Tiêu đề: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Feb 17, 2013 3:36 am
VẪN THẤY HỒ NHƯ ...
Lâu lắm em qua chỉ một lần Lá rơi ngoài ngõ ngập đầy sân Trang thư ngày cũ giờ yên phận Mãi rồi thôi nhắc chuyện xa xăm.
Chẳng phải mùa thu đã trở về Ai bày hồng cốm chuyện phu thê Sang xuân em có thay màu áo ? Hay để mình anh vẫn nghĩ về ?
Nắng vẫn ngoài hiên nắng vẫn trong Ngày lên chiều xuống dòng theo dòng Mai kia em có về sông rộng Mới hiểu đời sao những quán không !
Lắm lúc mà như cũng bất ngờ Vô tình ai nhắc chuyện bâng quơ Khi không bỗng thấy hồ như tựa Nhỏ xuống đời nhau một ý thơ ...
PHÙNG QUÂN Hàng Gió 2013
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Feb 23, 2014 9:48 am
KHÉP MỘT VẦNG TRĂNG
Em biết ta dường không bao nhiêu Duyên kia qua lại cũng không nhiều Mà khi khép lại trang thư ấy Cây buồn hay tại gió liêu xiêu?
Ta chắc em buồn hơn hôm qua Thì thầm trong gió những lời xa Chẳng phải riêng ai hình bóng lạ Nói cười thôi cũng chuyện phôi pha
Ta biết em không vui hôm nay Uổng bao nhan sắc mấy thu gầy Bao đêm thao thức như lòng vẫn Một sớm mai về theo lá bay!
Không biết em còn mơ hoa cau Vàng tươi như giấc mộng ban đầu Ngày sau có giở trang thư ấy Một chút quà thôi để nhớ nhau.
PHÙNG QUÂN Hàng Gió Tháng Giêng 2014
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Fri Feb 28, 2014 3:58 pm
.
TRẢ LẠI THOÁNG MÂY BAY
Anh trả lại em thành phố này Mai về gác núi cuộn sầu mây Chênh vênh bóng nguyệt hồn anh thức Vẫn một dòng tâm mây trắng bay
Anh trả lại em lời nói này Chút tình đon đả một đêm say Cuồng quay quán rượu môi em ngọt Em bảo hồi sinh những tháng ngày
Em bảo rằng anh chớ nói đùa Sợ làm áo mỏng lạnh đêm mưa Xôn xao em mắt sầu cô quạnh Ngại phút trao tình khơi vết xưa
Thôi thế thì thôi chẳng gắng chờ Mai về gác núi tụng kinh thơ Bên khung nguyệt lạnh vò trang giấy Có thật dòng tâm đã hững hờ ?
PHÙNG QUÂN
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Thu Apr 17, 2014 9:52 am
GÓP NHẶT - Thơ Phùng Quân
KIM CHỈ ĐỜI NHAU
Không đến bên nhau tự thuở đầu Thôi thì kim chỉ mảnh đời sau Chắp thêm mụn vá thời gian lại Kết hạt sương mai đã điểm màu.
PHÙNG QUÂN Hàng Gió 2014
THỂ NÀO CŨNG MỘT LẦN...
Rồi thể nào cũng có một lần Em đến bên anh ngồi nghe anh kể Chuyện hôm nay, chuyện hôm qua và chuyện ngày mai Rồi cả chuyện tương lai thật dài
Như những đường chỉ tay tơ rối Mặc dù anh không phải là một người thày bói Nhưng xin em cũng đừng cười Bởi vì anh vẫn có thể nói cho em nghe thế nào về ngày mai
Bằng đôi tay, bằng đôi mắt, bằng miệng cười Bằng giọng nói đều đều ru đôi mi em ngủ Và lúc nãy khi đưa em về qua con đường cũ Có chút bóng tối bên ngoài Nhưng lòng anh rối bời không nguôi ngoai.
Rồi thể nào cũng có một lần Anh nói cho em nghe thế nào về ngày mai Bằng những suy nghĩ đưa anh vào cuộc đời Có tiếng em cười sao quá hồn nhiên.
QUA ĐI THỜI BÃO NỔI
Hôm nay trời nhiều mây Cơn giông chừng lại tới Xưa bao lần em dỗi Mơ nắng quái bên người
Hôm nay trời nhiều mây Cần đâu anh thả khói Chắc gì em lại tới Bóng nhạn vắng sau đồi
Hôm nay trời nhiều mây Vô tình em nhiều nỗi Mưa mau dù có vội Sông nước một dòng trôi
Hôm nay trời nhiều mây Tình ta đâu còn mới Sau lưng thời bão nổi Cuống quít hạt mưa rời
Mai kia trời nhiều mây Có khi lòng chợt tối Cố nghe lời anh nói Sông nước một dòng thôi...
ĐÊM BA MƯƠI
Một thoáng hôm nào đêm ba mươi Đưa em qua phố chợ đông người Vui chân anh hát lời ru nhỏ Nghe trầm hương thoảng giấc đôi mươi.
LẶNG LẼ
Một ngày tựa cửa chờ nhau Trông ra ngoài dậu một màu tuyết pha Tuyết buồn dáng tựa mưa sa Tường đông khép mở thế mà mùa xuân
TỊNH
Sáng ra chào tiếng lạ Nào ai dưới hiên nhà Hồn nhiên vài chiếc lá Vàng phai hàng dậu xa
ƯỚC HẸN ĐẦU NON
Sớm ra ngồi đỉnh núi Mây trắng ngang lưng trời Trăm năm dù có vội Sông nước một dòng trôi
QUẨN QUANH
Hôm nay trời nhiều mây Trang kinh quên một ngày Buồn vui chuyện nhân thế Mây nhiều... sao ô hay?!!!
TIỄN ĐƯA
Điềm nhiên tự cổ em ngồi Thinh không đành đoạn luân hồi anh mang Dụi tay ngơ ngác ngỡ ngàng Vút trăm năm cũ trễ tràng tuổi xuân Thôi trăm năm lạ cũng gần
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sat May 31, 2014 8:52 am
.
ĐỌC LẠI ĐÔI VẦN THƠ "DƯỚI LÁ"
- Phùng Quân
ĐỌC LẠI Đôi vần Thơ trong Tuyển Tập DƯỚI LÁ
“Mùa thu trở về đi dưới lá góp nhặt lại những vần thơ rơi rụng suốt bốn mùa qua. Mỗi bài thơ là một chiếc lá, những chiếc lá xanh màu mạ non của mùa xuân vừa qua, hay những chiếc lá đã úa vàng của mùa thu đang về. Mỗi ý thơ là một bông hoa, tất cả đan kết lại thành một vườn hoa, khu vườn ý nghĩ.
Mùa thu đi dưới lá ta hãy giở lại từng trang thơ, ta hãy đọc lại từng hương thơ nhưng chớ nên đọc thật to, vì hương thơ chính là hơi thở nhẹ nhàng. Thơ chính là những ẩn khuất thầm kín nhất, và thơ cũng chính là những gì bộc lộ mãnh liệt nhất, thơ không chỉ được nhìn ngắm đơn giản như những hoa quả khéo bày trong bức tranh tĩnh vật, bởi vì thơ còn là hơi thở gần gũi với cuộc sống. Trở lại khu vườn thơ không phải chỉ là cơ hội để ta khơi đào những kỷ niệm đã qua, quay lại khu vườn thơ còn chính là để nhìn ngắm lại khuôn mặt mình, rồi những khuôn mặt thân quen...''
Đấy là những lời mở đầu của Phùng Quân trong phần Bạt giới thiệu tuyển tập thơ DƯỚI LÁ, do Tin Việt Nam ấn hành tại Đông Kinh mùa thu 1972. Tuyển tập bao gồm 18 tên tác giả, trải dài trên khoảng 60 bài thơ, đã lần lượt được đăng trên bán nguyệt san Tin Việt Nam trong những năm 1971-1972.
Có những bài thơ thật dài như suy nghĩ Có những câu thơ thật ngắn như tiếng cười Ta cười vang giữa dòng đời Tan vào dòng suối tiễn người bên sông.
Mà thật, khi đọc lại những bài thơ trong tuyển tập DƯỚI LÁ, quả là có những bài thơ thật ngắn, ngắn như áng chừng không thể ngắn hơn, và lạ kỳ là những cảm giác rơi rớt lại đằng sau, lẩn khuất trong lòng người yêu thơ thì chẳng ngắn như tiếng cười mà lãng đãng mênh mang như muốn khởi đầu cho những suy nghĩ dài sau. Bài thơ “Rối” của Phạm Thế Định là một thí dụ điển hình:
Có thật nhiều con cua Bò trên những suy nghĩ Có cả trăm thứ mùa Rơi trên cơn mộng mị
Không hiểu sao tôi vẫn thích đọc những bài thơ thật ngắn, lý do chẳng phải những bài thơ thật ngắn ấy dễ đọc, dễ nhớ mà hình như ở đó mới chính là những morceaux bất chợt đúng nghĩa của tâm hồn: chợt đến, chợt đi, chợt ẩn, chợt hiện như một thứ trò chơi cút bắt, mà chỉ có thi nhân với cánh tay dài diệu ảo, với đôi mắt nhìn xuyên mấy cõi, mới có thể chộp bắt, ghìm giữ mà không làm hư hỏng đến hình hài. Chẳng thế mà những bài Haiku trong toàn bộ thế giới thi ca Nhật Bản đã lại chẳng phải là những bài thơ dài? Mà đôi khi chỉ là một tiếng thét giữa thinh không đại ngộ, một giọt mưa nặng hạt đầu mùa, “Độp” trên mái tôn đầu ngõ, hay chỉ là một tiếng “Tõm” của chú nhái bén, vụt ẩn mình trong ao thu một đêm trăng.
Hơn 60 bài thơ trên mười khuôn mặt cùng góp tiếng, trong một khoảng thời gian không quá dài, của những tâm hồn cùng chung lứa tuổi đôi mươi, thì đúng là:
“Thơ chính là người. Đọc một bài thơ chính là ta đã bước vào tâm hồn của một người, có thể chúng ta sẽ tìm thấy ở đó những khuôn mặt hiện rõ, hay có thể chúng ta sẽ không tìm thấy ở đó một điều nào hết. Bởi vì thơ còn là những khúc mắc, những gì không thể giãi bầy cũng chính là thơ. Thơ không phải chỉ được hiểu đơn thuần từ cái nhìn về tình yêu, về một cuộc tình đã chết, hay một cuộc tình mới độ thăng hoa. Người ta đã dùng thơ để ca tụng những cuộc tình mới lớn, cũng như người ta đã dùng thơ để chở sang bên sông những cuộc tình tan vỡ. Thơ không chỉ là huyền thoại, thơ còn là một thực tại xoay tròn trong ý nghĩ. Thơ có thể là một mẩu bánh mì, điếu thuốc lá, hạt gạo trong phòng ăn, thơ còn chính là sự ứng cảm từ những đồ vật lẩn khuất chung quanh.”
Thơ luôn cần một sự khám phá, không còn khám phá mới lạ nữa sẽ chẳng còn là thơ. Có lẽ đó cũng chính là những nét độc đáo trong thơ Lan Hương, có một chút gì ngỗ nghịch, bất cần đời nhưng dường như đằng sau cái sân khấu trình diễn ấy, vẫn là một hậu trường đam mê, bồng bột và chí tình. Tôi mời các bạn cùng đọc lại bài thơ “Một ngày” của Lan Hương sau đây:
Buổi sáng dụi mắt điểm tâm bằng tiếng reo đồng hồ báo thức, một ngày vụt qua trên nhan sắc lặng nghe hai mươi bốn giờ mười hai giờ bẻ lại cổ áo đi vào lớp học, mười hai giờ rong chơi, ăn ngủ, đi về, thương nhớ. thời gian qua âm thầm như thói quen như hơi thở. một ngày, hai ngày, ba ngày ... khoảng chân không khép xuống đời vời vợi chiếu chăn.
Buổi trưa đếm từng hạt gạo trong phòng ăn, nghe con chim hót theo tiếng đàn trong ánh nắng. xem ông thầy qua lại đấu hót trên bảng đen. gió nào để mây đi lang thang trong lớp học
Buổi chiều ngồi chải tóc, bầu trời hình khung vuông, mây đi về đơn độc, hoàng hôn như bình thường
Buổi tối ngồi học bài một mình, mặt trời trong lò sưởi một mình, người ca sĩ hát trong tape nhạc một mình, ôi quê hương, ôi quê hương rất một mình. ban đêm nằm ngủ trên mặt kính đồng hồ báo thức một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn năm ngày.
Có những vần thơ còn mang đậm nét khí khái hiên ngang của một thuở Ta, tráng sĩ hề, gặp thời loạn lạc, của kẻ nặng nợ trên vai một mối tình, mà khi muốn gửi gắm lại đôi lời từ biệt đến người yêu, thì mang mang như tâm sự của Kinh Kha một kẻ sang Tần. Bản chất của thi nhân là những kẻ sống với lý tưởng, hay nói một cách khác hơn chính thi nhân đã lý tưởng hóa cuộc đời. Thất vọng, vỡ mộng hay vấp ngã chẳng qua chỉ là những chất liệu cần thiết nuôi sống cho những ước vọng kiếm tìm. Bởi thế những kẻ thích sống một cuộc sống vật chất, ham chuộng thực tế, sẽ khó là một thi nhân. Có lẽ nào một gã lái buôn trong buổi chợ chiều lại là một thi sĩ bao giờ? Chúng ta hãy cùng bước vào vườn thơ của Trịnh Khanh:
Ngọn cỏ gió đùa bay mùa thu Hai tay ôm kín mộng thay mùa Tóc em gió lộng về phương Bắc Một nụ cười thôi đủ ước mơ
Mênh mang tóc dựng chân mày xếch Gươm đã mài lâu bén lưỡi chờ Tiếng sáo sang sông buồn quá lắm Rượu cay sao đắng lưỡi thờ ơ
Cất tiếng cười vang vang dòng sông Chỉ gươm chia cắt dòng đôi dòng Mai sau trăng lặn về bên ấy Ngủ kỹ dùm ta đôi mắt trong
Một nửa đời ôm trời phiêu bạt Đắng cay này đã trải gần muôn Mà lúc chia tay còn bịn rịn Ngàn câu khí khái chẳng che buồn.
Thơ như một ký ức dễ dàng cho những ghi khắc rung động đầu đời. Ở đấy, khung trời thơ hãy còn nguyên vẹn một màu xanh, cho dù ai sáng nay thức dậy nhìn về nơi cố quận, ngàn dâu vẫn xanh ngắt một màu. Xin mời các bạn hãy cùng ghé vào một trang thơ “Răng chừ bé thương...” còn thơm mùi “mực tím” của LVT:
Bên ni là thương, Bên nớ là thương, Bé ơi có nắng vàng vương xóm mình Chim lên tiếng gọi bình minh Sớm xưa, bé dậy làm thinh học bài Vu vơ, bé nghĩ... một mai...! Thẹn cười, tím cả áo dài ngày xưa...
Nhưng thơ không phải lúc nào cũng bình yên, đầy hứa hẹn như những đợt nắng ban mai. Bởi vì tình yêu không phải đôi khi, mà hầu như lúc nào cũng lẫn lộn giữa nụ cười và nước mắt, là những rối bời quay quắt, là những si mê rồ dại chết người. Chênh vênh trên lằn biên giới đó, một phút tỉnh ra để thấy xung quanh vẫn toàn là những dấu hỏi: ta vội vã hỏi người, ta quay lại hỏi mình. Rồi chính ta lại tự trả lời cho những điều không thể hỏi. Hãy thử đọc lại bài thơ “Bởi vì...” của Thụy Lôi:
Bởi vì tâm hồn em sao lắm ngã tư Nên anh muốn hỏi thăm em về những ngọn đèn cuối phố Nên anh muốn hỏi thăm em về những ngọn đèn xanh đèn đỏ trong tâm hồn em Hay cả ngọn đèn vàng bỡ ngỡ
Bởi vì những hạt bụi tình yêu Có đôi lần làm anh thêm sáng tỏ Con đường một chiều dẫn đến tâm hồn em Con đường một chiều nhưng lại rất không quen
Bởi vì tâm hồn anh có những ngã ba Nên anh không thể nào nói cho em nghe Thế nào là đèn xanh đèn đỏ đèn vàng Bởi vì tâm hồn anh có những sân ga Nên em hãy đến với anh Nhưng xin đừng bằng chuyến xe lửa tốc hành buổi sáng.
Có lẽ trong thơ, tình yêu bao giờ và mãi mãi cũng vẫn là mật ngọt. Và hơn bao giờ hết bước vào lứa tuổi đôi mươi, thơ Nguyễn Hương Phượng bên cạnh những e ấp thường tình đã xoải cánh tung bay cho đầy những vỗ về hứa hẹn, chất ngất trong bài “Hương Yêu”:
Tôi thích có em trong buổi chiều Thì thầm em nói những lời yêu Và mong thời gian đừng vội vã Làm tan hình bóng quá yêu kiều
Tôi thích tóc em trong gió bay Đuổi xa những tháng cũng như ngày Và mong thời gian đi chậm lại Để hương tình ấy cất men say
Tôi thích mắt em khi dối gian Niềm thương thuở cũ lớn vô ngàn Tôi mong thời gian đừng đổi mới Và màu mắt ấy ấm hương lan.
Nói đến thơ không thể không nhắc đến những vần thơ lục bát, với cung cách gieo vận truyền thống dễ dãi và hữu tình. Chẳng vậy mà tục ngữ ca dao phần nhiều là lục bát. Cả một thiên truyện Kiều đều là lục bát, mà những bài vè cũng là lục bát. Hẳn nhiên không có một ranh giới phân định đâu là thơ, đâu là vè. Nói một cách khác không dễ tìm gặp được một bài thơ lục bát đúng nghĩa. Mời các bạn cùng đọc lại “Ta ru ta ngủ” của Trần Cơ Lộ:
Mưa dầm ngày tháng lê thê Đường trơn ướt áo em về bến nao Gởi tình theo giấc chiêm bao Vẽ lên giọt nắng thấy màu tên em Ngây thơ em chậm làm duyên Nguồn thơ ta cạn chút phiền ta dâng Đôi mi ảo tưởng lâng lâng Ta ru ta ngủ bằng hình bóng em.
Và để kết thúc cho phần đọc lại Đôi vần THƠ trong Tuyển Tập DƯỚI LÁ, xin mời các bạn cùng một lần ghé lại vườn thơ Nghiên Huy Thân, để cùng thưởng thức và chia xẻ những băn khoăn và thao thức trong một “Chuyến trở về ...” Tác giả có thật sự đã trở về, hay chỉ mơ thấy một chuyến trở về, điều đó có quan trọng hay không sẽ chẳng phải là một điều cần thiết. Tôi chỉ biết cảm thấy một niềm hạnh phúc dâng tràn khi được theo chân tác giả trong “Chuyến trở về...”, thăm lại ngày đó, thời gian chưa xa lắm, mà quay lại ngó chừng tưởng như đã lạc vào một nơi chốn hồng hoang:
dù sao anh cũng trở về nhìn bàn tay em vỗ về trên gần trăm phím trắng và đen nghe tấu khúc quen của ngày xưa gần gũi anh về tìm lại mắt nai em thảng thốt nghe báo tin xa bữa tình cờ ngón út tay em rỏ giọt mi bémol buồn bã dù sao anh cũng trở về tìm lại dư âm ngọt đắng thân quen của nước mắt da vàng và máu ( giữa lòng tay ) chưa trở màu nâu cũ trong ký ức em và hy vọng anh. rồi như ngày xưa anh đến từng đêm trễ tràng nhưng vẫn sớm và ta ngủ muộn màng, thao thức chờ ai chờ nhau chờ sao chờ giấc chờ cái gì đã khuất mà chưa mất trong ta. dù sao anh cũng trở về như một phép lạ khó ngờ cho kẻ đợi chờ nhau mà cũng về bình thường lặng lẽ như người già trở về với cốc trà, tẩu thuốc, viên cortancyl nhức mỏi với căn phòng ẩm mốc buổi chiều mưa (ôi người già và cuộc đi dạo mỗi đêm là thói quen êm đềm hay nhai lại ý niệm thời gian trong đầu bạc bằng hàm răng lung lay còn mấy chiếc) anh về thực bình thường từ một xứ bình yên mà điên cuồng vội vã như hôm qua có ai thoát về từ hố bom An Lộc nếu gặp anh về em đừng khóc mà nhìn kỹ dùm anh bàn tay gương mặt xem giùm anh đã mất chính anh chưa. anh về Việt Nam như một hiện hình của chính bóng ma anh chập chờn đây đó trong hơi thuốc nhỏ đầu ngày của Hoàn trong giọt café khuya của Cửu bóng ma anh trong ký ức mọi người đôi khi khơi sáng bởi hơi-gió-kỷ-niệm lướt qua ánh-nến-hoài-niệm xanh xao anh hiện về với hơi thở ấm dạt dào có thực hong khô nước mắt người yêu người mỗi chiều lang thang đồi vắng gọi nhỏ ơi T. em chết rồi em chết rồi sao gặp được anh kẻ im lìm như đã chết người đêm đêm hát trong mơ ru tim mình hãy ngủ thực êm ru bàn tay mình hãy lạnh để nắm tay anh xa thẳm mịt mùng xa người bây giờ hôn bóng ma anh mỗi sáng đến trường nói với bóng ma anh trên đường ra phố. người bây giờ đi nhổ cỏ lấy tiền cứu trợ từng cọng rồi lẩm nhẩm đếm tên anh người bỗng bơ vơ buồn vì điềm bói xấu trên đóa hoa trâm ổi không thể nào chịu nổi nên anh trở về dù sao em cũng nên cười mặc kệ nếu trên cổ anh có mấy vòng hoa choàng cho người yêu nước.
Nếu nói một cách tham lam thì Thơ là tất cả...
Giới hạn không có trong Thơ, sẽ không ai có quyền thẩm định về Thơ.
Vườn thơ DƯỚI LÁ đã mở rộng cho những tâm hồn tìm đến Thơ, nhưng cũng chính vườn thơ đã khép lại sau lưng những tâm hồn không yêu Thơ...
PHÙNG QUÂN Hàng Gió 2010
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Aug 18, 2014 9:20 pm
.
"Chép" thêm ít bài thơ của PQ...
ƯỚC HẸN ĐẦU NON
Sáng ra ngồi đỉnh núi Mây trắng ngang lưng trời Trăm năm dù có vội Sông nước một dòng trôi.
VÔ ĐỀ THÁNG SÁU
Tháng sáu không mưa mà ướt áo Bên này bên ấy chuyện mưa mau Nắng mưa quên cả ngày sau Thì thôi mưa nắng cũng màu thời gian.
Tháng Sáu 2013
LÀM SAO EM BIẾT
Em bảo Thu nào cũng giống nhau Mới vàng hôm trước, đỏ hôm sau Trời xanh mây trắng bình yên quá Ai biết ngoài kia lắm kẻ sầu?
TỰ TÂM KHÚC
Cũng thấy mai vàng khoe sắc thắm Nên lòng khuây khỏa một đôi câu Cứ ngỡ xuân về quên vãng sự Sao buồn nhược tiểu vẫn theo sau?
Tháng giêng 2014
TRĂNG CÒN XA LẮM
Gác kiếm bên song đã mấy lần Trăng còn xa lắm bỗng thành thân Trăm năm hiu quạnh còn lưu lạc Gửi chút hương thơ để thấy gần.
Tháng Tư 2014
MAI SAU DÙ CÓ BAO GIỜ
Ngọn gió heo may đã trở về Có làm áo mỏng lạnh phòng khuê Xôn xao chi mấy dòng dư lệ Lại một hoàng hôn về trên đê.
Câu chuyện mười năm tưởng đã qua Yêu ma tình ái một thời xa Âm ba thoáng hiện bên hồn bút Để lại bài thơ tình phôi pha.
Chuyện cũ ngày xưa tưởng đã lâu Trăm năm như một thoáng qua cầu Hồ xưa trăng cũ về in dấu Mây nước tìm nhau, mây trắng đâu?
Rồi chuyện ngày sau cũng sẽ qua Mai kia bướm lạc dưới hiên nhà Hồn ai có phải Trang Sinh ấy? Một nụ cười thôi vẫn thiết tha.
PHÙNG QUÂN
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Fri Oct 10, 2014 3:25 pm
.
"Chép" thêm ít bài thơ của PQ...
NHỚ BẠN
Bạn cũ giờ như cánh nhạn xa Đây hiên ngói lạnh lúc trăng tà Hỏi sao mới có sầu thiên cổ! Vợi chút trăm năm một ấm trà.
VỀ ĐÂU ĐÔI MẮT ẤY
Ta giã từ phương Đông Một đêm tháng mười trời mây vần vũ Xếp lại thanh xuân ngày tháng cũ Gói trọn niềm riêng, vội vã lên đường.
Em đến từ trời Nam Bước tạm dung qua bao ngày lênh đênh mưa lũ Chưa gột hết u buồn sau một chuyến ra khơi Bình minh đen gác lại cuối chân trời Trong ánh mắt thấp thoáng niềm tin Còn bàng hoàng cơn mê hấp hối.
Ta gặp em đây tình cờ Chuyến bay đêm lầm lũi Bỏ lại quê hương, em ngậm ngùi. Còn ta… một đêm thu Nương cánh bằng ta tủi. Giã biệt Xứ Mặt Trời phương Đông Tưởng bình yên một cõi! Tần ngần ta hiểu kiếp lưu vong.
Ánh mắt em nhìn ta mù khơi Thoáng hiện u hoài ôi xa xôi Ký ức oan khiên bỗng tìm về trong đêm tối Không gian im lìm lạc lõng những vì sao Ánh mắt em trao, xen kẽ tiếng rì rào Sâu thẳm nhưng âm thầm ta hiểu. Thôi thế từ mai em ơi, Đời mình sẽ không còn Nam chi chờ Việt điểu (*) Tình người Việt Nam tha phương Quê hương mờ xa còn diệu vợi đến bao giờ?
Ta biết rồi mai thôi chia tay Về nơi tuyết trắng bõ bao ngày Nơi đâu cũng vẫn nơi nào ấy Có một dòng sông mây trắng bay.
Hoài niệm Chuyến Bay Đêm Los Angeles - Fort Chaffee Cuối tháng 10, 1975.
(*) Việt điểu sào Nam chi: Chim Việt đậu cành Nam
VĨNH BIỆT ROBIN WILLIAMS
Cho hết nhân gian những tiếng cười Ai cười ta khóc chuyện thường thôi Cười che tiếng khóc không che lệ Cười với nhân gian nửa kiếp người.
12/8/2014
BẤT BÌNH
Yêu em nên ta bất bình! Giận người gió nổi sao làm thinh Ai ơi có hiểu lời trong gió Xoáy lốc trong ta một chữ tình.
CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN
Lỡ chuyến chiều hôm bỗng nhớ người Mãi đùa theo những cánh sao rơi Tưởng rằng có lúc tim ai vỡ Mới ngỡ tim mình cũng vỡ thôi!
Một sớm em nghe gió lạnh lùng Giật mình xao xuyến những ngày không Có cơn gió lạnh lùa qua áo Giục khách si tình trên bến sông.
Biền biệt rồi như bóng nhạn qua Trăm năm chưa khuất bóng quê nhà Mai sau biết có ai còn gặp? Người cũ trên đường tóc điểm hoa.
Thấp thoáng ngoài kia lại lá vàng, Dặn dò thêm kẻo lỡ hành trang: “Mỗi khi gió lạnh, choàng thêm áo Đò chiều sông rộng sóng mênh mang.”
PHÙNG QUÂN
.
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Feb 25, 2015 7:16 pm
TÂM KHÚC
Nhìn cánh hoa đào khoe sắc thắm Sao lòng ngơ ngẩn chuyện đâu đâu Cũng muốn xuân về quên vãng sự Cho buồn nhược tiểu bớt theo sau!
PHÙNG QUÂN Hàng Gió Tết Ất Mùi 2015.
BỐN MƯƠI NĂM NHÌN LẠI
Nhìn chiếc tem thư luống ngậm ngùi Thú vui ngày cũ thuở nào nguôi Tháng Giêng ông cháu còn đang Tết Chỉ tháng Tư sau chạy lấy người.
PHÙNG QUÂN Tháng Giêng 2015.
Thành thật cám ơn anh Tôn Thất Phương và xin phép được dùng lại bức ảnh trong bộ sưu tập tem thư “Ngày Phát Hành Đầu Tiên, chủ đề THÚ VUI NGÀY TẾT”, vừa chia sẻ trên diễn đàn Exryu-ww ngày 1/24/2015, như một thi hứng trong bài thơ Bốn Mươi Năm Nhìn Lại của Phùng Quân.
Ừ THÔI MÀ CŨNG PHẢI
Những hạt tuyết trên cao bỗng dưng về thành phố Giấc mơ xanh hôm xưa đã nay màu cỏ úa Trên cánh đồng cuống rạ những ngày thơ Dấu chân em tuyết xóa Quấn quít những không ngờ Anh dọ dẫm một phương trời vô định Để bây giờ cuối đời ngồi thanh tịnh Nhủ lòng nghe lại chút âm quen Có những điều vẫn nhớ lại quên quên.
Ừ thôi mà… cũng phải! Sẽ chẳng còn chi mà ái ngại Những hạt tuyết trên cao vẫn thường khi trở lại Cánh đồng cuống rạ lúc nương dâu.
PHÙNG QUÂN Hàng Gió 2015.
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon May 04, 2015 10:35 am
.
"Chép" thêm ít bài thơ của Phùng Quân.
ĐOẠN KHÚC THÁNG TƯ
Ký ức buồn dâng mỗi tháng Tư Dù không áo trận vá vai tù Bao năm vẫn thấy lòng ta xót Cũng Việt mà sao đến thế ư ?!!!
SAO MẮT EM CAY
Hà Nội đêm qua trời trở gió Thiếu những hàng cây, phố đứng gầy Dưới lá ta quen từ dạo ấy Bên đường kỷ niệm, mắt em cay.
ĐÀN CHIM BIỆT XỨ
Từng đàn én liệng lầu chuông Thiên di chốn cũ dặm trường mỗi năm (1) Chạnh lòng non nước băn khoăn Cũng đây chim Việt mà cành tuyết rơi. (2)
Mùa xuân 2015
(1) Hình ảnh “Chim én liệng” là biểu tượng của thành phố San Juan Capistrano tại Orange County, California. Địa điểm này chỉ cách Little Saigon chừng 50 cây số về phía Nam. Theo truyền thuyết từ hàng thế kỷ nay, mỗi năm cứ đúng vào ngày 19 tháng 3, từng đàn én thiên di từ miền lạnh Argentina lại trở về vùng nắng ấm Nam Cali, tụ tập quanh di tích ngôi giáo đường Mission San Juan Capistrano, được khởi công xây dựng từ đầu thế kỷ 18.
(2) Vẫn nhớ những câu thơ Mẹ làm lúc sinh tiền, ngâm khi tủi phận. Tóc Mẹ trắng pha cùng sương tuyết. Mùa tuyết đầu tiên ấy, gia đình mới định cư tại tiểu bang Wisconsin.
. . . . .
Trông ra tuyết trải đầy đường Mang mang mình nhớ quê hương của mình Xa xôi muôn dặm trường đình Ai hay chim Việt đậu cành tuyết rơi.
HƯƠNG KHUÊ Shawano, Wisconsin 1975.
GỬI TÌNH CON NƯỚC TRÔI MAU
Mượn ý qua bài Đường thi “Ức Bà Dương Cựu Du” của Cố Huống, gợi lại chút đồng cảm “Việt Điểu Sào Nam Chi”.
Thuyền trăng đậu bến cành Nam Hỏi thăm non nước ngút ngàn về đâu Chút tình vẫn gợi lòng đau Vầng trăng ai dục trái sầu rụng rơi.
Hàng Gió, tháng Giêng 2015.
ỨC BÀ DƯƠNG CỰU DU
Du du Nam quốc tư Dạ hướng Giang Nam bạc Sở khách đoạn trường thì Minh nguyệt phong tử lạc.
CỐ HUỐNG
Dịch nghĩa:
Nhớ lại chuyến đi Bà Dương *
Nhớ về nước Nam chốn xa xôi Đêm thuyền đỗ bến, mũi quay về hướng Giang Nam Làm người khách nước Sở buồn đứt ruột Những quả phong rụng dưới vầng trăng sáng tỏ.
Chú thích:
* Bà Dương: tên địa danh, âm Hán Việt, có phiên bản khác đọc là Phiên Dương. Xin phụ đính để tùy nghi.
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Aug 31, 2015 8:56 pm
.
CÓ NHỮNG NỐT TRẦM
Bao lâu anh vẫn chưa về lại Để thấy quê cha ngọn núi Nùng Mà thôi em chắc anh còn mải Dòng đời ai đợi mãi trăm năm.
Bao lâu sông nước chưa ngừng chảy Thì vẫn trong anh chuyện cốm hồng Áo hội năm xưa hoài niệm mãi Người về nghe chuyện thấy bâng khuâng.
Bao lâu con nước quay đầu lại Thì vẫn nơi đây một tấm lòng Mà thôi đừng trách anh còn mải Quen thói giang hồ đã dửng dưng.
Bao lâu con nước xuôi dòng nhỉ Còn đến quê em kịp nước ròng Mà thôi em biết anh còn ngại Đò chiều bến lạ nước mênh mông.
Phùng Quân
CÓ CHI MÀ LẠ
Lâu nay đâu thấy chi điều lạ Giữa cuộc trần gian vẫn tiếng người Có lẽ tự hồn chưa hóa đá Nên còn thao thức tuổi đôi mươi.
Mai kia nếu có chăng điều lạ Là lúc nhân gian lặng tiếng người Ở cõi nghìn năm bia hóa đá Biết còn ngơ ngẩn bóng trăng soi?
Phùng Quân
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Fri Oct 30, 2015 5:17 pm
.
Thơ Tuyển Phùng Quân Nhạc: "A Time for Us" Guitar: Đỗ Đình Phương
Xin được chia sẻ đến quí Thày Cô và quí đồng môn: Video Clip - Thơ PHÙNG QUÂN, vừa được thực hiện bởi Chủ nhân Trang NGỌC BẢO,gồm một số bài thơ tứ tuyệt của Phùng Quân như một chút quà văn nghệ, thư giãn cuối tuần.
PNTiến
hangio Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Dec 02, 2015 12:10 am
MỘT THOÁNG CHIM BAY - Phùng Quân
Sau hơn bốn mươi năm cuộc đổi dời, rất tình cờ, tôi vừa được đọc lại bài thơ “Pour Toi Mon Amour” của thi hào Jacques Prévert. Bài thơ ấy lồng trong một bài xã luận, vừa được giới thiệu trên diễn đàn Exryu-ww. Phải thành thực mà nói, tôi chưa kịp chú tâm vào để đọc hết bài xã luận ấy mà chỉ mới nhìn thấy cái tên: Jacques Prévert quen thuộc kia, bao nhiêu kỷ niệm ngày cũ đã hiện về. Giản dị và sung sướng như được sống lại trong khoảnh khắc, những tháng năm đầu đời còn du học xa nhà tại Tokyo. Thói quen chưa bỏ ấy, vẫn là chờ đến những hôm nào cuối tuần đẹp trời, tôi đáp chuyến tàu vàng lên vùng thị tứ Shinjuku, thả bộ vòng lên phố, rồi ghé vào tiệm sách Kinokuniya, nằm chót vót trên mấy từng lầu cao… để nhặt về một vài cuốn sách. Cuốn thơ “Paroles” này, nằm trong hạnh ngộ ấy! Đã hơn bốn mươi năm, không ngờ còn được gặp lại một bài thơ cũ hằng ưa thích, giống như được gặp lại cố nhân, đúng là một hạnh phúc hiếm hoi! Cũng xin cám ơn bài thơ “Pour Toi Mon Amour” của Jacques Prévert đã khơi đào trong ký ức tôi, giúp tìm kiếm lại những vần thơ rung động thuở thiếu thời, đó là một bài thơ xưa cũ: “Một Thoáng Chim Bay” của Phùng Quân.
MỘT THOÁNG CHIM BAY
Một ngày xa dấu chân chim Có con quyên lạc, lặng im tiếng buồn Đường về dục dã chân bon Bước đi nhưng ở lại hồn còn nguyên Cho em má lúm đồng tiền Xin đôi xích kết tơ huyền em đeo Một hôm giữa buổi chợ chiều Nhớ em anh khẽ nâng niu nỗi buồn.
Phùng Quân Tokyo 1974
POUR TOI MON AMOUR
Je suis allé au marché des oiseaux Et j'ai acheté des oiseaux Pour toi Mon amour Je suis allé au marché aux fleurs Et j'ai acheté des fleurs Pour toi Mon amour Et je suis allée au marché à la ferraille Et j'ai acheté des chaines De lourdes chaines Pour toi Mon amour Et je suis allé au marché aux esclaves Et je t'ai cherchée Mais je ne t'ai pas trouvée Mon amour
JACQUES PRÉVERT
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon May 23, 2016 9:28 am
VẠT ÁO MƠ PHAI
Gặp lại giờ em hoa mãn khai Hỏi xem còn nhớ thuở trâm cài Xưa đến em mang hồn cỏ dại Anh giờ say tỉnh áo mơ phai.
MỘT THOÁNG XA ĐƯA
Trong cơn tịch lặng em về Tình theo dưới gót còn mê giấc nồng Mấy mùa áo lụa bên sông Hồn trầm hương hiện bóng hồng đầu sân Phôi pha cách mấy dặm gần Phấn son ngày nọ cũng ngần ấy thôi Dã tràng tấc dạ tinh khôi Buồn vui bọt sóng cát bồi nghìn năm.
LẠC BƯỚC CHÂN BON
Còn đây nếp áo trần duyên Xin so lại phím tơ huyền tìm khuây Đã rằng trong cuộc tỉnh say Mà sao mộng mị cũng bày hợp tan Bồng bềnh một lá thuyền nan Mênh mông khói sóng ngút ngàn về đâu Rưng rưng chín đỏ trái sầu Nợ em thơ viết thành câu dại cuồng Ngựa hồng lạc bước chân bon Chênh vênh triền thác vẫn còn ngẩn ngơ Trăm năm cũng thể dại khờ Vết kia nhung lụa thẫn thờ ngàn năm.
GIỮ LẤY ĐỜI NHAU
Ta vẫy đời nhau những nhánh sông Dài tay con nước vẫn xuôi dòng Bao năm ngoảnh lại muôn trùng sóng Một tiếng cười thôi đủ nhớ mong!
Phùng Quân
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Aug 21, 2016 8:58 am
NHỮNG NGÀY EM CÒN KHÔNG
Nhạc Võ Tá Hân Thơ Phùng Quân Ca sĩ Diệu Hiền
NHỮNG NGÀY EM CÒN KHÔNG
Chưa gọi bao giờ một tiếng em Thơ ngây em nhẹ bước qua thềm Sao xưa anh chẳng làm hơn thế? Ngại lẽ gì khi ta mới quen!
Chưa gọi bao giờ một tiếng em Nên chi em chẳng chút ưu phiền Hay anh ngây dại mà như thế? Để cuối đời nhau một cõi riêng!
Anh gọi bây giờ một tiếng em Nghe trong xa vắng dạ em mềm Sao xưa anh chẳng làm như thế? Để cuối đời nhau tiếc nhớ thêm!
Anh gọi bây giờ một tiếng em Trong cơn giông bão trút mưa rền Sao xưa anh chẳng làm hơn thế? Thăm thẳm nghìn xa một cõi đêm.
Phùng Quân
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Sep 28, 2016 6:08 pm
HIU HẮT LÒNG AI
Chân thừa manh chiếu nhỏ Xác ai về đong đưa Chênh vênh hồn liệm gió Hiu hắt lòng ai chưa !
Phùng Quân
Hình ảnh người đàn ông chở xác vợ trên chiếc xe gắn máy thật não lòng, nhắc nhở chúng ta số phận hẩm hiu của bao nhiêu triệu người trên đất nước Việt Nam đang sống lầm than, không được ai đoái hoài tới, trong một xã hội nghịch lý và bất công đến tận cùng. Sống khổ, chết cũng khổ - cuộc đời chỉ là một chuỗi gian lao khó nhọc cho những nhu cầu căn bản của con người.
Xin dâng một nén hương lòng đến người đã khuất - và sự chia xẻ nỗi đau với người còn ở lại.
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Oct 09, 2016 1:59 pm
CÓ MỘT DÒNG SÔNG
Có một dòng sông cũng thế này Đầu ghềnh thương nhớ kẻ chân mây Sông Thương nước chảy đôi dòng ấy Đồng ẩm nên chi chẳng có ngày !
PHÙNG QUÂN
Sông Thương bắt nguồn từ dãy núi Na Pa Phước huyện Chi Lăng, tỉnh Lạng Sơn, và chảy vào địa phận tỉnh Bắc Giang. Sông Thương có các nhánh lưu vực sông lớn là sông Sỏi, sông Máng và sông Sim. Sông Sim bắt nguồn từ Thái Nguyên đến xã Đa Mai thì hợp lưu với dòng sông Thương. Nước sông Thương vốn trong xanh, nay có dòng nước đục thêm vào, thành ra sông có hai dòng chảy song song, một bên trong, một bên đục. Do đó hiện tượng này có thể nhìn thấy được tới thành phố Bắc Giang.
Thời phong kiến khi quan, quân lên trấn ải biên thùy Lạng Sơn thì gia quyến của họ được phép tiễn đưa đến con sông này, người đi xa, kẻ ở lại chia tay nhau ở đây thật là thương cảm, nên từ đó con sông này được gọi là sông Thương.
Sông Thương trong Văn học và Âm nhạc:
… Lướt theo chiều gió một con thuyền. Theo trăng trong trôi trên sông Thương. Nước chảy đôi dòng biết đâu bờ bến. Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu. Trên con sông Thương nào ai biết nông sâu? (Con Thuyền Không Bến - Đặng Thế Phong)
… Sông Thương ơi nước chảy đôi ba dòng Anh về Hà Nội một lòng, lòng yêu em. (Trường ca Con Đường Cái Quan - Phạm Duy)
Sông Thương nước chảy đôi dòng. Bên trong bên đục em trông bên nào? (Ca dao)
Theo sự nhận xét của nhà văn Toan Ánh thì chuyện "Sông Thương nước chảy đôi dòng" là có thật! Đó chẳng qua là hiện tượng nhập giang của con sông Sim với dòng sông Thương. Nước của cánh đồng chiêm, đục đầy phù sa, gặp nước sông Thương trong xanh, hai dòng nước không hòa lẫn với nhau ở một đoạn khá dài. Hiện tượng này, ngày nay không còn nữa và sự phân ly của người xưa đã hết, nhưng con sông Thương đã chảy vào lòng người, những tâm tình tràn ngập phù sa thương nhớ.
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Nov 02, 2016 3:34 pm
VÌ SAO NÊN NỖI
Tường cũ còn trơ một góc đường Hỏi người thiên cổ có đau thương Trăm năm bia đá còn ai tưởng Hay chỉ lòng ta chốn dặm trường !
PHÙNG QUÂN
Hàng Gió 10/2016
▪ Thương xá Tax tại trung tâm Saigon, sau hơn trăm năm tồn tại, nay đang bị dỡ bỏ. (Nguồn: internet tháng 10, 2016)
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Nov 21, 2016 12:05 am
NƠI VỀ KHUẤT NẺO
Ngọn gió phương đông vẫn thổi về Cho lòng hiu hắt kẻ lìa quê Đêm mơ trăng nhập hồn bóng quế Tìm lại tên đường lúc tỉnh mê !
PHÙNG QUÂN
Hàng Gió 2016
Được sửa bởi NTcalman ngày Mon Jun 10, 2019 4:50 pm; sửa lần 2.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sat Dec 03, 2016 10:00 pm
NHỚ LẠI NHỮNG NGÀY KHÔNG
Qua bao mùa biển động Xa cách những mùa Đông Năm nay về tuyết mỏng Chốn cũ lòng rêu phong.
Mênh mang hồn cảm khái Mới đó mà bao Đông Tạ Ơn người biển rộng Cưu mang đời lưu vong.
Rừng bây giờ đã khép Đàn ngỗng đã sang sông Mùa thu vàng đã chết Lòng sao còn mông lung !
Không chừng ta đã khác Nhớ quên lời lưu vong Nghìn trùng nuôi cánh hạc Tóc bạc gì trông mong !
Mai ta về biển rộng Tuyết đưa chân cánh đồng Lòng chùng mây xám mỏng Tuyết rơi đầy tay không.
PHÙNG QUÂN
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Dec 12, 2016 9:55 pm
CÓ MỘT ĐIỀU CHI QUÁ VỘI
Thênh thang giữa phố đông người Có cỏ, có hoa Có cơn gió tự do thoảng qua buồng phổi Nhưng dường như có một điều chi rất vội Như chút bóng tối vụt qua gợi nhớ trong tâm hồn Rồi từng đêm, từng đêm Nhìn dòng đời biến đổi Những vết chân chim một thời bão nổi Hằn trên da thịt những thanh âm Đôi mắt em đen Mái tóc em đen Sao một sớm em quên ? Ngày mai em về Bên kia sông có bừng lửa hội ? Vẫn biết ngày mai trời mưa mau Mà sao còn cứ vội ? Một ngày, hai ngày... Anh bảo: Giấc mơ thôi...
PHÙNG QUÂN 1976
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Tue Dec 20, 2016 12:16 am
.
EM NÓI GÌ ĐI KẺO NỮA MAI
Anh vẫn chưa quên một buổi chiều Trên thềm ga nhỏ thật đìu hiu Quen anh em vẫn chưa hề hiểu Cõi vắng trong anh chuyện ít nhiều.
Em nói gì đi dẫu ít điều Chẳng cần trau chuốt những lời yêu Cho anh trở lại thời niên thiếu Áo tím em bay vạt nắng chiều.
Em nói gì đi kẻo nữa mai Đầu nguồn thu muộn áo mơ phai Quanh đây vẫn một trời quan tái Ngọn cỏ chưa quên một dấu hài.
Em nói gì đi kẻo nữa mai Tuổi hồng xa quá bước chân nai Mai sau em nhớ đừng e ngại Kẻo lại thiên thu tiếng thở dài…
PHÙNG QUÂN
Được sửa bởi NTcalman ngày Mon Jun 10, 2019 4:33 pm; sửa lần 1.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Tue Dec 27, 2016 8:30 pm
SÀI GÒN LẬP ĐÔNG
Ở chốn quê xa những phận người Vẫn đời cam chịu quá đi thôi Cũng cười sao thấy lưng tròng mắt Hay tại lòng ta vốn ngậm ngùi !
Được sửa bởi NTcalman ngày Mon Jun 10, 2019 4:32 pm; sửa lần 1.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Fri Mar 17, 2017 7:30 pm
Xin mạn phép Họa sĩ Đặng Nhất, được giao duyên cùng bức tranh Xõa Tóc Vai Mềm bằng một bài thơ xưa cũ của PQ.
Phùng Ngọc Tiến
CUNG THƯƠNG XA VẮNG
Bên phím đàn vương vời vợi nhớ Người em tóc xõa bờ vai nghiêng Bên phím đàn buông từng sợi nhỏ Cung thương xa vắng tự bao giờ !
PHÙNG QUÂN
Tuyển tập DƯỚI LÁ 1972
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Jun 12, 2017 2:55 pm
TƯỞNG NIỆM Nữ sĩ MINH ĐỨC HOÀI TRINH
Rồi cũng theo nhau một chuyến tàu Ngày càng trống trải những toa sau Ai về xứ Việt nay về cõi Nhắn với nghìn thu một tiếng sầu.
PHÙNG QUÂN
11 tháng 6 - 2017
AI TRỞ VỀ XỨ VIỆT - Tiếng hát Ngọc Lan Thơ Minh Đức Hoài Trinh Nhạc Phan Văn Hưng .
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Fri Aug 04, 2017 2:35 pm
KẺO MAI KIA LẦN LỮA
Giữ dùm ta đốm lửa Cho ấm trái tim thừa Kẻo mai kia lần lữa Lại trách mình sao chưa!
TỪ NƠI GÓC KHUẤT
"Cao-niên cà-phê" sáng Góc khuất dưới hiên nhà Nhìn trẻ đùa không chán Gợi mối sầu chưa tan.
SẮC SẮC MỘT THỜI XA
Sắc sắc một thời xa U minh từ cõi lạ Nghiệp dĩ quá bao la Như từng cơn ảo hóa.
Đời mấy đỗi phong ba Chân mây vời cánh gió Duyên nợ mãi quanh ta Ngỡ mình thân khách trọ.
Nghiệp lực dẫu cam go Quay về căn gác nhỏ Gõ mõ tụng kinh to Đêm về quên khép cửa.
Tâm tịnh khởi ban sơ Lặng im lời sỏi đá Bao trùng vây dạo nọ Sắc sắc một thời xa.
PHÙNG QUÂN
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Sep 04, 2017 8:20 pm
Thơ NGŨ NGÔN - Phùng Quân
HẠNH PHÚC XA XĂM
Xa xa vài đốm lửa Nhẹ khói lam chiều đưa Bếp hồng sau liếp cửa Còn vui sao cho vừa.
PHÙNG QUÂN
HOA TÍM BỜ NGÂU
Hoa tím bên bờ dậu Xa cách mấy mùa ngâu Có con chim về đậu Chiêm chiếp cuộc tình mau.
PHÙNG QUÂN
▫
TRONG CƠN BÃO LỬA
LA rừng lửa bốc TX lụt muôn nhà Tai ương dồn thảm khốc Mong ngóng bình yên xa.
PHÙNG QUÂN
Labor Day, 2017
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Nov 13, 2017 3:19 pm
MÙA THU Ở LẠI
Thu đến ngoài kia nắng rất gầy Chẳng là hôm trước gió heo may Bao năm đi mãi như người ấy Vàng phai vàng phai về trên tay !
PHÙNG QUÂN
NGẪU HỨNG
Cali trời thưa mưa Nên chi cũng hơi thừa Dặn đường trơn ướt áo Hay còn mong ai đưa ?!
PHÙNG QUÂN
THU HÀNG GIÓ
Nơi anh lá rụng tuy không vàng Mùa thu lá đỏ không bay sang Chỉ nghe xào xạc rơi đầy ngõ Có nói gì thêm cũng muộn màng.
PHÙNG QUÂN Hàng Gió 2017
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Dec 13, 2017 9:14 pm
.
NGHE GIÓ THỞ DÀI
Trời cuối thu rồi em biết không? Lên non ta vỗ giấc phiêu bồng Dăm ba chiếc lá đâu về rụng Chắc sẽ vàng thêm những bến sông!
PHÙNG QUÂN Pine Mountain Club, Dec 2017
THẬT THÀ
Mỗi ngày đi bộ dưới hàng cây Tập bước Chân Như mộng rất gầy Lúc nhớ dõi theo từng nhịp thở Còn thì thơ thẩn chuyện trên mây...!!!
PHÙNG QUÂN
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Wed Jan 03, 2018 8:18 pm
Đầu Năm Siêu Trăng
NHỚ LÝ-BẠCH
Thuyền trăng neo cổ độ Ôm đáy nước quên về Mặc tình con sóng vỗ Thôi thúc mảnh hồn quê.
PHÙNG QUÂN
.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Tue Feb 06, 2018 10:12 pm
.
CÒN CHĂNG NẾP CŨ
Năm xưa trời hay mưa Cả nhà trông bếp lửa Nồi bánh chưng thơm đưa Tha hương lòng khép cửa.
Những năm nào không mưa Giữa trời khuya giao thừa Mẹ bày bánh chưng mới Lời khấn trầm hương đưa.
Đã lâu trời không mưa Mẹ giờ không còn nữa Nồi bánh chưng quên chưa? Sao tro tàn vắng lửa!
Lâu lắm trời không mưa Mỗi năm vẫn giao thừa Thắp lên vài đốm lửa Khói hương hoài xuân xưa.
PHÙNG QUÂN
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Feb 25, 2018 5:16 pm
HAI THỜI MÃN GIÁC, MỘT THỜI XUÂN
Vô cùng tâm đắc khi nhìn thấy hai câu thơ của Thiền sư Mãn Giác đời Lý:
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.
trên vách một gian hàng trưng bày hoa Tết, bên mấy cội mai vàng, tại Thương xá Phước Lộc Thọ, nơi khu phố Little Saigon năm nay.
Thế ra vẫn còn có người yêu quí hoa, nhớ tích xưa mà đề thơ treo vách hai câu thơ ấy!
Sáng sớm đầu năm thức dậy, ngoài kia phố Hàng Gió lạnh lắm, thốt nhiên làm PQ giật mình nhớ đến bốn câu thơ:
Ô hay xuân đến bao giờ nhỉ Nghe tiếng hoa khai, bỗng giật mình! Sáng nay thức dậy choàng thêm áo Vũ trụ muôn đời vẫn mới tinh.
của Thi sĩ Huyền Không - Đại Lão Hòa Thượng Thích Mãn Giác.
Xin mạn phép ghi lại bài thơ "Xuân Mới" tràn đầy cảm xúc tinh khôi Thiền vị ấy, như được đền đáp mối duyên tri ngộ, như mãi còn lãng đãng trong ký ức kẻ hậu sinh.
Thấm thoát bao mùa Xuân tha hương đã trôi qua...
Mỗi ngày tàu một toa thưa Trăm năm thì đến chốn về thì không!
PHÙNG QUÂN
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sat Mar 17, 2018 2:42 pm
. Cali năm nay mưa muộn, cây đào sau nhà mới nở vài bông thôi. Mỗi lần thấy hoa đào, lại nhớ thơ Thôi Hộ.
PQ
MƯA MUỘN
Năm nay mưa muộn hoa đào lẫy Lánh cuộc trần gian vắng sắc hồng Khách lạ bâng khuâng từ dạo ấy Hoa đào có nhớ gió đông không ?!
PHÙNG QUÂN
"Hoa đào và gió đông", mượn ý thơ Thôi Hộ:
Đề Đô Thành Nam Trang
Khứ niên kim nhật thử môn trung Nhân diện đào hoa tương ánh hồng Nhân diện bất tri hà xứ khứ Đào hoa y cựu tiếu đông phong.
*
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Apr 08, 2018 6:32 pm
.
XƯA NGƯỜI XÓM HỌC
Mỗi mùa lá trổ xanh như ngọc Lại thấy qua đi một khoảnh đời Ví thử không quen người xóm học Lấy gì khi nhắc chuyện xa xôi ?!
PHÙNG QUÂN
CHIỀU QUA PHỐ CẠN
Một buổi ta về qua phố cạn Đôi bờ hong ngóng hạt mưa mau Bao giờ cho tới mưa ngâu ? Cung, thương, chủy, vũ, giốc... sầu lòng ai !
PHÙNG QUÂN
.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Thu Apr 19, 2018 7:28 pm
Bốn mươi năm nhìn lại những mùa đông.
MỘT THỜI TRÊN ĐỈNH BÌNH YÊN
Ba năm đầu lạ xứ Lạnh lẽo những mùa đông Xa bạn bè thị tứ Thư kể hoài không xong.
Ba năm về Xứ Tuyết Buồn trơ rạ cánh đồng Tha hương ngày cận Tết Tuyết rơi hoài mênh mông.
Ba năm cùng Xứ Tuyết Còm cõi Mẹ bên song Nhớ quê tóc bạc hết Vóc hạc còn long đong.
Ba năm rời Xứ Tuyết Thiên di vạn cánh đồng Mùa ngô vàng đã hết Tiễn nhau làn thu phong !
PHÙNG QUÂN
Wisconsin, tiểu bang vùng trung bắc Hoa Kỳ, còn được biết đến như Xứ Tuyết hay Snow Country, nơi PQ định cư từ 1975 đến 1978.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sun Jun 03, 2018 8:16 am
BÊN TRỜI HIU QUẠNH
Người chọn trời Tây ta thì không Sông Seine mai mốt sẽ quen dòng Từ đây đất khách con đường rộng Chẳng lẽ đi về bàn tay không ?!
Người chọn trời Tây ta trời Đông Sông Seine con nước có đôi dòng ? Từ nay xa cách muôn trùng sóng Đường tàu ở lại vẫn song song ...
Người tận trời Tây ta trời Đông Sông Seine đâu nước chảy đôi dòng Lỡ bước nên ta đành phận mỏng Lâu rồi ai có nhớ hay không ?
Người ở trời Tây ta thì không Sông Seine con nước vẫn muôn trùng Trăng theo ly khách soi tìm bóng Dòng đời bao ngả quá mung lung !
Người ở trời Tây ta thì không Sông Seine nay đã hẳn yên lòng Đôi khi ai nhắc thời hoa mộng Ta viết bài thơ để nhớ mong.
Phùng Quân
* Ký ức buổi tiễn đưa một nhóm bạn bè định cư sang Pháp, dạo mùa Hạ 1975, tại phi trường Haneda Tokyo Nhật Bản.
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Mon Jul 30, 2018 10:24 am
NHIỀU KHI THÁNG BẢY...
Chưa đến Thu sang lá đã vàng Lá khô hè cháy nóng như rang Lá quăn xơ xác thi nhau rụng Xào xạc hiên khuya gió trễ tràng.
PHÙNG QUÂN
NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY
Thôi nhé ai về... Tour Eiffel! Bận lòng chi nữa nước sông Seine Mây theo cánh gió quay về bến Mang cả tình xưa lẫn mới quen!
PHÙNG QUÂN
PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Thu Apr 11, 2019 12:12 pm
.
HÃY TRỞ VỀ NHƯ CHƯA BƯỚC ĐI
Hãy trở về nghe tiếng nói xưa Nhìn nhau khi tóc đã thay mùa Có phải trăm năm là huyễn mộng Nói cười quên hết cuộc tình thua!
Hãy trở về đi kẻo nữa mai Lời nào chưa nói buổi sơ khai Thì đem hong nốt vần thơ nuối Gửi gió thay ta một tiếng cười!
Hãy trở về mau kẻo nữa mai Đường trần lắm kẻ đã phôi phai Một hôm quẳng gánh đời lưu lạc Bỏ lại sau lưng tiếng thở dài!
Hãy trở về như chưa bước đi Xôn xao cứ ngỡ tuổi xuân thì Thu sang em nhớ tô quầng mắt Để lỡ ngày sau chẳng mấy khi!
Nếu trở về hãy khoan bước đi Cho anh tìm dấu vết xuân thì Dẫu là ẩn hiện sau quầng mắt Yên lặng… Ừ thôi không nói chi!
PHÙNG QUÂN .
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ... Sat May 25, 2019 4:25 pm
.
Nhà thơ Tô Thùy Yên vừa qua đời tối Thứ Ba 21/5/2019 tại Houston, Texas, hưởng thọ 81 tuổi.
Ông là tác giả bài thơ "Chiều trên phá Tam Giang" đã được Trần Thiện Thanh phổ nhạc. Khi đi tù cải tạo về, cảm khái đã sáng tác bài thơ "Ta Về", mà trong đó có phần trích đoạn, được xem là một trong những tuyệt tác của ông:
. . . . .
Ta về cúi mái đầu sương điểm Nghe nặng từ tâm lượng đất trời Cảm ơn hoa đã vì ta nở Thế giới vui từ mỗi lẻ loi . . . . .
Thế là Thi sĩ Tô Thùy Yên đã từ giã cõi người ! Cầu chúc Ông một chuyến trở về thăm lại Phá Tam Giang thân yêu ngày ấy, Thanh-thản tâm-từ, Mây-nước thong-dong.
PQ
AI VỀ TRÊN PHÁ TAM-GIANG
Rồi cũng theo nhau một chuyến tàu Ngày về vắng vẻ những toa sau Phá Tam-Giang bao giờ mới lặng ? Sóng cả hồn thiêng khuất chốn nào ...!
PHÙNG QUÂN
23/5/2019
.
Sponsored content
Tiêu đề: Re: Tập Thơ Phùng Quân - VẪN THẤY HỒ NHƯ ...