Tiêu đề: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Wed Aug 07, 2013 2:29 am
Viết từ Sài Gòn: Không thể tin gì và tin ai được nữa
7/29/2013 Văn Quang
Chưa bao giờ người Sài Gòn lại “bội thực” tin tức như thời đại này. Từ chuyện ăn đến chuyện chơi, tin tức giả thật lẫn lộn. Từ những tin khiến người dân lo sốt vó đến tin khiến người dân đàm tiếu lung tung, đôi khi luật pháp cứ như trò chơi, trò chơi lại thành luật pháp hay ít nhất nó cũng được biến thành “dự thảo” trình nơi này duyệt, nơi kia cho phép. Dự thảo chán rồi bỏ là chuyện hàng ngày ở huyện. Lại có cả dự thảo “bịa như thật” làm náo loạn dư luận. Ngay cả đến chuyện thống kê cũng “ông nói gà bà nói vịt”, cơ quan này báo nhiều, cơ quan kia nói ít, chẳng ông nào đúng. Dân xin phép chẳng tin ông nào cho đỡ lôi thôi.
Rồi hết Hà Nội thu phí xe gắn máy đến chuyện cả nước giật mình vì tăng giá xăng kỷ lục. Xoay qua mấy bác có tí tiển gửi ngân hàng cũng xính vính vì tin lãi suất ngày càng giảm cùng với giá đô la vọt lên và giá vàng nhảy múa loạn xạ khiến người dân hoa cả mắt, đã hoang mang càng hoang mang vì chẳng biết gửi đồng tiền mồ hôi nước mắt vào nơi nào cho yên thân. Chung quy nhìn nơi nào cũng thấy sợ.
Quá nhiều chuyện “thiên hạ sự” của người Sài Gòn, nói cả ngày không hết. Người dân lúc này nhìn nơi nào, hàng nào cũng thấy toàn độc là độc. Từ mớ rau, con cá, con cua đồng đến đủ loại thịt heo gà vịt đều có thể tẩm chất độc.
Xem ra việc thực phẩm nhiễm độc đã là quá quen thuộc, khi mới đây lại thêm cá tầm Trung Quốc, rau ngót, mướp đắng bị phát hiện nhiễm độc. Giờ đây tìm hàng nhập khẩu từ Trung Quốc sạch có lẽ còn khó hơn tìm hàng bẩn, độc, sau hàng loạt loại nhiễm độc đã công bố như nho, lê, táo, gừng, khoai tây, gà, vịt… giờ tới cá tầm nhập lậu cũng nhiễm chất cấm.
Từ nhà hàng cao cấp, các vị thích ăn heo sữa quay, vịt quay đến nhà hàng bình dân, nơi nào cũng có thể bị nhiễm độc.
Nhiều đám giỗ đám cưới và cả những người lao động ở một vài công ty đã có hàng chục thực khách lăn quay ra sau khi ăn uống thực phẩm được các nhà hàng mang tới.
Bây giờ đúng là không thể tin gì, tin ai được nữa, con dấu, giấy tờ cũng bị làm giả, Cục trưởng Cục Bảo Vệ Thực Vật thì biết rau, củ, quả nhiễm độc vẫn khuyên dân cứ ăn, còn người buôn bán thì vì lợi nhuận loại gì cũng sẵn sàng bán… Cứ như trước mặt là cả một tấn tuồng bắt tay nhau gài sẵn guồng máy “lậu” và “độc”, chẳng anh nào thoát được chui đầu vào rọ. Người tiêu dùng nào cũng không thể là “thông thái” được nữa. Chỉ còn biết “nhắm mắt đưa chân”, ăn bừa may ra thì không chết.
Nhưng chuyện thiết thân phải nói đến trước hết là chuyện gạo ngâm hóa chất, điều này càng khiến người dân lo lắng hơn. Nhất là những bác lao động và công tư chức loại cơm hàng cháo chợ hoảng hồn.
Gạo ngâm bột trắng, cơm nở nhiều gấp đôi
Như bạn đã thấy, từ mấy chục năm nay hàng tẩm chất này chất kia nhiều vô kể, nhưng chuyện gạo tẩm hóa chất là chuyện mới nhất, lạ nhất tại TP Sài Gòn và có thể còn nhiều nơi khác nữa mà người dân không thể tưởng tượng ra. Đây là một “sản phẩm mới nhất”, ly kỳ nhất mà các bà nội trợ cũng chưa bao giờ nghĩ ra.
Muốn biết, chịu khó đến chợ Bà Chiểu thuộc vùng Tân Định là bạn có thể biết ngay.
Từ lâu chợ Bà Chiểu (quận Bình Thạnh, TP Sài Gòn) được biết đến là khu chợ lâu đời, buôn bán nhiều loại gia vị nổi tiếng và tiểu thương nào cũng có sẵn mấy chục lượt khách quen đến mua hàng ngày. Chợ bán nhiều loại gia vị từ quế, hồi, đến các loại bột làm bánh, bột nổi… và mỗi hàng lại có những loại tạp phẩm không giống ai để cạnh tranh lợi nhuận.
Theo tiết lộ của một phục vụ quán cơm trên đường Võ Văn Ngân (quận Thủ Đức, TP Sài Gòn ) thì chỉ cần 1 muỗng canh loại bột màu trắng này có thể “hóa phép” cho 10 kg gạo nở bung trắng đều, hạt to mẩy khi đã chín thành cơm tương đương như khi nấu 20 kg gạo thông thường mà không mất nhiều công. Loại gia vị này được chủ quán cơm cho biết mua tại chợ Bà Chiểu.
Vỏ bọc tiếng Anh nhưng bên trong toàn chữ Tàu
Chị P (tên chủ sạp P.H) cho biết: “Loại này chỉ bán cho người quen hoặc có khách hỏi mới đưa chứ không bán đại trà”. Vì thế khi thấy khách tìm mua chị mới lôi ra 1 gói nhỏ màu đỏ bằng giấy và bảo đây là loại bột giúp hô biến gạo thành cơm nhiều và nhanh chóng.
Ngoài vỏ gói bột ghi hầu hết bằng tiếng nước ngoài, không có nhãn mác hay hạn sử dụng nhưng chủ sạp vẫn khẳng định đây là hàng nhập. Xé vỏ giấy ra thì thứ bột trắng, nhỏ mịn như đường cát này có mùi thơm nhẹ. Tuy nhiên, gói giấy bọc vỏ bên ngoài lại in chữ Tàu chằng chịt.
Chỉ cần ngâm 15-20kg gạo chung với 1 muỗng canh nhỏ loại bột này rồi đem hấp khoảng 1 tiếng, gạo sẽ nở bung, cho lượng cơm nhiều gấp đôi so với bình thường. Thêm nữa loại bột này còn có tác dụng làm cơm chín rất nhanh, chị P nói: “Ngâm bột này vừa giúp gạo nở nhanh, nhiều và chín mau mà không mất công làm gì cả”.
Chị T., 35 tuổi, thâm niên bán cơm vỉa hè 5 năm cho biết, dân trong nghề gọi bột này là bột nở có tác dụng làm thịt nhỏ to ra gấp 2, hạt gạo ngâm đem hấp lên to ra gấp 2,3 lần mà chẳng cần công sức gì cả. Vì vậy “một ngày ước tính bán 40kg gạo, nhưng kỳ thực chúng tôi chỉ bỏ tiền mua 15-20kg gạo thôi bởi cho bột vào ngâm gạo rồi hấp lên ra cơm nở, xốp và chín nhanh mà nhiều lắm. Nhưng cơm vì thế ăn không dẻo, bị sống sượng”.
Nhiều khách ăn cơm rẻ hàng ngày cho biết, họ ít khi quan tâm đến việc cơm ra sao mà chỉ chăm chăm xem rau, thịt, cá có sạch và ôi thiu hay không. Vì thế việc cơm nở từ gạo ngâm bột trắng hóa chất gì đó với họ là ngoài sức tưởng tượng.
Có chất độc hay không chưa biết
Cục an toàn thực phẩm thuộc Bộ Y Tế cũng liên tục đưa ra những khuyến cáo cho người dân nên chọn những loại thức ăn có nguồn gốc xuất xứ, hợp vệ sinh để bảo vệ sức khỏe.
Theo các bác sĩ ở trung tâm chống độc TP Sài Gòn, mùa hè là thời điểm số bệnh nhân bị ngộ độc thực phẩm phải nhập viện tăng cao. Vì vậy người dân nên hạn chế ăn các loại thức ăn không rõ nguồn gốc, thức ăn đường phố vì đó là nơi rất dễ bị nhiễm khuẩn, quy trình chế biến và bảo quản đều không bảo đảm. Đó chỉ là lới khuyến cáo “chung chung” cho có việc làm.
Tuy nhiên, cho đến nay chưa cơ quan nào chịu nghiên cứu và công bố rõ ràng loại hóa chất tẩm vào gạo này có chất độc không? Dân đang chờ, nhưng… quan không vội!
Ông cục trưởng khuyên dân: Có chất độc vẫn ăn được
Chuyện ngược lại và cũng là thứ chuyện ngược đời là biết khoai tây Trung Quốc có độc nhưng người đứng đầu Cục Bảo Vệ Thực Vật thuộc Bộ Nông Nhiệp Phát Triển Nông Thôn (NNPTNT) VN lại nói “phải chấp nhận”.
Ông Nguyễn Xuân Hồng, Cục trưởng Cục Bảo vệ thực vật – Bộ NN-PTNT, đã nhìn nhận như vậy quanh vụ 26 tấn khoai tây Trung Quốc có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt 16 lần ngưỡng cho phép vừa bị phát hiện tại TP Đà Lạt.
Khi được phóng viên hỏi: Thưa ông, nếu vừa qua TP Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng không phát hiện được 26 tấn khoai tây Trung Quốc có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt 16 lần ngưỡng cho phép thì người dân đã bị đầu độc?
Ông Nguyễn Xuân Hồng đã trả lời: Trong trường hợp như thế thì bất cứ nước nào trên thế giới đều phải chấp nhận. Bởi vì không phát hiện ra thì thôi, cũng như nhiều trường hợp, đi khám mãi mà bác sĩ không phát hiện ra bệnh nhưng thực chất là đang mắc bệnh.
Hiện nay, trên thế giới cũng chỉ đến mức độ như thế thôi, kể cả các nước phát triển nhất họ cũng đang áp dụng những biện pháp như vậy. Bất cứ phương pháp kiểm tra gì trên thế giới cũng có độ rủi ro chứ không bao giờ được tuyệt đối 100%.
Ông Hồng khẳng định “Mức dư lượng tối đa cho phép là mức mà trong thương mại người ta đưa ra, nó rất an toàn… không phải cứ vượt ngưỡng tối đa cho phép là mất an toàn”. Ông giải thích thêm: “… Hằng ngày, 1 thanh niên 18 tuổi phải ăn 3.000 cây xà lách hoặc 1 cô gái phải ăn 354 quả táo. Khi các loại rau quả này có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt ngưỡng cho phép, phải liên tục ăn như thế thì nó mới ảnh hưởng đến sức khỏe”.
Lại bảo vệ các thứ rau nhiễm độc nhưng… không độc
Sau khi khuyên người dân hãy cứ ăn khoai tây Trung Quốc nhiễm độc gấp 16 lần mức cho phép, và một mực bảo vệ củ khoai tây, Cục trưởng Cục Bảo vệ thực vật (Bộ NN&PTNT) Nguyễn Xuân Hồng lại tiếp tục lên tiếng bảo vệ là rau ngót, quả mướp đắng dù có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt ngưỡng vài lần nhưng vẫn không độc. Và nếu có độc thì chẳng qua do người dân không biết ăn đúng cách.
Nhưng tại cuộc họp ngày 8/7, Bộ trưởng Bộ NN&PTNT Cao Đức Phát, đã yêu cầu các đơn vị chức năng phải kiểm tra, làm rõ sai phạm trong vụ khoai tây Trung Quốc tại Lâm Đồng bị phát hiện tồn lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt ngưỡng cho phép. Đồng thời ông cũng yêu cầu đưa rau ngót và mướp đắng vào chương trình giám sát cả năm nay.
Trong lúc các lãnh đạo đang ngồi phòng lạnh dự hội nghị trên, Cục trưởng bảo vệ củ khoai tây, lá rau ngót, Bộ trưởng chỉ đạo kiểm tra, giám sát, làm rõ… thì ngoài phòng họp, khoai tây Trung Quốc đã tràn ngập Hà Nội, với giá chỉ 10.000 – 14.000 đồng/kg. Không riêng gì ở Đà Lạt, TP Sài Gòn đã kiểm tra và thực tế khoai tây TQ vẫn được báy bán khắp chợ.
Kính thưa Cục trưởng: Chất độc không thể ăn được!
Ngay sau khi lời phát biểu của ông Nguyễn Xuân Hồng, Cục trưởng Cục Bảo vệ thực vật – Bộ NN-PTNT, khi cho rằng dù dư lượng thuốc bảo vệ thực vật vượt ngưỡng cho phép 16 lần nhưng khoai tây Trung Quốc vẫn an toàn đã bị dư luận phản đối dữ dội. Đây không phải lần đầu ông cục trưởng phát biểu gây sốc.
Bạn đọc có nick culi phản đối: “Ông trả lời với dư luận gì mà kỳ vậy? Ông chấp nhận nhưng những người mẹ, những người cha không thể “chấp nhận” cho con cái mình ăn những thứ độc phẩm như vậy được. Không có một quốc gia nào chấp nhận cho dân tộc mình ăn đồ độc”.
Bạn đọc có nick Râu rầu bất bình: “Không ngờ Cục trưởng Cục Bảo vệ thực vật lại có thể phát biểu những câu mà tôi đọc xong cảm thấy bị khinh thường như thể một người lớn đang dỗ dành em bé quấy khóc vì bố mẹ nó thất hứa không mua quà”.
Đối với bất kỳ ai và bất kỳ loài vật nào, chất độc không thể ngửi, hít, chứ chưa nói là ăn vào. Do vậy, ở riêng 26 tấn khoai tây Trung Quốc bị phát hiện dư lượng thực vật cao gấp 1 lần cho phép mà ông Hồng nói vẫn an toàn thì không một ai chấp nhận được.
Bạn đọc Hữu Châu nói: “Với cách lập luận của ông Nguyễn Xuân Hồng thì người tiêu dùng nên tự cứu mình thôi”.
Đây không phải lần đầu tiên ông Cục trưởng Nguyễn Xuân Hồng phát biểu gây sốc mà theo bạn đọc là quá vô cảm trước người dân.
Còn nhớ ở vụ táo Trung Quốc nhiễm độc, trên Báo Người Lao Động số ra ngày 22-6-2012, ông Nguyễn Xuân Hồng cũng khẳng định: Chất độc trong táo Trung Quốc ở ngưỡng an toàn. Dẫn kết quả phân tích 40 mẫu táo Trung Quốc có chứa hóa chất độc hại thiram với hàm lượng 0,08 ppm, trong đó 15 mẫu có hóa chất aren ở mức từ 0,02 – 0,11 ppm, ông Hồng khẳng định chất độc thấp hơn ngưỡng cho phép và trong ngưỡng an toàn khi sử dụng.
Ngay sau tuyên bố này, hàng trăm bạn đọc đã gửi ý kiến phản đối kịch liệt. Bạn đọc cho rằng chất độc vẫn là chất độc và khi đã là chất độc thì không có ngưỡng, chỉ thấy nguy hại cho sức khỏe.
Ban mttl nói tuột ra: Thế thì không cần Cục Bảo vệ thực vật nữa. Dân Việt Nam chúng ta đang nuôi báo cô một số người vô tích sự…
Ban Lanh liên tưởng tới một số cơ quan có trách nhiệm khác: Không chỉ riêng ông cục này, mà các ông cục khác, bộ khác như hải quan, quản lý thị trường,…. những người hàng tháng được người dân trả tiền lương vì công việc của mình thì hãy có trách nhiệm với công việc hơn, còn nếu thấy không làm được thì mạnh dạn từ chức để người khác lên làm, chứ đứng phát biểu như ông cục này thì người dân chúng tôi không hài lòng.
Tạm ngưng chuyện ông cục trưởng ở đây để bạn đọc khỏi bị ngộp.
Kinh khủng hơn nữa là ép dầu ăn từ lạc và… cao su
Người dân xã Điện Thọ (huyện Điện Bàn, Quảng Nam) đến mùa hái lạc xong, đem tới nhà ông Trương Căn (trú tại thôn Châu Lâu, xã Điện Thọ) ép lấy dầu. Nhưng khi đem hàng ngàn lít dầu lạc về để chế biến thức ăn thì phát hiện có mùi khét (giống mùi cao su bị cháy) cùng khói đen bốc lên.
Ông Căn sau đó thừa nhận, trong khi chạy máy để ép dầu lạc, ông đã dùng các miếng cao su (từ ruột lốp xe máy), có độ dài khoảng 10 cm, rộng 2 cm, để bỏ vào máy ép. Vì khi chạy máy ép dầu thì máy thường bị kẹt vì dầu lạc bám vào thân máy, bỏ cao su vào máy là để “bôi trơn”, chống máy bị kẹt.
Theo các chuyên gia dinh dưỡng, dầu ăn trộn lẫn cao su có thể gây bệnh ung thư, nhẹ thì gây rối loạn tiêu hóa. Không biết bao nhiêu gia đình ở VN đã được dùng thứ dầu ăn đặc biệt này?
Làm giả con dấu thú y để bán thịt thối
Lâu nay thịt thối thường được các lái buôn tuồn đi tiêu thụ bằng cách trộn lẫn với thịt tươi để bán, hoặc tuồn vào các nhà hàng, quán ăn, nhưng những cách làm đó xem ra đã quá quen thuộc, dễ bị phát hiện, mà lúc nào cũng phải run sợ bị lực lượng chức năng kiểm tra, khách hàng cũng dè chừng hơn.
Nhưng mới đây, các con buôn thịt thối đã “cao tay hơn”, mà dùng từ chuyên môn gọi là “diễn biến phức tạp, với mức độ ngày càng tinh vi”, đó là làm giả cả con dấu thú y để đóng lên thịt và giấy tờ kiểm dịch.
Ngày 13/7 vừa qua, công an thị xã Dĩ An (Bình Dương), khi kiểm tra một xe tải đông lạnh chở 10 thùng xốp lớn, bên trong chứa khoảng 100 con heo sữa đã rỉ nước vàng, bốc mùi hôi thối, đang trên đường từ Quảng Ngãi vào quận 5 (Sài Gòn) để tiêu thụ. Chủ lô hàng được xác định là Nguyễn Hồng Thanh (30 tuổi, ở Tiền Giang).
Kiểm tra giấy tờ liên quan đến lô hàng, công an phát hiện và thu giữ một con dấu kiểm dịch thú y (hình vuông), có mã số của Chi cục Thú y tỉnh Quảng Ngãi. Chủ lô hàng khai đã tự khắc con dấu này tại nhà riêng, mỗi lần vận chuyển heo sữa từ Quảng Ngãi vào TP Sài Gòn sẽ sử dụng để đóng lên giấy tờ và đóng lên thịt heo…
Chỉ kể bằng ấy thủ đoạn và chất độc hại trong thực phẩm thôi, hầu như gia đình nào, già trẻ lớn bé đều cảm thấy mình đã bị lừa, bị đầu độc từ lâu mà không hể hay biết. Trong tình hình này thì mỗi gia đình đều phải tự cứu lấy nhau thôi. Tin cái gì, tin vào ai bây giờ?
Đến chuyện “bịa” như thật làm nhiều bà hết hồn
Gần đây, một nguồi tin rất “giật gân” được báo mạng lớn tại VN đưa lên rồi nhiều báo khác cứ thế đăng lại: Chi cục Dân số – Kế hoạch hóa gia đình TP Sài Gòn mới đây đề nghị với UBND thành phố về việc bắt buộc khám sức khỏe trước khi làm thủ tục đăng ký kết với cả vợ lẫn chồng, mục đích là để tránh những bệnh có thể ảnh hưởng đến hạnh phúc hôn nhân. Tiện thể, chi cục cũng đề nghị nên quy định về độ tuổi được phép mang thai của phụ nữ, cụ thể là không được quá 33 tuổi.
Trên tờ Báo Phụ Nữ VN ngày 11-07-2013 đã báo động “Không chửa gấp thì… không kịp?”
Mặc dù là một lời báo động vui nhưng thực sự nó cũng đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến nhiều bà hiếm muộn không chỉ ở TP Sài Gòn mà còn ở nhiều địa phương khác bởi TP Sài Gòn thực hiện được thì các nơi khác cũng làm được.
Từ đó phát sinh nhiều chuyện “bên lề” nửa đùa nửa thật, khá thú vị. Ngay sau khi đọc xong tin trên mạng, Hà Mi, người 2 tháng nữa tròn 33 tuổi nhưng chưa lấy chồng, treo status: “Cần tìm người cho giống gấp hôm nay, muộn hơn không kịp chửa trước 34 tuổi, bị phạt thì chết em”. Hà Mi bảo, cô treo đùa vậy thôi, vì biết thừa một cái đề xuất vô lý như thế chẳng bao giờ được chấp nhận để áp dụng, thế nhưng cũng có người hết hồn. Con em họ tôi 32 tuổi, mới có một đứa con, lẽ ra cũng chửa đứa thứ hai rồi nhưng chồng nó lại đi học nước ngoài, gần 2 năm nữa mới về. Nó nói hay em bảo ảnh về ít ngày, đúc con rồi đi. Tôi mắng bảo mày khùng hả, tao còn chưa lo nữa là mày”.
Anh Đình Tú, 37 tuổi, kỹ sư công nghệ thông tin làm việc cho một cơ quan thuộc ngành giáo dục, kể, sáng nay mấy cậu trong phòng anh cứ rao ầm lên: “Chị em ai cần đúc con ngay không, anh em sẵn sàng hỗ trợ miễn phí đây. Chị nào gái ế, ba mấy tuổi chưa có chồng thì nhờ luôn kẻo lát nữa xếp hàng không kịp, chị nào chồng đi công tác đăng ký sớm nhé”. Chị em cũng hưởng ứng rôm rả không kém. Một chị, có chồng đang làm việc cách đó 9 cây số, bạo mồm: “Gọi chồng sang chắc không kịp, thôi cậu nào giúp chị thì giúp luôn kẻo hết giờ”.
Bà chị già nhất phòng kêu: “Cả tao nữa, tao cũng cần”. Mấy ông em nhao nhao: “Bà già rồi còn đú, 35 tuổi, quá đát mất 2 năm rồi nhá”. Chị cười hề hề: “Nhân lúc họ mới đề xuất chứ chưa được phê chuẩn, tao tranh thủ làm tí. Mai mốt cái quy định ấy được duyệt thì tao lỡ có chửa rồi, chả nhẽ bắt tao phá à?”
Đại khái có những chuyện “tếu” như vậy song không hẳn là không có những bà chị lớn tuổi mà chưa có chồng không lo lắng, “điệu này chắc hết lấy chồng được rồi!”.
Phóng viên vẽ rắn thêm chân
Nhưng thật ra đây chỉ là thứ chuyện “bịa” hoặc vẽ rắn thêm chân của một phóng viên báo mạng phỏng vấn bà Tô Kim Hoa – chi cục trưởng Chi cục Dân số và kế hoạch hóa gia đình TP Sài Gòn, sau đó về tung tin này lên mạng.
Bà Tô Kim Hoa cho biết ngày 11-7 phóng viên C.T. của một tờ báo điện tử – tác giả bản tin đầu tiên đề cập đến việc đề nghị phụ nữ sau 33 tuổi không nên mang thai. Phóng viên C.T. đã thông tin không chính xác dẫn đến hiểu nhầm là Chi cục Dân số và kế hoạch hóa gia đình TP Sài Gòn đề nghị quy định độ tuổi phụ nữ mang thai không quá 33. Thực tế, chi cục chỉ đề nghị quy định độ tuổi mang thai cho những trường hợp thụ tinh nhân tạo. Bà Hoa cũng xác nhận bản tin trên đã có sơ sót nhưng cũng đã nói rõ bối cảnh thông tin là trao đổi thông tin bên lề cuộc họp.
Tuy nhiên theo bà Hoa, nhiều trang thông tin và báo điện tử khi dẫn lại thông tin đã cố tình lờ đi bối cảnh trao đổi thông tin mà ghi thành “đó là đề xuất đã gửi đến UBND TP”.
Chưa dừng lại ở đó, một số trang thông tin và báo điện tử còn thêm thắt, dùng các từ “cấm”, “bắt buộc”, “yêu cầu”… rồi tạo diễn đàn, lấy ý kiến các chuyên gia, thậm chí cả một lãnh đạo cơ quan pháp luật ở Quốc hội về việc cấm phụ nữ trên 33 tuổi mang thai.
Bà Hoa nói: “Chính những bài báo này mới làm trầm trọng sự việc, gây ra bất bình đối với người dân. Thật sự tôi buồn và thất vọng”.
Như thế thì quả thật bây giờ chẳng còn biết tin nào thật tin nào giả ngay trên những tờ báo “chính thống” nữa, cũng như chuyện “huyền thoại tay không quật ngã trực thăng UH–1 của Mỹ” vậy.
Văn Quang
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Viết từ Sài Gòn: Việt Nam tự chìm dần trong quỹ đạo Trung Quốc Thu Aug 08, 2013 3:40 pm
Viết từ Sài Gòn: Việt Nam tự chìm dần trong quỹ đạo Trung Quốc
Hạ Đình Nguyên (bản gốc - Blog Người Lót Gạch) - Sự ngu trung của trí tuệ và trạng thái bạc nhược của tinh thần, dưới ngọn cờ XHCN, đảng CSVN đã dắt dẫn VN dấn bước vào con đường ngày càng khó khăn. Sau 10 năm chiến tranh vừa công khai vừa âm thầm, mất đất và mất đảo, Đảng CS VN sang tận bên Tàu, tại Thành Đô năm 1991, ký kết với Đảng CSTQ một Hiệp ước bí mật mà 20 năm sau, nhân dân và “Quốc Hội” VN, chưa biết nội dung, chỉ biết đó là văn kiện tái ban giao, hữu nghị với khẩu hiệu16 chữ vàng được treo dán khắp nơi. Mọi đau thương, mất mát vừa qua (sinh mạng, đất liền, biển đảo) đã không được phép nhắc tới. Hai mươi năm, vô vàng sự kiện nguy hiểm cho VN đã được TQ triển khai thực hiện ở VN. Căn cứ trên những lời phát biểu của các lãnh đạo VN, có thể nhận biết rằng, những gì TQ muốn, VN gần như đồng thuận, những vấn đề nhân dân quan tâm thì cho là nhạy cảm, nói úp mở và né tránh...
* Tháng 9-2012 • Việt Nam trong vòng xoáy. • Lực hút của quỹ đạo Trung Quốc. • Cuộc kháng chiến lại bắt đầu.
VÒNG XOÁY ĐÔNG VÀ TÂY. Việt Nam là một quốc gia đã tồn tại hơn 4.000 năm, với lịch sử chiến tranh giữ nước liên tục chống lại các cuộc xâm lăng của phương Bắc. Việt Nam, cũng như hầu hết các quốc gia phương Đông đều bị lạc hậu trước sự phát triển của phương Tây, bị phương Tây đô hộ bắt đầu từ giữa thế kỹ 19. Việt Nam, cũng như TQ, đã trải qua hơn 100 năm đấu tranh, chống lại các cường quốc xâm lăng, để giành quyền sống và nền độc lập của mình. Chủ nghĩa Cộng sản xuất hiện từ phương tây đã du nhập vào LX, TQ, VN và nhiều quốc gia khác, trở thành phương tiện tạo thêm một sức sống mới, vượt qua chế độ Phong kiến đã lạc hậu, làm kích thích tinh thần chiến đấu cho mục tiêu độc lập dân tộc và ý thức mới về một thể chế dân chủ, các nước đã cùng đứng chung trong một hệ tư tưởng là Chủ nghĩa CS.
VÒNG XOÁY Ý THỨC HỆ. Giữa thế kỷ 20, thế giới chuyển hóa thành hai phe, phe theo chủ nghĩa Cộng sản và phe chống chủ nghĩa Cộng sản. Việt Nam là một nước nhỏ, nằm vào vị trí địa-chính trị quan trọng nên đã trở thành trận địa giao tranh của hai thế lực, tiếp tục chìm trong máu lửa, trong khi các nước lớn LX, TQ thì đã sớm giành được độc lập, thoát ra khỏi chiến tranh.
Thời đại bước vào một vòng xoay mới: Phe chống chủ nghĩa Cộng sản - mà ta quen gọi là chủ nghĩa Tư bản – do sự phát triển khoa kỹ thuật, và tinh thần đấu tranh cho khát vọng dân chủ, đã chuyển hóa thành thể chế dân chủ ngày càng tốt hơn, đưa xã hội tiến lên một bước văn minh, các giá trị sống con người được tôn trọng và có luật pháp nâng đỡ, với mô hình tam quyền phân lập, đã thuyết phục hầu hết các quốc gia trên thế giới đi theo. Trong khi đó, phe theo chủ nghĩa Cộng sản, thực hiện mô hình XHCN, với Liên Xô là 80 năm, TQ hơn 50 năm, theo cơ chế tập quyền độc đoán, trở thành một thể chế xơ cứng, chậm phát triển, tệ nạn chuyên quyền, hối lộ trong giới cầm quyền trở thành hệ thống. Nội bộ giới cầm quyền liên tục trải qua những cuộc thanh trừng nhau đẫm máu, nhân dân bị buộc phải sống trong khuôn khổ bị chỉ huy toàn diện. Khát vọng tư do của nhân dân và của một bộ phận lớn những người có ý thức trong đảng CS Liên Xô đã thúc dục họ cùng nhau tự đứng lên, làm một cuộc cách mạng thay đổi thể chế cũ của 80 năm qua, sang thể chế mới: Từ bỏ chủ nghĩa xã hội, giải tán đảng CS, chuyển sang cơ chế dân chủ, hội nhập vào thế giới, không xem quốc gia khác là kẻ thù, chỉ chăm lo cho sự phồn vinh của đất nước mình trong tinh thần cạnh tranh toàn cầu theo luật chơi bình đẳng. Liên xô, vốn là quốc gia đi đầu, được xem là thành trì của phong trào Cộng sản quốc tế, nay không còn nữa. Hệ tư tưởng chủ nghĩa CS đã bộc lộ tính bất khả thi về mặt thực tiển, lẫn rối loạn về mặt lý thuyết ở quy mô thế giới (Điển hình thực nghiệm tại hai quốc gia lớn nhất là LX và TQ đều thất bại). Từ đây cũng chính thức chấm dứt cuộc đấu tranh ý thức hệ của chủ nghĩa CS quốc tế, mà Việt Nam đã là nạn nhân đẫm máu lâu dài nhất. Còn lại ngày nay, chỉ là sự rơi rụng cuối mùa của giai đoạn lịch sử, tiếc thay, trong đó có VN, Lào, Bắc Triều Tiên, mà TQ là kẻ đứng đầu, còn mang tên là chủ nghĩa xã hội
Tên gọi, thật ra không quan trọng, vì nó chỉ là sự giả danh.
Giả danh, có nghĩa là ẩn danh để lợi dụng.
Nó có giá trị cho kẻ lợi dụng và có nguy hại cho người bị lợi dụng.
Chế độ Cộng sản TQ, thực chất chưa bao giờ mang khát vọng XHCN, như khát vọng tốt đẹp ban đầu của người khai sinh ra chủ thuyết Cộng sản (Karl Marx). Cộng sản TQ, trong suốt thời kỳ cai trị của Mao Trạch Đông, thực hiện mô hình XHCN theo cách của mình, hơn nửa thế kỷ đã không thành công. Nội bộ không ngừng đấu tranh giành quyền lực, lên tiếp gây ra những đợt thanh trừng đẫm máu, người dân sống trong nghèo đói và lạc hậu. Lãnh đạo đảng CSTQ, bên ngoài vẫn khoát áo “XHCN mang màu sắc TQ”, nhưng bên trong âm thầm chuyển sang chủ nghĩa dân tộc Đại Hán cực đoan với tham vọng bành trướng. Tận dụng thời cơ Mỹ đang bận bịu sa lầy với trong cuộc chiến tranh VN, Mao kết giao với Mỹ, phản bội VN – người cùng chiến hào XHCN – vào thời điểm cheo leo nhất của VN, họ chớp thời cơ chiếm quần đảo Hoàng sa của VN (1974). Vào thời kỳ Đặng Tiểu Bình, nhằm lúc VN khó khăn nhất, họ tiến quân công khai đánh VN (1979), chiếm thêm 5 đảo của quần đảo Trường sa VN (1988). Sau đó, chúng giương cao chiêu bài 16 chữ vàng để khỏa lấp việc chiếm đoạt và trấn an người VN nhẹ dạ, dưới danh nghĩa “gác lại tranh chấp” vì “cùng chung lý tưởng xhcn”, “cùng là đảng CS anh em”. Trong 10 năm phản bội VN và kết giao với Mỹ, Đặng đã nhanh chóng phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật, hiện đại hóa quân sự, và trở thành một cường quốc thế giới. Và nay, Bắc Kinh quay ra thách thức với Mỹ, giành quyền phân chia trật tự thế giới theo tham vọng của mình. Cụ thể, chúng muốn khống chế các quốc gia vùng châu Á, mưu toan chiếm trọn biển Đông và tham vọng chia đôi biền TBD với Mỹ và thế giới còn lại. Chúng bất chấp đời sống của nhân dân TQ, và cả nhân dân thế giới, về sinh mạng, về nhân phẩm, về giá trị quyền làm người, về mọi giá trị chung mà nhân loại đang vun đắp. Chúng đang hiện hình trước mắt nhân loại là một con quỹ dữ. Chúng quên rằng chúng sẽ gặt bão sau khi chúng đã gieo gió.
Chiến tranh gọi là ý thức hệ giữa hai phe, giờ đây hoàn toàn chấm dứt. Thay vào đó là cuộc khủng hoảng giữa tham vọng bành trướng vai trò nước lớn của Trung Quốc, với các lực lượng chống bành trướng của các nước trong khu vực, kể cả Mỹ, đã đặt VN vào tình huống cực kỳ khó khăn trong vùng xoáy khốc liệt.
VÒNG XOÁY CỦA NƯỚC LỚN. Vị trí địa – chính trị Việt Nam luôn đứng ở đầu sóng ngọn gió, tự nó là yếu tố nguy hiểm, luôn là thử thách ý chí VN về sự quyết định sinh mệnh của mình. Phía TQ với tham vọng bành trướng bá quyền thì đã rõ, chúng đang uy hiếp an ninh các nước khu vực biển Đông, đặc biệt VN là chặng đầu trên con đường xâm lược, với tương quan lực lượng ở thế áp đảo VN.
Phía Mỹ đang toan tính giữa các chọn lựa đối sách với TQ: Kìm chế quyền lực - chia sẻ quyền lực – hay nhường sự lãnh đạo khu vực châu Á cho TQ? Giáo sư Hugh White (ĐH QG ÚC), tác giả của phân tích nói trên, trong tác phẩm mới xuất bản “Sự Lựa Chọn TQ” (The China choice) cho rằng TQ đã lớn mạnh ở mức cân bằng, thậm chí có khả năng đảm nhiệm thay vai trò của Mỹ tại đây. Cả ông người Việt, GS Nguyễn Mạnh Hùng (ĐH George Mason, HK) cũng tán thành phương án giữa: “Tốt nhất, HK nên chọn chia sẻ quyền lực với TQ và buông lỏng uy thế tối cao của mình”, đặc biệt ở khu vực Đông Dương cũ (Việt-Miên-Lào). Nguyên Thủ tướng Úc, Paul Keating cũng đồng tình: “Chúng ta (ÚC) cần một kết cấu nhằm giúp TQ can dự vào khu vực (châu Á-TBD) thay vì kìm chế họ”. Khi bà Ngoại trưởng Clinton chạy vòng quanh châu Á, nhằm củng cố tinh thần các nước đồng minh, thì ngày 4-9, tại Bắc Kinh, Dương Khiết Trì nói thẳng với bà: “Quan điểm của TQ là nhất quán và rõ ràng, TQ có chủ quyền tại các đảo ở biển Đông và vùng nước lân cận” và gợi ý chia phần: “không nơi nào mà TQ và Mỹ chia sẻ lợi ích và tương tác thường xuyên hơn là khu vực châu Á-TBD”. Trước đó mấy ngày, Tổng Thống Mỹ Obama thì nói lơ lững về phương án chia sẻ quyền lực, rằng: “Đó là điều không dễ làm!”
Chúng ta không biết thật sự điều gì sẽ xảy ra? Họ e ngại cái giá phải trả cho sự xung đột có thể dẫn đến một cuộc chiến tranh hạt nhân, trước một TQ quá tham lam và liều lĩnh đang cố vươn lên nầy? Tiến sĩ Tim Huxley (Viện Nghiên cứu Quốc tế London), người khá hiểu VN, cho rằng suốt lịch sử VN đã từng lệ thuộc và từng chiến đấu với TQ, trong trường hợp thả rơi Đông Dương vào tay TQ, với lời tiên đoán có lẽ không sai: “Đưa VN vào quỹ đạo của TQ, cũng giống như bắt đầu một cuộc chiến” (ý nói rằng VN sẽ không chịu khuất phục và sẽ tiến hành cuộc chiến đấu chống lại như lịch sử đã từng diễn ra). Vấn đề TQ, không chỉ riêng là vấn đề liên quan VN. Chúng ta đã từng nghe và thấy, nước Mỹ luôn đề cao và can thiệp mạnh mẽ các vấn đề về nhân quyền trên khắp thế giới. Và đây, con quỹ dữ Bắc Kinh, chính là vấn đề nhân quyền ở quy mô thế giới, đang là một thử thách nặng nề cho nhân loại hôm nay. Nó không được giải quyết, đồng nghĩa với sự suy sụp nghiêm trọng về khát vọng vươn lên của một loài người có ý nghĩa hơn. Tuy nhiên, một buổi tiệc có vui vẻ náo nhiệt hay không, cũng tùy thuộc thái độ của từng thành viên tham dự, cũng như trong kinh thánh đạo Ki-tô có câu “ Nếu ngươi không chịu xòe bàn tay ra, thì ân sủng của Chúa cũng không đến được.” Sự xòe bàn tay ra không có nghĩa là van xin hay dấu chỉ sự yếu thế, đối lập với động thái màu mè, mà là bộc lộ tính quyết đoán của mình, là giá trị của tính cách trong sự chọn lựa. Thái độ của VN sẽ quyết định sinh mệnh của VN, như lịch sử đã mách bảo cả hai chiều: kiên quyết hay nhu nhược.
LỰC HÚT CỦA QUỸ ĐẠO TRUNG QUỐC. Lịch sử mấy ngàn năm cho thấy, mỗi thời kỳ TQ hưng thịnh thì đem quân đi đánh chiếm các quốc gia lân cận. VN mãi mãi là miếng mồi ngon của chúng, như miếng mỡ trước miệng mèo, con mèo của bản năng nguyên thủy. Thời đại ngày nay các quốc gia đều có mối liên hệ ràng buộc toàn cầu, không cho phép một quốc gia đem quân đi đánh chiếm một quốc gia khác theo cách trắng trợn. Nhưng một Trung Quốc Cộng Sản ngoại lệ, có thể làm điều ngoại lệ. Một mặt chúng tìm cơ hội khiêu khích để lấy cớ gây chiến tranh, một mặt, chúng tạo áp lực và gặm nhấm dần từng ngày, từng phần đất liền, biển và đảo. Mặt khác, mưu mô hơn, là sách lược xâm lăng bằng “sức mạnh mềm”mà chúng đã thực hiện lâu nay. Ngày xưa, khi quân nhà Thanh kéo sang xâm lược VN với khẩu hiệu “Phù Lê, diệt Trịnh” (ủng hộ nhà Lê, tiêu diệt chúa Trịnh), nay ý đồ của chúng là phương châm “Phù Đảng, diệt Quốc” (ủng hộ đảng CSVN, thôn tính nước Việt Nam) dưới chiêu bài hai nước cùng là CNXH, cùng là Đảng CS anh em!
Sự ngu trung của trí tuệ và trạng thái bạc nhược của tinh thần, dưới ngọn cờ XHCN, đảng CSVN đã dắt dẫn VN dấn bước vào con đường ngày càng khó khăn. Sau 10 năm chiến tranh vừa công khai vừa âm thầm, mất đất và mất đảo, Đảng CS VN sang tận bên Tàu, tại Thành Đô năm 1991, ký kết với Đảng CS TQ một Hiệp ước bí mật mà 20 năm sau, nhân dân và “Quốc Hội” VN, chưa biết nội dung, chỉ biết đó là văn kiện tái ban giao, hữu nghị với khẩu hiệu16 chữ vàng được treo dán khắp nơi. Mọi đau thương, mất mát vừa qua (sinh mạng, đất liền, biển đảo) đã không được phép nhắc tới. Hai mươi năm, vô vàng sự kiện nguy hiểm cho VN đã được TQ triển khai thực hiện ở VN. Căn cứ trên những lời phát biểu của các lãnh đạo VN, có thể nhận biết rằng, những gì TQ muốn, VN gần như đồng thuận, những vấn đề nhân dân quan tâm thì cho là nhạy cảm, nói úp mở và né tránh. Lãnh đạo VN đang tiếp tục nêu cao tinh thần đạo đức trong quan hệ hữu nghị, tính trung thành với lý tưởng XHCN, tình cảm Đảng rất anh em…để bày tỏ tấm lòng thành trước nhân dân TQ, và để tuyên truyền, dạy dỗ về đạo đức của đảng cho dân chúng.! Qua các cưộc tiếp xúc mới đây (đầu tháng 9) giữa các lãnh đạo VN và Tướng Tàu, đầy lời lẽ quanh co, chớt nhã, mà không ai có thể biết tính chân thực của mỗi bên nằm ở đâu? Người dân chỉ thấy VN như trượt dài trong quỹ đạo của TQ, như một nửa thân người đã nằm trong miệng cọp.
Một bên, Tướng Tàu Mã Hiếu Thiên, thì nói khơi khơi. Một bên, VN thì nói mơ hồ kiểu “biện chứng”. Ta thử lướt qua vài câu đối thoại của những người tử tế nói trên.
- Mã Hiểu Thiên: Hai nước phải có cách giải quyết các khác biệt “một cách đúng đắn” và phải “kiểm soát khủng hoảng”. Thế nào nào là đúng đắn khi anh cướp đoạt trắng trợn của người? và đang đe dọa đánh người? Ai gây ra khủng hoảng ? Và ai có thể kiểm soát khủng hoảng của ai? Đó là cách nói của kẻ cướp, đánh người mà không cho nạn nhân la, lại hồ đồ nói đạo đức.
- Chủ tịch nước Trương Tấn Sang: “Việc hai bên còn bất đồng trong vấn đề trên biển là thực tế khách quan” . Chủ tịch nói gì thế? Chỉ là “trên biển” thôi ư ? tiếng “đảo” không tiện nhắc tới sao? Còn “khách quan” thì có nghĩa là gì? Là chẳng có ai gây ra cả! Hẳn không phải do Chủ Tịch TTS hay Đảng CSVN, cũng không phải là Mã Hiểu Thiên hay Đảng CSTQ! Nó trên trời rơi xuống vậy! hay tiền nhân để lại? Cách nói nầy thì đúng là, chẳng có vấn đề gì cả, cũng như chuyện “nhà cháy là vì lữa”. Đúng vậy, rất khách quan!
- Mã Hiểu Thiên nói với CT Trương Tấn Sang: “Hữu nghị hợp tác vẫn là dòng chủ lưu trong quan hệ Trung-Việt”. Dòng chủ lưu nầy sẽ chảy thông thống từ Bắc vào Nam của VN, chứ không chảy ngược sang Tàu, và qua đại lộ cửa khẩu Lạng sơn hoành tráng vừa khánh thành với trống giong cờ mở!
- Thượng tướng VN Nguyễn Chí Vịnh: “Giải quyết vấn đề nầy (Biển Đông) trên cơ sở “đại cục” mối quan hệ hai đảng và hai nước… và là vận mệnh chung của hai dân tộc”. Con cá bé nằm trong bụng con cá lớn là vận mệnh chung được sao?
- Nguyễn chí Vịnh còn nói: Bộ Quốc Phòng hai nước thống nhất: “Không để vấn đề Biển Đông làm ảnh hưởng đến đại cục”. Biển Đông bao gồm các đảo, vùng nước lân cận, đường lưỡi bò… không là đại cục, thì còn cục nào lớn hơn để mà ảnh hưởng? Lẽ nào đại cục “siêu cường TQ” là của chung sao? Lời của NCV làm người ta nhớ đến sự xuất hiện, một cách công khai mà rình rập, lá cờ 6 sao đón Tập Cận Bình năm trước, ở ngay Thủ đô Hà nội. Có ai còn mơ hồ gì nữa không?
Các Lãnh đạo cũng đã nhắc lại các cụm từ rất “đồng thuận” sau đây, mà dân chúng đều hiểu theo cách riêng của mình:
- “âm mưu diễn biến hòa bình” nhà nước muốn ám chỉ bọn phản động nào đó ở phương tây, thì dân hiểu là bọn phương bắc, kể cả diễn biến hòa bình bằng súng nữa.
- “truyền thống hữu nghị” thì dân cho là truyền thống xâm lược và chống xâm lược. Dù đôi khi có “hữu nghị thật” thì rất ngắn ngủi, mà “hữu nghị giả” thì dài cả lịch sử. Trong khi hữu nghị ngắn ngủi lại đầy âm mưu hắc ám.
- “16 chữ vàng và 4 tốt”, lãnh đạo thì trân trọng, nhưng dân nghe nhắc đến là hãi hùng, không tin là sự thật tai mình nhận được những âm thanh bùa ngãi đó.
- “hợp tác toàn diện” thì dân thấy bủn rủn tay chân, không biết chạy đi đường nào, vì cảm nhận cấp bách về một sự bao vây khắp đủ 10 phương, mà bao vây vòng một là của chính lãnh đạo VN, cùng với hệ thống an ninh và cảnh sát, các hệ thống tuyên truyền văn hóa, tư tưởng, chính trị, kinh tế...!
Qua các cụm từ đồng thuận trên, và các cuộc đối thoại, chúng ta không nhận ra đâu là ranh giới của hai quốc gia, tức là hai chủ thể, đặc biệt qua câu nói của Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh: hai dân tộc có “chung sinh mệnh”. Quốc Hội VN có hiểu câu nói nầy có nghĩa là gì? Hay có sự nhầm lẫn, lẫn lộn về quốc gia ? Vào triều đại phong kiến, nhà Vua sẽ trợn mắt, quay đầu hỏi Sử quan: “Ý nầy là ngang tội nào trong bộ luật hình pháp của quốc gia?”.
Lý Hiển Long, Thủ Tướng Singapore – dù một đảo quốc nhỏ bé – đã hiển thị tư thế quốc gia của mình khi nói ở Bắc Kinh, đơn giản nhưng có trọng lượng: “Chính sách ngoại giao của chúng tôi là hành động độc lập, dựa trên lợi ích quốc gia của mình” (6-9). Ông Lý Hiển Long đã nói tiếng nói của đồng bào mình, đâu dám tự cá nhân mình đem sinh mênh của cả dân tộc gán ghép vào một quốc gia nào khác! Thể chế nào đã tạo nên một lời nói có tư cách đó?
Đến bao giờ, người dân VN có thể nghe được, từ những vị lãnh đạo đất nước, có lời nói đích thật là lời nói của Đất Nước, lời nói của Tổ Quốc, lời nói của Dân Tộc, lời nói của Sức Mạnh Chân Chính với tư cách một Quốc gia?
Hiếm hoi để có thể nghe một lời nói chân thật, đúng sự thật, như được nghe lời xác định rành mạch của Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh, tuy không có vai trò lớn lắm của quốc gia: “… một phần lãnh thổ thiêng liêng của đất nước vẫn còn bị nước ngoài chiếm đóng, chủ quyền lãnh thổ vẫn còn nguy cơ bị nước ngoài xâm phạm, tạo nên một thách thưc vô cùng lớn đối với nước ta..” Đúng như vậy, người đại diện đã nói lên được sự thật với đối phương, và cũng nói lên được sự thật với nhân dân. Việt Nam ngày nay chọn lựa lối đi nào trong bối cảnh gay cấn nầy? Đó là câu hỏi bức thiết cho mỗi người VN, cho toàn dân Việt Nam. Đó cũng sẽ là một câu trả lời nặng nề dành cho Đảng CS VN, những người đang gánh trên vai trách nhiệm lịch sử đối với dân tộc và quốc gia của mình, trước kẻ thù xâm lược, lại vừa cùng chung với kẻ thù một “nỗi niềm xhcn”. Hoặc là một quá khứ quá nặng nề vì tự ám ảnh. Thiết nghĩ, cũng cần phải làm rõ cho nhân dân biết. Ông Robert Templer, nhắc lời ông Hồ Chí Minh:
“(Tôi) thà ngửi chút phân của Pháp trong vài năm còn hơn ăn phân Tàu trong ngàn năm tới”. (1) Câu nói làm nhức nhối tâm can của người VN lương thiện. Một câu nói khác, tôi muốn nhắn gởi đến “người VN đang cùng lo cho đại cục TQ”, và cũng dành sẵn cho những ai đó: “(Tôi) thà ngửi chút phân của Tàu trong vài năm, rồi sau đó toàn dân sẽ ăn phân của Tàu trong ngàn năm tới”.
VÀ NHƯ THẾ, MỘT CUỘC CHIẾN PHẢI ĐƯỢC BẮT ĐẦU, MỘT CUỘC KHÁNG CHIẾN CỦA TOÀN DÂN.
H Đ N.
(1) Sách “Bóng và Gió” của Robert Templer, xuất bản 1999. Câu nói được trích dẫn nầy của Chủ tịch Hồ Chí Minh , ở VN chưa từng thấy sách nào ghi chép, có lẽ cũng dễ hiểu, vì tính “nhạy cảm” của nó trong bối cảnh VN đang có “đảng anh em” và “16 chữ vàng”. Câu nầy nói lên một tầm nhìn thấu suốt về tính nhân văn của một xứ sở ăn thịt người, điều mà chưa từng được khám phá ở bất cứ bộ lạc nào trên thế giới.
(*) bài viết này đã được BBC biên tập lại dưới tiêu đề: Việt Nam và quỹ đạo Trung Quốc trong đó đã lược bớt một số đoạn quan trọng của bản gốc.
* Người Lót Gạch: Mỗi khi cho rằng quan hệ hợp tác Việt-Trung "chiến lược toàn diện, đi vào chiều sâu, hướng tới tương lai" thì bản thân VN đã tự nguyện nằm trong quĩ đạo chiến lược của TQ, trở thành con cờ đối trọng cho Đảng CSTQ sử dụng trong việc "cân bằng" mối quan hệ Trung-Mỹ, Trung-Nga ở khu vực châu á-TBD, thực hiện ý đồ biến VN thành bàn đạp để mở rộng tầm kiếm soát và khống chế đối với khu vực ASEAN, giải quyết vấn đề "chủ quyền" ở biển Đông theo phương thức "song phương" khi đã phân hóa, bẻ gãy sự gắn bó của "khối" này? Ở ý nghĩa đó, có thể nói khác đi là VN đã đánh mất quyền độc lập tự chủ, không thể có cái gọi là "đối ngoại đa phương" như Đảng CSVN thường nhấn mạnh, hoàn toàn lệ thuộc vào "đường lối trỗi dậy trong thế tiến công" tổng lực của TQ. Phải chăng VN đã không còn là một quốc gia có tầm địa-chính trị quan trọng trong nền chính trị quốc tế trên bờ biển Đông khi đã chọn TQ làm "đối tác-đồng minh" chiến lược như vậy?
.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Fri Jan 06, 2017 10:22 pm
Tản mạn chế độ: Ta phải thay đổi, đúng chứ?
Sinh Viên Dược Tác giả gửi tới Dân Luận
Đôi khi trong cuộc đời có những quyết định rất khó khăn nhưng vẫn phải quyết định, có những thứ rất khó đổi thay nhưng vẫn phải thay đổi, có những hành động rất khó thực hiện nhưng vẫn phải thực hiện.
Hồi lớp 9 tôi được đăng 1 bài thơ trên báo tỉnh, nhuận bút thì chỉ được 15 ngàn đồng thôi, nhưng hồi đó vui lắm. Ba tôi sau khi biết chuyện rất phiền lòng, ông bảo con không thấy bây giờ không biết bao nhiêu người chết vì làm văn thơ hả. Từ đó ba cấm tôi không viết báo hoặc hoạt động xã hội gì. Ngày xưa ông cũng từng trót dại viết một bài trên báo Giác ngộ. Đó chỉ là một bài viết về Phật giáo thôi, chẳng mang một thông điệp gì cả, thế nhưng công an lại cho rằng người viết bài này không phải bình thường và về điều tra xem có “chống phá nhà nước” hay không!
Ba tôi vốn là một cử nhân Toán từ thời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, hồi trẻ cũng nhiều hoài bão lắm. Đến tận khi giải phóng, không như nhiều người chạy ra hải ngoại, ông vẫn quyết tâm ở lại để xây dựng đất nước. Để rồi sau đó được vô “Trại cải tạo”, được đuổi dạy vì là cử nhân của chế độ cũ, được ép “xung phong” đi dò bom mìn còn sót lại sau chiến tranh… Rồi về cuối đời như câu truyền miệng của hàng ngàn thế hệ Việt Nam: “Ba ra ri (ra như thế này) là vì chế độ, con phải học làm sao cho ba nở mày nở mặt”.
Tôi khác ba tôi. Hồi đó ba tôi còn một gia đình phải gánh vác có mẹ già, có vợ con nên ba sợ chế độ. Còn tôi - mới 22 tuổi đầu - còn hoài bão và ước mơ cho dân ta được tự do bình đẳng, cho đất nước mình được như Hàn Quốc, Nhật Bản. Nếu ta theo chân những bậc đàn anh hoạt động vì dân quyền bình đẳng xã hội thì ngồi tù vài năm so với việc đất nước mình được thay đổi vẫn lời chán. Tại sao mình giải phóng 40 năm rồi mà cứ làm bãi rác của thế giới vậy? Cái gì cũng lẹt đẹt theo đuôi người ta, thế nhưng mở miệng thì lại xã hội công bằng dân chủ văn minh!
Hồi đó ba tôi lớn lên trong chế độ trọng dụng nhân tài nên ước mơ của ông là về khoa học; còn tôi lớn lên trong chế độ độc tài nên ngoài khoa học ra tôi còn mong muốn đất nước mình được tự do bình đẳng, được hưởng nhân quyền.
Phương châm sống của dân ta bây giờ là “biết thì nói là không biết, không biết thì cũng nói là không biết, thế là sống”. Khen thôi! Khen suốt thì không sao, chứ lỡ có chê 1 câu hoặc nêu lên 1 vấn đề “chưa được” của đất nước ngay lập tức bị chụp mũ là phần tử “phản động”, “chống phá nhà nước”! Bị đuổi học hoặc tù 5 - 7 năm là chuyện bình thường. Nhà nước thì luôn hoạt động trong “vòng bí mật” bấy lâu nay, không rõ họ ăn bao nhiêu tỷ, không rõ họ định làm cái gì, không rõ họ hoạt động như thế nào. Luật Việt Nam chẳng có quy định nào về việc những người đang sử dụng những đồng tiền thuế của nhân dân phải có trách nhiệm thông tin sự việc, báo cáo kết quả công việc với nhân dân cả.
Còn văn chương trên báo và các nhà xuất bản bây giờ chỉ toàn những thứ ca ngợi Đảng và nhà nước; hoặc những chuyện mơ tiên ái tình lãng mạn anh anh em em mà nói như Nam Cao: “có khác gì ru ngủ đồng bào”. Tôi hay nhái mấy đứa con Đảng – dựa theo nguyên văn của đài VTV tuyên truyền: “Ngày xưa, nhà mình nghèo lắm, nhưng từ khi được Đảng và nhà nước hỗ trợ 2 cây trứng cá (cây mật sâm), nhà mình đã thoát nghèo và vươn lên làm giàu. Trung bình một vụ chỉ riêng tiền bán quả trứng cá thôi cũng thu được 200 triệu đồng”.
Mà đúng là dân mình bị nhồi sọ dữ thiệt. Mấy đứa con Đảng thì mở miệng ra là kể công với tuyên truyền, trong đó câu cửa miệng là: “Nếu không có Đảng thì Việt Nam vẫn còn bị Pháp đô hộ”. Nên tôi cũng hay nhái theo: “Ừ, nếu không có Lê Lợi chắc giờ Việt Nam còn bị nhà Minh đô hộ, nếu không có bác Hồ thì bên châu Phi vẫn còn là thuộc địa Pháp”. Trời ơi, giải phóng tổ quốc và xây dựng đất nước là 2 chuyện khác nhau!!! Công ra công, tội ra tội. Không phải vì bạn có công mà bạn có quyền đưa đất nước đến chỗ nghèo, có quyền đánh dân, có quyền độc tài… Thà độc tài mà dân mình sướng như Thụy Điển, Thụy Sĩ thì cũng tạm chấp nhận được, đằng này độc tài xong đất nước đi xuống vũng bùn luôn. Kinh tế thì đã tan nát, còn văn học nghệ thuật thì sao? Từ hồi “Văn nhân giai phẩm” đến nay còn có tác giả, tác phẩm nào ra hồn nữa đâu.
Còn trong lịch sử tất cả những ai chống Đảng đều bị nói xấu cả. Ai đời cô dạy môn “Đường lối Cách mạng của ĐCSVN” - là 1 thạc sĩ ngành Lịch sử - nói: “Đảng Việt Quốc là một đảng phản động do Nguyễn Thái Học lãnh đạo”. Trời đất, Nguyễn Thái Học là vị anh hùng dân tộc còn bị cô xuyên tạc trắng trợn vậy, huống chi những người chống Đảng Cộng sản như Nguyễn Hải Thần. Ai dám bảo Nguyễn Hải Thần không yêu nước? Ông ta cũng chống thực dân Pháp, tham gia phong trào Đông Du, thậm chí từng vận động để trao trả tự do cho Hồ Chí Minh khi ông Hồ bị Quốc Dân Đảng bắt giam. Thế nhưng giờ người ta xem ông ra sao? “Phản động”!
Tham nhũng và độc tài đâu phải chỉ ở cấp cao, nó như liều thuốc độc đã ngấm đến từng chân rễ của chế độ. Tham nhũng không phải từ rễ lên ngọn, mà là từ ngọn xuống gốc. Cấp trên nghiêm thì dưới có kỷ luật. Cấp trên trong sạch thì dưới không dám tham nhũng. Tướng phải chỉ huy quân chứ đâu phải quân chỉ huy tướng! Cho nên từ ngày Đinh La Thăng về Sài Gòn, không một anh CSGT – Con sâu gặm tiền – nào dám chặn đường xin tiền dân; nhưng chỉ cách đó 40km qua Bình Dương, CSGT núp đầy sau những cột điện kiếm ăn, cứ 5km có 1 toán!
Diễn văn của Nguyễn Tấn Dũng bảo rằng ông chống lại tham nhũng, nhưng chính ông ta là một trong những người tham nhũng nhất. Một trong những việc làm tai hại nhất của ông ta là cho khai thác Bô xít ở Tây Nguyên. Vừa làm ô nhiễm môi trường nặng nề, đã không có thu nhập mà mỗi năm lỗ hàng chục triệu USD.
Hồi năm 4 tôi có yêu một cô gái, học ngành Dược. Tôi trên cô ấy 2 khóa. Cô bé ấy là bạn từ nhỏ của tôi. Rất xinh, rất dễ thương và tốt bụng.
Nhưng bố và họ hàng của cô gái ấy làm trên huyện ABC (xin giấu tên, có thể cung cấp tên huyện cho Ban biên tập làm chứng cứ vụ việc có thật vì ngại ảnh hưởng đến cô bé đó). Cái đám chính quyền ấy tham nhũng đến mức chỉ vì vài chục tỷ đồng mà khiến hàng trăm hộ lao vào cảnh khổ sở mất nhà mất cửa.
Mỗi khi xây một cái chợ thì tiền vào túi ban lãnh đạo rất nhiều. Vốn là 10 năm trước, đám lãnh đạo của nhiệm kỳ đó có xây 1 cái chợ được khoán trong thời gian 20 năm. Nhưng bây giờ, mới sau 10 năm thôi, đám lãnh đạo của nhiệm kỳ mới lại muốn ăn thêm một khoản tiền nữa. Thế là họ xây thêm một cái chợ nữa ở ngay dưới chân 1 cái đập, sau đó lùa dân buôn bán xuống chợ đó. Tất cả thịt cá rau đều phải xuống chợ mới hết. Ai dám bán ở trên chợ cũ đều bị tịch thu và bị dù là bán trong nhà, nhiều người chống trả đều bị ra tay đánh đập. Video đó được quay lại và gửi lên khiếu nại trên cấp cao hơn nhưng rồi cũng bặt vô âm tín. Cô cách nhà tôi vài ngày thôi vừa mới bị đánh bầm mặt bầm mày. Đảng đã nói là làm.
Cách đây khoảng 5 năm do một cơn mưa to, ban lãnh đạo huyện đã xả đập cuốn trôi nhiều nhà cửa và tài sản của nhân dân ở vùng dưới đó. Thế nhưng bây giờ vì tham tiền, ban lãnh đạo mới lại đi xây một khu chợ ngay dưới chân đập. Mà ở Việt Nam chuyện tràn đập, vỡ đập là chuyện thường như cơm bữa. Mấy bác lập dự án thủy điện liên tiếp để bán rừng, thế nên hễ động mưa lớn hay nhỏ là lũ là lụt.
Khoảng cách của dòng suối và mặt ngang của chợ. Chú thích: Cái hồi tràn đập nước chảy cao hơn vị trí này khoảng 2 - 3m. Đây là lúc con suối cạn nhất, trong vắt.
Lại còn vấn đề ma túy nữa, cách nhà tôi khoảng 10 nhà thôi là trùm ma túy huyện từ năm 2010 đến nay. Bọn tiêm chích xong găm đầy kim tiêm ở cây cà phê và quẳng lung tung ở dưới đất, đặc biệt nghĩa địa là khu tụ tập nhiều đám chích hút nhất.
Công an có truy quét không? Xin thưa đó là nhà công an.
Bao bì kim tiêm dân chích hút ma túy bỏ lại ngay sau chợ (chỉ sau 1 đêm).
Tôi yêu cô ấy! Ai mà chẳng từng trải qua. Nhưng với sự việc ấy, không lẽ mình nói toẹt với em ấy rằng: “Ừ, Tiên. Ba với chú em làm nhiều việc thất đức lắm. Cái hồi vụ xả súng lãnh đạo tỉnh Yên Bái cả huyện đều nói: “Nếu có thằng nào xách súng bắn hết đám chó ấy (tức là lãnh đạo huyện) thì chắc dân huyện mình treo ảnh thờ luôn”. Hồi cái vụ xả súng Yên Bái, dân ở huyện mừng như “cha chết sống lại”. Cứ ngỡ như đang là ngày Quốc khánh.
Thế nên cũng dần dần im lặng, xa cách em ấy dần. Chia tay không một tiếng nói, nhưng cũng không thù hằn nhau như những người khác yêu nhau. Buồn chứ. Nhưng đâu thể để em ấy khó xử!
Cho nên để sau này không còn sự tham nhũng và độc tài, hoặc ít nhất là cũng bớt bớt đi, ai cũng phải góp một phần đấu tranh. Những hoạt động của những người hoạt động nhân quyền cũng giúp cho Đảng và đất nước càng ngày càng tự do hơn, so với 10 hoặc 20 năm trước đây thì đã tự do thoải mái hơn nhiều.
Trước khi kết thúc xin kể một câu chuyện lạ:
Tôi có thằng bạn rất thân, cả dòng họ nó đều làm quan to cách mạng. Thế nhưng ba mẹ nó không hề cho nó vào Đảng. Vì sao? Ba mẹ nó bảo: “Mày không thấy bây giờ chế độ thối nát lắm rồi à, không biết ngày nào nó sụp đổ đây”. Bố mẹ nó sợ một cuộc tắm máu để trả thù, cả dòng họ phải để lại một người nối dõi chứ. Lời khuyên thật lòng: Nếu bạn không làm chính trị, đừng nên vào Đảng!
Sinh Viên Dược (https://www.danluan.org/tin-tuc/20170106/tan-man-che-do)
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Mon Jan 09, 2017 12:22 am
Nếu bạn im lặng rồi ai sẽ nói?
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Sat Jan 14, 2017 12:02 am
Bần cùng sinh đạo tặc!?
Dân đen chính chủ (Danlambao) - Sau một năm sau ngày đá Ếch ôm Lú, phấn đấu với tình trạng "hơi bị nghèo", ghế thì nhiều tiền thì ít, các quan chức nhà sản đã nhiệt tình phát huy sáng kiến biến của tư thành của "công". Dưới chế độ quang vinh và thời đại hồ chính mi vinh quang, của "công" tức là của "đảng".
Một trong những sáng kiến tối như đêm ba mươi đạo tặc hành lạc này là "Đề xuất đưa biển số xe đẹp, số điện thoại đẹp vào tài sản công" (1)
Xin đừng hỏi thế nào là số "đẹp"! Cái gì từ của dân thành của đảng đương nhiên là đẹp "trên cả tuyệt vời".
Đám đạo tặc này là các quan lớn, cùng một bọn loài chí với nhau, gọi nhau là đồng chí, đang bám ghế "đảng hội". Cái gọi là Ủy ban thường vụ đảng hội vào ngày 10/01/2017 đã mom mem biến thành luật nhằm cho "số điện thoại đẹp, biển số xe đẹp, quyền sở hữu trí tuệ, tài sản vô hình, thương hiệu, cơ sở dữ liệu... vào nội dung phân loại tài sản công."
Bảo đảm rằng sau khi cuộc "cải cách của cải" này được thực hiện, tất cả các thứ trên sẽ biến thành một thứ tài sản duy nhất: tài sản vô hình.
Hiện nay luật quản lý, sử dụng tài sản công vẫn nằm trong vòng tính toán của các quan chức. Theo định nghĩa láu cá của các quan thì tài sản công thuộc sở hữu của toàn dân nhưng nhà nước của đảng đại diện sở hữu chủ và thống nhất quản lý.
Do đó cái biển số đẹp, số điện thoại đẹp của bạn sẽ vừa là của chung (tức là của chùa của hơn 90 triệu chủ nhân dỏm.) Nhưng thực tế nó lại nằm trong tay của các quan. Các quan mới là các chủ nhân ông thứ thiệt. Buồn buồn các quan có thể "thống nhất quản lý" và lấy cái số đẹp của bạn trao tặng bồ nhí dưới sự bảo kê của luật (rừng). Thế mới là... quan!
Nếu bạn không tin việc các quan biến của công thành của chùa, biến của chùa thành của ta thì cứ xem các quan đang nhốn nháo việc sử dụng tài sản công, tặng quà và nhận quà tặng không đúng quy định trong dịp Tết nguyên đán (2).
Với chính sách mị cho dân nó tin trong những tháng qua, các quan đang thay đổi cách làm giàu cho nhau một cách kín đáo hơn, đã rêu rao cấm đồng rận tặng "quà" tết cho đồng chí. Qua những rêu rao này, các quan loài sản giống chí chuyên hút máu dân (và đang muốn biến hút máu thành quốc sách) đã hé lộ cho bàn dân thiên hạ biết rằng bao năm qua các đồng chí ta hối lộ cho nhau bằng tài sản công.
Chỉ có 3 ngày tết thôi mà đã vậy thì 362 ngày còn lại không biết các quan chí - rận đã bôi trơn nhau và bôi trơn chính mình bằng tài sản công như thế nào!?
13.01.2017
Dân đen chính chủ danlambaovn.blogspot.com ____________________________________
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Fri Jan 27, 2017 3:45 pm
Liệu có bắt hết được chúng tôi không?
Nguyệt Quỳnh (Danlambao) - Trong những giờ khắc giao mùa xin được gọi tên và tạ ơn những hy sinh cao quý của Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Nguyễn Văn Đài, Đoàn Huy Chương, Hồ Đức Hòa, Trần Anh Kim, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Bùi Minh Hằng, Trần Thị Thúy, Trần Thị Nga, Nguyễn Văn Oai, Nguyễn Văn Hóa...
Xin được cám ơn những bạn trẻ có tên và không tên đang trao truyền cho nhau cái cảm giác tuyệt vời của tự do. Một cách nhìn khác, tôi nhìn thấy thật nhiều Gandhi nơi các bạn. Hãy luôn là lực nâng của người khác và hãy trao cho nhau niềm tin mãnh liệt rằng VN rồi sẽ có tự do vì chính các bạn đang Là Tự Do...
Người ta bảo rằng Mahatma Gandhi có một khả năng thuyết phục tuyệt vời khi giúp cho người dân Ấn Độ nhận ra rằng vận mệnh của kẻ cầm quyền đang nằm trong chính bàn tay của họ, chỉ cần quăng đi nỗi sợ hãi họ có thể đối diện để nói chuyện sòng phẳng với chính quyền. So với VN ngày nay, số phận dân tộc VN cũng thế. Có thực sự đáng tiếc là chúng ta không có một Gandhi không?
Điểm đáng nói hơn cả là cái cảm giác Tự Do mà Gandhi đã trao truyền cho các thế hệ thanh niên Ấn Độ. Như một Jawaharlal Nehru, nhà cách mạng trẻ, người trở thành Thủ tướng đầu tiên của Ấn Độ chia sẻ rằng ông đã say sưa với cái cảm giác can đảm mà Gandhi đã mang đến cho ông. Nehru bị chính quyền thuộc địa bắt bỏ tù cả thảy 10 lần trong vòng 27 năm, nhưng ông luôn cảm thấy mình là người tự do với một niềm tự hào mãnh liệt dành cho sự tự do mà ông chọn lựa.
Nhìn ở một khía cạnh khác, có thể nói Ấn Độ nhờ có thật nhiều người tự tháo xiềng như Nehru, hàng triệu triệu người đã theo bước chân Gandhi từ Ashram Ahmedabad đến bờ biển Danhi trong cuộc diễu hành muối; chính họ đã tạo nên Gandhi và sự độc lập của Ấn Độ. Cho nên đừng vội bi quan khi thấy VN mãi không thấy xuất hiện một Mahatma Gandhi hay một Aung San Suu Kyi. Nếu chịu nhìn, bạn sẽ thấy càng ngày càng có thật nhiều người trẻ Việt Nam đang tự tháo xiềng. Và họ đang trao truyền cho nhau cái cảm giác tuyệt vời của “tự do”.
Hãy đọc những chia sẻ của Paulus Lê Sơn, Nguyễn Hồ Nhật Thành, MC Phan Anh,… bạn sẽ cảm nhận được rằng họ đang sống với tự do. Như thi sĩ Paul Elluard, họ đang viết tự do trên “đá, máu, giấy hay tro bụi”
Nhìn thái độ bình tĩnh của Lê Sơn trước những đe dọa bắt bớ từ công an; nghe MC Phan Anh chia sẻ “hãy nói những điều có trách nhiệm” trước một hội trường đầy các đảng viên CS trẻ với đề mục rất giáo điều “Đảng trong lòng thanh niên”, và nghe Nguyễn Hồ Nhật Thành tâm sự sau khi bị công an đánh hội đồng chúng ta không hề cảm thấy tuyệt vọng... Ngược lại, tự do được viết bằng những nhục nhằn, những vết bầm trên cơ thể, đôi khi có cả máu và nước mắt nhưng sao nó lại tươi thắm như những câu thơ của Paul Elluard:
Trên những trang vở học sinh Trên bàn học trên cây xanh Trên đất cát và trên tuyết Tôi viết tên em
Nếu nói chúng ta bất hạnh vì sanh nhầm thế kỷ để phải chứng kiến hoàn cảnh cạn kiệt của đất nước; hoặc nói chúng ta may mắn được nhìn thấy những hy sinh, những vươn dậy mãnh liệt của con người cho sự đổi thay thì cả hai đều đúng.
Chỉ ở thời điểm này chúng ta mới nghe được nỗi trăn trở sâu thẳm của bằng hữu, của đồng chí, khi phải vượt qua chính mình để làm cái quyết định rời bỏ nơi làm việc, rời bỏ đảng, rời bỏ cái lý tưởng mà họ đã hy sinh cống hiến cả cuộc đời. Gần đây nhất, là tâm sự của nhà báo Hoàng Đức Truật khi ông xin thôi việc ở báo Quảng Trị: “Thật tình chưa bao giờ tôi thấy thanh thản và nhẹ nhõm như mấy hôm nay, khi quyết định vứt bỏ công việc mà suốt gần 30 năm hằng đeo đuổi với những trăn trở, đam mê. Tôi được trở lại với chính con người thật của mình, ngay thẳng, cương trực, quyết liệt đấu tranh với cái xấu, cái thấp hèn và những thói đạo đức giả...”
Và cũng tại thời điểm này, người dân VN đang sẵn sàng chấp nhận mọi bất trắc để tự tay mình viết lại lịch sử. Những hy sinh của người lính trong các trận chiến “Hoàng Sa - Biên Giới - Trường Sa” đang được khẳng định bằng các buổi lễ tưởng niệm ở khắp các thành phố lớn. Những đàn áp, ngăn trở, bắt bớ từ công an chỉ có thể vẽ nên hình ảnh ảm đạm, ô nhục của một thể chế sắp bị đào thải.
Những ngày cuối năm Thân đang được khép lại bằng những sự kiện nổi bật của cuộc đấu trí âm thầm và cả công khai giữa dân và nhà cầm quyền. Cuộc hải chiến với quân Trung Quốc ở Hoàng Sa chỉ được biết đến một vài năm trở lại đây với thế hệ trẻ, thế nhưng buổi lễ tưởng niệm những người lính miền nam đã được tổ chức đồng loạt gần như ở khắp nơi từ Hà Nội, Nghệ An cho đến Sài Gòn… Người dân với khăn xanh in hàng chữ Hoàng Sa - Biên Giới - Gạc Ma chít trên đầu và những băng rôn khẳng định chủ quyền đất nước là những hành động quyết liệt được gởi tới chính quyền như lời hô “Sát Thát”. Đám đông phía sau họ đang tăng dần, khi con số ấy đáng kể, số phận dân tộc VN được cứu rỗi.
Đáp trả lại từ chính quyền là vụ bắt giam thanh niên Nguyễn Văn Hóa, TNLT Nguyễn Văn Oai và bà Trần Thị Nga vào những ngày giáp tết. Tuy nhiên, động thái này của lãnh đạo CS đang gây tác dụng ngược. Bắt giam những người phụ nữ có con nhỏ như blogger Mẹ Nấm hay chị Trần Thị Nga chỉ tạo nên hình ảnh côn đồ, kém cỏi của chính quyền. Nó không đủ sức làm chùn bước những nhà hoạt động khác. Ngược lại, nó đang dấy lên niềm căm phẫn từ khắp nơi. Nhiều cá nhân, nhiều tổ chức XHDS đã lên tiếng, thậm chí một số các blogger đã chụp hình với tấm bảng mang hàng chữ “Tôi là Trần Thị Nga, hãy bắt tôi”. Một tấm bảng khác của facebooker Bạch Hồng Quyền còn ghi rõ nỗi ám ảnh của lãnh đạo CS “Liệu có bắt hết được chúng tôi không?”
Rõ ràng bắt bớ tù đầy, nay chỉ tôi luyện thêm sự mạnh mẽ cho các nhà hoạt động và tăng dần con số các nhà hoạt động khác. Đám đông sẽ chỉ tăng chứ không giảm bởi lãnh đạo CS vừa bỏ thêm củi vào “nồi súp-de căm phẫn”.
Mặc cho lãnh đạo tự bịt mắt, người dân VN ngày càng nhận biết ra rằng chính bản thân họ chứ không ai khác, bấy lâu đã câm lặng chấp nhận sự nắm quyền của một chính quyền bất xứng. Họ đang khát khao muốn chuyển đổi xã hội. Và để được sống trong một xã hội văn minh, tốt đẹp, không ai còn có thể quay lưng lại với cái ác.
***
Xin từ giã năm Thân bằng lời nhắn của facebooker Bạch Hồng Quyền. Con đường trước mặt chắc còn nhiều gian nan, nhưng đó là thử thách của toàn thể con dân VN. Chủ nghĩa Cộng Sản đã bùng phát mạnh mẽ ở thế kỷ 20 nhưng nó cũng sụp đổ khi chưa tàn thế kỷ và lụi tàn ngay chính tại cái nôi đã sản sinh ra nó. Những dân tộc khác đã hoàn thành sứ mạng thiêng liêng của họ.
Trong những giờ khắc giao mùa xin được gọi tên và tạ ơn những hy sinh cao quý của Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Nguyễn Văn Đài, Đoàn Huy Chương, Hồ Đức Hòa, Trần Anh Kim, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Bùi Minh Hằng, Trần Thị Thúy, Trần Thị Nga, Nguyễn Văn Oai, Nguyễn Văn Hóa...
Xin được cám ơn những bạn trẻ có tên và không tên đang trao truyền cho nhau cái cảm giác tuyệt vời của tự do. Một cách nhìn khác, tôi nhìn thấy thật nhiều Gandhi nơi các bạn. Hãy luôn là lực nâng của người khác và hãy trao cho nhau niềm tin mãnh liệt rằng VN rồi sẽ có tự do vì chính các bạn đang Là Tự Do.
28.01.2017
Nguyệt Quỳnh danlambaovn.blogspot.com
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Wed Feb 08, 2017 2:55 pm
Những điều khác biệt của Sài Gòn Tết năm nay
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Khi tôi viết bài này đã qua ba ngày Tết Đinh Dậu ở Saigon rồi. Nhìn vào cuộc sống của người Sài Gòn năm nay có nhiều khác biệt so với năm cũ. Không phải “đi lên” mà nó “đi xuống”. Cứ mỗi năm sự giàu nghèo lại cách nhau một khoảng cách rất xa và trộm cướp ngày càng nhiều.
Bạn chỉ cần liếc qua mấy trang báo, từ báo nhà nước đến báo “ngoài lề” bạn sẽ thấy đủ hình ảnh sự khác biệt này.
Hai vợ chồng cùng thu gom rác đến đêm 30 Tết chưa về nhà
Đặc biệt nhất là nạn trộm cắp ngày càng nhiều, năm nay “phát triển rầm rộ” hơn năm ngoái. Người dân Sài Gòn đi đâu cũng sợ bọn trộm cắp, nhất là vào dịp Tết, chưa kể đến bọn cướp giết người hiếp dâm rất táo tợn giữa ban ngày. Trai trẻ mỗi lúc một hung hăng hơn. Hơn 2,200 người phải đi cấp cứu do đánh nhau trong 3 ngày Tết. Theo báo cáo của Bộ Y Tế: Hơn 2,200 bệnh nhân đến các bệnh viện khám và cấp cứu do đánh nhau trong dịp Tết, 14 đã tử vong. Chỉ riêng từ 7 giờ sáng 28/1 đến 7h sáng 29/1 có hơn 350 người nhập viện do đánh nhau, 92 người được chuyển viện, 2 ca tử vong.
Ra đường lúc nào cũng có thể chết vì xe tông. Những ngày nghỉ Tết, gần 120 người chết vì tai nạn giao thông. Bạn hãy nhìn xem người Sài Gòn khác như thế nào. Tôi chỉ kể vài trường hợp thôi.
Người dân Sài Gòn đề phòng trộm cắp
Nhiều người Sài Gòn trước khi về quê hoặc đi du lịch ngày Tết đã không quên "tậu" cho mình bộ khóa xịn, sửa lại camera... để đề phòng lúc trở về thì "vườn không nhà trống" vì bị trộm cắp... "viếng thăm". Vì thế, các mặt hàng ổ khóa, camera bán "đắt như tôm tươi" ngày cuối năm.
Điều những người dân Sài Gòn lo ngại nhất trước khi về quê đón Tết hay đi du lịch chính là trộm cướp ghé thăm khi gia chủ vắng nhà. Chung cư tôi ở buổi sáng mùng Một Tết, đường xá vắng hoe. Rất nhiều người đã về quê ăn Tết. Nhà cửa đóng then cài, khóa vài ổ khóa to đùng ngoài cửa sắt vậy mà vẫn chưa yên tâm. Mấy năm nay văn minh hơn có nhà mua cả camera về gắn trước cửa nhà, phường tôi cũng đã có lần vận động bà con chung tiền mua camera gắn ở đầu mỗi lô chung cư, nhưng không hiểu sao sau này phường lại đánh trống bỏ dùi, không có camera. Bọn nghiện hút, xâm mình đi lại dài dài ờ hành lang chung cư. Thế nnên ngày thường nhà nào cũng đóng kín cửa. Tôi ở nhà một mình cũng phải khóa cửa ngoài cẩn thận. Cứ bảy giờ chiều là đóng kín cửa, nằm trong nhà thôi.
Nhưng ở nhiều nơi khác, những ngày qua, nhiều người đã mua ổ khoá, thay cánh cửa, sửa, gắn các loại camera để tăng cường an ninh.
Anh Tư Minh, nhà ở đường Quang Trung (P.10, Q.Gò Vấp) dù tất tả dọn dẹp nhà cửa, cúng kiếng cho kịp sáng sớm ra sân bay về quê vẫn không quên chạy đi mua cho mình hai bộ khóa cửa. Anh Minh quyết định thay hai ổ khóa ở cửa chính để "cho chắc ăn" không ai có thể xâm nhập được bên trong nhà mình. Bên cạnh nhà anh Minh, anh Hoàng là người dân gốc Sài Gòn, không có quê để về, nên gia đình anh quyết định đi Singapore du lịch. Mặc dù cách đây một tháng, khi sửa nhà, anh Hoàng đã làm lại toàn bộ dàn cửa nhựa với giá hơn 30 triệu đồng ($1,300) nhưng vẫn không yên tâm, anh tiếp tục cho hàn thêm dàn cửa sắt phụ bên ngoài. Chưa chắc ăn, anh Hoàng còn mua thêm hai bộ khóa có chức năng không bị làm giả chìa, có chuông báo động để thay dàn khóa cũ cho yên tâm trước khi... xuất ngoại.
Quan sợ thằng ăn cắp
Giá của mỗi bộ khóa từ 8-20 triệu đồng ($350-$875) một bộ. Khách hàng phần nhiều là chủ những biệt thự, nhà phố, chung cư cao cấp cùng nhà các quan, từ quan nhỏ đến quan to. Ngày thường thì dân sợ quan như cọp, nhưng Tết thì quan lại sợ thằng ăn cắp.
Chung cư ngày Tết vắng tanh không một bóng người.
Ông Luận cũng khuyến cáo người tiêu dùng nên cẩn trọng tìm hiểu các tính năng, nguồn gốc của các loại ổ khóa để không bị "tiền mất, tật mang". "Khoá Trung Quốc có giá 4-15 triệu/bộ ($175-$655). Điểm mạnh là giá thành rẻ nên nhiều người mua. Tuy nhiên, cũng cần cẩn trọng vì những loại khóa này thường nhại theo mẫu mã các nước tiên tiến nhưng chất lượng không theo giá thành.
Nói cho rõ đó là hàng Trung Quốc làm giả y chang như của các nước tiên tiến nhưng dùng vài lần đã hỏng. Đó là “nghề” của bọn gian thương Trung Quốc thường thấy ở VN nhưng không bao giờ diệt sạch được. Mua bất cứ cái gì cũng có thể là hàng giả. Từ thức ăn cho đến đồ dùng. Người VN đã đề phòng nhưng vẫn mắc lừa. Bọn Trung Quốc có trăm phương nghìn cách tuồn vào VN kể cả mấy người Việt lưu manh cấu kết với gian thương làm hại dân mình. Không tin vào cơ quan an ninh hay “dân phòng” nữa, mình lo thân mình thôi.
Đây là giống gà nhỏ nhất thế giới, mỗi con trưởng thành có trọng lượng chỉ khoảng 3 lạng bằng củ khoai lang.
Ăn cắp nhanh như chớp tại đường hoa Nguyễn Huệ
Năm nay thành phố không bắn pháo hoa, TP Sài Gòn tổ chức đường hoa trên đại lộ Nguyễn Huệ rất hoành tráng, dân tứ xứ cũng đổ về Sài Gòn đi chơi đường hoa. Nhưng sơ sẩy một tí thôi là mất cắp. Bọn trộm cắp toàn là dân “nhà nghề”, chúng ra tay rất nhanh, khách chưa kịp biết ai đụng vào mình thì đã mất toi cái bóp rồi. - Nhiều người bị cướp ví tiền, iPhone ở đường hoa Nguyễn Huệ Một nữ Việt kiều tìm đến chốt bảo vệ đường hoa Nguyễn Huệ trình báo bị kẻ xấu móc mất chiếc iPhone 7 chứa nhiều tài liệu, rồi ôm chồng khóc.
Nhiều tụ điểm cờ bạc công khai hoạt động ngày đầu năm mới
Chị Nguyễn Ngọc Đào, Việt kiều Mỹ, cùng gia đình ra đường hoa Nguyễn Huệ vui xuân. Trong lúc dạo chơi, chị bị kẻ xấu móc mất chiếc điện thoại iPhone 7. Nữ Việt kiều sau khi trình báo bảo vệ đường hoa đã ôm chồng khóc vì mất nhiều tài liệu công việc, hình ảnh đang lưu trong máy.
Cũng tìm đến chốt bảo vệ đường hoa, anh Phùng Lê (ngụ quận 1) cho biết vừa bị nhóm người dàn cảnh lấy mất chiếc iPhone 7 Plus. Người đàn ông này kể đã đưa điện thoại cho con gái chụp ảnh ở đường hoa. Khi bé đang hào hứng chụp hình thì bị nhóm phụ nữ khoảng 3 người dùng quạt che chắn rồi lấy mất chiếc điện thoại, truyền tay nhau phi tang. Chúng nhanh chóng lẩn vào dòng người đông đúc, rời khỏi khu vực. Bảo vệ đường hoa ghi nhận nhiều trường hợp khác đến trình báo bị móc túi, ví tiền, điện thoại… Thủ đoạn của bọn trộm cắp có nhiều “chiêu” qua mặt khách và bảo vệ. Có những băng nhóm dùng trẻ em để móc túi ở đường hoa Tết.
- Nạn cờ bạc cũng diễn ra ngay trên đường phố, cành sát ngó lơ như không thấy. Theo một con bạc, những ngày đầu năm mới cơ quan chức năng thường hay “ngó lơ” nên các sòng bạc mới dám công khai hoạt động rầm rộ như vậy.
Việc tồn tại những chiếu bạc lớn công khai giữa ban ngày như vậy không chỉ ảnh hưởng đến an ninh trật tự mà còn kéo theo hàng loạt tệ nạn xã hội khác. Sau khi thua sạch túi, con bạc sẽ sinh ra trộm cắp, cướp giật để có tiền chơi tiếp. Tệ nạn xã hội, giết chóc nhau, gây thù chuốc oán cũng từ đó mà ra. Một xã hội như thế thì làm sao không loạn. Loạn từ trên loạn xuống, loạn từ ngoài loạn vào, loạn từ trong loạn ra. Tưởng là dân Sài Gòn là sướng mà thật ra ngày nào cũng lo, giờ nào cũng sợ. Sợ từ ông Cảnh Sát đến thằng ăn trộm, ngồi trong nhà quên đóng cửa cũng có thế chết vì cướp, ra đường cũng có thể chết vì tai nạn giao thông. Dân Sài Gòn đang toát mồ hôi giữa những ngày Tết đấy các bạn ơi.
Người dân Sài Gòn ngại nhất đạo chích nên luôn khóa cửa cẩn thận. Nhà tôi cũng khóa cửa luôn.
Các quan làm gì?
Các quan và các đại gia còn mải bù khú với các em chân dài và chơi sang như “vua chúa” kiểu như chân dài Ngọc Trinh cùng tỉ phú Hoàng Kiều. Tỉ phú bỏ tiền “mua” chân dài làm vợ hờ, được vài tháng rồi “say good - bye”. Chàng được ốm ấp tấm thân “ngọc ngà”; nàng khoe kim cương long lánh đầy người và hàng trăm triệu đô la. Coi như huề cả làng hai ta cùng vui.
Mấy cậu ca sĩ cũng khoe của như Đàm Vĩnh Hưng 'khoe' biệt thự triệu đô ngập hoa quả đón Tết. Căn biệt thự "khủng" được nam ca sĩ tự tay trang hoàng bằng hàng chục các loại trái cây và hoa để đón Tết Đinh Dậu 2017.
Ca sĩ này vừa đăng tải hàng loạt hình ảnh căn biệt thự tràn ngập hoa trái lên trang cá nhân cùng lời chia sẻ: "Nhà 'đại ca' đã xong, còn nhà các bạn thì sao nào?".
Đúng là trò khoe của anh ca sĩ mới nổi lên thành “ranh ca”, khoe hàng một cách rất trơ trẽn, tưởng mình là cha thiên hạ nên xưng là “đại ca”! Trò rẻ tiền nay còn có mục đích là “đánh bóng” tên tuổi mình sáng chói như đèn pha ô tô. Ô hô! Thiên hạ biết hết rồi “ranh ca” ơi.
Chi tiền triệu chơi cá cảnh chơi gà tết
Quay lại chuyện đại gia, các quan chán kiều nữ quay ra chơi cá cảnh, chơi gà. Nhiều ông đã tìm mua những con cá có giá từ 500,000 đến vài triệu đồng, thậm chí cả hàng chục triệu đồng như cá huyết long.
Cá cảnh chơi tết giá khủng nhất vẫn là huyết long hay còn gọi cá rồng, hoặc cá đại gia theo cách gọi vui nhiều người bởi giá mỗi con trên thị trường bán ở mức 10-20 triệu đồng. Với vảy óng ánh, có vây ửng đỏ và râu dài khi trưởng thành có rồng được bán hiện nay thường nhập từ Thái Lan, Indonesia.
Màn hình camera theo dõi trộm cắp ở đường hoa Nguyễn Huệ
Các quan còn chơi gà, gà chọi, gà đẹp cả trăm triệu đồng một con. Năm nay là năm Gà nên cái “mốt chơi gà” thành thú chơi thời thượng. Đại gia nào có gà đẹp, gày gáy sang là “sang nhất”. Còn một thú chơi gà nhỏ nhất thế giới mới lạ.
Thú chơi giống gà nhỏ nhất thế giới ở Sài Gòn
Giống gà Serama trưởng thành chỉ nặng khoảng 3 lạng, là loài gà nhỏ nhất thế giới chỉ bằng củ khoai lang đang được nhiều người Sài Gòn nuôi làm kiểng. Những chú gà này vẫn được giới nuôi sinh vật cảnh được nhiều đại gia yêu thích vì hình dáng đẹp và hình dáng thon gọn, đứng vừa vặn trong bàn tay người. "Giá loài này dao động từ 2- 4 triệu đồng một con trưởng thành. Tuy nhiên con đẹp có thể lên đến 20 triệu đồng. Giống gà này có nguồn gốc từ Malaysia. Hiện tại, đây là giống gà nhỏ nhất thế giới, mỗi con trưởng thành có trọng lượng chỉ khoảng 3 lạng.
Chủ nhà hàn sắt vào cửa chống trộm.
Ở Việt Nam, gà Serama được nhiều tay chơi sinh vật cảnh săn lùng bởi dáng đứng thẳng, đậm chất vương giả và màu lông đẹp, khác biệt so với các loại gà cảnh khác trên thị trường "Những con gà trống rất 'sung', chỉ nhìn thấy nhau là lao vào chọi. Loài này đẹp, đắt tiền nên người chơi chỉ làm kiểng chứ ít chọi”.
Hai vợ chồng người phu hốt rác ở khu phố tôi
Tôi không thể kể hết những chuyện khác biệt giữa Sài Gòn trong ba ngày Tết năm nay. Các quan và đại gia cùng giới showbiz ở Sài Gòn hí hửng vui chơi, có ông bà nào nghĩ đến dân nghèo đâu. Dân vẫn đói từng bữa cơm.
Chiều tối 30 Tết, tôi đứng trên hành lang chung cư nhìn xuống phố, thấy cặp vợ chồng người gom rác vẫn vất vả vừa quét rác đưa vào thùng xe, vừa lau mồ hôi. Bộ đồ công nhân hốt rác cũng bụi lấm lem, hai vợ chồng anh phu hốt rác ở khu tôi vẫn chăm chỉ cúi xuống ngẩng lên liên tục cho đến tối mịt vẫn chưa về nhà. Chắc giờ này mấy đứa con đang mong mẹ về, chúng cũng đói meo. Biết đến giờ nào cha mẹ mới về!
Tôi biết nói gì đây khi Sài Gòn của tôi với cái khoảng cách giàu nghèo còn cách nhau quá xa. Các ông nhà nước cứ nói “xóa đói giảm nghèo” toàn là nói suông thôi. Dân Sài Gòn của tôi ngày càng khổ. Năm nay tôi tám mươi tư tuổi, hết nước mắt rồi mà vẫn muốn khóc cho Sài Gòn của tôi!
Văn Quang (Sài Gòn, 1 tháng 2, 2017)
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Viết từ SG: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết Thu Mar 02, 2017 5:05 pm
Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết
VietTuSaiGon
Dân không phải là ruồi muỗi, quan càng không được làm trâu bò, bởi suy cho cùng, một hệ thống chính quyền tốt là hệ thống mà ở đó, mọi tính chất phi con người được triệt tiêu một cách triệt để nhằm đem lại hạnh phúc cho con người, theo ý nghĩa con người. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, một số điều kiện, dường như đời sống cùa người dân chỉ xếp ngang với ruồi muỗi và cách hành xử của giới quan lại cũng chẳng khác nào trâu bò mấy. Và không phải tự dưng mà câu nói cửa miệng “trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết” lại ứng với chuyện dẹp lề đường ở quận 1, Sài Gòn trong thời gian gần đây.
Ở đây, sao lại có chuyện trâu bò húc nhau? Sao lại có chuyện ruồi muỗi chết?
Bởi suy cho cùng, thân phận của cái mà người Cộng sản vẫn thường rêu rao là chủ của họ và chủ của đất nước cũng như thứ luận điệu luôn giữ vị trí đầy tớ phục vụ cho người chủ Nhân Dân của đảng Cộng sản vốn dĩ là thứ mỹ từ làm vỏ bọc cho những tham vọng và thủ đoạn của họ. Có bao giờ họ làm đầy tớ của nhân dân cho dù chỉ một giờ, thậm chí một phút? Chắc chắn là không! Đó là chưa muốn nói đến việc suốt gần một thế kỉ kể từ khi thành lập đảng đến nay, người Cộng sản chỉ làm một việc duy nhất, đó là lợi dụng, bóc lột và đàn áp nhân dân, áp dụng chính sách ngu dân và vắt nhya6n dân đến tận cốt tủy nếu điều đó có lợi cho đảng. Khi đã vắt kiệt sức nhân dân, đảng cũng sẳn sàng vứt nhân dân như một miếng vỏ chanh không hơn không kém.
Mọi động thái có tính chất tưởng như phục vụ nhân dân, vì dân đều là thứ thủ đoạn bỉ ổi nhất mà người Cộng sản sử dụng khi đồng minh, phe cánh trong nội bộ đảng bị yếu đi. Nghĩa là, hệ thống cầm quyền đảng Cộng sản là một loại tổ chức quyền lực và lợi ích khép kín. Khi có một kẻ nào đó trong nội bộ đảng đứng trước nguy cơi bị loại ra khỏi cuộc chơi hoặc muốn loại đối phương, những kẻ đó sẽ mượn tay nhân dân.
Cụ thể, khi muốn loại một đối thủ nào, nhất định nhân vật rắp tâm loại bỏi đối phương sẽ tìm cách gần với nhân dân, vờ đi thăm cái chợ, hứa nhăng hứa cuội với những người dân mua bán trong chợ và tỏ ra quan tâm đến đời sống người dân. Ví dụ như chuẩn bị bầu cử hội đồng cấp xã, chắc chắn sẽ có vài ông, vài mụ chui xuống các xóm để hỏi han tình hình đời sống bà con, tặng chút quà cho ông A, bà B, quan tấm cái mương dẫn thủy lợi, đi bứt cỏ vài đám lúa. Cấp huyện thì tranh thủ chạy xuống các xã để hỏi han, để tổ chức văn nghệ hoặc tặng quà, cấp tỉnh lại chạy xuống huyện, cấp trung ương lại chạy xuống cấp tỉnh và hứa một thứ gì đó… Thường là mượn tay kẻ thấp hơn mình, mượn đường dư luận để được việc chứ không phải là vận động lá phiếu gì cả. Bởi lá phiếu đã có sắp xếp cả rồi và thằng nào không bỏ phiếu bầu thì thằng đó bị chiếu tới gài, tới chết. Bỏ phiếu chỉ là thủ tục thôi!
Và điều này dẫn đến hệ quả là nhân dân bị lợi dụng, đồng thời cũng bị dính mảnh một khi các bên nổ bom sát hại nhau. Không phải tự dưng mà một ông Phó Chủ tịch quận hay Phó chủ tịch huyện quyền lực suy cho cùng chỉ là tép riu lại dám vung tay đập bỏ mọi thứ hai bên lề đường để lấy lại lòng lề đường trong khi cái hệ thống mà ông ta đập bỏ lại chạm đến quyền lực trung ương, đụng đến không ít các nhóm lợi ích và đặc biệt là ông đã thò gậy chạm đến nanh nọc nơi hang hùm. Thử hỏi, những công ty, tập đoàn hay doanh nghiệp nếu không có thế lực, nếu không có cái dù đủ mạnh thì họ có dám lộng hành xây dựng hàng rào lấn chiếm vỉa hè, xây dựng lô cốt bên lề đường gọi là trạm bảo vệ, rồi tự sơn vạch trên lề đường để đậu xe? Nhưng ở đây, Phó chủ tịch quận ngang nhiên cho đập, ngang tàng dằng mặt các thế lực phía sau những cái trạm gác, những vạch sơn để xe?
Chắc chắn là không đơn giản, đây là một cuộc chiến giữa các thế lực và lấy lại lòng lề đường chỉ là một tốp lính đánh trận theo ủy nhiệm của bề trên. Đánh nhau là ở cấp trên, cao hơn nhiều, cấp dưới chỉ mượn danh pháp luật để đấu với nhau, súng đạn, dao kéo và thuốc kích thích hiếu chiến đều do bề trên ban cho. Hay nói một cách cụ thể, đây là cuộc chiến giữa trâu bò giữa các phe quyền lực chí trị và các nhóm lợi ích. Và cuộc húc nhau giữa trậu bò hăng đến độ làm chết không ít ruồi muỗi.
Thử nghĩ, ngoài các tòa nhà cao tầng bị đụng chạm đến cái quyền tự cho phép mình đỗ xe trên lề đường, tự vạch mốc sơn để tạo không gian của cơ quan, người đi bộ không được bước vào… thì còn biết bao nhiêu gánh hàng rong, bao nhiêu chiếc bàn con bày ra vỉa hè để kiếm sống, mỗi chiếc bàn, mỗi cục gạch báo hiệu có bán xăng lẻ, mỗi chiếc giỏ đựng trái cây, mỗi gánh rau củ, thúng xôi, gánh chè hay xe cà phê… Tất cả đều chứa đằng sau nó cả một gia đình, cả một thân phận cũng như số phận và tương lai của gia đình đó.
Và đương nhiên, quận 1 sẽ có hàng ngàn gia đình, hàng ngàn gánh hàng rong, bà xôi, bà bún bò, bà bánh bèo bánh xèo bánh đúc bánh bao bánh chưng đậu hủ bánh mì cà phê hủ tiếu… phải trôi dạt về một phương nào đó trong cuộc đụng độ của trâu bò này. Và như vậy, cũng đồng nghĩa với hàng ngàn gia đình phải ngưng trề, chén cơm thêm vơi và nguy cơ bỏ học, nguy cơ không có tiền để thuê nhà cùng hàng triệu nguy cơ khác đang rình rập.
Vấn đề dọn dẹp lòng lề đường thì tốt thôi, cũng nên có. Nhưng dọn dẹp theo kiểu đằng đằng sát khí và làm được là làm như vậy, xét cho cùng có vẻ không mang tính khoa học mà có chút gì đó hằn học, thể hiện sự hung tợn, quyết liệt nhiều hơn là kỉ cương, pháp luật. Và ở đây trâu nào húc bò nào, có lẽ phải đợi đến vãng trận mới rõ. Tin là chẳng bao lâu nữa đâu. Chỉ tội cho nhân dân mãi sống với thân phận của ruồi muỗi, phải chịu hết nỗi khổ này sang nỗi đau nọ và cứ mỗi trận húc nhau của trâu bò, lại thêm một lần ruồi muỗi phải chết.
Một đất nước mà số đông mang danh là ông chủ, bà chủ lại bé mọn như ruồi muỗi, kẻ đóng vai đầy tớ lại hung hãn và hành xử như trâu bò. Trâu bò càng húc nhau thì ruồi muỗi càng bị bẹp dí như vậy gọi là gì nhỉ?!
VietTuSaiGon's blog
Quận 1 dẹp lấn chiếm lòng, lề đường trong đêm
Tin, ảnh: Thành Hoa Chủ Nhật, 26/2/2017
(TBKTSG Online) - Tối nay, 26-2, cơ quan chức năng của quận 1 tiếp tục chấn chỉnh tình trạng lấn chiếm lòng, lề đường. Do dịp cuối tuần nên nhiều tuyến đường tại trung tâm thành phố bị lấn chiếm nghiêm trọng, vì thế cơ quan chức năng đã lập biên bản xử lý rất nhiều trường hợp vi phạm.
Đúng 19 giờ, đoàn công tác dọn dẹp lòng, lề đường của quận 1 bắt đầu ra quân.
Hai chiếc xe biển xanh đậu trên vỉa hè đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa gần đoạn giao với đường Nguyễn Du bị lập biên bản vi phạm.
Ngay lập tức xe được cẩu đi.
Do dịp cuối tuần nên nhiều tuyến đường tại khu trung tâm quận 1 bị lấn chiếm để buôn bán. Các quán nhậu bình dân, bàn ghế được bày la liệt trên vỉa hè, chiếm hết phần đường dành cho người đi bộ.
Nhiều hàng quán bị cơ quan chức năng tịch thu bàn, ghế...
Nhân viên nhà hàng Biển Dương trên đường Nguyễn Thái Học dọn dẹp bàn ghế bày biện trên vỉa hè khi cơ quan chức năng đến.
Vỉa hè đã thông thoáng.
Tất cả những vật dụng lấn chiếm lòng, lề đường được đưa lên xe chở về UBND quận 1 chờ xử lý.