Tiêu đề: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Wed Jul 24, 2013 3:22 am
Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội !
*Tác Giả : Nguyễn Quốc Chánh, Saigon
Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm
Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân
Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá
Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngả
*Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân
Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm
Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố*
*Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ*
Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang
Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng
Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa
Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa
*Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây
Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay*
*Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc
Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc*
Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do
Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô
Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống
*Ai nhân danh hạnh phúc
Thứ hạnh phúc ngục tù*
Ai nhân danh dân chủ
Thứ dân chủ si ngu
*Ai nhân danh chân lý
Thứ chân lý đui mù*
Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã,
Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian
Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam !
*Sự thật đó có làm em đau nhói ?*
*Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói
Chồn cáo kia có rình rập trước sau*
Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau
Đứng lên em bằng tâm hồn biển động.
*Em đứng lên như đại dương dậy sóng
Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang*
Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan
Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống,
*Em bây giờ khôn lớn
Mắt rực lửa yêu thương,
Biết đâu là sự thật
Em tìm thấy con đường.
Tự-Do sẽ nở hoa
Trên quê hương khốn khó*
Anh như con ngựa già
Vẫn cúi đầu kiên nhẫn
Đốt những đám cỏ khô
Dọn đường cho em đi làm lịch sử
*Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn.
Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn
cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng
Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh
nhận xét về đảng Cộng Sản:*
*“**Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga
và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga.** Ai chỉ ra tình
trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động.** Kẻ phản động có
thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân.*
*Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động,** còn những ai vì con người thì
sẽ hoan hô kẻ phản động. **Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu:
*
*“Ðừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”.*
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Ca dao Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Sun Aug 25, 2013 11:24 pm
Ca dao Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Việt kiều ngồi thải trên cầu Đảng như bầy chó đứng chầu dưới sông Ăn no Đảng nổi chứng ngông: Bắt, giam, quản chế, siết gông dân lành
Hôm qua Đảng hứa quyết lòng: “Cái kim sợi chỉ, Đảng không tơ hào.” Hôm nay ma quỉ ập vào Cái kim để lại, bạc vàng lấy đi. (Chiến dịch đánh cướp Tư Sản) Dân khờ trố mắt ra nhìn: “Hôm qua thế ấy, hôm nay thế này.” Đảng rằng: “Đảng có dối đâu, Vàng bạc có giá, báu gì cái kim?” Luôn luôn hãy nhớ câu nầy Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan
Ngày đi: Ðảng gọi Việt gian Ngày về: Ðảng lại chuyển sang Việt kiều Chưa đi: phản động trăm chiều Ði rồi: thành khúc ruột yêu ngàn trùng Trốn đi: Ðảng bắt đến cùng Trở về: mời gọi, săn lùng Đô la
Việt Minh, Việt Cộng, Việt kiều Trong ba Việt ấy, Đảng yêu Việt nào Việt Minh tuổi đã khá cao Việt Cộng ốm yếu xanh xao gầy mòn Việt Kiều tuổi hãy còn non Đảng yêu, Đảng quý như con đầu lòng
Ngày xưa: chửi Mỹ hơn người Ngày nay: nịnh Mỹ hơn mười lần xưa Ngày xưa: đánh Mỹ không chừa Ngày nay: con cái lại lùa sang đây Ngày xưa: Mỹ xấu, Ðảng hay Ngày nay: Ðảng ngửa hai tay xin tiền!
Ở với Hồ Chí Minh Cây đinh phải đăng ký Trái bí cũng sắp hàng Khoai lang cần tem phiếu Thuốc điếu phải mua bông Lấy chồng nên cai đẻ Bán lẻ chạy công an Lang thang đi cải tạo Hết gạo ăn bo bo Học trò không có tập Độc Lập với Tự Do Nằm co mà Hạnh Phúc!
Mang danh Dân Chủ Cộng Hòa Đi ra khỏi tỉnh phải qua cửa quyền Xuất trình giấy phép liên miên Chứng từ thị thực ở miền nào qua Trăm năm trong cõi người ta Ở đâu cũng được đi ra đi vào Xa xôi như xứ Bồ Đào Người ta cũng được đi vào đi ra Đen đủi như Ăng Gô La Người ta cũng được đi ra đi vào Chậm tiến như ở nước Lào Người ta cũng được đi vào đi ra Chỉ riêng có ở nước ta Người ta không được đi ra đi vào
Đầu đường đại tá vá xe Cuối đường trung tá bán chè đậu đen Giữa đường thiếu tá rao kem Ngày xưa chống Mỹ chống Tây Ngày nay chống gậy ăn mày áo cơm
Thằng Hồ chết phải giờ trùng Nên bầy con cháu dở khùng dở điên Người tỉnh thì đã vượt biên Những thằng ở lại nửa điên nửa khùng.
Phong lan, phong chức, phong bì Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn? Phong lan ngắm mãi cũng buồn Phong chức thì phải cúi luồn vào ra Chỉ còn cái phong thứ ba Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui. Thank cha, thank mẹ, thank gì? Hễ có phong bì thì nó thank you
Thi đua làm việc bằng hai Để cho cán bộ mua đài, mua xe Thi đua làm việc bằng ba Để cho cán bộ xây nhà lát sân Công nhân, vợ ốm, con côi Lãnh đạo nhà gác, xe hơi bộn bề Bao giờ cho hết trò hề?
Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý Đồng Khởi vùng lên mất Tự Do Đôi dép râu dẵm nát đời son trẻ Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội Việt Cộng về thành làm tội dân ta
Năm đồng đổi lấy một xu (VC đổi 500$ tiền củ thành 1$ tiền mới) Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy Có miệng không nói lại câm Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa
Từ khi ta có Bác Hồ Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào Lương chồng, lương vợ, lương con Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm Lương tâm đem chặt ra hầm Với rau muống luộc khen thầm là ngon.
Văn Đồng, Lê Duẩn, Trường Chinh Vì ba thằng ấy, dân mình lầm than Thằng Đồng, thằng Duẩn, thằng Chinh Chúng bay có biết dân tình hay không? Rau muống nửa bó một đồng Con ăn, bố nhịn, đau lòng người dân Giỏi a đồng chí Đỗ Mười Lớp ba chưa đỗ đã ngồi bí thư
Có áo mà chẳng có quần Lấy gì hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ? Có đói mà chẳng có no Lấy gì độc lập, tự do hỡi người?
Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ? Hộ nào sang bằng hộ đảng viên? Dân tình thất đảo bát điên Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi.
Ai về qua tỉnh Nam Hà Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông. Tớ ơi, mày có biết không ? Chúng ông làm chủ mà không bằng mày!
Đảng ta là đảng tham tiền Đa lô (đô-la) thì được, đa nguyên thì đừng. Chiều dạo trên bến Ninh Kiều Dưới chân tượng bác, đĩ nhiều hơn dân!
Trăm năm bia đá cũng mòn Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm.
Thầy giáo, lương lãnh ba đồng Làm sao sống nổi mà không đi thồ Nhiều thầy phải đạp xích lô Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh? Cô giáo phải bán bia ôm Ôm phải học trò, ăn nói sao đây?
Trách ai sinh thứ họ Hồ Để cho cả nước như đồ vất đi! Giặc Hồ đại trí, đại hiền Chơi Minh Khai chán, gá liền Hồng Phong Minh Khai phận gái chữ tòng Thằng Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì.
Ngày xưa giặc Pháp mộ phu Ngày nay đảng bán dân ngu lấy tiền Đảng ta là đảng cầm quyền Đảng bán ruộng đất lấy tiền đảng tiêu.
Ai sinh ra củ khoai mì? Hỏi: Để làm gì? Đáp: Để mà ăn! Nước nhà còn mãi khó khăn Dân mình còn phải chịu ăn củ mì Dân đói mà đảng thì no Sức đâu ủng hộ, hoan hô suốt ngày Đảng béo mà dân thì gầy Độn bắp, độn sắn biết ngày nào thôi?
Nhân dân thì chẳng cần lo Nhà nước lo sẵn bo bo mỗi ngày Hãy chăm tay cấy tay cầy Nhịn ăn nhịn mặc chờ ngày vinh quang!
Posted by Bách Việt
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: THƠ THỜI XÃ NGHĨA (XHCN VIỆT NAM) Thu Sep 05, 2013 2:58 pm
THƠ THỜI XÃ NGHĨA (XHCN VIỆT NAM)
by laomoc
Hình như đất nước Việt Nam đang vào mùa… thơ thẩn, dù rằng đang có nguy cơ giặc bành trướng phương Bắc đang đe dọa đất nước bằng cách cắt dây cáp tàu Bình Minh 2 để khiêu khích. Và cả hai con vẹt cái Nguyễn Phương Nga, Khuơng Du đua nhau “ni nói ni phải, vãi nói vãi đúng”!
Mới ngày 29 tháng 5 năm 2011, ông Lê Khả Phiêu, nguyên Tổng Bí thư nhà nước Việt Nam xã nghĩa “bê” cả phiên bản trống đồng Ngọc Lũ vào tặng cho “thành phố Hồ Chí Minh rực rỡ tên vàng” với hai câu thơ có mục đích “rất tiết kiệm điện” như sau:
“Thành phố Hồ Chí Minh, con cháu Lạc Hồng Ngày càng tỏa sáng thành đồng Việt Nam”
Thì vào ngày hôm qua, nhà văn Nguyễn Trọng Tạo ở trong nước đã phổ biến tin về việc Tổng Bí Thư (TBT) Nguyễn Phú Trọng đã phổ biến thơ vận động bầu cử như sau:
“Nghe nói 31-5 sẽ có danh sách trúng cử Quốc Hội khoá 13, nhưng mãi hôm nay chưa thấy. Đang lo lắng chả biết có chuyện gì, thì Đoàn Lê (Hà Nội) cho biết hôm đi nghe các ứng cử viên vận động bầu cử, TBT kiêm Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Phú Trọng đọc một bài thơ ứng khẩu tại hội nghị tặng 4 ứng cử viên cùng bảng như sau: “Quế Anh, Minh Hồng, Minh Quang, Hiền Vân (*) (tên những ứng cử viên – chú thích của LM)
Nghe tên ai cũng thấy thân Bầu cho ai cũng thấy cần Băn khoăn trăn trở nghĩ gần nghĩa xa Mong sao tất cả chúng ta Cùng nhau trao đổi tìm ra người cần (bầu)”.
Bài thơ cổ động vừa được đưa lên một tờ điện báo thì độc giả xúm nhau mà “ca tụng” còn hơn cả bài viết sỉ nhục QLCNCH và đòi bỏ ngày Quân lực 19-6 xú uế vào sọt rác lịch sử!
*
-Thưa ông Tổng Trọng, xin ông cho biết vì sao mà ông lại hứng chí ứng khẩu đọc bài thơ cổ động bầu cử rất ư là thần sầu quỷ khốc như vậy tại hội nghị bầu cử? -Không nói giấu gì ông Móc, tôi noi gương người tiền nhiệm của tôi đó mà.
-Ý ông Tổng Trọng nói là ông theo gương ông Tổng Phiêu? -Không phải đâu. Tôi theo gương là theo gương bác Hồ, bác Trường Chinh chứ theo gương bác Phiêu mà làm gì. Nói cho ông Móc biết: bác Trường Chinh là chưởng môn nhân của “trường phái thơ xe lửa” với 2 câu thơ rất “nổ” như sau:
“Sắt chạm sắt toé lửa Tiếng chạm tiếng đinh tai!”
Ngoài ra Bác còn có câu: “Dùng cán bút để xoay đòn chế độ Dùng thơ văn để lật đổ bạo quyền”
Cũng như đồng chí Tố Hữu đã chẳng từng gợi ý: “Dẫu một cây chông trừ giặc Mỹ Hơn nghìn trang sách luận văn chương!”
-Bái phục! Bái phục! Ông Tổng Trọng làu làu thơ văn chỉ đạo cách mạng như vậy mà bọn thối mồm nó lại bảo ông Tổng là Trọng Lú là thế nào? -Miệng thế gian mà ông Móc! Thói đời “trâu buộc ghét trâu ăn”. Nói cho ông Móc biết: bộ ông Móc tưởng ba cái bọn báo chí, báo mạng, mấy cái thằng, mấy cái con phản tỉnh, phản động gì đó ở trong nước, ở ngoài nước nó viết bài chê người này, khen người nọ trong Bộ Chính Trị là bọn nó có thể làm chúng tôi rớt đuợc một cọng lông chân nào hay sao? Ông Móc phải nhớ kỹ: bọn nó muốn chống Cộng? OK! Cứ chống thoải mái; nhưng trước sau gì chúng tôi bằng mọi cách cũng nắm đầu chúng nó, hoặc chúng nó phải tự nguyện bó tay! Ông Móc hãy nhớ kỹ điều đó! Ông Móc nhìn kỹ lại mà coi: đám lãnh đạo của ngụy, đám lãnh đạo tôn giáo của ngụy, cái đám đảng phái ở nước ngoài, đám văn nghệ sĩ của ngụy, đám trí thức của ngụy v.v… có đứa nào thoát khỏi cái vòng kim cô của Đảng và Nhà Nước chúng tôi?
-Thưa ông Tổng Trọng, xin ông cho biết về chuyện bài thơ cổ động bầu cử thần sầu quỷ khốc của ông. -Nói cho ông Móc biết: Bài thơ này là bài thơ bắt đầu. Sắp tới, tôi sẽ theo gương Bác Hồ làm thơ cổ động cái kiểu:
“Hòn đá to, hòn đá nặng Một người vác, vác không đặng Hòn đá to, hòn đá nặng Hai người vác, vác phải đặng”
Hoặc như là: “Chị em phụ nữ ta ơi Thi đua yêu nước ta thời tiến lên!”
-Bác Tổng Trọng… hay tới độ thuộc cả thơ cổ động của Bác Hồ mà ông Bùi Tín ổng dám viết bài bảo Bác Tổng là “Trọng Lú”. -Lão Bùi Pín dám viết như vậy à? Có thật không đấy? Mà thôi! Kệ lão, lão viết cả 20 năm nay rồi cũng đâu có làm cho Nhà Nước ta và Đảng ta sứt mẽ chút nào đâu. Mà ông Móc này, ông có nhớ cái thằng nhà thơ Bút Tre, Bút Bic gì đó không?
-Dạ, có nhớ. Có phải cái ông làm thơ cái kiểu: “Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về” Anh đi chiến dịch Pờ Lây Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra?” -Đúng đó, cái thằng đó đó. Ở hải ngọai ông Móc có quen tay nào có thể làm thơ kiểu đó không?
-Thưa ông Tổng, có ngay: nhà thơ Tú Nạc. Tay là là kẻ kế thừa về thơ Bút Tre. Thí dụ ông Bút Tre làm hai câu: “Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về”
Thì ông này bèn làm tiếp ngay: “Thắng làm chi cho não nề Nước đau dân khổ ê chề lắm thay!”
Thí dụ như khi ông Bút Tre làm 2 câu: “Chị em du kích giỏi thay Bắn máy bay Mỹ rơi ngay cửa mình”
Thì ông này bèn chơi ngay: “Bác Hồ nằm giữa Ba Đình Chị em nhích nhích cửa mình bước qua Bác Hồ cười hả hà ha Chị em du kích thật là giỏi tay Vào xem Bác bắn máy bay!”
-Có thật là ông Tú Nạc lại có thể ứng khẩu làm thơ… như tôi? -Bảo đảm 97% – y như cuộc bầu cử của Đảng và Nhà Nước ta vừa qua.
-Tại sao lại thiếu 3%? -Lý do lúc đó nhà thơ… bị bón ạ! Để tôi đọc tiếp cho ông Tổng nghe về chuyện nhà thơ Tú Nạc làm thơ về ông Tổng Kiệt:
Võ Văn Kiệt hỏi Đỗ Mười: Vụ con vợ bé tôi thời tính sao?” Đỗ Mười: Mày hỏi tào lao Vợ mày có phải vợ tao, đâu nà! Vụ này thằng Tố Hữu nó bày ra Mày giao lại nó ắt là xong ngay!”
-Hay! Hay lắm! Tú Nạc là anh nào mà lại biết vụ Võ Văn Kiệt lấy cô giáo Nguyễn Thị Hồng làm vợ bé bị mụ Phan Lương Cầm nổi ghen? Chuyện này ít ai biết lắm đó. Sao cái anh Tú Nạc này lại biết. Ông Móc coi lại dùm. Đừng có nhè thằng phản động mà giới thiệu cho ngộ thì… chít cha ngộ đó!
-Ông Tổng yên chí, phe ta cả mà. Chúng tôi sẽ đóng vai đối lập cuội làm thơ theo kiểu “Song thủ hỗ bác”… để liên kết trong ngoài với ông Tổng.
-Là cái kiểu gì vậy? -Ông Tổng không có đọc kiếm hiệp Kim Dung? “Song thủ hỗ bác” là “hai tay đánh nhau”. Chiêu thức này do Lão Ngoan Đồng Châu Bá Thông sáng chế. Một đảng phái “phản động” rất bự ở nước ngoài đã áp dụng khi tự phân thân ra làm hai.
-Có thằng nó “chê” thơ của ông Tổng tuí như… kít, ông Tổng nghĩ như thế nào? -Thằng đó nó ngu. Thơ của Bác Hồ còn bốc mùi hơn nhiều, vậy mà thiếu gì thằng xưng tụng. Thơ bác Hồ bốc mùi hơn thơ của ông Tổng?
-Chứ sao! Ông Móc hãy nghe đây này: “Đau khổ chi bằng mất tự do Đến khi buồn ỉa cũng không cho…”
Thơ như thế mà không bốc mùi à? Nói cho ông Móc biết: Tôi sẽ bắt đầu viết về THƠ THỜI XÃ NGHĨA! Tôi nhất quyết theo gương Bác Hồ. Xưa vua Quang Trung vừa đánh giặc vừa làm làm hịch:
“Đánh cho để tóc dài Đánh cho để răng đen Đánh cho nó chích luân bất phản Đánh cho sử tri nam quốc anh hùng chi hữu”
Bác Hồ làm thơ kêu gọi: “Tiến lên chiến sĩ đồng bào Bắc Nam sum họp Xuân nào vui hơn!” Tôi quyết noi gương người xưa!
-Nhưng sao cái bọn thối mồm nó bảo là ông Tổng là tay sai của Trung Cộng?
-Có thằng nó nói vậy sao? Thằng nào mà hay vậy! Nhưng mà tôi cũng noi gương bác Hồ thôi mà!
LÃO MÓC
.
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Những bài thơ mới thời Xã Hội Chủ Nghĩa VN Tue Nov 19, 2013 8:53 pm
Ngạo nghễ ngông cuồng vinh quang ngất ngưởng. Tỉnh dậy má ơi, tỉnh dậy tức thì. Cả mà dân tộc sao còn mê ngủ. Cả thế kỷ rồi ngậm đắng nuốt cay. Bị áp bức như một bầy nô lệ. Ôi tự do, dân chủ với nhân quyển. Như bong bóng nổ mọi ngày ngợi ca đảng.
Cuối cùng chỉ còn lại những tả tơi. Như cuối cuộc đời của má hiện nay. Mất chồng mất con mất luôn tài sản. Ngẫm lại mà coi cớ sao oan nghiệt?
Peterphu
THẰNG BỜM THỜI NAY
Thằng Bờm có cái quạt mo Quan tham xin đổi ô-tô Cam-rì Bờm rằng chẳng thích Cam-rì Đường xe kẹt cứng làm gì thoát ra?
Quan tham tiếp tục lân la Hỏi Bờm xin đổi vi-la mặt tiền Bờm rằng không lấy mặt tiền Mai sau quy hoạch mặt tiền cũng bay
Nên Bờm đành phải xua tay… Quan tham đề nghị đổi ngay chức quyền Bờm rằng chẳng thích chức quyền Tham ô, hối lộ đi liền nhà giam
Bờm liền nói thẳng: “Hổng tham” Quan tham nóng mặt: “Mày tham cái gì?” Thằng Bờm chỉ biết cười khì: “Cái tâm, cái đức có thì đổi ngay”
Quan tham đành phải… bó tay Tìm đâu tâm, đức những ngày làm quan?
(VAd sưu tầm)
Thành Tích cuả đảng!
Lâm tặc nhiều tiền là Đoàn Nguyên Đức Gia đình trí thức là Ngô Bảo Châu Anh dũng sống lâu là Võ Nguyên Giáp Ngồi họp hay ngáp là bác Đỗ Mười
Tiếp dân hay cười là Nguyễn Minh Triết Đòi ăn rau sạch là Lê Khả Phiêu Tham nhũng làm liều là cậu y tá Con người trí trá là Nguyễn Sinh Hùng
Ăn nói lừng khừng là Tô Huy Rứa Không bộ nào chứa là Nguyễn Thiện Nhân Vì gái quên thân là Nông Đức Mạnh Thức thời phù thịnh là chị Hải Chuyền
Miệng lưỡi dịu mềm là Vương Đình Huệ Thiểu năng trí tuệ là Đinh La Thăng Phát biểu lăng nhăng là Phạm Vũ Luận
(Du Minh - Tiếu Lâm Hội)
Trò chuyện ở "cõi dưới"
bác Hồ nói với Lê-Nin, nước Nga kia có Pu-Tin tự hào, bác Hồ nói với bác Mao, nước Trung Hoa chọn Cẩm Đào là khôn, bác Hồ nói với bác Tôn, Việt Nam chẳng có thằng ...ồn nào đâu!
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Mon May 19, 2014 2:25 pm
Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội! (Tiếp theo)
Nguyễn Quốc Chánh, Saigon
Em bây giờ khôn lớn Mắt rực lửa yêu thương, Biết đâu là sự thật Em tìm thấy con đường. Tự-Do sẽ nở hoa Trên quê hương khốn khó
Anh như con ngựa già Vẫn cúi đầu kiên nhẫn Đốt những đám cỏ khô Dọn đường cho em đi làm lịch sử
Em hãy ngồi xuống đây Anh kể câu chuyện này Trên cánh đồng cỏ cháy Ngậm ngùi như khói bay
Con ngựa già một đời Chưa thấy được ngày vui Mắt mỏi mòn trông đợi Những mầm cỏ xanh tươi.
Đã bao nhiêu năm rồi Hướng nhìn về xa xôi Tâm tư đau nhức nhối Cuộc đời vẫn nổi trôi
Em nhìn về tương lai Cố dấu tiếng thở dài Mắt dường như ngấn lệ Có phải vì khói cay?
Em thấy đó, trên đường đi không đến, Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghêng ngang Những con thú người nhảy múa kiêu căng Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã. Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ.
Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn. Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh nhận xét về đảng Cộng Sản:
“Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga. Ai chỉ ra tình trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động. Kẻ phản động có thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân.
Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động, còn những ai vì con người thì sẽ hoan hô kẻ phản động.
Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu:
“Ðừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”.
(Gửi tuổi trẻ Việt Nam)
vandinh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Sun Jun 01, 2014 6:01 pm
Xã Hội Chủ Nghĩa - Chế độ chó má
Chế độ này? Là chế độ chó má Sanh ra những thằng chó đẻ lưu manh Có gốc bần cố nông, không học không hành Là loài chó nhe răng nanh hung hãn.
Chúng cắn xé dân nát tan Đem Tổ Quốc dâng bán Cho bầy chó tổ tiên của chúng là cẩu Hán hung triều Chúng răm rắp vâng lịnh chủ quay cắn chính dân của chúng rồi đem thủ tiêu Hung hăng tàn bạo, giết càng nhiều càng đạt.
Bầy đàn cộng sản, là bầy đàn gian ác Là giòi Là đỉa Là bọ Là sâu Là cỏ rác lềnh bềnh Là chó trung thành tuân lịnh cấp trên Với kiếp khuyển mã, chúng sẵn sàng quên tất cả.
Chế độ này được lập nên bởi loài chó má Nên hành tung cũng láu cá lọc lừa
Loài người ơi Nào, đập cho chúng phù mỏ từa lưa Bắt chúng ăn cứt cho chừa khốn kiếp
Hãy chém hết những con chó má, để chúng khỏi đẻ thêm những thứ chó con lừa bịp...
Nguyên Thạch
XHCN chó má
Gởi chế độ và những thành viên chó má
Những con chó Dư luận viên ơi Đất nước nguy ngập đến nơi Mà ở đó còn hà hơi la lá Chúng bây, đúng là một lũ chó má.
Hãy dẹp bỏ ngay những trò láu cá Mau cùng toàn dân hối hả xuất quân Chớ sớ rớ núp mãi trong quần Để bị người dân gọi là quân chó đẻ.
Còn gì nhục bằng là làm quân chó đẻ? Bọ chét, xà mâu mang ghẻ đầy mình Đừng bám theo đuôi lũ ma quái yêu tinh Cúi đầu gục mặt... nhục vinh chẳng biết.
Người đời sẽ vô cùng khinh bỉ bọn lâu la chết tiệt Xã hội ném cho cái nhìn gớm ghiết lánh xa Vì chúng bây nối giáo cho giặc, bán đứng sơn hà Sao hèn thế? Hở bọn tà ma lục chốt!.
Đảng chúng bây, gồm những tên khỉ đột Hèn hạ ngu ngơ lạy 4 tốt 16 chữ vàng Để rồi bị Tàu nó lừa, lấy hết giang san Hành hạ dân Việt dã man khốn khó.
Nhắn Dư lợn viên Hãy thôi làm kiếp chó Là thân trai, sao cứ lấp ló sau hè? Ý kiến, ý cò... xỏ lá ba que! Thôi toa rập thành cá mè một lứa.
Đất nước tang thương... giặc cướp tung hành ngang ngửa Còn bám đít thằng Tàu Khựa làm chi? Hãy trở về đường dân tộc mà đi Và đứng dậy, chớ quì thêm nhục.
Nguyên Thạch
vandinh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Tue Jul 22, 2014 8:58 am
Việt Nam ơi, tìm đâu cuộc sống?
Nguyên Thạch (Danlambao)
Ai bán nước? Ai hung tàn bạo ngược? Ai giàu to? Ai vô phước nghèo hèn?
Dân tôi Đảng đã biến dân tôi thành khối dân đen! Và Việt cộng là bọn hèn bán nước.
Mẹ tôi Cha tôi Những mảnh đời xuôi ngược Kiếm miếng ăn! Bữa được, bữa không Chị tôi Anh tôi Buôn gánh, bám đồng… Số tiền còm, nuôi chúng tôi, mong xong đại học.
Có biết bao lần nằm đêm tôi khóc Đã bao lần trằn trọc canh thâu Bọn buôn dân, buôn xương máu…để chỉ làm giầu Tôi luôn hỏi và muốn tìm đâu là sự thật.
Này tài nguyên Này biển đảo Này dân Này đất Chúng bán cả núi sông Chúng vất cả cơ đồ Chúng nào ngại ngần khi Tổ Quốc vong nô Chúng nguyện noi gương theo tên giặc họ Hồ Một tên tội đồ dân tộc.
Chúng mang hình dáng người Việt Nam nhưng đà mất gốc Chúng làm ngơ trước tang tóc đau thương Chúng là côn an Là cán bộ xã phường Là những bọn gây nhiễu nhương hung bạo.
Ôi Việt Nam! Dân tôi đói cơm rách áo Đời gian nan… có những bà mẹ phải bán máu nuôi con Vỗ về cuộc sống sinh viên bằng những gói mì tôm, ngủ đất, mỏi mòn Đẫm nước mắt… tuổi son khốn khó…
Quê hương! Quê hương? Ai đành chối bỏ? Dân tôi đã tởm kinh… bọn giặc đỏ hung tàn 90 triệu người, đầu chít khăn tang! Đâu hy vọng? Trong vô vàn tuyệt vọng!
Việt Nam ơi, tìm đâu cuộc sống?
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Thu Jul 24, 2014 2:45 pm
ĐÔI DÉP RÂU - Thơ Nguyên Thạch - Nhạc Mai Đang
Đôi Dép Râu Và Nỗi Buồn Vô Vọng
Nguyên Thạch (Ghi lại tâm sự của người chiến binh năm xưa)
Đôi dép ấy, anh mang vào cuộc chiến Với bao muộn phiền theo chủ nghĩa đi hoang Anh đổi máu xương để được thưởng đảng, thưởng đoàn Vùi chôn lấp cả tuổi son mộng đẹp.
Đời chông gai theo bước chân cùng đôi dép Lê khắp miền Nam nơi giặc kềm kẹp đói nghèo! Xã hội bưng bít nên anh đã nghe theo Lời mụ mị của phường tuồng chèo diễn kịch.
Anh chiến đấu miệt mài cho mục đích Giải phóng miền Nam vì lợi ích toàn dân... Anh đặt trọn niềm tin, đảng ngời sáng vô ngần Bác thúc giục "Đâu cần thanh niên có".
Đôi dép ấy, biến miền Nam thành đỏ Vẫn khắc ghi "Đâu khó có thanh niên" Sau bao năm, đôi dép chợt muộn phiền Khi biết đảng đã gây biết bao đảo điên cho xã hội.
Đôi dép vô tri ngày nào, nay tìm đâu ra lối? Đã nát tan...một lối đi về! 40 năm, ôi ngày tháng lê thê! Thật đau đớn... lời hẹn thề non nước.
Đôi dép buồn cho một thời chiến chinh xuôi ngược Đã dựng nên một nhà nước tham tàn Giam hãn dân lành...biển đảo tan hoang Một băng đảng, một tập đoàn thống trị.
Người lính già cùng đôi dép xưa thối chí Còn sức đâu để dựng lũy xây hào? Anh nhìn cuộc đời với bao trăn trở khát khao... Ôm đôi dép, với đớn đau hận tủi.
Anh đã nguyện trước khi về cát bụi Lời tạ tình với sông núi với Quê Hương Hãy thứ lỗi cho anh cùng đôi dép lầm đường Và cầu nguyện... mai Quê Hương ngời rạng
Tự Do Dân Chủ... chỉ có khi đất nước không còn cộng sản.
Nguyên Thạch
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Fri Jul 25, 2014 9:42 am
Lục Bát Ly Hương
Ly hương... Xuôi ngược biển đời Như nhành rong lạc, nổi trôi theo dòng... Nước ròng, nước lớn... long đong Xa dần mùi nước ruộng đồng quê cha.
Cửu Long... Nước chở phù sa Thơm mùi sữa mẹ nuôi ta thành người Võng đưa kẽo kẹt ru đời Hai mùa mưa nắng, đất trời chăm lo.
Chim bay... cá lội... TỰ DO... Mặn mà tiếng hát, giọng hò, phương nam Thẳng ngay chơn chất cây tràm Trọng người trung nghĩa, ghét tham, lấn, dành.
Cò bay thẳng cánh đồng xanh Vàng đồng lúa chín hiền lành dân quê Vườn sau cây trái sum sê Lúa đầy sân trước ghe về bán, mua...
Từ ngày hồ tặc phá chùa Chiếm làng, cướp xóm, đổi mùa gian nan Miền Nam dân chúng bẽ bàng Nhìn ra thổ phỉ lòng càng thêm đau.
Giòng Tiên, giống Lạc thuở nào Nay thành "đĩ - điếm", hàng chào năm châu Tội này cũng giặc dép râu Cứt ở trên đầu... rồng biến thành tôm.
Lao nô, bán xác nuôi mồm Cháu Tiên, kiều nữ phải ôm lũ giòi Nợ này dân Việt quyết đòi Cả lời lẫn vốn cho nòi Rồng Tiên.
Chuyện đời quả báo nhản tiền Lưới trời tuy rộng oan khiên đền bù Diệt loài chồn cáo: ĐƯỜNG TU THÀNH NHÂN CHÍNH QUẢ... nghìn thu rạng ngời.
TTL
thanhson Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Sat Jul 26, 2014 4:45 pm
Dậy mà đi, dẹp tan sợ hãi Diệt ngu đần lừa đảo dối gian Đem sự thật khai thông khờ dại Lấy niềm tin đốt cháy bạo tàn
Khi cờ vàng tung bay gió thổi Phất phơ trên thành thị nước non Ta mỉm cười đón mưa Hà Nội Hẹn gặp nhau sưởi nắng Sài Gòn.
July 14, 2014 Cao-Đắc Tuấn danlambaovn.blogspot.com
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Sun Jul 27, 2014 12:01 pm
Đôi mắt Nguyên Thạch (Danlambao)
Trong đôi mắt ấy, dường như chứa nhiều u uẩn... Nỗi niềm thâm sâu... dẫu không thốt nên lời Tuổi thơ ngây hỡi, sao gánh nhiều gian khó? Tôi hỏi em! Hay hỏi cuộc đời?
Tập vé số, em rao mời mua giúp Khách đường xa, cùng số phận như em, tất cả rã rời. Đôi mắt ấy, tháng ngày dài vô vọng Bởi cuộc đời chẳng còn gì nữa mà trông! Ôi đớn đau cay đắng xé lòng Những đêm gió lạnh, bụng không giá buốt.
Em bé ơi Tám tuổi đời, đã bắt đầu nhập cuộc Ngày gian lao, lo suốt đêm dài Trong nước mắt, có câu hỏi vì ai và tại sao? Tuổi thơ Việt Nam phải sớm gánh niềm đau vô vọng!
Tôi đã thấy trong đôi mắt ngây thơ nhưng chứa nhiều ước mộng Đầy khát khao... cho cuộc sống an bình.
Việt nam hỡi Sao ngập tràn khốn khó Dân tôi ơi Sao lắm tội tình?
Đôi mắt ấy, dường như chứa nhiều u uẩn... Nỗi niềm thâm sâu... dẫu không thốt nên lời Tuổi thơ hỡi, sao gánh nhiều gian khó?
Tôi hỏi em! Hay hỏi cuộc đời?
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
vanle Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Mon Jul 28, 2014 10:00 pm
QUÊ HƯƠNG AI CHẲNG MUỐN VỀ
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Trăm nhớ ngàn thương lệ ướt đằm Thấm cả vào thơ, từng chữ nghẹn Lời sầu, nghĩa tủi, ý băn khoăn...
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Bà mẹ đường gân những vết bầm Máu bán từng ngày khô cạn máu Ngã vùi bên lộ buổi đầu năm
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Áo gấm khoe sang giữa bụi lầm Trí tuệ khoe giầu, khoe hạnh phúc Khoe quyền, khoe lực, chẳng khoe tâm!
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Em gái mười ba đã má hồng Phủ lớp son sầu lên tuổi ngọc Thả đời trên đỉnh ngọn cuồng phong
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Em bé mồ côi góc chợ nằm Bà lão chực chờ tô nước phở Và người khách lạ thản nhiên ăn
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Khi giới công nhân lệ rớt thầm Bởi bọn cầm quyền và đám chủ Dập vùi, bóc lột quá vô tâm!
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Nghĩa địa thành ra chỗ nhảy đầm Ruộng lúa, vườn cây thành khách sạn Âm sầu, dương hận đã bao năm
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Ôi lệ hờn đau khó thể cầm Người lính cô đơn trên chiếc nạng Bị thương thời Việt cộng xâm lăng...
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Bản Giốc, Nam Quan đã nát bằm! Hỏi có đau lòng khi đất nước Tây Nguyên, Hoàng Đảo ngập hờn căm?
Quê hương ai chẳng muốn về thăm Ngặt nỗi oan khiên chửa lấp bằng Đời sống dân ta đầy tủi nhục Ta về, thấy cảnh, có vui chăng???
Ngô Minh Hằng
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Wed Jul 30, 2014 1:43 pm
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc Tuổi thơ con thả trên đồng Quê hương là con đò nhỏ Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ về nón lá nghiêng che Là hương hoa đồng cỏ nội Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm Con nằm ngủ giữa mưa đêm Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí Là hồng tím giậu mồng tơi Là đỏ đôi bờ dâm bụt Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương có ai không nhớ Sẽ không lớn nổi thành người
Đỗ Trung Quân
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Mon Sep 08, 2014 10:35 am
Hãy trả lời... Sao dân mình lại nghèo đói thảm thương?
Nguyên Thạch (Danlambao)
Này em hỡi, có bao giờ tự hỏi Sao dân mình lại nghèo đói thảm thương? Sao quá nhiều cụ già, em bé lang thang, lê lết trên đường? Sao đất nước đến con đường tụt hậu?
Trước độc tài, sao không đứng lên tranh đấu? Ngoảnh mặt quay lưng để ác xấu... hoành hành? Giả điếc, giả lơ trước mụ mị vây quanh! Trước hung tàn bạo ngược, sao đành im tiếng?
Có bao giờ em đau khi Đất Nước mất dần đất biển? Khi núi sông bị dâng hiến cho Tàu Dân tộc bị vong nô, em có cảm nhận niềm đau Trong tâm khảm, có còn tự hào nòi giống?
Có bao giờ em đặt câu hỏi: Đâu là tương lai, đâu là hy vọng? Mất Quê Hương, cuộc sống sẽ về đâu? Dân người ta sao hạnh phúc sang giầu? Trong khi dân của nước em, đầy lo âu khó nhọc.
Em có dám nghĩ, đảng cộng sản là một lũ người mất gốc Là hung thần gieo tang tóc đau thương Em có nhận ra rằng họ là những kẻ phản bội Quê Hương? Và tức giận, khi chính họ là một phường khốn nạn?!
Họ chỉ vì lợi ích riêng tư mà sẵn sàng đem nước non dâng bán! Quì gối tung hô: Đại Hán muôn năm Họ sẵn sàng gom dân vào một nhà tù vĩ đại để giam cầm Hành hạ bắn giết... nghe theo dã tâm của giặc.
Tuổi trẻ thanh niên, con tim có bao giờ se thắt? Lòng giục nhau quyết cắt gọng "lưỡi bò" Có thôi thúc nhau vùng lên giành lại Dân Chủ Tự Do? Và quyết chí hy sinh cho tương lai dân tộc.
Nếu tất cả câu hỏi trên được trả lời là có thì em vẫn là người chưa mất gốc.
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Fri Sep 26, 2014 1:01 pm
Việt Nam quê hương tôi
Nguyên Thạch (Danlambao)
Quê hương tôi, vùng cằn khô nắng cháy Chiều tha phương Nhớ biết mấy Nhớ thiết tha...
Miền đất thương đau... Thầm gọi quê nhà Gởi theo gió tiếng ca ngày cũ...
Đất mẹ thân thương Dẫu khô cằn nhưng hoa xương rồng luôn đơm nụ Như luyến tiếc một thời ngày cũ Tự Do Sắc tím hoa xinh đầy mong ước hẹn hò Đẹp như tuổi học trò thơ mộng.
Bên kia bờ Thái Bình Dài đôi mắt ngóng Mờ xa xa ngàn sóng Bạch Đằng Giang Chiến tích Hưng Đạo Vương đánh đuổi hung tàn Hồi trống tiến còn vang tiếng giục.
Một ngàn năm xưa, đất nước tôi chìm trong lũ đục Hận năm xưa, niềm hung đúc hôm nay Dân Việt Nam sẽ không bao giờ quên nỗi nhục này Sẽ vùng dậy phanh thay giặc Bắc.
80 năm! Ai dìm dân vào lối cùng ngỏ tắt? Ai huênh hoang mị lừa để dẫn dắt dân tôi Xóa cả truyền thống Việt Nam Truyền bá chủ nghĩa suy đồi Nhồi nhét ý tưởng làm tôi cho giặc.
Quê hương ơi Lòng đau quặn thắt! Tôi sẽ về, cùng siết chặt bàn tay Đất nước thân yêu rồi sẽ có một ngày Diệt tan bọn phản bội Dựng cờ bay phất phới...
Việt Nam Việt Nam Tương lai, thênh thang con đường mới.
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Mon Jan 26, 2015 2:45 pm
Em giữ Màu Cờ
Em kết trong tim một lá cờ, Như người nước Việt dựng bài thơ. Cành Nam nắng ấm chim làm tổ, Lối Bắc rêu phong ngựa thẫn thờ. Cung điện xứ người hoa nắng nhạt. Mái tranh quê mẹ đượm tình mơ. Ai quên tổ quốc ngàn yêu dấu, Em bé Việt Nam vẫn giữ cờ.
2. Em bé quê tôi vẫn giữ cờ, Khối tình nước Việt rạng hồn thơ. Nghìn thu linh sử còn soi bóng, Vạn thế đất thiêng dấu chẳng mờ, Mũi chỉ đường kim em dệt mộng, Màu vàng sợi đỏ kết nên mơ. Em ơi Tổ Quốc nhờ em đó, Mau lớn khôn lên giữ cõi bờ.
3. Mau lớn khôn lên giữ cõi bờ, Quê ta một giải đẹp như thơ. Trường Sơn ấp ủ đường tây bắc, Biển Thái đông nam nước gọi bờ. Nương sức tiền nhân tạo lịch sử. Theo dòng con cháu vẽ thiên thư. Cò bay thẳng cánh miền sông hậu, Ngựa đá Nam Quan vững thế cờ.
4. Ngựa đá Nam Quan vững thế cờ, Thiên thu định phận giữa đôi bờ, Phương nam linh địa người nam ở, Hướng bắc thu phong dân bắc nhờ. Cửa ải Chi Lăng lời nhắc nhở, Suối thiêng Vạn Kiếp tiếng reo hò, Dân quân triều Lý lừng sông núi, Cửa trận đông đô giặc cuốn cờ.
5. Cửa trận Ðông Ðô giặc cuốn cờ, Tàn Nguyên vỡ mộng, chết còn mơ. Nam chinh chiêng trống vang trời đất, Thất trận trở về viết sử nhơ. Những tưởng xuôi nam Giao Chỉ diệt, Ngờ đâu thây Hán ngập sông hồ. Nghìn sau sách sử còn ghi nhớ, Hưng Ðạo vì dân đã dựng cờ.
6. Hưng Ðạo vì dân đã dựng cờ, Phương nam núi lở tiếng reo hò. Bạch Ðằng nghe gió vỡ gan giặc, Hàm Tử , Chương Dương rạng cõi bờ. Theo gót tàn Nguyên, Minh tận số. Nối dòng Việt sử mở bình Ngô, Lam Sơn vì nghĩa diệt cường bạo, Thành Mễ, Cổ Loa rợp bóng cờ.
7. Thành Mễ, Cổ Loa rợp bóng cờ, Non xanh nước biếc thỏa lòng chưa? Từ nam ra bắc dân vui hội, Cả nước hân hoan hết lệ mờ. Một thuở tiền nhân gầy dựng nước, Muôn đời con cháu viết nên thơ. Ðài cao nước Việt dùng ân đức Bốn bể mai này lặng gió mưa.
8. Bốn bể mới vừa lặng gió mưa, Thăng Long đau xót nhận tin đưa. Mãn Thanh muôn vạn phạm bờ cõi. Nước Việt hưng binh đợi dưới cờ. Văn võ khai thành như mở hội, Quang Trung phát lệnh đón giao thừa. Ðống Ða pháo nổ tan tành giặc, Tổ quốc ta ơi, rạng bóng cờ .
9. Tổ quốc ta ơi một bóng cờ, Cỏ Tây phe phẩy mấy đường tơ, Thực dân cuốn gói theo gương Mãn, Linh địa Việt Nam dấu chẳng mờ. Chiến trận thư hùng tan xác pháo, Trăm năm công nghiệp vững đôi bờ. Toàn dân kháng chiến dành non nước, Cộng phỉ vẽ vào vết bụi nhơ.
10.Cộng phỉ vẽ vào vết bụi nhơ. Giang sơn khốn khổ mấy ai ngờ. Dọc làng bác đảng vung liềm búa. Khắp nước lê dân chết bụi bờ. Lá Đỏ phơi màu tủi đất nước, Cờ Vàng dân tộc sáng lời thơ. Hỡi con cháu Lý Trần Lê Nguyễn, Hãy đứng lên đi dựng lại cờ
11. Hãy đứng lên đi dựng lại cờ, Quê ta ngạo nghễ vạn lời thơ: Tiền nhân anh dũng dựng non nước, Con cháu hiên ngang giữ cõi bờ. Ðỉnh bắc còn ghi tên chiến địa, Bến nam vẫn nhớ tiếng reo hò. Ðường đi muôn bước còn dang dở, Em bé Việt Nam quyết giữ cờ.
Bảo Giang danlambaovn.blogspot.com
Chúng đi buôn Phan Văn Hưng
Chúng đi buôn, buôn tước buôn quyền, Chúng đi buôn cho nước đảo điên, Chúng đi buôn, buôn núi buôn non, Buôn tủi hờn, buôn cả giang sơn.
...
Rồi một mai em lên non cao, Trông về xa núi rác ngập sầu, Những thành phố chen chúc bụi nâu, Nơi kiếp người tranh thủ miếng đau, Và lòng em se trong xôn xao, Tim thật chân vỡ lên nghẹn ngào, Kẻ cùng khổ trong kiếp khổ lao, Cũng chính là những người đồng bào.
...
Chúng ăn chơi xương máu đồng loại, Chúng chơi vui trên kiếp nghèo đói, Chúng chơi sang, chơi xấu chơi oai, Chơi như đời không còn ngày mai, Chúng đi buôn chia chác sang giầu, Chúng đi buôn lừa dối gạt nhau, Chúng đi buôn cho mắt thêm sâu, Nỗi khổ này sẽ còn bao lâu?
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội ! Sun Aug 14, 2016 2:45 pm
... Tương lai ấy bây giờ tôi sống dở Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi Tôi bước đi trên đất nước nghẹn lời ... (Bùi Minh Quốc)
Quê mình đang "tan da... rữa thịt"
Thứ Năm, 08/11/2016
Anh đã về Hà Tĩnh những ngày qua Cá nổi không còn, cá chìm thì vô khối Rình trước, theo sau... bầy kền kền hôi thối Trước giặc thì hèn, với dân lại hung hăng
Anh đã về với biển... để hoang mang Biển đã chết, vật vờ con sóng nhỏ Vắng bóng người, vắng con thuyền lưới vó Người dân giờ chẳng dám xuống rửa chân
Tê tái lòng khi thấy những ngư dân Ngồi thở dài nhìn biển lòng quặn thắt Rồi thẫn thờ mặt nhòe nước mắt Biết đời nào được trở lại biển khơi
Về đi em, để nhìn những cuộc đời Đang ngắc ngoải nhìn tương lai vô vọng Không chỉ thiếu cơm ăn, không chỉ là cuộc sống Mà giống nòi rồi sẽ bị suy vong
Về đi em, để thấy những dòng sông Những công viên chứa đầy... chất thải độc Những người dân lê bước chân khó nhọc Con cháu mình rồi sẽ về đâu?
Về mà xem, chợ nhộn nhịp hồi nào Giờ tiểu thương ngồi chơi game điện thoại Vắng bóng những khách hàng qua lại Thuế vẫn tăng đều, vốn liếng sẽ đi đâu?
Về đi em, để thấy những nhà lầu Những vàng son, những chiếc xe bóng đẹp Những khuôn mặt trơ lỳ như đế dép Tại họa cho dân là rất "đúng qui trình".
Về đi em, xem rồi hãy đinh ninh "Đảng vẫn quang vinh", chỉ thằng dân có tội Đảng nhận tiền, Formosa nhận lỗi Thảm họa môi trường, dành dân nhận... thất kinh
Về đi em, để thấy quê mình Không chỉ thay da, mà đang còn... rữa thịt Nhìn về Formosa để thấy đời mù mịt Như bụi từ ống khói tỏa ngày đêm.