Tiêu đề: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Sun May 19, 2013 3:57 pm
.
5 BÀI THƠ CHO UYÊN & KHA (nhiều tác giả)
TỪ TRƯỜNG SA GỬI NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN
Nguyễn Hàm Thuận Bắc Posted on 26.10.2012 by nguyentrongtao
Em ơi nhớ chăng Phút chia tay dưới đường hoa phượng đỏ Anh đã ngỏ lời cùng em khi giã biệt mái trường Em lặng lẽ chỉ nhìn anh không nói Làm tim anh thêm thổn thức yêu thương
Em sẽ đi đâu? Em sẽ vào đại học Dù biết mẹ cha chưa đủ sống để nuôi nhau Nhưng sẽ làm được gì nếu em không học giỏi Em là nữ nhi có cầm nổi súng đâu?
Bởi câu nói của em mà anh thành lính đảo Để gìn giữ sự bình yên cho đất nước quê hương Giữa Trường Sa quanh năm thừa sóng gió Chỉ thiếu bạn hiền và lời nói yêu thương
Qua thư bạn anh biết em học tốt Và đang thầm yêu người lính đảo cùng quê Ai vậy em? Sao chưa bao giờ em kể Làm đêm đêm anh thao thức canh trường!
Ngoài Trường Sa có lần ngàn tàu cá Của giặc Tàu tràn xuống biển quê hương Nuốt căm hận đứng nhìn quân cướp nước Tận diệt tôm cá san hô và phá hủy môi trường!
Làm được gì hỡi em khi anh là người lính? Nén thương đau nuốt nước mắt vào trong! Nay giặc đã lập thành phố Tam Sa trên biển Nơi anh cầm súng đứng canh Có còn của cha ông?
Ngày 1/10/2012 giặc kỉ niệm Quốc Khánh TQ Trên quần đảo Hoàng Sa chúng chiếm Từ Việt Nam Cộng Hòa năm 1974 Theo ý nguyện của ông Đồng Chính phủ ta đã gửi điện chúc mừng Tới các nhà lãnh đạo TQ “kính mến” Làm lố bịch người lính đảo các anh Cầm súng cũng như không!
Nay vừa hay tin, em đi rải truyền đơn chống giặc Đòi Hoàng Sa, Trường Sa về đất mẹ phải không? Sao em biết có thể sẽ bị tù đày mà vẫn nồng nàn yêu nước Hay em là Thiên Thần từ trên trời bay xuống cứu Biển Đông?
Và giương ngọn cờ yêu nước của Bà Trưng, Bà Triệu Để thức tỉnh thanh niên quen sống kiếp hèn câm Ôi Phương Uyên đến bây giờ anh mới hiểu Sao không trả lời anh suốt từ bấy nhiêu năm!
Vì em muốn hiến dâng trái tim mình cho Tổ Quốc Như ông cha xưa chống giặc Pháp xâm lăng Nên ghìm nén tình riêng khi non sông còn giặc Ôi! Em yêu nước hồn nhiên và đẹp tựa trăng rằm!
Rồi đây Người ta có thể sẽ xử em “tội phản quốc, chống đảng” Thiên Thần ơi hãy bước ngửng cao đầu! Làm Chiêu Thống cùng Ích Tắc hốt hoảng Để giặcTàu kinh hãi đến ngàn sau!
Và bọn anh sẽ từ đảo xa trở về phá xiềng gông tù ngục Cứu những Thiên Thần như em về với mẹ với cha Để những người con biết tận trung với nước Được dâng hiến tuổi xuân cho biển đảo khơi xa!
Em đừng giận anh yêu em mà rút rát Lính đảo vắng người như hoẵng giữa rừng sâu Đã ám ảnh bọn anh những năm dài khao khát Khát giọt nước, khát tình yêu… Khát được sống cho nhau!
Đảo Sơn Ca, 26/10/2012
BÀI CHO UYÊN và THẾ HỆ BỊ GIAM CẦM
Trịnh Sơn (Notes) Thursday, May 16, 2013 at 8:47pm
Đã hết rồi những anh Tám chị Sáu những anh Đàn, Diện, Trỗi và vân vân phấn son giả tạo trên gương mặt lịch sử không làm cho đất nước đẹp thêm mấy mươi năm nhấn dân tộc xuống bùn
Đau đớn thay! Hết thời kỳ kháng Pháp lại đánh Mỹ rồi bao cấp tỏi hành rồi đổi mới là cũ thêm lần nữa để giờ đây, một thế hệ đi tù
Rủ nhau vào tù những cánh chim chưa làm nên mùa xuân nhưng chắc chắn mùa xuân của chúng ta không đẫm máu không đập bẹp trứng Âu Cơ bằng bản án tham tàn không diệt sạch tinh trùng Lạc Long Quân bằng thuốc ngừa yêu nước không tàn sát giống nòi theo miệng lưỡi ngoại xâm
Rủ nhau vào tù năm năm, mười năm và lâu hơn có thể lấy hờn căm gieo mầm sự sống tổ quốc hôm nay có nơi nào không lao lý khác nhau chăng, xiềng xích trói anh hùng là tình yêu tự do và đất nước gông cùm nhốt kẻ hèn là đất đai quyền chức và cái giá bán linh hồn ám ảnh mãi về sau
Tù của họ xây bằng lạnh lẽo Tù của ta là trường học làm người
Tù của họ thép gai và súng ống Tù của ta nồng ấm giữa nhân dân
Rủ nhau Rủ nhau Đi đâu
Nếu không vào tù Thì biết đi đâu...
TS.
187
Thái Bá Tân Thursday, May 16, 2013 at 9:57pm
Đã định không buồn bực. Có mà buồn suốt ngày. Thế mà vẫn buồn bực Vì phiên tòa hôm nay.
Cái Phương Uyên, tội nghiệp, Những sáu năm tù giam. Thằng Kha còn hơn thế. Chúng, thanh niên Việt Nam.
Chúng phạm tội yêu nước, Chống giặc chiếm Hoàng Sa. Đã bực, ngẫm càng bực Cho công lý nước nhà.
Nếu chúng là Việt Cộng, Chắc ông Thiệu, ông Kỳ Sẽ xử nhẹ, có thể Còn tha bổng, cho đi.
Bực, còn thêm bực nữa Rằng thỉnh thoảng có chàng, Cũng sinh viên như chúng, Đã khuyên tôi nhẹ nhàng,
Rằng đừng viết thế sự, Viết chính trị làm gì. Chúng cháu đau đầu lắm. Ông viết thơ vui đi.
Thế đấy các bác ạ. Người cũng nhiều loại người. Đã hèn và ngu dốt Lại còn thích dạy đời.
Mà rồi tôi không viết, Không nói thì còn ai? Ai cũng khôn, im lặng, Thì còn khổ dài dài.
Xin nhắc lại lần nữa Rằng cái Uyên, thằng Kha Dám dấn thân, chịu khổ, Tù thay cho chúng ta.
*
Biết, không nói là hèn. Không biết, nói là điên. Đã mang danh kẻ sĩ, Không ngậm miệng ăn tiền.
Đó là phương châm sống Của tôi, Thái Bá Tân, Chuyên viết thơ con nít, Nhưng dám nói khi cần.
Bắt thì bắt, không sợ. Tù thì tù, đã sao. Tôi nói vì yêu nước, Yêu quốc dân, đồng bào.
Bỏ tù một đóa hoa
Trần Mạnh Hảo
Lời dẫn : Ngày 16-5-2013, tòa án tỉnh Long An đã tuyện phạt Nguyễn Phương Uyên, cô sinh viên 20 tuổi 06 năm tù và 03 năm quản thúc vì tội yêu nước rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc
Nguyễn Phương Uyên đứng trước tòa Em xinh hơn mọi loài hoa trên đời Em không phải đóa mặt trời Mà sao bóng tối rụng rời vây quanh
Trước vành móng ngựa gian manh Phương Uyên chợt mọc lên thành đóa sen Trái tim yêu nước thắp đèn Phương Uyên em giữa bùn đen sáng lòa
Em là nụ, em là hoa Bởi yêu nước phải ra tòa em ơi Đưa tay chúng tính che trời Làm sao che nổi nụ cười trinh nguyên
Tư do tuyên án bạo quyền Cám ơn mẹ sinh Phương Uyên tuyệt vời Bỏ tù hoa, bỏ tù người Bỏ tù đất nước giống nòi quê hương
À ơi nước Việt đau thương Ngủ đi những đóa hoa đương ngồi tù….
Sài Gòn ngày 17-5-2013 T M H
DÂN KHÍ VÀ TÌNH YÊU ĐẤT NƯỚC
BS Hồ Hải Thứ sáu, ngày 17 tháng 5 năm 2013
Tôi chưa bao giờ làm thơ, và cũng không có khả năng làm thơ. Nhưng câu chuyện hai đứa trẻ Phương Uyên và Nguyên Kha bị toà tuyên án tù vì tội yêu nước "không đúng chỗ" tự nhiên làm tôi phải làm thơ. Có thể làm thơ con cóc, chả ra thơ. Nhưng đây là một thực tế sinh động của một thời mà đất nước có những chuyện mà lịch sử nhân loại hiếm hoặc chưa từng thấy ở nơi đâu. Viết ngàn trang cũng không thể cô đọng bằng những vần thơ ngắn gọn và súc tích. Nên phải làm thơ để diễn tả cảm xúc của tôi đồng cảm với hai cháu mà tôi xem như là những đứa con đáng kính của mình. Tôi đã khóc khi làm bài thơ này.
DÂN KHÍ VÀ TÌNH YÊU ĐẤT NƯỚC
Kính mến tặng hai con Phương Uyên và Nguyên Kha.
Trong ngực trái của các con có cái gì đang đập? Người ta bảo đó là trái tim đấy Mẹ ơi. Nhưng con nghĩ, nó là nhịp đập của thiêng liêng Nhịp đập của tình yêu quê hương đất nước.
Người ta bảo, đất nước mình có điều luật hai cái còng số 8 (*) Để bắt người mà chế độ gán tội cho Người ta bảo, đất nước mình có điều mang tên con số tử (**) Để nhắn gửi dân mình, ai không muốn chết chớ động vào.
Người ta bảo, trẻ đẹp như mày sao không học và yêu? Yêu làm sao được khi quân thù ngay trước mặt? Quan thì cúi đầu phận nhược tiểu nô tài Dân đói khổ vì quan hèn cướp hiếp.
Lịch sử dân mình lắm nỗi điêu linh Con được học từ từng mảnh thật Giặc ngoại xâm từng giày xéo quê hương Ngàn năm cũ làm sao con quên được?
Người ta bảo, tao sẽ cho mày tù nặng Để hăm he lũ trẻ ranh theo mày biết sợ. Không đâu, họ đã rất nhầm. Khi đất nước đã là máu thịt.
Con sẽ chọn tấm áo trắng học trò cho ngày tòa phán quyết Để thế giới thấy rằng trên mảnh đất khổ đau Học trò cũng phải ra vành móng ngựa vì lòng yêu đất nước Ngày độc lập, nhưng dân chưa từng hưởng mùi độc lập bao giờ.
Con sẽ mặc tấm áo trinh nguyên thời cắp sách Để ra tòa chứng kiến chúng dọa con Để nhân dân không còn trong u tối Để tuổi học trò được cắp sách đến trường với tình yêu lắm mộng.
Con sẽ mặc tấm áo Mẹ may cho thời cắp sách Để đứng thẳng người trước lũ sai nha Dõng dạc nói tình yêu tổ quốc là gì ở ngày tuyên án Yêu tổ quốc không đồng với yêu đảng, yêu ngai vàng.(***)
Con sẽ cho thế giới biết rằng ở nước Nam ta Có một thời trẻ thơ không được quyền yêu và suy nghĩ Không được sống và được làm Người Chỉ được cúi đầu trước họa ngoại xâm bằng những trò lố bịch
Trong ngực trái của các con có cái gì đang hiển hiện Đó là Dân Khí đấy Mẹ ơi. Dân khí mất có nghĩa là nước mất. Phận làm Người Có Học con đâu nở cam lòng để Dân Khí vụt tan.
Sai Gòn 15h30’ ngày thứ Sáu, 17/5/2013
(*) Điều 88 bộ luật hình sự nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (**) Điều 4 hiến pháp năm 1992 của nước CHXHCN Việt Nam.
(***) Lời khẳng khái của Đinh Nguyên Kha trước tòa.: "Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu Dân Tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội”. Còn Nguyễn Phương Uyên thì: "Việc tôi làm thì tôi chịu, xin nhà cầm quyền đừng làm khó dễ mẹ hay gia đình của chúng tôi. Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ cái tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn"
.
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Bài thơ yêu nước của Nguyễn Phương Uyên Mon May 20, 2013 3:37 pm
. Bài thơ yêu nước của Nguyễn Phương Uyên
Ơi đồng bào Việt Quốc!
Đất nước không chiến tranh Cớ chi đau thắt ruột Sự tự hào ngộ nhận Một chế độ bi hài sau chiến tranh
Bọn cường quyền gian manh cơ hội Đào bới bóc lột dân lành Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng Âm thầm bán từng mảnh đất quê hương
Tổ quốc thân yêu ơi! Đồng bào thân yêu ơi! Ôi, ta thương quá đi thôi! Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng
Xuyên qua chiến tranh có những nấm mồ hùng vĩ Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau “Hậu thế ơi hãy giữ gìn non song” Ôi đất nước giờ tả tơi từng mãnh trao cho giặc!
Sự hy sinh bất công! Xứ sở linh thiêng có còn không? Phật khóc, Thánh rơi lệ! Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển
Tràn ngập hôn mê Ơi thanh niên Việt Quốc! Chúng ta là ai? Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc
Giặc đang tràn tới ngõ Hãy đứng lên đi Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng
Đứng lên đi giành lại nước của dân lành Hởi tất cả những ai là đồng bào Việt Quốc Hãy chúng tay giữ gìn cội nguồn cho con cháu mai sau.
Nguyễn Phương Uyên
Nguyễn Hàm Thuận Bắc: Tôi vô cùng tự hào vì có được một người bạn học đồng hương như Nguyễn Phương Uyên. Tôi sẵn sàng xả thân để gìn giữ biển đảo thân thương cho Tổ Quốc để luôn được xứng đáng với cô ấy. Vì bận công tác nên tôi được biết kết quả phiên tòa xét xử hai em Phương Uyên và Nguyên Kha quá muộn. Bản án quá nặng và bất công mà tòa Long An dành cho hai em đã trở thành tiếng còi báo động toàn dân tộc: TỔ QUỐC ĐÃ LÂM NGUY!
Sau đây, tôi xin được trân trọng sẻ chia cùng quí vị những dòng nước mắt của một người lính đảo bằng một bài văn vần viết vội.
Phương Uyên Thiên Thần Nhỏ
Nguyễn Hàm Thuận Bắc (Viết tặng Nguyễn Phương Uyên)
Phương Uyên thiên thần nhỏ Hiên ngang đứng trước tòa Ngẩng cao đầu tuyên bố Tôi yêu nước thiết tha!
Tôi ghét bầy tham nhũng Làm tay sai giặc Tàu Nếu ai cũng như chúng Việt Nam sẽ về đâu?
Tôi yêu mến Hoàng Sa Có máu xương họ nội Tôi yêu mến Trường Sa Nơi tình yêu chưa nói
Tôi yêu mến quê hương Nuôi tôi bằng khoai sắn Cho tôi được đến trường Để làm người ngay thẳng
Tôi yêu mẹ cha tôi Chẳng quản bao mưa nắng Nuôi con từ trong nôi Tới ngày vào cao đẳng
Tôi yêu thầy cô tôi Trên quê hương Bình Thuận Dạy tôi biết làm người Sống kiên cường dũng cảm
Tôi yêu thanh niên Việt Từ muôn cõi trời Nam Đã trở thành thân thiết Từ khi bị bắt giam
Tôi yêu đồng bào tôi Cuộc sống còn gian khó Quan tham đâu cũng có Cướp nước mắt mồ hôi
Tôi yêu mến Biển Đông Nơi ngư dân kiếm sống Căm thù quân Tàu Cộng Đang cướp biển cha ông!
Tôi không ghét công an Đã vào khu nhà trọ Bắt cóc tôi man rợ [*] Chẳng qua vì miếng ăn
Tôi không thù cai ngục Đã cho người đánh tôi Bởi quan trên ép họ Gắp lửa bỏ tay người
Tôi không giận quan tòa Xử chúng tôi quá nặng Bởi vì tòa án đảng Làm theo lệnh Phương Xa
Tôi chỉ thương hại họ Làm những việc bất nhân Sẽ suốt đời đau khổ Và dằn vặt ăn năn
Tôi cám ơn luật sư Đã hết lòng biện hộ Nhưng độc tài đâu có Tòa dân chủ, tự do!
Tôi thương các em thơ Đến trường bị nhồi nhét Những điều sai sự thật Lớn lên thành ngẩn ngơ!
Tôi biết ơn Mẹ Nhung Thương con như trời biển Mẹ Nhung ơi sẽ đến Ngày Tổ Quốc vui chung
Quê hương ơi ngày đó Tự Do nở ngàn hoa Độc tài về Âm Phủ Dân Chủ đến mọi nhà!
Đất nước ơi ngày đó Thề đòi lại Hoàng Sa Chúng con về với mẹ Cùng tình yêu thiết tha!
Đảo Sơn Ca, 20/5/2013 Nguyễn Hàm Thuận Bắc
[*] Ngày 14/10/2012, Phương Uyên đã bị một nhóm người đột nhập vào nơi em ở trọ bắt cóc đi, gia đình hỏi công an, họ trả lời “Chúng tôi không biết!”, nhưng 6 ngày sau gia đình tìm được đến nơi Phương Uyên đang bị nhốt, thì công an lại nói: “Cô ấy đã bị bắt vì phạm tội!” Và đến ngày 24/10/2012 gia đình mới được xem lệnh bắt tạm giam của em!
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: “Tàu khựa cút khỏi biển Đông!” - Thơ Khuất Đẩu Tue May 21, 2013 11:46 am
. “Tàu khựa cút khỏi biển Đông!”
- Thơ Khuất Đẩu
Khi em trích máu viết: “Tàu khựa cút khỏi biển Đông!” thì cũng như những chiến binh thề chống quân Nguyên xăm trên cánh tay mình: “Sát Thát” Em xứng đáng được khen thưởng dưới cờ được báo đài tụng ca mải miết chính em là “người tốt việc tốt” là lương tâm của tuổi trẻ hôm nay Cớ sao em lại đứng trước vành móng ngựa xấu và đen như nỗi nhục? cớ sao em bị những sáu năm tù và quản chế ba năm dài trói buộc? Nhân danh ai mà bỏ tù em? nhân danh ai mà quản chế em? chẳng lẽ nhân danh một dân tộc Bạch Đằng giang còn đỏ máu quân thù? [*] Tôi hỏi Anh hỏi Chúng ta hỏi và bên dinh thái thú có tiếng cười hềnh hệch vọng sang: - Cái lày là nhân danh ngộ, hổng piết à? Nghe nói thế, bỗng dưng vành móng ngựa sáng bừng lên như giữa Bắc cực quang hai chị em bà Trưng cùng bà Triệu bỗng hiện về đứng sát bên em Sát bên em và sau lưng em cả dân tộc gào lên, hãy nhớ: một ngàn năm Bắc thuộc của Tàu khựa Tàu phù. Nguyễn Phương Uyên Nguyễn Phương Uyên em bé bỏng và thơ ngây em hiền từ như bông lúa Nhưng em sáng như một đường gươm chích vào từng trái tim đang mê ngủ cho máu chảy và sẽ không ngừng chảy khi khựa Tàu chưa cút khỏi biển Đông (19/5/2013)
[*] Đằng Giang tự cổ huyết do hồng.
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Không, tôi không cần sự khoan hồng - Thơ Alvaro Marino Thu May 23, 2013 11:43 am
Phương Uyên và Nguyên Kha vô tội và không cần sự khoan hồng vì… “Ở đất nước này mọi bản án đều đã được viết sẵn!!”
Lời của Uyên: “Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm… Việc tôi làm thì tôi chịu, xin nhà cầm quyền đừng làm khó dễ mẹ hay gia đình của chúng tôi. Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước, và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ cái tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn”,
và lời của Kha: “Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội”.
Không, tôi không cần sự khoan hồng Alvaro Marino
Alvaro Marino (1959-1981?) là một sinh viên văn khoa ở đại học La Habana và là một nhà thơ trẻ. Từ năm 1979 đến 1980, Alvaro đã bị công an tạm giữ và thẩm vấn nhiều lần vì “thái độ chính trị”. Ngày 11 tháng 3 năm 1981, trong khi đang dán một tấm bích chương chống chế độ độc tài Fidel Castro, anh đã bị bắt bởi một nhóm người mặc thường phục. Alvaro Marino vĩnh viễn mất tích kể từ đó.
Ofelia González, người yêu của anh, còn giữ được cuốn nhật ký của anh, trong đó có một số tuỳ bút và 3 bài thơ. Cô đã lén gửi cuốn nhật ký ấy ra nước ngoài, và sau đó, bài thơ “No, yo no necesito el perdón” [“Không, tôi không cần sự khoan hồng”] đã được đăng trong tuyển tập Los poetas cubanos disidentes [Những nhà thơ bất thoả hiệp ở Cuba] do Xavier Mudarra biên tập, xuất bản tại San Martín, Peru, năm 1992.
Nếu ngày mai bọn chúng đến đây bắt tôi, tôi sẽ không cần tự biện hộ, tôi sẽ không cần ai biện hộ cho tôi, tôi cũng không cần một gã luật sư công chức — kẻ chỉ biết đứng trước toà và nói: “Xin hãy khoan hồng...”
Không, tôi không cần sự khoan hồng vì tôi không có tội. Tôi chỉ khao khát sự tự do cho đất nước này và tôi sẵn sàng chết cho điều đó. Hãy treo cổ tôi lên với bản án: “Đây là kẻ ngoan cố — kẻ đã dám khao khát tự do.”
Ở đất nước này mọi bản án đều đã được viết sẵn và đã được để sẵn trong hộc bàn của những quan toà. Lũ hèn nhát sẽ lấy một bản án ra và điền tên tôi vào, và tôi sẽ nghe bọn chúng đọc thuộc lòng những ngôn từ mà mọi người đều đã biết.
Không, tôi không cần sự khoan hồng cho tôi, vì tôi cũng sẽ không khoan hồng cho bất cứ kẻ nào dám giẫm đạp lên sự tự do như giẫm đạp lên rác rưởi.
Không, tôi không cần sự khoan hồng. Ở đất nước này mọi bản án đều đã được viết sẵn.
.
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: VC tung tin thất thiệt hình Phương Uyên trên bìa báo Time Sun May 26, 2013 2:25 pm
. Trò lừa đảo thật đáng khinh bỉ, hạ tiện của đội ngũ CAM - 900 nhân viên VC - phát ra theo "nghị quyết 36": Tung tin thất thiệt hình Phương Uyên trên bìa báo Time lưu truyền trên mạng.
BÀI THƠ YÊU NƯỚC của NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN
Ơi đồng bào Việt Quốc !!! Đất nước không chiến tranh Cớ chi đau thắt ruột Sự tự hào ngộ nhận Một chế độ bi hài sau chiến tranh Bọn cường quyền gian manh cơ hội Đào bới bóc lột dân lành Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng Âm thầm bán từng mảnh đất quê hương Tổ quốc thân yêu ơi! Đồng bào thân yêu ơi! Ôi, ta thương quá đi thôi! Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau “Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông” Ôi đất nước giờ tả tơi từng mãnh trao cho giặc! Sự hy sinh bất công! Xứ sở linh thiêng có còn không? Phật khóc, Thánh rơi lệ! Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển Tràn ngập hôn mê Ơi thanh niên Việt Quốc!
Chúng ta là ai? Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc Giặc đang tràn tới ngõ Hãy đứng lên đi Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng Đứng lên đi giành lại nước của dân lành Hỡi tất cả những ai là đồng bào Việt Quốc Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau. NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN
.
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Rạng ngời cô gái Việt và Những người đứng thẳng Wed May 29, 2013 1:42 am
.
Rạng ngời cô gái Việt và Những người đứng thẳng
Rạng ngời cô gái Việt
Em đứng đó rạng ngời cô gái Việt. Nét hồn nhiên nhưng khí phách Triệu Trưng Không yếu mềm, chẳng muốn sống dửng dưng Trước hiểm họa ngoại xâm từ phương Bắc Và bất công từ lũ hèn với giặc Xưa tiền nhân từng phất ngọn cờ đào Nay vải trắng mang máu hận dâng trào Lời đanh thép “cút khỏi Biển Đông, Tàu khựa” Một dòng chữ lóe muôn ngàn ánh lửa Sáng niềm tin trong bóng tối Việt Nam Làm kinh hoàng cho những bọn quan tham Tuổi trẻ giờ bắt đầu trang sử mới Đường em đi là con đường bước tới Ngục tù kia cùng những cảnh đọa đày Chẳng sờn lòng vì đã thấy ngày mai Ngàn ánh lửa thắp rồi sẽ không tắt Tuổi trẻ hôm nay là mặt mừng tay bắt Nay Saigon mai Hà Nội Nha Trang Từ hải ngoại về đến tận thôn làng Tuổi yêu nước đang nối vòng tay lớn Cơn sóng ngầm đã bắt đầu gờn gợn Khí anh linh với sông núi hồn thiêng Phảng phất đâu đây, lẫm liệt Phương Uyên Vẫn đứng thẳng, rạng ngời cô gái Việt
Những người đứng thẳng
Em đứng thẳng khi bạo quyền cúi mặt Bằng chính khí nói những lời dõng dạc Tôi chống đảng vì yêu đất nước tôi Mảnh giang sơn cha ông tự muôn đời Đổ xương máu để giữ từng tấc đất Lòng dũng cảm em nói lên sự thật Dù cường quyền có đàn áp thẳng tay Đất nước nầy sẽ chẳng có ngày mai Nếu cúi đầu thành những người câm lặng Tuổi trẻ hôm nay có những người đứng thẳng Chẳng hổ thẹn với hồn phách ông cha Trang sử mới giờ thêm một Nguyên Kha Ngàn tiếng nói sẽ tiếp theo khắp nước Tuổi trẻ yêu nước kẻ sau người trước Đứng thẳng người chỉ vào mặt tham quan Bán rừng dâng biển đảo cho ngoại bang Đất nước bao đời tổ tiên gầy dựng. Nay cháu con phải giữ cho bền vững Để mai nầy không hổ thẹn với núi sông Còn bạo quyển còn chà đạp bất công Sẽ còn có triệu Nguyên Kha đứng thẳng
Trần Song Giang danlambaovn.blogspot
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Sat Jun 15, 2013 3:39 pm
To My Viet Countrymen - Ơi đồng bào Việt Quốc Nguyễn Phương Uyên
Ơi đồng bào Việt Quốc
Đất nước không chiến tranh Cớ chi đau thắt ruột Sự tự hào ngộ nhận Một chế độ bi hài sau chiến tranh
Bọn cường quyền gian manh cơ hội Đào bới bóc lột dân lành Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng Âm thầm bán từng mảnh đất quê hương
Tổ quốc thân yêu ơi! Đồng bào thân yêu ơi! Ôi, ta thương quá đi thôi!
Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau
“Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông”
Ôi đất nước giờ tả tơi từng mảnh trao cho giặc! Sự hy sinh bất công! Xứ sở linh thiêng có còn không? Phật khóc, Thánh rơi lệ! Công lý lưu lạc Để đức tin chìm vào đáy biển Tràn ngập hôn mê Ơi thanh niên Việt Quốc! Chúng ta là ai? Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc Giặc đang tràn tới ngõ Hãy đứng lên đi Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng Đứng lên đi giành lại Nước của dân lành Hỡi tất cả những ai là đồng bào việt quốc Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau.
To My Viet Countrymen by Nguyễn Phương Uyên
Why must we be writhing in pain When our country’s no more at war? Mistaken pride have we, my friends, A sad regime of comic horror!
Gangster officials, evil opportunists Are sucking the life of our citizens, Cloaked in their bloody Party’s flag Silent auctioning our father’s land.
Beloved countrymen, Beloved motherland, My love for you has no end!
Inside my heart lives a scar That only deepens with the years, A mountain of graves grown from war – At each other the fallen stared.
Compatriots, defend this wretched land Before our foes tear it to shreds, Lest our heroes die in vain! Our ancient home, is it sacred?
The Buddha cries, The Holy Spirits weep, Justice is lost, Faith sinks into the ocean. Our youths live In a stupor of oblivion. Who are we then, my friends?
Get up, stand up! Answer your nation’s fate, The enemies are at the gate! With all your might and youthful pride Get up, stand up, History someday will recognize!
Let us arise, Let freedom brightly burn! Let us arise, It is our people’s turn!
If this Vietnam is in your blood, Let us join hands – Preserve our children’s roots, Protect our hallowed land!
-Translation by ianbui (06.2013)
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Viết cho chính ta và cô bé yêu nước Nguyễn Phương Uyên Fri Aug 16, 2013 5:03 pm
Viết cho chính ta và cô bé yêu nước Nguyễn Phương Uyên
Bùi Chí Vinh Tác giả gửi tới Dân Luận Chia sẻ bài viết này
Không còn chút hy vọng Trong sự trở lại bờ Những chiếc phao tưởng tượng Hành tội người nằm mơ
Bao nhiêu đợt sóng xô Nhấn ta chìm dưới đáy Ta chẳng hề mơ hồ Trước cánh buồm đã gẫy
Thơ như là hoa trái Không kiếm được mảnh vườn Tranh như là máu chảy Dính trên đầu mũi gươm
Đừng vì nỗi héo hon Mà đầu hàng số phận Ta thiết gì mồi ngon Chiếc-cần–câu-danh-vọng
Trước mặt là khoảng trống Sau lưng là vũng lầy Ta như là trái đất Quay. Một mình tự quay!
2013 BCV
***
Lời các em đã trở thành Hiệu Triệu
Mỗi một phiên tòa, mỗi cơn điếm nhục, Bọn côn đồ như một lũ chó điên. Nhỗ nước bọt vừa xong là liếm lại, Tổ tiên ơi! Sinh chi bọn đớn hèn.
Đất nước này, máu xương và nước mắt, Của cha ông gầy dựng mấy ngàn năm. Và giờ này, cũng máu xương và nước mắt, Của người Việt Nam tàn hại Việt Nam.
Tên cáo già, đống xương khô nằm đó, Bọn lâu la đang liếm đít Tàu Phù. Chúng vẫn cứ ầm ào lời “yêu nước”, Và giết người Yêu Nước. Nước oằn đau.
Mỗi một phiên tòa, mỗi cơn điếm nhục, Thế giới trề môi, bè bạn coi thường. Bọn Tàu Phù đang xoa tay mãn nguyện, Sóng biển Đông đang gào thét điên cuồng.
Nước mắt, máu xương tuôn rơi đã đủ, Nhục nhã, hờn căm cũng đã dư thừa. Các cháu đứng đây, nụ cười thách thức, Mang lời núi sông vọng lại từ ngàn xưa.
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng Vì danh dự Tổ Quốc, tống cổ giặc Tàu” Lời thét đó đang rền vang sông núi, Bọn vong nô đang gục mặt, cúi đầu
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng Vì danh dự Tổ Quốc, tống cổ giặc Tàu” Lời thét đó đang rền vang sông núi, Người và người đang nắm chặt tay nhau.
“Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng. Vì danh dự Tổ Quốc, chống giặc Tàu.” Lời thét đó đang rền vang sông núi, Tiêu diệt vong nô, đánh đuổi quân thù.
Vũ Bất Khuất (Danlambao) .
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Thơ: Hoa Xương Rồng vẫn trổ & Lời cảm ơn của Phương Uyên Sat Aug 17, 2013 7:11 pm
Hoa Xương Rồng vẫn trổ
Nguyên Thạch (Danlambao) Cho Phương Uyên trong ngày chiến thắng
Tôi cất lời ca mừng ngày em trở lại góp trí hùng hòa cùng dân tộc Dang đôi tay nồng ấm đón em về Hàm Trí cằn khô bụi cát đường quê Vang vang đâu đó lời nguyện thề yêu nước...
Tuổi trẻ Niềm tin Lối đời xuôi ngược Nặng đôi vai, trĩu bước tang bồng Đường em đi, đường dân tộc ước mong Trong gian khó... hoa Xương Rồng vẫn trổ.
Ngày hôm nay dẫu mưa sa khắp phố Nhưng ngày mai hoa nở rộ đóa tươi Tuổi trẻ tương lai rạng rỡ nụ cười Sống cho đáng sống bởi sẽ thoát kiếp người nô lệ.
Nguyên Kha-Phương Uyên cùng thanh niên năm châu bốn bể Hợp sức diệt tan bọn đồ tể lộng hành.
Hàm Trí mầm xanh Cho Tổ Quốc ngàn xanh Tất cả hãy đứng dậy để giành chiến thắng.
Đón em về, nơi góc đời thầm lặng Niềm hân hoan... giọt muối mặn trào dâng Yêu thiết tha đất mẹ vô ngần Phương Uyên hỡi, rợp sân Xương Rồng trổ.
Nguyên Thạch
*** Đinh Tấn Lực - Tạ Ơn
Tác giả gửi tới Dân Luận Chia sẻ bài viết này
Lời cảm ơn của Nguyễn Phương Uyên
tạ ơn tuổi trẻ Việt Nam đã dựng lại niềm tin cho cả nước
tạ ơn Phương Uyên với những lời khí phách làm rúng động lòng người
tạ ơn hai bà mẹ đã rứt ruột hiến dâng cho tương lai đất nước những người con cầm đuốc lương tâm
tạ ơn các anh chị từ nhiều miền xa xôi đã tụ về Long An hôm nay
tạ ơn các anh chị ở nhiều nơi ngoài VN đã xuống đường biểu tình ủng hộ cùng ngày 16/8/2013
tạ ơn các anh chị suốt buổi dán mắt vào màn hình FB để được đập cùng nhịp tim với những người đứng quanh một tòa án tỉnh lẻ
tạ ơn các anh chị đã vui mừng lau nước mắt ngay khi nghe kết quả kháng án
không thể quên
tạ ơn các anh chị đã từ bấy lâu nay âm thầm dồn sức vận động dư luận và các đòn bẫy chính giới nước ngoài gây áp lực nhân quyền/công lý
tạ ơn các anh chị người nước ngoài đã nghỉ việc để nhập đoàn biểu tình lên tiếng đòi công lý cho các bạn Uyên-Kha-Uy
tạ ơn các cơ quan nhân quyền và truyền thông quốc tế đã gửi kháng nghị/khuyến thư về VN
tạ ơn Net, tạ ơn những nút bấm Like/Share của FB
tạ ơn các anh chị đã nghĩ từ trước đây về sự hỗ trợ cho gia đình các em trong lúc khó khăn
tạ ơn các anh chị đã nghĩ về những ngày sắp tới và sắp xếp hành trang lên đường/nhập cuộc đấu tranh
gần là cho Đinh Nguyên Kha và hàng trăm tù nhân lương tâm còn đang cổ gông chân cùm trong ngục xa là đẩy mạnh sinh hoạt xã hội dân sự để độc tài không còn chỗ đứng và cũng không còn chỗ quay lại xa nữa là cho một Việt Nam mai này có đủ điều kiện cất cánh với láng giềng
tạ ơn các em đã kéo màn đêm cho đại khối thầm lặng ở đây nhìn ánh bình minh sau nhiều thập kỷ ngóng trông
tạ ơn các em đã lấy tù đày mà tặng không nghị lực cho biết bao người sẵn sàng dấn bước
tạ ơn các em đã lấy mạng sống để khởi đầu cho một chuỗi Chiến Thắng không tiếng nổ
tạ ơn Hồn Thiêng Sông Núi đã nắm tay các em tay giở trang sử mới.
16-08-2013 – Chợt nghĩ tới trọn 68 năm đại hội Tân Trào kết tủa vào một ngày Long An.
Blogger Đinh Tấn Lực .
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: GỬI NGƯỜI TRONG NGỤC - Nguyễn Lân Thắng Sun Aug 18, 2013 3:47 pm
GỬI NGƯỜI TRONG NGỤC
-- Nguyễn Lân Thắng --
Xin chào em một chàng trai xứ Việt Thu chớm rồi trong ấy có buồn không, Trên nền đá tối lạnh chỗ em nằm Em có thấy đến mùa cây thay lá.
Ở trong ấy chớ có buồn em nhé Nắng ngoài này chưa phải nắng tự do, Đường ta đi ghềnh thác với sông hồ Bờ hạnh phúc phải khổ đau và đánh đổi.
Nơi hỏa ngục âm mưu bầy quỷ dữ Nơi trường đời cạm bẫy của sai nha, Khi dấn thân máu mủ chẳng nề hà Xin tay nắm, người em trai dũng cảm.
Mơ ngày đón em về từ ngục tối Trở về đây ôm ấp mẹ Việt Nam, Đồng lúa xanh, cò trắng, nắng mơ màng Con đò bé ầu ơ ngoài bến nước.
Em ơi em tình riêng này nhắn gửi Dăm vần thơ chẳng kể hết lòng tôi, Quăng vào gió vào mây mong trời đất Gửi em tôi cô quạnh chốn lao tù./.
Tặng Đinh Nguyên Kha - Đinh Nhật Uy 18/8/2013
.
MHMai Khách viếng thăm
Tiêu đề: Nguyễn Phương Uyên bị buộc thôi học (RFA) & Thơ: EM HAI MƯƠI TUỔI Sun Dec 08, 2013 11:46 am
Nguyễn Phương Uyên bị buộc thôi học
Thanh Trúc, phóng viên RFA 2013-12-07
Cô Nguyễn Phương Uyên tại lớp học ở Trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TPHCM, ảnh chụp trước đây. Hình do Bạn cô cung cấp
Sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên, lãnh án treo và ra khỏi nhà tù hồi tháng Tàm, vừa nhận được quyết định buộc thôi học do Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm thành phố Hồ Chí Minh gởi tới.
Không chỉ Phương Uyên, bản thân người bào chữa cho cô là luật sư Hà Huy Sơn cũng đã gặp nhiều khó khăn với các cấp chính quyền cũng như với Đoàn Luật Sư Hà Nội.
Trái pháp luật
Ngay sau phán quyết 3 năm án treo và được ra khỏi trại giam từ phiên xử phúc thẩm ngày 16 tháng Tám, đến ngày 19 tháng Tám bạn trẻ yêu nước Nguyễn Phương Uyên cùng gia đình lên trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm thành phố Hồ Chí Minh xin đi học trở lại. Từ Bình Thuận, bà Nhung, mẹ của Nguyễn Phương Uyên, cho biết:
“Sau đó một thời gian, có lẽ tầm hơn hai tuần, nhà trường có gọi điện về gia đình, yêu cầu cung cấp các hồ sơ còn thiếu như bản án, lệnh tha, cũng như những giấy tờ cần thiết.”
Ban giám hiệu đại học còn hứa sẽ giải quyết sau khi hội ý cấp trên. Tuy nhiên, hôm thứ Sáu ngày 6 vừa qua, Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm thành phố Hồ Chí Minh gởi quyết định buộc Nguyễn Phương Uyên thôi học với lý do cô vi phạm pháp luật của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Đây là quyết định từ ngày 29 tháng Mười Một, có chữ ký của hiệu trưởng Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm TP Hồ Chí Minh.
“Điều này hoàn toàn chính xác, thông báo quyết định rất rõ ràng, do hiệu trưởng trường Đại Học Công Nghiệp thành phố Hồ Chí Minh ký từ ngày 29 tháng Mười Một, gởi đi vào ngày 3 thì ngày hôm qua là ngày 5 là nhận được gởi về nhà, buộc sinh viên Nguyễn Phương Uyên phải thôi học.”
Nhấn mạnh chi tiết “buộc thôi học” là không đơn giản mà vô cùng khắc nghiệt, bà mẹ của Nguyễn Phương Uyên trình bày tiếp:
“Một khi vi phạm điều gì đó trong nhà trường thì họ có thể đuổi học, còn ở đây là buộc thôi học nó còn nặng hơn từ đuổi học nữa. Tuyệt vọng và khóc lóc thì thực sự Uyên không có, Uyên cũng biết trước việc ngày hôm nay là có thể xảy ra đến 80% và hy vọng chỉ có 20% thôi.”
Cần biết theo Bộ Luật Hình Sự Việt Nam, nhiều trường hợp bị án giam mà sau khi ra khỏi tù thì khả năng bị đình chỉ việc đảm nhiệm chức vụ từ một đến năm năm là có.
Bên cạnh đó, luật thi hành án hình sự không có điều khoản nào ngăn cấm người đang thi hành án treo được tiếp tục học. Điển hình là Điều 65, Khoản 3 qui định người đang thụ án treo mà được cơ sở giáo dục phổ thông, giáo dục nghề nghiệp tiếp nhận cho học thì được hưởng quyền lợi theo qui chế của cơ sở giáo dục đó.
Dưới mắt gia đình Nguyễn Phương Uyên, nếu Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm thành phố Hồ Chí Minh chấp hành đúng công văn của Vụ Công Tác Học Sinh Sinh Viên để buộc Nguyễn Phương Uyên phải thôi học thì hóa ra qui định đó còn khắc nghiệt hơn cả Bộ Luật Hình Sự, phương chi quyết định buộc thôi học đối với Nguyễn Phương Uyên là thôi học vĩnh viễn.
Hai sinh viên Uyên - Kha trước phiên tòa sơ thẩm hôm 17/5/2013. AFP photo
Với câu hỏi Nguyễn Phương Uyên và gia đình có tìm cách khiếu nại hay không, bà Nhung trả lời:
“Thực sự gia đình chỉ muốn có tiếng nói để cô chú bác anh chị em gần xa nghe biết và hiểu được việc Phương Uyên bị buộc thôi học nó như thế nào. Thực chất hiện nay là Uyên vừa gánh vác việc gia đình và vừa nhận được thông báo ngoài ý muốn như vậy thì tâm trạng cũng như sức khỏe của cháu không được tốt. Ngày hôm nay, khi cầm được cái quyết định buộc thôi học thì gia đình không còn hy vọng gì hết, cũng không muốn khiếu nại hay là thêm một điều gì nữa hết tại vì phải nói rằng qua quyết định buộc thôi học này họ đã hết sức độc ác đối với một sinh viên trẻ, họ rất là độc ác.
Thay vì nhẹ tay hơn thì họ đã thông báo toàn trường để cho các sinh viên khác biết rằng Nguyễn Phương Uyên là một đối tương vi phạm pháp luật bị buộc thôi học để làm gương. Đó là việc làm cố tình bôi đen một sinh viên trẻ như vậy, Uyên không hề khóc lóc, không hề hối tiếc, nhưng mà đó là một điều đáng buồn.”
Luật sư cũng gặp khó khăn
Không chỉ đáng buồn mà thực tế còn rất phi lý, luật sư Hà Huy Sơn, từng bào chữa pháp lý cho Nguyễn Phương Uyên, khẳng định là theo hướng dẫn của văn bản thông tư về tù án treo thì người tù treo vẫn có quyền lao động học tập bình thường:
“Quyết định của trường đại học bảo Phương Uyên vi phạm pháp luật Việt Nam và bị đình chỉ mà trong quyết định đấy cũng không nói rõ lý do là vi phạm pháp luật theo bản án hay cái vi phạm gì.Quan điểm của tôi, đình chỉ việc học đối với Phương Uyên là điều không tốt, không phù hợp với pháp luật của nhà nước Việt Nam hiện nay.”
Ông nói ông có thể hiểu được tâm trạng và cảm nghĩ của gia đình Nguyễn Phương Uyên khi không muốn làm đơn khiếu nại chuyện cô bị buộc nghỉ học một cách đáng tiếc như vậy:
“Theo tôi thì Phương Uyên có thể làm đơn khiếu nại cái quyết định buộc thôi học vì gia đình Phương Uyên cũng biết phần nào về cái thực tế của pháp luật Việt Nam, nó còn nhiều cái không khách quan và không công bằng. Trong quá trình đi bảo về quyền và lợi ích hợp pháp của Phương Uyên thì gia đình cũng rất là cô đơn nên chuyện thất vọng cũng là lẽ đương nhiên trong hoàn cảnh hiện nay.”
Trong thời gian qua, luật sư Hà Huy Sơn cho hay ông cũng gặp khá nhiều khó khăn mà theo ông hiểu thì những chuyện đó đến từ việc ông nhận bào chữa cho những vụ án bị nhà nước cho là nhạy cảm và dính líu đến vấn đề an ninh hay chính trị:
“Từ khi tôi bảo vệ cho tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ thì tôi đã được công an rồi bên Sở Tư Pháp rồi Đoàn Luật Sư cũng đã gặp gỡ tôi một số lần rồi, tôi biết sự chú ý của họ đối với tôi.”
Cũng là người bào chữa cho blogger Điều Cày Nguyễn Văn Hải, tiếp đến luật sư Hà Huy Sơn còn nhận bênh vực pháp lý cho Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nhật Uy:
“Nói chung là nhiều những các vụ án mà dân chúng người ta gọi là nhạy cảm về mặt chính trị, nên việc bị gây khó khăn từ vụ nào thì tôi không xác định được, cái này phải hỏi lại các cơ quan ở phía Việt Nam.
Thí dụ khi văn phòng làm việc ở đâu thì cơ quan quản lý người ta cũng hay kiểm tra, người ta cũng hay dò hỏi nhiều, hoặc là Đoàn Luật Sư thì cũng có những cái để ý nhiều hơn so với những luật sư khác. Trong công việc hành nghề, đi gặp thân chủ thì có khi là tôi đi ở nhà nghỉ thì bị nhà nghỉ làm mất Chứng Minh Nhân Dân một cách rất vô cớ. Về lại Cơ Quan Quản Lý Hộ Khẩu xin cấp lại Chứng Minh Nhân Dân thì họ cũng gây rất nhiều phiền hà thì mới cấp lại được.”
Mới đây nhất, hồi trong tháng, luật sư Hà Huy Sơn bị ngăn không cho tham gia đại hội lần 9 của Đoàn Luật Sư Hà Nội:
“Họ không có văn bản chính thức nào, họ cũng không nói là tôi không ở trong trường hợp không đóng lệ phí hay có ai khiếu nại tố cáo gì cả, thì chỉ còn trường hợp mà người ta cho rằng tôi đang ở diện mà Đoàn Luật Sư đang xem xét hay là kỷ luật gì đó mà không được tham dự.
Trong văn bản bày tỏ thái độ của tôi thì tôi cũng đã nói rồi, đây là việc xúc phạm đến danh dự của cá nhân tôi nói riêng và của giới luật sư nói chung, rằng đây là vi phạm điều lệ của Đoàn Luật Sư Hà Nội cũng như vi phạm điều lệ của Đoàn Luật Sư Việt Nam . Tóm lại, Đoàn Luật Sư Hà Nội làm như vậy là trái với pháp luật Việt Nam.”
Đó là chuyện xảy ra tính đến lúc này, còn trong tương lai, luật sư Hà Huy Sơn nói, chắc chắn sẽ còn những chuyện lôi thôi phiền toái khác xảy tới cho ông cũng như cho bạn trẻ yêu nước Nguyễn Phương Uyên, một khi đã lọt vào tầm ngắm không mấy thiện cảm của chính quyền và công an.
*** Té ra Việt Nam ngày nay trong việc tôn trọng quyền học tập của con người, không khá hơn chế độ Apartheid và cũng không bằng chế độ mà người ta vẫn thường cho là ngụy quyền!
SỰ TÔN TRỌNG QUYỀN HỌC TẬP CỦA CON NGƯỜI GS Nguyễn Đăng Hưng
Tại Nam Phi dưới chế độ kỳ thị chủng tộc Apartheid Nelson Madela (vừa qua đời) đã phải trả giá 27 tù tội vì dấn thân đấu tranh cho dân chủ và công bằng. Trong nhà tù, ông đã được phép đi học hàm thụ và ông đã tốt nghiệp cử nhân luật đại học London.
Tại Việt Nam, trong những năm 60, ông Lê Hiếu Đằng (vừa chính thức tuyên bố từ bỏ đảng cộng sản Việt Nam sau 40 năm tuổi đảng) đã từng bị chính quyền Sài Gòn kết án tử hình vắng mặt, cũng được chế độ Việt Nam Cộng hòa cho đi thi tú tài khi đang ở tù.
Tại Việt Nam hiện nay, dưới chế độ Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa, sinh viên Nguyễn Phương Uyên vừa bị ông hiệu trưởng trường Đại học Công nghiệp thực phẩm ký quyết định đuổi không cho tiếp tục học chỉ vì bị án treo!
Té ra Việt Nam ngày nay trong việc tôn trọng quyền học tập của con người, không khá hơn chế độ Apartheid và cũng không bằng chế độ mà người ta vẫn thường cho là ngụy quyền!
Thú thật hôm nay tôi buồn vô cùng và và để giải sầu tôi quyết định đăng lại sau đây bài thơ:
EM HAI MƯƠI TUỔI
(Thơ viết tặng Phương Uyên sau phiên tòa lịch sử tháng tám 2013)
Em hai mươi tuổi nào ngờ Em thành thần thoại giữa bờ tương lai Em cười áo trắng mảnh mai Em mang thế hệ trên vai nhẹ nhàng Cái thời tà chánh ngổn ngang Cái thời biển đảo bạn vàng lấn xâm Cái thời như dại như câm Cái thời ô nhục óai oăm làm người!
Em hai mươi tuổi một lời Em như nói hết lẽ đời ngàn xưa Lời em là nắng là mưa Là sớm là tối là trưa vĩnh hằng «Tôi tin ở lẽ công bằng Tôi chỉ chống cái nhố nhăng cường quyền» Đỏ tươi màu máu còn nguyên « Giặc Tàu phải cút » lời nguyền sắt son
Lời em là của nước non Lời em là lẽ sống còn hôm nay Ơi người con gái thơ ngây Nghìn năm lịch sử còn đây rạng ngời…
2/9/2013
nguyen Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Mon Aug 25, 2014 11:36 am
Trò chuyện cùng Nguyễn Phương Uyên trước phiên tòa xét xử những người yêu nước
Dân Làm Báo - Chào Nguyễn Phương Uyên. Cảm ơn Nguyễn Phương Uyên đã dành cho DLB cuộc phỏng vấn ngày hôm nay, một ngày truớc phiên tòa xét xử ba người yêu nước là Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh.
Câu hỏi đầu tiên dành cho Phương Uyên. Bạn biết gì về những hoạt động, những đóng góp của bà Bùi Thị Minh Hằng và hai người bạn, Nguyễn Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh cho Nhân quyền Việt Nam?
Nguyễn Phương Uyên: Tôi được biết đến bác Bùi Hằng (tôi thường gọi bằng “bác”) như một người tranh đấu cho dân chủ tại VN rất mạnh mẽ kiên cường. Phần lớn bà luôn có mặt trong các cuộc biểu tình ôn hòa chống Tàu Cộng và các cuộc diễu hành ủng hộ tinh thần cho người yêu nước tại những phiên tòa bất công. Ngoài ra bà cũng tham gia rất nhiều hoạt động cổ xúy cho nhân quyền VN, ví dụ như phân phát cẩm nang nhân quyền cho người dân, hay đấu tranh cho tầng lớp “Dân oan” bị nhà cầm quyền cưỡng đoạt đất đai. Và cũng như những người khác trong giới tranh đấu cho tự do thì bà cũng nằm trong tầm ngấm của chế độ. Bà Hằng đã từng bị nhà cầm quyền tống giam không đưa ra xét xử. Về phần chị Thúy Quỳnh cũng có những hoạt động tương tự như tham gia biểu tình chống Trung Cộng. Ông Nguyễn Văn Minh là một tín đồ Phật giáo Hòa hảo. PGHH là một trong những tôn giáo bị nhà cầm quyền quyết tâm thanh trừng ra khỏi tín ngưỡng vì vậy cũng như các tin đồ khác ông Minh đấu tranh cho quyền tự do tôn giáo của ông và cho các tín đồ khác. Cả ba người họ đều là những người yêu nước, đều đấu tranh cho Quyền con người và toàn vẹn lãnh thổ.
DLB: Nhìn từ vị trí của một người từng bị bắt, bị kết tội chỉ vì bày tỏ lòng yêu nước, chống Tàu cộng xâm lược, cảm giác của bạn thế nào khi bên ngoài phiên tòa, rất đông các anh chị em, bạn bè từ mọi miền đất nước đến hỗ trợ, ủng hộ tinh thần thần cho bạn?
NPU: Tại phiên tòa phúc thẩm, họ đã xử tôi ở một phòng nằm rất sâu bên trong, vì vậy tôi không thể nghe ngóng được tiếng hô hào cổ vũ tinh thần cho tôi ở bên ngoài. Nhưng trước đó một hôm vào dịp thăm nuôi, mọi người đã đến thăm gặp tôi rất đông, ngoài gia quyến của tôi thì toàn bộ là những người tôi chưa từng biết đến. Tuy vậy niềm tin trong tôi được củng cố hơn và tôi nghĩ đây là những người thân, những đồng đội của tôi trong tương lai trên con đường tranh đấu. Riêng về bác Hằng và 2 người bạn là những người từng trải, quen biết mọi người trong giới đấu tranh rất nhiều thì tôi nghĩ dù có không nghe được những lời hô hào, cổ vũ của mọi người bên ngoài thì bác và 2 người bạn vẫn cảm nhận được ở trong trái tim rằng mọi người luôn sát cánh cùng với bác, chị Quỳnh và chú Minh, dù cho tòa có đưa ra phán quyết phi lý thế nào đi chăng nữa.
Bùi Thị Minh Hằng đã có mặt đấu tranh tại phiên toà xử để đòi tự do cho Phương Uyên và khóc trong nỗi mừng khi nghe tin Phương Uyên được tự do.
DLB: Xin Phương Uyên cho biết đôi chút đánh giá của mình về xã hội Việt Nam hiện nay cũng như những nỗ lực của lực lượng dân chủ (trong nước cũng như hải ngoại) trong công cuộc dân chủ hóa đất nước?
NPU: Thực tế VN hiện nay trên sân khấu chính trị đã có rất nhiều kẻ đa phần là “quái thai” của chế độ vừa nhân danh cho “quyền” vừa nhân danh cho “lực”. “Quyền” này đối với mọi người như một sự châm biếm khi nhân danh “chính quyền” cho quyền của quan chức, còn “lực” này là cách dùng sức mạnh thể chất phi đạo đức như những ông trùm xã hội đen để cùng kết hợp 2 sức mạnh đó hà hiếp nhân dân không thương tiếc. Tuy nhiên một điều cũng đáng mừng là xuất hiện rất nhiều nhà đấu tranh bất chấp sự cay nghiệt bố ráp của chính quyền dành cho họ và gia đình họ, bất chấp sẽ bị tù đầy, bất chấp bị chụp mũ là phản động hay bị xã hội kỳ thị do áp lực của chế độ đặt trên vai thì họ vẫn ra sức đấu tranh để có một VN tốt đẹp hơn và ép buộc cường quyền kia phải nhượng bộ.
Cảm ơn Phương Uyên đã dành cho DLB cuộc phỏng vấn ngày hôm nay. Mến chúc bạn luôn vượt qua mọi thử thách, khó khăn trên con đường bạn đã chọn lựa.
Dân Làm Báo danlambaovn.blogspot.com
nguyen Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Sun Sep 07, 2014 7:32 pm
Một nụ hoa cho Uyên Phương & Nguyên Kha
Sáng tác: Lê Dinh Hòa âm: Quốc Toản Trình bày: Phương Hống Quế Thực hiện: Lê Minh Đức
nguyen Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Mon Oct 13, 2014 10:49 pm
Đôi Dòng Tâm Sự Với Với Phương Uyên
Anh đã khóc khi em dùng máu Viết những dòng đau tự tim gan Xé lòng nát ruột nhân dân Chống quân xâm lược dã man bạo tàn
Bầy dã thú gỉa nhân gỉa nghĩa Vì miếng ăn sa đọa lương tâm Núi non sông nước Việt Nam Hiến dâng ngoại quốc mưu thâm gìa Hồ
Lũ chúng nó côn đồ phản quốc Bắt giam em truy bức nhục hình Kỷ nguyên bừng sáng bình minh Làm sao che nổi hành tinh nhân quyền
Cả thế giới ưu phiền thổn thức Dáng thanh tao đứng trước quan tòa Tinh khôi áo trắng nhạt nhòa Hồn thiêng sông núi chan hòa nắng mưa
Tóc xanh ngắt trăng chưa đầy tháng Bởi vì sao cay đắng ngậm ngùi Lạc Hồng hiển hách chôn vùi Cam tâm nô lệ lủi chui ươn hèn
Bao khát vọng tổ tiên thúc giục Một nghìn năm tủi nhục hắc nô Cờ lau tạo dựng cơ đồ Công lao khai khẩn máu trào lệ rơi!
Lũ chuột gián lạc loài đủ loại Bầy đười ươi cơ hội gỉa đò Chống Tàu diệt cộng hô hào Chút danh hư vị ngẩn ngơ vịt giời
Hãy chống giặc bằng lời tâm huyết Từ trái tim tha thiết thương người Xót đau thảm họa giống nòi Nguy cơ diệt chủng mảnh đời lầm than
Em có phải thiên thần xứ giả Thổi bùng lên ngọn lửa chói chang Xé màn đêm tối phũ phàng Thiên đàng tù ngục bẽ bàng xác xơ
Thơ tâm sự mực trào ngòi bút Bằng não cân ray rứt nghĩ suy Gửi người chiến sĩ biên thùy Giang sơn đại họa lâm nguy hiểm nghèo
Cơn sóng dội thủy triều bão táp Không chỉ bằng bút pháp văn hay Truyền đơn khẩu hiệu từng ngày Khoan sâu não trạng dở ngây dở khùng
Hỡi những kẻ lừng khừng do dự Vì bát cơm manh áo gạo tiền Viết thuê chửi mướn tà quyền Chí Phèo thị Nở bon chen uế xù
Phải vực dậy xứ mù bạc nhược Mũ che tai phờ phạc khiêm nhường Kiêu binh sâu bọ nhiễu nhương Mạo danh bòn rút tiền lương kiều bào
Phải vạch mặt lươn sò cú cáo Gỉa hội đoàn láo nháo bút nô Dập dìu hải ngoại nhào vô Tranh ăn kèn cựa ma cô dạn dày
Chúng nhạo báng thơ ngây khờ dại Là sinh viên đại học cao xa Bỗng dưng nhẹ dạ sa đà Trăm đô chống lại đảng ta vững bền
Nghe xúi giục người bên Miên-Thái Nhận đô la hăng hái thanh niên Vu oan gía họa bạc tiền Mỉa mai xuyên tạc thường xuyên báo đài
Đời xuân trẻ mộng hoài phía trước Là sinh viên đại học cao xa Đấu tranh chống lại nước nhà Độc tài khát máu ba Tàu chống lưng
Đảng cướp đoạt sơn hà kiểm soát Chính phủ bầy khỉ đột dựng ra Lưỡi lê giáo mác ác tà Bắt dân quỳ mọp Mafia luật rừng.
Tòa án chuột hãi hùng hoảng loạn Chỉ còn chiêu tăng án cho em Răn đe xử kín cho êm Sự sinh sinh sự đổ thêm lửa dầu?
Anh quên mất ngày Hồ sinh nhật Viết bài thơ chua chát tặng em Mong em chân cứng đá mềm Khát khao cuộc sống nỗi niềm toàn dân!
19.5.2013 Lu Hà .
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Mon Dec 07, 2015 4:37 pm
Bài thơ tặng tuổi trẻ Việt Khang
Thiên Kim (Danlambao)
Hơn bốn năm trước, có những bài ca Vang lên từ đáy vực của quê nhà Trong vực đen tối tăm, đau khổ Lời ca buồn khóc thân phận quê ta Khúc nhạc Việt Khang lời ca tê tái Hỏi bạo cường hãy nói: "Anh là Ai?" Sao đánh dân bằng khổ nhục hình hài Tội tình chi, ngoài xuống đường bầy tỏ Khóc quê hương, Dân tộc đổ máu đào Đảng theo Tầu, tay đỏ máu đồng bào? Để ngàn năm lại mịt mù tăm tối
Bài ca, tiếp nối bài ca hỏi tội "Việt Nam Tôi Đâu" giọng đã nghẹn ngào! Việt Khang rõ những giầu nghèo cách biệt Dân chiếu đất, kẻ quyền uy cung điện Đảng dối gian, bán nước chẳng chùn tay Là dân Việt, người người đứng lên ngay "Đáp Lời Sông Núi", nề chi cay đắng Chống xâm lược, chống đảng nhu nhược Sau lời ca đầy cảm xúc nghẹn ngào Lời ca Việt Khang khí thế dâng trào Vang khắp cùng Thế giới, tới đồng bào Đảng bán nước, cùm chân người yêu nước Bốn năm trước, bao triệu người thổn thức Nhìn Việt Khang hiên ngang bước vô tù Bốn năm oan khiên, tù tội, diệt trù Nay luật rừng đã tới ngày mãn hạn 14 tháng Chạp, Việt Khang tung cánh nhạn Với anh em cùng thế hệ sắt son Tiếp tục góp phần tìm lại mùa Xuân Mùa xuân Việt Nam đã mất bao lần Phá mây mù Cộng bao trùm đất nước Với anh em trẻ và thế hệ đi trước Cùng một lòng quyết giải cứu quê hương Ơi Việt Nam, Ơi Quốc Tổ mến thương! Xin phù hộ quê hương đang nguy biến...
Việt Nam Ơi Thời gian quá nữa đời người Và ta đã tỏ tường rồi Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói
Mẹ Việt Nam đau Từng cơn xót dạ nhìn đời Người lầm than đói khổ nghèo nàn Kẻ quyền uy giàu sang dối gian
Giờ đây Việt nam còn hay đã mất Mà giặc Tàu, ngang tàng trên quê hương ta Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội Chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu
Là một người con dân Việt Nam Lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm Người người cùng nhau Đứng lên đắp lời sống núi
Từng đoàn người đi, chẳng nề chi Già trẻ gái trai, giơ cao tay Chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược Bán nước Việt Nam.
Việt Khang .
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Wed Jun 01, 2016 1:40 pm
Chiếc Bánh của Obama
Trần Mộng Tú
Các bạn trẻ Việt Nam! Chính các bạn mới là chủ đất nước này, các bạn hãy thay đổi và biết nắm bắt lấy cơ hội cho chính mình. Để xây dựng và phát triển đất nước của mình chứ không phải bất kỳ ai khác, tôi mong các bạn hãy mạnh dạn và hãy tự tin vào mỗi bản thân của mỗi chúng ta. (Obama)
Tổng Thống Obama tới nước các em mang theo một chiếc bánh nhiều tầng với lớp kem trên cùng màu sắc thật đẹp đứng xa nhìn như nếm được vị đường mỗi tầng bánh là một tầng nhân hy vọng khác nhau
Chúng em gọi nhau chạy xô ra đường đứng chờ được ăn miếng bánh
Ôi chiếc bánh có màu của chiếc cầu vồng chiếc cầu vồng vẫn đến sau những cơn mưa được chiếu bởi ánh nắng lấp lánh
Chúng em ai cũng ước ao được nếm chiếc bánh diệu kỳ này Đến thật gần Đến thật gần Đến thật gần Obama nghiêng người xuống đưa ra chiếc bánh nói với giọng vô cùng ấm áp: Đây chỉ là chiếc bánh tôi vẽ tặng các em tôi sẽ chỉ cho các em công thức làm chiếc bánh này nhưng các em phải
Tự đi kiếm Đường Tự đi tìm Trứng Tự đi tìm Bột
Và sau hết chính các em phải tự tay làm chiếc bánh này
Đừng hy vọng quá nhiều vào người khác rồi đứng vỗ tay
Các em phải tự đi nhóm lửa để nướng bánh những mảnh than trong trái tim các em phải được đốt lên mỗi người kiếm thêm củi cho vào
Tôi có thể giúp các em Thanh củi đầu tiên
Nhưng chính các em phải giữ cho ngọn lửa cháy ngọn lửa phải làm cho củi thành những mảnh than hồng cháy âm ỉ trong lồng ngực các em
Chính các em mới là người làm bánh và chính các em cũng phải là người được cắn miếng bánh đầu tiên
Dân tộc các em ăn bánh vẽ quá lâu rồi các em bây giờ không để ai đánh lừa mình được nữa không ai có quyền bắt các em ăn bánh vẽ lừa dối mình bằng lớp kem bọt pha màu
Các em hãy cùng nhau tự làm bánh cho mình tôi đặt nhiều hy vọng chiếc bánh sẽ thành hình.
tmt Tháng 5/31/2016
Gửi Người Em Vũng Áng
Tôi đứng bên ngoài đất nước Nhìn về Vũng Áng xa xăm Hỏi em có còn ra biển Ngóng thuyền mắt lệ đăm đăm
Thuyền không kéo về bến nữa Người ngư phủ đã chết rồi Cá cũng chết theo ngư phủ Trắng bờ trắng bãi trắng trời
Như khăn sô giăng trên cát Chập chùng bụng cá nằm phơi Tiếng cười ngày nao trên bến Đã lăn chìm đáy biển rồi
Tôi nghe em gào như sóng Ôm con bơi cạn giữa đường Mẹ con trầy da tróc vẩy Muối nào rắc xuống vết thương
Ngư dân để tang cho biển Tiều phu để tang cho rừng Trên những cánh đồng nứt nẻ Nhà nông mắt lệ khô tròng
Tôi đứng bên ngoài đất nước Nhìn đâu cũng thấy bóng em Một em hình thù rất lạ Như con cá chết nằm nghiêng.
5/19/2016 Trần Mộng Tú
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ cho Tuổi Trẻ Việt Nam Sat Jun 04, 2016 10:34 am
Tồn Tại – ước nguyện muôn đời
Nguyệt Quỳnh 4-6-2016
“Xin lỗi mẹ, con đã dấu vệt máu bầm trên vai Chẳng biết từ dùi cui hay nắm đấm Nhưng mẹ ơi! khi bị kéo lê trên đất Là lúc con nhìn thấy được cả bầu trời xanh Là lúc con cảm nhận nỗi tủi nhục của dân mình Nếu hôm nay con không có mặt” (Hương Giang)
Những câu thơ trên nhắc tôi nhớ đến lời chào tạm biệt vào cuối cuộc phỏng vấn của một nhà hoạt động: “chúc mọi người sáng suốt, vững vàng để chúng ta cùng tồn tại.” Cùng tồn tại là điều mà nhiều nhà hoạt động hôm nay đang vô cùng lo lắng, nhất là khi mỗi ngày phải nhìn thấy hình ảnh xác cá chết trắng dọc theo bờ biển từ Hà Tĩnh đến Huế. Xác cá hay xác của dân mình trên một mảnh đất đã khô kiệt từ tài nguyên đến linh hồn con người! Nhìn quanh, đâu đâu cũng toàn nỗi hoang mang; những câu hỏi cứ treo lơ lửng không tìm thấy câu trả lời. Liệu dân tộc mình còn tồn tại được bao lâu giữa một rừng hóa chất độc hại trong thức ăn, trong nước uống hàng ngày? Liệu dân mình có nhìn thấy hiểm họa trước mắt? Làm thế nào để đánh thức nhau, để vượt qua sợ hãi khi đất nước đang ngắc ngoải từng ngày trong tay những tên thái thú và gã hàng xóm hung bạo?
***
Đất không còn lành nên chim không đậu cho dù đó là mảnh đất của ông cha mình. Mốc điểm của những ngày tháng này làm người ta nhớ đến lớp người đã âm thầm rời bỏ đất nước hơn 40 năm trước. Nếu xưa ta đau đớn biết bao thì nay hoàn toàn ngược lại; người Việt đang ước ao, khao khát tìm mọi cách để thoát khỏi Việt Nam. Không ai có thể sống bình yên khi nhìn Cửu Long giang khô hạn, chín con rồng không còn ôm những cánh đồng lúa chín mênh mông; xã hội bất ổn dẫy đầy bất công; chính phủ nhũng lạm, gian dối; người dân đói nghèo sẵn sàng thuốc chết nhau bằng thực phẩm độc hại; lãnh đạo khiếp nhược tiếp tục dập đầu trước mẹ ghẻ Bắc Kinh …
Nhiều lúc chúng ta vẫn tự thầm hỏi có hay không những tấm lòng, có hay không những giọt lệ nhỏ xuống trước những tai ương nối tiếp tai ương? Các thế hệ tương lai, con cháu chúng ta sẽ sống ra sao? Ai đã làm gì đất nước này? Chúng ta đã làm gì đất nước này? Đâu phải ai ai cũng có điều kiện dễ dàng để rời bỏ Việt Nam ngoại trừ thiểu số giàu có, hay các quan chức CS và con cháu của họ. Để tồn tại, để sống còn là chuyện của tất cả chúng ta, của tuyệt đại đa số người dân Việt Nam.
Các cuộc biểu tình vào những ngày cuối tuần của tháng Năm đã cho thấy khá rõ suy tư của nhiều người dân thầm lặng. Với sự kiên cường lạ lùng trước các trấn áp tàn bạo của đội ngũ công an, dân phòng,… đã lần đầu tiên cho thấy khát vọng tồn tại của dân ta. Có rất nhiều những khuôn mặt trẻ, rất nhiều những khuôn mặt lạ lần đầu tiên xuất hiện. Đã có đánh đập, đã có đổ máu nhưng hình ảnh người mẹ trẻ với khuôn mặt sưng húp ôm chặt lấy con chị trong vòng tay đã nói lên thật nhiều điều. Nếu nhìn về mặt tích cực, thái độ hung hãn – bất chấp người dân, đánh cho sợ – của lãnh đạo đảng đã thực sự giúp cho nhiều người thức tỉnh. Im lặng không còn là an toàn. Im lặng là chấp nhận cho chính mình và các thế hệ tương lai chết dần trước những tai hoạ do sự tham lam của lãnh đạo CS đem lại.
Điều đáng kể là đã có nhiều bậc cha mẹ đem theo con nhỏ trong các cuộc biểu tình này. Một số người bị bắt ném lên xe buýt đã run rẩy lo sợ khi các con nhỏ của họ bị bỏ lại trên đường phố. Bài học đầu đời cho các bé không êm ái như những trẻ em của các quốc gia khác. Người mẹ trẻ Ubee đã trao cho con gái chị bài học về quê hương có cả dùi cui và nước mắt. Tôi chắc bé Saphie sẽ nhớ mãi ngày hôm ấy.
Cách đây không lâu, tôi được xem một đoạn phim ngắn (video clip) của một bé gái Nhật Bản. Em chỉ độ bảy tám tuổi thôi, nhưng hành động của em chắc đã khiến nhiều người phải suy ngẫm về những giá trị cốt lõi của công dân tí hon này. Em bé mặc một bộ đồng phục áo trắng, váy xanh, đeo ba lô bình thường như bao cô bé tiểu học khác. Em đang trên đường đến trường. Đến một đoạn băng qua đường thì có một chiếc xe đậu lấn vào làn ranh dành cho người đi bộ. Với thái độ rất tự nhiên, bé gái dừng lại trước đầu xe, em chỉ cao hơn mũi xe một cái đầu. Em dơ hai ngón tay ra hiệu cho ngưới tài xế phải lùi lại, khi xe đã lùi một quãng, em lại bước thêm vài bước nữa để buộc xe lùi đúng lằn qui định. Lúc ấy đèn xanh bật lên, nhiều xe khác đã chạy qua nhưng chiếc xe nọ vẫn phải dừng vì em còn đứng đó. Chờ cho đến khi xe đậu vào đúng vị trí cho phép, em từ từ quay lại lằn ranh dành cho người đi bộ rồi lon ton chạy qua đường.
Chỉ với sự nhắc nhở của một bé gái, tôi đoan chắc là từ giây phút ấy trở về sau, người tài xế kia sẽ không bao giờ đậu xe lấn vào lằn ranh dành cho người đi bộ. Ý thức của một công dân đã được các bậc cha mẹ phả vào tâm hồn của bé gái ấy ngay khi còn thơ bé. Ý thức và nền tảng ấy quan trọng vô cùng, khi chỉ ra cái sai trái của người tài xế, bé gái ấy đã chứng tỏ sự hiện hữu của mình.
Chúng ta có hơn 90 triệu dân nhưng chúng ta đã khước từ sự hiện hữu đó. Khi mất Ải Nam Quan, đa số dân ta không dám lên tiếng. Khi lãnh đạo dâng nhượng lãnh thổ và lãnh hải cho Trung Quốc, ta im lặng. Ta cam chịu ngay cả khi Trung Quốc bắn chết 9 ngư dân ở Thanh Hóa lần đầu tiên. Để rồi kể từ ấy đến nay, trong tay lãnh đạo CS, đất nước phải gánh chịu hết thảm họa này đến thảm họa khác. Kịp đến khi ta nhận ra thì Cửu Long đã khô hạn, cá chết, muối nhiễm độc… kẻ thù và sự diệt vong đã đứng hẳn trong nhà.
***
Một điều mà xưa nay dân tộc ta luôn ghi nhớ: để được tồn tại đến ngày hôm nay, bên cạnh một đất nước bá quyền từng chinh phạt và muốn nuốt chửng cả thế giới – chưa hề là một phép lạ. Không phải chỉ ngày hôm nay mà hàng nghìn năm trước, rất nhiều lần Trung Quốc đã mong muốn nô lệ hóa và bóp chết dân tộc ta. Nhưng sự hung hãn của quân xâm lược phương Bắc ngày trước cũng chính là thước đo lòng ái quốc của quân dân Đại Việt. Cũng như vậy, sự đàn áp hung bạo của lãnh đạo cộng sản những ngày qua đang là thước đo sức mạnh trỗi dậy của người dân hôm nay.
Chỉ từ hơn một tháng qua, chúng ta mới dám hi vọng về sự tồn tại của dân tộc mình trước sự xuất hiện của Lòng Dân qua những khuôn mặt rất trẻ, rất vững vàng trong đoàn biểu tình. Nhưng muốn tồn tại, chúng ta cần phải có Số Đông một dạ một lòng. Số Đông của những bậc cha mẹ thương yêu con cái và biết cách âu lo cho tương lai của chúng; của thanh niên thiếu nữ biết quên nỗi sợ áo cơm mà nhớ đến nỗi sợ diệt vong; của kẻ sĩ tỉnh thức thấy rõ cái danh hão là nhục, cái khôn lỏi là hèn. Và sau cùng, của tầng lớp công an hung ác đang tiếp sức cho hệ thống bạo lực; sớm biết dừng lại vì hiểu rõ hiểm nguy của chính mình trong tình trạng đất nước chạng vạng sắp tới bình minh.
Để thể hiện sức mạnh hiện hữu thực sự, Số Đông ấy cần học cách đứng sát cạnh nhau để bù đắp những khiếm khuyết và bảo vệ nhau trong lúc nguy nan. Hãy sáng suốt và bao dung cất giữ vào quá khứ tất cả những lỗi lầm của nhau hôm qua, để kẻ thù không thể tiếp tục tung hoả mù khiến chúng ta hao tổn sức lực đánh nhầm vào anh em. Số Đông ấy lúc đó mới thực sự là con dân của 4000 năm, của Lý Thường Kiệt, của Trần Hưng Đạo, của Quang Trung Nguyễn Huệ,… tự tin, vững vàng, bước tới giành lại sự tồn tại mà ông cha ta đã gìn giữ suốt bao đời.
Những cuộc biểu tình vừa qua đã cho thấy rõ khát vọng tồn tại của dân ta. Nhưng đó chỉ mới là những đốm lửa nhỏ, chúng ta cần kiên trì tiếp lửa cho nhau để tạo thành số đông, đủ sức giải quyết bằng được những vấn nạn của đất nước. Biển chết, muối nhiễm độc, đất ngập mặn… tổ quốc đang lâm nguy từng ngày. Số phận Việt Nam nằm trong tay của người dân Việt Nam. Hãy chọn lựa chỗ đứng của chính mình. Cùng lúc, lãnh đạo CS cũng muốn tồn tại. Họ muốn trở thành Theinsein hay ra đi như Gaddafi là chọn lựa của họ. Chúng ta muốn duy trì Việt Nam hay trở thành Tây Tạng thứ nhì là chọn lựa của chính chúng ta.