Tiêu đề: Lãng mạn của Gió với Nắng... Wed Mar 06, 2013 11:42 pm
Lãng mạn của Gió với Nắng...
Anh sẽ là nắng nhé!
Anh là nắng, là tia nắng ấm áp trong những ngày gió thổi cái lạnh lẽo của mùa đông. Anh là nắng đến xua tan đi cái cô đơn, hiu quạnh khi mà chỉ có em là gió trong một mùa đông như thế!
Một ngày nào đó em ước mình là Gió còn anh là Nắng!
Gió sẽ hợp với em hơn, gió thích được tự do tung tăng bay nhảy khắp chốn, sẽ được hòa mình vào trong nắng là anh! Em ước một ngày Nắng và Gió cuộn vào nhau như thế!
Nhiều người bảo, em không chịu được sự ràng buộc, không chịu ngồi yên một chỗ, bởi em mang sinh mệnh của gió. Còn anh hiền hòa, ấm áp, và trìu mến như nắng quanh em!
Gió ham chơi, gió phiêu bồng, nhưng bên nắng, gió sẽ hiền hòa, dịu êm và nhẹ nhàng hơn, để rồi gió cùng nắng làm cho đất trời thêm kì diệu, làm cho tình yêu thêm phiêu, nhẹ nhàng và đong đầy hơn.
Anh là nắng, là tia nắng ấm áp trong những ngày gió thổi cái lạnh lẽo của mùa đông. Anh là nắng đến xua tan đi cái cô đơn, hiu quạnh khi mà chỉ có em là gió trong một mùa đông như thế!
Anh làm gió thêm tươi, thêm hồng, thêm dịu dàng hơn! Em biết là anh sẽ đến như thế, đến để ôm gió vào lòng, nhưng không phải buộc chặt gió mà sẽ phiêu du cùng gió!
Anh sẽ là nắng nhé!
Để em biết được cảm giác khi có anh quanh mình, để em biết anh hiểu gió đến thế nào, để ta có thể ở bên nhau như thế, nhẹ nhàng và ấm áp, để em biết mùa đông luôn có nắng sưởi ấm, để gió không phải hắt hiu thổi mãi trong sự lạnh lẽo, cô đơn.
Anh sẽ là thế, là tia sáng đến trong cuộc đời của Gió – là em như thế! Em tin vào một ngày em sẽ gặp được nắng của em ấm áp như thế! Để cuộc đời này,và tình yêu của Nắng và Gió mãi quấn quýt, hài hòa, quyện vào nhau như nó vẫn là. Như vậy anh nhé!
Một ngày kia anh là Nắng, còn em là Gió Nắng gió phiêu du bay khắp đất trời Để màu nắng thấm lên màu gió Để gió cuốn nắng đi với hương vị của của tình yêu!
Gió cuốn đi những muộn phiền của nắng... Tại sao nắng không xóa sạch những mặn đắng của mưa?
…
Gió cuốn... Cuốn đi mọi thứ... Cuốn hết buồn phiền... Chỉ còn yêu thương...
***
Đôi lúc... cần lắm 1 bàn tay... cần lắm 1 bờ vai. nhưng... tìm hoài không thấy... Người duy nhất dựa vào trong lúc hụt hẫng... … lại chính là bản thân mình...
***
Hoàng hôn buông xuống, Nắng thầm thì: "anh còn đang đứng đợi em đây, nhớ em quá... Gió, em đến nhè nhẹ một chút đi… để anh cảm thấy có em bên mình... một chút thôi... rồi anh sẽ về đi ngủ ngay!!"
Thu hát cho Người - Quang Dũng
.
leminh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Ước gì… tựa như một cơn gió Fri Mar 29, 2013 11:15 pm
. Ước gì… tựa như một cơn gió
Cơn mưa đêm qua khiến tôi thức giấc, cuộn mình trong chăn mà không tài nào ngủ được... Có lẽ đây là ngày đặc biệt của tôi nên mọi thứ diễn ra lúc ấy thật khác lạ... Một chút yên tĩnh, phố xá lúc này bình yên đến lạ kỳ. Vâng, hôm nay là ngày sinh nhật chính của tôi, ngày mà mẹ đã mang tôi đến với thế gian này. Tuy nhiên, tôi vẫn để nó trôi qua một cách nhẹ nhàng như bao ngày khác... Duy chỉ có một điều là tôi dậy sớm hơn và vẫn thói quen là ngồi trên ghế ở ban công tận hưởng bầu không khí của sớm mai trong lành.
Lặng mình thưởng thức những gì tinh tuy nhất của đất trời, vô tình một cơn gió khẽ qua mái tóc rối xù chưa chải của tôi. Với ai đó thì chuyện này thật bình thường, thế nhưng sao đối với tôi có gì đó rất lạ, chính xác là khiến lòng tôi xao xuyến lắm... Trong chốc lát tôi ước mình là một cơn gió thật nhẹ... nhẹ tênh ...
Cơn gió ấy đã đánh thức một thứ gì đó đã ngủ sâu bấy lâu nay trong tôi, những đam mê mà tôi đã bỏ quên đi. Tôi thấy mọi thứ xung quanh đều là hư vô hết, những con số, những tranh đua hơn thiệt trong đời đều tan biến hết... Tôi cảm nhận được rằng điều quý giá nhất đó là sự thanh thản cho tâm hồn... là được sống trong tình yêu thương thật sự. Có lẽ một ai đó sẽ nghĩ tôi bị “khờ”, thế nhưng đó là cảm nhận thật sự sáng nay của tôi. Tôi nghiệm ra câu nói của ai đó thật đúng: "một sự kiện chấn động đôi khi không để lại cho bạn ấn tưởng gì... thế nhưng đôi lúc chỉ là một chiếc lá đang rơi, hay một làn gió khẽ qua cũng khiến bạn lặng đi và lòng tràn đầy cảm xúc".
Bao nhiêu bộn bề trong cuộc sống đã kéo tôi vào, đã làm tôi quên đi những đam mê ngày xưa... Lâu rồi, tôi không còn ôm cây đàn guitar đánh vào mỗi buổi chiều nữa, và cũng không còn thưởng thức những bản nhạc piano và mỗi sớm mai thực dậy. Bước chân vào cuộc sống mang nặng "cơm áo gạo tiền" đã khiến tôi quên đi những gì là bản chất sâu thẵm trong con người tôi đó là âm nhạc, là một người thích sự lãng mạn, thơ ca...
Tôi còn nhớ một câu mà ba tôi đã từng nói: "những người đam mê âm nhạc, văn thơ thật sự... đó là những người có tâm hồn trong sáng và thoát tục, bởi vì ở trong âm nhạc, trong văn thơ họ đã nhận ra được rất nhiều giá trị của cuộc sống, và họ viết nên những giá trị ấy". Tôi đã từng cố gắng làm theo câu nói đó, thế nhưng có lẽ tôi chưa đủ “tầm” ... bởi tôi đã chọn cho mình con đường khác... ở đấy không có sự lãng mạn, không có hoa, trăng, sao mà chỉ có những nguyên lý cứng nhắc, những bon chen với đời. Tôi không hối hận với sự lựa chọn của mình... chỉ có điều trong lòng một chút hụt hẫng, một chút chới với, có lẽ thời gian qua tôi gặp một số chuyện không may chăng?
Tạm vén màn của cuộc sống hiện tại đi, tôi lại muốn quay về với bức tranh sâu thẵm trong tôi... giá mà thời gian ngừng trôi... để ngắm nhìn đất trời thế này mãi, chỉ có tôi và bầu trời bao la kia. Muốn là cơn gió, bay đến bên những người mình yêu thương, thả đi bao muộn phiền, cho qua đi những chuyện không vui, là cơn gió thật nhẹ...
Giá mà trong cuộc sống này, mỗi con người là một cơn gió, không mang nặng suy nghĩ, tính toan… chỉ có niềm vui và tình thương dành cho nhau thì bức tranh ấy thật đẹp biết bao.
Nếu có một điều ước ngay bây giờ... tôi ước mình sẽ bay lên trên không trung... tựa như một cơn gió... bay đến làm khô đi những giọt mồ hôi của những người đang từng ngày chật vật lo toan cho cuộc sống, đến bên “người tôi yêu”... thổi nhẹ vào bàn tay một tình yêu thật ấm áp. Và nếu có 1 điều ước thứ 2, thì tôi ước mỗi người hãy là một cơn gió... mang sự bình yên đến cuộc đời này.
(bsngan)
Ước Gì
Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát Ước gì anh ở đây giờ này Ước gì anh cùng em chuyện trò Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình
Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh Từng đàn chim cuối chân trời biết tìm nơi bình yên Ước gì anh ở đây giờ này Ước gì em được nghe giọng cười Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề
Em xa anh đã bao ngày rồi, nghe như tháng năm ngừng trôi Đi xa em nhớ anh thật nhiều, này người người yêu anh hỡi
Ước gì em đã không lỡ lời Ước gì ta đừng có giận hờn Để giờ đây cô đơn vắng tanh Đời em đã vắng anh rồi Ước gì cho thời gian trở lại Ước gì em gặp anh một lần Em sẽ nói em luôn nhớ anh Và em chỉ có anh thôi.
bhtran Khách viếng thăm
Tiêu đề: Lời Của Gío - Thu Phương & Huy MC Mon Apr 01, 2013 11:34 pm
Anh có nghe thấy em nói gì không ? Em có nghe thấy gió nói gì không ? Anh mang thương nhớ gửi vào trong gió Ðôi phút bên anh, được nghe anh nói với em.
Cơn gió nào bay ngang bầu trời Nói với em rằng tôi lẻ loi Cơn gió nào bên tai thì thầm Nói với em rằng tôi thương nhớ... em?
Dù gió có ngang qua vườn chiều Làm lá khô rơi rụng nhiều Dù gió có mang bao điều Cuốn theo mùa Thu đi
Nhưng gió ơi gió đừng vờn lên tóc em Gió ơi gió đừng hôn lên má em Gió ơi gió đừng ru đôi mắt em... dịu hiền
Gió hãy nói rằng em luôn nhớ anh! Gió hãy nói rằng em mong có anh! Gió hãy nói rằng em yêu anh!
(hát lại từ đầu)
Gió hãy nói rằng em yêu anh!
.
leminh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Anh sẽ là nắng nhé? & Nhac: Giọt nắng hồng - Thủy Tiên Tue Nov 05, 2013 8:19 pm
Giọt nắng hồng - Thủy Tiên
Anh sẽ là nắng nhé?
Nếu anh muốn thấy em mỗi ngày, hãy là nắng anh nhé! Anh sẽ là nắng nhé, nắng sẽ tô hồng đôi môi em mỗi khi gặp anh. Anh sẽ là nắng nhé, để rọi bước chân em qua từng con phố. Anh sẽ là nắng nhé, để nỗi nhớ anh tràn ngập trong em vào những ngày mưa? Là nắng, sẽ luôn làm em vui, làm em cảm thấy ấm áp. Là nắng, sẽ luôn hong khô những giọt nước mắt trên khuôn mặt em mỗi khi buồn. Là nắng, sẽ là điều em gặp đầu tiên mỗi sáng em mở tung cửa sổ chào ngày mới. Là nắng, sẽ cùng em rong ruổi trên những con đường em qua mỗi ngày.
Anh có là nắng không anh?
Nếu anh là nắng, em sẽ là hạt sương mai để được hòa tan trong nắng. Nếu anh là nắng, em sẽ là mây để đôi lúc được “bắt nạt” anh, anh nhỉ? Nếu anh là nắng, em sẽ là mưa để được khóc thỏa thích mỗi khi giận anh. Nếu anh là nắng, em sẽ là gió, gió và nắng lúc nào chẳng bên nhau phải không anh? Nếu anh là nắng, em sẽ là hướng dương, luôn được dõi theo anh từng ngày. Anh thấy không? Nếu anh là nắng thì lúc nào cũng sẽ thấy em ở bên cạnh. Em sẽ đợi sớm mai thức dậy, nắng òa vào phòng và ngập tràn trái tim em.
Tóc em chưa úa nắng Hè - Thủy Tiên
.
leminh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Tue Mar 11, 2014 2:08 am
.
Phải chăng “anh” là Nắng?
Sài gòn, ngày... tháng... năm...
Hôm nay là một ngày nắng hiếm hoi trong những ngày mưa vừa qua. Lang thang mọi ngóc ngách Sài gòn, nó muốn ngắm nhìn và tận hưởng một chút nắng xuân ấm áp. Nắng lao xao chạy dọc trên những cây cầu, lướt qua những hàng cây cao xanh mát, len vào những con phố Sài gòn vẫn tấp nập người và xe, khiến cho dòng hối hả kia dường như cũng trở nên lãng mạn đến lạ.
Tháng 3 về kéo theo một chút buồn man mác, một chút nhớ miên man, một chút hoang mang, xao xuyến… nhưng chỉ một chút thôi!! – nó tự nhủ lòng như thế.
Chạy vào một con hẻm nhỏ, nó ghé vào quán nước quen thuộc, gọi một ly cafe sữa và bắt đầu nhâm nhi… Cứ mỗi lần muốn tìm một chốn bình yên giữa bộn bề cuộc sống, nó lại ghé đến đây. Nhưng hôm nay lại khác, nó không đến vì những điều làm nó ưu phiền, mệt mỏi, mà đến là để… hẹn hò!! Hẹn hò với nỗi nhớ mang tên “anh”!!
Nó yêu cái góc quán nơi nó vẫn hay ngồi ở đây, bên cạnh 1 gốc cây me già và những dây thường xuân quấn quanh ẻo lả. Chỉ một góc xanh giản dị thế thôi, cùng những bản nhạc pop ballad du dương, nhẹ nhàng cũng đủ khiến cho thời gian như lắng đọng, xoa dịu một chút xôn xao trong trái tim bé nhỏ của nó.
Một chút gió nghịch ngợm xoay xoay đám lá me non vương trên áo, nó mỉm cười thích thú nhận ra trò đùa của gió. Ngả người ra sau ghế, nó đắm chìm trong khoảng nắng xuân ấm áp.
Dạo này nó thường nhớ “anh”!! Một người mà nó đã gặp trong một đêm mùa gió, Một người mà nó chỉ vừa kịp biết tên, Chỉ vậy thôi, Mà sao ánh mắt ấy, nụ cười ấy đã khiến nó cứ muốn giữ lấy trong nỗi nhớ của riêng mình tự bao giờ.
Nỗi nhớ ấy không đến từ những cơn mưa giao mùa chợt đến chợt đi, hay từ những cơn gió nghịch ngợm vẫn thường lùa sau mái tóc, mà từ những con nắng, những con nắng miên man, dịu dàng và ấm áp như nụ cười và ánh mắt “anh”, như thể “anh” đang đứng trước mặt nó.
…
Nắng không quá chói chang mà dịu dàng ấm áp… Nắng lấp lánh qua kẽ lá như những mảnh pha lê thật sáng, thật trong… Nắng hữu hình mà dường như vô hình, chỉ có thể cảm nhận mà không thể chạm vào…
Phải chăng “anh” là nắng? Nó vốn là một cơn gió, nó thích mưa và giờ lại muốn ôm nắng vào lòng để trọn yêu thương. Nó không biết ngày mai ra sao… Nhưng ngày hôm nay thương yêu vừa mong manh, vừa xa xôi, vừa cồn cào như thế.
Và có phải chăng cuộc đời này là vô thường? Gặp nhau, yêu nhau rồi rời xa nhau, cũng thường tình như thế? Nó biết phải làm sao?
…
Trời đã về chiều, ly cafe đã cạn đáy, mà sao nó vẫn chưa muốn nhấc mình khỏi cái góc quán quen thuộc này, tiếc một giai điệu du dương, hay tiếc một chút ấm áp của chiều dần tắt nắng.
Nhận ra mình một cơn say!!
…
Phố Sài gòn lại tấp nập những dòng người và xe hối hả, có ai đó đang chơi vơi, có ai đó đang suy nghĩ và cân bằng lại cảm xúc,
nhưng là một ngọn gió yêu thương, có ai đó sẽ vẫn thả đi những hạt mầm hy vọng, dù đó là lúc nắng tắt và dù phía trước chưa biết gió sẽ thổi về đâu…
(ST)
.
leminh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Thu Jul 03, 2014 8:50 am
Thôi để em làm gió
Em muốn được bé lại như trong bức hình này để cùng anh chia sẻ tiếng sóng áp vào tai
Em chẳng bao giờ lớn anh không có tuổi già mình dắt nhau trên cát đi về chốn thật xa
Anh cô tình đọng lại thành một chuỗi âm giai đem tặng cho em hết không phải chia với ai
Em nhận mình làm ốc để anh làm biển xanh hay là em làm cát in mãi dấu chân anh
Hay là em làm sóng dệt tấm thảm mộng mơ em bềnh bồng trên đó tha hồ mà làm thơ
Hay là em làm muối mặn mãi trên môi nhau nụ hôn đầu vụng ướp sẽ ngọt đến ngàn sau
Hay là anh làm nón giữ tóc em không bay nắng có rơi vung vãi anh sẽ nhặt đầy tay
Thôi để em làm gió cuộn ngược lại thời gian anh bắt đầu tuổi ngọc đã yêu em nồng nàn.
tmt (12/94)
Cho em ngày gió xanh
Quốc Dũng
Cho em ngày gió xanh để hoa thơm làm mưa trên tóc Để con nắng níu áo em về xin làn hương xuân Cho em chiều bão giông để ta theo giọt mưa trôi đến Tìm em hoang ta che tình mới ấm áp một khi
Bàn tay nắm lấy xiết lấy đưa nhau qua cơn mơ tình trần Chiều đang xuống bối rối xõa tung câu thơ ta đang tìm gần Nói cho gần lời thương mưa nắng cuối cho gần bờ mi loáng trong Uống cho gần một ly tơ ấm giữa đêm xuân
Cho em ngày gió êm để hoa thôi làm mưa trên tóc Để ta ướt lấy áo em về thơm ngát Cho em chiều rất xanh để tình yêu tròn xinh em nhé Để hân hoan qua bao ngày tháng sáng chói đời nhau.
hoangvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Thu Jul 10, 2014 8:04 pm
Những ngày nắng mưa, gió và bồ công anh...
"Em chỉ là một nhánh Bồ Công Anh nhỏ, một nhành hoa dại mọc bên đường, không hương sắc cũng chẳng long lanh. Nếu những mệt mỏi đời thường cứ cuốn em theo… em sẽ tự tách mình thành những cánh nhỏ để bay theo gió...
Chờ khi tìm được bình yên, em sẽ về lại bên người." (ST)
Nắng có còn xuân Đức Trí
Mùa Xuân ơi! Ta nghe mùa Xuân hát bên kia trời Ðồi núi xanh ngời, đâu đây tiếng đàn cầm buông lả lơi Ðâu đây tiếng đàn tôi nghe tả tơi Và em tôi, lung linh giọt sương trắng trong vời vợi Em biết yêu rồi, em yêu những chiều ngồi nghe gió rơi Em yêu tiếng đàn tôi, yêu thế thôi!
Như bao giọt sương còn vương mình trên lá Như bao nụ hoa ngát xinh môi em cười Như Xuân chờ đông tình ta còn xa quá Nên anh chờ em chẳng biết đến bao giờ Ðêm nay từng đàn chim trắng về Xa em biết ngày Xuân nắng có còn vương trên môi em
Chỉ là giấc mơ Kim Ngọc
Hè sang thu tới Và anh chưa đến Khung trời trong đầy một nỗi nhớ Vòng tay ấm áp Nụ hôn nồng sâu Mắt cười sao sáng Lọn tóc xõa
Dòng sông đầy nắng Bờ đê đầy gió Anh gần mơ hồ Như khói thuốc Bờ vai êm ái Giọng cười thật vang Thì thầm anh nói Tựa sương khuya
Vì anh chưa đến Ở đây mình em Tình yêu chỉ mãi là giấc mơ Nụ cười anh sáng Bờ môi biển sâu Đợi em ở đâu, ở đâu?
Vì anh chưa đến Ở đây mình em Tình yêu chỉ mãi là giấc mơ Nụ cười anh sáng Bờ môi biển sâu Đợi em ở đâu, ở đâu?
leminh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Thu Oct 16, 2014 5:14 pm
Liên Khúc Mùa Thu Cho Em & Mộng Dưới Hoa
Mùa Thu Cho Em
Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương Và em có nghe khi mùa thu tới Mang ái ân mang tình yêu tới Em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé
Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ Em có hay thu về hết dấu cô liêu Và em có hay khi mùa thu tới Bao trái tim vương màu xanh mới Em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây
Nắng úa dệt mi em Và mây xanh thay tóc rối Nhạt môi môi em thơm nồng Tình yêu vương vương má hồng Sẽ hát bài cho em Và ru em yên giấc tối Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi Chờ em anh nghe mùa thu tới
Em có mơ mùa thu cho ai nức nở Em có mơ mơ mùa mắt ướt hoen mi Và em có mơ khi mùa thu tới Hai chúng ta sẽ cùng chung lối Em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương
Mộng Dưới Hoa Thơ: Đinh Hùng Nhạc: Phạm Đình Chương
Chưa gặp em tôi vẫn nghĩ rằng Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại Âu yếm nhìn tôi không nói năng
Ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ Mây ngàn gió núi đọng trên mi Áo bay mở khép niềm tâm sự Hò hẹn lâu rồi - em nói đi
Nếu bước chân ngà có mỏi Xin em dựa sát lòng anh Ta đi vào tận rừng xanh Vớt cánh rong vàng bên suối
Ôi, hoa kề vai hương ngát mái đầu Đêm nào nghe bước mộng trôi mau Gió ơi, gửi gió lời tâm niệm Và nguyện muôn chiều ta có nhau
hoangvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Tue Dec 02, 2014 12:05 am
Giai Điệu Của Gió - Wind's Song
Lấy bối cảnh ở một trường nghệ thuật, bộ phim kể về một anh chàng lao công bị câm, chỉ biết dùng âm nhạc của chiếc đàn Harmonica để an ủi chính mình. Nhưng cuối cùng, âm nhạc của anh đã cứu sống một cô gái và khiến một anh chàng con nhà giàu có tính đố kỵ thấp hèn trở nên cao thượng hơn. Trong 20 phút ngắn ngủi, phim truyền tải thông điệp nhiều ý nghĩa về sức mạnh của âm nhạc và tình yêu.
Đạo diễn: Nhu Đặng Sản xuất: Vũ Thành Long DOP: Ứng Duy Kiên Quay phim: Vu Tran Diễn viên: Trang Thiên, Phan Nguyễn, Cường Malai, Cẩm Tú, Long Vũ, Hoàng Hiệp, Sơn Thìa
hoangvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Lãng mạn của Gió với Nắng... Mon Dec 08, 2014 1:00 am
Giọt nắng bên thềm
Hoa vẫn hồng trước sân nhà tôi Chim vẫn hót sau vườn nhà tôi Giọt nắng bâng khuâng Giọt nắng rơi rơi bền thềm Bài hát bâng khuâng Bài hát mang bao kỷ niệm, những ngày đã qua...
Lâu lắm rồi em không đến chơi Cây sen đá lá bạc như vôi Sỏi đá rêu phong Sỏi đá chưa quên chân người Bài hát rêu phong Bài hát viết không nên lời đã vội lãng quên. Bát hát tìm trong nỗi nhớ từng ngày bình yên Bài hát tìm trong ký ức cuộc tình đầu tiên Trả lại cho tôi, trả lại cho em, Trả về hư không giọt nắng bên thềm.
Hoa vẫn hồng trước sân nhà tôi Chim vẫn hót sau vườn nhà tôi Một sớm mai kia, chợt thấy hư vô trong đời Người vẫn đâu đây, người cũng đã như xa rồi Chỉ là thế thôi...
Lời Tỏ Tình Mùa Xuân
Mùa Xuân đến đạp xe trên phố tóc xõa vai mềm. Mùa Xuân hát nụ hoa thơm ngát nở trên môi hồng. Mùa xuân rất hiền lặng yên ngồi nghe tôi hát. Và tôi biết rằng nói yêu em là điều khó khăn. Mùa xuân đến rồi, mùa xuân nói giùm với em. Tình yêu rất gần Tình yêu hãy đừng là cánh chim.
Em ơi nghe chăng mùa xuân? Mùa xuân hát ở trong lòng! Đất nước với sức sống mới Như chim én bay trên trời cao... Em ơi nghe chăng tình yêu Tình yêu hé nở ban đầu! Như xuân đang sang mênh mang, Như con tim yêu thương nồng say...!
Mùa Xuân lại đến với những tiếng hát bát ngát Với những con người Cuộc đời mang con tim say trong tương lai Mùa xuân vẫn còn đang ở lại Mùa xuân rất hiền, lặng yên ngồi nghe tôi hát. Còn em lặng yên ngồi nghe lời tỏ tình của mùa xuân!