Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
thuoc Nhung luong sáng trong quynh quốc Trung hoang nhac chất quan quang ngam ngắn linh nguyet Chung không chuyen truyện bich Saigon Nguyen phải VNCH
Latest topics
» qua đi thôi bão nổi
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

» Trở về miền ký ức : Một bài viết về người lính VNCH
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 3:06 am by Admin

» Tôi Cưới Vợ
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 2:44 am by Admin

» Giáo sư Phạm Hoàng Hộ
Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeMon Nov 29, 2021 3:05 am by Admin

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Thư Tình Ngày Đầu Xuân

Go down 
Tác giảThông điệp
CDVinh
Khách viếng thăm




Thư Tình Ngày Đầu Xuân Empty
Bài gửiTiêu đề: Thư Tình Ngày Đầu Xuân   Thư Tình Ngày Đầu Xuân Icon_minitimeSat Feb 09, 2013 4:26 am

Thư Tình Ngày Đầu Xuân

Em yêu dấu,

Xuân về, vạn vật chuyển mình. Lòng người cũng thấy niềm vui rạo rực... Anh ngồi đây viết thư tình gởi em dưới bầu trời xanh mây trắng. Cội mai già em trồng bên hông nhà nẩy những mầm nụ đỏ và sáng nay, nắng vàng tỏa hơi ấm làm bật tung các cánh mong manh. Xuân đi, xuân đến vội vã theo chu kỳ bốn mùa, đôi lúc cho anh cảm giác dở dang, hụt hẫng, như chưa kịp yêu em trọn vẹn mà đã hết năm...

Xuân của đất trời và tình của đôi ta. Mỗi khi thời tiết chuyển mùa vào xuân thì chúng mình thêm tuổi và tình già đi hay nói ngược lại, hai đứa già đi và tình thêm tuổi, cũng thế thôi! Tuy vậy, ý nghĩa hai câu ấy lại quanh co hơn ta tưởng bởi hiện tượng đối nghịch giữa không gian và thời gian. Không gian hữu hình, thời gian thì vô hình. Không gian đổi thay, thời gian lại bất biến, âm thầm trôi vô định. Khi anh soi gương thấy tóc bạc mầu và đuôi mắt em in dấu chân chim thì biết là không gian đã nhiều lần biến đổi trên thân xác để lại dấu vết già nua và tình chúng ta thêm tuổi theo thời gian. Sống ở đời, bao nhiêu hạnh phúc, bấy nhiêu nhọc nhằn, bệnh tật và buồn vui nối đuôi nhau chồng chất. Bởi thế, câu hát: “Có tình nào không phai như tình anh với em” trong ca khúc “Tà áo xanh” vẫn mãi làm lòng người tê tái như một chân lý đời đời. Tuy nhiên, nếu phải chọn cách diễn tả, anh vẫn thích câu nói sau cùng: hai đứa già đi và tình thêm tuổi... Rồi em sẽ hiểu tại sao anh lại phân biệt hai lời một ý như thế?

Nói chuyện tình yêu thì vô tận! Tuổi mới lớn, anh yêu thơ Xuân Diệu định nghĩa vội vàng: “Có nghĩa gì đâu một buổi chiều! Nó cuốn hồn ta bằng nắng nhạt, bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu..”. Thời thanh niên trưởng thành bên trời Tây, khi biết yêu người, yêu đời, anh mới nhận thấy ý thơ ấy của thi nhân là hời hợt, vô nghĩa, chỉ bộc lộ cảm xúc nội tâm đối với một ngoại cảnh. Yêu cảnh hay yêu người? Yêu người thì tình cũng không thể mãi mãi như thuở ban đầu: nhẹ nhàng, phất phơ trước gió, mà nó cũng cần sinh khí thổi vào linh hồn một triết lý để sống còn, hiện hữu với sự thách đố của thời gian.

Đầu thế kỷ thứ 19, nước Pháp xuất hiện muộn màng một thiên tài văn học đồng tính luyến ái Marcel Proust với tác phẩm “À la recherche du temps perdu” (Đi tìm thời gian đã mất.) Proust đã dùng hai hiện tượng không gian và thời gian để định nghĩa tình yêu: “L’amour, c’est l’espace et le temps rendus sensibles au coeur” mà gần đây, anh đọc được lời dịch rất trữ tình của một văn sĩ “Tình yêu là đem không gian đổi lấy thời gian”. Thực tế, không có sự trao đổi mua bán nào, chỉ cần sẵn một tấm lòng bao dung, thương yêu, trung hậu. Cho dù thời gian vô định, không gian này biến đổi và nhan sắc em tàn phai, anh vẫn thấy tình chúng mình nhiều tuổi đời nhưng không già vì nếu không gian đã lẫn vào thời gian, cùng làm trái tim thổn thức mỗi lúc, mỗi nơi, thì quá khứ và hiện tại sẽ chỉ là một. Trong mắt anh, vẫn còn đó nét diễm kiều của cô dâu ngày cưới, mỉm cười trước hạnh phúc mới khi sánh vai cùng chồng đi về căn nhà chung. Rồi, dĩ nhiên xa hơn... ngày mai, ngày mốt, mối tình này vẫn mãi còn là mối tình son.

Anh tạm dịch câu Proust nói như thế này: “Yêu là tim thổn thức bất kể không gian hay thời gian”. Yếu tố thủy chung, lâu bền, có sẵn trong tư tưởng nên trái ngược với Xuân Diệu: “Yêu là chết ở trong lòng một ít, vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.” Tư duy của Proust sâu thẳm, vượt trội lên trên đời thường để nhìn tình yêu với một định nghĩa cao đẹp dù Proust được sinh ra trước thi sĩ của chúng ta gần nửa thế kỷ. Anh thấy mình cảm nhận lời trích dẫn của Proust dễ dàng. Hình như khi yêu đích thực, trái tim không nhận rõ sự tàn phá của thời gian để nhiều lần em còn nhớ? Giống như Proust, anh thường hay thì thầm bên tai em lời tỏ tình tuyệt đối khó tin ấy và mỗi lần như thế, đôi mắt em lại long lanh nhìn anh với nhiều nghi vấn... Em ơi! Không chỉ riêng người nghe mà cả người nói cũng ngỡ ngàng với tiếng lòng lẻ loi đó vì một lẽ rất giản dị, nó là “phép lạ” nhiệm mầu đã vượt qua cái vỏ vô thường của không gian và chế ngự sự bất biến của thời gian. Giữa đổ nát hoang tàn, lâu đài tình ái chỉ được nhìn thấy trong tranh và giữa những dối trá mỹ miều, lời tỏ tình âu yếm nào cũng phảng phất ý nghĩa phù vân. Phải chăng con người đồng tính luyến ái cảm nhận tình yêu với những tư tưởng ngoại hạng? Có thể vì bản chất họ được cấu tạo riêng lẻ để luôn mang nội tâm khắc khoải? Thời sinh tiền, Proust phải dấu kín chuyện đồng tính với những người tình như Lucien Daudet (con trai út của Alphonse Daudet) và Alfred Agostinelli, 26 tuổi là thư ký, tài xế riêng của chàng...

Trên thực tế, cái khó khăn trong câu trích dẫn của Proust là sự thực hành hai chiều. Chân lý tuyệt vời ấy không chỉ diễn đạt cho một cá nhân mà phải nhân đôi mới mong cầu sự vững bền. Nếu hai trái tim cùng thổn thức thì sẽ dễ dàng chiếm hữu được mối tình vượt thời gian. Tuyệt đối một chiều đã khó, hai chiều chắc chắn sẽ gian nan hơn rồi chẳng biết ra sao? Có bao giờ em tự hỏi lòng mình, dù trời hôm ấy nắng hay mưa, ở tiết thu hay vào hè, tình chúng ta ở nhiệt độ nào? Chúng mình cần nhau kể cả sự khác biệt, giống như sự đối nghịch của không gian và thời gian để tạo nên tình tuyệt đối. Đôi khi, cuộc sống không êm đềm, anh khó ở do cảm giác bứt rứt, thiếu nhẫn nại hoặc tâm trạng bực bội, cáu kỉnh, thì anh chỉ biết mong chờ lòng trắc ẩn nơi em. Nếu chẳng may, những đám mây đen ấy vẫn in hình trong ký ức vì em không thể quên những giây phút buồn lòng thì thử hỏi, em có thấy đáng nên tươi cười nhận những niềm vui anh mang đến khi chúng mình vui vầy bên nhau?

Em yêu ơi! Nếu hiểu rằng hạnh phúc không mua bán mà phải tự làm ra từ những gì chúng ta có trong tay thì chẳng cần tìm, cũng thấy ngay con đường tương lai một chiều mà hai đứa sắp đi, sắp đến, trước khi trời chiều ngả bóng. Không chỉ một mình Proust định nghĩa tình yêu tuyệt đối, nữ sĩ Simone de Bouvoir cũng nói câu tương tự: “Un couple heureux qui se reconnait dans l’amour defie l’univers et le temps; il se suffit, il realise l’absolu” (Đôi tình nhân hòa đồng trong hạnh phúc thường bất chấp không gian và thời gian. Họ đủ cho nhau và đạt đến tuyệt đối.) Xuân này, em có mơ ước gì không? Nắng đã lên làm ấm khu vườn nhỏ bé mà em yêu thích từ ngày đầu về đây. Hoa đã nở và lòng anh cũng chan hòa tình yêu. Vài áng mây trắng lãng đãng trên bầu trời xanh sẽ xua tan đám mây đen cũ về phía chân trời... “Happiness is nothing more than good health and a bad memory,” Albert Schweitzer. (Hạnh phúc chỉ giản dị là khỏe mạnh và mau quên.)

Xuân năm nay, hai đứa mình còn thiếu gì em nhỉ? Quả tình, mỗi khi xuân về, anh đều thấy rộn ràng hệt như mùa xuân đầu tiên gặp gỡ. Có lẽ chỉ khi nào xa cách và em đi rồi, anh mới thấy sự khác biệt giữa các mùa xuân! Yêu nhau... “L’amour est inguérissable” (Tình yêu không bao giờ chữa khỏi.) Thôi thì, cứ yêu nhau đi và chấp nhận lỗi lầm! Sự toàn hảo tuyệt đối ẩn chứa hạnh phúc mong manh bởi vì “con người chỉ yêu những điều chưa chiếm hữu trọn vẹn”(On n’aime que ce qu’on ne possède pas tout entier.) Hai câu sau đều là lời dẫn của Marcel Proust.

Anh âu yếm chúc em xuân này lại có một mùa xuân rực rỡ như những xuân đầu tiên sống bên anh. Cuối cùng, đoán là em đã hiểu tại sao ở đầu thư, anh nói thích câu sau cùng: hai đứa già đi và tình thêm tuổi. Tình thêm tuổi sẽ là tình từng trải, biết bao dung và sẽ không bao giờ già em ạ! Qua gần hết đời người, tình yêu vẫn theo anh. Quả thật, tình yêu là báu vật đẹp muôn mầu, cần nâng niu, giữ gìn, chăm sóc. Chúng mình có thể đã già nhưng đừng để tình ta lụm khụm, yếu ớt, cô đơn, rêu mốc trong lãng quên và nhàm chán để rồi sống bên nhau lạnh nhạt, phiền muộn như người đời thường nói: “Hết tình còn nghĩa.”

Hôn em thật nhiều,

Cao Đắc Vinh (12 / 2012)

Về Đầu Trang Go down
 
Thư Tình Ngày Đầu Xuân
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Hy vọng ngày đầu Xuân
» Xuân và Bài thơ NHỨT CHI MAI
» Tản Mạn về Ăn Tết
» Tản mạn về Tình yêu & Phim Nhật ký Tình yêu
» Thơ Hồ Xuân Hương Tranh Bùi Xuân Phái

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Tản Mạn-
Chuyển đến