Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
chẳng quan chất nguyet không thuoc nhac VNCH trong Nguyen bich quynh sáng Trung phải Saigon ngắn truyện Nhung chuyen quốc quang ngam linh hoang Chung
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
P-C
Khách viếng thăm




quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Jun 15, 2013 10:00 am



CÁI NHÌN BIỆN CHỨNG TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI

BS Hồ Hải 

Ăn thịt chó là một nét văn hóa ẩm thực của dân Việt vùng xứ Bắc. Không ai cấm ăn thịt chó, chỉ có những người nuôi chó, hiểu chó, mới thấy việc ăn thịt chó là không nên. Vì trong tất cả các vật nuôi, chó là con tình nghĩa với con người nhất trên đời.

Nhưng mấy hôm nay, câu chuyện 2 thanh niên trộm chó bị hàng trăm người dân dí đánh đến gần chết. Sau đó, chính quyền vào can gián, nhưng hàng ngàn người dân không cho cơ quan công quyền đem 2 thanh niên đi cấp cứu. Kết quả là, một trong hai thanh niên đã tử vong. Chuyện này không phải là lần đầu, mà nó tái diễn nhiều lần ở nước ta trong vài năm trở lại đây.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI B%E1%BB%8B+%C4%91%C3%A1nh+ch%E1%BA%BFt+v%C3%AC+tr%E1%BB%99m+ch%C3%B3+t%E1%BA%A1i+Ngh%E1%BB%87+An

Một thanh niên bị đánh chết vào ngày 10/6/2013 vì trộm chó ở xã Tân Thành, huyện Yên Thành (Nghệ An). Nguồn ảnh từ facebooker.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI B%E1%BB%8B+%C4%91%C3%A1nh+g%E1%BA%A7n+ch%E1%BA%BFt+do+tr%E1%BB%99m+ch%C3%B3+%E1%BB%9F+Ngh%E1%BB%87+An

Một thanh niên khác bị đánh đổ máu vào ngày 10/6/2013 vì trộm chó ở xã Tân Thành, huyện Yên Thành (Nghệ An). Nguồn ảnh VnExpress.

Cũng là văn hóa ẩm thực ăn thịt chó, nhưng tại sao Hàn Quốc chưa thấy nói đến chuyện người ta giết nhau vì trộm chó? Một vấn đề cần nhìn ở một mối quan hệ biện chứng của nhiều lĩnh vực để giải quyết. Vì đây không chỉ là vấn đề ăn thịt chó gây ra, mà là vấn nạn cả chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục và cả an ninh nội địa. Và nó đại diện cho cả những vấn nạn tha hóa của con người Việt của thời đại hôm nay.

Ở một góc nhìn khác, tình hình kẻ trộm chó đánh chết người phát hiện chó bị trộm ở ngay tại thủ đô cũng không phải là hiếm. Đó là hai mặt của một vấn đề.

Nếu không có chuyện kẻ trộm chó xem con chó hơn tính mạng của một con người, thì không có chuyện dân đánh chết những kẻ trộm chó, và ngược lại. Câu chuyện không dừng ở trộm cắp bình thường mà, đã đi đến mức độ nguy nan cho cả một hệ thống từ văn hóa giáo dục đến kinh tế chính trị và nội an xã hội Việt đượng đại. Trách nhiệm này thuộc về của rất nhiều ban ngành trong xã hội.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Luyen


Trách nhiệm đầu tiên là giáo dục đã đẻ ra những con người không còn nhân tính. Cướp tiệm vàng như Lê Văn Luyện là một cái tham lớn dẫn đến giết người cướp của là đã quá sai, nhưng cướp một lượng lớn tài sản dẫn đến giết người, thì còn có thể lý giải được do lòng tham và thiếu giáo dục. Nhưng vì một con chó mà kẻ trộm chó giết một con người để được con chó bán được vài trăm ngàn thì là một hành vi rất khó giải thích, nếu không nói là thú tính.

Trách nhiệm từ nền kinh tế đang sụp đổ do nguyên nhân từ chính trị lạc hậu là một nguyên nhân dẫn đến trộm cướp tràn lan, thì không ai chối cải được. Vì bần cùng sinh đạo tặc, dù nội an có tốt, giáo dục có tốt, mà bụng đói không còn đường kiếm sống, thì trộm cướp ắt phải có.

Trách nhiệm quan trọng hàng đầu là cơ quan an ninh nội địa - công an, cảnh sát và dân phòng - không hoàn thành trách nhiệm bảo an cho nhân dân. Đây mới là trách nhiệm sai lớn nhất của xã hội hiện tại, nhưng chẳng ai truy cứu và dám lên tiếng, vì hình như những năm gần đây, công an đã được hành động không vì nội an quốc gia, mà vì cái gì đó chưa rõ nguyên nhân.

Dưới góc nhìn xã hội học ớ phạm trù nhân quả, việc có trộm vì có kẻ tiêu thụ hàng gian. Trộm chó lộng hành vì có quán thịt chó chịu mua chó bị bắt trộm.

Cũng dưới góc nhìn nhân quả, thì tại sao có gian, mà thiếu cái chân, thiện và mỹ trong thời này? Đây là một câu hỏi tổng hợp các mối quan hệ biện chứng về văn hóa, giáo dục, kinh tế và cả an ninh nội an của xã hội. Một bài toán không dễ giải quyết trong chỉ ngày một, ngày hai, mà phải tính bằng cả thập kỷ đến thế kỷ.

Có một vấn đề đáng phải quan tâm là cũng ở trên đất nước Việt, nhưng có những phố thị có cuộc sống rất an lành, hầu như rất ít chuyện trộm cướp xảy ra. Tết âm lịch năm 2010, vợ chồng tôi về thăm quê. Quy Nhơn, thành phố biển ngày nào vẫn còn cái trinh nguyên chân chất. Cuộc sống vẫn bình thản chảy như một dòng sông hiền hòa không sóng  gió. Con người vẫn thật thà như đất, không hối hả trên từng gương mặt từ già đến trẻ.

Trong đêm giao thừa, có vợ chồng người bạn mời đi uống cà phê và chờ xem pháo bông. Tôi thật ngỡ ngàng khi vào quán cà phê vào lúc ban đêm, nhưng xe thì để ở ngoài chả ai trông. Theo thói quen ở Sài Gòn, tôi không dám vào quán, mà yêu cầu chủ quán cho bàn ghế ra ngoài vỉa hè để vừa uống cà phê, vừa trông xe.

Vợ chồng người bạn hiểu ý bảo, anh chị đừng lo, ở đây chả bị mất cắp xe. Thành phố càn quét sạch những nơi tiêu thụ đồ gian, nên chả có trộm cắp. Vì có trộm đồ, thì cũng chả có ai dám tiêu thụ của gian. Nên hầu như nạn trộm cắp hầu như không đất sống.

Có lẽ, nên xây dựng văn hóa sống xã hội Việt phải bắt đầu từ nguyên nhân nội an bằng cách tìm và phạt thật nặng kể cả đi tù những nơi tiêu thụ đồ gian, và trộm cắp. Vấn đề khôi phục nền kinh tế bằng cánh cửa chính trị động theo kịp tình hình phát triển kinh tế là then chốt, để các tệ nạn xã hội giảm dần. Sau cùng, giáo dục là chuyện thế kỷ của bốn thành tố bản thân, gia đình, nhà trường và xã hội.

Về Đầu Trang Go down
nguyenle
Khách viếng thăm




quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhậu: từ tập quán văn hóa đến tệ nạn xã hội   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeThu Oct 24, 2013 10:31 am


Nhậu: từ tập quán văn hóa đến tệ nạn xã hội

Nguyên Tấn

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image

Có lẽ chưa bao giờ tình trạng nhậu nhẹt ở xứ ta lại phát triển, lan tràn như hiện nay. Liệu đây có phải là một tập quán văn hóa bình thường hay là một hiện tượng xã hội đáng lo ngại?

Từ tập quán văn hóa đến lạm dụng Rượu là một loại đồ uống có từ lâu đời và tồn tại trong nhiều nền văn hóa. Việt Nam cũng không phải là ngoại lệ. Nhờ chứa chất kích thích (cồn), rượu có khả năng làm thay đổi trạng thái tâm lý, tình cảm của con người, đặc biệt giúp cho họ mạnh bạo, thoải mái hơn trong quan hệ giao tiếp.

Do đó, theo GS. Trần Ngọc Thêm, khoa Văn hóa học thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TPHCM, từ một loại thức uống, rượu được sử dụng để đáp ứng các nhu cầu giao tiếp như tiếp khách (“khách đến nhà không trà thì rượu”); kết bạn (“rượu ngon phải có bạn hiền”); thổ lộ tình cảm (rượu vào, lời ra) hoặc làm phương tiện không thể thiếu trong các lễ lạt (“phi tửu bất thành lễ”)...

Bên cạnh việc uống rượu thông thường, ở Nam bộ đã hình thành cả một thứ văn hóa đặc biệt - “văn hóa nhậu”. Theo GS. Thêm, văn hóa nhậu có thể được khởi phát từ thời kỳ khẩn hoang ở miền Nam. “Nhậu lai rai” đã được người dân Nam bộ sử dụng như một phương thức để giao tiếp nhằm giải tỏa nỗi cô đơn và tạo sự gắn kết trong cuộc đấu tranh với thiên nhiên.


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcTB3FM33P2m9OD1HTlVTaF2oarBgyh_JKQF6jqXlQD8sVlPso1N

Công việc có phần nhàn hạ (so với miền Bắc và miền Trung); thóc lúa, sản vật nhiều hơn; rượu thì dễ nấu... là những điều kiện giúp cho văn hóa nhậu ở đây phát triển và mang những nét đặc trưng riêng. Tuy nhiên, GS. Thêm cho rằng ngày nay văn hóa nhậu đang bị lạm dụng một cách thái quá. Từ chỗ là một nét văn hóa của người nông dân Nam bộ, bây giờ nhậu đang lan tràn khắp mọi nơi, mọi tầng lớp, trong đó đặc biệt có cả giới cán bộ công chức.

BS. Lê Hùng, nguyên Phó viện trưởng Viện Y học dân tộc TPHCM, cũng cho biết ngay như giới bác sĩ, nhiều người biết rất rõ tác hại của rượu, bia, vậy mà vẫn “uống ào ào”, song song với việc khuyên bệnh nhân đừng uống rượu thì thật là buồn cười!?

Thạc sĩ Lê Tuyết Ánh, Khoa Tâm lý thuộc Đại học KHXH&NV TPHCM thì lưu ý đến một hiện tượng đáng lo không kém là nhậu quá đà ở giới trẻ, kể cả sinh viên. “Họ muốn thể hiện bản lĩnh nên uống xả láng, dẫn đến nhiều trường hợp không làm chủ được mình” - bà Ánh nhận xét. PGS.TS. Nguyễn Minh Hòa, Trưởng bộ môn Đô thị học thuộc Đại học KHXH&NV TPHCM than: giáo viên khổ nhất là dạy các lớp tại chức ở miền Tây. Học viên hầu như chỉ học buổi sáng, còn đến chiều là rủ nhau đi nhậu mất tăm!


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcQrpKzhhQTmS4Wxl6H32ZM5a1MYpyIGWqkHUfu536lMhXm_3I0SXQ

Ông Hòa nói thẳng, nhậu không còn là văn hóa nữa mà đang trở thành một thứ “tệ nạn”, “hủ lậu” nguy hiểm. “Vui hay buồn cũng nhậu. Không vui, không buồn cũng nhậu. Bỏ vợ hay có vợ cũng nhậu. Mua xe mới, sắm điện thoại cũng nhậu. Nghĩa là thay vì dùng thời gian rảnh rỗi để đọc sách báo hay giải trí lành mạnh thì người ta lại vẽ ra cả ngàn lẻ một lý do để nhậu. Thậm chí, khủng hoảng kinh tế càng nhậu tợn và không ít người sẵn sàng nhậu cho đến chêt!

Theo ông Hòa, người dân ở các nước như Nhật Bản, Hàn Quốc… cũng có tục uống rượu nhưng rượu của họ nhẹ và chủ yếu được sử dụng trong các dịp lễ hoặc để xả stress, khác xa với tình trạng nhậu nhẹt một cách quá đà, tùy tiện như ở ta hiện nay. Điểm “quái dị” nữa, theo GS. Trần Ngọc Thêm, là nếu như ở các nước, người ta chỉ có thể uống rượu sau giờ làm việc thì ngược lại ở Việt Nam nhậu có thể diễn ra thoải mái ngay cả trước, trong giờ làm việc. Điều này dẫn đến nghịch lý là các quán nhậu càng ngày càng mọc lên nhan nhản trong khi rạp chiếu phim hay điểm giải trí về văn hóa nghệ thuật phải lùi bước, teo tóp dần.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 110_1d373

Trong một bài báo đăng cách đây năm năm, ông Nguyễn Văn Hùng, Phó tổng thư ký Hiệp hội Rượu bia Việt Nam, thừa nhận “hiện nay việc uống bia, rượu ở Việt Nam có hơi xô bồ, đôi khi phản văn hóa”. Một dẫn chứng được ông Hùng dẫn ra là câu chuyện về hai người bạn chuyên gia Đức từng làm việc với ông hai năm tại Việt Nam.

Sau này gặp lại nhau ở Đức, vợ họ thường nói chồng mình đã bị “hư”. Lý do, khi sang Việt Nam họ quen tác phong hết giờ làm việc thì đi uống bia nên thường xuyên về nhà muộn. Đầu độc cả một thế hệ. Một sĩ quan cảnh sát giao thông ở Hậu Giang vì men rượu trong bữa tiệc, không làm chủ được mình nên đã gây gỗ, đòi tài xế taxi phải lái xe vượt đèn đỏ.

Ở Cà Mau, có cháu bé 10 tháng tuổi bị người cha nhậu say ném xuống nền nhà, dẫn đến nứt sọ. Tại KonTum, bốn người đã bỏ mạng do nhậu triền miên nhiều ngày liền. Một cán bộ của Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Bình Dương bị bắt quả tang đang nhận 20 triệu đồng tiền hối lộ để lo thủ tục cấp phép quảng cáo ngay trong một quán nhậu…

Những vụ việc tương tự bắt nguồn từ rượu dường như ngày càng dồn dập trên các phương tiện thông tin đại chúng. Chứng kiến cảnh ăn nhậu tràn ngập ở nước ta, một Việt kiều về thăm quê hương sau nhiều năm xa cách đã phải thốt lên: “Rượu, bia đang đầu độc cả một thế hệ”.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcTVVWNErnV0GGBButrh2F1_zzlneu6eojL8Fe-aQ7MXzfeyBKzy

Theo BS. Lê Hùng, bản thân rượu không có tội. Ngược lại, xét về Đông y, rượu được mệnh danh là “nước lửa” có tác dụng khai thông khí huyết, dẫn thuốc đến các cơ quan tạng phủ, đẩy hàn tà (khí lạnh gây bệnh) ra khỏi cơ thể. Đồng thời, uống rượu cũng là một nét văn hóa. Đám cưới hay lễ hội mà không có rượu thì quả mất vui. Hoặc đang đi du lịch giữa trời tuyết lạnh ở Tử Cấm Thành mà uống một vài ly rượu Mao Đài thì khoan khoái biết bao nhiêu. “Nếu rượu chỉ dừng lại đó thì tuyệt vời nhưng nếu lạm dụng, quá đà rượu sẽ thành tội đồ một cách bất đắc dĩ” - ông Hùng nói.

Thạc sĩ Lê Tuyết Ánh cũng nhìn nhận nhậu là một tập quán văn hóa xã giao của người Việt. “Giống như khi xưa ông bà mình mời nhau miếng trầu theo nghĩa “miếng trầu là đầu câu chuyện” thì bây giờ để xã giao, làm quen ta mời nhau uống ly rượu, ly bia”.

Thế nhưng, uống rượu có giữ được nét văn hóa hay không thì phụ thuộc vào cách uống, mức độ uống và mục đích uống. Nếu bê tha, lạm dụng quá mức, người uống sẽ không làm chủ được mình và có thể gây ra những hành vi phi văn hóa, trái pháp luật. “Sẽ khó và cũng không nên cấm nhậu. Điều quan trọng là cần phải tăng cường nâng cao nhận thức của mỗi người về sự tác hại của việc lạm dụng rượu, bia” - bà Ánh khuyến nghị.

Trong khi đó, theo PGS.TS. Nguyễn Minh Hòa và BS. Lê Hùng, một nghịch lý đang tồn tại là mặc dù Nhà nước chủ trương hạn chế nhưng các nhà máy sản xuất bia, rượu vẫn cứ mở ra chưa kể các cơ sở nấu rượu trái phép. Các doanh nghiệp còn được Nhà nước tặng thưởng huân chương, bằng khen vì thành tích tiêu thụ bia, rượu.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcTvPQihvkcMK5PQWZ-w7UARYlPCXVfU6NUmsvT_QMMzhpa4DSwQag

Hoặc trong khi nhiều nước trên thế giới nghiêm cấm quảng cáo rượu, bia thì ở ta pháp luật về vấn đề này lại có quá nhiều sơ hở và thực tế rượu, bia vẫn được quảng cáo ì xèo. Ví dụ như vụ cung tiến chai rượu khổng lồ 4.000 lít nhân dịp đại lễ giỗ tổ Hùng Vương vào năm 2010; sự kiện sản xuất đạt 1 tỉ lít bia của Công ty Sabeco…

- Theo một điều tra vào năm 2006 của Viện Chiến lược và chính sách y tế, mặc dù tỷ lệ sử dụng bia, rượu chưa cao so với thế giới nhưng tốc độ đầu tư vào sản xuất rượu, bia ở nước ta tăng rất nhanh từ những năm đầu thập niên 1990 trở lại đây. Từ 1990-1996, riêng sản lượng bia đạt mức tăng trưởng 30%; từ 1996 trở về sau: 10-15%/năm, mức tiêu thụ bình quân khoảng 15,8 lít bia và 3,9 lít rượu/người/năm.

- Theo bà Nguyễn Thị Xuyên, Thứ trưởng Bộ Y tế, chi phí cho rượu, bia và giải quyết hậu quả tác hại của rượu, bia có thể chiếm tới 2-8% GDP quốc gia. Có khoảng 4,4% người dân Việt Nam phải gánh chịu bệnh tật do hậu quả của rượu, bia mang lại.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image

Khi quan chức nhậu

BS. Lê Hùng nói: “Tôi không vơ đũa cả nắm nhưng có thể nói nhiều cán bộ công chức hiện nay nhậu rất dữ. Nhậu đi kèm với tệ nạn”. Theo ông, một quan chức nghiện rượu, bia có thể gây những tác hại nghiêm trọng hơn rất nhiều so với một người bình thường nghiện rượu. Bởi khi ấy, sức khỏe con người sẽ bị hủy hoại, đầu óc mụ mị, tâm sinh lý thay đổi, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cả nhân cách. Trong tình trạng ấy, người nghiện rượu là quan chức làm sao đủ sức khỏe, khả năng để lãnh đạo và lo cho dân?

GS. Trần Ngọc Thêm cho rằng tình trạng nhậu tràn lan trong giới cán bộ công chức có phần gắn liền với nạn tham nhũng. Một dự án muốn được duyệt hay một lợi ích nào đó muốn được chấp nhận, doanh nghiệp phải tìm cách đi “quan hệ”. Lúc này, “nhậu” được lựa chọn như một phương cách hữu hiệu để đạt mục đích. “Trên bàn nhậu, người ta bao giờ cũng dễ ăn, dễ nói và dễ ngã giá hơn”-nhà nghiên cứu văn hóa phân tích. Theo ông, sở dĩ có hiện tượng nhậu như trên là do mấy nguyên nhân như: luật pháp không nghiêm; lương cán bộ công chức quá thấp; cán bộ lãnh đạo thiếu gương mẫu và nạn tham nhũng tràn lan.

“Nếu luật pháp nghiêm, rõ ràng thì cứ y theo đó mà thực hiện, cần gì phải rủ nhau đi nhậu để “quan hệ”, tiêu cực? Có một chỗ làm tốt với thu nhập đảm bảo, liệu cán bộ công chức có dám làm bậy không? Hoặc nếu trên đã “chính” thì liệu dưới có dám “ loạn?” - ông Thêm đặt vấn đề.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcRF3cBsrXowA59M9NmVKGkv7r6ldlRo0nUlUHDsDEYrymUC_61o
.
Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Nov 29, 2014 2:14 pm


5 triệu con chó, 3 tỷ lít bia và 500.000 ấn đền Trần


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Nguoi-viet-an-thit-cho-baodatviet.vn
Người Việt ăn 5 triệu con chó/năm

Mỗi năm, người Việt ăn 5 triệu con chó, 5 tỷ gói mì tôm và uống 3 tỷ lít bia đây đều là những con số cho thấy lượng tiêu thụ thịt chó, mì tôm, bia của Việt Nam nằm trong top đầu thế giới và các nước trong khu vực.

Ăn 5 triệu con chó/năm

Liên minh Bảo vệ Chó châu Á (ACPA) vừa công bố, chỉ riêng tại Việt Nam, hàng năm ước tính có khoảng 5 triệu con chó bị giết để phục vụ nhu cầu tiêu thụ thịt của con người.

Ngành kinh doanh này chủ yếu dựa vào việc buôn lậu chó bất hợp pháp qua biên giới, trong khi tất cả các nước trong vùng đã ra lệnh cấm vận chuyển chó chưa được tiêm chủng dại, chó không có chứng nhận sức khỏe, giấy phép nhập khẩu, và giấy chứng nhận nguồn gốc xuất xứ.

Trên tờ Guardian (Anh), phóng viên Kate Hodal cũng đã viết: Hàng năm, người Việt Nam tiêu thụ khoảng 5 triệu con chó để chế biến thành các món ăn đặc sản… Ngành nghề buôn bán thịt chó khan hàng tới mức ở Việt Nam, một số người đàn ông chấp nhận hành nghề “cẩu tặc” (trộm chó). Do nguồn cung thịt chó trong nước không đủ với nhu cầu quá lớn của người dân nên các chủ cửa hàng kinh doanh cầy tơ phải tìm tới những nguồn cung ứng khác ở nước ngoài.

Mỗi năm có khoảng 300.000 chú chó bị nhốt chật kín trong những chiếc lồng sắt, được vận chuyển từ Thái Lan, đi qua lưu vực sông Mekong, sang Lào và sau đó đưa vào lãnh thổ Việt Nam để tiêu thụ.

Uống 3 tỷ lít bia ăn 5 tỷ gói mì/năm


Dù kinh tế suy thoái, GDP giảm sút, ngành bia vẫn tăng trưởng đều đặn với mức 10%/năm và người Việt càng ngày uống bia càng nhiều, luôn nằm trong top 25 nước uống bia khủng khiếp nhất thế giới, thứ 3 của châu Á, và nhiều năm liên tục dẫn đầu khu vực Đông Nam Á.

Chỉ tính đến tháng 11/2013, sản xuất bia các loại ước đạt trên 2,67 tỷ lít, tăng 7,8% so với cùng kỳ, trong đó bia thương hiệu Hà Nội ước đạt 490,9 triệu lít, bia thương hiệu Sài Gòn ước đạt trên 1,19 tỷ lít, tăng 5,7%.

Báo cáo cũng chỉ ra rằng, mặc dù thời tiết bước vào mùa lạnh nhưng sản xuất cũng như tiêu thụ bia của khu vực kinh tế trung ương vẫn tăng đánh kể.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Nguoi-viet-tieu-thu-3-ty-lit-bia-baodatviet.vn
Kinh tế khó khăn nhưng Việt Nam là nước tiêu thụ bia lớn nhất Đông Nam Á

Trước đó, theo thống kê sơ bộ của các doanh nghiệp sản xuất bia Việt Nam, năm 2012 cả nước tiêu thụ gần 3 tỷ lít bia, quy ra tiền là khoảng 3 tỷ USD.

Sản phẩm bia được tiêu thụ nhiều nhất thuộc các nhãn hiệu bia nổi tiếng thế giới như Heineken: “Chỉ trong năm 2010 người Việt đã uống hơn 200 triệu lít bia nhãn hiệu Heineken, chỉ sau Mỹ, Pháp trong danh sách 170 thị trường trên thế giới mà dòng bia này có mặt”.

Ông Michel de Carvalho – chủ sở hữu thương hiệu bia Heineken dự báo đến năm 2015 Việt Nam sẽ trở thành thị trường tiêu thụ bia Heineken lớn nhất thế giới.

Lý giải việc Việt Nam lọt “cường quốc” uống bia, PGS.TS Huỳnh Văn Sơn, Phó chủ tịch Hội Tâm lý học xã hội Việt Nam cho biết, đang thực sự tồn tại các quan niệm xem rượu như một cách thức thể hiện bản thân, giới tính, giải sầu và thậm chí là khẳng định sự hiện diện tất yếu của rượu bia trong cuộc sống tương lai thật sự đáng phải quan tâm.

Theo nghiên cứu của ông Sơn thì có 49,6% sinh viên và người trưởng thành trẻ tuổi uống rượu bia.

Không riêng thịt chó, bia, tiêu thụ mì gói của Việt Nam cũng thuộc hàng top trên thế giới. Báo cáo của Hiệp hội Mì ăn liền thế giới tại Nhật Bản (WINA) đưa ra hồi giữa năm 2013 cho thấy, Việt Nam tiêu thụ mì đứng thứ tư với hơn 5 tỷ gói mỗi năm.

Việt Nam hiện có khoảng 50 doanh nghiệp mì ăn liền, sản xuất gần 50 tỷ gói một năm, theo thống kê của Bộ Công Thương tháng 7/2012. Việt Nam cũng là nước tiêu thụ mì hàng đầu châu Á với số lượng 1 – 3 gói một người mỗi tuần.

Trong khi đó, theo thông tin từ Ban tổ chức lễ hội Đền Trần, năm nay ban tổ chức chuẩn bị khoảng 500.000 cánh ấn để phát cho du khách. Dù ban tổ chức khẳng định không thiếu ấn, đêm 14/1 Âm lịch, trên ghế đá người nằm ngổn ngang, nhà nhà trải chiếu nằm đất tranh thủ nghỉ ngơi chờ đến sáng ngày 15 xin ấn!

THEO ĐẤT VIỆT

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Thong-tin-phat-an-den-tran-nam-2015-0
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Xin_an_den_tran
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcS_muiPtzNQ1JxobuNRt7sqOduB4QoulfmgpXLKbJ9PNvm2PLJlag

.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Oct 01, 2016 10:05 pm

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcRtrrTeA282eply4lgwdJn4pgdeXXuxqOg0nxARufs6VOJNKs-urg


Bàn về hai chữ "sống hèn"


Năm nay đề thi Văn kỳ thi trung học phổ thông rất thú vị, rất sát với thực tế xã hội Việt Nam. Đề thi yêu cầu bình luận ý kiến cho rằng “sự hèn nhát khiến con người đánh mất chính mình, còn dũng khí lại giúp được họ là chính mình”. Hãy khoan bàn về năng lực của các bạn học sinh, vì tôi nghĩ mỗi cấp độ, mỗi góc nhìn đều có một chuẩn mực đánh giá riêng. Thế nên tôi không đồng tình với nhiều ý kiến trên mạng xã hội cho rằng đây là một vấn đề quá sức với các bạn học sinh phổ thông.

Điều quan trọng, theo tôi, là cần phải xem xét các bạn lớn lên trong môi trường giáo dục Việt Nam suốt 12 năm qua, trên cương vị là người trưởng thành (theo quy định của luật pháp Việt Nam là 18 tuổi), thì các bạn nhìn nhận và phân biệt “sống hèn” và “dũng khí” như thế nào? Các bạn có thật sự quan sát và cảm nhận được những khái niệm này từ những sự việc, sự kiện vẫn diễn ra hằng ngày, xung quanh các bạn hay ảnh hưởng đến các bạn hay không.

Tất nhiên, đó là câu chuyện khác – một câu chuyện thuộc chuyên môn của các thầy cô chấm thi với những barem điểm của họ. Tôi không phải là một thí sinh, nhưng tôi rất thích đề thi thú vị này. Từng trải nghiệm cuộc sống tại Việt Nam trong suốt thời học phổ thông, tôi nhận thấy khái niệm “sống hèn” hay “dũng khí” đều có tính tương đối. Tôi nghĩ rằng nhiều giáo viên kỳ vọng các bạn học sinh sẽ trả lời rằng “dũng khí” là một lối sống ngược lại hoàn toàn với “sống hèn”. Thấy cái sai nhất định phải sửa, thấy tiêu cực phải quyết liệt đấu tranh, thấy bạo tàn phải làm cách mạng lật đổ, sống phải theo ý chí của mình, tự quyết định tương lai của mình, không khuất phục trước sức mạnh phi nghĩa.

Rồi các bạn học sinh có thể lấy hàng loạt tấm gương người tốt việc tốt đăng tải trên khắp các tờ báo hay ngay trên tivi để làm dẫn chứng, lặp lại những lý thuyết suông của chủ nghĩa cộng sản và biến những câu chữ hoa mỹ thành giấc mơ (đúng nghĩa là chỉ có trong mơ). Đó là khuôn mẫu chung cho các bài viết đạt điểm cao trong barem điểm của các thầy cô.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 2dfc203e7d2d4707ade4de6b965de6b1
Ông Huỳnh Văn Nén ngày 23.10, sau khi được tại ngoại.

Liệu các bạn có dám (hay đủ trải nghiệm để dám) nói rằng, “sống hèn” là việc xử án oan một con người như ông Huỳnh Văn Nén để chạy theo thành tích, đối phó với dư luận và cấp trên, để rồi gia đình ông tan nát suốt hàng thập kỷ cho đến khi “hung thủ đầy dũng khí” ra nhận tội thì ông mới được minh oan.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI D9ceec5f7c8f4eeba1780bd75d86ac01

Có bạn nào dám lấy ví dụ về vụ Formosa làm ô nhiễm môi trường biển khiến hàng ngàn tấn cá chết, người dân khu vực bốn tỉnh miền Trung Việt Nam điêu đứng, phẫn nộ. Formosa vẫn chối tới cùng sau khi nhà nước vào cuộc quyết liệt trong vòng hai tháng ròng rã. Để rồi khi có giải đáp chính thức, số tiền đền bù 500 triệu USD dường như là quá lớn với chính phủ, trong khi cả một vùng biển đang chết mòn, người đánh cá, du lịch, dịch vụ... tất cả đều chưa thỏa mãn. Vẫn còn đó nhiều câu hỏi như: Tại sao 500 triệu USD? Tại sao không khởi tố? Tại sao không kêu gọi dân chúng bị ảnh hưởng khởi kiện hay tạo điều kiện cho họ được đối xử công bằng? Vì sao bấy nhiêu thiệt hại mà chỉ được đền bù 500 triệu USD? Tại sao lại phải kêu gọi dân tha thứ và cảm thông cho một Formosa vốn ngay từ đầu đã cố tình làm sai và không có thiện chí? Tại sao không trả lời hết những câu hỏi vốn được xem là những khúc mắc, những nghịch lý mà lòng dân chưa được thỏa mãn?

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 5ab187dda10a46908c7f5bd44f1c0f4c

Việc né tránh hay không giải quyết triệt để những thắc mắc ấy phải chăng cũng là một hình thức “sống hèn”?

Hoặc như trường hợp Bộ luật hình sự Việt Nam sửa đổi được chuẩn bị ban hành thì bị một chuyên gia pháp lý phê phán là sai be bét. Tôi cho rằng chuyên gia ấy sống có “dũng khí”, dám nhìn nhận và nói lên sự thật. Trong khi hàng trăm người mang tiếng là đại diện cho dân thì lại bấm nút để thông qua bộ luật này. Người lãnh đạo trực tiếp về bộ luật lấy lý do thời gian gấp rút, có trình báo cấp trên nhưng không được chấp nhận nên phải thi hành.

Nhiều cán bộ khác cũng có lối giải thích tương tự với báo chí. Tại sao thấy Bộ luật hình sự có nhiều sai sót, ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của hàng chục triệu người dân mà chỉ lên tiếng rồi im? Tại sao không đấu tranh để có đủ thời gian làm luật? Tại sao phải nhất nhất nghe lời vài ba lãnh đạo để rồi khi mọi chuyện bị đổ vỡ thì chỉ có người dân gánh chịu mọi hậu quả? Sống không đấu tranh đến tận cùng mà chỉ đổ lỗi cho thời gian, đổ lỗi cho áp lực chỉ đạo thì có phải là “sống hèn” hay không? Ngay như lãnh đạo không nghe ý kiến tham mưu, quyết đoán để xảy ra hậu quả nhưng chưa thấy lên tiếng nhận trách nhiệm, thì đó có còn gọi là “dũng khí” được không?

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 4968e4ed164c4334a9be03ba09edf15d

Quay lại vấn đề tại sao “dũng khí” hay “sống hèn” ở Việt Nam cũng chỉ mang tính tương đối nếu xét theo thực tế. Bởi vì đôi khi người ta không muốn “sống hèn” cũng phải “sống hèn”; đôi khi người ta muốn sống có “dũng khí” nhưng không được sống có “dũng khí”. Điển hình như vấn đề luật biểu tình. Luật này đã được thảo luận trong suốt nhiều năm qua, đã gây nhiều tranh cãi và làm tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Trong khi xu hướng trưng cầu dân ý đang phát triển trên thế giới thì ở Việt Nam người dân vẫn chưa được quyền biểu tình. Mỗi khi có một sự kiện gây bức xúc cho toàn xã hội, người ta xuống đường thì lại giải quyết bằng bạo lực. Chưa biết ai gây ra với động cơ gì, nhưng rõ ràng việc xuống đường biểu tình một cách ôn hòa để nói lên tiếng nói của mình theo quy định trong hiến pháp cho đến nay vẫn không phải là một chọn lựa khôn ngoan cho người dân.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 3522a542a05745d8b17ecc08dd786682

Xuống đường, dù đóng góp hay chỉ trích, thì có nguy cơ lành ít dữ nhiều. Ở Mỹ, dân chúng xuống đường biểu tình còn có cảnh sát theo quản lý và bảo vệ. Tất nhiên đôi khi “dân chủ thái quá” cũng gây ra bạo lực ngoài ý muốn, nhưng nó nằm trong tầm kiểm soát và là quyền của người dân được biểu tỏ ý chí. Hóa ra, muốn sống có “dũng khí” cũng không phải là một sự lựa chọn khôn ngoan trong nhiều trường hợp.

Còn rất nhiều ví dụ về lối “sống hèn” và lối sống thiếu “dũng khí” của nhiều người ở Việt Nam, nhưng tôi không kỳ vọng các bạn học sinh ở độ tuổi 18 có đủ kinh nghiệm sống để nhìn nhận. Với tôi, những dòng tâm sự trên đây là bài kiểm tra của mình, không gửi đến hội đồng chấm thi, mà gửi đến tòa án lương tâm của những người do dân cử làm lãnh đạo.

Hãy nhớ đến lối “sống hèn” và lối sống có “dũng khí”, chắc chắn quý vị sẽ được người dân biết ơn và cho điểm rất cao.

Cao Huy Huân

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 189
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat Oct 08, 2016 9:37 pm

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Sohai-90-danlambao 

Bịnh sợ dưới chế độ CS


Trần Trung Đạo (Danlambao) - Sợ là một ý thức hiển nhiên gắn liền với số phận con người. Sợ sống, sợ già, sợ đau, sợ chết, nói chung, sợ tất cả những hiện tượng mà con người luôn phải đối đầu nhưng chưa giải thích được bản chất của chúng.

Tuy nhiên, dưới chế độ CS sợ là một căn bịnh xã hội và bịnh phát cơn khi có một nguồn kích động xảy ra. Giống như ánh sáng tuy không phải là lý do của bịnh đau đầu kinh niên nhưng mỗi khi bịnh nhân bước vào căn phòng quá sáng hay đèn bật sáng bất ngờ, cơn nhức đầu lại bừng bừng nổi dậy.

Trong nước, từ một em bé tiểu học cho đến một cán bộ đảng cao cấp có lập trường chính trị hồng như ráng trời chiều đều có ít nhiều vi khuẩn sợ trong người. Từ những bài tập viết văn cho đến các tiểu luận, biên khảo vẫn nặng phần trích dẫn. Thậm chí trong một bài viết vỏn vẹn hai trang đã hơn một nửa là trích dẫn những câu kinh điển do các "lãnh tụ anh minh" CS nào đó để lại. Trích dẫn không phải để chứng minh cho cái đúng hay che giấu cái dốt của mình mà quan trọng hơn là để an tâm.

Trong buổi họp, nếu ai lên tiếng phàn nàn, phản đối trước một đề nghị nào đó, chủ tọa chỉ cần dọa "một lần đề nghị đó cũng chính là ước vọng của lãnh tụ anh minh", tức khắc sự phàn nàn dù không ai khuyên cũng xì nhanh hơn bong bóng. Thói quen dựa hơi những người được trao cho quyền "bất khả xâm phạm" trong xã hội, dù còn sống hay đã chết, cũng đều từ sự sợ hãi mà ra. Thói quen đó đã theo thời gian phát triển thành một cố tật trong sinh hoạt văn hóa xã hội tại Việt Nam.

Ngoài nịnh bợ, bịnh sợ hãi còn gây ra biến chứng trầm trọng khác là đổ thừa. Trong các bài tự phê bình chính thức hay không chính thức, những lý do khách quan bao giờ cũng nhiều hơn chủ quan. Chậm tiến là vì, nghèo đói là vì, tham nhũng là vì, tuyệt nhiên không có cái vì nào trong số đó là lỗi của mình.

Trong lúc sự sợ hãi là một phần của số phận con người như vừa trình bày, nó chỉ trở nên tai họa tập thể khi mức sợ hãi phát triển thành một bịnh trạng của cả xã hội, tồn tại như một phần của đời sống văn hóa, gây nên những phản động lực cản trở sự phát triển tinh thần của con người và ngăn chận sự thăng tiến của xã hội.

Trong lịch sử của nhân loại thời cận đại, xã hội Liên Xô dưới thời Stalin và Bắc Hàn trong thời Kim Nhật Thành, có thể được xem là những nơi căn bệnh sợ hãi đã bị xã hội hóa đến mức độ gần như toàn diện.

Dưới chế độ toàn trị của Stalin, con người thấy chung quanh họ không có ai là bạn mà chỉ toàn là kẻ thù, kể cả cha mẹ, vợ chồng, anh em, bè bạn. Đảng có kẻ thù của đảng, nhà nước có kẻ thù của nhà nước, nhân dân có kẻ thù của nhân dân. Chủ trương trồng cấy vi khuẩn sợ hãi vào toàn bộ xã hội Liên Xô của Stalin thành công đến mức có lần y cho rằng một ngày các cơ quan an ninh để kiểm soát dân chúng có thể không còn cần thiết. Lý do Stalin tự tin như thế bởi vì sợ hãi đã có thể tự quản được trong chính mỗi con người.

Bệnh trạng sợ hãi tại Bắc Hàn so với Liên Xô còn trầm trọng hơn vì nhiều nơi tại Bắc Hàn con người được thuần hóa đến mức không còn biết sợ là gì. Nhận thức của con người họ phụ thuộc hoàn toàn vào một trung tâm chỉ đạo ý thức được điều khiển từ bên ngoài.

Nhiều người dân Bắc Hàn hoàn toàn mất ý niệm không gian và thời gian. Ngày tháng và nơi chốn đã bị đổi thay sau khi Kim Nhật Thành xóa bỏ niên lịch AD đang được dùng trên thế giới và thay vào đó bằng lịch Juche lấy năm sinh của họ Kim làm chuẩn. Ví dụ, năm 2000 là năm cuối cùng của thiên niên kỷ đối với phần lớn thế giới nhưng tại Bắc Hàn chỉ mới là năm Juche 99.

Nếu lý luận theo quan điểm kinh tế của Mác, khi mức độ xã hội hóa của nền kinh tế đạt đến mức toàn diện, chế độ kinh tế tất yếu sẽ biến thái, thì sự biến thái của các xã hội khống chế bằng nỗi lo sợ toàn diện như trường hợp Bắc Hàn, không có gì khác hơn là mang con người trở về thời nguyên thủy.

Cũng may, con người có lý trí và dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã đến đâu nghị lực con người vẫn âm thầm phản kháng và tìm mọi cách vươn lên. Phong trào chống sợ và vươn lên như thế đang lan rộng tại Việt Nam. Đó là một tin mừng, bởi vì bịnh sợ càng thuyên giảm nhanh bao nhiêu, ngày tự do cho đất nước sẽ đến sớm bấy nhiêu.

7.10.2016

Trần Trung Đạo
danlambaovn.blogspot.com

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcST_MMrVlpxEj_FrRSWbFcd5b0zPOMwZ50KKHR_boLqixoTtxYd3g
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSun Nov 06, 2016 4:57 pm




Bún cháo chửi: Người Hà Nội nghiện “gia vị” nhục?

Nhà văn Võ Thị Hảo

Đặc sản Hà Nội?

Theo VTC14, 29.9.2016: “Mới đây, đầu bếp nổi tiếng người Mỹ Anthony Bourdain - người từng ăn bún chả với Tổng thống Obama - đã không giấu nổi sự ngạc nhiên khi lần đầu tiên đến ăn ở quán bún chửi Ngô Sỹ Liên. Ông đã đưa trải nghiệm lạ lùng của mình vào chương trình Parts Unknown, vừa phát sóng trên kênh CNN cách đây ít ngày”.

Trong chương trình truyền hình đó, đầu bếp này được một cô gái Hà Nội đưa đến giới thiệu món “bún chửi”(BC) ở phố Ngô Sĩ Liên và nói rằng đó là quán ăn yêu thích nhất của cô.

Ông Mỹ không cảm nhận được tiếng chửi và sự nhục mạ khách của người bán hàng thì đã đành. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là thay vì bất bình với thái độ bất lịch sự, bạo lực của người bán bún – vì chửi và miệt thị người khác đương nhiên là một dạng bạo lực - cô gái lại đồng tình, biện hộ cho người “đàn bà chửi” đó, coi như một đặc sản văn hóa ẩm thực VN.

Chương trình truyền hình nói trên quay trong bối cảnh quán có đông người ăn. Bà chủ quán thấy ông Mỹ và truyền hình quay thì dịu giọng hơn mọi ngày, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó, bà ta cũng đã kịp làm nhục một cô gái trẻ khác trước đám đông.

Cô gái không có lỗi gì. Cô ăn mặc và nói năng lịch sự. Cô chỉ hỏi mua một bát bún có mọc (thịt nạc giã nhuyễn viên thành viên, thường các quán bán bún đều có).

Chỉ thế thôi mà bà chủ quán đã tạt vào mặt cô những lời mỉa mai, xua đuổi cô trước mặt đám đông, trước cả ông đầu bếp Mỹ và ống kính truyền hình, trong khi những khách hàng khác thản nhiên xì xụp, chăm chú vào bát bún, coi việc chửi là chuyện đương nhiên.

Ông người Mỹ không biết tiếng Việt thì đã đành. Nhưng khách ăn thì thấm thía tận ruột gan những cầu chửi bằng tiếng mẹ đẻ chứ không thể biện hộ rằng không hiểu.

Khách ăn lần đầu bị chửi hoặc biết sẽ bị chửi mà vẫn ăn thì chứng tỏ những người ăn đó đã chấp nhận và gián tiếp cổ vũ tính bạo lực và lưu manh. Việc này càng được phổ biến rộng, chấp nhận rộng rãi thì càng gây hại cho xã hội và động chạm đến nhân phẩm con người.

Vì sự chấp nhận đương nhiên, ngày càng nhiều quán và dịch vụ các loại kèm “gia vị chửi- gia vị nhục” với khách hàng. Với thông tin BC lên CNN thì e rằng món BC phát triển thêm rầm rộ và khách hàng đi đâu cũng dễ được ăn kèm thứ “gia vị xú uế” đó.

Điều này tưởng vô hại, nhưng thực ra tiềm ẩn những nguy cơ sâu xa.

Mùi xú uế của “gia vị nhục”

Khi ta chấp nhận, thậm chí vui chịu bị kẻ khác chửi bới xúc phạm chỉ để mua được miếng ăn ngon, vậy ta có công bằng với chính mình không?

Xót xa thay là trong đám đông đó không thấy một tiếng nói chính trực nào lên tiếng bênh vực cô gái bị nhục mạ và cảnh báo chủ quán BC như nghĩa vụ của một con người cần làm khi thấy một người khác bị xúc phạm. Và ngay cả việc họ phải ăn trong tiếng chửi, dù là chửi người khác- thì cũng đã là bị xúc phạm lớn.

Lẽ nào họ không nhận ra chủ quán đã thêm vào món ăn của họ một thứ “đặc sản” VN: “gia vị nhục”! Khách ăn có quyền từ chối gia vị nhục. Nhưng không, họ vẫn ăn ngon. Vì sao? Họ đã nhờn trước mùi xú uế của thứ “gia vị nhục”, coi đó là chuyện vặt, là đương nhiên và còn thú vị. Coi thế thì họ mới ăn tiếp và còn đến ăn tiếp lần sau.

Chuyện BC và những món hàng bán kèm chửi mắng Hà Nội không thể là chuyện đùa được nữa rồi. Khi chửi và văng tục đã trở thành đương nhiên, ngay cả trong nhiều người có trình độ văn hóa và quan chức!

Sinh ra làm người, ai cũng có nhân phẩm, ai cũng cần được tôn trọng. Văng tục và chửi người khác là muốn nô lệ hóa tha nhân, đồng thời cũng hạ thấp nhân phẩm của chính mình. Ai cũng biết, mắng mỏ, đay nghiến, văng tục vào mặt người khác là một cách giao tiếp bất lịch sự, áp đặt và bạo lực.

Văng tục, chửi bới tố cáo đẳng cấp văn hóa của chủ nhân. Một xã hội lành mạnh không tạo cơ hội và đồng lõa với những cách hành xử bạo lực kế cả trong hành động, lời nói cùng cung cách giao tiếp.

Trong hiện tượng tồn tại kéo dài “bún chửi cháo chửi” ở Hà Nội, chúng ta không thể không thấy đau buồn thay cho thủ đô tự nhận mình là văn hiến nhưng nhà chức trách cũng như người dân đã không làm gì đủ để chấm dứt tình trạng đó.


Não trạng nô lệ

Không vặt vãnh chút nào vì tất cả những biểu hiện này xuất hiện từ căn nguyên sâu xa của não trạng nô lệ.

Chỉ có trong xã hội này, thì bạo lực từ miệng của một người đàn bà bán hàng tầm thường đã được nhân lên, quảng cáo thành một phương cách, một thương hiệu bán hàng.

Qua hiện tượng này, ta có thể lý giải về sự thường xuyên dùng bạo lực với phụ nữ, người già và trẻ em cùng những người yếu hơn mình của người VN.

Tại sao ngoài xã hội nhiều cướp giết hiếp. Tại sao cơ quan công quyền luôn nêu gương xấu, dùng đủ mọi hình thức bạo lực với dân để kiếm chác không giới hạn, cũng như tâm lý chấp nhận bạo lực chỉ vì ngại dây dưa với một kẻ ngoa ngoắt hoặc sợ hãi trước cường quyền của người VN?

Gần một thế kỷ cướp được và vận hành thể chế, nhà cầm quyền độc tài cộng sản đã rất thành công trong việc biến não trạng của người dân VN tự trọng thành não trạng sợ hãi và nô lệ. Và những nô lệ luôn khổ sở, không có lối thoát thì tìm cách tận dụng mọi vị thế để bắt nạt kẻ khác. Và để đổi chác lấy một miếng an toàn, người ta lại ngoan ngoãn chấp nhận làm nô lệ.

Não trạng nô lệ, thấm vào máu người VN, từng đường gân thớ thịt thể hiện trong mỗi hành xử của con người, đã là lá chắn bền chắc cho những kẻ độc tài.

Não trạng đó khiến cho cả trăm người, ngàn người, ngày này qua ngày khác lũ lượt nhịn nhục trước một vài người bán đồ ăn tầm thường. Vậy ta lấy đâu ra dũng khí phản đối những chà đạp lớn hơn lên quyền con người từ các thế lực mạnh hơn?

Vì thế, VN hiếm những người chính trực. Người chính trực luôn giữ mình tự trọng và ngay thẳng không chỉ trước cường quyền, mà còn trong tất cả mọi tình huống hàng ngày. Người chính trực tự thấy mình có đủ bổn phận vào dũng khí để bênh vực người khác khi họ gặp bất công.

Tâm lý dễ dàng chấp nhận bạo lực ở VN, sẵn sàng “nuốt gia vị nhục” để đổi lấy những chút lợi ích tầm thường, ấy là tâm lý nô lệ. Tâm lý này đã là mảnh đất màu mỡ nuôi đau thương lâu dài cho người VN và khiến người VN hăm hở tự hại chính mình.

Khi không thể làm gì trước những bất công xẩy ra với mình, những người nô lệ có khuynh hướng bắt nạt những kẻ lệ thuộc mình bằng bạo lực vật chất và tinh thần.

Vô số người VN dồn sự phẫn uất với nhà cầm quyền và những kẻ tham nhũng, cướp bóc của họ vào trong tiếng chửi thề, văng tục để họ khỏi nổ tung ra vì căm giận.

Họ cho rằng mình không thể làm gì nhà cầm quyền. Họ được cộng sản truyền đời báo kiếp cho sự sợ hãi chính trị và coi chính trị là lĩnh vực thường dân không được quyền bàn tới. Họ xả tức giận vào những tiếng chửi và văng tục, với những ai mà họ biết rằng không chấp hoặc không làm hại họ.

Và thế là năng lượng tốt của con người: biết phẫn nộ trước bất công -  đã được biến hóa thành năng lượng xấu: hạ nhục kẻ vô tội khác để xả phẫn uất. Khi xả phẫn uất không đúng thủ phạm, thì thủ phạm được yên ổn, được khuyến khích.

Đó là vòng luẩn quẩn của não trạng nô lệ.

Nhận biết và khước từ “gia vị xú uế”

Một vài người bán hàng chỉ vì nấu được bát cháo miếng bún ngon mà cũng tận dụng vị thế để nô dịch người khác dễ dàng vậy sao? Một phần là lỗi ở chúng ta. Và chúng ta cười nhăn nhở trước tiếng chửi và thâm tâm còn bắt chước vì thấy nô dịch người khác dễ quá, tội gì không chửi trước, chửi bậy bạ bất kỳ đâu, bất kỳ ai để giành ưu thế.

Chúng ta phải đòi lại quyền được tôn trọng, quyền làm người chính trực.

Vì sao chúng ta úp mặt vào miếng ăn , sụp soạp húp khoái trá trong tiếng chửi?! Ta xứng đáng được tôn trọng và không bất kỳ ai được xúc phạm ta. Ăn trong tiếng chửi mà thấy ngon ư? Khứu giác và vị giác người VN vì sao đổ đốn thế này?!

Con người bình thường phải cảm nhận ngay được mùi tanh lợm xú uế đã đổ vào bát ăn qua tiếng chửi và phải hắt cái bát ăn đó đi, thậm chí phải đưa kẻ chửi, kẻ dám nhục mạ khách hàng ra chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Khốn khổ quá! Từ bao giờ mà người VN đã trở thành như vậy? Vậy còn lĩnh vực nào ở VN không bị nô dịch hóa? Vì sao nô lệ hóa người VN dễ dàng đến thế?

Nếu chúng ta không dám tỏ thái độ phản đối một kẻ bán hàng tầm thường dám nhục mạ ta, thì sao ta còn dám đòi quyền con người và tự do của ta, còn nói gì đến việc bênh vực người khác trước hoạn nạn và bảo vệ đất nước?

Cải tạo não trạng nô lệ, giành lại quyền làm người chính trực là để cứu lấy người VN. Đó là một việc làm cấp bách, cần bền bỉ, lâu dài, cần thể hiện, cần kiểm soát mình để khước từ nhai nuốt “gia vị nhục” trong mọi trường hợp.

VTH


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Bun-mang-chao-chui-1

Bà chủ quán, vẻ mặt rất "lạnh lùng", trả lời một thực khách gọi món bún mọc một cách dửng dưng: “Mọc bán ngoài chợ, ở đây không nấu. Tốt nhất về nhà nấu lấy ăn, đi đi, đi luôn!”. (Ảnh chụp từ clip)

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Bun-mang-chao-chui-2
Đầu bếp Bourdain (bìa trái) thưởng thức món ăn ở quán "bún chửi". Ảnh chụp từ clip.

Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeWed Apr 05, 2017 12:24 am



Người Việt đang hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa


(VTC News) – Chính người Việt chứ không phải ai khác, đang như những con kền kền ăn xác thối, hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa bằng cách gieo rắc đại dịch ung thư.

Cách đây nhiều năm, cú sốc lớn giáng vào cuộc đời tôi khi bác sĩ thông báo bố tôi mắc bệnh ung thư gan. Không lâu sau đó, ông qua đời vì sự tàn phá cơ thể đến khủng khiếp của căn bệnh quái ác.

Chưa bao giờ tôi từng nghĩ tới việc, có một thứ gì khiến con người ta đau đớn đến vậy. Mãi những năm tháng sau này, thứ ghim chặt trong đầu óc tôi, vẫn là những cơn đau quằn quại đến chết đi sống lại của bố.

Những ngày này, tôi lại rùng mình khi thấy những con số đập vào mắt, hàng trăm nghìn người mắc bệnh ung thư mỗi năm, phần lớn trong số ấy, thần chết đều gọi tên họ.

Và khủng khiếp nhất, là căn nguyên của căn bệnh chết người kia, một phần không nhỏ đến từ môi trường bị nhiễm độc và thực phẩm bẩn đang đi vào con người chúng ta hàng ngày, hàng giờ.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Nguoi-viet-dang-ha-he-tien-dong-loai-ra-nghia-dia-0

Hình ảnh những con ruốc đang được nhuộm sang màu hồng đỏ, để bắt mắt hơn, nhìn tươi ngon hơn
Chẳng thế mà sáng nay, những người may mắn chưa bị thần chết gọi tên, lại sôi sục vì hình ảnh những con ruốc – một món ăn quen thuộc được ngư dân đánh bắt trên bãi biển Gành Đỏ, Phú Yên đang được nhuộm sang màu hồng đỏ, để bắt mắt hơn, nhìn tươi ngon hơn, và che giấu được cả những con đã chết rồi trong đó.

Thứ màu ấy, các chuyên gia nghi là Rhodamine B, một hợp chất hóa học cấm sử dụng trong thực phẩm vì rất độc, dùng trong ăn uống có thể gây ung thư.

Rồi cả thông tin của Bộ NN&PTNT về salbutamol, một trong những chất bị cấm sử dụng trong ngành chăn nuôi, đã được Bộ Y tế cấp phép nhập khẩu với số lượng lớn để sản xuất thuốc cho người.

Biết bao người lại giật mình nghĩ tới bữa cơm hàng ngày, khi trong số 9.140kg salbutamol được nhập khẩu về Việt Nam trong năm 2015, đã bán ra thị trường hơn 6.000kg, chỉ có 10kg dùng đúng quy định, số còn lại, được trộn lẫn vào thức ăn cho lợn.

Nghĩa là hơn 6 triệu con lợn đã chui vào dạ dày người dân, đi cùng đó là 6.000kg chất cấm.

Lần lượt chuỗi hình ảnh kinh hoàng chạy thẳng vào đầu óc, đó là những khi các chủ cơ sở kinh doanh mực tươi dùng chất tẩy trắng – loại hóa chất cực mạnh dùng để tẩy quần áo để con mực trở nên trắng tinh, tươi rói; Là việc hàng tấn chân gà, giò lợn đã chuyển sang trạng thái phân hủy được phù phép bằng hóa chất để trở nên bắt mắt, ngon nghẻ…

Nghĩa là, với những gì đang ăn, đang uống hàng ngày, chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa


Hóa ra, từ trước đến nay, chính người Việt đang giết chết giống nòi của mình chứ không phải bất kì ai khác. Lòng tham đã khiến nhiều người giẫm đạp lên đạo đức, lên sự sống của chính ông bà, bố, mẹ, con cái, họ hàng, người thân để làm giàu bằng cách đê tiện và phi nhân tính nhất.

Những thứ giết người từ từ ấy, được ngang nhiên bày bán, được đon đả chào mời, được tươi cười giới thiệu, được hứa hẹn đảm bảo về độ vệ sinh, sạch sẽ mà cái kẻ leo lẻo mời mọc kia không gợn lên một chút áy náy, ngượng ngùng.

Tràn lan khắp mọi nơi, từ nhà hàng sang trọng tới vỉa hè, từ quán cơm bình dân đến nhà ăn tập thể trong khu công nghiệp, từ chợ cóc tạm bợ đến siêu thị tưởng chừng đã gắn mác tin tưởng, đâu đâu cũng là những thứ bẩn thỉu, được tẩm ướp đủ thứ hóa chất độc hại đã bị cấm sử dụng.

Đến ngay cả những cuộc kiểm tra của các cơ quan chức năng cũng lấy lệ, chớp nhoáng, qua loa, đại khái. Để rồi, miếng ăn hàng ngày trở thành nỗi sợ hãi của biết bao người.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Nguoi-viet-dang-ha-he-tien-dong-loai-ra-nghia-dia-1
Chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Tôi run rẩy hình dung hình ảnh con kền kền ăn xác thối, đậu trên cành cây cao, mừng rỡ khi thấy sinh vật đứng trước mắt mình, từ từ gục xuống.

Biết bao kẻ nhét đồng tiền bất chính sau túi quần, phủi tay trắng trợn, nở nụ cười tởm lợm nhìn đồng loại đi dần về phía nghĩa địa, y như những con kền kền đó, sống bằng cái chết của con người.

Nhiều người đặt câu hỏi, những cái chết ám ảnh, những con số khủng khiếp, những bãi nghĩa địa ngày càng trở nên chật chội, tiếp theo sẽ là gì?

Hôm qua, hàng nghìn người đã bật khóc khi tiễn biệt Trần Lập về nơi cuối cùng của kiếp người, kết thúc một cuộc đời ngắn ngủi.

Thủ lĩnh ban nhạc Bức Tường qua đời vì căn bệnh ung thư trực tràng, một phần căn nguyên, đến từ những thực phẩm bẩn đang tràn lan trên thị trường mà mỗi ngày anh đưa vào cơ thể. Mạnh mẽ, kiên cường đến mấy, cuối cùng Trần Lập cũng phải về nằm lại dưới đất sâu, vì sự tàn phá khủng khiếp của đủ thứ chất giết người đã tích tụ trong con người anh.

Người ta gọi cái chết của Trần Lập là lời kêu gọi sự thức tỉnh lương tri con người hướng về những điều tử tế.

Không phải, cái chết đau đớn của Trần Lập, màu đỏ tươi của con ruốc hay nỗi ám ảnh về 6 triệu con lợn kia, không thể nhân đạo là sự thức tỉnh lương tri được nữa, mà là đỉnh đỉnh điểm của sự phẫn nộ, là dấu mốc đầy căm phẫn những kẻ bất lương, là lời giục giã, buộc những người có trách nhiệm phải hành động, vì sự tồn tại của chính những người đang còn may mắn sống sót.

Ai trong số chúng ta đã một lần phải bước vào bệnh viện, thót tim bước qua phòng cấp cứu, cứ vài tiếng lại có những tiếng khóc xé ruột gan vì người thân của họ vĩnh viễn chia lìa cuộc sống trong sự đau đớn của ung thư? Ai trong số chúng ta, chính ruột thịt của mình quằn quại, vật vã vì ung thư hành hạ, rồi phải nằm dưới đất sâu lạnh lẽo kia?
 
"Nếu không phải bây giờ thì sẽ là bao giờ, nếu không phải chúng ta thì sẽ là ai...", sẽ ngăn chặn những kẻ bất lương gieo rắc cái chết cho đồng loại?


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Images?q=tbn:ANd9GcQ1cb07VPGwokaJEJWFRkl-bd2Mg23_pKwTNeG8dY52HMgIWKPS

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image004

Tô bún rêu cua vàng lườm này không do gạch cua mà do phẩm màu công nghiệp dùng cho sơn, dầu đánh bàn ghế giá 50.000 đồng/kg. Chỉ một chút chấm vào đầu đũa là cả một nồi bún riêu nổi váng gạch cua.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image008
Bún chả vàng thơm nhờ tẩm hóa chất

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image006

Nước phở loại được lấy từ nước luộc các loại thịt ôi, thối được chế làm ruốc.


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image007
Nước rửa chảo cũng có thể làm nước phở


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image009

Dùng hóa chất TQ làm đu đủ chín vàng đều, ruột đỏ rất bắt mắt.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image010
Dừa được tẩy trắng bằng hóa chất

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image011
Rượu pha băng... thuốc sâu và phân lân bán khắp Hà Nội


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Image003
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSat May 06, 2017 6:34 pm



Cái ác trỗi dậy, vì người Việt không còn niềm tin


Nhạc sĩ Tuấn Khanh
- viết từ Sài Gòn

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 35463c63-f886-4fd8-979e-7dfad1f6dad3
Đức Phật nói con người hiền lương là con người mạnh mẽ nhất.
(minh họa) AFP PHOTO

Người Việt đang bị đay nghiến là những kẻ độc ác với đồng loại. Rất nhiều chứng cứ cho thấy tâm tính ngàn đời của dòng giống Lạc Hồng đang vào cơn lốc thay đổi đến chóng mặt: hàng ngàn người va chạm nhau trong dịp lễ Tết, xung đột đến mức vào bệnh viện, nông dân âm thầm bỏ hóa chất vào ruộng đồng, người chăn nuôi bơm thuốc độc vào sản phẩm trước khi mang ra chợ. Đất nước như đang vào một cuộc nội chiến không tên gọi. Cuộc chiến không có người chiến thắng mà chỉ có tự hủy diệt như trong đấu trường La Mã Colosseum, còn những kẻ chủ mưu nào đó thì hò hét và vỗ tay trên các khán đài.

Hóa ra, như cách nói hiện nay thì người Việt âm ỉ mang cái ác trong lòng từ lâu, chỉ chờ thời cơ để bùng nổ hay sao? Dân tộc ngàn đời sống với lúa nước, với chài lưới hiền lành lại giao truyền lại cho nhau tính hiếu sát?

Thật khác biệt với những gì lịch sử ghi chép về một đất nước mà Nguyễn Trãi viết Bình Ngô Đại Cáo để không phải mở đại sát giới, phát lương thực cho kẻ quy hàng hồi hương. Bạn có nghĩ giống tôi không, rằng dân tộc mình không như những gì đang thấy, mà đang vào giai đoạn bị bỏ độc vào tư duy, trở nên biến dị lạ thường.

Trong một lần được chất vấn về thế nào là sức mạnh, Đức Phật đã trả lời rằng “hiền lương mạnh nhất”. Bởi hiền lương không tạo ra kẻ thù, và cũng không thể có kẻ thù. Hiền lương sống và tồn tại với thế gian trong tâm thế hợp nhất, không gì có thể đổi dời được. Dân tộc Việt Nam trải qua hàng ngàn năm luôn chiến thắng mọi sức mạnh bên ngoài bởi không có ham muốn dùng sức mạnh nào để cướp đoạt hay thống trị. Mà chính sự hiền lương của một dân tộc biết nhớ thương mái đình, ngôi làng, con trâu, mảnh lưới… của mình khiến họ cưỡng lại được mọi loại cường quyền. Người Việt hôm nay rất mạnh và khác biệt. Người Việt thích khoe sức mạnh, thích giới thiệu đẳng cấp và vượt lên hào nhoáng trên đám đông. Người Việt đang trong một quá trình lọc máu tim mình, học đòi theo những hình mẫu khác và đánh mất dần sức mạnh thật sự của mình là sự hiền lương.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 54d7d177-f1f9-4c20-af8e-dca6f7b6b2c9
Nam thanh niên sẵn sàng lao vào đánh nhau chỉ để giành phết
cầu may đầu năm. AFP PHOTO

Vì sao đánh mất sự hiền lương? Cuộc sống hôm nay quá đỗi eo sèo, đang hối thúc những con người chân chất nhất phải nhìn lại mình, rằng mình có đang rất ngu ngốc không giữa cuộc đời ngày càng ích kỷ và vô tâm này. Vài năm trước, người ta đọc tin một đôi vợ chồng trẻ ở Bắc Kinh bán đứa con nhỏ để mua iphone đời mới. Ít lâu sau ở Việt Nam đã có người giết ông bà của mình để lấy tiền chơi game. Ở Thượng Hải từng có video đường phố, ghi lại cảnh đứa con khỏe mạnh đánh đập cha mẹ già giữa đường vì tức giận phải mang vác chữ hiếu trong khi muốn tận hưởng đời riêng. Không lâu sau, Việt Nam cũng nổi lên những câu chuyện tương tự, làm nát lòng những người tử tế trên đất nước mình, với câu hỏi vì sao?

Hãy nhớ lại cách đây không lâu, người Trung Quốc từng tố cáo các loại thực phẩm độc hại, quảng bá các công ty, cá nhân ở Trung Quốc đang không màng đến sống chết của người khác, miễn là được tư lợi. Thật nhanh chóng, làn sóng này ập đến Việt Nam, quy mô hơn và ác hiểm hơn. Việt Nam và Trung Quốc như trong trong câu chuyện thế giới song song của Nobieta và Doraemon. Soi vào nhau, chúng ta đang thấy mọi thứ hiện ra của đường trượt dài vào cái chết. Hãy tự hỏi mình là vì sao chỉ có Việt Nam và Trung Quốc, chứ không có nơi nào khác sát đường biên như Thái Lan, Lào, Campuchia hay thậm chí là Mông Cổ, Tây Tạng?

Người dân của đất nước Trung Hoa vĩ đại đang coi cuộc sống của mình trên quê hương như những dự án ngắn hạn và tạm thời. Khi cảm thấy thu thập đủ họ sẽ ra đi và để lại phần khốn khó nhất cho tất cả những người ở lại, mà họ đã tàn hại và bóc lột được. Họ không còn niềm tin trên quê hương mình ngoại trừ những kẻ đang vẫn còn được quyền lợi hay những kẻ đang còn tận dụng những âm mưu để nạo vét đất nước mình. Khi ôm đủ những đồng tiền đầy máu và rũ bỏ sự hiền lương, họ sẽ rời khỏi đất nước không nuối tiếc. Người Việt cũng đang có những khuynh hướng không khác gì. Những dự án ngắn hạn như vậy cũng đang hoành hành trên đất nước này. Có thể nhiều người sẽ không có một cơ hội để ra đi nhưng ít ra, họ tự an ủi rằng họ có thể sống sót ở một thế giới mà họ còn quá ít niềm tin.

Chắc sẽ có người nói rằng, dẫu sao thì người Việt cũng ác, nhưng cái ác không tự sinh ra. Cái ác là một tập tính, tiếng vỗ tay và lời hò reo hiểm độc từ các hàng ghế của bọn quan lại trong đấu trường Colesseum. Cái ác của chúng ta và người bạn Trung Quốc, lúc này, cũng hết sức cá biệt trên thế giới.

Tháng 9/2015, có một tai nạn kinh hoàng diễn ra ở thung lũng Mina, gần thánh địa Mecca, Saudi Arabia. Một vụ ùn tắc nhỏ trong đám đông hàng chục ngàn người hành hương đã dẫn đến sự hỗn loạn, biến thành thảm kịch giẫm đạp lên nhau để thoát ra ngoài, gây nên 2000 người chết và bị thương. Đám đông hiền lành và đầy đức tin đó, trong tích tắc đầy hoảng sợ và không  còn lối thoát đã trở thành những kẻ đạp lên đồng loại của mình một cách không thương tiếc, tìm cách sống sót, bất chấp mình có thể phải giết một ai đó.

Cái ác của người Việt trong cuộc sống, được nói tới lúc này, cũng như những kẻ hành hương mang trái tim hiền lương đi về phía trước, nhưng rồi bất ngờ phải tàn bạo để có thể sống sót.

Đức Phật nói con người hiền lương là con người mạnh mẽ nhất. Chúng ta đang bị đầu độc tư duy để làm suy nhược sự hiền lương của dân tộc này, đất nước này. Sự hiền lương vốn được chứng nhiệm ở đất nước Miến Điện, nơi chính quyền phải buông súng để nhường chỗ cho những cánh hoa sứ cài trên tóc. Sự hiền lương khiến họ cũng đủ niềm tin để gọi tên Trung Quốc là kẻ ác, và từ chối đánh mất mình.


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI NC83TPO
Thanh niên sài thành chém giết nhau vì một cô gái
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeWed May 17, 2017 4:45 pm

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Z


Việt Nam:  Đất nước của những kẻ lười biếng


Thứ Ba, 3 tháng 1, 2017
Kiến Thức trẻ

Đây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn từ của nó không hề ngọt tai, nếu bạn chưa sẵn sàng nhìn nhận thực tại bản thân hay thế hệ, có lẽ bạn sẽ thấy một chút khó chịu khi đọc.

Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.

Bạn có biết lý do chính dẫn tới việc nước Việt ngày càng sa sút? Câu trả lời là: LƯỜI!

Người ta cứ đang kéo cố gắng đất nước này đi lên. Hàng loạt bài báo được viết nên. Trong đó chỉ ra rằng đất nước này đang bị ô nhiễm hóa, đang bị bóc lột hóa, đang bị bất công hóa, và đang bị căng thẳng hóa… Nhưng rồi các bạn biết được điều gì là quan trọng? Ừ, CHẲNG AI THÈM ĐỌC NHỮNG BÀI BÁO ĐÓ. Nghĩa là người ta không biết chuyện gì đang xảy ra chung quanh họ, không biết được mức độ căng thẳng leo thang của thế giới xung quanh. Tóm lại là, người viết thì cứ viết, người chơi thì cứ chơi, không ai thèm đọc. Dĩ nhiên là ta đang nói đến số đông thôi.

Vậy ra, người ta đang cố gắng thay đổi mọi thứ ở phần ngọn. Nghĩa là kêu gọi những con người đã góp sức gây nên hiện trạng này, hãy thôi đừng phá hủy đất nước nữa, hãy thôi xả rác, hãy thôi chém giết. Đó là một ý tưởng điên rồ. Kêu gọi người từng sát hại đất nước này hãy suy nghĩ lại, rũ chút lòng thương, đừng phá hoại nữa.

Bạn biết vì sao mà đất nước này cứ thụt lùi, thậm chí bây giờ thua cả Lào và Campuchia không? Nếu bạn định trả lời là chính phủ thì hãy tạm gác lại cái ý nghĩ đó. Bởi vì vấn đề là dân chúng ở đây mang một căn bệnh nan y không thể chữa nỗi: LƯỜI!

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide6

LƯỜI VẬN ĐỘNG, TẬP THỂ DỤC

So với số người tập thể dục, thì số người không tập chiếm gấp nhiều lần, nếu không muốn nói là áp đảo hoàn toàn. Bạn không tin? Sáng thức dậy 4 giờ sáng chạy bộ. Rất nhiều ông cụ, bà già sẽ chạy cùng bạn. Số trung niên cũng rất nhiều. Còn số thanh niên thì chiếm trên đầu ngón tay thôi nhé.

Mà không tập thể dục thì chẳng đào đâu ra sức khỏe, không có sức khỏe thì làm cái gì cũng mau mệt, mau mệt thì sẽ nhanh chán, mà nhanh chán thì sẽ sớm bỏ cuộc. Những người có sức khỏe yếu thường làm mọi việc qua loa. Tin tôi đi. Họ không chịu đựng nỗi bất cứ chuyện gì hết. Đó là khi chúng ta nên nói tiếp các kiểu lười khác là hệ lụy của lười vận động.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide7

LƯỜI HỌC

Cái này thì khỏi nói rồi. Trừ các học sinh trường chuyên và công lập, đa số những trường khác, học sinh rất chi là lười. Khoan hãy nói đến việc kiến thức có hàn lâm hay không, có khó nuốt hay không, có kém thực tiễn hay không. Mà hãy tự hỏi, tại sao lại như vậy? Không ai chịu đựng nỗi 2 3 tiếng học bài ở nhà. Nói trắng ra là họ quá lười chịu đựng. Alan Phan đã từng nói rằng ông không hiểu tại sao một đất nước dân số vàng như Việt Nam lại có vẻ lù khù như các cụ già đến vậy.

Bạn hỏi tại sao? Hãy tạm trách Internet, Smartphone, Karaoke, Nhậu nhẹt, Lotte, Starbuck và các loại ăn chơi thời hiện đại nhé. Bạn lại hỏi tại sao nữa à? Bởi vì đó là thách thức của thời đại này. Thú vui hưởng thụ bao vây xung quanh, nhan nhãn đông tây nam bắc hướng nào cũng có. Tại sao phải chịu đựng học bài khi tụi bạn đi nhậu, đi hẹn hò, đi Lotte? À, quên nữa, đừng ai nói với tôi một câu mà đứa trẻ trâu nào cũng biết: Cái nào cũng có mặt lợi, quan trọng là đừng dùng quá liều lượng. Bởi vì, không có mấy ai biết kiểm soát chính họ ở cái vùng đất này đâu.

LƯỜI LÀM

Tất cả những người chủ ở Việt Nam đều khó tính, họ thường đốc thúc công nhân của mình. Bởi vì họ biết, không đốc thúc, bọn công nhân chỉ ngồi chơi, và làm kiểu đối phó, chủ tới thì luôn tay luôn chân, chủ đi thì phì phèo điếu thuốc, thậm chí là lướt facebook chat chit nữa là đằng khác. Nếu cha mẹ bạn là người trả tiền cho công nhân, chắc bạn sẽ rõ điều đó hơn cả.

Bạn hỏi vì sao họ lười làm, họ bắt đầu lười từ khi nào? Vì sao? Vì họ chẳng có thích thú gì với công việc. Bởi vì họ từ cái giây phút họ lười học, họ chẳng có kiến thức gì để giải quyết vấn đề nên họ chẳng muốn xảy ra thêm vấn đề gì nữa. Mà đấy, cách hay nhất để không có vấn đề gì để giải quyết là ngồi chơi. Làm việc thì tạo nên vấn đề, giải quyết vấn đề chính là một bước thăng tiến. Nhưng họ lại sợ gặp vấn đề biết bao. Không giải quyết được lại bị chửi, lại bị sỉ nhục, lại quê với người khác. Nên họ thà làm người nhàn rỗi tay chân, áo sạch đồ đẹp, không một vết bẩn còn hơn lấm lem mồ hôi, nhếch nhác không ai thèm dòm.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide9

LƯỜI SUY NGHĨ

Lướt dạo hết vòng facebook là điều bạn có thể làm ngay. Nếu facebook bạn không có gì đáng để xem, không có gì để làm bạn cảm động, làm bạn thấy phải nhìn lại bản thân mình thì bạn chính là một ví dụ. Còn nếu có thông tin gì đó hay, viết về thực trạng của đất nước, về ô nhiễm môi trường, về động vật tuyệt chủng, hay các bài viết học thuật, hãy xem nó được bao nhiêu người like? À, thường thì không có bao nhiêu người like đâu. Không tin lướt ngay facebook là biết.

Chúng ta không có gì để học sao? Hay chúng ta chỉ quan tâm về tự sướng, em nào đẹp, em nào xài camera 360, anh nào GAY, chỗ nào chơi tốt, khu nào ăn ngon, quần áo chỗ nào bán đẹp? Nếu facebook của bạn không có bất cứ cái gì liên quan tới học thuật, kiến thức, thay vào đó là 90% ảnh girl xinh, trai đẹp, hãy yên tâm một cách chắc nịch rằng bạn là một trong những đứa lười suy nghĩ bậc nhất thế giới.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide10

LƯỜI TRANH ĐẤU

Cái này thì khỏi phải nói luôn rồi. Cha chung chả ai khóc mà. Đất nước ngày càng đi xuống thì cũng mặc. Nói thật, chả ai quan tâm cả. Những người có tâm, những người làm báo cứ như những kẻ thui thủi một mình tự kỷ vậy. Bài nào họ viết ra, họ tự đọc, chả mấy ai đọc nói chi đến like và comment. Đi chơi noel xong rác thải đầy đường để phải viết lên báo, cũng chả cần thấy nhục mặt cho bản thân hay cho đất nước này, cứ thế năm nào cũng vậy, cũng lên báo, rồi cũng thôi, vì chẳng ai còn hơi sức để nói nữa.

Thờ ơ là căn bệnh của người Việt. Nếu không tin, search bài báo: “Người Việt vô cảm thứ 13 thế giới” là biết. Họ chẳng muốn tranh đấu. Họ chẳng muốn gì cả ngoài việc hưởng thụ những gì đang có. Tài nguyên chúng ta bán, cây rừng chúng ta cưa, voi rừng chúng ta giết, thú rừng chúng ta ăn, chả còn gì mà chúng ta “tha” cả. Khai thác triệt để cho thế hệ này tận hưởng, có thể đoán là trong vòng 10 năm tới sẽ cạn sạch. Nhưng mọi người thì cứ thờ ơ để mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Miễn là họ không ở những vùng hiểm trở, thiên tai; miễn là họ không bị gì hết. Càng ngày, người ta càng rút về thành thị, co cụm, bạn thấy không? Cả đám ăn chơi phè phỡn với nhau, rồi chuốc độc nhau trong từng thớ thịt, dĩa cơm… Nhưng không ai muốn tranh đấu! Chẳng ai muốn cả, vì họ bận phải hưởng thụ sự hiện đại này.

Đấy là những thế hệ đã được đào tạo. Việt Nam thuộc loại khủng của thế giới trong việc chi ngân sách cho giáo dục. Họ đã làm gì, và chúng ta đã tôi luyện bản thân như thế nào? Có khi nào chúng ta thấy nhục nhã, chẳng cần gì cao siêu, mà chỉ bởi vì chúng ta vừa quăng một cục rác xuống đường. Ai đó nhắc nhở, và chúng ta phản bác: TRƯỚC SAU CŨNG CÓ NGƯỜI QUÉT THÔI. Liệu có bao giờ chúng ta thấy nhục mặt vì cái độ lười nó ghê tởm đến nỗi những con chó thông minh, biết đi ị đúng chỗ cũng phải khinh thường?

Những thế hệ đi qua, và những bài học của các bậc mẹ cha ngày càng thực dụng. Bạn không thấy xã hội này quá co cụm từ khi bạn chuẩn bị cắp đồ lên thành phố học? 99,9% tôi đảm bảo sẽ được nhắc: Giữ tiền cẩn thận nha con, trộm cắp dữ lắm; Ở ký túc xá coi chừng nhà con, trộm cắp phức tạp lắm; ở Sài Gòn cẩn thận nha con, dân tứ xứ chẳng biết ai là ai đâu…

Bạn đã từng nghe, chắc chắn như vậy, và hãy thừa nhận là lũ người xung quanh bạn thật gớm ghiếc. Và bạn, tôi chỉ đích danh bạn đó, cũng chưa chắc là một trường hợp đặc biệt gì ngoài lũ gớm ghiếc đó đâu. Một lũ tệ hại, cười với nhau những nụ cười giả tạo, đôi tay vịn chắc túi tiền và trôi vào dòng cuộc sống. Chúng ta chắp vá đất nước này, rách chỗ nào vá chỗ đó, nhưng đúng như Lưu Quang Vũ nói:

“Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá, gượng ép chỉ càng sai thêm. Chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù lại bằng một việc làm đúng khác.”

Nhưng chúng ta chẳng quan tâm lời dạy này. Chúng ta chắp vá nhiều hơn là đằng khác. Ai đó đút lót, chúng ta đút lót nhiều hơn. Ai đó đối phó để được điểm cao, chúng ta quyết tâm biết được đề thầy sắp ra giờ kiểm tra. Ai đó quăng rác bừa bãi, chúng ta quăng rác một cách tinh vi. Ai đó lừa đảo ta, ta học cách đó để lừa đảo lại người khác. Và chúng ta có một xã hội như ngày hôm nay. Chẳng ra một cái gì cả.

Một dân tộc ghê tởm nhau, đề phòng nhau đến những chuyện nhỏ nhặt đến như vậy thì làm sao còn đầu óc để đầu tư vào những thứ tiến bộ khác hơn? Một xã hội co cụm, những ánh mắt đầy hoài nghi, ghê tởm thay cho chúng ta!

Chúng ta lười mọi thứ. Chúng ta lười vận động, rồi thì sức khỏe chúng ta kém, sức chịu đựng không có nên chúng ta nhác học, lười làm, buồn ngủ khi phải nghĩ và chán ngán khi phải chịu đựng. Tất cả những gì chúng ta có là đối phó, từ trong ra ngoài. Không đối phó bằng cách hối lộ tiền, thì đối phó bằng cách mua bằng cấp giả, nếu không được thì học đại cho xong, và trong lúc học cũng đối phó với thầy cô. Vâng, chúng ta đối phó n+1 các loại. Nhưng điều làm tôi ghê tởm hơn cả tật đối phó, chính là không thèm đối phó nữa mà sẵn sàng thải rác ra đường như không giữa ban ngày ban mặt, buông lời tục tĩu, dâm dục giữa thiên hạ. Số đó không hề ít, xin chớ coi thường.

Chịu đựng! Những người đi ra từ chiến tranh với sức chịu đựng ghê gớm lại nuôi dạy con họ một cách đầy nuông chiều. Quá nhiều người đi ra từ chiến tranh, quá nghèo khổ để nói đến đức hạnh, tất cả những gì họ lo lắng là tiền, là mưu sinh. Đó là lý do chúng ta ở đây. Cả một lũ không được giáo dục tốt. Cả một lũ đang làm đất nước này đi xuống. Đó không phải là lỗi của họ, hãy thông cảm vì điều đó. Họ đã cố phải xây dựng lại mọi thứ từ đống tro tàn. Nhưng còn chúng ta thì sao? Được nuông chiều từ nhỏ tới lớn, chẳng phải chịu đựng bất cứ cái gì, và giờ thì sẵn sàng ngồi quán cafe chém gió suốt ngày.

Bạn biết bọn nhậu nhẹt và ngồi quán cafe chém gió thường nói gì khi gặp nhau? Tao mới xin làm chỗ kia, lương 4 triệu mà toàn ngồi chơi. Liền lập tức, thằng đối diện sẽ bảo: NGON VẬY!

Cái tư duy ở xứ này là: Ngồi chơi và “khỏe”! Nhưng yên tâm đi, vũ trụ rất công bằng. Cái chỏm nhỏ ở chỗ này trước sau gì cũng bị trừng phạt nếu tiếp tục tồn tại theo kiểu đó.

Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.

Đừng uống cạn tài nguyên này, đừng ăn mặn để con cháu khát nước. Đừng để thế hệ nối tiếp thế hệ sống cuộc sống như thế này. Và xin cũng đừng, đừng xấu xa cho đã để rồi sau này bắt con mình trở thành một người tốt. Con nít học qua hình ảnh, nó bắt chước tất cả những gì nó thấy. Đừng bao giờ cho phép bản thân tệ hại, và dạy con bằng cái lối nói rằng bạn dù có xấu xa thế nào cũng là hy sinh cho tương lai của nó. Bởi vì, cách đó nhàm quá rồi, một lời biện hộ không có nghĩa gì hết.

Tôi biết là Việt Nam vẫn chưa đến lúc có một cuộc cách mạng cải tổ lại tư duy người Việt. Nhưng từ giờ cho tới lúc đó, hy vọng tôi có thể giúp ai đó hiểu rằng, hãy luyện tập, hãy chịu đựng để bước đi những ngày tháng trưởng thành. Bạn không thể lớn thêm nếu không chịu đựng. Nếu bạn muốn đi lên, bạn phải chịu đựng, dù xung quanh không có ai hỗ trợ bạn, dù xung quanh mọi người đang say ngủ…

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide14

NẾU BẠN MUỐN TRƯỞNG THÀNH, HÃY CHỊU ĐỰNG

Trong nghĩa của từ chịu đựng, không có lười biếng. Trong nghĩa của từ chịu đựng là sức mạnh. Mỗi một cá nhân có sức mạnh, khỏi cần phải bàn tới chuyện đất nước có đi lên hay không, vì đôi tay của họ thậm chí có thể nhấc bổng cả bầu trời…

(Nếu bạn nào đặt một dấu chấm hỏi vì sao bài trước tôi viết là chẳng có ai lười thì bài này tôi lại đỗ lỗi cho việc người ta lười, thì xin hãy hiểu rõ là trong 2 bài tôi đang đề cập đến 2 chuyện khác nhau. Bài trước là cảm thông với những người chưa tìm ra họ là ai trong cuộc đời. Bài này nói về những con người xung quanh tôi mà đầu óc bị mụ mẫm hóa hết rồi, không còn biết gì ngoài những lạc thú tầm thường nữa.)



quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Slide5
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeMon Sep 18, 2017 9:50 pm

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 1455068542-1455068454-ifo


Vì sao người Việt kém yêu nước?

Viết từ Sài Gòn

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI E44ab739-2182-442c-9f64-967ae726dbba

Hình chụp một quán bia hơi ở Hà Nội hôm 17/9/2016
AFP

Người Việt mê nhậu, người Việt ham bóng đá, người Việt thừa thời gian để ngồi quán cà phê từ sáng tới chiều, người Việt thích tiểu tiện ngoài đường, người Việt thích trộm cắp ở siêu thị nước ngoài, người Việt không yêu nước… bla, bla… Tất cả những nhận xét trên đây về người Việt, có vẻ như không sai! Vì sao? Và tại sao một đất nước tự xem mình có đến bốn ngàn năm văn hiến lại ra nông nỗi như vậy?

Ở câu hỏi thứ nhất, vì sao người Việt lại trở nên xấu xí trong con mắt người nước ngoài và người Việt bỗng dưng không yêu nước? Để trả lời câu hỏi này, thử xem lại người Việt trước đây chừng 150 năm trở lại có những tính xấu xí này không?

Và câu trả lời là từ 150 trở lại thời Việt nam Cộng Hòa, đã có rất nhiều người Việt đi ra nước ngoài để làm ăn, học hành, họ chỉ để lại những hình ảnh đẹp và chí ít cũng học được một món nào đó của thế giới tiến bộ để mang về Việt Nam. Cụ Phạm Phú Thứ không học được kĩ thuật làm xe đạp nước là gì? Cụ Phan Châu Trinh không học được tư tưởng canh tân để tổng hợp thành hệ thống tư tưởng cho Việt Nam là gì? Và còn rất nhiều thanh niên, trí thức Việt Nam sang nước ngoài để học, làm việc hay buôn bán, làm ăn, lại những dấu ấn đẹp trên xứ người. Câu chuyện ăn cắp ở xứ người chỉ mới xuất hiện trong thời đại Cộng sản xã hội chủ nghĩa, đặc biệt là thời gian gần đây.

Câu chuyện trộm cắp này xảy ra song hành với tính khí thay đổi một cách dị hợm của số đông người Việt như hôi của người bị nạn, mê nhậu, ham mê bóng đá, thừa thời gian để ngồi quán cà phê từ sáng tới chiều, thích tiểu tiện ngoài đường, không yêu nước… Sở dĩ có mối tương trùng kỳ quái như vậy là vì các lý do: Người Việt đã sống quá lâu trong khuôn khổ độc tài, toàn trị; Người Việt đã bị giam hãm trong một bầu khí quyển sắt máu và tàn bạo; Người Việt đã bị tịch thu mọi thứ quyền và; Quyền lợi luôn đi đôi với trách nhiệm, lương tri, nếu bị tước đoạt quyền lợi, sau đó tước đoạt cả trách nhiệm thì lương tri sẽ bị méo mó.

Và vấn để đáng bàn ở đây lại nằm ở chỗ tại sao người Việt trở nên dửng dưng với hiện tình đất nước? Giữa những đổ đốn và thói dửng dưng, không yêu nước có quan hệ gì với nhau?

Thực ra, người Việt vẫn chưa bao giờ xấu xa như người ta nhìn thấy hiện nay, và người Việt cũng không dửng dưng với chính sự với mức như đang thấy. Vấn đề nằm ở chỗ người Việt đã phải đấu tranh sinh tồn ngay trong gia đình với những chiêu trò đấu tố của đảng cầm quyền, để rồi tiếp theo đó là sống dấm dúi, giấu cái ăn, giấu cái mặc và giấu mọi thứ có được do mồ hôi, nước mắt làm ra để phòng tránh bị đảng Cộng sản cướp trắng bằng chiêu bài trưng thu, sáp nhập tập thể. Và thói quen dấm dúi, cạnh khóe, đội trên đạp dưới không phải là bản chất nhưng theo thời gian mà hình thành để thích nghi, tồn tại.

Bên cạnh đó, một hệ thống giáo dục tồi với hàng trăm vấn đề cặn bã, dốt nát ẩn náu bên trong cũng như quan niệm giáo dục cũ kĩ, thiếu triết lý giáo dục dẫn đến thiếu tri chất giáo dục và kéo theo hệ quả hàng nhiều thế hệ phải mắc kẹt trong sự tụt hậu của nền giáo dục xã hội chủ nghĩa, hiếm có người may mắn thoát ra khỏi tình trạng này. Và những gì nó để lại, chúng ta đang nhìn thấy.

Thử nghĩ bạn đang sống trong một đất nước mà mở miệng nói cũng có thể bị vạ, tài sản làm từ mồ hôi, nước mắt của bản thân và của cả gia tộc cũng có thể bị nhà cầm quyền tìm cách này hay cớ khác mà trưng thu, nhũng nhiễu, khi thấy đất nước lâm nguy, bày tỏ thái độ chống ngoại xâm bằng biểu tình thì bị đánh đập, bị nhốt tù… Mọi quyền được ăn được nói được gói được mở bị giới hạn đến mức tối thiểu. Mọi quyền lợi và trách nhiệm cũng bị lấy mất vì đất nước không có dân chủ, thì bạn sẽ làm được gì?

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 26b8b106-7e06-4db1-a00e-17660d223821
Một quán cafe nhỏ ở khu phố cổ Hà Nội hôm 8/12/2015 AFP

Câu hỏi của người trẻ đưa ra, người già đặt lại đều rơi vào bế tắc. Bởi một khi mọi quyền lợi, trách nhiệm công dân đều bị thâu tóm bởi một nhóm cầm quyền, người dân không được tham dự, tham gia bất kì hoạt động chính trị nào nếu chưa có định hướng của đảng cầm quyền, thì liệu người ta có còn giữ được lương tri, phẩm chất yêu nước của mình?

Điều này hoàn toàn khó và sẽ không thể xảy ra. Bởi người ta đã bị cắt mất quyền yêu nước, thậm chí quyền yêu thương cũng bị giới hạn tối đa do yếu tố lý lịch, xét gốc. Cũng đã từng có nhiều nhóm trí thức, văn nghệ sĩ và thanh niên quyết vượt qua mọi rào cản để đấu tranh, để biểu tình, phát động kêu gọi lòng yêu nước. Nhưng tiếng nói của họ rơi vào thinh lặng và họ bị cô lập.

Trong tình hình hiện nay, rất có thể xảy ra tình trạng Trung Cộng tấn công Việt Nam và sẽ không có người yêu nước nào cất lên tiếng nói của mình nữa. Họ không nói bởi vì họ hết yêu nước mà vì họ hết tin vào chế độ Cộng sản. Bởi dù sao, danh nghĩa quốc gia cũng được nhìn nhận bằng hệ thống nhà nước trên phương diện quốc tế. Người ta liên lạc với quốc gia nào đó thông qua hệ thống nhà nước của quốc gia này. Yêu nước cũng là yêu cả hệ thống nhà nước.

Với một hệ thống nhà nước độc tài, toàn trị và dối trá như đang có, Việt Nam chắc chắn sẽ không còn người yêu nước. Nhưng điều này không hẳn xấu, sự dửng dưng hiện tại manh nha và huông đúc một cuộc cách mạng trong một sớm một chiều. Người ta buộc phải thay đổi hệ thống nhà nước để phục hồi và bảo lưu tình yêu dành cho quốc gia. Bởi đây là điêuì cần thiết.

Bởi nhà nuốc chỉ là phần rất nhỏ, mang tính chất đại diện của một quốc gia. Tình yêu dành cho quê hương, đất nước là một đại thể. Người ta không dễ gì đánh đổi đại thể đ0ể chấp nhận một thứ tiểu thể ngược qui luật. Có lẽ cũng chính vì điều này mà đảng Cộng sản luôn cố gắng đồng nhất họ với dân tộc, quốc gia. Điều này cho thấy họ đã nhận thức được sự nguy hiểm đang rình rập họ và cũng cho thấy sự thoái trào, tan rã của họ là chuyện không thể tránh.

Hiện nay, tìm một người yêu nước sẽ rất khó, bởi họ chẳng dại gì biểu lộ điều đó. Nhưng tìm những nhân tố hình thành cách mạng thì có vẻ như không còn là chuyện bí mật, khó nói như trước đây. Bởi nhân tố cách mạng nằm ngay trong thái độ dửng dưng, không cần bày tỏ lòng yêu nước và không còn tin tưởng gì vào hệ thống cầm quyền cũng như sự phản tư đi từ trong bếp ra tới chợ, trường học, bệnh viện và (có thể) cả trong các quân nhân.

Và hơn hết, kinh nghiệm lịch sử cho thấy bất kì nhà nước pohong kiến nào, dấu hiệu trước khi sụp đổ của họ là sự quay lưng của họ đối với nhân dân và sự dửng dưng của nhân dân dành cho họ. Thời nhà Nguyễn, người dân đã đứng xem lính nhà Nguyễn và quân Pháp đánh nhau như xem đá banh. Thời bây giờ cũng chẳng khác chi mấy một khi nhân dân chẳng còn tin vào nhà nước, đảng cầm quyền. Nhưng có một điểm khác biệt rất cơ bản là thời này, người ta có thể động viên, rút con em của mình ra khỏi quân ngũ nếu thấy cần thiết và thời cơ đến.

Đảng Cộng sản Việt Nam, có thể họ còn tồn tại rất lâu, bởi cho dù sau này Việt Nam có đầy đủ dân chủ đa nguyên thì cơ hội tồn tại của họ cũng còn rất mạnh. Vấn đề là họ tồn tại để làm gì trước pháp đình dân tộc? Và họ tồn tại thêm được bao lâu. Bởi họ đã làm thất lạc chút niềm tin cuối cùng mà dân tộc Việt nam dành cho họ thông qua lòng yêu nước!

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 6_149644
Đáng chú ý, có tới 80% nam giới sử dụng rượu bia, cao gấp đôi mức trung bình thế giới. Ảnh: VTV.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 1

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 2_96516
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeWed Oct 11, 2017 9:40 am

 

Khi con cháu Bả Chó trình diễn thời trang “đĩ bợm”


quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Bom%2Bdi

CTV Danlambao - Trong những ngày này, cộng đồng mạng tại Việt Nam tỏ ra rất bức xúc trước những hình ảnh các “nam thanh, nữ tú” trình diễn nghệ thuật với trang phục phản cảm, báng bổ Công Giáo. Fame Club, một tụ điểm ăn chơi trác táng tại quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã tổ chức trình diễn thời trang. Những nam, nữ người “người mẫu” nhún nhảy trong trang phục hở hang được thiết kế biến tấu theo phẩm phục của các nữ tu sĩ và linh mục Công Giáo.

Những biểu tượng Công Giáo như thánh giá, chuỗi hạt, nón tu… cũng được sử dụng trong bộ thiết kế đầy kinh tởm này. Những kẻ trình diễn uốn éo tạo dáng cố để lộ phần da thịt của chúng bên cạnh màn rải tiền để tạo hưng phấn cho buổi trình diễn của những kẻ vô liêm sỉ. Rất nhiều người tỏ ra phẫn nộ và yêu cầu sở văn hoá Hà Nội làm rõ những kẻ tổ chức, tham gia buổi biểu diễn, kể cả kẻ đã thiết kế ra bộ trang phục mang tính xúc phạm đức tin của người Công Giáo.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 22310573_1325765394217686_428389100164141914_n

Có thể khẳng định đây là buổi biểu diễn thời trang có chủ đích được tổ chức tại Fame Club, nơi được xem là chốn ăn chơi trụy lạc của những kẻ lắm tiền, nhiều của nhưng thiếu nhân cách. Tuy nhiên một show trình diễn như thế được diễn ra tại nơi chỉ cách Sở Văn hoá của thủ đô Hà Nội “ngàn năm văn vật” là một điều đáng suy nghĩ. Bởi trong cách cai trị của chế độ cộng sản, bất cứ nhóm hội, đoàn thể và cả cá nhân muốn thực hiện một chương trình biểu diễn thì bắt buộc phải được sự cho phép của nhà cầm quyền.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 22308928_1325765387551020_1954235754003488407_n

Sau khi những hình ảnh phản cảm này được cộng đồng mạng chia sẻ cùng với sự mô tả những kẻ tham gia show diễn là lũ “vô văn hoá”, “đĩ bợm”, “khiêu dâm”. Giám đốc sở Văn hoá Hà Nội là Tô Văn Động “đã cho thanh tra sở xuống xem xét và xử lý”. Tuy nhiên xử lý thế nào thì chỉ có ông giám đốc Văn hoá sở và và những kẻ “đĩ bợm, khiêu dâm” mới biết. Tô Văn Động cũng xác nhận trước đó Fame Club đã xin phép tổ chức show diễn bẩn thỉu này.

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 22405797_1325765384217687_7861419158447669796_n

Đối với thể chế cộng sản vô thần, tôn giáo là một thứ gây nghiện độc hại được ví như ma tuý. Những kẻ cầm quyền thường xuyên tổ chức đàn áp các tín đồ tôn giáo bằng nhiều hình hình thức. Từ cấm hành đạo cho đến đập phá ảnh tượng cùng những bản án qui chụp những vị chức sắc. Vì thế sẽ chẳng hy vọng gì vào việc cán bộ văn hoá cộng sản sẽ xử lý lũ vô văn hoá sau show diễn của đám “đĩ bợm, khiêu dâm”.

Người dân Việt Nam thường nói câu “có kiêng có lành”. Hành vi của những kẻ xúc phạm tôn giáo có thể sẽ không bị trừng trị bởi thứ luật rừng rú của cộng sản. Tuy nhiên những “đĩ bợm, khiêu dâm” và những kẻ đứng đằng sau dung dưỡng cái thứ văn hoá đồi truỵ vô thần sẽ không thể thoát được luật nhân quả của tạo hoá. Chắc chắn một ngày không xa, chúng sẽ nhận thấy hậu quả mà chúng tạo ra khi chính con cháu của chúng là những kẻ cuồng dâm, cuồng đảng như chính cha già đảng cộng sản là tên Bả Chó (Hồ Chí Minh).

11/10/2017
CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeSun Oct 15, 2017 5:08 pm

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 75eb6b5a-6a59-409a-917e-aacd9b4b83bc 

Do sự đào tạo của CS, ở VN một số người đã trở nên mất tính người

Nhà giáo Miền Nam (Danlambao) - Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”!

*

Nước VN chúng ta là một nước có 4000 năm văn hiến, với một nền nhân bản cao, một nền giáo dục dựa trên đạo đức và tình người. Vốn dân tộc VN sống với nhau có tình, có nghĩa, biết tôn trọng người trên, thương yêu nhường nhịn kẻ dưới, mọi người giữ sự hòa thuận, giúp đỡ tương trợ nhau theo truyền thống “chị ngã em nâng”, “anh em như thể tay chân”, “lá lành đùm lá rách” v.v…, trong cách cư xử lấy tình người làm nền tảng. Khi xã hội gặp cảnh nhiễu nhương, thì những người có điều kiện, có sức mạnh thường ra tay cứu khốn phò nguy, chống lại kẻ gây ra áp bức bất công, bảo vệ người thân cô thế yếu, trong sách sử cũng như trong đời sống xã hội thường ngày. Ai thấy người sa cơ thất thế mà không ra tay cứu giúp thì đã là kẻ bất nhân, chứ chưa nói đến kẻ hành ác. Trong học đường thì “tôn sư trọng đạo”, trong gia đình thì hiếu kính thương yêu, giữa vợ chồng thì thủy chung tôn trọng, giữa anh em, bằng hữu thì hiền hòa, thân thiện, chí tình. Đặc biệt với Trời, với các đấng thần linh thì tôn kính, kiêng dè, tuyệt đối không ai dám xúc phạm, chỉ trích, nhất là không hề dám bôi bác khinh thị, dù đối với các đấng thiêng liêng không phải tôn giáo của mình. Những kẻ nào cả gan dám xúc phạm, bỉ báng Thần Thánh liền bị coi là loài súc sinh vô nghì, bị gia đình họ hàng từ bỏ, xã hội tránh xa, họ thường nói rằng “đến Trời Phật Thánh Thần mà nó còn dám xúc phạm, thì nó còn coi ai ra gì”? Mọi người đều nghĩ loại người đó mà nếu gần gũi chỉ sinh họa, vì trời không dung, đất không tha những thứ vô đạo đó. Trong dòng họ nhà tôi, có một ông chỉ vì say rượu mà xúc phạm đến bàn thờ, liền bị thân nhân và mọi người xa tránh, khiến phải về một vùng quê xa xôi ẩn lánh sống một mình! Đó là căn bản của đạo đức, của văn hóa VN từ ngàn xưa để lại, tất cả được gọi là luân thường đạo lý.

Nhưng than ôi! Từ khi chủ thuyết CS xâm nhập vào VN, thì tất cả căn cơ nề nếp cao quý cũ của dân tộc chúng ta đã bị cái chủ nghĩa vô thần bất nhân này nó phá vỡ, đến độ giờ đây đất nước ta tan tành, đạo đức văn hóa bị suy đồi cùng cực: chúng ta đang sống trong một xã hội đồi trụy, bất nhân, vô đạo (chưa nói đến khía cạnh kinh tế, chính trị…), khiến nhiều người VN chúng ta bây giờ trở thành vô văn hoá giáo dục, mất tính người do sự đào tạo của chủ thuyết vô thần CS!

Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”! Sự xúc phạm Tôn Giáo điển hình nhất là màn trình diễn mới đây vào ngày 8/10/2017 ở một tụ điểm ăn chơi trác táng của những kẻ dư tiền rỗi giờ, mang tên là quán FAME ở Hà Nội, chủ quán nghe nói là một công an cấp cao, đã tổ chức một màn trình diễn sexy của các nam nữ ma cô đàng điếm, ăn mặc hở hang mà dám mang hình Thánh Giá và chuỗi hạt Mân Côi, là những biểu tượng vô cùng thiêng liêng tôn kính của đạo Công Giáo, trên những thân hình tục tĩu bẩn thỉu để nhảy múa, đã gây nên những trận sóng dư luận phản đối dữ dội cả ở trong và ngoài nước. Chính giám đốc sở văn hóa thể thao Hà Nội là Tô Văn Động đã xác nhận với báo chí là màn diễn này có xin phép và được cái sở “vô văn hóa” này cho phép, vào dịp bế mạc đại hội 6 của đảng CS VN, có lẽ là để mừng đảng quỷ sứ?

Chúng ta thấy gì qua màn diễn xấc xược và tội lỗi đó? Trước nhất, những nam nữ diễn viên này, không thể dùng từ ngữ gì để diễn tả chính xác hơn là bọn vô giáo dục, mất lương tri, vì nếu được giáo dục và có lương tri thì bọn chúng không thể, không dám đeo trên thân hình trần trụi dơ bẩn của chúng hình Thánh Giá, là biểu tượng vô cùng thiêng liêng cao quý của đạo Công Giáo, về ơn Cứu Chuộc của Thiên Chúa: Ngài đã chết treo trên Thánh Giá để cứu lấy muôn người phàm nhân; hay Chuỗi Mân Côi là lời kêu gọi nhân loại ăn năn sám hối để được Thiên Chúa thứ tha những lỗi lầm mà nhân loại đã làm, để được ơn cứu rỗi. Nếu những kẻ diễn trò khốn nạn này mà có được một chút giáo dục, hoặc có một chút lương tâm, chút văn hóa, thì bố bảo chúng cũng không dám đeo trên mình những biểu tượng bất khả xúc phạm, bất khả bôi bác đó mà làm các trò hề lố bịch để kiếm miếng ăn, dù có chết đói. Cũng không cha mẹ nào, gia đình nào mà dám cho con cái họ làm điều tội lỗi đó, e sẽ bị hậu quả khôn lường bởi Đấng Thiêng Liêng, dù họ có tôn thờ hay không. Mọi người chung quanh, bà con họ hàng của những gia đình có con cái làm trò vô giáo dục đó sẽ nhìn và nghĩ thế nào về những kẻ khốn kiếp ấy và những kẻ sinh ra chúng mà không biết dạy dỗ chúng thành người, để chúng thành lũ yêu ma quỷ quái?

Hãy trở lại với những đối tượng quái thai này, mà hình ảnh của chúng đang ngập tràn trên những trang mạng xã hội, với không biết bao nhiêu là lời chỉ trích, chửi bới, hỏi chúng nhận được bao nhiêu tiền cho một việc làm điên rồ đó thì mới cân xứng với những lời chỉ trích nặng nề mà chúng đang phải hứng chịu? Và cha mẹ, ông bà, cô bác anh chị em của chúng sẽ thấy nhục nhã thế nào khi có những cháu con là thành phần vô đạo, vô giáo dục như thế? Chúng ta hãy nhìn sâu để thấy rõ: bọn vô đạo, mất nhân tính đó, chính là sản phẩm đào tạo phản văn hóa và vô thần của CS mà có. Rồi với những con người đó, chúng lại sản sinh ra những đứa con, đứa cháu trong cái lò vô giáo dục của chúng, thì tương lai đất nước ta sẽ ra sao? Như thế sẽ thấy chế độ CS đã phá nát truyền thống văn hóa giáo dục và đạo đức của VN như thế nào!

Chắc chắn một điều, những thanh niên nam nữ tham gia màn diễn mất dạy đó, nếu không có kẻ cầm đầu, thì liệu chúng có tự bày trò yêu quỷ đó được không? Hẳn là Không. Vậy phải có kẻ chủ mưu đạo diễn, là chủ quán và những kẻ có quyền. Những chủ quán đó, nếu muốn yên ổn để làm ăn sinh sống, họ cũng không dám làm trò vô đạo xúc phạm đến các Đấng thiêng liêng, các Tôn Giáo như vậy, vì họ không ngu dại đâm đầu vào lửa, mà phải do những tên có âm mưu phá đạo, những kẻ vô thần, cụ thể là bọn lãnh đạo CS có quyền lực và có ý đồ xúc phạm tôn giáo rõ rệt! Cứ lần theo lời nói của tên Tô Văn Động nói trên, thì màn diễn này đã được cấp phép của cái gọi là sở văn hóa mà vô văn hóa tại Hà Nội. Như vậy đã quá rõ: đứng sau màn diễn này là bọn lãnh đạo ở Hà Nội, chưa rõ cấp cao đến mức nào, nhưng đây hẳn có mục đích chính trị rõ rệt: chúng muốn gây sự với người Công Giáo, gây sự với Tôn Giáo! Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, gần đây bọn lãnh đạo CS VN đã có nhiều trò kích động xúc phạm nặng nề đến tôn giáo nói chung, và Công Giáo nói riêng: hết phá chùa Liên Trì ở Sài Gòn, đến đập phá Thánh Giá và trấn áp, gây thương tích nặng nề cho các tu sĩ của tu viện Thiên An ở Huế, rồi đưa côn đồ mang súng đạn, vũ khí đến xâm phạm giáo xứ Thọ Hòa ở Đồng Nai, toan hành hung cha xứ, bây giờ lại làm tay sai cho quỷ satan xúc phạm Thánh Giá Chúa! Bọn này quả là công cụ của quỷ sứ, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng đã đành, lại còn cả gan xúc phạm cả Đấng Tối Cao, liệu chúng bay có đủ sức chịu những sự trừng phạt nặng nề từ Thiên Chúa không hả bọn quỷ đỏ? Thật khốn cho chúng bay, những kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ, phá nát nền văn hóa đạo đức của dân tộc VN, bán cả Tổ Quốc thiêng liêng của dân Việt, lại còn dám xúc phạm đến Thiên Chúa! Bọn bay hãy đợi chờ những hình phạt đích đáng đến với bay và con cháu bay không còn xa nữa! CS rất đáng bị trừng phạt nặng nề, vì chúng biết rất rõ việc chúng làm!

Cúi xin Thượng Đế nhân từ sớm đưa bọn quỷ đỏ về hỏa ngục, để cứu giúp con dân Việt là những nạn nhân của CS, để chúng con được sống xứng đáng là những tạo vật quý giá của Người đã tạo dựng nên mang nhân phẩm làm người!

15/10/2017
Nhà giáo Miền Nam
danlambaovn.blogspot.com



Dân Trung Quốc và Cờ đỏ sao vàng

Ngày 8/6/2009, trong buổi trình diễn thời trang áo tắm (bikini) ở Trung Quốc:
Cờ đỏ sao vàng đã được họ dùng để... bịt l.. chị em!

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 20090621flagbikini04_thumb
quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI 20090621flagbikini02_thumb
Nguồn: www.chinahush.com/2009/06/21/chinese-flag-bikini-fashion-show-at-water-cube-sets-off-online-debate/
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitimeTue Oct 24, 2017 11:20 am

quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Bolongiong-danlambao2 

Mùi phân

Người lang thang (Danlambao) - Hóa ra suốt hơn nửa thế kỷ, cái dân tộc VN này đã bị cai trị, dạy dỗ bởi một đám vô lại khoác áo đạo đức HCM, cái đạo đức mà cha đẻ ra nó là họ Hồ, người đã chủ trương và phát động chiến dịch cải cách ruộng đất rồi kết thúc với 172,008 xác người, trong đó có 123,266 người vô tội (1) và vài giọt nước mắt cá sấu trên đài truyền hình. Chiến dịch này đã phá tan nề nếp gia đình xã hội, đạo lý truyền thống của dân tộc, triệt tiêu tình người. Đạo đức HCM là nền tảng của đảng cộng sản. Đảng ta là đạo đức, là văn minh. Họ Hồ đã khẳng định như vậy. Như thế thì đám vô lại từ đâu ra, đã học được loại đạo đức, văn minh nào nếu không phải chính chúng là sản phẩm của đảng và là công cụ phục vụ đường lối, chính sách của đảng. Người dân ở các quốc gia dân chủ tiến bộ trên thế giới không thể tưởng tượng ra thế nào là một lớp học dạy đạo đức cho công chức, cán bộ mà trong đó giảng viên và học viên là loại sinh vật gì. Chuyện này nằm ngoài sự hiểu biết của họ vì họ xuất thân từ một nền giáo dục đào tạo con người trước khi ra xã hội làm việc...

*

Không có gì làm bạn thối hơn là bằng chính đống phân của mình. There’s nothing like your own shit to make you realize how much you stink (Thomas Aquinas)

Nhân dịp kỷ niệm 70 năm tác phẩm Sửa Đổi Lối Làm Việc của Hồ Chí Minh, ngày 18.10.2017, Học Viện Chính Trị Quốc Gia HCM đã cùng với Ban Tuyên Giáo Trung Ương tổ chức buổi hội thảo Khoa Học Quốc Gia SỬA ĐỔI LỐI LÀM VIỆC - NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN.

PGS Nguyễn Trọng Phúc, nguyên viện trưởng Viện Ḷich Sử Đảng, sau khi trình bày nội dung cùng những nhận định và các phương cách tổ chức xây dựng đảng của Hồ Chí Minh trong tác phẩm trên, đã đưa ra đề nghị sau:
"Để huấn luyện được cán bộ, tôi đề nghị lập Viện Đạo Đức Học, trực thuộc Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh. Viện này sẽ dạy cán bộ đạo đức và những chuẩn mực đạo đức trong đảng. Giảng viên thì phải tuyển chọn những người mẫu mực về để giảng dạy."

Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa
Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi

- Trích: Bài thơ Tháng Tám. Bùi Minh Quốc

Hóa ra suốt hơn nửa thế kỷ, cái dân tộc VN này đã bị cai trị, dạy dỗ bởi một đám vô lại khoác áo đạo đức HCM, cái đạo đức mà cha đẻ ra nó là họ Hồ, người đã chủ trương và phát động chiến dịch cải cách ruộng đất rồi kết thúc với 172008 xác người, trong đó có 123266 người vô tội (1) và vài giọt nước mắt cá sấu trên đài truyền hình. Chiến dịch này đã phá tan nề nếp gia đình xã hội, đạo lý truyền thống của dân tộc, triệt tiêu tình người. Đạo đức HCM là nền tảng của đảng cộng sản. Đảng ta là đạo đức, là văn minh. Họ Hồ đã khẳng định như vậy. Như thế thì đám vô lại từ đâu ra, đã học được loại đạo đức, văn minh nào nếu không phải chính chúng là sản phẩm của đảng và là công cụ phục vụ đường lối, chính sách của đảng. Người dân ở các quốc gia dân chủ tiến bộ trên thế giới không thể tưởng tượng ra thế nào là một lớp học dạy đạo đức cho công chức, cán bộ mà trong đó giảng viên và học viên là loại sinh vật gì. Chuyện này nằm ngoài sự hiểu biết của họ vì họ xuất thân từ một nền giáo dục đào tạo con người trước khi ra xã hội làm việc.

Giờ đây VN đang tính đến chuyện mở Viện Đạo Đức Học để huấn luyện cán bộ. Điều này nói lên cái nhân cách bị tha hóa tận cùng của bầy đầy tớ nhân dân: rất quan liêu hách dịch, vô giáo dục nhưng cũng rất hèn hạ với não trạng bầy tôi còn đảng còn mình. Chúng là con đẻ của một nền giáo dục đào tạo cán bộ trước khi chúng làm người. Một nền giáo dục đẻ ngược. Được trang bị cái đạo đức lưu manh của HCM, nhân vật đã cải trang đeo râu theo dõi vụ đấu tố địa chủ đầu tiên ở VN(2), bọn này chưa bao giờ phục vụ người dân bởi vì chúng luôn đóng vai kẻ đại diện quyền lực của đảng để ban phát ân huệ. Người dân luôn là kẻ đi xin, thừa hưởng ơn phước cơm thừa canh cặn. Chúng là những con ốc rỉ sét trong một guồng máy chạy bằng loại dầu cặn được cầu chứng tại tòa có nhãn hiệu là đạo đức HCM.

Trong hội nghị BCHTƯ ĐCSVN lần thứ 6 tại Hà Nội, TBT đảng cộng sản VN Nguyễn Phú Trọng cũng đã vô tình thú tội: "Kỳ họp Trung Ương cũng thống nhất rất cao, không có vận động chạy chọt dù lần này bổ xung Ban Bí Thư. Việc xử lý cán bộ, trước nói đánh từ vai đánh xuống, nhưng giờ đánh trên đầu nhiều hơn." Phải chăng đây là kỳ tích đầu tiên duy nhất của đảng CS từ khi cướp chính quyền năm 1945 đến nay: dám thổ lộ sự thật. Ung thối đã có từ đầu não. Vậy các lần trước như thế nào?Trò hoả mù để xoa dịu bất mãn trong lòng dân bằng cách đem thí vài con tép? Tại sao phải chờ đến bây giờ mới đánh trên đầu nhiều hơn? Ai là kẻ được quyền đánh hay đây chỉ là cuộc thanh trừng quyền lực đội lốt diệt trừ tham nhũng, thoái hóa tư tưởng. Từ lâu, đảng đã tự cho mình quyền độc diễn, quyết định vận mệnh dân tộc, là luật pháp theo kiểu L’e’tat c’est moi của Louis XIV, vua nước Pháp (1643-1715). Còn bao nhiêu sự thật bẩn thỉu của bọn Ba Đình chưa được tiết lộ? Gần nửa thế kỷ học tập theo gương đạo đức HCM, cả nước bị tạt vào mặt một thùng nước lạnh. Hỗn danh Trọng Lú rất đáng được khen thưởng vì đã giúp nhân dân tỉnh ngộ. Lời thú tội khôi hài đã bóc trần bản chất gian manh, lừa đảo mà đảng ̣đã cố công che đậy. Mùi hôi thối bốc ra từ trên xuống dưới, tràn ngập thân thể mẹ Việt Nam.

Không có gì làm bạn thối hơn là bằng chính đống phân của mình. There’s nothing like your own shit to make you realize how much you stink (Thomas Aquinas). Thiên hạ thường nói ăn gì ỉa ra cái nấy. Nếu mùi hôi thối bốc ngược thì lỗi chẳng phải tại đống phân.

Người Việt đang quay cuồng, chà đạp lên nhau trong một đất nước mà ở đó không một thứ gì vận hành hợp tình lý đúng nghĩa của một xã hội pháp trị ổn định. Tất cả đều bốc mùi hôi thối. Ở đây nam nữ, già trẻ lớn bé phải tự tìm cách xoay sở để tồn tại. Chỉ có bọn cầm quyền liên minh với đám đại gia đỏ được quyền tận hưởng cuộc sống. Khóc lên đi hỡi quê hương yêu dấu.

Chú thích:
(1) Sách Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000, tập 2, xuất bản năm 2004 tại Hà Nội
(2) Đèn Cù. Trần Đĩnh

21/10/2017
Người lang thang
danlambaovn.blogspot.com



quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI %C4%90%C3%A0%2Bb%C3%B2%2Bv%C3%A0o%2Bth%C3%A0nh%2Bph%E1%BB%91
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI   quan - XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
XHCN VN: TỪ VĂN HÓA ẨM THỰC ĐẾN TỆ NẠN XÃ HỘI
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Giáo dục XHCN: Dạy gì? Học gì?
» XHCN Việt Nam: Khi đạo đức thối rữa & Cái ác làm bá chủ
» "Trung Quốc xấu xí" và láng giềng Việt Nam
» Bài thơ “Lính mà em” của Lý Thụy Ý
» Truyện hay về Y Khoa XHCN

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Xã Hội, Đời Sống-
Chuyển đến