, ông Sang không thể hất ông ta trong đại hội trung ương 6 dù uy tín xuống thấp.

Gần đây, người ta thấy xuất hiện một nền lớn "Mein Kampf- Cuộc đời tranh đấu của tôi" giới thiệu toàn bộ tác phẩm của nhà độc tài Đức Hitler trên trang mạng của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (2).

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Nguyentandung-hitler

Nền lớn đó lại lần lượt được tiếp chuyển trên các trang mạng của:
- Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng (3),
- Chủ tịch nước Trương Tấn Sang (4),
- Chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng,
- Các ông bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng Công an Trần Đại Quang v.v...

Thực tình tôi không tin vào mắt mình. Vả lại bây giờ là năm 2013 của thế kỷ 21 chứ không phải năm ra đời 1926 của cuốn sách. Trong khi cả nước đang tích cực đấu tranh cho nhân quyền, tự do phát biểu, tự do lập hội, tự do lập đảng, bãi bỏ điều 4 hiến pháp 1999... thì việc toàn giới lãnh đạo Bộ chính trị giới thiệu cuốn sách của nhà độc tài bị cả loài người nguyền rủa và phải tự sát là một gáo nước lạnh coi thường nhân dân và đi ngược lại trào lưu lịch sử.

Ông Dũng và các ông trong Bộ chính trị muốn gì khi cho phiên dịch và phát tán tác phẩm của Hitler (Tập 1: Toan tính. Tập 2: Phong trào chủ nghĩa xã hội quốc gia). Cuốn sách đó dầu dài trên 600 trang nhưng tất cả đều xoáy vào những điểm chính: phê phán chế độ đại nghị tư sản; coi nhân dân là đàn cừu cần phải được chăn dắt bởi một lãnh tụ anh minh đứng đầu một đảng toàn trị xây dựng trên thuyết chủng tộc tối thượng; coi người Do Thái và chủ thuyết cộng sản là kẻ thù bất đội trời chung; đưa ra thuyết "không gian sinh tồn" cho sự bành trướng về hướng đông của nước Đức, tầm quan trọng của công tác tuyên truyền và tổ chức...

Có thể nào cuốn sách của Hitler cần được phổ biến rộng rãi chỉ vì "sự hấp dẫn"? ("Chính vì sự hấp dẫn của tác phẩm đó nên BBT chia sẻ với quý bạn đọc trong mục chuyên đề kỳ này bằng tiếng Việt" - trích lời giới thiệu của trang Web Nguyen Tan Dung). Chúng ta biết rằng cuốn sách Mein Kampf mặc dù được in hàng chục triệu ở Đức cho đến năm 1936 nhưng các bản dịch đã bị cấm lưu hành trong một thời gian dài chủ yếu là do ý muốn của Hitler. Ngày nay, các bản dịch dù đã phần nào được cho phép (bản quyền do vùng Bavière giữ cho đến 2016 mới thuộc lĩnh vực công cộng) tuy nhiên không ai muốn tìm hiểu tác phẩm này trừ những nhà nghiên cứu và thành phần các người tôn sùng Hitler thuộc nhóm cực hữu, những người ghét Do Thái, ghét Ả rập và những di dân... Ông Dũng và Bộ chính trị nếu không nằm trong hai lý do trên thì vì lý do gì khi cho phổ biến tác phẩm của Hitler. Dù Ban biên tập có rào đón thêm về sự tò mò muốn biết vì sao một đầu óc bệnh hoạn như Hitler mà lại chinh phục được hàng chục triệu dân Đức trở thành cuồng tín thì người ta không thể phủ nhận những người chủ trương đã muốn che đậy ý định thiết lập một chế độ độc tài đảng trị với một cá nhân xuất chúng như Hitler. Ông tướng râu kẽm Nguyễn Cao Kỳ trước 1975 đã có lần ca ngợi Hitler và sự cần thiết một chế độ độc tài "sáng suốt"! Ông Tưởng Giới Thạch trong thời kỳ thế chiến 2 chống Nhật và cộng sản đã có lúc muốn mô phỏng theo tổ chức và phương thức tuyên truyền của Hitler trong hàng ngũ của mình. Nhưng các kinh nghiệm này đã thất bại.

Giờ đây giới lãnh đạo cộng sản trước nguy cơ tan rã sau "sự kiện Lê Hiếu Đằng" và phong trào đấu tranh dân chủ, nhân quyền dâng cao vẫn quyết tâm không bỏ độc quyền lãnh đạo của đảng với điều 4 hiến pháp, chỉ vì "bỏ điều 4 là (đảng) tự sát (khi phải tranh đua với các đảng đối lập và nhất là sự thật được phơi bày nếu có tự do ngôn luận)".

Có nhiều yếu tố để tin rằng hiện nay ông Dũng đang có ý định âm thầm chờ đợi thời cơ làm một cuộc đảo chính cung đình để đưa mình lên ngôi vị cầm đầu đảng như Hitler. Và rất tiếc là các ông Trọng Lú, Sang "sâu" đã không thấy cái âm mưu đó để sa vào tròng.

Nhưng một người nông nổi, thiếu năng lực và tham ô như ông Dũng thì làm gì nên chuyện và càng thúc đẩy sự tan rã của đảng. Chỉ có điều là những ai muốn thúc đẩy tiến trình dân chủ hóa đất nước sẽ không thể trông chờ gì vào bất cứ ai trong bộ chính trị để hy vọng có một Gorbachev. Cuộc đấu tranh dân chủ hiện nay ngày càng dâng cao (5) đi đôi với tình hình kinh tế ngày càng suy sụp, tình hình xã hội ngày càng bùng nổ sau "sự kiện Đặng Ngọc Viết", tất cả sẽ đưa đến chỗ đảng sẽ thực sự tan rã trong tương lai không xa.

Rennes 01/10/2013

Tiến Hồng
danlambaovn.blogspot.com
___________________________________

(1) player.canalplus.fr/#/941808. Các bạn ở Việt Nam không coi được video trên YouTube vì lý do tác quyền.
(2) nguyentandung.org/cd-13-mein-kampf-cuoc-doi-tranh-dau-cua-toi-loi-ban-bien-tap.html
(3) nguyenphutrong.net/cd-13-mein-kampf-cuoc-doi-tranh-dau-cua-toi-loi-ban-bien-tap.html
(4) truongtansang.net/cd-13-mein-kampf-tap-1-cuoc-doi-tranh-dau-cua-toi-gioi-thieu.html
(5) "Tuyên bố quyền thực thi xã hội dân sự". RFA. 23/09/2013
nguồn: http://danlambaovn.blogspot.de/2013/10/neu-hitler-song-lai-chac-se-mim-cuoi.html#.Ukw4X1PKEjI

.
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Empty
Bài gửiTiêu đề: Sùng bái - mảnh đất tốt cho chế độ nô lệ   Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeFri Oct 11, 2013 1:43 am


Sùng bái - mảnh đất tốt cho chế độ nô lệ

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Sung-bai-ca-nhan-01
Bác XÍT và bác MAO

Trong thời Cổ Đại, chế độ nô lệ được thiết lập bằng bạo lực. Kẻ mạnh tạo ra quanh mình một nhóm những kẻ trung thành với nó, dùng bạo lực bắt những thành viên khác trong quần thể phải làm nô lệ cho chúng. Kẻ nào chống lại sẽ phải chết.

Từ thời Trung Đại đến nay, trên danh nghĩa không còn chế độ chiếm hữu nô lệ. Tuy nhiên, ở nơi này nơi khác, bằng cách này hay cách khác, các nhà nước phong kiến và nửa phong kiến thực chất vẫn tạo ra trong lòng nó những kiểu chế độ nô lệ “không toàn phần”. Đặc biệt, về tư tưởng, đại đa số quần chúng thực chất vẫn phải sống trong chế độ nô lệ. Lợi dụng sự dốt nát của quần chúng – do chưa có điều kiện học tập, nghiên cứu và cũng do chính sách ngu dân – giới cầm quyền nhồi sọ con người đến mức họ có thể coi những điều vô lý và ngu xuẩn nhất như chân lý tuyệt đối. Trong số những “chân lý” khốn nạn đó có những tín điều như: vua là con trời (hay lãnh tụ là thánh) và mọi thứ ta được hưởng đều là của vua ban (hay lãnh tụ đem đến cho).

Sở dĩ kiểu nô dịch như vậy tồn tại được hàng ngàn năm là vì bên cạnh sự áp đặt ách cai trị và tư tưởng, nó còn được duy trì bởi chính tâm lý quần chúng, một thứ tâm lý của kẻ thiếu bản lĩnh và thiếu ý thức về giá trị cá nhân: tâm lý thích dựa bóng thần tượng, và do đó rất thích (cùng nhau) xây dựng thần tượng.

Vì sao con người thích thần tượng?


Có vài lý do để người ta thích thần tượng. Thứ nhất, do cảm thấy thần tượng là người che chở và đem lại quyền lợi cho mình. Điều này có khi đúng, có khi là ảo tưởng. Lãnh tụ của một cuộc khởi nghĩa chống lại một chế độ hà khắc và thối nát là nhân vật chủ chốt tạo ra sự thay đổi (ít ra ban đầu là theo chiều hướng tốt lên) cho cuộc sống của hàng vạn, hàng triệu người. Người đứng đầu một quốc gia, trước sự xâm lăng của một thế lực ngoại bang độc ác, nếu có bản lĩnh, có thể là ngọn cờ để tập hợp mọi lực lượng chống xâm lăng. Một nhà cải cách thông minh có thể định hướng cho xã hội phát triển nhanh… (Tuy nhiên, đừng bao giờ quên rằng đó mới là sự định hướng; kết quả của sự thay đổi chỉ có thể đạt được bằng mồ hôi xương máu của hàng triệu người!) Nhưng trong rất nhiều trường hợp, đông đảo quần chúng ngộ nhận kẻ bóc lột mình là ân nhân. Thứ hai, người ta bám vào những lời giáo huấn của thần tượng như những chân lý để khỏi phải động não (mặc dù chẳng mấy khi làm theo). Và thứ ba, khi có thần tượng, người ta cảm thấy chính mình dường như cao giá hơn.

Với sự châm biếm nhẹ nhàng, câu ca dao cổ nói:

“Một ngày tựa mạn thuyền rồng
Còn hơn mãn kiếp nằm trong thuyền chài.”

Thuyền rồng là quyền lực, cũng là sự sang trọng. Người “ở trong thuyền rồng” là thần tượng. Càng gần người đó, người ta càng cảm thấy mình danh giá, có quyền ngẩng cao đầu trước những kẻ đứng xa thuyền rồng hơn.

Hơn thế, chưa cần chạm được vào thần tượng hay được thần tượng vấn an, chỉ cần được nói về thần tượng thôi, người ta cũng cảm thấy rưng rưng xúc động vì hạnh phúc rồi. Đó, chi tiết này trong cuộc sống của thần tượng của tôi, liệu đã mấy ai biết. Thế mà tôi biết đấy nhé. Và tôi hiểu được giá trị của chi tiết đó. Tôi biết nói về nó. Tôi có thể làm cho mọi người hiểu thêm được vĩ nhân của chúng ta (và so với người chung quanh thì tôi được quyền “sở hữu” vĩ nhân nhiều hơn chút ít). Hiểu biết về vĩ nhân cũng là một kiểu tri thức, và ở chỗ này, tôi hơn các anh đấy nhé!

Thần tượng được xây dựng như thế nào?


Khi xảy ra một sự kiện gắn với tên tuổi một người nổi tiếng, ví dụ kỷ niệm một trận chiến mà người đó là chỉ huy bên thắng cuộc, người ta, đặc biệt là giới truyền thông, bắt đầu thi nhau nói thật nhiều, bằng những cách mà người ta cố gắng làm cho hay hơn, độc đáo hơn của những kẻ nói khác, về người nổi tiếng đó. Chỉ cần một ngày mà toàn bộ giới truyền thông đều thi nhau ca ngợi thần tượng, cuối ngày hôm đó cảm nhận của người nghe/xem về sự vĩ đại của thần tượng sẽ rõ nét hơn hẳn ngày hôm trước.

Cứ thế, nếu năm nào người ta cũng nói về người đó hàng tháng ròng trên phương tiện truyền thông, và kháo nhau tại gia đình, trên bàn nhậu ở quán xá, một đồn thổi thành mười, mười đồn thổi thành trăm, tiếng tăm của nhân vật đó tăng theo cấp số nhân…, thì sau ba-bốn mươi năm, người ta có thể biến một chính khách ban đầu có ít nhiều nổi trội thành một vĩ nhân hạng một của nhân loại. Người này thấy người khác ca ngợi mà mình chưa góp lời được thì cũng cố ca ngợi vài câu, nếu biết được một vài chi tiết cụ thể về con người đó thì càng hãnh diện. Ít có người nào tuy biết chút ít nhưng vì thấy mọi người ca ngợi quá nhiều rồi nên thấy mình nói thêm cũng thừa và nhiêu khê.

Đặc biệt, khi có một vài phóng viên hay chính khách nước ngoài ca ngợi thì tốc độ vĩ nhân hóa đối với nhân vật đó có thể vượt lên trên mọi sự tưởng tượng.


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  HCM+Final


“Mày nói thế nào ấy chứ… Cụ được bao nhiêu người ở các nước văn minh ca ngợi cơ mà. Chính khách A ở nước X nói thế này. Phóng viên B ở nước Y nói thế kia…”

Một yếu tố rất thuận lợi cho việc thần tượng hóa một nhân vật chính là tâm lý thích thần tượng của người đời, thậm chí đơn giản là tâm lý ngưỡng mộ kẻ có quyền thế, đặc biệt khi người ta chưa va chạm với kẻ cường quyền. Bạn được một người lạ ôm chầm lấy trong lần gặp mặt đầu tiên, bạn sẽ thấy bình thường. Nhưng nếu người ôm bạn là một yếu nhân của một quốc gia, thì dù người đó không có gì thật sự kiệt xuất, bạn cũng sẽ thấy xúc động và nhớ mãi cái ôm đó. Sự việc như vậy có thể định hướng nhận thức về cường quyền của bạn cho toàn bộ cuộc đời. Cho nên, về mặt nhận thức, thật may mắn cho những ai thời trẻ không một lần được một vị lãnh tụ nào ôm vai bá cổ. Tôi đã chứng kiến một số nhà khoa học tài ba hết lời ca ngợi một vài hành vi rất bình thường của một chính khách có hạng, coi đó như những quyết sách cực kỳ thông minh, thể hiện một trí tuệ siêu đẳng.


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  2Q==


Với tâm lý của đa số quần chúng như thế, việc xây dựng thần tượng càng dễ dàng, nếu giới cầm quyền thi hành một chính sách nhằm thần thánh hóa lãnh tụ. Hãy nhớ: một dân tộc văn minh bậc nhất như dân tộc Đức cũng đã từng phát cuồng phát dại vì Adolf Hitler. Nếu giả dụ tài năng của y cũng chỉ như y sẵn có, nhưng y bớt ngông cuồng chút ít, đừng tấn công Liên Xô, dừng tàn sát dân Do Thái, và thỉnh thoảng y ôm chầm lấy một vài phóng viên hay chính khách nước ngoài, thì y sẽ được xem là một trong những lãnh tụ vĩ đại của nhân loại. Bạn có thể nói: thì chính vì y không có được cái đó nên y mới không vĩ đại như một vài lãnh tụ của các dân tộc khác? Đúng vậy, nhưng đòi hỏi đó cũng có gì cao siêu lắm đâu, và làm được điều đó đâu cần phải là một thiên tài?


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Images?q=tbn:ANd9GcQE34a_0Ji44adbuVhONXMzJRbdtD2msclLxqMGn_IhR3UmEWOv


Và hãy nhớ lại: hàng triệu người Bắc Hàn đã và đang tin rằng cha con ông cháu họ Kim là những lãnh tụ vĩ đại. Hãy nhớ: “Gangnam Style” đang làm hàng trăm triệu người phát rồ. Và nếu có “chiến lược” quảng cáo hợp lý, khiêm tốn hơn chút ít, đồng thời đừng dùng một người “tâng” thô thiển như vị giáo sư nọ, thì Huyền Chíp cũng đã có thể trở thành thần tượng của hàng triệu thanh thiếu niên Việt Nam…

Tâm lý đám đông có thể làm nên những điều ghê gớm. Đặc biệt, khi nó được một tầng lớp có thế lực khéo léo lợi dụng thì nó có thể tạo ra những biến chuyển long trời lở đất. Đám người sùng bái một thần tượng có thể nghiền nát bất cứ nhóm người nào dám nói những điều không hay về thần tượng của họ.

Sùng bái – mảnh đất tốt cho chế độ nô lệ


Một khi người ta tôn thờ một thần tượng, hầu hết là suốt đời người ta sẽ trung thành với thần tượng đó, và không bao giờ đặt ra câu hỏi: Liệu ở góc độ này hay góc độ kia, vị thần tượng của mình có đúng hay không. Dưới chế độ phong kiến, chỉ cần hé răng hỏi liệu vua có sai không đã bị xử trảm rồi. Ở các nước cựu cộng sản, tình trạng cũng không khá hơn là mấy. Tại Liên Xô, ngay cả khi Stalin đã chết thì Khruschëv và một vài ủy viên bộ chính trị khác phải vất vả lắm mới tiến hành được khá thành công cuộc chiến chống lại được tệ sùng bái cá nhân Stalin, và nhiều lúc ông ta đã ở trong tình trạng nguy hiểm cả đến tính mạng. Ở hầu hết các quốc gia độc tài hay độc đảng khác, việc huyền thoại hóa lãnh tụ cũng là cản trở đáng sợ, làm cho tiến trình dân chủ hóa phải chịu biết bao hy sinh mất mát đau đớn. Nhà cầm quyền nắm được cái “thóp” đó, nên họ thường xuyên tiến hành và “mồi” cho quần chúng tham gia xây dựng và “bồi đắp” cho thần tượng. 

Việc trung thành với thần tượng gần như đồng nghĩa với việc trung thành với chế độ mà thần tượng đó đã tham gia dựng nên. Vì vậy, những ai có ý thức vươn tới tự do, hãy đừng mắc mưu những kẻ muốn xây dựng thần tượng để duy trì chế độ.

Một người có công với dân tộc hay nhân loại cần phải được ghi nhận và tôn vinh. Nhưng chỉ nên làm việc đó ở mức độ vừa phải và xứng đáng. Việc ngày nào cũng ra rả ca ngợi, thường xuyên tổ chức hội thảo, tưởng niệm,… cuối cùng chỉ góp phần làm cho xã hội đi thụt lùi, kéo dài sự nô dịch.

*

Đức Phật Gautama (Thích Ca Mâu Ni) – người mà ngày càng được nhiều nhà tư tưởng, nhiều nhà bác học thừa nhận là có tư tưởng cao siêu nhất và cũng đúng đắn nhất – đã từng dạy:

“Con người phải là chỗ dựa của chính mình. Chớ tìm nơi trú ẩn ở chỗ khác.”

NGUYỄN TRẦN SÂM


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  35kflv
.
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chế độ cộng sản, một dạng thức khác của Đức Quốc Xã    Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeTue Oct 22, 2013 11:40 pm


Chế độ cộng sản, một dạng thức khác của Đức Quốc Xã

Lê Diễn Đức 


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Breendonk006

NHƯ ĐỨC QUỐC XÃ


Báo chí Mỹ đã mạnh mẽ chỉ trích chiến dịch của chính phủ Trung Quốc chống lại giải Nobel Hòa bình cho nhà bất đồng chính kiến Lưu Hiểu Ba.

Xã luận của “Washington Post”, nhật báo uy tín hàng đầu của Hoa Kỳ trong ngày 10/12/2010 đã so sánh chế độ Trung Quốc với Đức Quốc Xã của Hitler.

Nhắc lại trường hợp nhà báo Đức Carl von Osietzky, tờ báo nói trong lịch sử của giải Nobel Hòa bình chỉ mới xảy ra một lần vào năm 1936, khi Hitler ngăn cản không chỉ người chiến thắng mà cả gia đình tới Oslo nhận giải thưởng.

“Kể từ thời Đức Quốc xã, không một chế độ nào phản ứng (trước giải Nobel) theo cách hung hăng như vậy” – “Washington Post” viết.

Trong số 65 quốc gia được mời, “Washington Post” nhận thấy hơn một chục nước phải chịu áp lực từ Trung Quốc là gồm những quốc gia có chế độ độc tài, chuyên chế và vài nước đang được Bắc Kinh đầu tư kinh tế và viện trợ quân sự.

“Washington Post” chỉ trích Cao ủy Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, bà Navi Pillay rằng, "không đến Oslo, bà ta đã đánh mất tất cả mọi uy tín về các vấn đề thuộc thẩm quyền của mình".

Theo “Washington Post”, đại đa số các quốc gia được mời đã cử đại diện tham dự, trong đó có đủ 27 nước thành viên của Liên minh châu Âu. Điều này cho thấy "nếu Bắc Kinh muốn kiểm tra sức mạnh ngoại giao, thì đã chịu một thất bại nhục nhã".

Tương tự, mặc dù với âm điệu nhẹ hơn, cũng trong ngày 10/12/2010, xã luận của tờ “Wall Street Journal” viết:
"Vận động một chiến dịch tàn bạo, hung hăng chống lại giải thưởng dành cho Lưu Hiểu Ba, nhà cầm quyền Trung Quốc cho chúng ta thấy rõ hơn cuộc đấu tranh cho tự do ở Trung Quốc tới điểm kết vẫn còn xa vời".

DỐI TRÁ LÀ BẢN CHẤT CỦA HỆ THỐNG


Tôi nhớ sau năm 1975, ở Sài Gòn có những câu đàm tiếu dân dã rất thâm thúy về xã hội chủ nghĩa (XHCN).

Trong giai đoạn thực hiện chính sách ngăn sông, cấm chợ, cải tạo công thương, xua nông dân vào tập đoàn, lương thực, thực phẩm, chất đốt, điện, nước ở thành phố thiếu thốn trăm bề, thì XHCN tương đương với “Xếp Hàng Cả Ngày”.



XHCN Hà Nội trước 1975

Đồng lương không đủ nuôi bản thân và gia đình, công nhân viên chức có mặt ở công sở lấy lệ rồi kiếm cớ “phắn” để chạy vòng ngoài, hoặc ngồi ngáp ruồi, làm việc mà cũng như chơi, nên có câu “Xả Hơi Cả Ngày”.

Tới thập niên 80 trước thời kỳ “đổi mới” (1986), khi cả nước nằm trên bờ tử huyệt, toàn dân gần chết đói, xuất hiện câu “Xuống Hố Cả Nút”.

Nhưng tôi thích nhất định nghĩa qua mọi thời gian: XHCN = Xạo Hết Chỗ Nói!

Gần 60 năm cai trị trên miền Bắc và hơn 38 năm trên cả nước Đảng cộng sản Việt Nam đã thành công “rực rỡ” trong việc cấy truyền dịch bệnh lưu manh và dối trá vào toàn cơ thể xã hội.

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Cong_ly

Căn bệnh này tại Việt Nam hôm nay đã ngấm vào xương tủy, máu và trí não của mọi giới. Quan chức và những kẻ bất lương thì dối trá để thăng quan, tiến chức, tham nhũng, ăn cắp, chiếm đoạt, lừa gạt trục lợi... Người dân thấp cổ bé miệng lấy dối trá làm vũ khí đối phó, tồn tại. Nền tảng lòng tin bị mục rữa. Cái ác lên ngôi. Chùa chiền là nơi có thể gửi gắm chút tâm linh thì sư sãi cũng bị quốc doanh hóa, còn thần thánh trở thành hàng hóa bán buôn. [1]

Mà không chỉ riêng ở Việt Nam. Ở tất cả các nước cộng sản đều đã và đang như thế.

Nếu chế độ cộng sản không sụp đổ ở Ba Lan, vụ Stalin ra lệnh thảm sát gần 22 ngàn sĩ quan Ba Lan tại rừng Katyn năm 1940 đã không bao giờ được đưa ra ánh sáng. Chính quyền Xô Viết và cộng sản Ba Lan thô bỉ đến mức còn gắn hàng chữ “Những nạn nhân của phát xít Hitler” trên nghĩa trang Katyn.

Chính vì thế, sau khi xóa bỏ chế độ cộng sản vào năm 1989, ghê tởm quá khứ đến mức Hiến pháp mới của Ba Lan năm 1997 có điều 13 (Chương I) như sau:

“Nghiêm cấm tồn tại các chính đảng và các tổ chức khác mà chương trình dựa trên phương pháp độc tài toàn trị và các cách thức hoạt động của chủ nghĩa quốc xã (nazism), chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản, hoặc sử dụng bạo lực để giành quyền lực hoặc gây ảnh hưởng lên nhà nước, hoặc che giấu cơ cấu các tổ chức đó và các thành viên”.

Cho nên tờ “Washington Post” so sánh chế độ cộng sản Bắc Kinh với Đức Quốc Xã của Hitler (1935-1945) hoàn toàn chính xác.

Các chế độ độc tài tồn tại được trước hết dựa trên dối trá và bạo lực.

Nếu như Joseph Goebbels, Bộ trưởng Tuyên truyền của Hitler thực hiện chính sách một điều dối trá nói một trăm lần sẽ trở thành sự thật, thì người cộng sản còn là bậc thầy. Họ không chỉ nói dối 100 lần mà ngàn lần, suốt hàng chục năm.

Trong ngày diễn ra lễ trao Giải thưởng Nobel Hòa bình, bà Khương Du, phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói “quyết định này không phản ánh quan điểm đa số trên thế giới” và “sự dối trá không có nơi nương dựa”!

Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng!

Hàng ngàn sinh viên đã chết trên Quảng trường Thiên An Môn trong đêm ngày 3 rạng sáng ngày 4 tháng 6/1989, cả dân tộc Tây Tạng bị chiếm đóng và nô dịch, sắc dân Duy Ngô Nhĩ bị phân biệt đối xử, đa số dân chúng của khu tự trị Nội Mông, Hongkong, ông Lưu Hiểu Ba và hơn 10 ngàn Trung Quốc người khác ký vào Hiến chương 08... - không nằm trong cái “đa số” của bà Khương Du. Cao lắm cũng chỉ một phần trong 1,3 tỷ người và 21 triệu đảng viên Đảng CS Trung Quốc.


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Mao117
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Images?q=tbn:ANd9GcSczKmOVCppKvic8oRuNaeo2pOy8Y0ezENYocdLbo6LkoJRha-WFA
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  DANLUAN001006
Nhưng theo phương châm lấy thịt đè người của Trung Nam Hải, khoan tính theo số lượng các quốc gia, cứ giả thiết lấy hết thảy 1,3 tỷ dân Trung Quốc, cộng thêm dân của 16 nước theo đuôi và các nước độc tài còn lại, vẫn không ra được cái “đa số” của bà ta!

Theo “The Economist”, trong 167 quốc gia được nghiên cứu năm 2010, có 80 quốc gia dân chủ hoàn chỉnh (Full democracy) và dân chủ chưa hoàn chỉnh (Flawed democracy), 26 quốc gia lai tạp, đang trên đường xây dựng dân chủ (Hybrid regime) và 51 quốc gia có chế độ chuyên chế, độc tài (Authoritarian regime). [2]

Chỉ cần làm phép cộng đơn giản của học sinh tiểu học: Dân số của 27 thành viên Liên hiệp châu Âu (chưa phải cả châu Âu) 500 triệu + Hoa Kỳ: 300 triệu + Ấn Độ: 1 tỷ + Brazil: 200 triệu + Indonesia 237 triệu…


Với bấy nhiêu thôi, cái “đa số” của bà Khương Du đã bị quật ngược và bị đè bẹp, đừng nói cộng hết 80 quốc gia.

Khoác lác của bà Khương Du đã từng đạt mức siêu bỉ báng trong tuyên bố của bà ta hôm 7 tháng 12: “100 nước ủng hộ chúng tôi”, tức là 100 = 16!

(Ban đầu tưởng có 18 nước hùa theo Trung Quốc, nhưng cuối cùng có 16 nước là: Afghanistan, Algeria, Cuba, Egypt, Iraq, Iran, Morocco, Pakistan, Philippines, Russia, Saudi Arabia, Sri Lanka, Sudan, Tunisia, Venezuela và Việt Nam. Riêng Serbia, mặc dù Trung Quốc là “đối tác quan trọng nhất”, theo lời Ngoại trưởng Vuk Jeremic, Serbia vẫn tham dự).

KẾT LUẬN


Như đã phân tích, dối trá là bản chất, là nền móng sống còn của hệ thống cộng sản.

Vì thế, sự trơ trẽn và trâng tráo của hệ thống này không chỉ nằm ở vài lời nói lấy được nhảm nhí của những con vẹt mái Khương Du hay Nguyễn Phương Nga.

Điều 35 của hiến pháp Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (CHND) ghi rõ: “Công dân của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền tự do ngôn luận và tự do hội họp, tự do biểu tình”, và điều 41: “Công dân của CHND Trung Hoa có quyền chỉ trích và nêu quan điểm của họ trên bất kỳ cơ quan nhà nước và bất kỳ người đại diện chính phủ nào” .

Bắt giam xử tù bất công nhà bất đồng chính kiến Lưu Hiểu Ba, rõ ràng nhà cầm quyền cộng sản Trung Quốc không những dối trá mà còn nhổ toẹt vào chính mặt mình.

Lãnh đạo cộng sản Việt Nam cũng cùng một giuộc!

Gần đây với trường hợp nhà cầm quyền Việt Nam bắt giam Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ.


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  CHHV_06082013
Ông Cù Huy Hà Vũ đã làm gì ngoài việc công bố công khai, thậm chí gửi trực tiếp tới các nhà chức trách, những kiến nghị, khiếu nại và các bài viết với trách nhiệm của một công dân, được thể hiện ôn hòa, đứng đắn, chỉ vì sự tiến bộ của xã hội và dân chủ cho đất nước?

Cũng đằng sau Hiến pháp CHXHCN Việt Nam với đủ mỹ từ, sau những khẩu hiệu, bích chương “dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”, “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh” sáo rỗng, đỏ rợp phố phường và hệ thống loa chạy hết công suất tuyên truyền học tập đạo đức ông nọ bà kia, là cả một thực tiễn hoàn toàn trái ngược.

Bởi vì chúng được tạo ra từ mười mấy cái đầu trong cái gọi là Bộ Chính trị, đỉnh cao của hủ lậu, độc ác, tham lam, vong bản, lưu manh và dối trá!

---------------------------------------
* [1]: Khi nói ra sự thật hiện nay của xã hội Việt Nam, chúng ta gặp khá nhiều những kẻ vì vẫn phải ôm chân chủ để kiếm cơm, “theo đóm ăn tàn”, kiếm cơ hội “đục nước béo cò”, nên thường lu loa về một “thế lực thù địch" nào đó nói xấu chế độ. Do đó, về những nhận định của tôi, để khách quan xin tham khảo một số (trong vô vàn) link dưới đây của báo chí Việt trong nước, như một bằng chứng:
1. Chạy bằng cấp:
http://tuoitre.vn/Giao-duc/333982/Van-nan-chay-theo-bang-cap.html
2. Tiến sĩ rởm và cuộc “chạy đua vũ trang” bằng cấp:
http://vovnews.vn/Home/Tien-si-rom-va-cuoc-chay-dua-vu-trang-bang-cap/20...
3. Bệnh thành tích hay bệnh nói dối: http://www.cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=30119&cn_id...
4. Suy thoái về đạo đức, lối sống trong cán bộ, Đảng viên có xu hướng tăng:
http://vietbao.vn/Xa-hoi/5-suy-thoai-ve-dao-duc-loi-song-cua-Dang-vien/1...
5. Căn bệnh xã hội về "chuộng cái giả mà sợ cái thật":
http://www.chungta.com/Desktop.aspx/ChungTa-SuyNgam/Hanh-Dong/Mot_can_be...
6. Đua nhau bán thánh buôn thần:
http://nld.com.vn/20100604120040405p0c1002/dua-nhau-ban-thanh-buon-than.htm
* [2]: Democracy Index 2010 của The Economist:
http://en.wikipedia.org/wiki/Democracy_Index

( Blog Lê Diễn Đức)
Về Đầu Trang Go down
LHSon
Khách viếng thăm




Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Empty
Bài gửiTiêu đề: ĐỨC QUỐC XÃ VÀ CỘNG SẢN VIỆT NAM CÓ KHÁC GÌ?   Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitimeTue Nov 05, 2013 9:22 pm


ĐỨC QUỐC XÃ VÀ CỘNG SẢN VIỆT NAM CÓ KHÁC GÌ?

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  2_photo

Tên gọi của đảng: Đảng Công nhân Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia Đức (gọi tắt là đảng Quốc xã)

Đảng: đồng nghĩa với đất nước với quyền lực.

Tư tưởng: Xã hội chủ nghĩa hoang tưởng, động lực là chủng tộc cực đoan.

Mô hình cai trị: Toàn trị. Độc tài đảng trị, sử dụng quân đội, công an làm công cụ chuyên chính trấn áp. Sử dụng bộ máy tuyên truyền để định hướng (đánh lừa) dư luận. Áp đặt chính sách, quan điểm của cá nhân, của đảng lên cả dân tộc.

Tham vọng: không giới hạn.

Quyền lực nhà nước: thay vì phục vụ nhân dân thì lại trở thành ách thống trị đối với nhân dân.

Phương pháp duy trì quyền lực: tiêu diệt đối lập, trấn áp, tuyên truyền lừa bịp.

Người đứng đầu đảng: được “tô vẽ” và tôn thờ như thánh sống. Được sùng bái với danh xưng “Führer”, là cha mẹ của cả nước.

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Adolf_hitler

DỮ KIỆN VÀ ĐẶC TÍNH

- Hitler (Đảng Công nhân Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia Đức – Quốc xã) làm Thủ tướng Đức tháng 1/1933.


- Rạng sáng 27 tháng 2 năm 1933, Trụ sở Quốc hội Đức bị đốt. Dư luận đều cho rằng chính Hitler đã ra lệnh cho tay chân đốt nhà Quốc hội để tạo cớ diệt các đảng đối lập.

- Ngày 28 tháng 2 năm 1933 dưới sự thao túng của Hitler và đảng Quốc xã của y, Quốc hội Đức ban hành Sắc lệnh Bảo vệ Nhân Dân và Nhà Nước (Verordnung des Reichspräsidenten zum Schutz von Volk und Staat) cho phép lực lượng công an, an ninh, dân phòng Quốc xã (Schutzstaffel & Sturmabteilung, Gestapo) bỏ tù bất cứ ai mà chúng coi là chống đảng (Quốc xã), giải tán các tòa báo không phải do đảng Quốc xã kiểm soát, triệt tiêu các quyền tự do của công dân và tập trung quyền hạn tuyệt đối vào tay đảng Quốc xã đứng đầu là Thủ tướng Hitler. Sắc lệnh này là công cụ quan trọng thiết lập ách toàn trị Quốc xã. Thủ đoạn của Hitler là đưa Nhân Dân, đất nước ra làm đối tượng để y bảo vệ. Thực chất Nhân Dân đã bị đánh lừa và chính Nhân Dân trở thành nạn nhân đầu tiên của sự “bảo vệ“ này. Còn đất nước thì bị y chiếm làm của riêng ngay khi lên nắm quyền.

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Article-2394354-000E8A0200000258-190_634x719

- Ngày 5 tháng 3 1933, dưới sức ép của đa số đảng viên Quốc xã (đảng của Hitler), Quốc hội Đức ban hành Đạo luật Trao quyền (Ermächtigungsgesetz) cho phép chính phủ Đức, đứng đầu là Thủ tướng Hitler có quyền lập pháp mà không cần thông qua quốc hội, trao cho Hitler quyền hạn tuyệt đối, mở đường cho y thực hiện ách thống trị mang nặng đảng tính độc tài toàn trị khát máu lên toàn bộ nước Đức và tham vọng mở rộng ra toàn cầu.

- Hitler tiến hành tổ chức nhà nước theo kiểu đảng trị độc tài. Đảng Quốc xã kiểm soát và quyết định toàn bộ các vấn đề của đất nước theo đường lối của đảng. Đảng viên nắm các vị trí trong các cơ quan nhà nước và đoàn thể chính trị xã hội. Các quyền công dân không tồn tại. Nhiệm vụ hệ thống pháp luật là bảo vệ đảng, bảo vệ thiết chế nhà nước đảng trị. Quan hệ giữa công dân và nhà nước là quan hệ phục tùng một chiều mọi quyền lực nhà nước đảng trị.

- Quốc hội, tòa án, bộ đội, công an – dân phòng (Schutzstaffel & Sturmabteilung – SS & SA), An ninh (Gestapo ), Đoàn Thanh niên Quốc xã v.v. đều chịu sự lãnh đạo, chỉ đạo của đảng và phục tùng đảng, bảo vệ lợi ích của đảng, sẵn sàng đàn áp nhân dân với phương châm còn đảng, còn mình. Các lực lượng Công an, An ninh, Dân phòng được sử dụng làm công cụ của bộ máy đảng trị để trấn áp.

Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Images?q=tbn:ANd9GcTQm-Kf86ouBYRsTfZ5kKWpgO8Ga6CEa-Uk8JsFEAuRG6K-LZlI

- Tuyên huấn (Tuyên giáo) là bộ máy khổng lồ trong nhà nước Quốc xã dùng để định hướng dư luận, ca ngợi đảng, tuyên truyền cho bộ máy nhà nước, vu khống các lực lượng có quan điểm khác biệt, mở đường cho trấn phản, tiêu diệt. Không ai trong xã hội được đứng ngoài sự kiểm soát của đảng. Mọi người đều phải trở thành thành viên của các tổ chức đảng hoặc đoàn thể do đảng kiểm soát. Không thành viên xã hội nào được phép khước từ sự quan tâm này của đảng.

- Các khối phố, khu dân cư, các tổ chức, cơ quan, doanh nghiệp đều có mạng lưới chỉ điểm. Mọi người dân phải có lối sống hoà nhập vào tổ chức, không xa rời quần chúng (tức không có quyền riêng tư).

- Nhà tù, trại tập trung được dựng lên khắp đất nước để cải tạo, giáo dục và để tiêu diệt hàng loạt không cần xét xử.

- Mọi ý tưởng, chỉ đạo của đảng lập tức biến thành đường lối quốc gia và luôn nhận được sự nhất trí cao một cách cưỡng ép. Ai có ý kiến khác tức là chống đảng (đồng nghĩa chống nhà nước, nhân dân và dân tộc).

- Để kiểm nghiệm quyền hạn tuyệt đối của mình, ngày 14 tháng 7 năm 1933, Hitler ban hành đạo luật cho phép bỏ tù và giết bỏ toàn bộ những người chậm phát triển trí não, động kinh, điếc hoặc có các khiếm tật cơ thể khác, mà bọn Quốc xã gọi là ảnh hưởng đến chất lượng chủng tộc siêu việt của chúng. Các tổ chức nhà nước, đoàn thể, cả hệ thống chính trị Quốc xã của Hitler hăm hở vào cuộc. Chúng còn huy động cả Giáo hội Đức tham gia vào các hoạt động tội lỗi này với vai trò là một cánh tay của hệ thống chính trị.

- Con ác thú Quốc xã bây giờ đã có đủ nanh vuốt nuôi dưỡng bởi hệ tư tưởng cực đoan khát máu. Tuy nhiên, bộ máy tuyên giáo không ngừng ru ngủ Nhân Dân với mớ tư tưởng vì chủng tộc, vì Nhân Dân, vì đất nước của đảng.

- Các đạo luật Nuremberg 1935 (Nürnberger Gesetze) ban hành năm 1935 cho phép tiêu diệt cộng đồng Do Thái là chuỗi hoạt động chống lại loài người tiếp theo của Quốc xã vẫn dưới chiêu vì nước vì dân do đảng thực hiện.

- Hitler đi đâu cũng được bộ máy tuyên huấn dàn dựng để đám đông lên đồng tập thể, tung hô, ca tụng, được báo chí sùng bái, thêu dệt. Danh xưng Führer chỉ dành riêng cho Hitler. Lãnh tụ là thiên tài, là hiện thân của mọi chân lý, là người mặc nhiên có quyền cai trị đất nước và toàn dân. Phục tùng đảng, phục tùng, sùng bái lãnh tụ trở thành bổn phận của toàn xã hội.

“Đảng là Quốc trưởng Hitler, Quốc trưởng Hitler chính là nước Đức. Nước Đức chính là Hitler. Hitler muôn năm! Quốc trưởng Muôn năm! Muôn năm…!”

Cầu Nhật Tân


Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Images?q=tbn:ANd9GcTdNP8CtWpqv3ynXTi8R_3oX8ZzJDW-Rn24Xe8isEuWe4ZtBGJOsw
.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!    Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!  Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Nếu Hitler sống lại, chắc sẽ mỉm cười!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tập Truyện Ngắn Tình Cảm - Hai đường thẳng song song
» Luyện “cơ cười” ngày Tết - Thơ vui - Truyện cười
» Đừng lấy dối trá làm lẽ sống - Aleksandr Solzhenitsyn
» Nụ Cười Cuối Tuần
» VẤN ĐỀ CỦA SỐNG CÒN

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Chính Trị-
Chuyển đến