Tiêu đề: MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? Thơ Chu Tất Tiến Wed Apr 10, 2013 6:20 pm
. MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? (1)
Cứ đến tháng Tư, lại nghe tíêng thét gào Tiếng phẫn nộ của muôn ngàn dũng sĩ Đã tuẫn tiết cho quê huơng kỳ vỹ Giòng máu tuôn trên khắp nẻo quê huơng Thân một nơi, đầu một nẻo, đoạn truờng Súng gẫy, gươm cong, ngựa da còn bọc Lá cờ kia một thời ngang dọc Đã lắt lay trên trận địa mênh mông Giờ nơi đâu, hồn đang hiện trên không? Hay ở lại chốn rau chôn, rốn cắt? Làm những ngọn lửa không bao giờ tắt Bảo vệ đất đai Tiên Tổ truyền đời Mày bảo tao quên sao? Cả trăm ngàn anh em giờ vất vưởng chợ đời Thân dị dạng, tay què, chân gẫy Thằng Trương gàn, chuyên viên súng máy Vẫn cuời vang bên lằn đạn oang oang Giờ lắt lay, khàn giọng với cây đàn Hát phố chợ : Xuân này con không về nghe, mẹ! Thằng Tùng đen, một thời oai vệ Súng bên hông, lựu đạn quanh nguời Nay âm thầm với cặp mắt không ngươi Tay rờ rẫm, cây gậy còng, chậm chạp Mày còn nhớ thằng Vân nói lắp? Nhưng hiên ngang, sinh tử nhẹ tênh Bao lần xung phong, nó vẫn phóng một mình Trước thuợng cấp, Đại Bàng ngơ ngác Nay nó run run, đan rổ rá cho nguời Một tay, một chân, nó để lại trận địa rồi Thân còm cõi, khô như cành củi mục Nếu mày gặp, nhất định mày bật khóc Vì bạn hiền, nay lơ láo, lao đao.. Còn bao thằng học khóa mình, ra sao? Tên cụt, thằng què, bụng vài vết đạn Có thằng, tháng Tư Đen, chân vừa cụt tới háng Bị đuổi ra khỏi bệnh viện, lặc lè Máu tuôn trào, ngã sấp, bên hè Giờ ngơ ngác trong nhà thương tâm trí Mày bảo tao quên sao? Khi anh em ta sống trong đời kỳ thị Vẫn có bao thằng áo gấm xênh xang Hãnh diện comlê, ca vát về làng Khoe nhà cửa, khoe xe, khoe bằng cấp Chúng cứ lờ đi, không dám cúi nguời thấp Nhìn bạn ta, nằm duới đất, tan hoang Thôi, mày ơi, nói nữa, lệ hai hàng Lại tuôn chẩy nghẹn ngào như suối Tao chỉ mong mày, dù một gói cơm dấm dúi Gửi anh em, xin lỗi, chúng tao hèn Đã chạy thật nhanh, khi tắt lửa, tối đèn Bạn què bỏ lại, bạn sang thì níu áo Thôi, tao lại nghẹn, Lại buồn ngây, lảo đảo Tao ngừng đây, Cho tao tạ lỗi các bạn hiền Cho tao giơ tay chào ngày tưởng niệm Tháng Tư Đen Chào tất cả, với trái tim tan nát...
Chu Tất Tiến
MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? (2)
Tao đã nói một lần, mày không nhớ? Trái tim tao hình một giọt lệ sao? Lệ trăm năm cuả đất nuớc thuơng đau Bao đời nay, không hạnh phúc đón chào Chỉ bất hạnh vỗ trong tim không nghỉ Hết Tầu, Nhật, đến Thực Dân quỷ mị Lại Cộng Nô bạo lực thét gào Từ Ông, Bà, Cha, Mẹ đến Mày, Tao Cùng khốn khổ "đầu thai lầm thế kỷ" Những lý thuyết, những danh từ hoa mỹ Nặn chúng ta thành lũ khỉ muá may Anh bỏ bom em, bạn nhốt bạn, tù đầy Kẽm gai, súng đạn nhiều hơn hoa quả Rồi đến lúc, mỗi nguời mỗi ngả Chúng ta đi, thất thểu, lưu phuơng Sang nuớc nguời, tuởng đến Thiên Đuờng Mong đoàn kết, trống giong, cờ mở Ngày nào đó, về quê huơng rực rỡ Bầy lại ban thờ, ruớc các cụ vui Xuân Nhưng, mày ơi! Nuớc mắt lại một lần Rơi buồn bã trên đất nguời, mệt mỏi Anh em ta, ngỡ thuơng nhau vòi vọi Ngỡ ôm vai, nâng đỡ, dắt nhau đi Nào ngờ đâu, tình chiến hữu suy vi Tình bạn đã chết dần theo năm tháng Bạn bè đâm lưng nhau, mạnh hơn súng đạn Buơi móc nhau, sợi tóc chẻ làm tư Thiếu Phụ Nam Xuơng, thuở ấy hiền từ Nay đang góp một phần khơi cuộc chiến Chàng dũng sĩ, thuở nào, còn binh biến Hiên ngang xông lên, cứu bạn, giải vây Giờ cung tay, muốn hại cả Cô, Thầy Quên lễ nghiã, Tổ Tiên ta gầy dựng Vậy còn đâu? Còn đâu tuơng lai mơ tuởng? Lũ chúng ta vui huởng thanh bình Chốn quê nhà, rạng rỡ ánh bình minh Trên đất nuớc, sáo diều nghe vi vút? Mày đã hiểu tại sao tao hay khóc? Sao tim tao là hình giọt lệ rơi? Vì tao không quên, tình chiến hữu rạng ngời Điếu thuốc lá chia nhau, không nói Ly cà phê, buổi sáng mờ suơng khói Nhưng tình thân nặng chĩu trong tim Tao với Mày, tuy không đốt huơng trầm Mà tự nhủ sẽ chết thay cho bạn... Giờ đây, khi không còn tiếng đạn Lại tiếng dao, trầm đục, bàng hoàng... Mày bảo sao? Lỡ một kiếp hiên ngang? Lỡ mạng số quê huơng ta khốn khổ? Đã Hoàng Sa,Truờng Sa nộp cho quân man rợ Lại Thái Hà, đất Mẹ đau thuơng? Thôi, can truờng này, xin đuợc gửi quê huơng Giọt nuớc mắt nhạt nhoà Như máu...
Chu tất Tiến
.
vietngo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Mày bảo tao hay tao bảo mày! Fri Apr 12, 2013 2:43 pm
Mày bảo tao hay tao bảo mày!
Mày bảo tao về xây dựng quê Vi sa chiếu khán đếch có cần Mày nói mẹ hiền dang tay rộng Đón chờ mấy đứa sống tha phương
Mày bảo mày thương đất nước tao Khúc dồi ngàn dặm khó tách nhau Mày thấy đồng tiền tao trong túi Mày bảo về xây mẹ Việt nam
Mày bảo hoà giải với tụi tao Lủ mày đều nói giống như nhau Mày bảo quê hương giờ thay đổi Mày bắt kỳ râu làm cò mồi
Mày bảo nhân dân ủng hộ mày nói hoài nói quỉ lại nói nhây Mày nói hàm răng mày không hé Chẳng biết tiếng anh để giựt le
Mày bảo chủ tịch nước là mày Một bầy cán ngố bị chửi lây Mày bảo mày thay dân nước Việt Sao gặp đồng hương trốn cong đuôi
Mày bảo mày thích nước Hoa kỳ Mày nói hữu nghị đẹp quá đi Mày mong thằng Mỹ dang tay giúp Trường học và huấn luyện chúng bây
Mày bảo với tao quên hận thù Mày bảo đất nước đẹp nghìn thu Mày bảo đảng lo đất nước Mày bảo cùng nhau xây dựng quê
Mày nói luyên thuyên như cú mèo Cu cu cú cú mặt nhăn nheo Nói như Hồ tặc năm xưa đó Tao nói mày nghe rỏ hay không?
Bây giờ tao bảo lủ chúng mày Quê hương xây dựng bổn phận mày Còn tao lưu vong vì lủ chó Chó còn chuyện xây dựng còn xa
Vi sa chỉ có ba chục đồng Cần gì mày phải miễn với không Mẹ hiền đang dang bàn tay rộng Mẹ hiền mày nói sống ở đâu?
Tha phương tao hổng phải ngu lâu Đâu dể cho mày lừa bịp đâu Mẹ hiền Việt nam hay đảng chó Mạo danh tự nhận Mẹ Việt nam
Tao hỏi mày thương tổ quốc sao Hà cớ lủ bây liếm háng Tàu Tao hỏi mày thương dân thương nước Hà cớ dân tình rên xiết bao
Tao hỏi mày... không biết tiếng Anh Có phải lủ mày lủ súc sanh Văn chương văn hoá không cần thiết Chỉ cần biết cúi liếm máu tanh
Tao hỏi mày vài chuyện lòng vòng Việt kiều miên Thái hay Hồng kông Có cần chiếu khán hay không hã Hay chỉ miễn cho xứ cờ hoa
Hoà hợp hoà giải nghĩa làm sao Nhân dân khiếu kiện ngủ đầy rào Lủ bây hoà giải còn chưa được Đừng mơ hoà giải với tụi tao
Tao hỏi tại sao mày chống Mỹ Mà mày lại sang Mỹ lòn trôn Tốn tiền tốn của bay sang Mỹ Mày trốn suốt ngày trong cầu tiêu
Tao bảo mày đừng diễn trò điêu Lừa dân bịp nước xứ tiêu điều Làm sao tao quên được thù hận Lủ chó chúng mày giết dân tao
Dân chủ dân tao đói thét gào Tự do hạnh phúc giửa nhà lao Luật sư Cha Thầy mày bắt ráo Lủ chó chúng này nói làm sao
Tao bảo với mày nhé thằng ngu Lủ chó chúng mày thứ cộng ngu Mặt đù óc chó răng vẹm vẩu Mở mồm ra nói là thấy ngu
Thôi thì mong mày sớm đi tu Như thằng Cha chó nó đang tu Đại nam quốc tự ngồi trơ trẻn Nực cười cộng sản cũng biết tu
Tổ bà cái giống vẹm nó ngu Chửi hoài mà sao chúng vẫn đù Tao bảo chúng mày ngưng bố láo Không thì mai mốt khóc chổng khu! Nhạc Phi
vietngo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? Thơ Chu Tất Tiến Wed Nov 19, 2014 2:38 pm
NỖI NHỤC BÁN NƯỚC!
Thơ Chu Tất Tiến
Có những mối nhục dùng gươm mà rửa Có những thương đau rồi sẽ mờ phai Có những cắt chia, mai mốt nối dài Có những phẫn nộ, tương lai sẽ tỏa Nhưng có mối nhục không có thể nào rửa Nhục ngàn đời, trăm thế kỷ không quên Nhục với giang sơn, đất nước, tổ tiên NHỤC BÁN NƯỚC, nhục tặng dâng đất Mẹ Vì tấc đất quê hương là thịt da, máu lệ Của triệu người ngã xuống, bồi lên Từ đời này qua đời khác triền miên Gươm gẫy, súng mòn, thương, đao ngập máu Tiếng hét vang trời, lửa, bom xuyên thấu Từng tâm hồn vỡ nát tan hoang Từng chị, từng anh, gục ngã bên đàng Em thơ khóc trần truồng, không ai dỗ Núm vú đỏ au, đạn bay lỗ chỗ Sữa chảy hòa với máu mẹ yêu Quần áo cứng khô, phơ phất sương chiều Cánh tay ấy, rời xa thân thể Chân gẫy, tim què, hồn hoang, ruột xẻ Chết giữa rừng, giữa chợ, góc biên cương Trong hoang sâu, núi thẳm, cuối đường Những thân xác chồng lên nhau như núi Đang dũng sĩ, bỗng giật mình, ngã chúi Đang má hồng, bỗng lặng lẽ hồn bay Đang dân Việt, bỗng dẫm đạp, phơi thây Hồn tử sĩ chập chờn nơi chiến địa
Vì đâu? Vì ai? Vì mũi dao đâm xỉa? Không! Không! Không! Vì CHỦ NGHĨA BÁ QUYỀN! Vì tham vọng bành trướng triền miên Hết đời này, đời nọ, Bắc Phương gây hấn Dù bao lần đuổi Nguyên, Mông, Tư Hãn Diệt quân Thanh, quân Hán chạy dài Toa Đô chui ống đồng sợ tên bắn bên tai Liễu Thăng rớt đầu, Ải Chi Lăng còn đó Lê Lợi, Quang Trung, ngựa hồng tung vó Đánh Mãn Thanh tan xác biên cương Hưng Đạo chỉ tay, giặc chết đầy đường Trần Quốc Toản bóp cam thề phục hận Dân Việt rạng danh, cờ vàng lẫm lẫm Bao đời xưa, Trưng Triệu huy hoàng… Vậy mà giờ đây, lại bán rẻ giang san Ký giấy dâng đất, nhượng biển vàng cho giặc!
Tổ Tiên ơi! Sao đã có phường Trần Ích Tắc? Còn thêm Phạm Văn Đồng, nhục nhã hàng Tầu? Còn những Tổng Bí Thư, Chủ Tịch theo nhau Ngậm miệng, cúi đầu, “Thưa, đại ca, vâng, dạ.. Ngài cứ lấy đi, Hoàng Sa ư? Vâng ạ! Còn Trường Sa? Xin trịnh trọng dâng Ngài Miễn sao cho chúng tôi, êm ả cai trị hoài Đè đầu, cưỡi cổ dân mình, suốt đời suốt kiếp Bọn chúng có biểu tình, vâng, tôi xin dẹp tiếp! Sẽ bắt bỏ tù, cái lũ ngu dân! Thác Bản Giốc ư? Vâng, đã tình nguyện hiến dâng Nam Quan đó, đã vào tay Ngài rồi ạ! Ngàn cây số đường rừng, có chi là lạ! Chỉ có chim kêu, vượn hót hoang đường Mặc cho chúng la hò, khóc lóc, xuống đường Đổi căn cước, chúng thành dân Tầu hết ạ!”
Trời ơi! Trời! Nước mắt đâu lã chã? Máu ở đâu bỗng dàn dụa trái tim? Muốn hét lên cho vỡ không khí im lìm Cho toang cả hai vầng Nhật, Nguyệt Cho đất trời tung ra, tự diệt Cho lưỡi gươm tung xác quân thù Cả ngoại thù và kẻ nội thù Thù người Việt mà mang voi dầy mả tổ! Chỉ vì lợi quyền mà không còn xấu hổ Cam tâm mang chữ “NHỤC” đến muôn đời!
Người Việt ơi! Mau đứng dậy đi thôi! Mau chứng tỏ máu hùng anh chưa mất Là cháu con của tổ tiên bất khuất Là con dân nước Việt oai hùng Hãy cùng nhau đuổi kẻ thù chung Mài gươm bén, xuống đường, diệt bạo Bạo quyền, Bá quyền, đều là cường đạo! Phải đuổi đi cho dân Việt an lành! Phải xóa đi chữ “NHỤC” trong sử xanh! Chặt đầu bọn Toa Đô - Trần Ích Tắc cùng lũ khuyển hung Lấy lại danh dự người Việt Nam anh dũng! Bạn bè ơi! Anh chị ơi! Bắc Trung Nam mình cùng chung nòi giống Cùng hân hoan với lịch sử soi chung Hãy nắm tay nhau, dẹp chủ nghĩa Cộng nô Để Mẹ Việt Nam mỉm cười với lũ con chung thủy!
Chu Tất Tiến
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? Thơ Chu Tất Tiến Fri Apr 24, 2015 12:15 am
MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? (Bài thứ 5)
Mày bảo tao quên sao? Ngày Quốc Hận năm nào…
Máu dũng sĩ đỏ loang trận chiến Cây tả tơi nâng gót hồn thiêng Cung, tên vỗ giấc triền miên Lá cờ đẫm máu đổ nghiêng mịt mờ Thân ngựa chiến tả tơi nứt vỡ Nghe trong tim nức nở từng cơn Mưa rơi giọt lệ oán hờn Chiến bào nghe tiếng gió vờn thịt da Mặt trời đổ ráng pha tê tái Chim gục đầu hát mãi điệu ma Tự đâu nghe trẻ khóc òa Mẹ ơi! Cha đã nhạt nhòa thiên thu…
Mày bảo tao quên sao? Tháng Tư đó, năm nào…
Đường Quảng Trị ào ào gió tới Đạn bay tung cầy xới đất nông Núi đâu bỗng chốc đỏ hồng Khốn quân Bắc đốt lửa nồng giết dân Này em bé tần ngần núm vú Này sữa loang máu tụ áo tung Tóc đen thiếu nữ bùng nhùng Óc thơ trắng xóa mịt mùng quê tôi Thân trinh đã dứt mất rồi. Biệt Cha, giã Mẹ, con thôi làm người…
Mày bảo tao quên sao? Những trận đánh oai hùng sử sách.
Quân Miền Nam lừng danh Sư Tử Từng ghi vào chiến sử kinh thiên Núi rừng chiến thuật Bốn Miền Chân hùm, tay báo, đạp triền cỏ mây Đại bàng vụt cất cánh bay Hỏa lôi tung nổ, tan thây quân thù Trên vụng biển, mặc bầy mưa lũ Vẫn đạp trên sóng dữ mà bơi Nghe theo tiếng Tổ Quốc mời Dù tan xương thịt vẫn cười với sông Khi nước gọi, hy sinh mạng sống Khi biển kêu, vội ngóng lên đường Mưa sầu, bão nổi mười phương Vực sâu, núi thẳm, trùng dương chập chùng.
Nhưng, Một sớm, Đồng Minh phản bội! Bán quê ta, mưu đổi thị trường Sa cơ, thất thế giữa đường Nào ai bại trận trước phường ngu si? Dù danh tướng, trăm ngàn chiến sĩ Cũng gục đầu nuốt lệ buông tay Súng gươm gẫy nát chất đầy Cọp gầm cũng chịu môt bầy cáo gian…
Hò ơ! Sa trường, gục mặt, cúi đầu Ngàn năm uất hận, giọt sầu mênh mang…
Chu Tất Tiến
Sponsored content
Tiêu đề: Re: MÀY BẢO TAO QUÊN SAO? Thơ Chu Tất Tiến