Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
sáng không hoang truyện quan Nguyen quốc bich Trung VNCH Nhung chất Chung luong quang ngắn nhac nguyet linh chuyen quynh ngam Saigon thuoc trong phải
Latest topics
» qua đi thôi bão nổi
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

» Trở về miền ký ức : Một bài viết về người lính VNCH
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 3:06 am by Admin

» Tôi Cưới Vợ
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 2:44 am by Admin

» Giáo sư Phạm Hoàng Hộ
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Nov 29, 2021 3:05 am by Admin

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam

Go down 
Tác giảThông điệp
VSonYen
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeFri Apr 12, 2013 11:21 pm


Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam



mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 30-4-1975-bodoi-danlambao


Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nguyễn Bá Chổi vừa nhận được lá thư dưới đây của của một cựu bộ đội cụ Hồ qua đường bưu điện. Nhận thấy nội dung liên quan đến “đại thắng mùa xuân” mà “đảng ta” đang chuẩn bị ăn mừng ngày kỷ niệm lần thứ 38, Chổi xin quá giang Danlambao cho đăng lại nơi đây sau khi được sự đồng ý của tác giả bức thư với điều kiện dấu tên. Tiện thể, người nhận xin gửi nơi đây lời cám ơn đến anh cựu “giải phóng quân” Cách Mạng đã chia sẻ tâm sự phản tỉnh với “Ngụy quân”.

*

Anh Chổi,

Trước hết tôi xin phép anh, thú thật, nhờ đọc những bài viết của anh suốt mấy năm nay, từ Cu Tèo trong mục “Bác cháu ta lên mạng” đến Kỵ Binh rồi Nguyễn Bá Chổi, tôi biết được anh từng là một người lính trong Quân đội Việt Nam Cộng Hòa trước 30 tháng Tư 1975, và biết được tuổi anh với tôi cũng xêm xêm nhau. Tôi viết “xêm xêm” theo kiểu nói người Miền Nam các anh hay dùng để anh hay rằng tôi, một bộ đội cụ Hồ thập thành trước kia nay đã tự giác tự nguyện tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc trên con đường Ngụy-quân hóa và Mỹ-cút hóa (con cháu tôi bây giờ học tiếng Mỹ thay vì tiếng Nga, như đảng ta đã bái bai Kinh Tế Tập Trung đói meo chạy theo Kinh Tế Thị Trường béo bở, bỏ đồng Rúp núp đồng Đô - theo văn phong kiểu anh viết vậy).

Bởi vì sau khi giải phóng Miền Nam, tôi khoái quê hương của anh quá xá rồi xin chọn nơi này làm quê hương luôn đó anh. Xin anh đừng buồn hay thấy bị xúc phạm khi tôi dùng chữ “Ngụy” trong thư này, lý do giản đơn là, một phần do quen mồm quen mép, một phần khác quan trọng hơn là, nhờ ở lại Miền Nam, sống giữa đồng bào Miền Nam mà tôi đã chuyển biến từ sai lầm đáng tiếc căm thù khinh bỉ Ngụy thành khoái cụ tỷ Ngụy, bái phục văn hóa “đồi trụy” Ngụy, và nhất là Quân đội Miền Nam các anh có anh hùng Ngụy... Văn Thà, trong khi Thủ tướng Miền Bắc của chúng tôi tự cho mình là chân chính lại ký công hàm bán nước, dâng Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu cộng, mà bây giờ nhờ đọc qua loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” của Đặng Chí Hùng kèm theo những hình ảnh tư liệu dẫn chứng, tôi mới biết được thực sự ai ngụy ai ngay, nhưng đây không phải là nội dung tôi muốn đề cập đến trong thư này.

Thưa anh Chổi, điều tôi muốn đề cập với anh hôm nay là cám ơn các anh đã... thua cuộc chiến tranh mà trước kia chúng tôi hăm hở gọi là “giải phóng Miền Nam”. Thực tế cho thấy đó là “giải phóng Miền Bắc”. Nói thế nghe ra là ”phản động”, nhưng thực chất là vậy. Nếu bác Hồ từng nói “Nước Việt nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” - cứ cho bác Hồ nói đúng đi, mặc dầu theo sách giáo khoa Cách mạng dạy thì Việt Nam ta không chỉ có một mà có tới 53 dân tộc (trong Nam các anh gọi là 53 sắc tộc, xem ra đúng hơn), thì ta cũng có thể nói, nhờ chiếm được Miền Nam mà Miền Bắc được giải phóng, sông có thể cạn núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy nay đã hiển nhiên không thể chối cãi.

Thực tế đó là gì? Cũng giản đơn và dễ dàng như tòa án Hải Phòng vừa xử phạt tù anh em Đoàn Văn Vươn là nạn nhân, và phạt tù treo đám thủ phạm tép riu, còn đám đầu sỏ chủ mưu thì hoàn toàn vô can, trong vụ cưỡng chế tài sản nhân dân mà chính Thủ tướng kết luận “hoàn toàn trái pháp luật”. Nếu các anh không thua cuộc chiến thì bộ đội cụ Hồ chúng tôi đâu có thu được hàng tỷ khối chiến lợi phẩm mang về làm náo nức nhân dân Miền Bắc, trong đó có cậu bé 13 tuổi quê hương Xô Viết Nghệ Tĩnh sau này là nhà báo Huy Đức ghi lại:

“Những gì được đưa ra từ những chiếc xe đò Phi Long thoạt đầu thật giản đơn: Mấy chiếc xe đạp bóng lộn xếp trên nóc xe; Cặp nhẫn vàng chóe trên ngón tay một người làng tập kết vừa về Nam thăm quê ra; Con búp bê nhựa - biết nhắm mắt khi nằm ngửa và có thể khóc oe oe - buộc trên ba lô của một anh bộ đội phục viên may mắn.

Những cuốn sách của Mai Thảo, Duyên Anh... được các anh bộ đội giấu dưới đáy ba lô đã giúp bọn trẻ chúng tôi biết một thế giới văn chương gần gũi hơn Rừng Thẳm Tuyết Dày [1], Thép Đã Tôi Thế Đấy [2]… Những chiếc máy Akai, radio cassettes, được những người hàng xóm tập kết mang ra, giúp chúng tôi biết những người lính xa nhà, đêm tiền đồn còn nhớ mẹ, nhớ em, chứ không chỉ có “đêm Trường Sơn nhớ Bác”. Có một miền Nam không giống như miền Nam trong sách giáo khoa của chúng tôi.” (Bên Thắng Cuộc).

Còn chính bộ đội cụ Hồ như chiến sĩ gái Dương Thu Hương háo hức bao nhiêu trên đường giải phóng Miền Nam thì sau 30/4/75, khi vào đến Sài Gòn đã... Ta thử đọc trích đoạn cuộc trao đổi giữa cô với nhà báo Đinh Quang Anh Thái (*)

“Đinh Quang Anh Thái: Bà từng viết rằng, ngày 30 tháng Tư năm 1975, khi các phụ nữ khác trong đoàn quân của bà trầm trồ trước sự trù phú vật chất của miền Nam thì bà ngồi khóc trên lề đường Sài Gòn. Bà có thể nhắc lại tâm trạng của bà lúc đó?

-Dương Thu Hương: (thở dài) Điên rồ thì tôi có nhiều thứ điên rồ. Khóc thì tôi có hai lần khóc.

Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải.”

Rồi chuyện ông bác sĩ bộ đội cụ Hồ mà anh gặp tại nhà người bạn chiến hữu của anh ở Tân Định ngay sau khi mới giải phóng Sài Gòn trông như người ngoài hành tinh mới đến, cứ ngơ ngơ ngáo ngáo, bảo “có vào đây mới biết đồng bào Miền Bắc ngoài đó quá khốn khổ”.

Anh Chổi ơi, vài mẩu chuyện trên đây là của vài ba cá nhân lẻ tẻ nhưng là đại diện cho tâm trạng chung của tuyệt đại bộ phận đoàn quân “đại thắng mùa xuân” ngay sau khi mèo mù vớ được cá rán Miền Nam đó anh. Bây giờ thôi những mẩu chuyện cá nhân để nhìn vào tổng thể sờ sờ trước mắt.

Giá như ngày đó Mỹ không chịu cút, Ngụy không chịu nhào và các anh cứ tiếp tục giữ vững Miền Nam với chế độ Tư Bản một mình thì chúng tôi, tức Miền Bắc, cứ vẫn xếp hàng cả ngày và chỉ được tiêu chuẩn “mỗi năm ba tấc vải thô, lấy gì che kín cụ Hồ em ơi”, Ba Ếch cứ tiếp tục trốn chui trốn nhủi trong rừng tràm U Minh, đêm du kích ngày chích mông, chứ làm gì có nhà thờ họ hoành tráng lừng lựng giữa Rạch Giá như bây giờ. Nói chung không nhờ Miền Nam các anh thua thì làm gì chúng tôi được nếm mùi bã Tư bản để được như ngày nay. Không nhờ các anh bỏ của chạy lấy người thì của đâu cho Cách Mạng lấy làm giàu như bây giờ. Không nhờ các anh thua cuộc thì ngày nay chắc chắn Miền Bắc chúng tôi còn tệ hơn nước anh em XHCN Bắc Triều Tiên của cậu Giun Kim Ủn bây giờ.

Nói túm lại, kỷ niệm ngày 30 tháng Tư 75 là để mừng cho Miền Bắc chúng tôi được giải phóng, chứ Miền Nam các anh thì bị một vố phỏng... nhớ đời này qua đời khác. Nhưng ở đời này, anh còn lạ gì, khốn nạn của người này là hạnh phúc của người kia. Thôi thì Miền Nam các anh đã hưởng lâu rồi, nhiều rồi, nhường cho đồng bào Miền Bắc chúng tôi được giải phóng một ti, cho công bằng.

Cảm ơn anh đã đọc hết thư này của một người cựu thù cùng máu đỏ da vàng, cùng quê hương “ông bác” mà ngày nay mỗi lần nghe nhắc đến là tôi muốn độn thổ vì xấu hổ.

Trân trọng chào Anh,

Một cựu bộ đội cụ Hồ trong đoàn “giải phóng quân” 1975.

Sài Gòn, năm thứ 38 ngày Giải phóng Miền Bắc.

Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com



Về Đầu Trang Go down
binhbb
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhạc Chủ Đề: "Tháng Tư Đen"   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeFri Apr 12, 2013 11:33 pm


Nhạc Chủ Đề: "Tháng Tư Đen"
http://www.nguyentraialumni.org/#Thang%20Tu%20Den






Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Anh Giải Phóng Tôi hay Tôi Giải Phóng Anh?   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Apr 15, 2013 1:10 am



Anh Giải Phóng Tôi hay Tôi Giải Phóng Anh?

Nhạc: Trịnh Lâm Ngân
Ca sĩ: Ngọc Minh





Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Viết cho những người lính VNCH nhân ngày 30/4   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeFri Apr 26, 2013 4:01 pm

Viết cho những người lính VNCH nhân ngày 30/4

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 6a14b-vnch_tqluc_chien-danlambao


Nguyên Anh (Danlambao) - “Ngày 30/41975 có triệu người vui và cũng có triệu người buồn”. Đó là lời một ông nguyên cố Thủ tướng của nước CHXHCN/VN. Lịch sử VN ghi nhận vào ngày 30/4/1975 ngoài các chiến sĩ miền Nam tử trận, quân đội VNCH còn có nhiều tướng lĩnh tự sát quyết không rơi vào tay giặc. Trong bài này xin phép không nhắc đến vong linh các sĩ quan cấp tá mà chỉ nói đến các vị mang quân hàm tướng gồm: Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam: tư lệnh vùng 4 chiến thuật; Chuẩn tướng Lê Văn Hưng: tư lệnh phó vùng 4; Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ: tư lệnh sư đoàn 5 bộ binh; Chuẩn tướng Trần Văn Hai: tư lệnh sư đoàn 7 bộ binh; Thiếu tướng Phạm Văn Phú: tư lệnh quân đoàn 2…

Đã có rất nhiều bài viết về các vị anh hùng, rất nhiều nguồn xác tín trong phạm vi bài viết này không muốn lập lại. Nhưng ở thời điểm 30/4/2013 trước những tuyên truyền về đại thằng mùa xuân, chúng ta hãy cùng nhìn lại một trang sử đau thương của dân tộc. Thân làm trai thời chiến, họ đã từng sống, phục vụ quê hương vì những lý tưởng hoài bão của mình và dám chết cho lý tưởng, đã làm tướng thì xem cái chết nhẹ như lông hồng. Đó là điều đáng quý là tấm gương cho các vị tư lệnh quân sư đoàn ngày nay học tập dù là khác chiến tuyến.

Vấn đề đáng nói là cái cách hành xử với kẻ bại trận của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Nếu cuộc nội chiến Hoa Kỳ được giải quyết trên tinh thần cao thượng, tướng Grant đồng ý với tướng Lee cho những người thua cuộc cùng diễn hành và được đem ngựa về nhà trong tinh thần dân tộc, tuyệt đối không có sự trả thù cá nhân nào. Thì tại VN các sĩ quan phải đối mặt với những bản án tù cải tạo khắc nghiệt, có người đã vĩnh viễn nằm lại tại các cánh rừng biên giới không còn thấy mặt người thân. Và chính sách phân biệt đối xử được dành cho người dân miền Nam, một vùng lãnh thổ được gọi chung với danh từ “Ngụy” (!)

Nghĩa trang quân đội của miền Nam bị hất hủi cho nên đã trở thành một vùng đất hoang vu, cỏ dại chen đầy, Nhưng thậm chi có cả những ngôi mộ dù là người đã chết vẫn bị những viên AK bắn vào bia đề, điều đó thể hiện sự mất nhân tính của một bộ phận cầm quyền.



Thời gian trôi qua, nhưng giá trị sáng chói ngày nào đã trở nên nhạt nhòa, những chủ trương mới của VN mong tạo được sự đồng thuận của cộng đồng người Việt hải ngoại nhằm hậu thuẫn cho nước VN được các cán bộ cao cấp ngành ngoại giao vận động nhưng sao thu lại kết quả không khả thi?

Vừa qua Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn đã cùng với Thiếu tá VNCH Nguyễn Đạc Thành đến viếng nghĩa trang quân đội, hình ảnh một ông thứ trưởng CS cùng cựu binh thắp nhang được loan tải nhiều trên báo hải ngoại. Nhưng chỉ vài ngày sau, lại có thêm rất nhiều thông tin về vụ việc này. Một bên là thông tin về việc “trùng tu Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa” [1], một bên lại là thông tin về việc “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa bị cắm cọc để xây xa lộ” [2]. Hai hành động trái ngược nhau làm cho những ai quan tâm đến đều cảm thấy bất bình thường.

Ngoài ra các thương binh của chế độ cũ, đa phần họ sống trong nghèo túng đều bị ngăn cấm tụ tập nhận quà thì có phải “sự trả thù của nhà cầm quyền đã đến cực điểm”? [3]

Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hãy xem lại cách hành xử của mình, Các hành động như vậy chỉ làm cho các quốc gia khác thấy hình ảnh một nhà nước xấu xa và hèn hạ. Hãy trả lại cho những người đã chết tại nghĩa trang Biên Hòa, bức tượng Tiếc Thương, tôn tạo và trùng tu thể hiện sự tôn trọng với những người bên kia chiến tuyến, trước khi nói đến cụm từ hòa hợp và hòa giải.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 02
Bức tường tưởng niệm chiến tranh Việt Nam tại Washington, DC

Hãy nhìn nghĩa trang các chiến sĩ Hoa Kỳ tử trận tại VN mà suy ngẫm. Một quốc gia không có quá khứ thì sẽ chẳng có tương lai.

Nguyên Anh
danlambaovn

----------
Chú thích:

[1]. https://www.youtube.com/watch?v=rGb7kx9MIbo
[2]. http://ttngbt.blogspot.com/2013/03/phai-oan-tls-le-thanh-toa-ai-su-hoa-ky.html
[3]. http://www.chuacuuthe.com/2013/03/07/thuong-phe-binh-vnch-o-quan-9-sai-gon-keu-cuu/
Về Đầu Trang Go down
mphan
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: 38 năm sau “giải phóng”: Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh?   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSun Apr 28, 2013 1:47 pm


38 năm sau “giải phóng”: Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh?



Theo nghĩa thông thường, “giải phóng” là cởi trói, là thay đổi hoàn cảnh sống theo hướng làm cho đời người trở nên êm ả hơn, hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, sau 30/04/1975, người Việt Nam, đặc biệt là những người sanh sống tại miền Nam Việt Nam trước 1975 ngày càng tỏ ra hoài nghi về ý nghĩa của hai chữ “giải phóng” do chế độ Hà Nội sử dụng. Ngay giữa Saigon, đầu năm 1976, nhạc sĩ Nhật Ngân là người đầu tiên đặt dấu hỏi về hồ sơ giải phóng. Dấu hỏi kia được gói ghém trong nhạc phẩm “Anh Giải Phóng Tôi Hay Tôi Giải Phóng Anh?”. Sau dấu hỏi của Trần Nhật Ngân, mọi người nhanh chóng nghiệm ra rằng: Đối với CSVN, “giải phóng” có nghĩa là cưỡng bách nhân dân phải từ bỏ thiên đàng để nhảy xuống hoả ngục. Bây giờ, 38 năm đã trôi qua, chúng ta có thừa bình tĩnh để suy nghĩ về “cơn đau giải phóng”. Sau đây là những tình huống “bị” giải phóng điển hình:

Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh?


Nạn nhân đầu tiên của hành động giải phóng lại chính là con đẻ của Bắc Kinh và Hà Nội. Đó là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam. Thực vậy, sau khi chiếm được Miền Nam Việt Nam, Hà Nội vội vàng “giải phóng” Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam ra khỏi sân khấu chính trị Việt Nam. Nói cách khác Hà Nội đã giải tán MTGPMNVN không trống, không kèn, không một lời cảm ơn, không một lễ hạ cờ. Kế tiếp màn giải-phóng-Mặt-Trận-Giải-Phóng là sự việc hàng loạt cán bộ Hà Nội được tung ra để chiếm giữ vị trí lãnh đạo, đồng thời cũng là vị trí tham ô từ trong Nam ra tới ngoài Bắc, từ xã ấp lên tới trung ương. Đó là ý nghĩa của tình đồng chí giữa Cộng Sản Bắc và Cộng Sản Nam.

Bây giờ chúng ta hãy xét tới mối “liên hệ giải phóng” giữa đảng CSVN và đất nước Việt Nam. Đất nước ở đây gồm nhân dân và lãnh thổ.

“Giải phóng” nhân dân Việt Nam


Sau 1975, đối với nhân dân Miền Nam Việt Nam, CSVN đánh các đòn giải phóng sau đây: giải phóng khỏi đời sống tự do để đưa vào những nhà tù khổ sai dưới mỹ danh “học tập cải tạo”. Giải phóng khỏi những ngôi nhà khang trang để “tự giác” tìm tới vùng kinh tế mới. Giải phóng khỏi quê hương thân yêu để trôi dạt tới những vùng đất tạm dung nằm rải rác khắp năm châu. Người Việt sinh sống tại hải ngoại khoảng 3 triệu người. Người Việt gục ngã trên đường vượt biên khoảng 500 ngàn người. Từ 1975 cho tới 1985 những người vượt biên bị gọi là phản quốc, bị đẩy ra biển trong chương trình vượt biên bán chính thức, vượt biên bất chấp những an toàn tối thiểu của những chuyến đi biển… Mặc dầu bị đối xử tàn tệ như vừa kể, lòng yêu gia đình, yêu quê hương hối thúc người Việt hải ngoại gửi tiền về trong nước ngày càng nhiều. Khối tiền to lớn kia đã che khuất hai chữ “phản quốc”. Người Việt hải ngoại được Hà Nội xảo trá tặng cho danh hiệu “những khúc ruột ngàn dặm của tổ quốc”. Rõ ràng là CSVN bất chấp liêm sỉ, sẵn sàng nói ngọt với người Việt hải ngoại chỉ để tiếp tục “giải phóng” túi tiền của những người trước kia đã bị CS ra tay hành hạ ở mức độ hiểm ác nhất. Đối với khúc-ruột-ngàn-dặm “moi tiền” là mục đích chính.

Đối với đồng bào sống ngay tại quốc nội CSVN đã đối xử ra sao?


Trước tiên, hãy nói tới “Mẹ chiến sĩ”. Mẹ ở đây là những người đã dày công bảo bọc, che chở, tiếp tế cơm gạo cho đám cán binh Việt Cộng trong thời kỳ CSVN phải sống chui rúc ở hốc núi, hầm đất cùng đủ loại địa đạo… Ngày nay đám “con chiến sĩ” đã có quyền lực đầy mình, tiền bạc đầy túi. Thay vì đền đáp công ơn Trời Biển của Mẹ, đám con tai quái kia lại quay ra “giải phóng” nhà, “giải phóng” ruộng vườn của Mẹ và của vô số đồng bào khác. Công viêc giải phóng yêu ma kia đã tạo ra tại Việt Nam một giai cấp mới: giai cấp dân oan.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Vietnam+26

.
Giai cấp dân oan cộng với nông dân thất nghiệp phải chạy vào thành phố kiếm sống, cộng với giới phụ nữ chấp nhận “lấy chồng ngoại” để có được cơm áo cho gia đình, cộng với đông đảo nam nữ thanh niên sẳn sàng bán bắp thịt trong những chương trình “xuất khẩu lao nô”, cộng với khối quần chúng lớn lao không có cơ hội đi học, không có nghề nghiệp chuyên môn…Các bài toán cộng vừa nêu dẫn tới nhận định rằng: hầu hết lực lượng lao động của xã hội Việt Nam ngày nay chỉ có thể là lao động chân tay. Lao động kiểu này gọi là lao động “tay làm, hàm nhai”. Lợi tức của “lao động tay làm hàm nhai” gọi là lợi tức cơm chim. Thế nhưng, ngay cả cơm chim của nhân dân cùng khổ cũng bị CSVN tận tình “giải phóng”. Thực vậy, thời gian gần đây, dưới danh nghĩa cờ bauxite và cờ công tác xây dựng, CSVN vừa miễn thuế kinh doanh cho Trung Quốc, vừa mời gọi Trung Quốc tự do mang dân Tàu vào Việt Nam làm việc tại những nơi Trung Quốc trúng thầu, gọi là tụ điểm Tàu. Do được miễn thuế kinh doanh, Trung Quốc trở thành quốc gia độc quyền trúng thầu tại Việt Nam. Vì vậy, hiện nay từ Bắc chí Nam của lãnh thổ Việt Nam tràn ngập tụ điểm Tàu. Mỗi tụ điểm Tàu có trên dưới 2000 dân Tàu, hầu hết chuyên làm lao động tay chân. Đó là lý do giải thích tại sao giới lao động chân tay người Việt bị thất nghiệp và cơm chim của giới này đã bị người Tàu “giải phóng” với sự hỗ trợ tích cực của nhà cầm quyền Hà Nội.

Như vậy là dạ dày của người dân đã trống rỗng. Liệu chừng có hay không hiện tượng rằng: bên trên cái dạ dày lép kẹp là quả tim và bộ óc hừng hực chống Tàu? Chính vì lo sợ lòng căm thù Tàu trong mỗi người Việt dâng cao, ngày 03/04/2009, chính phủ CSVN đã ký ban hành công văn số 1992/VPCP-QHQT cho phép thành lập học viện Khổng Tử tại Việt Nam. Tư tưởng Khổng không có tiền đề triết học, không có qui luật triết hoc. Nó không là tư tưởng biện chứng. Nó bao gồm những bài học rời rạc của Khổng Tử. Những bài học rời rạc kia khi đi vào thực tiễn đời sống của người Trung Quốc, người đời nhìn ra ba trọng điểm:

Trong gia đình: Người cha là nhân vật tối cao. Vợ con chỉ là những người phải tuyệt đối tuân lệnh gia trưởng. Trọng nam, khinh nữ là chân lý không cần chứng minh. Biết bao nhiêu tỷ phụ nữ đã chết vì “chân lý” quái ác vừa kể. Khổng Tử và đệ tử của Khổng không thể đưa ra bất kỳ lời giải thích nào.

Trong xã hội quốc gia: Vua là tối cao. Vua nắm quyền sinh, sát toàn dân.

Trong bang giao quốc tế: Trung Quốc là nước vua. Những quốc gia chung quanh chỉ là nước tôi. Trung Quốc có toàn quyền tùy nghi bành trướng.

Ba trọng điểm nêu trên khi đã được nhồi nhét vào tim óc Việt Nam sẽ biến người Việt trở thành những nô lệ của Trung Quốc trên căn bản tư tưởng rằng: Trung Quốc là nước vua, Việt Nam là nước tôi. Vì vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, CS Hà Nội đang làm tay sai cho Trung Quốc trong nổ lực dùng viện Khổng Học để “giải phóng” TÍNH Việt và TÌNH Việt ra khỏi con người Việt Nam, thay vào đó là tâm lý an phận thủ thường. Thường ở đây là con người chấp nhận thân phận hèn mọn trước gia trưởng, trước Đức Vua và trước “Trung Quốc vĩ đại”.

“Giải phóng” lãnh thổ Việt Nam

Câu chuyện cơm chim bị giải phóng đi kèm với sự việc tính Việt và tình Việt bị giải phóng cho thấy: Con người Việt Nam đang bị CSVN ra sức giải phóng cả thể chất lẫn tinh thần. Từ đó, không cần tốn một viên đạn, người Tàu đã nghiểm nhiên tràn ngập lãnh thổ Việt Nam. Bây giờ hãy bàn tới biên giới và hải giới. Tất cả người Việt Nam đều còn nhớ năm 1999 và 2000 CSVN ký hiệp ước dâng đất, hiến biển cho Trung Quốc. Từ đó hai hiệp ước kia, đặc biệt là bản đồ biên giới Việt Hoa bị CSVN triệt để giấu kín. Ngày 29/03/2009, trong Lời Kêu Gọi Bất Tuân Dân Sự, Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ yêu cầu chế độ Hà Nội hãy khai trình với Liên Hiệp Quốc thềm lục địa Việt Nam đúng theo đòi hỏi của luật biển 1982. Lời kêu gọi vừa nói có hậu ý tố cáo CSVN không dám lập hồ sơ khai trình bởi lẽ hầu hết thềm lục địa Việt Nam đã bị CSVN cống hiến cho Trung Quốc. Sự việc bản đồ biên giới bị giấu kín đi kèm với sự việc CSVN không dám làm thủ tục khai trình thềm lục địa cho thấy CSVN đã “giải phóng” đất đai và biển cả Việt Nam ra khỏi khối tài sản của tổ tiên để dâng cúng cho Trung Quốc.

Nói tóm lại, sau 38 năm cướp quyền cai trị đất nước, cái gọi là công lao giải phóng dân tộc của chế độ Hà Nội bao gồm các điểm trọng yếu sau đây:

1) Giải phóng ba triệu đồng bào ra khỏi quê hương để sống cuộc đời tị nạn khắp năm châu.
2) Giải phóng “cơm chim” của tuyệt đa số nhân dân lao đông để mở đường cho nhiều vạn dân Tàu, lính Tàu vào Việt Nam kiếm sống bằng nghề lao động tay chân.
3) Giải phóng tính Việt, tình Việt ra khỏi tim óc Việt Nam để thay vào đó là tư tưởng Khổng với mục đích ngấm ngầm tạo hoàn cảnh tâm lý để người Việt Nam chấp nhận suy-nghĩ-kiểu-Tàu, sống-theo-trật-tự-Tàu. Trật tự gia trưởng. Trật tự trọng Nam, khinh Nữ. Trật tự vua tôi: vua là đảng, tôi là dân. Trật tự nước vua là Tàu, nước tôi là Việt.
4) Giải phóng đất Việt, biển Việt ra khỏi tầm tay Việt Nam để làm lễ vật triều cống cho vua Trung Quốc.

Bốn khối tội ác giải phóng kể trên đã biến đảng CSVN thành tên phản quốc lớn nhất trong thế giới của các loại phản quốc.

Đỗ Thái Nhiên

Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: VIẾT CHO THÁNG TƯ ĐEN: AI GIẢI PHÓNG AI?   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Apr 29, 2013 4:17 pm


.
VIẾT CHO THÁNG TƯ ĐEN: AI GIẢI PHÓNG AI?






Một tháng Tư nữa lại về!


Sài gòn, Hà Nội và khắp các đô thị ngoài Bắc trong Nam đang giăng đầy cờ xí, băng rôn, khẩu hiệu ca ngợi “bác” ca ngợi “đảng” ca ngợi “thắng lợi vĩ đại của cuộc chiến tranh thần thánh, đánh cho Mỹ cút, dánh cho Ngụy nhào, giải phóng hoàn toàn Miền Nam, thống nhất nước nhà, giang sơn thu về một mối”. Nhưng thực tế có phải như vậy không?
 

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam GiaiPhongMienNam

Dẫu không nói ra, nhưng trong tâm thức của mọi người dân Việt từ bờ nam sông Bến Hải cho đến nơi tận cùng của vùng đất Mũi Cà Mau ai ai cũng đều thấy rằng đã 37 năm rồi đất nước Việt Nam đắm chìm trong tăm tối, dân tộc Việt Nam bị đọa đày trong cảnh thê lương, người dân Việt vốn quật cường, vốn bất khuất trong suốt chiều dài lịch sử dựng nước và giữ nước, ấy vậy mà chỉ trong vòng 37 năm đó đã biến thành một dân tộc nhu nhược, đớn hèn bởi chính sách cai trị sắt máu của chế độ độc tài đảng trị đương quyền.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam BanhMySaigon
Bánh Mì Nóng Hổi... Sài Gòn Năm Xưa

 mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam TraiCaySaigon
Trái Cây Của Nam Kỳ Lục Tỉnh Trù Phú Năm Xưa...

Còn nhớ, vào những năm cuối của thập kỷ 60s và những năm đầu của thập kỷ 70s của thế kỷ trước, dẫu cộng quân Bắc Việt vẫn tăng cường các cuộc khủng bố bằng bom mìn bằng đạn pháo vào các đô thị của Miền Nam, dẫu Việt cộng vẫn cứ phá đường, phá cầu hay vẫn tiến hành các cuộc tấn công chớp nhoáng vào các làng mạc ven đô, nhưng đời sống của đồng bào Nam Việt thuở đó vẫn là một mơ ước của người dân ở các nước láng giềng. Nam Kỳ Lục Tỉnh dầu mỗi năm chỉ canh tác một vụ lúa thôi, nhưng cũng đủ cho cả Miền Nam được trù phú và ngoại trừ cảnh máu đổ đầu rơi do những cuộc khủng bố, pháo kích của cộng sản, thì còn lại, người dân vẫn quanh năm được sống trong an lạc và sung túc. Những từ ngữ đói nghèo dường như chỉ nghe thấy trong truyện cổ tích mà thôi.
 

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam LacLong%20Giua%20Doan%20NguoiDitan
Một Chú Bé, Với Chiếc Nón Sắt Trên Đầu, Lạc Lõng Giữa Đoàn Người Di Tản

Thế rồi vào tháng Tư năm 1975, với chiêu bài gải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, “bác và đảng” đã xua quân vào xâm chiếm Miền Nam và đã biến hàng chục triệu người dân vô tội trở thành nạn nhân của cuộc “chiến tranh thần thánh” đó! Từ Quảng Trị, Đồng Hà cho đến các tỉnh thuộc Miền Cao Nguyên Trung Phần hàng chục triệu đồng bào bỏ cửa bỏ nhà đi lánh nạn cộng sản, và trên đường lánh nạn đó, hàng triệu người đã vong mạng vì bom mìn vì đại pháo của Nga Sô của Trung cộng mà “bác và đảng” đã du nhập về để “giải phóng  Miền Nam”.
 

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam P1030103
Hàng chục ngàn thường dân cùng binh lính các quân chủng đang nổ lực tìm đường lánh nạn cộng sản

Nhưng đã hết đâu! Sau ngày 30 tháng  4 năm 1975, để trả thù những Sỹ quan, Hạ sỹ quan, và các chính khách trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, “đảng và bác” đã bắt bớ 1040.000 “ngụy quân ngụy quyền”, đưa đi giam cầm, đày đọa tại các trại tù được xây dựng ở những chốn rừng thiêng nước độc mà “bác và đảng” gọi là “Trại cải tạo” để rồi 95.000 người đã chết, chết một cách tức tửi vì bị tra tấn nhục hình, vì đói khát, và vì bệnh tật.

Nhưng đã hết đâu! Từ năm 1975 cho đến 1987, “đảng và bác” cũng đã kết án tử hình, và hành quyết 100.500 người vì các tội “phản động” và “bóc lột nhân dân” bởi những người đó là chủ sở hữu của một số nhà máy xí nghiệp, hay một số cơ sở kỹ nghệ và thương mại ở Miền Nam để làm cho Miền Nam được dân giàu nước mạnh.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam HQPD_1273192397

Nhưng đã hết đâu! Công cuộc “giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nước của bác và đảng” đã khiến hơn 3.000.000 người Việt nam, mà không ít là nhân sỹ trí thức phải vượt ngàn trùng sóng gió của đại dương để đi tìm tự do, và ít nhất là 1.500.000 người đã chết do bị “các anh bộ đội cụ Hồ” bắn chết vì tội “phản quốc” hoặc vì bão tố hay vi rơi vào tay hải tặc. Một tư liệu đáng tin cậy của các tổ chức nhân quyền của Liên Hiệp Quốc thống kê rằng  chỉ từ “giải phóng miền Nam” “bác và đảng” đã trực tiếp và gián tiếp sát hại 1.750.000 người kể cả người già và trẻ em, khi trong tay họ không có một tấc sắt! Phải chăng đây là “Giải Phóng Dân Tộc” theo kiểu Hồ Chí Minh? Một kiểu “giải phóng” con người ra khỏi sự tự do, dân chủ, nhân quyền, “giải phóng” đời sống con người ra khỏi sự văn minh trù phú và thịnh vượng, để đưa con người trở lại đời sống nô lệ, áp bức, bất công mông muội, ngu dốt và đói nghèo!

Chắc chắn rằng không phải chỉ có người dân Việt Nam, mà cả loài người trên thế giới này chẳng ai cần đến cái kiểu “giải phóng” đó của Hồ Chí Minh và cũng chẳng ai mong muốn “thống nhất nước nhà” theo kiểu của cộng sản để rồi sau “cuộc chiến tranh thần thánh để giải phóng quê hương” là một đất nước ly loạn, một quê hương hoang tàn đổ nát với số lượng nhà tù nhiều hơn trường học. Nhà chứa, nhà thổ nhiều hơn chùa chiềng, miếu mạo, thánh đường và đĩ điếm ma cô giang hồ thảo khấu nhiều gấp bội phần lương dân.

Trong tháng Tư này, trên khắp đất nước, nơi nào cũng cờ xí, cũng băng rôn, khẩu hiệu “Nhiệt liệt chào mừng….” nhưng thực tế có như vậy không, hay lòng người vẫn ly loạn, vẫn uất hận, vẫn căm hờn?

Giải phóng gì? Sao 37 năm rồi, từng đoàn dân Việt vẫn lần lượt bỏ nước ra đi?

Giải phóng gì? Sao người dân tôi vẫn bị bưng tai, bịt mắt, sao người yêu nước vẫn bị lao lý tù đày?

Giải phóng gì? Sao giới trí thức từ sinh viên học sinh cho đến các nhà khoa học đều bị bao cấp cả lối tư duy cả cách suy nghĩ và hành động, để chỉ biết cúi đầu?

Giải phóng gì? Sao mỗi năm hàng trăm ngàn thiếu nữ Việt phải đi làm dâu xa xứ để mong cho cha mẹ không phải đói nghèo, cho anh em không còn mù chữ?

Giải phóng gì? Sao 37 năm rồi mà hàng triệu trẻ em Việt nam vẫn còn thất học, lang thang không cửa không nhà? Sao hàng trăm ngàn cụ già và thiếu phụ vẫn phải sống kiếp ăn xin?

Giải phóng gì? Sao mỗi ngày dễ có đến hàng ngàn dân oan tập trung trước các cơ quan công quyền để khiếu kiện, bởi nhà cửa ruộng vườn họ vẫn bị cường hào cưỡng chiếm, bởi đền chùa vẫn bị trưng thu làm kho hợp tác, bởi tu viện thánh đường vẫn bị trấn cướp để biến thành chốn ăn chơi, hoan lạc cho các “đầy tớ nhân dân”?

Giải phóng gì? Sao vẫn “còng” làm cho “thẳng lưng” ăn, để đến nỗi từ công nhân viên chức, đến sinh viên học sinh đều phải kiêm luôn nghề bán trôn nuôi miệng? Nhưng đã hết đâu? Hàng trăm ngàn thiếu nữ Việt Nam, kể cả trẻ em vị thành niên phải đi ra nước ngoài để bán trôn để vừa nuôi thân, vừa nuôi cha mẹ anh chị em ở quê nhà, và sau nhiều đêm bị dập vùi thân xác, rồi dành dụm gửi được cho mẹ ở quê nhà một chút tiền còm, mà vẫn rất tự tin rằng “Chắc Má Tao Mừng Lắm!”. “Giải Phóng Dân Tộc” kiểu Hồ Chí Minh là thế này chăng?

Giải phóng gì? Sao Linh Mục Nguyễn Văn Lý lại bị bịt miệng giữa phiên tòa, rồi lại bị tống giam vào tù ngục ngay cả khi Ngài thọ bệnh nan y?

Giải phóng gì? Sao điếu cày bị bắt giam cầm tra tấn đến mất cả tay, chỉ vì lòng yêu nước mà lên tiếng phản kháng giặc ngoại xâm?

Vào năm 1925, khi đang làm cái bang trên đất Pháp, Hồ Chí Minh viết Bản án chế độ thực dân Pháp (Le Procès de la colonisation française) mà sao thực dân pháp không bắt giam? Vậy ngày nay, nhiều người Việt đang sống trên đất Việt, chỉ viết nhật ký cá nhân, nhưng chưa ai viết Bản án chế độ cộng sản Việt nam mà sao “bác và đảng” đã tống giam họ vào ngục?

Giải phóng gì? Sao lại giam cầm Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng chỉ vì các bạn trẻ yêu nước đó ra tay bảo vệ quyền lợi của người lao động thấp cổ bé họng? Sao lại tiếp tục hành hạ họ trong tù bằng cách giam chung họ với nhưng người mắc bệnh SIDA? “Giải Phóng Dân Tộc” kiểu Hồ Chí Minh là như thế chăng?

Giải phóng gì? Sao Phạm Thanh Nghiên lại bị bắt bớ giam cầm chỉ vì lên tiếng khẳng định chủ quyền biển đảo trước sự xâm chiếm của giặc Tàu và bảo vệ ngư dân trước hành vi cướp giết của chúng?

Giải phóng gì? Sao nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu bị kết án chung thân chỉ vì dám vạch mặt chỉ tên những con sâu mọt đỏ chuyên đục khoét máu mủ của nhân dân? Sao nhạc sỹ Việt Khang cũng bị bắt giam chỉ vì dám sáng tác những ca khúc nói lên lòng yêu nước thương nòi?

Giải phóng gì? Sao Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ lại bị kết án đến 7 năm tù chỉ vì dám lên tiếng ngăn cản chính phủ dâng bán đất Tây Nguyên cho Hán tặc đến khai thác Bauxite, để lại hiểm họa bùn đỏ khó lường cho cư dân và đe dọa nghiêm trọng đến an ninh quốc gia khi hàng trăm ngàn binh lính Trung cộng đến Tây nguyên trong vai những công nhân khai thác Bauxite?

Giải phóng gì? Sao dân nữ Hồ Thị Bích Khương, Mục sư Nguyễn Trung Tôn cùng bị kết án tù chỉ vì dám giúp đở những người dân oan, thấp cổ bé họng đi khiếu kiện? Sao lại bắt người yêu nước Bùi Thị Minh Hằng đi “phục hồi nhân phẩm” chỉ vì Minh Hằng dám tham gia biểu tình chống quân xâm lược bắc phương? Vì yêu nước là mất nhân phẩm, là cần phải được phục hồi chăng? Hay ngược lại, cả bộ chính trị trung ương đảng cộng sản Việt nam, cả 3 triệu đảng viên đảng cộng sản phải cần được phục hồi nhân phẩm, vì khi tham gia vào đảng cộng sản để mang đau thương tang tóc đến cho quê hương, để nhượng bán đất đai của tổ quốc cho Hán tặc thì quý vị đã mất hết nhân phẩm, đã không còn tư cách để làm người Việt nữa rồi!
 

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Collapse%20in%20VN
Giải Phóng Miền Nam Theo Kiểu Hồ Chí Như Thế Này Đây...

Giải phóng gì? Sao công an lại trở thành thanh gươm bảo vệ chế độ, để muốn cát cổ bao nhiêu người dân lành vô tội và cắt khi nào cũng được? Để rồi nhiều chức sắc tôn giáo phải bị kết án đến chung thân hoặc tử hình, để một Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang phải chịu án tù 10 năm rồi bị quản thúc suốt đời và một Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ lại bị tù không án vĩnh viễn tại gia sau cái án tù chung thân sau ngày "giải phóng" đó?

Và còn quá nhiều nữa những tội ác mà Hồ Chí Minh và đảng cộng sản đã mang đến cho quê hương đất nước, cho dân tộc Việt Nam qua chiêu bài “giải phóng dân tộc, thống nhất tổ quốc” mà trong phạm vi một bài tâm bút, người viết không thể nào nêu ra hết nơi đây. Chỉ mong rằng 96 triệu đồng bào Việt Nam nhận thức ra rằng những cờ xí đang giăng đầy đất nước trong tháng Tư này đã từng nhuộm đẩm máu của người Việt mà chính Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam đã tàn sát vì tham vọng quyền lực của cá nhân và giai cấp. Chỉ mong rằng 96 triệu đồng bào Việt Nam nhận thức được rằng những băng rôn, những biểu ngữ đang giăng khắp nơi trên đất nước, trong tháng Tư này là những lời lên án tội ác của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam đã tàn sát hàng triệu, hàng triệu con dân Đất Việt cũng qua chiêu bài “giải phóng dân tộc, thống nhất tổ quốc”.

Đã quá đủ rồi những tội ác của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam sau gần một thế kỷ cai trị đất nước và sau tròn 37 năm cưỡng chiếm Miền Nam. Hãy chấm dứt mọi trò lừa bịp nhân dân với đủ loại xão ngôn hoa mỹ. Hãy mạnh dạn công bố với toàn dân Việt nam rằng tháng Tư là tháng Tư đen của toàn dân tộc, và ngày 30 tháng tư là ngày quốc nhục của Việt Nam, bới đó là thời điểm mà Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam chính thức đưa đất nước Việt Nam trở về thời kỳ đồ đá, và là thời điểm mà Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam biến Nước Việt nam thành một nhà tù lớn và mỗi người dân Việt là một tù nhân trong cái nhà tù lớn đó, và 30 tháng Tư năm 1975 cũng là thời điểm mà Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam đưa cả dân tộc Việt Nam trở lại thời kỳ mông muội buổi hồng hoang.

Hãy chấm dứt mọi luận điệu xảo ngôn để lừa bịp dân tộc.

Hãy trả lại quyền sống quyền làm người cho dân tộc Việt nam.

Hãy trả lại đất nước Việt Nam cho dân tộc Việt Nam, bởi đó không phải là tài sản riêng tư của Hồ Chí Minh hay của đảng cộng sản.

Nguyễn Thu Trâm, 8406




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcTgw3EHb7UP5xO_2ib2C-3rJ-r7MIXQ7DTDuCuzkBxk_JN0eTMEaA
.
 

Về Đầu Trang Go down
nguyen
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSun Apr 13, 2014 8:21 pm


Anh giảỉ phóng tôi!!! ... hay Tôi giải phóng Anh???

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam D17b6d483c904b77a56ba7bb7085647c


Cảm nghĩ của anh bộ đội sau giải phóng Sàigòn
               

Chúng tớ, bộ đội miền Bắc vào giải phóng miền Nam phải nói thật, nói thẳng là chúng tớ bị đảng cộng-sản Việt-Nam dối gạt.
              
Họ bảo chúng tớ rằng dân miền Nam đói khổ và bị đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai Thiệu Kỳ, tra tấn, hành hạ, bóc lột đến tận xương tủy! cơm không có đủ ăn, quần áo không đủ mặc…
              
Nhưng sau khi Tên Dương Văn Minh đầu hàng, chúng tớ từ trong rừng chiến khu tiến về và vào Sàigòn, chúng tớ mới thấy Sàigòn sao mà đẹp thế, nhà cao, cửa rộng, thật khang trang, hoa lệ… dân chúng ăn mặc bảnh bao... không như dân tụi tớ ngoài miền Bắc chỉ đội nón cối, áo xanh lao động, hầu như ai cũng ăn mạc giống ai vì chỉ tiêu chỉ được:

“Một năm hai thước vải thô,
làm sao che nổi cụ Hồ đảng ơi!”


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 43df29c4315e452da43e3703c314d6cc

                          
Đơn vị của tớ tới trú đóng tại cao ốc Đời Tân đường Phan Thanh Giản, Sàigòn. Phòng nào cũng giường nệm trắng tinh, quạt máy, máy lạnh… ôi sướng làm sao tả hết.
                   
Nhưng vì không có củi thổi cơm, nên tụi tớ đập hết cửa sổ, lấy gỗ làm củi. Bây giờ nghĩ lại, thấy làm như vậy là bố láo quá sức, phá hoại tài sản quốc gia mà không biết, cứ cho là tàn dư của Mỹ ngụy nên đập phá cho thoả thích. Tụi tớ còn nuôi lợn, nuôi gà trong sân nữa chứ.
               
Sau hai năm đánh tư sản mại bản, dân Sài gòn tan tác như gà mất mẹ.
           
Tụi tớ biết dân Sàigòn căm thù tụi tớ cộng sản miền Bắc lắm, nhưng họ không dám ho hoe, vì sợ bị tóm, đưa đi cải tạo! họ sợ tụi tớ hơn sợ hùm beo cọp báo; có người còn gọi tụi tớ là quỷ đỏ v.v…
         
Tớ thích nhất là được lang thang ra chợ Bến Thành, chợ cũ để mua đài mang về miền Bắc… tớ mua được 1 cái đài Philip màu cà phê sữa, chơi được cả băng nhựa làm quà miền Nam cho bố tớ… ông cụ sướng rên người luôn vì đã lâu ông cụ muốn có 1 cái đài để nghe mà cũng không thể nào mua nổi.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 4scrbm
                 
Xe gắn máy bình bịch đầy rẫy, đủ kiểu, đủ hiệu, tớ mua luôn 1 xe mô-bi-lét cũ màu xanh lơ, đã tróc sơn! leo lên đạp mãi mới nổ máy. Hôm về Hà-Nội, tớ chạy ra ga xe lửa Hoà Hưng đưa lên tàu Thống Nhất, về tới thủ đô, oai quá sức, bà con lé mắt.
                 
Đấy là quà miền Nam, hàng xóm tới chào và xem một cách thích thú. Ai cũng muốn vào Sàigon một chuyến để xem Sài gòn như thế nào!
          
Sau những đợt đánh tư sản, đổi tiền, đuổi dân đi kinh tế mới… dân Sàigòn tìm cách vượt biên để tìm tự do nơi hải ngoại.
        
Nhà cửa bị đập phá và bỏ hoang rất nhiều. Những cán bộ cao cấp thì tịch thu những villa tráng lệ để ở hoặc làm văn phòng phường, xã hay đồn công-an. Càng ngày dân miền Nam càng chửi cộng-sản một cách thâm tệ, tụi tớ biết thế khi tới thăm ông chú bà bác di cư vào Nam năm 1954. Ông chú tớ bảo: ”tao đã chạy cộng sản mấy chục năm bây giờ nó lại bắt được! bây giờ sống làm sao đây?” tôi bảo chú tôi rằng họ bắt cháu phải đi bộ đội nếu không họ cúp tem phiếu và tịch thu hộ khẩu, bố mẹ cháu sẽ chết đói… cháu có muốn đi vào Nam đâu… làng ta đi bao nhiêu là chết bấy nhiêu, cháu cũng sợ lắm!…


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Saigon1-e1345311582396

                    
Sàigòn hôm nay đường phố tràn ngập xe gắn máy, chạy bừa bãi vô trật tự… dân Hànội chiếm đa số những nhà mặt tiền để làm ăn buôn bán; quán ăn, nhà hàng mọc lên như nấm, tệ nạn xã hội đĩ điếm tràn ngập mọi hang cùng ngõ hẻm, xì ke, ma túy, cướp giựt, móc túi hoành hành như chỗ không người… Dân bây giờ đếch sợ công an nữa, họ oánh bỏ mẹ công an luôn vì họ coi công an là kẻ thù của họ…
            
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 4_hau1222-450

Lãnh đạo cao cấp thì tham nhũng nên giàu có không ai bằng, người dân lao động khổ vẫn hoàn khổ.
              
Đất nước thì Trung Quốc lăm le xâm lược, chiếm đất, chiếm đảo, chiếm biển và bắn giết ngư dân thoả thích mà đảng ta không dám hé môi; sợ buồn lòng anh Cả Thiên Triều, láng giềng tốt, hữu nghị bền vững muôn năm. Người dân đấu tranh chống giặc Hán xâm lược thì bị bắt bỏ tù, dân khiếu kiện đòi ruộng đất bị nhà nước tịch thu cũng bị quẳng lên xe đưa về nghỉ ở Hoả-Lò…
                         
Phải nói thẳng là VN người dân không có tự do và nhân quyền; vì đảng chủ trương tiến nhanh tiến mạnh lên XHCN nên VN hiện nay đứng gần chót trong bảng xếp hạng các nước trên thế giới.
                     
Dân TQ vào tràn ngập VN, họ xây nhà, xây làng, cưói gái Việt, đẻ con và cắm bảng cấm người Việt lai vãng tới gần làng của họ ngay trên đất Việt, hỏi có ức không chứ???
                    
mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 1373603991_bien-quang-cao-200

VN sớm muộn gì cũng trở thành một tỉnh hay một quận của Trung Quốc mà thôi vì những nhà lãnh đạo VN hiện nay đều là người của TQ???


Nếu muốn có tự do, dân chủ và nhân quyền và có đủ sức mạnh bảo vệ tổ quốc trước hiểm họa bị nô lệ giặc Hán… Toàn thể nhân dân VN phải hành động ngay trước khi quá muộn.
                         
Loại bỏ chế độ CS độc tài, thành lập chính phủ qua bầu cử tự do, tìm người có TÀI, có ĐỨC ra lãnh đạo đất nước thì mới hy vọng đưa VN tới bến bờ độc lập, tự-do, hạnh phúc thực sự.

Nhân dân VN khẳng định rằng CSVN không thể đem lại cơm no áo ấm cho toàn dân nên cần phải thay đổi càng sớm càng tốt.

Trần-Văn-Hát

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 1621955_728959990455499_1624652627_n
Về Đầu Trang Go down
lenguyen
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeTue Apr 15, 2014 10:02 am


Những cái nón cối đi qua đời tôi



mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Danlambao

Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Nhiều thứ nón đã đi qua đời tôi, như Phớt, Trai, Nồi, Rừng, Trận, Nhựa, Sắt, Lá... nhưng Cối để lại trên đầu tôi nhiều dấu ấn nhất. "Hiện tượng" nhiều dấu ấn nhất về nón Cối, phải chăng cũng chỉ là lẽ tự nhiên, như nỗi lòng thiếu phụ nhớ lại mối tình đầu thuở trước, vì Cối là “người” đầu tiên đi qua đời tôi, hay vì đó là cái duyên nợ đã vận vào thân.

Ngày ấy, sau Chiến Thắng Điện Biên Phủ một thời gian không lâu, quê tôi, làng Yên Phú bên bờ Sông La, lần đầu tiên đón tiếp các chú Bộ đội Cụ Hồ về đóng quân tại nhà dân. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được thấy tận mắt cái nón cối.

“Chiến thắng Điện Biên, Bộ đội ta kéo quân trở về, giữa mùa hoa nở”. Nghe các chú ấy hát, tôi hình dung những cái nón cối nhấp nhô trên đường phố Hà Nội giữa tiếng reo hò của đồng bào Thủ Đô, thấy oai phong lẫm liệt hùng tráng làm sao; bây giờ hồi tưởng laị cảm xúc lúc ấy, tôi chỉ biết mượn mấy chữ của nhà văn Hoàng Hải Thủy để diễn tả ra đây nỗi lòng mình: “cảm khái cách gì”.

Các chú bộ đội phân tán từng nhóm ba người, ở hẳn trong hầu hết nhà dân; nhà tôi không “được” vinh dự ấy, nhưng bù lại, nhà bác tôi bên cạnh là nơi tôi được gặp các chú hằng ngày.

Năm ấy tôi là đứa bé lên mười, nhưng có lẽ “nhờ” sớm thấm đòn máy bay Pháp thường xuyên đánh phá: phải đến trường giữa đêm khuya ; ban ngày thì luôn trong tư thế chạy xuống hầm do anh em tôi đào dưới những gốc cây cổ thụ chung quanh vườn để tránh bom đạn; phải trải qua bao kinh hoàng khi nghe tiếng khu trục cơ gầm rú, tiếng bom nổ và những đám cháy ở làng trên xóm dưới và bên kia sông; lâu lâu phải chứng kiến xác người chết do máy bay trương sình đang lềnh bềnh trôi hoặc tấp vào bờ trông thấy mà rờn rợn..., nên chi sớm “giác ngộ” công ơn các chú bộ đội đã hy sinh xương máu, chiến đấu gian lao để xứ sở được hòa bình, mọi người trở lại sinh hoạt bình thường với đầy đủ quyền làm người như lời Bác Hồ mượn của ai ghi lại trong Tuyên Ngôn Độc Lập của nước ta.

Ngoài cái công ơn ấy, cách ăn ở của các chú bộ đội khiến bọn con nít có đứa nào lại không thích. Chú này làm cho con diều dấy; chú kia đẽo cho cái vụ gỗ; chiều chiều được các chú dắt ra tắm ngoài sông, đứa thì được tập bơi, đứa được các chú cho đứng trên vai nhảy cái ùm xuống nước. "Yêu ai yêu cả tông chi họ hàng", tôi yêu chú bộ đội, nên yêu luôn cái nón Cối.

“Tình yêu nón cối” của tôi đã không qua mắt mẹ tôì dù bà luôn đi sớm về tối với đôi quang gánh trên vai lo việc buôn bán nơi chợ bên kia song. Bà đã dắt hai anh em tôi đi chợ Huyện sắm cho mỗi đứa một cái nón Cối và một đôi dép Lốp (sau này được biết còn gọi là dép Bình Trị Thiên hay dép Râu). Cái món thời trang quý hiếm này, hai anh em tôi may mắn có sớm nhất trong làng khiến những đứa khác trầm trồ càng làm tôi hãnh diện, rồi từ đó hay có cớ này cớ kia để xỏ dép râu, chụp nón cối đi xenh xang ngoài đường.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Hanoi01a

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Dautodiachu

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam VN_CCRD_DauTo_01

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 170633-dauto.400

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Image005

Nhưng rồi ngày vui qua mau. Làng bỗng xuất hiện một tốp người lạ cũng đội nón Cối mang dép râu, quần áo màu nâu, vai mang cái xắc cốt dây dài thượt... Rồi bổng dưng không lâu sau đó dân làng người nhìn nhau xa lạ, kẻ nói nhau xầm xì, và những cuộc đấu tố... Bữa ăn cơm phải đóng kín cửa và nghe mẹ dặn "nay con phải gọi cá bằng cà, thịt bằng dưa. Nhớ nha con, không thì chết cả nhà".

Đóng kín cửa lúc ăn cơm, ngụy trang tiếng gọi cho miếng thịt, gắp cá vẫn chưa đủ để khỏi chết cả nhà, nên thầy mẹ tôi đã giắt con cái trốn khỏi làng Yên Phú ra đi giữa đêm khuya. Trời sáng trăng, tôi nhìn sang nhà người bác lo sợ các chú bộ đội thức giấc bắt gặp, trước khi lên được thuyền bà Ph. Đang chờ ngoài bãi.

Tôi như con chim phải rời tổ bay đi, và đã tìm được chốn đất lành. Nhưng chẳng được bao lâu lại gặp “thuở trời đất nổi cơn gió bụi”. Những cái nón cối lại nhấp nhô trên đường mòn HCM. Tôi, cậu bé ngày nào mân mê cái nón cối giờ đã khôn lớn, ra trận đối đầu với đoàn quân “GPMN”, đầu óc lẫn vẩn với ý nghĩ biết đâu trong đó lại chẳng có chú bộ đội giải phóng Điện Biên một thời tôi quấn quýt.

Đội cái nón sắt made in USA trên đầu để tránh đạn AK, B,40, 41, đại pháo và hỏa tiển sản xuất từ Tiệp Khắc, Hung gia Lợi, Liên Xô... từ tay người anh em với cái nón Cối chế tạo tại Trung Quốc chụp trên đầu, đã nhiều lần tôi thèm được trở lại cậu bé năm xưa tránh bom đạn giặc Pháp bằng cách chạy xuống hầm dưới gốc cây...

Quy luật của chiến tranh là chỉ có chiến thắng trong thế công. Trong cuộc “hai mươi năm nội chiến từng ngày” trong kho tàng “Gia tài của Mẹ” vừa qua, Nón Sắt luôn ở thế thủ, nên đã thua nón Cối. Trong nhiều năm làm “Tù Binh Ngụy”, rồi đổi tên thành “Phạm Nhân”, rồi “Trại Viên”, đã bao lần tôi nhận “được” từ dưới cái nón Cối những ánh mắt gầm gừ vì đủ thứ “tội”, chẳng hạn có lần cùng hai bạn tù (Đ/Úy CVN và Đ/Úy BN) sau một ngày xách nước dưới suối lên tưới rau mệt lả, đói quá, gặp cơn mưa dông kéo đến, “cướp thời cơ”, “cải thiện linh tinh” mấy cọng rau rừng chưa kịp nuốt khỏi cổ họng thì quản giáo đội mưa đến rình bắp gặp quả tang … nay đã gần bốn chục năm rôì mà y như còn đứng đó trước mặt với đôi mắt loài ác thú hàm răng mã tấu nghiến lại như phát thành tiếng, nhưng tôi vẫn không chút ân hận trước kia mình đối xử tử tế với cán binh nón Cối từ Bắc vào bị bắt làm tù binh, mặc dầu trong trận đánh họ đã gây cho chúng tôi nhiều tổn thất sinh mạng.

Nón Cối đã đi qua đời tôi nhiều vô kể xiết. Nhưng nay giặc Tàu bên cạnh nguy hiểm hơn giặc Tây giặc Mỹ nhiều, các chú biến đi đâu cả. Chỉ thấy mấy chú đầu tóc chải láng bóng kéo nhau đi phủ phục phương bắc và hứa hẹn “hướng dẫn dư luận nhân dân Việt Nam để ổn định; và trong nước thì nón Cối của “chiến thắng Điện Biên, Bộ đội ta kéo quân trở về giữa mùa hoa nở” bị dấu nhẹm tông tích, thay bằng Băng Đỏ Dân Phòng, hay gậy gộc côn đồ để “giữ gìn hoà bình cho thủ đô”, cho anh Ba nhi nhô “bốn tốt” với “16 chữ vàng”. Hay chính các chú cũng đã bị rút ruột như ruột tượng đài chiến sĩ Điện Biên. Ruột Việt Nam?

Nguyễn Bá Chổi (danlambao)
danlambaovn.blogspot.com


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam AmBinh-3
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeThu Apr 17, 2014 9:35 pm


Xin Lỗi Tháng Tư


Tác giã: Cựu Cán Binh VC - Bình Ngọc
Giọng đọc: Cát Bụi

https://www.youtube.com/watch?v=MX7y-UA-2rk



XIN LỖI THÁNG TƯ!


Bình Ngọc


Thời trai trẻ, gác bút nghiên , gác mọi ước mơ… lên đường " đánh Mỹ !"
Cây súng trên vai , máu đỏ trong tim !
Mụ lí trí ! Hùng hục vượt Trường Sơn .
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh !
Mẹ còng lưng vắt kiệt sức , mỏi mòn , thao thức đợi con về !
" Ba mươi tháng Tư " Bên Thắng cuộc , hả hê !!!
Con trở thành kẻ " kiêu binh !" trong đoàn " quân Giải phóng !"
Nhưng ! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng !
Không hiểu mình đi Giải phóng cho ai ???
Chỗm trệ trên cao , toàn những kẻ bất tài !
Đáy xã hội , nhiều " dân oan !" mất đất .
Những nghịch lý, tai ương… chồng chất !
Khoảng cách " sang, hèn " cứ rộng mãi ra .
Người ở " quê " không còn tha thiết với " ao nhà " .

Tràn vào Miền Nam " ngoạ, chiếm, xâm canh… từ núi, rừng , chợ búa, thị thành , lầu cao , gác tía … !"
Ngay như nhà ta thôi !
Chỉ có mình tôi " gọi là : góp công giải phóng " .
Chẳng tước quan gì ! Mà cũng cả xóm kéo vào .
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào …
Thậm Chí ! Có cả lừa gạt , bảo kê , hút chích , đĩ điếm, bụi đời…
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "ngoài ấy ".
Còn ! đố ai tìm thấy bóng dáng người " miền trỏng !" hiện diện trên quê hương mình đấy ?
Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang ???
Quê Hương tôi , tên thật đẹp ( làng Vàng ).
Cũng có đình, chùa , bờ xôi, ruộng mật !
Không hiểu vì sao nhiều người " bỏ tất ?" để vào Nam chen lấn, đua đòi ?.
Riêng tôi !
Đã hơn Sáu mươi năm , đang ở cuối cuộc đời .
Vẫn cháy bỏng ! Muốn được về nơi mình " chôn nhau, cất rốn !".
Đã mấy năm nay , tôi đã làm kẻ "chạy trốn ! "
Trốn khỏi " sai lầm !" những năm, tháng … đã đi qua !
Trở về quê hương , cất lại một nếp nhà !
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa , và " Hoài niệm!" thuở ấu Thơ ….
Bỗng choàng tỉnh ! Đôi khi tìm thấy mình trong đó .
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang ! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi Gió …
Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam !
Xin lỗi ! " tháng Tư !"
Xin lỗi ! Miền Nam , những việc tôi đã làm !
Xin lỗi tất cả !
Cả những người " bên thua cuộc !"
Biết sao được !
Mọi người chúng ta sinh ra , đâu có thể chọn được thời cuộc
Nhưng ! Lẽ đời , Đen , trắng phải phân minh !.
Xin lỗi ! " tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình ! Rất chân thành , chứ không phải lời giả dối .

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 3wyM0sU_0YEMlHWH9X-YRL4zlon2pvU-xxYbmb7ZBmI=w336-h209-p-no


Về Đầu Trang Go down
thanhdo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Jul 07, 2014 3:48 pm


Cái Gì Của Ngụy Tôi Cũng Thích



mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Biemhoa2

- Nguyễn Bá Chổi vừa nhận được lá thư dưới đây của của một cựu bộ đội cụ Hồ. Nhận thấy nội dung liên quan đến “đại thắng mùa xuân” mà “đảng ta” đang chuẩn bị ăn mừng ngày kỷ niệm lần thứ 39,

Chổi xin cho đăng lại nơi đây sau khi được sự đồng ý của tác giả bức thư với điều kiện dấu tên. Tiện thể, người nhận xin gửi nơi đây lời cám ơn đến anh cựu “giải phóng quân” Kách Mạng đã chia sẻ tâm sự phản tỉnh với cựu thù.

Anh Chổi,

Trước hết tôi xin thú thật, nhờ đọc những bài viết của anh suốt mấy năm nay, tôi biết được anh từng là một người lính trong Quân đội Việt Nam Cộng Hòa trước 30 tháng Tư 1975, và tuổi anh với tôi cũng xêm xêm nhau. Tôi viết “xêm xêm” theo kiểu nói người Miền Nam các anh hay dùng để anh hay rằng tôi, một bộ đội cụ Hồ thập thành trước kia nay đã tự giác tự nguyện tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc trên con đường Ngụy-quân hóa và Mỹ-cút hóa.

Ngụy quân hóa vì cái gì của Ngụy tôi cũng thích, như nhạc Ngụy, sách Ngụy, nói chung là thượng vàng hạ cám gì của Ngụy đều... hiện đại.

Mỹ-cút hóa là con cháu tôi bây giờ học tiếng Mỹ thay vì tiếng Nga, như đảng đã bái bai Kinh Tế Tập Trung đói meo chạy theo Kinh Tế Thị Trường béo bở, bỏ đồng Rúp ông Liên Xô để úp mặt vào đồng Đô “đế quốc” Mỹ; còn đồng Hồ thì khỏi nói, như anh thấy tướng Phạm Quý Ngọ vừa rồi nhận hối lộ do Dương Chí Dũng giao nạp tới 1 triệu 510 ngàn đồng Đô, chứ đồng Hồ thì phải vận dụng cơ man nào là bao bố.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Q-d

Mỹ-cút hóa vì con gái rượu của Thủ tướng Dũng thiếu gì con trai của các nhà lão thành Cách Mạng gạ gẫm cưa kéo mà cứ một hai “em chả, em chả”, cứ nằng nặc đòi lấy bằng được thằng con Ngụy đã cút theo Mỹ ngày Mỹ cút;

Mỹ-cút hóa đến nỗi mấy đứa cháu tôi bây giờ mừng sinh nhật cũng hát bài Hép Pi Bớt Đê (Happy Birth Day), hể mở miệng là Ô Kê Ô Gà! Ra phố thì cứ đòi uống Cô Ca, ăn thì Mạc Đá Nồ (McDonald), Bơ Gơ Kinh (Burger King), Ken Tơ Ky Phờ Rai Chích Cần (Kentucky Fried Chicken)... con quan CS chỉ toàn muốn du học Mỹ Tư Bản... đó Anh.

Chả dấu gì Anh, sau khi thống nhất đất nước, tôi khoái Miền Nam của anh quá xá rồi xin chọn nơi này làm quê hương luôn đó anh.

Xin anh đừng buồn hay thấy bị xúc phạm khi tôi dùng chữ “Ngụy” trong thư này, lý do giản đơn là, một phần do quen mồm quen mép, một phần khác quan trọng hơn là, nhờ ở lại Miền Nam, sống giữa đồng bào Miền Nam mà tôi đã chuyển biến từ sai lầm đáng tiếc căm thù khinh bỉ Ngụy thành khoái Ngụy, bái phục văn hóa “đồi trụy” Ngụy, và nhất là Quân đội Miền Nam các anh có anh hùng Ngụy Văn Thà, trong khi Thủ tướng Miền Bắc của chúng tôi tự cho mình là chân chính lại ký công hàm bán nước, dâng Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu cộng, mà bây giờ nhờ đọc qua loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” của Đặng Chí Hùng kèm theo những hình ảnh tư liệu dẫn chứng, tôi mới biết được thực sự ai ngụy ai ngay, nhưng đây không phải là nội dung tôi muốn đề cập đến trong thư này.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Mua-roi-nuoc-bien-dong-cua-ha-noi

Thưa anh Chổi, điều tôi muốn đề cập với anh hôm nay là cám ơn các anh đã... thua cuộc chiến tranh mà trước kia chúng tôi hăm hở gọi là “giải phóng Miền Nam”.

Thực tế cho thấy đó là “giải phóng Miền Bắc”. Nói thế nghe ra là ”phản động”, nhưng thực chất là vậy. Nếu bác Hồ từng nói “Nước Việt nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” - cứ cho bác Hồ nói đúng đi, mặc dầu theo sách giáo khoa Cách mạng dạy thì Việt Nam ta không chỉ có một mà có tới 53 dân tộc (trong Nam các anh gọi là 53 sắc tộc, xem ra đúng hơn), thì ta cũng có thể nói, nhờ chiếm được Miền Nam mà Miền Bắc được giải phóng, sông có thể cạn núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy nay đã hiển nhiên không thể chối cãi.

Thực tế đó là gì? Cũng giản đơn và dễ dàng như tòa án Hải Phòng xử phạt tù anh em Đoàn Văn Vươn là nạn nhân, và phạt tù treo đám thủ phạm tép riu, còn đám đầu sỏ chủ mưu thì hoàn toàn vô can, trong vụ cưỡng chế tài sản nhân dân mà chính Thủ tướng kết luận “hoàn toàn trái pháp luật”.

Nếu các anh không thua cuộc chiến thì bộ đội cụ Hồ chúng tôi đâu có thu được hàng tỷ khối chiến lợi phẩm mang về làm náo nức nhân dân Miền Bắc, trong đó có cậu bé 13 tuổi quê hương Xô Viết Nghệ Tĩnh sau này là nhà báo Huy Đức ghi lại:

“Những gì được đưa ra từ những chiếc xe đò Phi Long thoạt đầu thật giản đơn: Mấy chiếc xe đạp bóng lộn xếp trên nóc xe; Cặp nhẫn vàng chóe trên ngón tay một người làng tập kết vừa về Nam thăm quê ra; Con búp bê nhựa - biết nhắm mắt khi nằm ngửa và có thể khóc oe oe - buộc trên ba lô của một anh bộ đội phục viên may mắn.

Những cuốn sách của Mai Thảo, Duyên Anh... được các anh bộ đội giấu dưới đáy ba lô đã giúp bọn trẻ chúng tôi biết một thế giới văn chương gần gũi hơn Rừng Thẳm Tuyết Dày [1], Thép Đã Tôi Thế Đấy [2]... Những chiếc máy Akai, radio cassettes, được những người hàng xóm tập kết mang ra, giúp chúng tôi biết những người lính xa nhà, đêm tiền đồn còn nhớ mẹ, nhớ em, chứ không chỉ có “đêm Trường Sơn nhớ Bác”.

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 39namnhinlai_bodoicsvn30041

Có một miền Nam không giống như miền Nam trong sách giáo khoa của chúng tôi.” (Bên Thắng Cuộc).

Còn chính bộ đội cụ Hồ như chiến sĩ gái Dương Thu Hương háo hức bao nhiêu trên đường giải phóng Miền Nam thì sau 30/4/75, khi vào đến Sài Gòn đã... Ta thử đọc trích đoạn cuộc trao đổi giữa cô với nhà báo Đinh Quang Anh Thái (*)

- Đinh Quang Anh Thái: Bà từng viết rằng, ngày 30 tháng Tư năm 1975, khi các phụ nữ khác trong đoàn quân của bà trầm trồ trước sự trù phú vật chất của miền Nam thì bà ngồi khóc trên lề đường Sài Gòn. Bà có thể nhắc lại tâm trạng của bà lúc đó?

- Dương Thu Hương: (thở dài) Điên rồ thì tôi có nhiều thứ điên rồ. Khóc thì tôi có hai lần khóc.

Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc.

Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette.

Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn.

Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải. ”

Rồi chuyện ông bác sĩ bộ đội cụ Hồ mà anh gặp tại nhà người bạn chiến hữu của anh ở Tân Định ngay sau khi mới giải phóng Sài Gòn trông như người ngoài hành tinh mới đến, cứ ngơ ngơ ngáo ngáo, bảo “có vào đây mới biết đồng bào Miền Bắc ngoài đó quá khốn khổ.

Anh Chổi ơi, vài mẩu chuyện trên đây là của vài ba cá nhân lẻ tẻ nhưng là đại diện cho tâm trạng chung của tuyệt đại bộ phận đoàn quân “đại thắng mùa xuân” ngay sau khi mèo mù vớ được cá rán Miền Nam đó anh. Bây giờ xin tạm thôi những mẩu chuyện cá nhân để nhìn vào tổng thể sờ sờ trước mắt.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Hanoi01a

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Hanoi01b

Giá như ngày đó Mỹ không chịu cút, Ngụy không chịu nhào và các anh cứ tiếp tục giữ vững Miền Nam với chế độ Tư Bản một mình thì chúng tôi, tức Miền Bắc, cứ vẫn Xếp Hàng Cả Ngày và chỉ được tiêu chuẩn “mỗi năm ba tấc vải thô, lấy gì che kín cụ Hồ em ơi”,

Ba Ếch cứ tiếp tục trốn chui trốn nhủi trong rừng tràm U Minh, đêm du kích ngày chích mông, chứ làm gì có nhà thờ họ hoành tráng lừng lựng giữa Rạch Giá như bây giờ.

Nói chung không nhờ Miền Nam các anh thua thì làm gì chúng tôi được nếm mùi bã Tư bản để được như ngày nay. Không nhờ các anh bỏ của chạy lấy người thì của đâu cho Cách Mạng lấy làm giàu như bây giờ. Không nhờ các anh thua cuộc thì ngày nay chắc chắn Miền Bắc chúng tôi còn tệ hơn nước anh em XHCN Bắc Triều Tiên của cậu Giun Kim Ủn bây giờ.

Nói túm lại, kỷ niệm ngày 30 tháng Tư 75 là để mừng cho Miền Bắc chúng tôi được giải phóng, chứ Miền Nam các anh thì bị một vố phỏng giai... nhớ đời này qua đời khác.

ở đời này, anh còn lạ gì, khốn nạn của người này có khi là hạnh phúc của người kia. Thôi thì Miền Nam các anh đã hưởng lâu rồi, nhiều rồi, nhường cho đồng bào Miền Bắc chúng tôi được giải phóng một ti, cho công bằng.

Cảm ơn anh đã đọc hết thư này của một người cựu thù cùng máu đỏ da vàng, cùng quê hương “ông bác” mà ngày nay mỗi lần nghe nhắc đến là tôi muốn độn thổ vì xấu hổ.

Trân trọng chào Anh,

Một cựu bộ đội cụ Hồ trong đoàn “giải phóng quân” 1975.

TB. Tôi bị “Ngụy hóa” đến nỗi văn phong của tôi cũng bị... Chổi hóa luôn!

Sài Gòn năm thứ 39 ngày Giải phóng Miền Bắc.



Nguyễn Bá Chổi 

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Saigon-01
Về Đầu Trang Go down
nguyenle
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSat Sep 06, 2014 1:42 pm


Trước tình thế hôm nay của đất nước, Quân đội Nhân dân Việt Nam phải làm gì?


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Bannuoc-hysinh-danlambao

Lê Dủ Chân (Danlambao) - Trả lời bản kiến nghị của quý vị cựu sĩ quan lực lượng vũ trang nhân dân ngày 02/09/2014



Kính thưa quý vị cựu sĩ quan Lực lượng vũ trang nhân dân,

Là một người dân Việt Nam thường hay quan tâm đến hiện tình của đất nước, cá nhân tôi rất xúc động khi đọc được bản kiến nghị của quý vị gởi cho lãnh đạo nhà nước và chính phủ nước CHXHCN Việt Nam, nhân ngày 02/09/2014.

Sau nhiều lần đọc và nghiền ngẫm nội dung bản kiến nghị, bản thân tôi có một vài quan điểm tương đồng và bất đồng đối với suy nghĩ của quý vị xin được trình bày như sau:

A- Tương đồng:

1- Quý vị nói rằng “...Chúng tôi là những người lính trọn đời “Trung với Nước, Hiếu với Dân”, luôn trăn trở với nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc và Nhân dân...” Đây là một điểm son trong bản kiến nghị làm nức lòng người dân trong cả nước. Quân đội từ dân mà ra, do dân mà có, có nhiệm vụ chống ngoại xâm và diệt nội thù để bảo vệ tổ quốc và nhân dân, dứt khoát không phải là công cụ của bất cứ một thế lực chính trị nào trong xã hội như ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam đã từng ràng buộc “...Quân Đội Nhân Dân trung với đảng hiếu với dân...” để biến Quân Đội Nhân Dân thành một công cụ riêng tư của mình và đảng của mình.

2- Bản kiến nghị này quý vị chỉ gởi đến Lãnh đạo nhà nước và chính phủ CHXHCH Việt Nam mà không gởi đến lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam, cho thấy quý vị đã xác định được vị trí của đảng cộng sản Việt Nam ở đâu đối với tổ quốc và dân tộc. Đúng vậy, trong một quốc gia dù dưới bất cứ thể chế nào cũng chỉ có lãnh đạo nhà nước và chính phủ mới là người được nhân dân trao cho quyền lực để quản lý quân đội. Một đảng phái chính trị hoàn toàn không có chính danh cũng như tư cách pháp nhân và pháp lý để nắm quyền điều khiển quân đội của một quốc gia.

B- Bất đồng

1- Quý vị đã nhận thức được rằng tình thế của nước ta hiện nay là: “...nghiêm trọng, đe dọa an ninh, chủ quyền và sự phát triển của Quốc gia...” Đó là sự thật, nhưng quý vị không chỉ rỏ ra rằng nguyên nhân nào, ai, kẻ nào đã tạo ra tình thế đó. Tôi tin chắc rằng tất cả quý vị và nhân dân cả nước điều biết rằng Trung cộng, đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước chuyên chính độc tài của nó là nguyên nhân của mọi nguyên nhân tạo ra tình thế nước ta hiện nay như quý vị đã thấy.

2- Một khi đã xác định được nguyên nhân như vậy thì việc làm của quý vị - Kiến nghị gởi cho lãnh đạo nhà nước CHXHCNVN - trở nên trớ tiêu nếu không muốn nói là buồn cười. Trên đời này không ai làm “kiến nghị” với tên xâm lược và kẻ bán nước để được chúng giải thích lý do cho mình, phải không quý vị!?

3- Tất cả quý vị là đảng viên đảng cộng sản, quý vị chắc chắn biết rằng nhà nước CHXHCNVN chỉ là công cụ của đảng cộng sản Việt Nam, mọi quyết sách của quốc gia đều đo đảng vạch ra và nhà nước thi hành, như vậy vì lý do gì quý vị không “kiến nghị” với BCT/TW đảng cộng sản mà lại đi “kiến nghị” với công cụ của nó? Có phải vì là đảng viên đảng cộng sản mà quý vị “đổ bùn sang ao” không? và làm như vậy có đem lại kết quả gì không?

4- Quý vị là đảng viên CSVN, đã từng là cán bộ cao cấp trong quân đội và nhà nước của nó, chắc hẳn quý vị cũng biết số phận của những “tâm thư”, “kiến nghị” như thế này sẽ đi về đâu khi đến tay các đảng viên cao cấp đương quyền, họ sẽ vất vào sọt rác và không bao giờ quý vị nhận được câu trả lời của họ! Chuyện này đã xảy ra hơn 70 năm rồi không hiểu tại sao đến nay quý vị vẫn còn tin tưởng hão huyền!

C- Kết luận

Nếu là người như quý vị tự nhận “...Chúng tôi là những người lính trọn đời “Trung với Nước, Hiếu với Dân, luôn trăn trở với nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc và Nhân dân...” theo tôi quý vị nên từng bước làm những việc cụ thể sau đây:

- Trả thẻ đảng viên, đoạn tuyệt với quá khứ, đoạn tuyệt với đảng cộng sản.

- Từ chối mọi chức vụ, bổng lộc mà đảng cộng sản ban cho từ trước đến nay.

- Âm thầm vận động một cuộc chính biến bằng sức mạnh quân đội để thay đổi chế độ độc tài độc đảng hiện nay hoặc;

- Liên kết với các phong trào dân chủ của nhân dân trong nước vùng lên giải thể chế độ độc tài tay sai Tàu cọng hiện nay, giành lại quyền làm chủ đất nước cho nhân dân.

- Hợp sức với toàn dân xây dựng một chế độ tự do, dân chủ, đa nguyên, tam quyền phân lập để bảo vệ vững chắc tổ quốc và xây dựng đất nước Việt Nam mỗi ngày một giàu mạnh.

Đó mới chính là việc mà Quân Đội Nhân Dân Việt Nam phải làm trong tình thế hôm nay của đất nước.

Kính Chào quý vị.

06/09/2014
Lê Dủ Chân
danlambaovn.blogspot.com


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcQIYc2098b1-VfUT_VlgMjC81XWZfZQAYHDpFMMwb9jlba4KhpR
Về Đầu Trang Go down
CuTíSG
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeSun Sep 07, 2014 10:10 pm


Quân đội Nhân dân đã bị đảng CSVN lừa dối trắng trợn suốt 70 năm!!
Một số lớn đã biến thành những con chó "hán ngụy" tay sai TC, còn lại thì là bọn ngu và hèn như trong bài thơ "Người hèn" của Phạm Chuyên.

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcTCfBIanf8GSaxoMS3tBhYRXOhGirs6tihJl3e8qJzPKK5r-sDn7w

NGƯỜI HÈN


Đất nước ngàn năm
Hiếm kẻ bán nước
Có nhiều nhặn gì đâu,
Một Trần Ích Tắc
Một Lê Chiêu Thống
Một Hoàng Văn Hoan.

Đất nước ngàn năm
Quá lắm người hèn
Hèn vì quyền cao chức trọng
Hèn vì nhà cao cửa rộng
Hèn vì miếng cơm manh áo
Hèn vì vợ dại con thơ
Hèn vì danh hão danh hờ.

Hèn mà còn nhận ra
mình là thằng hèn
Là hèn tử tế.

Hèn ngậm miệng ăn tiền
hèn nhơ bẩn

Hèn ngậm miệng ăn tiền
hèn bất nhân

Hèn bán đất bán nước
Trời tru đất diệt

Hèn ơi! Đất nước ơi!


Phạm Chuyên *
* Phạm Chuyên, nguyên Giám đốc Côn an Hà Nội.

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcTWOuF2GETDmAM6Ae8rKWVD3DKvPnn7p7xudTRy9Yh6bhQWBT6E

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcTPppgpDGcHg1Og9C_k7P8bRbadWQOeIXZFB_YDLKuJVY39s5z2gA

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam @image+1

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 9k=

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Fc5837d919ce45a1940c69087b5406b7

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 1003182_632108510140648_1634898426_n

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Hanoi-tq

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Z

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcQ1TZRlEXX82s8hNoKFoWb5pYXQ56hMT2oDeHWy5iJ_si1OlFZq5A

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Babui_022014_27
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeTue Sep 09, 2014 10:49 am

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Ngu+ng%E1%BB%91c


Quân đội nhân dân Việt Nam: Đội lính đánh thuê bán Nước - hại Dân

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcQnvB1zonIsxMNAJTo7EO84Qv-PWbk0_UanIxStZBKHSbAKUYEDTw

Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh (Danlambao) - Quân đội của mọi quốc gia được thành lập để bảo vệ tổ quốc và nhân dân riêng quân đội nhân dân (QĐNN) Việt Nam cộng sản được thành lập như là một đội lính đánh thuê cho giặc Tàu Khựa và bán nước hại dân:

1.- Giặc Tàu Khựa đem giàn khoan dầu và 80 tàu vào trong lãnh hải để cướp tài nguyên của nước Việt Nam thì tất cả các tướng lãnh của QĐNN đều im thin thít. Tại sao? vì thấy bọn Tàu Khựa là sợ run cầm cập nói không ra tiếng hay vì cần ngậm miệng ăn tiền.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Image00628

2.- Giặc Tàu Khựa phá thuyền đánh cá và bắt đánh giết ngư dân ngoài khơi biển của Việt Nam hàng ngày thì hải quân của QĐNN đều trốn biệt tăm nếu có mở miệng thì gọi là tàu Lạ. Tại Sao? Bọn Tàu Khựa là ông nội, ông cố của QĐNN hay sao mà sợ húy không dám chỉ đích danh! Quân đội bảo vệ nhân dân cái kiểu gì lạ vậy?

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam 2Q==

3.- Tên tướng QĐNN Lê Khả Phiêu giấu dân như mèo giấu cứt để ký giấy bán cho cho giặc Tàu Khựa trên 1000 cây số vuông đất biên giới phía bắc, ải Nam Quan, thác Bản Dốc và hơn 20.000 cây số vuông vùng biển vịnh Bắc Bộ thì mọi thằng tướng khác của QĐNN đều đồng ý và không một lời phản đối. Từ cổ tới kim từ đông sang tây có chiến thuật nào trong quân đội “cắt đất dâng cho giặc” gọi là bảo vệ tổ quốc không mấy cha? xin mấy cha hãy mua sách đọc về Trần Bình Trọng, Hoàng Diệu, Ngụy văn Thà mà mở miệng nói vài lời dù vài lời trăn trối không đáng chi cũng đủ cho lòng con cháu mình ấm lại không nghĩ mình cùng duột với lũ bán nước, đừng tự sướng tự xưng mình là anh hùng vì qua lịch sử không có anh hùng nào dâng đất của nước mình cho giặc cả.

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcT0Dy2M7DdqkqhLaH33g5kEzMA29eGDPeSyoC2lSoxiAWjsZUr1Cw

4.- Tên cộng sản Lê Duẩn tự thú “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc” như thế có phải là đánh thuê không mấy mấy tướng QĐNN? đánh cho quân lực VNCH hao mòn trong năm 1972 để mở đường cho giặc Tàu Khựa đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974 đánh như thế có phải là hợp đồng cùng giặc Tàu Khựa đánh mở đường cho giặc Tàu Khựa chiếm nước Việt Nam không mấy trự? Một đội quân hợp lực cùng quân của giặc đánh vào nước mình để giúp cho giặc chiếm đất của nước mình thì gọi là rước voi về dày mả tổ có đúng không hả? Những tên lính đánh thuê trong QĐNN có biết cái tội mình gây ra cho dân tộc Việt Nam không hả?


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Phamvandong-conghambannuoc

4.- Tên cộng sản Phạm văn Đồng ký giấy bán biển, tên cộng sản Nguyễn Văn Linh đem toàn bộ sậu lũ bán nước rầm rộ đi sang Thành Đô cúi đầu xin làm nô lệ bí mật thỏa thuận dâng cả giang sơn mà tổ tiên dày công gầy dựng cho giặc Tàu Khựa. Những tên mang lon tướng trong QĐNN lẽ nào không thấy được giặc Tàu Khựa đang gặm nhấm nước Việt Nam, đang Hán hóa dân Việt. Mọi chính sách đường lối của đảng CSVN đều được hoạch định từ bên Tàu. Đừng nghe những lời của những tên cộng sản bán nước mà hí hố nằm mơ là sẽ được mang lon tướng đời đời hay chuyển qua làm tướng Tàu khi Tàu khựa xâm chiếm hoàn toàn Việt Nam. Chúng sẽ thí chốt và thay ngựa như chúng đã từng làm với Mặt Trận Giải Phóng MNVN năm 1968 và sau 1975. Giặc Tàu Khựa chiếm xong nước Việt Nam thì chúng cũng cho đảng CSVN đi chổ khác chơi để thay toàn “nị ngộ” đô hộ mà thôi. Giặc Tàu Khựa thua và sụp thì chắc chết với dân là cuộc đời của những tên lính đánh thuê hại dân bán nước.

5.- Vì một lẽ riêng mà Trung Úy Nguyễn Kim Anh không đến được Little Saigon ở California để dự buổi tiệc hội ngộ cũng các bạn cùng khóa 6/68 trường bộ binh Thủ Đức vào ngày 25 tháng 5 này. Hắn rất buồn đã bỏ mất một cơ hội nâng ly khập khểnh mời nhau trong nước mắt của tình huynh đệ chi binh, hắn chỉ xin nhờ không gian ảo gởi đến bạn đồng môn lời chào thân thương và “báo cáo” cùng quí chiến hữu khắp năm châu những lời đau thương mà bọn cộng sản đã gán lên đầu chúng ta trong các trại tù như “lính đánh thuê”, “lính ngụy”, “đồ bán nước”, “ba đời làm tay sai” là những lời mà cả dân tộc Việt Nam đang gọi bọn cộng sản và bọn tướng tá trong QĐNN ngày nay. Cuộc chiến chống giặc cọng xâm lăng của chúng ta chưa tàn, ông cha ta hàng hàng lớp lớp đã nằm xuống, chúng ta ngày nay đang bị phiêu bạt khắp năm châu nhưng cuộc chiến ấy vẫn đang còn tiếp diễn tại quê hương. Khi bọn giặc Tàu Khựa càng tham lam càng hung hăng thì ngày về quê hương của chúng ta càng gần vì dân tộc Việt Nam vốn có tình yêu nước nồng nàn dù đứng ở vị trí nào họ cũng tìm cách cứu nước, họ đang làm việc, họ sẽ làm việc để dành lui quê hương khi họ hiểu được những âm mưu thâm độc và dã tâm của lũ giặc Tàu Khựa.

6.- Vì người viết là một quân nhân của quân lực Việt Nam Cọng Hòa nên bài viết sẽ bị nhiều người phê phán thiếu khách quan nên tác giả xin đính kèm bức ảnh đại tướng Phùng Quang Thanh của QĐNN đang ngồi chầu tên đại sứ Tàu Khựa do Đại Tá QĐNN Bùi Tín gởi đến và bài viết Đại Tướng Đi Chầu trong Dân Làm Báo để bạn đọc nhận định. Điều đáng chú ý là nên nhìn kỷ vào 2 bàn tay của đại tướng PQT trong bức hình sẽ thấy được hắn đang run. Không run sao được khi bản án “kẻ nào đem 1 tấc đất của tổ tiên để lại dâng cho giặc là bị tru di tam tộc” của vua Lê Thánh Tôn đang bị toàn dân treo trên đầu lũ lính đánh thuê hại dân bán nước.

Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh
danlambaovn.blogspot.com


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcSOAvIjpRx73xCMtPz6JEgdRjHEgfTPrNZsIriGLhwPaEDEjKWr
Về Đầu Trang Go down
vietngo
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeThu Sep 11, 2014 7:58 pm

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcTCfBIanf8GSaxoMS3tBhYRXOhGirs6tihJl3e8qJzPKK5r-sDn7w


Hỡi anh bộ đội, thương binh
Chắc anh đã thấy dân mình ra sao
Công lao xương máu năm nào
Bây giờ lãnh đạo mang trao cho Tàu
Nam Quan, Bản Giốc còn đâu
Hoàng Sa biển rộng cúi đầu cống dâng
Đời anh sống chết bao lần
Vì lòng yêu nước góp phần dựng xây
Bây giờ chính đảng một bầy
Cướp đêm rồi lại cướp ngày không tha
Trong tay còn khẩu AK
Mong anh diệt lũ gian tà lưu manh…



Đảng cộng sản lừa gạt QĐND như thế nào?


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam QDNDVN-093-danlambao 

Lê Dủ Chân (Danlambao) - Chế độ cộng sản thành công nhất thời nhờ vào sự lừa gạt, nó được xây dựng trên sự ngu dốt, bưng bít và tồn tại bằng bạo lực. Đối với cộng sản Việt Nam, câu nói này được thực tế chứng minh bằng lời tâm sự cay đắng dưới đây của một nữ bộ đội QĐND đã bỏ gần hết cuộc đời của mình để tận trung với "Bác" và đảng.

"... khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải...” (* )

Kính thưa quý vị tướng lãnh, sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ trong QĐND/VN.

Đối chiếu với lịch sử nước nhà từ ngày có đảng cộng sản đến nay và hiện tình đất nước sau hơn 70 mươi năm dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản, chắc hẳn quý vị đã thấy được rằng QĐND nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung đã bị Hồ Chí Minh và đảng cộng sản lừa gạt. Riêng đối với QDND là nạn nhân trực tiếp của âm mưu lừa gạt này, lý tưởng, công lao của quý vị, xương máu của đồng đội quý vị đổ ra trong suốt 70 năm qua đã bị lợi dụng một cách tinh vi qua 4 giai đoạn cụ thể sau:

1- Giai đoạn 1 (1944 - 1954 / Chiến tranh chống Pháp)

Lợi dụng lòng yêu nước của QĐND để xây dựng chế độ cộng sản tại miền Bắc Việt Nam.

Không ai có thể chối cãi rằng lý tưởng của tất cả con dân nước Việt trong thời kỳ chống pháp là giành lại độc lập cho tổ quốc để xây dựng một nước Việt Nam độc lập tự do dân chủ. Vì mục tiêu cao cả đó mà đa số thanh niên nam nữ yêu nước đã tham gia cách mạng, đứng vào hàng ngũ QĐND để đánh đuổi thực dân Pháp ra khỏi bờ cõi của đất nước. Nhưng sau khi cướp được chính quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim ngày 02 tháng 09 năm 1945, Hồ Chí Minh và đảng cộng sản đã đáp lại lý tưởng của họ bằng việc thành lập nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cọng Hòa, một nhà nước cộng sản, độc tài chuyên chế, rập khuôn theo Liên Xô và Trung Quốc để độc quyền cai trị miền Bắc Việt Nam từ 1945 đến 1975.

Âm mưu áp đặt chủ nghĩa cộng sản lên đầu, lên cổ quân và dân Việt Nam của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản trong giai đoạn lịch sử này là hành động phản bội lại lý tưởng cách mạng của những người đã nằm xuống và trắng trợn lừa gạt công lao của những người còn sống đang phục vụ trong lực lượng QĐND.

Kết quả của sự lường gạt này là làn sóng di cư vĩ đại của hơn một triệu người từ Bắc vào Nam sau hiệp định Genève (1954), cuộc nổi dậy Quỳnh Lưu Nghệ An (1956), những cuộc thanh trừng đẫm máu trong QĐND liên tục xảy ra dưới nhiều hình thức như Rèn Cán Chỉnh Quân, Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Xét lại... và hơn 13 triệu dân miền Bắc Việt Nam đã sống trong nghèo đói, lo sợ, bất an từ năm 1954 cho đến nhiều thế hệ tiếp nối ngày hôm nay.

Để vấn đề được sáng tỏ, chúng ta thử đặt câu hỏi nếu Hồ Chí Minh người lãnh đạo phong trào kháng chiến chống Pháp, không lừa dối nhân dân và quân đội, sau khi thắng Pháp thành lập một chính phủ tự do dân chủ thật sự tại miền Bắc đúng như lý tưởng của những người đi kháng chiến thì dân tộc Việt Nam có chịu đau thương, mất mát, nhục nhã và tổ quốc có bị thu hẹp, lâm nguy như ngày hôm nay hay không? Chỉ cần nhìn qua các nước có hoàn cảnh tương tự với nước ta như Nam Hàn, Đài Loan, Nhật, Phi Luật Tân, Singapore chúng ta sẽ có câu trả lời.

2- Giai đoạn 2 (1959 - 1975 / Nội chiến Nam Bắc Việt Nam)

Lợi dụng lòng yêu nước của QĐND để phát triển chủ nghĩa cộng sản cho Liên Sô và Trung Quốc theo tinh thần Quốc tế cộng sản.

Theo Marx, Lenin các đảng cộng sản phải đấu tranh vì sự nghiệp chung của vô sản trên toàn thế giới. Mâu thuẫn giai cấp là tối cao, mâu thuẫn quốc gia, dân tộc là thứ yếu. Việc phát triển chủ nghĩa cộng sản trên thế giới được xem là nghĩa vụ thiêng liêng và bắt buộc của các quốc gia cộng sản, từ đó Lenin thành lập Quốc Tế Cọng Sản (Communist International) để lãnh đạo các đảng cộng sản trên toàn thế giới thực hiện chủ trương này. Đảng cộng sản Việt Nam là một bộ phận của cộng sản quốc tế, là đàn em của đảng cộng sản Liên Xô và đảng cộng sản Tàu tất nhiên những cuộc chiến tranh do họ gây ra không thể đi ngoài mục đích này. Chính Hồ Chí Minh đã biểu lộ bản chất của những cuộc chiến tranh do ông ta phát động qua những câu thơ sau: "Tôi dẫn năm châu đến đại đồng" hoặc "Quan sơn muôn dặm là nhà, bốn phương vô sản đều là anh em" và sau đó Lê Duẫn, tổng bí thư đảng cộng sản, bí thư quân ủy trung ương QĐND Việt Nam đã tuyên bố thẳng thừng: "Ta đánh đây là đánh cho Liên xô, đánh cho Trung Quốc" có nghĩa là đánh vì vô sản toàn thế giới, đánh vì Quốc Tế Cộng Sản, đánh theo lệnh của Liên Sô và Trung Quốc, hoàn toàn không phải vì miền Nam cần được giải phóng, vì Việt Nam cần được thống nhất.

Đối chiếu với thực tế, những gì đảng cộng sản đã thực hiện tại hai miền Nam, Bắc Việt Nam sau khi cướp được chính quyền tại miền Bắc từ năm 1954 đến 1975 chúng ta sẽ thấy rỏ âm mưu này:

- Cài người và chôn vũ khí tại miền Nam trước khi rút quân ra Bắc ngay sau khi hiệp định Genève được ký kết (1954). Hành động này chứng tỏ đảng cộng sản đã chủ trương xâm lăng miền Nam ngay từ ngày đầu phân chia đất nước, bất kể xã hội miền Nam tốt hay xấu người dân miền Nam có muốn được giải phóng hay không.

- Đặt xã hội miền Bắc Việt Nam bên trong bức màn sắt, hoàn toàn cô lập đối với thế giới bên ngoài để dể bề tuyên truyền xuyên tạc chế độ và xã hội miền Nam Việt Nam, gây hận thù giữa hai miền Bắc Nam, chuẩn bị " tâm lý chiến tranh xâm lược" đối với nhân dân và quân đội miền Bắc.

- Thành lập mặt trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam 20/12/1960 (Theo mô hình của Mặt Trận Việt Minh năm 1941) để chuẩn bị cướp chính quyền hợp pháp tại miền Nam Việt Nam.

- Thành lập giải phóng quân miền Nam năm 1961 để khủng bố nhân dân miền Nam, phá rối trị an, phá hoại kinh tế, gây xáo trộn xã hội và bất an chính trị.

- Đưa quân đội miền Bắc xâm nhập vào miền Nam để phát động chiến tranh, cướp chính quyền.

- Trong khoảng thời gian từ 1955 đến 1963 tại miền Nam Việt Nam không có quân Mỹ, từ 1973 đến 04/1975 quân Mỹ không còn tham chiến tại Việt Nam, vậy thì trong những khoảng thời gian này Mỹ ở đâu và làm gì ở miền Nam để đảng cộng sản chống Mỹ cứu nước! Nên nhớ rằng đảng cộng sản, kẻ chủ trương và phát động cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam mới chính là tác nhân đưa đến sự có mặt quân đội Mỹ tại miền Nam Việt Nam (1963 - 1973), bởi vì một lý do đơn giản ai cũng có thể thấy là: Nếu Việt Nam không có chiến tranh thì sẽ không có quân đội Mỹ, Trung Quốc, Liên Sô, Úc, Nam Hàn... hiện diện trên đất nước của chúng ta.

- Sự kiện Việt Nam thống nhất vào ngày 30/04/1975 chỉ là hệ quả của một cuộc chiến tranh phục vụ cho chủ trương "vô sản toàn thế giới" và lòng tham quyền lực vô đáy của Hồ Chí Minh và tập đoàn lãnh đạo Hà Nội, tuyệt đối không phải là nguyên nhân và mục đích của cuộc nội chiến phi nghĩa, tương tàn Nam Bắc mà họ đã gây ra như đã được tuyên truyền từ trước đến nay, bởi vì cuộc cách mạng vô sản do người cộng sản chủ trương không mang tinh thần quốc gia dân tộc, mục đích của họ là cướp chính quyền, lý tưởng của họ là vô sản toàn thế giới, do đó đất nước có bị phân chia hay không người cộng sản vẫn phát động "chiến tranh nhân dân" để phát triển chủ nghĩa của mình. Nội chiến tại các nước Lào, Campuchia sát nách chúng ta và các nước tại Đông Âu như Ba Lan, Tiệp Khắc, Hungary... là những nước không có nhu cầu thống nhất đất nước đã khẳng định đều đó.

Tóm lại các chiêu bài đánh Mỹ cứu nước - Giải phóng Miền Nam - thống nhất đất nước chỉ là những cái đầu dê được đảng cộng sản trưng ra để che mắt quân đội và nhân dân miền Bắc Việt Nam trước chủ trương xâm lăng miền Nam đã được tính toán từ trước của đảng cộng sản Việt Nam và cộng sản quốc tế.

3- Giai đoạn 3 (1978-1989 / Chiến tranh Việt Nam Campuchia và Việt Nam Trung Quốc)

Xử dụng QĐND để giải quyết sự xung đột quyền lực giữa các đảng cộng sản Việt Nam, Campuchia, Trung Quốc và Liên Xô.

Sau tháng 4 năm 1975 mặc dầu đất nước đã được thống nhất nhưng QĐND Việt Nam vẫn phải hứng chịu hai cuộc chiến tranh khốc liệt đó là cuộc chiến tranh với Campuchia từ 1975 đến 1989 và cuộc chiến tranh với Cọng Hòa Nhân Dân Trung Hoa từ 17/02 đến 18/03/1979.

Dưới sự tuyên truyền của đảng cộng sản, QĐND và người dân Việt Nam chỉ biết đây là những cuộc chiến tranh bảo vệ tổ quốc chống lại hành động xâm lăng của Khmer đỏ vào biên giới Tây Nam và của Trung cọng vào biên giới phía Bắc của tổ quốc. Nhưng lý do tại sao có những cuộc xâm lăng này thì đảng cộng sản cố tình che giấu để chối bỏ trách nhiệm của mình trước hai thảm họa này của dân tộc.

Trước hết chúng ta nên nhớ rằng trước tháng 4 năm 1975 đảng cộng sản Campuchia (Khmer đỏ) đã được đảng cộng sản Việt Nam tận tình giúp đỡ bằng cách cho QĐND Việt Nam tham chiến bên cạnh quân Khmer đỏ để cướp chính quyền từ tay chính phủ Cọng Hòa Campuchia do Lon Nol lãnh đạo. Và trong cuộc nội chiến Nam Bắc Việt Nam, đảng cộng sản Trung Hoa là một trong hai nguồn cung cấp tài lực, nhân lực chính cho đảng cộng sản Việt Nam xâm lăng miền Nam. Trong thế giới cộng sản bọn họ là đồng chí, là anh em ruột thịt với nhau. Tuy nhiên sau khi cưỡng chiếm được miền Nam, với tham vọng trở thành một tiểu bá ở Đông Dương, đảng cộng sản Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Lê Duẫn đã ngã hẳn về Liên Sô không còn mặn nồng với Trung Quốc. Chính lòng tham vọng và sự trở cờ này của đảng cộng sản Việt Nam là nguyên nhân của hai cuộc chiến tranh Việt Nam / Campuchia và Việt Nam / Trung quốc sau ngày đất nước thống nhất (30/04/1975). Từ đó chúng ta thấy rằng bản chất của hai cuộc chiến tranh đó là sự xung đột quyền lực tại bán đảo Đông Dương giữa các đảng cộng sản Liên Sô, Trung Quốc, Việt Nam và Campuchia. Ngoài ra, những lý do khác được các đảng cộng sản tuyên truyền trước nhân dân và quân đội chỉ là lý cớ để biện minh cho sự phi nghĩa của hai cuộc chiến tranh này. Điều đáng hận ở đây là ba dân tộc và ba quân đội Việt Nam, Campuchia, Trung Quốc bị ba đảng cộng sản Việt Nam, Campuchia, Trung Quốc lợi dụng xương máu để phục vụ cho tham vọng quyền lực của họ.

Kính thưa quý vị tướng lãnh, sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ QĐND/VN.

Trong 70 năm qua (1944-2014) đảng cộng sản Việt Nam đã sử dụng QĐND như một công cụ để bành trướng chủ nghĩa cộng sản và phục vụ cho tham vọng quyền lực của riêng mình, bất kể đến quyền lợi của quốc gia, dân tộc và xương máu của quý vị.

Sự tráo trở của đảng cộng sản qua Hội nghị Thành Đô (9/1990), phương châm 16 chữ vàng tinh thần 4 tốt (11/2000) và sự kiện hơn 60 ngàn quân và dân hy sinh tại biên giới Việt Trung, 64 quân nhân thuộc binh chủng hải quân hy sinh tại đảo Gạc-Ma/Trường Sa bị bỏ quên trong 35 năm nay là bài học đớn đau cho QĐND trước sự phản bội của đảng cộng sản Việt Nam. Tình trạng này nếu còn tiếp diễn QĐND sẽ trở thành kẻ đồng lõa với đảng cộng sản trong âm mưu Hán hóa dân tộc Việt Nam, phản bội tổ quốc, phản bội dân tộc và phản bội ngay chính đồng đội của mình. Tôi tin chắc rằng quý vị cũng như tôi, như tất cả con dân nước Việt không ai muốn đều đó xảy ra!

QĐND là của dân hay của đảng? Đó là câu hỏi mà Tổ Quốc và nhân dân Việt Nam đang chờ quý vị trả lời!

Lê Dủ Chân
danlambaovn.blogspot.com
_______________________________

(*) Trích từ: Dương Thu Hương: “30 tháng Tư 75, nền văn minh đã thua chế độ man rợ” - Báo Người Việt.


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Images?q=tbn:ANd9GcQIYc2098b1-VfUT_VlgMjC81XWZfZQAYHDpFMMwb9jlba4KhpR
Về Đầu Trang Go down
nguyenle
Khách viếng thăm




mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitimeMon Jan 19, 2015 2:47 pm


Quân Đội Nhân Dân của Dân hay của đảng?


mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Phungquangthanh-qdnd-danlambao

Lê Dủ Chân (Danlambao) - Tư tưởng cho rằng quân đội phải trung thành với một thành phần nào đó trong xã hội với mục đích biến quân đội thành một công cụ riêng tư để bảo vệ cho quyền lợi cá nhân, phe nhóm hoặc đảng phái của mình như lời tuyên bố sau đây của ông Nguyễn Phú Trọng "...Chỉ có Đảng Cộng sản VN là tổ chức duy nhất lãnh đạo Quân Đội Nhân Dân VN. Sự lãnh đạo quân đội không thể phân chia cho bất kỳ một cá nhân nào, một lực lượng chính trị nào khác..." là tư tưởng của những kẻ độc tài, phong kiến đặt cá nhân mình, dòng họ của mình, tổ chức, đảng phái của mình lên trên tổ quốc và nhân dân, sỉ nhục đến bản chất cao cả và trách nhiệm thiêng liêng của quân đội một quốc gia...

*

Kính thưa quý vị tướng lãnh, sĩ quan, hạ sĩ quan và binh sĩ Quân Đội Nhân Dân Việt Nam (QĐNDVN).

1- Quân Đội Nhân Dân Việt Nam là quân đội của nước Việt Nam, của dân tộc Việt Nam, là một tập thể con dân Việt Nam được nuôi dưỡng, huấn luyện và trang bị bằng tiền thuế của nhân dân Việt Nam, có nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc và dân tộc Việt Nam trước hai loại giặc đó là giặc ngoại xâm và giặc nội xâm và chỉ chịu trách nhiệm trước tổ quốc và nhân dân Việt Nam.

2- Đảng phái chính trị, cho dù là đảng đang cầm quyền cũng chỉ là một tổ chức chính trị có tính cách giai đoạn đối với sự tồn vong của một quốc gia và chiều dài lịch sử của một dân tộc.

Đảng cộng sản Việt Nam chỉ là một tổ chức của những người theo chủ nghĩa cộng sản, nó không khác gì các đảng phái, mặt trận, hội đoàn khác trong sinh hoạt chính trị của xã hội Việt Nam ta từ trước đến nay, do đó mọi lý luận muốn đồng hóa đảng cộng sản Việt Nam với tổ quốc Việt Nam, với dân tộc Việt Nam chỉ là ngụy biện ngang ngược nhằm phục vụ cho mưu đồ ngàn năm cai trị của đảng cộng sản đối với dân tộc Việt Nam.

3- Sinh mạng quân đội của một quốc gia lệ thuộc vào sự sống còn của quốc gia đó, dân tộc đó, còn nước còn dân còn quân đội.

Trong lúc đó sinh mạng của một đảng phái chính trị chỉ lệ thuộc vào sự tín nhiệm của nhân dân. Dân còn tin thì còn nắm chính quyền, dân hết tin nếu không tự động thoái vị sẽ bị dân thay thế bằng lá phiếu trong chế độ dân chủ hoặc bằng một cuộc cách mạng lật đổ trong chế độ độc tài (như quý vị đã chứng kiến qua sự thay đổi chính quyền trong các nước theo thể chế tự do dân chủ và sự sụp đổ của các chế độ cộng sản, độc tài ở Đông Âu, Bắc Phi và Trung Động trong thế kỷ 20, 21 này).

4- Bản chất của quân đội là bảo quốc an dân trong lúc đó bản chất của một đảng phái chính trị là giành chính quyền để cai trị dân theo đường lối chính sách của mình.

Quân đội của một quốc gia không tham gia chính trị cai trị nhân dân, nhưng có nhiệm vụ chính trị là chống lại bất cứ thế lực nào, dù đến từ bên ngoài (giặc ngoại xâm), hoặc phát xuất từ bên trong (giặc nội xâm) có âm mưu, hành động làm tổn hại đến sự an nguy của tổ quốc và hạnh phúc của nhân dân. Do vậy với trách nhiệm chính trị của quân đội phải là lực lượng tiên phong chống ngoại xâm và trừng phạt bất cứ thế lực chính trị đương quyền nào đi ngược lại quyền lợi của quốc gia và dân tộc, bán nước, phản quốc, hại dân.

5- Quân sử của các nước trên thế giới cũng như quân sử của nước Việt Nam ta đã chứng minh rằng một lực lượng quân sự dù do bất cứ cá nhân nào, dòng họ nào, chế độ nào thành lập, một khi lực lượng quân sự đó trở thành quân đội của một quốc gia thì nó là tài sản chung của quốc gia đó, của dân tộc đó cho dù cá nhân, dòng họ, chế độ thành lập ra nó không còn quyền lực hoặc bị khai tử bởi bất cứ lý do gì.

Quân đội đời nhà Lý nước ta là một quân đội anh hùng đã từng đánh Tống bình Chiêm, sau khi nhà Lý không còn, quân đội đó vẫn tiếp tục truyền thống anh hùng, phục vụ tổ quốc dưới đời nhà Trần chống quân Nguyên Mông lập nên những chiến công hiển hách cho dân tộc ta.

Nhìn ra thế giới, quân đội của hầu hết các nước như Pháp, Nhật, Nga, Mỹ, Phi, Đại Hàn, Thái... vẫn tồn tại vĩnh viễn với tổ quốc của họ cho dù chính quyền các nước đó liên tục thay đổi từ tay đảng này qua đảng khác, từ tập đoàn này đến tập đoàn khác nắm giữ.

Tư tưởng cho rằng quân đội phải trung thành với một thành phần nào đó trong xã hội với mục đích biến quân đội thành một công cụ riêng tư để bảo vệ cho quyền lợi cá nhân, phe nhóm hoặc đảng phái của mình như lời tuyên bố sau đây của ông Nguyễn Phú Trọng "...Chỉ có Đảng Cộng sản VN là tổ chức duy nhất lãnh đạo Quân Đội Nhân Dân VN. Sự lãnh đạo quân đội không thể phân chia cho bất kỳ một cá nhân nào, một lực lượng chính trị nào khác..." là tư tưởng của những kẻ độc tài, phong kiến đặt cá nhân mình, dòng họ của mình, tổ chức, đảng phái của mình lên trên tổ quốc và nhân dân, sỉ nhục đến bản chất cao cả và trách nhiệm thiêng liêng của quân đội một quốc gia.

Kính thưa quý vị.

Trong 70 qua, dưới sự kềm kẹp của đảng cộng sản, QĐNDVN đã đánh mất đi bản chất, truyền thống của mình để trở thành một công cụ của đảng cộng sản Việt Nam.

Hoàn cảnh của QĐNDVN không khác gì hoàn cảnh của người dân Việt Nam hôm nay.

Dân được tôn lên làm ông chủ nhưng phải chịu sự lãnh đạo và quản lý của đảng, quân đội là quân đội của dân nhưng phải tuyệt đối trung thành với đảng thay vì trung thành với tổ quốc và nhân dân; Chủ Tịch nước là Tư Lệnh tối cao của QDND nhưng phải chấp hành lệnh của bí thư quân ủy trung ương (đảng trưởng đảng cộng sản); Tư Lệnh quân đoàn, sư đoàn phải nghe lệnh của chính ủy; Tiểu Đoàn trưởng, Đại Đội trưởng phải tuân theo lời của chính trị viên... Đó là một nghịch lý mang tính hài hước mà không có một quân đội văn minh nào trên thế giới có thể chấp nhận. Nhưng oái ăm thay cái "nghịch lý mang tính hài hước" đó vẫn tồn tại đối với QĐNDVN trong 70 năm nay!

Ngày 20-7-2005, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa IX ban hành Nghị quyết số 51-NQ/TW “Về việc tiếp tục hoàn thiện cơ chế lãnh đạo của Đảng, thực hiện chế độ một người chỉ huy gắn với thực hiện chế độ chính ủy, chính trị viên trong Quân đội nhân dân Việt Nam” để khẳng định lại sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với quân đội. Quan hệ giữa chính ủy, chính trị viên với người chỉ huy là quan hệ phối hợp công tác, khác trước đây là quan hệ chỉ huy, phục tùng. Chính ủy, Chính trị viên chịu trách nhiệm trước Đảng và cấp trên về mọi mặt công tác đảng và quân sự, được quyền "quyết định tối hậu".

Qua nghị quyết này các cấp chỉ huy quân đội từ bộ Bộ Trưởng Quốc Phòng cho đến cấp nhỏ nhất là Tiểu Đội trưởng chỉ là những con bù nhìn trước đảng.

Là một quân nhân, quý vị có thấy đó là một sự kềm kẹp không? Sự kềm kẹp này đúng hay sai đối với trách nhiệm của quân đội trong một quốc gia? Mục đích của sự kềm kẹp là gì? Tại sao QĐNDVN phải bị đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của đảng? Nếu như thế thì nhân dân, quốc hội, chính phủ ở đâu và là gì đối với quân đội? QĐND hiện nay là quân đội của nước Việt Nam hay là quân đội riêng của đảng cộng sản Việt Nam? Trong trường hợp đảng vì lợi ích của cá nhân, của phe nhóm đi ngược lại quyền lợi của tổ quốc của nhân dân như trong hoàn cảnh của nước ta hiện nay thì quý vị nghĩ như thế nào? Và sẽ làm gì?

Quân đội có thể có bao nhiêu tổ quốc? Có thể có bao nhiêu dân tộc? Và có thể có bao nhiêu đảng phái?

Tôi tin rằng trong thâm tâm của quý vị đã thấy rõ vấn đề và mong rằng vào một ngày đẹp trời nào đó quý vị sẽ trả lời nhưng câu hỏi thô thiển trên trước quốc dân đồng bào Việt Nam bằng hành động sáng suốt của mình.

Trân trọng kính chào.

Lê Dủ Chân
danlambaovn.blogspot.com

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam PhungQuangThanh-Cho%CC%81%2BBa%CC%86%CC%81c%2BKinh-babui-danlambao

mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Pqt
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam   mien - Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Trở về miền ký ức : Một bài viết về người lính VNCH
» Tài liệu quân dân VNCH cương quyết chống TC xâm lược Hoàng Sa năm 1974
» TRẦN CAO LĨNH - NHIẾP ẢNH GIA TIÊN PHONG CỦA MIỀN NAM VIỆT NAM
» Ngôn ngữ Lính tráng - Truyện Người Lính VNCH
» Tháng 7, tháng của những ước mơ.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Nhận Định, Phản Biện-
Chuyển đến