Người em gái miền Nam
Hỡi người em gái miền Nam ơi !
Cho
anh hỏi "nhỏ " một đôi lời ,
Mắt em sao thấy long lanh quá ,
Anh ngỡ vì sao lạc cuối trời .
Tóc em là cả nguồn suối mơ ,
Môi hồng e ấp chuyện hẹn hò.
Giọng em âu yếm muôn trìu mến .
Cho anh ngây ngất dệt vần thơ .
Anh nhớ hàng dừa xanh thắm tươi ,
Nhớ giọng hò em thật tuyệt vời .
Nhớ hàng măng cụt tô màu áo ,
Cho lòng anh chợt thấy chơi vơi .
Sau nhà em có vườn cau tươi ,
E ấp trầu leo quấn chẳng rời ,
Cười đùa anh bảo như hai đứa ,
Thẹn thùng em nói ghét anh thôi .
Anh nhớ những lần anh dừng quân ,
Áo trận rách vai em vá đôi lần ,
Đường may tuy vụng nhưng như đã ,
Ấp ủ thương yêu đến vạn lần .
Em thơm hương lúa miền Cửu Long ,
Anh mang nhựa sống của sông Hồng ,
Hai ta nối nhịp cầu Nam Bắc .
Nguyện cùng nhau giữ vững non sông
..............................................................
Hỡi người em gái miền Nam ơi !
Ta giờ phiêu bạt cuối phương trời !
Vẫn nhớ những ngày xưa thân ái ,
Nhớ mãi giọng hò ai không nguôi !
Bao giờ ta mới gặp người ơi !
Cách xa nhau đã quá nửa đời !
Nước non còn đó mà xa quá !
Bao giờ ta mới hết chia phôi
?
Ngọc Trân