Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
Nguyen Chung ngắn sáng hoang quang chuyen phải không truyện thuoc linh trong chẳng nguyet quốc Saigon quynh VNCH Nhung quan bich ngam Trung chất nhac
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Lá Thư Từ Chiến Trường

Go down 
Tác giảThông điệp
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Lá Thư Từ Chiến Trường  Empty
Bài gửiTiêu đề: Lá Thư Từ Chiến Trường    Lá Thư Từ Chiến Trường  Icon_minitimeSat Mar 24, 2012 3:45 pm

Lá Thư Từ Chiến Trường



Thân mến gởi em Trúc Hồ,
Giám Đốc Đài Truyền Hình Sàigòn Broadcasting Television Network (SBTN)



Em Trúc Hồ thương mến,

Thắm thoát mà đã 37 năm từ ngày Mẹ mất đến nay, Anh mới có dịp gởi thơ, trò chuyện và thăm hỏi Em.

Chiến tranh Việt Nam trên lý thuyết đã chấm dứt, nhưng đối với những người lính như Anh, vẫn còn trách nhiệm đối với Tổ Quốc Việt Nam.
Chúng anh vẫn còn đang chiến đấu, Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm không cho phép chúng anh bỏ cuộc, cuộc chiến lần nầy tuy cam go nhưng đầy thú vị Em à. Cam go vì phải đương đầu cùng lúc với ba lực lượng của địch đông gấp bội phần, Tàu Cộng và Việt Cộng thì quân ta đã có chạm trán rồi, không gì đáng lo ngại, còn thành phần thứ ba là thành phần mà chúng anh quan tâm nhất: một thành phần chuyên đánh du kích và đâm sau lưng chiến sĩ, sát hại đồng bào của chúng ta đó Em. Thành phần nầy gồm nhiều giới, nhiều thành phần khác nhau trong xã hội, kể cả những người đã từng đứng cùng chung chiến tuyến với chúng anh trong những trận đánh vừa qua, nên khó mà phân biệt được. Nhiều người gọi bọn chúng là Việt Gian, nhưng Anh gọi bọn đó là những bọn Côn Đồ Hèn Nhát. Còn thú vị là vì chúng anh đã chọn đúng đơn vị để cùng sát cánh bên nhau chiến đấu cho sự sống còn của quê hương Việt Nam chúng ta.


Về phần Em, Anh nghe nói là tuổi trẻ chúng Em cũng đang dấn thân vào công cuộc đấu tranh cho Việt Nam được tự do dân chủ, Anh rất mừng vì có một thằng Em cũng còn mang giòng máu Lạc Hồng.

Em thương mến,

Sự đấu tranh nào cũng đầy chông gai, thử thách nha Em. Nó không êm đềm như những giòng suối chảy róc rách, không du dương, thơ mộng như những điệu nhạc do Em hòa âm, mà cũng không chứa chan tình yêu thương như lúc còn Mẹ cho Em bú. Nói để cho Em hiểu biết thêm, vì lý tưởng tự do, cơm no, áo ấm cho đồng bào Việt Nam chúng ta, Anh mong em phải cố gắng, bình tâm, phấn đấu thêm nghị lực chớ không phải để làm cho Em nản lòng.

Nhắc đến đây, Anh lại liên tưởng đến một trận đánh mà Anh đã từng đã tham dự.

Câu chuyện giữa hai người lính, một trẻ, một già. Người lính trẻ rất hăng say chiến đấu, thấy địch là cứ bắn xối xả, người lính già thì trầm tĩnh hơn, nhắm chính xác rồi mới bóp cò. Khi nhận được tọa độ, người lính trẻ cứ nhắm thấy mục tiêu là bóp cò mà không biết là tầm đạn súng cá nhân của mình bắn không tới, anh ta nhắm đúng, mà đạn đi không tới đích. Người lính già cân nhắc hơn, biết rõ yếu điểm tầm đạn của mình, anh ta gọi thêm sự yểm trợ của phi cơ và pháo binh. Trận đánh kết thúc, phần thắng về phe ta.

Người lính trẻ tung hô vang dội, vui mừng chiến thắng, quay sang người lính già:
- Ông Thầy giỏi thiệt!

Người lính già vẫn trầm tĩnh, mỉm cười, tay xoa nhẹ vào chiếc nón sắt phong trần trên đầu của người lính trận:
- Có gì đâu thằng Em! Nếu không có phi, pháo thì cả đám thầy trò mình cũng tiêu hết rồi!

“Một cây làm chẳng nên non,
ba cây chụm lại nên hòn núi cao”


Câu ca dao mà Anh thuộc nằm lòng khi còn học tiểu học.

Trở lại vấn đề đấu tranh đòi nhân quyền cho Việt Nam của tuổi trẻ chúng em. Anh rất hoan nghinh, dù rằng sự việc các em làm chỉ là công việc tiếp nối của các bậc đàn anh đã đi trước. Nếu nhân quyền được hiểu một cách nôm na là quyền làm người của một quốc gia, thì chính cha ông của chúng ta cũng đã trải qua những cuộc đấu tranh kéo dài trong hàng chục thế kỷ trước. Đánh đuổi giặc Tàu, dành lại nền độc lập trong sự đô hộ của nguời Pháp để rồi tiếp tục chống trả lại làn sóng xâm lược của cộng sản từ phương bắc cả hàng chục năm nay.

Các em nên tạm ngừng cãi vã một phút để tưởng nhớ đến các bậc tiền nhân, anh hùng dân tộc của Tổ Quốc ViệtNam, Anh thấy còn đúng hơn; vì rằng đã làm một việc hy sinh cho tha nhân thì không cần ngồi đó để tính điểm.

Em à, các em chỉ đi tiếp nối con đường của các bậc Tiền Nhân mà thôi, không có gì mới lạ cả, khoan tự hào là do mình chủ trương để rồi phải tranh nhau vì quyền lợi riêng tư cho một cá nhân hay một tổ chức nhỏ mọn nào. Sự xung đột về cái tôi của các em chỉ có làm lợi cho bọn cộng sản mà thôi, bọn chúng sẽ dùng các em để giết các em. Giết các em chỉ là chuyện nhỏ, giết chết niềm tin của hàng chục triệu đồng bào ruột thịt Việt Nam mình, đang khao khát tự do, là điều chúng anh quan tâm nhất.

Câu chuyện 150 ngàn chữ ký trong thỉnh nguyện thư gởi đến Tòa Bạch Ốc cho thấy tinh thần đoàn kết không những của người Việt sống trên đất nước Hoa Kỳ, mà còn của cả khối người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ trên toàn thế giới, và Hoa Kỳ là một trong những quốc gia lãnh đạo của khối Tự Do.

Thỉnh nguyện thư chỉ đòi chánh phủ Hoa Kỳ chấm dứt giao thương với nướcViệt Nam Cộng Sản, nếu Cộng Sản Việt Nam còn vi phạm nhân quyền. Và nếu chính phủ Hoa Kỳ “Say: YES!” chúng tôi chấp nhận, thì liệu đại đa số người Mỹ gốc Việt, các cơ sở thương mại, các cơ quan truyền thông có đủ can đảm thi hành bằng cách cùng nhau tung hô “Ngưng Gởi Tiền Lẹ!” về Việt Nam hay không? Đó là câu hỏi cần đặt ra trước khi đặt câu hỏi cho chính quyền đương nhiệm của Hoa Kỳ.

Phái đoàn Việt Nam không có lãnh đạo.

Theo Anh, thực chất chúng ta chỉ cần 50 người đại diện cho các cộng đồng Việt Nam, được bầu chọn chính thức (điều nầy đã có chưa?), trên 50 tiểu bang ở Hoa Kỳ và hãy dùng những người Mỹ gốc Việt, đã từng được chính phủ Hoa Kỳ tuyên dương là những người có công với đất nước Mỹ, lãnh đạo cuộc thảo luận thì họa chăng, nhờ công lao của họ, mà chính quyền đương nhiệm mới có thể chịu dòm ngó tới chúng ta một chút.
Chúng ta thiếu lãnh đạo!

Anh không phải là một Tiến Sĩ hay một Luật Sư, nhưng xin đóng góp thêm cho phần bài thỉnh nguyện thư bằng tiếng Mỹ của Em. Nguyên văn bắt đầu là: “Since 2007, the Vietnamese government has continuously waged brutal crackdown against human rights advocates,…” Em nên sửa lại là: “Since The Communism has taken place in Viet Nam, the communist Vietnamese government has never stopped killing innocent people…”. (Từ ngày Chủ Thuyết Cộng Sản xảy ra tại Việt Nam, “Tà Phủ” Cộng Sản Việt Nam không ngừng giết chóc các đồng bào vô tội…). Tại sao Anh gọi là “Tà Phủ” Cộng Sản? Theo định nghĩa dễ hiểu, tiếng phản nghĩa với tiếng Chính – Chính có nghĩa là công minh và chính trực, vì lý do đó “Tà Phủ” Cộng Sản Việt Nam không phải là Chính Phủ của người Việt tỵ nạn cộng sản.

Phần dịch từ tiếng Mỹ sang tiếng Việt của bức thơ mời từ tòa Bạch Ốc cũng cần lưu ý cho đồng bào Việt Nam chúng ta kém Anh ngữ (điều nầy cũng dễ hiểu, vì đa số đồng bào chúng ta sống trong cộng đồng có đông người Việt, mọi dịch vụ đều dùng tiếng Việt nên không có cơ hội trau dồi thêm được tiếng Mỹ). Nguyên văn bắt đầu: “We are pleased to invite you to join Obama Administration officials…”, nghĩa là “Chúng tôi hân hạnh mời quý vị đến gặp các viên chức của chính quyền Obama …” không có nghĩa là gặp riêng cá nhân Tổng Thống Obama, lại không có chữ “High Ranking” trước chữ “Administration officials” thì có nghĩa là chỉ gặp các viên chức thường (cho vui) thôi, không phải là các viên chức cao cấp. Trong khi nhiều cơ quan truyền thông của người Việt đua nhau loan tin là phái đoàn sẽ được mời vô White House để gặp Tổng Thống Obama, vậy mà vẫn còn có một số đông lũ lượt bon chen muốn vào Tòa Bạch Ốc để chụp hình với Tổng Thống Mỹ, hầu có cơ hội để hù đồng bào Việt Nam vô tội.

Từ bước đầu căn bản, tuổi trẻ các em đã vấp ngã, đó chỉ là chuyện thường tình, không có gì đáng trách cả. Chỉ trách là các em còn bồng bột, quá hăng say và đã lạm dụng tài năng trẻ của mình mà làm một việc quốc sự to tát; thiết nghĩ, việc đó chỉ nên để cho những tay cao thủ về chính trị họ làm, vì những nhân vật đó họ đã quá am tường về các thủ đoạn đê hèn của bọn cộng sản, trong khi tuổi trẻ các em, ra đương đầu với bọn chúng, có thể ví như là những con nai tơ đang đứng giữa đàn chó sói sắp chết đói.

Câu chuyện: Mùa Thu Có Lá Vàng Rơi – Sang Xuân Ấm Áp Lá Xanh Đâm Chồi, chỉ là một chuyện tự nhiên của sự tuần hoàn trong vũ trụ mà Tạo Hóa đã dựng ra, không cần phải dùng văn chương thơ mộng để mô tả nó. Những chiếc lá vàng rơi hiển nhiên là theo chu kỳ của nó, một nhiệm vụ mới mà nó vui vẻ chấp nhận, là làm phân bón để tăng thêm chất dinh dưỡng cho thân cây, từ đó các chiếc lá non mới đủ sức đâm mộng, nẩy chồi. Chiếc lá vàng đã vui vẻ hiểu được công dụng của nó, vì rằng nó đã là chiếc lá xanh của mùa Xuân năm trước.

Thơ viết cho Em đã khá dài, cho Anh xin dừng bút vì còn phải lo đi kiểm soát các vọng gác. Căn cứ hỏa lực của chúng anh đang bị áp lực nặng của địch cần tiếp tế gấp, bọn chúng muốn bứng chốt ngăn chận của chúng anh; lần nầy những cánh dù tiếp liệu đã bay lạc vào vùng địch kiểm soát, nhắm đúng mục tiêu, nhưng đã tính toán sai về hướng gió. Anh chỉ đang lo cho những thằng bạn thương binh của chúng anh, mất máu quá nhiều, có thằng bị miểng pháo văng cả tay chân, cần trực thăng tản thương khẩn cấp, vậy mà tụi nó cứ nằng nặc đòi cùng nằm ở lại để sát cánh chiến đấu. Tội nghiệp tụi nó quá! Tinh thần đồng đội quá cao!

Anh ráng, cố nhớ lại mật khẩu đêm nay! Hỏi hai chữ, phải đáp lại bốn chữ. Không phải đáp lại hai chữ như thông lệ.

- “Thề Không” –
“Phản Bội Quê Hương”


Hứa với Em, trận đánh lần nầy chúng anh sẽ bắn, bắn không nương tay vào những tên xâm lăng và những kẽ đã phản bội Đồng Bào, phản bội Quê Hương và Tổ Quốc Việt Nam.

Là người lính, chúng anh chỉ biết thi hành mệnh lệnh của thượng cấp, và lần nầy chúng anh đã được lệnh, không phải là lệnh của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa đâu Em, mà là lệnh của đồng bào Việt Nam chúng ta đang sống oằn oại trong tăm tối.

Thôi, dầu sao đi nữa thì Anh Em mình cũng phải cố gắng đấu tranh để dành lại độc lập, tự do dân chủ cho Việt Nam cho dù cuộc chiến đó đang hứa hẹn đầy gian lao và thử thách, để rồi một mai chúng mình sẽ khỏi phải tiếc nuối, những việc mình đang làm, “khi thế giới nầy đã không còn Việt Nam.”

« Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc,
Cùng hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan. »

Xin Ơn Trên ban phước lành cho đất nước và dân tộc Việt Nam.

Anh của Em,

Người Lính Việt Nam Cộng Hòa.


TB: Bức thơ nầy Anh viết từ căn cứ hỏa lực Calif
9, KBC: 2843 – Tháng Ba, 2012


Nhân tiện, Anh xin gởi kèm theo đến Em bản nhạc “Chiến Sĩ Vô Danh” để Em có dịp viết lại phần hòa âm cho hoàn hảo hơn, trong chương trình Asia, mang chủ đề: Lá Thư Từ Chiến Trường.


Chiến sĩ vô danh

Mờ trong bóng chiều
Một đoàn quân thấp thoáng

Núi cây rừng
Lắng tiếng nghe hình dáng
Của người anh hùng
Lạnh lùng theo trống dồn
Trên khu đồi hoang
Im trong chiều buông.


Ra biên khu trong một chiều sương âm u
Âm thầm chen khói mù
Bao oan khiên đang về đây hú với gió
Là hồn người Nam nhớ thù.

Khi ra đi đã quyết chí nuôi căm hờn
Muôn lời thiêng còn vang
Hồn quật cường người mang đến phút chiến thắng
Sầu hận đời lấp tan.

Gươm anh linh đã bao lần vấy máu
Còn xác xây thành, thời gian luống vô tình.
Rừng trầm phai sắc
Thấp thoáng tàn canh
Hỡi người chiến sĩ vô danh…
Về Đầu Trang Go down
 
Lá Thư Từ Chiến Trường
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chiến trường An Lộc - Nhà báo và mặt trận An Lộc
» Món ăn " Chim cút chiên ...... RÒN "
» Rồi Hết Chiến Tranh
» BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA!!
» Giáo dục XHCN: "Chuồng học" hay trường học?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Chính Trị-
Chuyển đến