May 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | | | Calendar |
|
| | Thơ yêu nước - Thơ "phản động” | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
P-C Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Tue Jul 09, 2013 5:34 pm | |
|
Những bài thơ yêu nước được sáng tác trong tù
Mặc Lâm, biên tập viên RFA Luật sư Lê Quốc Quân tham gia biểu tình chống Trung Quốc hôm 8 tháng 7 năm 2012 tại Hà Nội. - AFP
Việt Nam có lẽ là đất nước có những bài thơ yêu nước được sáng tác trong tù nhiều nhất so với nền văn học thế giới. Nhà tù thời đại nào cũng là nơi giúp người hoạt động cách mạng có cơ hội suy nghĩ, gợi nhớ và nuôi duỡng ngọn lửa yêu nước bên trong bốn bức tường câm nín của trại giam. Bóng tối nhà tù kỳ diệu thay lại làm bùng vỡ ánh sáng trên dòng thơ của những con tim chói chang niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn cho đất nước, xã hội. Nguyễn Chí Thiện là một điển hình như thế.
Nếu thơ của Nguyễn Chí Thiện bay ra ngoài Việt Nam một cách khó khăn với nhiều câu hỏi về tính xác thực của tác giả thì những bài thơ yêu nước trong nhà tù hôm nay lại tiếp cận được với người đọc, người nghe nhanh chóng và căn cước của tác giả không ai có thể nghi ngờ, ngay cả khi tác giả những bài thơ ấy còn ngồi trong bốn bức tường tăm tối của nhà tù chờ ngày ra tòa xét xử.
Trường hợp thứ hai rơi vào luật sư bất đồng chính kiến Lê Quốc Quân, đang bị giam giữ tại nhà giam Hỏa Lò Hà Nội.
Nằm trong trại giam người luật sư ấy làm nên những câu thơ bén và âm ỉ cháy trong lòng người được đọc nó. Lê Quốc Quân làm thơ không để nổi tiếng vì với ông sự nổi tiếng từ thơ có lẽ là điều khôi hài vì con đường dẫn tới công lý, sự thật mà ông đang đi còn lắm chông gai. Thơ không thể thay thế chiếc giày êm ái mà chỉ bằng niềm tin vào tổ quốc mới có thể giúp ông vượt qua con đường khổ nạn.
Cảm hứng đến với thơ của ông không bằng cái lay động của gió, của cỏ cây hay tình tự của những yêu đương thường thấy. Thơ của ông quằn quại với sóng nước Biển Đông cùng những giòng máu đỏ mà quê hương đang chảy. Những giòng máu bất kể từ ngư dân hay người chiến sĩ, đối với tác giả, đều mặn như nhau và từ cái mặn nồng tươi rói ấy Lê Quốc Quân sáng bừng ra tình yêu nước tự nhiên của một công dân đối với non sông của mình.
Ngồi trong tù, Quân nghe rất rõ tiếng vỗ uất ức của những ngọn sóng Việt Nam. Cái âm thanh ấy làm thành thơ, thành hơi thở nặng nhọc của người tù Hỏa Lò vào ngày 25 tháng 3 năm 2013, cùng lúc Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chúc mừng Tập Cận Bình và chiếc tàu của ngư dân Việt bị Trung Quốc bắn cháy cabin!Hỏa lò vọng sóng Biển Đông
Đọc vội trên ngay báo Nhân Dân của Đảng đủ làm dậy sóng lòng tôi. Đêm nay! Sóng biển đông uất ức vỗ vào nghềnh đá Tha thiết gọi tên anh tên tôi. Đêm nay! Có đôi tay bất lực ghì vào song sắt Da diết gọi Hoàng Sa-Trường Sa Âm vang mãi của sóng giọng của người tù Rơi vào khoảng không vô vọng! Lũ giặc cướp tung hoành trên biển đông Chúng lập tam sa xây nhà tù trên đảo. Bắn giết hải quân cầm tù ngư phủ Chúng cắt thông tin xua bình minh trên biển Xô đổ cả hoàng hôn duyên hải Đem đêm tối kinh hồn cho vợ con xóm nhỏ. Biển đảo ta đây! Tổ quốc ta đây, bao đời ông cha gìn giữ sao chỉ phản đối nước đôi? Bởi lãnh đạo bị bao vây tứ phía Chúng lấy học thuyết Tam vô làm vòng kim cô cầm tù não bộ. Chúng lấy đại cục, phân mảnh lòng người. Chia chác tài nguyên cướp con cá biển trong bữa cơm chiều con trẻ việt. Chúng lấy tình môi-răng, căng mình giữ ghế tham quyền cố vị, vơ vét tài nguyên, bỏ đói cả tương lai dân tộc. Ôi! Tây nguyên, biên giới, cà mau, thanh hóa Vũng áng, thái bình nhan nhản dấu chân tàu Hoa quả, gia cầm đồ dùng thức uống Văn hóa phi trường, tràn ngập tiếng hoa. Quê hương tôi đã mất thật rồi ư? Không? Sóng đã nổi từ trong ngục tối Nơi anh em nhắm mắt biểu tình Và lắng nghe tiếng đồng bào cùng bước Hào khí đông A ngập tràn khóe mắt Tiếng hô vạng dội một góc trời Đứng lên đi như ông cha từng đã quét sạch bóng thù nước Việt vững ngàn thu!
Hoả Lò ngày 25 tháng 3 năm 2013
Trong cái nhà tù nổi tiếng ấy, người cha Lê Quốc Quân không thể không chạnh thương đối với những đứa con bé bỏng của mình. An,Thái, và Việt là tên gọi thương yêu, là nìêm tin của người cha vào tương lai của gia đình cũng như những ước mơ thầm kín thể hiện qua cái tên của từng mái đầu nhỏ bé, trong bài An Thái Việt ông nhắn nhủ:
Có tên khắc khoải trong tim óc Dẫu rất bình yên An-Thái-Việt Có đêm thao thức lòng đau tức Ai nghĩ về ai nước mắt nhòa An Hà năm nay lên lớp 6 Cha chưa về được để dạy thêm Nghe lời bà dặn ngoan con nhé Học giỏi chơi vui giúp mẹ Hiền Thái Hà con ơi Cha nhớ lắm Không biết bây giờ ai đón đưa Nhớ khi cha con cùng đến lớp Hay chốn vườn quê mãi sức đùa Việt Hà con ơi cha vẫn thấy Đôi chân công chính đang tập bước Dẫu sớm đau thương có sá gì Trên đường thiên lí bóng con đi Cuộc đời vẫn thế đầy giông bão Các con gắng sức trước gian lao Giờ hãy ngủ đi bình an nhé ! Mai sớm cùng cha đón bình minh
Hỏa lò, xuân Quý Tỵ
Người tù sống nhờ vào bạn tù. Họ chia sẻ cho nhau từng hạt cơm, miếng giẻ cũng như các mẩu chuyện vui buồn. Lê Quốc Quân chia sẻ cái nhìn, niềm trăn trở của nhà thơ về một vấn đề lớn hơn mà khó một người tù hình sự nào để ý tới: Vấn đề tự do dân chủ. Trong bài Tặng người bạn tù ông viết:
Bài thơ này tôi viết tặng anh Người bạn tù chung manh chiếu rách Sau song sắt đêm chúng mình tâm sự Anh có nghe quá khứ vinh quang Của nước Việt ngàn năm trung dũng Khi giặc già lăm le bờ cõi Hội nghị Diên hồng ông cha quyết đánh Bến Bình than tướng trẻ bóp nát cam Đại cáo bình Ngô vang dội trời nam Bỗng tiền nhân như ngọc sáng dọi về Tôi kể anh nghe hiện tại đau thương Thời một đảng úp trùm toàn dân tộc Nhân dân lầm than đói khổ đủ đường Độc lập đó còn tự do không có Tham nhũng thành quốc nạn tràn lan Quyền tự do dân chủ không còn Người tranh đấu bị giam vào ngục tối Ta kể nhau nghe về tương lai tươi đẹp Của Việt Nam trong hòa nhập toàn cầu Dân chủ có mà nhân quyền cũng có Và tự do cho tất cả mọi người Đến lúc đó nước Việt của chúng ta Không thua kém láng giềng xung quanh Mà từ hôm nay đến đó còn xa Còn nhiều việc chúng ta cần làm nốt Chúng mình cùng gánh vác nghe anh!
Luật sư Lê Quốc Quân, anh Paulus Lê Sơn cùng một số người khác bị bắt giam khi đang đứng bên ngoài Tòa án Hà Nội hôm xử TS luật Cù Huy Hà Vũ 04-04-2011. Courtesy Anhbasam.
Là một luật sư, Lê Quốc Quân hiểu rõ thế nào là luật pháp. Hiểu rõ và tin tưởng vào những gì mình được học, được bồi dưỡng kiến thức tại nước ngoài. Người luật sư ấy tiếc thay lại không chịu bẻ mình uốn theo những gì mà tòa án Việt Nam muốn với những bản án bỏ túi xử theo chỉ thị chứ không theo pháp luật. Là một luật sư trẻ và mang nhiều hoài bão, Lê Quốc Quân dùng kíên thức luật pháp của mình để lên tiếng chống lại những sai trái của hệ thống tư pháp Việt Nam, hệ quả là cả hệ thống quay ngược lại tấn công ông và cuối cùng thì ông bị tước đi mảnh bằng mà bao nhiêu năm từng theo đuổi.
Những gai góc bất công trong chế độ không thể làm cho người tù Lê Quốc Quân khuất phục mà ngược lại chúng làm ông lớn lên, cứng cáp hơn trứơc những thử thách mà hệ thống tư pháp cộng sản muốn ông nhận lãnh. Chí người ngục sỹ
Lúc lặng lẽ ngồi trong ngục tối Là khi ta mưu sự cơ đồ Đôi mắt nhắm mà lòng cuộn sóng Chí bừng lên vang dội trăm miền Ý chí ta vực thẳm núi cao Trải rộng khắp bình nguyên đại mạc Chí là hướng lung linh tâm bão Bão lòng người thổi giữa nhân gian Chí là hoa nở trong máu đỏ Máu anh hùng chảy mãi thiên thu Chí đã chín lòng ta đã quyết Quyết đứng lên tranh đấu một phen Vì nhân dân cơ cực bần hàn Ý chí đó ngàn đời không đổi
Hỏa lò 4/2013
Không ít người cho rằng luật sư Lê Quốc Quân bị bắt vì chống Trung Quốc. Nếu nghĩ thật cặn kẽ, có người Việt Nam hiểu biết lịch sử nào mà lại không chống Trung Quốc, hay nói đúng hơn là chống tư tưởng Đại hán, bá quyền. Lê Quốc Quân có chống Trung Quốc cũng không phải là một ngoại lệ. Trước khi bị bắt ông đã có những bài thơ hùng tráng như bài Tổ Quốc Gọi Tên do chính ông tự đọc sau đây:Đêm qua tôi nghe tổ quốc gọi tên mình. Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa vang dội vào ghềnh đá Tiếng tổ quốc vọng về từ biển cả Nên bão tố dập dồn chăng lưới bủa vây Tổ quốc của tôi. Tổ quốc của tôi Bốn ngàn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ, thắp lên ngọn đuốc hòa bình Bao người đã ngã, máu của người nhuộm mặn sóng biển đông Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình, chúng ngang nhiên chia cắt tôi và tổ quốc Chúng dẫm đạp lên dáng hình đất nước Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau Sóng chập vào bình yên dẫn lối những con tàu Sóng cuộn đỏ máu những người đã mất Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc Chín muơi triệu môi người thao thức tiếng Việt Nam Chín muơi triệu người lấy thân mình che tổ quốc linh thiêng Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố Ngọn đuốc hòa bình trên tay rực lửa Tôi lắng nghe tổ quốc gọi tên mình.
Người tù trẻ tuổi và đầy chí khí ấy sẽ ra tòa vào ngày 9 tháng Bảy này. Hầu như những người biết chuyện đều nhìn vào cái ngày xử án ấy với tâm lý chờ đợi một diễn biến khác với vụ xử của blogger nổi tiếng Điếu Cày với cùng tội danh trốn thuế. Lê Quốc Quân rất kinh nghiệm đối với chính quyền Việt Nam khi đã chuẩn bị sẵn cho mình tư thế trước tòa và tư thế trước công luận. Ông gửi một thư ngỏ ghi âm tiếng nói của mình để tránh trước những đòn thù dưới thắt lưng mà chính quyền có thể dành cho ông nếu không thể kết án ông một cách hợp pháp.Thư ngỏ
Là một công dân Việt Nam luôn tha thiết với sự lớn mạnh của đất nước và dân tộc mình, tôi tin rằng chỉ có tự do dân chủ mới giải phóng con người đem lại sức mạnh Việt Nam phát triển.
Là một luật sư bất đồng chính kiến tôi có thể gặp những khó khăn hoặc bị tù đày. Bởi vậy tôi viết thư ngỏ này trình bày những điều phòng sau khi mình không được tự do thì sẽ có nhiều thông tin không chính xác.
Thứ nhất, với sự hiểu biết về pháp luật của mình tôi khẳng định rằng những hoạt động tranh đấu, những bài viết, những lời nói của mình là tốt đẹp và hoàn toàn vô tội theo pháp luật Việt Nam và luật pháp quốc tế.
Thứ hai, tôi không hoạt động vì quyền lợi của quốc gia nào khác ngoài tổ quốc Việt Nam. Tôi hoạt động để góp phần xây dựng xã hội dân sự. Tạo phong trào dân sự rộng rãi nhằm thực hiện nguyện vọng của nhân dân, thông qua cơ chế dân chủ và bằng phương pháp bất bạo động.
Thứ ba, tôi đã nhiều lần bày tỏ quan điểm và lập trường của mình về những vấn đề tự do dân chủ và nhân quyền. Tôi nỗ lực tối đa để bảo vệ nó trong mọi hoàn cảnh, tuy nhiên, nếu khi tôi không còn được tự do mà có những thông tin đi ngược lại với lý tuởng đấu tranh của mình thì cần được coi là không phản ảnh đúng với ý chí và lý trí của tôi. Những chứng cứ đó là hoàn toàn vô giá trị.
Thứ tư, tôi xin đón nhận mọi khó khăn như những món quà mà tổ quốc đã trao tặng cho mình. Tôi chịu trách nhiệm cá nhân về những hành vi của mình. Tôi sẵn sàng xin lỗi về những thiếu sót, nếu có, đối với anh em bạn bè. Nhưng việc sử dụng các hành vi của tôi để buộc tội, hoặc làm bằng chứng chống lại bất cứ ai đều là vô hiệu. Tôi phủ nhận hoàn toàn mọi bằng chứng liên quan làm phương hại đến các anh em khác đang tranh dấu vì một Việt Nam đổi mới, dân chủ, phát triển và giàu mạnh.
Cá nhân tôi luôn tin vào khát vọng và nỗ lực của chính nhân dân Việt Nam. Tôi tin rằng một ngày không xa chúng ta sẽ có được tự do dân chủ thực sự. Mọi người dân Việt Nam đều có thể bày tỏ quan điểm của mình một cách công khai. Có quyền mưu cầu hạnh phúc và thành công ngay trên chính quê hương Việt Nam yêu dấu này.
Trân trọng kính thư.
Tôi, luật sư Lê Quốc Quân xin cám ơn.
Những ngày gần đây Luật sư Quân đã gặp khá nhiều sách nhiễu trong nhà tù nhưng với ông có lẽ những sách nhiễu ấy không thề sánh bằng tình cảm người thương yêu ông dành cho một con người ái quốc. Vợ ông kể lại những diễn tiến mới nhất khi luật sư của ông kể lại cho bà biết ông sẽ tịch cốc một tuần lễ để tỏ lòng biết ơn những người thương yêu ủng hộ ông, bà nói:
“Hiện tại anh Quân vẫn trong điều kiện khắc nghiệt trong tù vì bị phân biệt đối xử. Tin mới nhất hôm nay do luật sư cho biết anh Quân quyết định sẽ tịnh cốc từ ngày 23 tới ngày 30 tháng 6, anh sẽ chỉ uống nước và không phải là tuyệt thực, anh tịnh cốc thì chỉ uống nước lọc. Anh muốn chia sẻ với những người đang gặp khó khăn và muốn thực sự bày tỏ lòng cám ơn với mọi người đã ủng hộ, lên tiếng cho anh và cho gia đình.
Người tù nhân dũng cảm ấy đã chọn cho mình một hướng đi trung thực, không phản lại với công lý, với lương tâm và nhất là lòng ái quốc của một kẻ sĩ. Thơ của ông diễn tả tâm trạng khắc khoải của một người đi làm cách mạng, cuộc cách mạng Xô Viết Nghệ Tĩnh như những người dân Nghệ An quê hương ông từng làm. . |
| | | tranvu Khách viếng thăm
| Tiêu đề: Thơ "phản động” với một vài nhận xét Wed Jul 17, 2013 12:24 pm | |
| Thơ "phản động” với một vài nhận xét
Người Đọc Thơ (Danlambao) - Tôi vô tình đọc được một đoạn của một bài viết trong một trang báo tại điểm rửa xe (mà không biết tên tờ báo) phân tách và chửi rủa “bọn làm thơ phản động”, nhưng lại không đưa ra một bài thơ, hay một câu thơ phản động tiêu biểu nào. Thành ra tôi không hiểu như thế nào là thơ phản động. Nhưng tôi có nghe, thậm chí nghe cả ngày trên tivi, radio, loa phường những từ “bọn phản động”, “tư tưởng phản động”, “quan điểm phản động”. Và tôi với tay lấy cuốn Tự điển Tiếng Việt của Nguyễn Kim Thản xuất bản năm 2005, từ phản động được giải nghĩa như sau: “chống lại sự tiến bộ, chống lại cách mạng: bọn phản động, tư tưởng phản động.” Như vậy thơ phản động là thơ chống lại cuộc “Cách mẹ cái mạng” (nói theo AQ của Lỗ Tấn)
Thực tình đưa những khái niệm này khác vào thi ca quả là một điều gượng ép thậm chí vô bổ và vô lễ đối với thơ. Nhưng trong cuộc sống đầy rẫy những khái niệm này nọ thì thi ca bị tung lên vật xuống là một điều không tránh khỏi. Bản chất của thi ca thì nói một cách đơn giản như Lê văn Siêu thì có lẽ là đúng nhất: “Lời nói muốn lọt vào tai người nghe, trước hết phải là một lời thơ. Lời thơ muốn được truyền từ người này qua người nọ trước hết phải hợp với nhịp sống ở nội tâm cũng như ở ngoại cảnh.”
Nhưng thơ thì xuất hiện từ lúc chưa có chữ viết và nó phải được xuất phát với một ngữ điệu êm đềm và không có bất cứ một khái niệm nào.
Nhưng cuộc sống hiện đại thì quá om sòm, nào loa tăng âm, còi hụ báo động, bô xe rút ruột, máy bay siêu thanh, bom rơi, súng nổ… và đầy dẫy những dóc láo, nịnh bợ… nên cái ngữ điệu êm đềm của cái thuở ban đầu bị biến chất đến đau lòng. Rồi những khái niệm tùm lum tà la của cuộc sống mới gán ghép nào là thơ yêu nước, thơ châm biếm, thơ chua, thơ nâng bi, thơ hiện thực phê phán (?!)… và bây giờ là thơ phản động. Và thơ bỗng nhiên không còn thơ nữa khi mà cái thuộc tính êm đềm của nó nhạt phai dần, thậm chí còn bị lên án là lãng mạn, yếu đuối, đồi trụy (!). Nó không còn là ngôn ngữ của tấm lòng mà nó trở thành một phương tiện để cho người ta sử dụng rất ư là… tào lao. Nó sản sinh ra loại “thơ nâng bi”. Thứ này là quái thai, là điếm nhục cho thơ.
Thôi thì, sống thời nào theo thời ấy. Bây giờ thì thử nhận xét xem cái gọi là “thơ phản động” nó ra làm sao?
Thực ra thì không có cái gọi là thơ phản động, mà chỉ có những người phản động làm thơ. Không một người làm thơ nào phân loại thơ mình cả. Họ làm thơ theo cảm xúc của mình.
Những người phản động làm thơ thì chưa bao giờ nghĩ là mình làm thơ phản động. Đây là một cái mũ mà cộng sản chụp lên đầu những người làm thơ chống lại họ. Thôi thì cứ đội cái mũ ấy chớ sao? Dù gì cũng có cái mà che nắng, che mưa.
Đọc trên các trang mạng lề dân chúng ta gặp khá nhiều, thậm chí rất nhiều những bài thơ loại này. Nhưng có lẽ những bài thơ phản động như vậy xuất hiện từ thời Nhân Văn Giai Phẩm. Đầu tiên phải kể là Phan Khôi. Ông có bốn câu lục bát mà đọc xong là phải ù tai:
Làm sao cũng chẳng làm sao, Dẫu có thế nào cũng chẳng làm chi. Làm chi cũng chẳng làm chi, Dẫu có bề gì cũng chẳng làm sao.
Bốn câu thơ mang đầy ngữ điệu của nghi vấn, nhưng cụ Chương Dân lại khẳng định một cách chắc chắn bằng cách quăng bỏ 4 cái dấu chấm hỏi vào sọt rác. Đúng là phản động
Kế đến là Trần Dần. Ai cũng nghĩ là hai câu này là cực kỳ phản động “Ta bước đi không thấy phố, không thấy nhà. Chỉ thấy mưa sa trên nền cờ đỏ”.Theo tôi nghĩ hai câu mà ông trăn trối với người thân treo trong đám tang ông mới thực sự là phản động dữ dội:
“Tôi khóc những chân trời không có người bay Lại khóc những người bay không có chân trời”
Và Lê Đạt trong “Nhân câu chuyện mấy người tự tử”:
“...Anh công an nơi ngã tư đường phố Chỉ đường cho xe chạy xe dừng Rất cần cho luật giao thông Nhưng đem bục công an đặt giữa trái tim người Bắt tình cảm ngược xuôi Theo luật lệ đi đường nhà nước Có thể gây nhiều đau xót ngoài đời”
Đúng ra, bài thơ này của Lê Đạt nói theo kiểu Cộng Sản là “hiện thực phê phán”, nhưng chúng đâu có chịu vậy và nhóm Nhân Văn Giai Phẩm, trong đó có Lê Đạt được phát cho cái mũ phản động để mà đội đầu cho đỡ nắng khi đi đập đá ở núi Cánh Diều
Cũng không thể quên Phùng Quán với cái số phận nghiệt ngã của người làm thơ không có… bút:
Lời Mẹ Dặn
…. Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi Đứa bé mồ côi thành nhà văn Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ. Người làm xiếc đi dây rất khó Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn Đi trọn đời trên con đường chân thật. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêụ Tôi muốn làm nhà văn chân thật, chân thật trọn đời Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã Bút giấy tôi ai cướp giật đi Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá. (1957)
Và sau vụ Nhân Văn Giai Phẩm, thơ phản động sống ngoắc ngoải ở trong đầu của rất nhiều người mà chẳng hề có dịp nên thơ. Thỉnh thoảng ở Miền Nam trước 1975 chỉ xuất hiện lai rai nhưng không nhiều lắm. Ví dụ như Kim Nhật sửa hai câu thơ của Tố Hữu (thủ lĩnh trường phái “Thơ Nâng Bi”, cách gọi của các nhà thơ miền Nam)
“Thương biết mấy khi nghe con tập nói Tiếng đầu lòng con gọi Stalin” (Tố Hữu)
Rồi khi Staline bị hạ bệ, ở miền Nam lại xuất hiện câu thơ nhái rất ư phản động.
“Run bỏ mẹ… khi nghe con tập nói Tiếng đầu lòng con gọi Stalin” (Kim Nhật)
Khi Cộng Sản chiếm miền Nam, tình hình có vẻ lắng xuống, nhưng từ năm 1986, nó bắt đầu xuất hiện một cách gần như công khai. Ta bắt đầu nghe những cơn gió phản động đang lất phất trong :
Đoạn Cuối Thế Kỷ
Tôi cùng thế kỷ này già nua như nhau. Tôi chết trước. Thế kỷ chết rồi, đẻ ra thế kỷ non hơn, 21. Tôi chết rồi, thơ sau đó sẽ xanh hơn Cố nhiên đó là thơ nhân loại khác. Nếu có luân hồi, tôi sẽ về, sẽ đọc, Sẽ nâng niu làn cỏ lạ lên môi hôn. Nếu không có, đã đi là đi mất Chỉ tôi mất thôi, nhân loại đang còn Và chắc chi thế kỷ sau còn yêu thơ nữa? Cầu cho đừng dại dột như thế kỷ này thơ ít mà nhiều bom Cầu cho đừng khôn vặt như thế kỷ này Để nuôi sống xác thân, đem làm thịt linh hồn Chế Lan Viên 12/87
Hay như bài thơ:
Thời Thượng
Chẳng còn ai yêu vầng trăng và hương lúa ngoài đồng Yêu bà Tiên hay đám mây trên lầu Hoàng Hạc Giờ là thế giới của xe cúp, tivi, phim màu ngũ sắc Của quyền lực, tuổi tên, đốp chát Vị trí nhà thơ như rác đổ thùng! Chả ai nhớ bà mẹ cắm chông bạc tóc Nhớ cô gái chèo đò vượt lửa qua sông. Chế Lan Viên 1988
Hơi thơ như là một nỗi uất nghẹn trước cái thói “ăn cháo đái bát” bắt đầu lộ diện sau một thời gian dài được che chắn bằng những luận điệu dối trá.
Nhưng vẫn là những ngọn heo may, nhanh chóng bị ngăn chận lại cho đến ngày internet bắt đầu phổ biến. Đại loại như một trong hàng trăm bài thơ của Thái Bá Tân:
Châm ngôn tập 3, bài 573
Ngẫm mà thấy nghèn nghẹn. Nhà nước thì hô hào Ngư dân ra bám biển. Rồi sau đó thế nào?
Sau đó thì giặc bắn, Cướp cá, bắt cả người. Thế mà lạ, nhà nước Chỉ “phản đối” vài lời.
Một nhà nước bất lực Không thể làm được gì Để bảo vệ dân chúng, Nghĩa là yếu cực kỳ.
Thế thì thà nói thẳng Bà con cứ ở nhà. Biển thằng giặc đã chiếm. Nguy hiểm, đừng đi xa.
Thế đấy, các bác ạ. Cứ nghĩ mà thấy buồn. Càng giận ông nhà nước, Càng thấy thương bà con
Thái Bá Tân 28.03.2013
Còn rất nhiều những nhà thơ tên tuổi làm “thơ phản động”. Nhưng trong phạm vi bài viết này, tôi muốn nói đến những bài thơ của những người chưa hoặc không thành danh với thơ. Với những bài thơ “cực kỳ phản động” trên các trang mạng lề dân với trang chính hay các comment. Những câu thơ ấy được viết bởi những người làm thơ có nghề và cả những người có một chút năng khiếu. nhưng gì thì gì, đó lại là những câu thơ chân thật nhất, trần trụi hay bay bướm trong ngôn ngữ nhằm một mục đích duy nhất là lên án cái xấu xa, ti tiện và đớn hèn của chính quyền Cộng Sản. Kể cả những bài thơ, câu thơ đầy chia sẻ và đồng cảm với những con người trung thực.
Ở đó ta gặp những bài thơ đầy ẩn ức như:
… Ôi đất nước! Chả có gì thích thú Lãnh đạo quốc gia, đần đú tham tàn Chín mươi triệu dân chán nản hoang mang Đầy dẫy khu đen lang thang khắp nước!
Tôi đứng đây nhìn chị chạy xuôi, anh chạy ngược Chỉ mong kiếm miếng ăn thôi, mà bữa được bữa không! Còn những thằng, những con cán bộ vào cơ quan thì kẻ khoe đít, đứa chỏng mông... Bởi cơ chế “chuyên” không bằng “hồng” lãnh đạo!
Những ngày lễ lộc, khắp làng khắp phố trưng đầy cờ máu Băng rôn vẽ vời... hình chồn cáo hôi tanh Lục lộ giao thông làm ngơ với xe bản đỏ bảng xanh Còn bảng trắng thì phải đành nộp phạt.
Biểu hiệu rợn người... búa liềm giáo mác... Từ Bắc chí Nam, một bãi rác tởm người Tôi đứng đây nhìn những khỉ, những đười ươi Đang trí trá làm người phải đạo…
Nguyên Thạch (Chán mớ đời)
Hoặc đầy cay độc như:
Trả lại quần tôi Bác Yêu ơi Đêm qua Bác cắn rách tã tơi Già còn sung quá ai chịu nổi ! Đêm 7 ngày 3 rụng rã rời...
Em Mười Sáu
Hay nhẹ nhàng một cách chua cay và rất có nghề như:
Chóp bu sang Tàu cảm tác
Tới cửa Thiên An bóng xế tà Công an bốn phía rợp cờ hoa Lom khom bước tới run đầu gối Gượng gạo ôm hôn xót nỗi nhà Cái ghế lung lay khi mãi quốc Chức quyền lỏng chỏng lại tan gia Dừng chân chẳng đặng, trời non nước Chủ tớ tình hờ khựa với ta
Tú Địa
Hay là một lời kêu gọi khẩn thiết:
Ô hô cuộc thế trái ngang, Văn minh gục ngã, rợ man cởi đầu! Xảo điên gian ác đỏ ngầu Ngọn cờ chết chóc nhuộm màu quê hương. Bao năm chồng chất máu xương, Giờ còn gây lắm nhiễu nhương lăng loàn! Mãi quốc đã quyết mưu toan Nhục mặt cộng sản An Nam lâu rồi! Mau vùng dậy đồng bào ơi, Nếu không sẽ hận muôn đời vong nô!
AR.15
Hoặc thủ thỉ như một lời tâm sự đầy chia sẻ:
Lời Cám Ơn Gởi Uyên Kha và những người tuổi trẻ
Xin cho chú, người già nua lẫm cẫm Được cúi đầu nói hai tiếng Cám ơn. Các cháu đã làm tỉnh giấc một giang sơn Chạy suốt từ miền Nam ra đất Bắc
Lời hai cháu đã phá tung xiềng xích Đã còng trói tâm hồn, ràng buộc nghĩ suy Triệu triệu con người tỉnh dậy bước chân đi Tìm lẽ sống cho mình, cho dân tộc
Các cháu đã thể hiện lòng yêu đất nước Ngẩng đầu cao thách thức bạo quyền Lời nói trong veo và rất nhẹ nhàng Nhưng quyết liệt như tiền nhân thuở trước
Gần bốn mươi năm tang thương vận nước Gần bốn mươi năm sống nhục sống hèn Bao nhiêu con người đói khát đã dần quen Bao nhiêu con người oằn mình trong áp bức
Các cháu không quen vì tâm hồn bất khuất Các cháu không quen nhìn tổ quốc lâm nguy Lời nói nhẹ nhưng rất đỗi quyền uy Lay động cả những tâm hồn chai cứng
Có triệu triệu tấm lòng chung lời thề “Sát Thát” Nắm chặc tay gìn giữ một non sông Nắm chặc tay gìn giữ lấy biển Đông Đuổi cỗ xâm lăng, dập đầu quân bán nước Lần đầu tiên chú ngẫng lên nhìn tổ quốc Sau ba mươi tám năm gục mặt, cúi đầu Các cháu là niềm tin, cố kết lòng nhau Nhờ các cháu cả non sông đứng dậy
Vũ Bất Khuất
Nhưng vẫn còn đó một tinh thần lạc quan:
Muôn tâu Ngọc Đế
Ở dưới Trần gian Cộng sản dã man Giết hại Dân lành Một lũ côn đồ Lấy danh côn an Ngang tàn hết biết Từ Nam chí Bắc Tang tốc lầm than Kêu Trời không thấu Côn đồ thảo khấu Cộng sản lập ra Chúng hèn với giặc Mà ác với Dân Cướp nhà cướp đất Nợ máu chồng chất Cúi đầu với giặc Đạp mặt người Dân Bản chất cộng nô Ngu hết sức nói Dâng đất Tổ Tiên Rồi tới biển đảo Nguồn sống ngư Dân Không còn như trước Nay phải làm mướn Cho giặc ngoại xâm Đích Thị Tàu khựa Nay Thần tấu rõ Xin Ngài ban Chỉ Thiên binh Thiên tướng Theo Thần đi xuống Cứu thế độ Dân Tiêu diệt Cộng phỉ Cho Dân được nhờ Sống đời Tự Do Cơm no áo ấm Không còn giặc Cộng Tạo Phước cho đời Táo Thần thay mặt Tất cả người Dân Cảm ơn Ngọc Đế Bye bye see you later
Gà Tre
Tất nhiên không thiếu những lời tố cáo, vạch mặt chỉ tên bọn hèn mạt bán rẻ non sông:
Vùng Lên
Hồn sông núi đang ngày đêm réo gọi Bao anh hùng trên mọi lối non sông Hãy vùng lên! Hỡi giống Việt tiên rồng Dẹp nội loạn - quét tan dòng xâm lược * Ngàn thế hệ đã âm thầm tiến bước Từ Nam quan đến mủi nước Cà mau Đã hy sinh bao xương trắng máu đào Hoàng kỳ lộng gió tung cao phất phới * Nay Cộng nô vì tham tâm gian dối Dâng đất liền biển nước của ông cha Hà khắc muôn dân- lừa đảo gian tà Khom lưng rước giặc vào nhà Đại Việt * Ôi! còn đâu ải Nam Quan oanh liệt Gươm anh hùng xung trận diệt xâm lăng Bản Giốc hờn - tuôn giòng thác gầm vang Như uất hận muốn ngập tràn ải Bắc * Giữa biển lớn nhấp nhô tàu lũ giặc Hoàng - Trường sa - chia cắt mẹ Việt Nam Khí hờn căm sôi sục biển ngút ngàn Nổi sóng lớn - muốn quét tan giặc cướp * Rừng núi Tây nguyên - hàng hàng lớp lớp Giặc Tàu ô qua - đội lốt công nhân Muôn dân đen bỏ xứ - chạy lấy thân Bán nước cầu vinh - bất cần nhân nghĩa * Khắp đất nước - tham quan như bầy đĩa Hút cạn cùng máu mủ của nhân dân Tiếng khóc than ai oán khắp xa gần Mất sản nghiệp - lê tấm thân khốn khổ * Hởi khí thiêng và muôn lòng yêu nước Hãy cùng nhau chung bước chống xâm lăng. Quét Cộng nô - đuổi giặc cướp hung hăng Trả về đất mẹ - ngàn năm vẹn toàn!
ThiBang-05-7-2013
Và đôi khi còn cả là một lời xin lỗi những tội lỗi không phải do mình gây ra:
Xin Lỗi Miền Nam
Xin lỗi Miền Nam thật dấu yêu Nói ra càng xấu hổ thêm nhiều Bởi ta mê muội nghe lừa phỉnh Xúc phạm cô em gái mỹ miều.
Thuở ấy nào ta đã biết gì Đảng truyền lệnh xuống thế là đi Đảng dạy: "Là con người Cộng sản Tương tàn cốt nhục bận lòng chi."
Vì thế mà ta đã quá hăng Bạo hành giết chóc ở Miền Nam Mãi khi ta tưởng mình chiến thắng Là lúc ta thấy mình ăn năn.
Ấy là khi ta vào Sài Gòn Em đẹp như tiên hút cả hồn Ta nghe em khóc lời ai oán Vì phải mang tên của cáo chồn.
Rồi ta lang thang qua từng phố Người dân hiền hậu sống văn minh Cửa nhà sung túc đời êm ấm Mà sao nét mặt họ buồn tênh.
Trên suốt chặng đường ta đã qua Từ nam Bến Hải đến Biên Hòa Người dân bồng bế thi nhau chạy Tránh ta như là tránh quỷ ma.
Bây giờ gặp em ta đã hiểu Thế nào là hai chữ tự do Ta mới là người cần giải phóng Ra khỏi xích xiềng của Cộng nô.
Chua xót, hỡi Miền Nam dấu yêu! Dù ta hối hận biết bao nhiêu Cũng đều quá muộn vì em đã Tan nát, còn đâu nét diễm kiều.
Phan Huy
Có rất, rất nhiều những bài thơ, câu thơ như thế xuất hiện, có thể họ là những tên tuổi ảo, nhưng chắc chắn là những con người thật với những cảm xúc cũng rất chân thật. Thơ của họ có thể không đi vào văn học nhưng chắc chắn sẽ đi vào lịch sử. Một giai đoạn lịch sử mà chính họ không bao giờ muốn. Và họ đã nói lên tiếng nói của lòng mình. Nếu như đất nước yên bình, thơ của họ rất có thể sẽ chuyển đổi ngôn ngữ trở thành ca dao và không cần phải “phản động” làm gì?
Mọi người dù nhớ hay quên những câu thơ ấy, nhưng cái đọng lại khi đọc là mát lòng, bức bối, ngậm ngùi và… Cáu tiết.
Những bài thơ ấy, câu thơ ấy đã, đang và còn xuất hiện nhiều hơn, mạnh mẽ hơn và tất nhiên hiệu quả hơn.
Người Đọc Thơ
|
| | | NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Tue Jun 07, 2016 10:05 am | |
|
Tại sao Việt Nam có hình chữ S?
Viễn Xứ (Danlambao)
Vì đàn ông Việt ngày nay chỉ thích Say xỉn (!) Vì nhà nước Việt cộng chỉ là một lũ Sick (bệnh hoạn, biến thái) Vì quan chức CS Việt Nam toàn một bầy Sâu (Trương Tấn Sang nói chứ hổng phải tui) Vì Quốc hội là nơi tập hợp lũ bù nhìn bịp dân Sống sượng Vì lãnh đạo mặt thằng nào cũng họ Sở tên Khanh (Sở Khanh) Vì tướng quân đội thằng nào cũng Sa đọa Vì giới luật sư vì tiền mà đạo đức Suy đồi Vì giáo sư, thầy giáo dạy học sinh Sa ngã Vì trí thức Việt Nam rặt một nòi Sợ sệt Vì lũ văn nô, bồi bút là bọn Sói lang Vì lũ chánh án, quan toà là lũ Stupid (ngu dốt) Vì giới nhà giàu, trọc phú chỉ thích ăn Shushi và Steak Mắc đá nồ cho sành điệu Vì giới nghệ sĩ chỉ thích chạy Show kiếm tiền nhanh chóng Vì cha già dâm tặc họ Hồ kia chỉ thích Sờ soạng những bé thơ Vì người Việt đứng đầu thế giới khi lên mạng chỉ để tìm chữ Sex Vì Sử gia là những thằng hèn chỉ mãi lo Sặc cục. (Xin đừng nói láy, cảm ơn!) Vì lũ DLV thì Sủa dại, Sủa dai và... Sủa dở Vì giới trẻ chỉ thích Selfie (tự sướng) với IPhone và... nhí nhố Vì các chương trình truyền hình vừa rẻ tiền, nhảm và thích dùng từ Shock (gây choáng) Và đau lòng hơn cả là vì nhờ có đảng ta mà ngày nay phụ nữ Việt chỉ thích chạy sang Singapore để làm đĩ... nuôi thân (!)
Và hậu quả là:
Đất nước thì Suy sụp Kinh tế thì Sa sút Ngoại giao thì Sa lầy Người dân thì bệnh Sĩ Đàn bà thì Suy yếu Đàn ông thì Suy nhược Thanh niên, thiếu nữ thì Si tình Người giàu thì Si mê tiền bạc Kẻ nghèo thì chỉ thích Sản xuất... trẻ con Giới trẻ thì dễ Sa chân Bế tắc thì Suicide (tự tử) Văn hoá thì cuồng si Sùng bái Ra đường hở chút là Sân si Công an thì Săn dân như săn thú Quan lại thì Sàm sỡ (1), dê xồm Tra tấn bằng Sờ soạng (2) Ngư dân thì Sụt sùi Nông dân cũng The Same (tương tự) Cả nước (thì ngồi) chờ Sung rụng... (vô họng) Và hưởng Sái Ô Bá Mà (!)
Nhưng khi Ô Bá Mà Say "Goodbye!" Thì... dân lại không chịu đi biểu tình vì... Hy vọng Đẻng Sửa sai (?!) (Mà) Đẻng thì luôn Sai bét Sai rồi sửa, sửa rồi sai nhiều hơn. Bị vạch mặt thì bảo là Sai sót, Không phát hiện thì đổ lỗi bọn Sai nha Dân ngơ ngác non ba phần tư thế kỷ vẫn còn tin Sái cổ Và Đinh La Làng được bốc lên hàng Soái ca. Mặc kệ cá chết, người chết, Formosa vẫn vui vẻ Sản sinh chất độc Báo Công an lại đăng tin Hà Tĩnh là lãnh thổ nước Strange (lạ) Cả nước rơi vào Silent (im lặng) đến buồn nôn (!) Tự hỏi ta còn là người hay đã hoá Súc sinh (?!?)
Trời đất quý thần ơi, Nước mất nhà tan, toàn dân tộc bị đầu độc mà:
Quốc gia toàn những người Say ngủ Nghe kêu gọi đấu tranh thì Sững sờ Và luôn miệng chối từ: "Sorry nha, mình không rãnh!" Nghe ai nói tới chính trị thì S'en foudre (!)(3) Đàn ông Việt thì chỉ thích rượu bia và bú Sữa Chứ không hề hiểu nghĩa chữ Shame (Nhục) Vợ hỏi lương thì trợn mắt Sửng cồ Nhưng với bạn nhậu thì OK, San sẻ (là chuyện nhỏ!) Giới sinh viên thức tỉnh đòi biết Sử nước Việt Cha mẹ ông bà Suỵt, Stop here (Im miệng cho nó lành) Bởi người Việt nay không thích từ Sẻ chia Và tôn thờ chủ nghĩa Selfish (ích kỷ, cá nhân) cho đến chết. Nên quay đi ngoảnh lại chỉ là Si Đôla... rứa (!) rế
Tình tang tang tính... tình tang.
No more Sea, No Salt, No Soil and No Sun... anymore (!) (Không còn biển, chẳng có muối, không còn đất trồng trọt và ngộ độc kim loại nặng sẽ đui luôn hết thấy ánh mặt trời luôn). Cứ thờ ơ, vô cảm ăn nhậu đi vì dù có Suy thận, Suy tim, Suy gan thì đã có con vợ nó lo. Có gì mà phải Sầu bi mà Suy diễn (!?)
Vậy cho nên, Hỏi sao mà không luôn miệng dùng chữ Shit (cứt) Để tức cái thứ dân gì mà quyết tâm ngu không Suy suyển(5) Để cho lũ mọi rợ đè đầu, cưỡi cổ ngày càng Sung mãn Đánh đập lương dân, hiếp trẻ Sỗ sàng Không đứng lên chỉ Sì sụp, lạy van (6)(?!) Chúng chẳng những không tha mà còn thẳng tay Sỉ nhục. Và chỉ có lũ cướp bọn chúng được hưởng từ Sung sướng Tài nguyên, khoáng sản chúng cứ tự do Share (chia chác) Ôi, những cú "lại quả" xứng tầm Super thế giới (!)
Còn những người yêu nước, thương dân thì Sầu muộn Giới đấu tranh thì Suy tư...
ACE ai nấy đều cố gắng Suy nghĩ, Suy đoán, Suy tưởng... tìm đủ mọi cách để cho mấy chục triệu dân bị khắc chữ Sợ hãi trên trán thấy được cái Sự thật là phải đoàn kết, đồng lòng đứng lên đập tan bè lũ mấy triệu thằng con hoang nhà Sản để con cháu mình còn được Sống Sót.
Đó, nếu ai đó còn muốn tự hào về hình dáng chữ S của Việt Nam ta thì làm ơn thức tỉnh đi. Nhà nhà, người người hãy cùng nhau Siết chặt tay mà đứng lên "Sẵn sàng Sát cộng" thôi (!!!)
Mệt quá luôn, kêu gọi hoài muốn Sái quai hàm mà chưa thấy gì Sáng sủa hết. So sad!!!
06/06/2016 Viễn Xứ danlambaovn.blogspot.com
Chú thích:
(1):http://vtc.vn/can-bo-xa-sam-so-du-khach-nu-dang-tam-bien.2.569064.htm (2): *Trước đây, anh thư Phương Uyên đã bị thằng trung tá Trương Văn Tam lợi dụng lúc gây sự ngăn cản cô vào Nam ở sân bay Nội Bài đã lôi cô vào góc khuất camera để sàm sỡ bóp ngực cô bé để làm nhục cô. Ngay sau đó, cô đã ngượng ngùng thuật lại cho mẹ và blogger Tường Thuỵ nghe. Thật khốn nạn! *Blogger Hoàng Vi, chị Thuý Nga và gần đây nhất là chị Thu Nguyệt... cũng bị chúng dùng vũ lực cởi quần áo để làm nhục, Vi đã nghĩ đến cái chết nhưng cũng may cô ấy đã vượt qua được nhờ ý chí và đức tin vào Chúa. (3): S'en foudre : Mặc kệ (tiếng Pháp). (4): Selfie: Tự sướng. (5): Bài viết "Những kẻ quyết tâm ngu" trên DLB của nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa. (6): Bài viết "Dân thắp nhang tế sống cô hồn các đảng công an cộng sản" trên DLB (Tiểu thương chợ Cái Sao).
Được sửa bởi NTcalman ngày Mon Sep 26, 2016 11:45 am; sửa lần 1. | |
| | | PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Sat Jun 18, 2016 8:24 pm | |
|
Có Nơi Nào Tủi Buồn Như Quê Tôi
Có nơi nào tủi buồn như quê tôi Xác người đàn bà bó chiếu sau xe Con bệnh nhà nghèo lao phổi nan y Dưới bóng mặt trời còn thở than chi
Đó nơi này nhục nhằn như hôm nay Khóc người đàn bà mệnh bạc Sơn La Thành phố tượng đài ngàn tỷ cho ai Khuyến mãi một thời “rực rỡ” ma trơi
Đã đến chưa thiên đường mù lạc lối Nghĩa lý gì Chúa Phật cũng niêm phong Thi sĩ sống dậy liệu còn có hỏi Bao giờ dân mình mới biết lớn khôn
Người đàn bà không bầu trời đôi cánh gãy Đã chết rồi quy trách nhiệm chỉ đắng cay Đất nước kiệt quệ núi sông ai cưu mang Lời nhắn một người số phận không xe tang
Người đàn bà đâu xe tang đâu huyệt mộ Thoát khỏi cuộc đời dấu lặng hết khổ đau Mặc đất nước có khối điều không vào đâu Đầy tớ quá giàu kiếp chủ đành phơi thây.
Những vần thơ cho quỷ dữ vào Giờ Thứ 25!
Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao) - Không hiểu sao tôi lại thấy đây là những vần thơ bạn thường lắc đầu mỗi khi than vãn “bótay.com” (chữ mới bây giờ nghe thê thiết hơn: bó chiếu.com) Kể ra đây cũng chính là những vần thơ chúng ta làm trong những lúc tuyệt vọng và nhiều trăn trở muộn phiền nhất. Buồn buồn tôi cũng đã hơn một lần gọi dòng thơ này là thi ca dấn thân, và như thế nó không thể thoát ra mà chính là hòa quyện vào với những câu chuyện thời sự, thời đại rất nóng bỏng, mà thường thì nhà thơ phải biết biến tấu sao cho nó ra thơ, cho có ngôn ngữ thơ.
Kỳ thực tôi cũng không rõ điều gì đã thôi thúc mình đến độ lắm lúc tưởng phải hy sinh ít nhiều những nguồn “tinh túy”, những chất thơ tin ròng cần cưu mang trong cùng thẩm của một trái tim nghệ sĩ thuần túy. Đem lồng chính trị vào thơ như kiểu viết chính luận bằng thơ nhiều khi chúng ta rất dễ bị phản thơ, nhưng làm thế nào để chúng ta đừng… Thơ, dù không muốn gạt bỏ những sự kiện gai góc chính trị ngoại trừ chúng ta là những kẻ đi bên lề, và không thấy cần thiết để phải thấm thía một ngạn ngữ khá hay của Nga: “Lời thơ và tiếng hát, đó là quả bom và lá cờ.”
Chỉ một hai bài nhạc mà Việt Khang đã bị lãnh 4 năm tù và Trần Vũ Anh Bình tới 6 năm sau những chấn song nghiệt ngã, phi nhân. Vậy liệu họ có thể bịt miệng được bao nhiêu vần thơ tiếng nhạc có khả năng đi sâu vào lòng người như thế?
Phải nói dù ở thể loại nào, tôi nghĩ những người cầm bút như chúng ta hôm nay cũng chỉ muốn được thể hiện ngòi bút mình một cách trọn vẹn như một chiến sĩ tự do. Có điều tôi nghĩ với tính nhạy cảm của một nhà thơ, chắc chắn họ sẽ khó lòng thờ ơ, không xúc cảm đến những câu chuyện sự việc trắc trở của dân tộc mình.
Quý bạn có thể mặn mà với văn xuôi, với chính luận hơn là Thơ… thẩn, tuy nhiên cũng xin được mời quý thi sĩ trong thôn dân cùng tôi tiếp nối những vần thơ này. Biết đâu chúng ta sẽ bắt gặp những đồng điệu hoặc có thể thư giãn đôi chút, trong tình trạng đầu óc chừng như muốn nổ tung vì càng ngày càng có quá nhiều những diễn biến đau lòng. Có phải?
Thành Hồ Thất Thủ Vì Mưa Cực Đoan
Mưa thành Hồ giờ họ gọi mưa cực đoan Ồ phải rồi khi trời làm phản động Mưa cứ mưa ngập ngụa một bãi sông Mưa sai quy trình 20 tỷ tiêu vong
Như vậy đó nên mưa trút dự báo Mưa không đúng chỉ đạo thành Hồ thất thủ Thăng chưa thăng còn mộng Hòn Ngọc Viễn Đông Mưa theo định hướng (XHCN) hay trời khóc ròng
Tháng 8 năm ngoái cũng sống cùng với lũ Năm nay lũ về xe máy cuốn trôi Người rồi trôi như vận nước nổi trôi Để Đảng lo nên cá chết cũng là do thủy triều đỏ
Ôi dân tôi bao giờ nước chảy xuôi Bao giờ mưa về phố thị không thành sông suối? Bao giờ nỗi lòng không đợi “thiết kế thu hoạch” quy lỗi Quên chùa quên trời nên lũ xấn tới nhảy lên làm trời
Trời thì cao mưa chi giọt ngắn giọt dài những nhiễu nhương Đất nước khốn cùng sao đổ lắm tai ương Họ đâu biết thời gian như chớp bể mưa nguồn Nghe ngóng đợi gì một lời ăn năn quá muộn.
Nguyễn Thị Thanh Bình danlambaovn.blogspot.com | |
| | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Wed Jun 22, 2016 12:20 am | |
| ĐẶC SẮC, CHÙM THƠ CỦA BA CÔ GIÁO DẠY VĂN
ĐỐI THOẠI LẠC LONG QUÂN VÀ ÂU CƠ
Lời nàng Âu Cơ
Trần Thị Lam
Lạc Long Quân chàng hỡi có hay Biển nổi sóng và lòng em quặn thắt Trèo lên đỉnh non cao để thu vào tầm mắt Những sông núi biển bờ từng ghi dấu đôi ta.
Chàng đã đi biền biệt phía khơi xa Lời ước hẹn "khó khăn hãy gọi ta"chàng còn có nhớ Thiếp phận nữ nhi yếu mềm như cỏ Con dại cái mang muôn sự cậy nhờ chàng.
Đất Phong Châu xưa kia mờ mịt khói Cam Tuyền Khi vận nước gian nan mà lòng người li tán Nhìn con cháu hôm nay lòng thiếp buồn vô hạn Dám mong chàng nhờ cậy bóng tùng quân.
Nếu bão nổi lên từ phía biển Đông Tiếng trống Đống Đa có vang lên trong lòng hậu thế Ai buồn khổ với mưa nguồn chớp bể Ai vun vén riêng tư ôm giấc mộng kê vàng.
Lạc Long Quân chàng ơi, thiếp ngóng trông chàng...
Lời Lạc Long Quân
Tuyet Trinh Thu
Ta đã nghe, nàng ơi, và không chỉ tiếng nàng Mà còn tiếng của trăm con, vạn cháu Ta đã nghe những căm hờn ứa máu Ta sẽ về, cùng sóng triều dâng
Ta từng nghe các con hô " Đánh" chẳng phân vân Tin các con chẳng dửng dưng nhìn rừng khô biển chết Bao cái ác phương Bắc phương Tây đều cúi đầu trước con dân đất Việt Nàng cứ yên lòng tin con cháu, nàng ơi
Ta cũng nghe các con lo âu: "Tổ Quốc nhìn từ biển" Bất ổn mênh mang, không cửa đóng then cài Ta sẽ về, không mang theo vạn phép thần thông Mà mang triệu niềm tin: cháu con mình sinh từ trứng, lớn thành người... Tự trọng!
P/s: Cô Trịnh Thu Tuyết nguyên là giáo viên văn, Trường THPT Chu Văn An, Hà Nội.
NỖI OAN NÀNG MỴ CHÂU
Nguyễn Thanh Huyền
Đất nước mất rồi tội đổ xuống Mỵ Châu Người con gái ngây thơ biết làm sao mưu sâu kế độc Người con gái ngây thơ chỉ khát khao hạnh phúc Chỉ muốn được yêu thương, gắn bó, sum vầy.
Nước không mất từ khi Triệu Đà xua quân sang đây Mà mất lúc An Dương Vương nhờ nỏ thần thắng giặc Chiến thắng lẫy lừng lại gieo mầm bất trắc Khi vận nước treo vào cái lẫy nỏ vô tri.
Nước không mất vì nỏ thần Trọng Thủy mang đi Mà vì An Dương Vương lơ là cảnh giác Để giặc vào nhà tội ai to nhất? Mỵ Châu lỡ sai lầm là bởi từ đâu?
Giặc đến sát chân thành còn chuốc rượu cùng nhau Đất nước lâm nguy cùng con lên lưng ngựa Khi giặc đuổi cùng đường không thể quay lại nữa. Chém đầu con rồi biền biệt đáy biển sâu.
Có ai thấy oan không những giọt máu Mỵ Châu? Ai ngờ ngợ vệt đường lông ngỗng rớt Dấu chân ngựa bụi đường còn lấp hết Mà gió cuộn khói bay lửa cháy ngập trời...
Mỵ Châu xưa đã bị chém đầu rồi Tượng đá mang đớn đau ngàn năm chưa hết Xin đừng thêm những Mỵ Châu chịu lời oan nghiệt Vì gánh tội thay cha bên bờ biển mai này.
P/s: Tác giả Nguyễn Thanh Huyền còn có bút danh khác là Nguyễn Lam Điền, Thiền Nguyễn. Hiện nay, cô là giáo viên Ngữ văn, trường THPT Chuyên Nguyễn Trãi, tỉnh Hải Dương.
Theo Blogs TẾU
| |
| | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| | | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Tue Jul 05, 2016 4:41 pm | |
| Tàu cá Trung Quốc cướp tài sản, đâm hỏng tàu cá Việt Nam. Ảnh ĐSPL
Tổ quốc gọi tên mày...
Đêm qua Tổ quốc gọi tên mày là Thằng Hèn! bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đá. Tổ quốc nói mày suốt đời ăn cá, mà để biển cả như đất hoang, cho thằng giặc Tàu nó tràn sang! Tàu nó dập dồn, chăng lưới, bủa vây, phun mắm ruốc, còn mày thì trốn vào buồng làm thơ yêu nước!
Đánh giặc mồm thì ngang bằng đánh tổ tôm!
Tổ quốc của mày đây, Tổ quốc của mày đây! Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ, nuôi mày bắt đầu từ con khỉ, cho mày ngọn lửa để thành người. Bao nhiêu lớp người đã đổ máu tươi giữ từng tấc đất nuôi sống cả họ nhà mày Máu thì tanh làm gì có vị mặn? Chỉ có giống nhà thơ là mày cả đời ăn cơm thừa cá cặn mới rặn ra thứ gọi là thơ gọi tên kẻ cướp Tổ quốc mày bằng những chữ mù mờ!
“Kẻ lạ mặt” nào? khi một đứa trẻ câu cá bên bờ ao, còn thấy bóng thằng giặc Tàu mấy nghìn năm nhẵn mặt! Thà gọi là thằng bạn vàng nó rình rập, đúng ra là ngang nhiên chia cắt mày và Tổ quốc rồi biết ơn nó có hơn không? Vì dáng hình đất nước có cong cong nhưng không đến nỗi khom cái lưng hèn như mày, suốt ngày lấy tiền dân uống rượu rồi say và hót vài câu để tỏ lòng yêu Tổ quốc!
Mày làm gì có tim mà bảo đau từng tấc đất, khi cái lưỡi bò nó liếm gần hết Biển Đông?
Sóng làm gì có chuyện bình yên dẫn lối những con tàu Sóng quặn đỏ máu những người đã mất thì có. Nhưng sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc, chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam” là nói điêu, bởi vì trong chín mươi triệu ấy có hơn vài triệu thằng leo lẻo nói tiếng Tàu. Và chỉ có mấy ngàn lính đội sóng đội gió cho “Tổ quốc linh thiêng” để giấc ngủ trẻ thơ bình yên. Còn trong bão tố thì bố người lớn cũng không ngủ được!
Tổ quốc khao khát Hòa bình là có thật nhưng trên tay “rực lửa” của mày dễ cháy thành Chiến tranh khi Thần Người đều giận!
Hãy lắng nghe Tổ quốc gọi tên mày…
Chu Mộng Long
Về bài thơ “Tổ Quốc Gọi Tên” đang bị tố cáo đạo thơ, gây ồn ào trên Internet Trần Mạnh Hảo FB (12 Bến Nước) – Gần đây, truyền hình Việt Nam liên tục phát bài hát “Tổ Quốc gọi tên mình” qua các giọng ca nổi tiếng, nhạc Đinh Trọng Cẩn, thơ Nguyễn Phan Quế Mai. Đột nhiên, có anh bộ đội tên Ngô Xuân Phúc gửi thư lên mạng tố cáo bà Nguyễn Phan Quế Mai đạo thơ của anh. Lập tức, dư luận trên Internet và trên các tờ báo chính thống bênh vực bà Mai và nặng lời với anh Phúc, nhất là các nhà thơ được bà Mai dịch thơ càng nặng lời chửi anh Phúc là tâm thần, là kẻ “dây máu ăn phần”… Cũng đột nhiên nữ nhà thơ Bàng Ái Thi ( con gái nhà thơ Bàng Sỹ Nguyên, cháu ruột nhà thơ Bàng Bá Lân) lên tiếng bênh vực anh Ngô Xuân Phúc, sẵn sàng ra tòa chứng nhận bài thơ “Tổ Quốc gọi tên” là thơ của anh bộ đội này). Trong khi số các nhà thơ ủng hộ bà Nguyễn Phan Quế Mai chưa ai dám làm chuyện lấy danh dự ra bảo vệ bà Mai. Việc bà Mai hay anh Phúc là tác giả bài thơ “ Tổ Quốc gọi tên”, có lẽ sẽ ra môn ra khoai hoặc mãi mãi chìm vào quên lãng như chuyện nhà thơ Hữu Thỉnh bị hàng chục bài tố trên mạng rằng ông Thỉnh đã đạo thơ của một nhà thơ nữ người Đức để thành bài thơ “Hỏi” của ông đang được dạy trong sách giáo khoa. Nay chúng tôi xin bàn qua về chất lượng bài thơ “Tổ Quốc gọi tên” cứ tạm cho là của bà Nguyễn Phan Quế Mai, xem nó hay hay dở. Chính tác giả phổ nhạc, ông Đinh Trọng Cẩn đã đổi tên bài thơ “ Tổ Quốc gọi tên” thành tên “ Tổ quốc gọi tên mình”, như lời bà Nguyễn Phan Quế Mai viết trong thư tố cáo ông Ngô Xuân Phúc vu cáo mình gửi cho các nhà lãnh đạo và giới truyền thông, được in trên báo “Thanh Niên” như sau : “Như đã nói ở trên, phát ngôn của ông Ngô Xuân Phúc xúc phạm đến danh dự nghề nghiệp của tôi, xúc phạm đến danh dự cá nhân tôi, và xúc phạm đến tình yêu thiêng liêng, bất khả xâm phạm của tôi dành cho Tổ quốc Việt Nam. Qua các phương tiện truyền thông Việt Nam, tôi yêu cầu ông Ngô Xuân Phúc phải gửi thư chính thức xin lỗi tôi trước ngày 10.10.2015. Nếu không tôi sẽ tiến hành các thủ tục pháp lý để kiện ông ấy về tội vu khống. Hiện tôi đang liên lạc với luật sư, và sẽ làm việc đến cùng để chứng minh rằng tôi không thể nào dối trá trong tình yêu thiêng liêng, bất khả xâm phạm của mình dành cho Tổ quốc. Nhân đây, tôi xin gửi lời tri ân đến bạn đọc đã dành tình cảm cho bài thơ Tổ quốc gọi tên cũng như bài hát Tổ quốc gọi tên mình. Tôi khẳng định đó là bài thơ mà tôi viết dâng Tổ quốc với tất cả tấm lòng thành kính và đó là bài thơ tôi chỉ có thể viết được sau rất nhiều trăn trở, trải nghiệm, những gian khổ và dấn thân trong sự nghiệp viết lách.” Lùm xùm chuyện đạo thơ ‘Tổ quốc gọi tên’
Trước hết tên của bài thơ: “Tổ Quốc gọi tên” làm người ta hiểu như là “Gọi tên Tổ Quốc”. Tổ Quốc gọi tên ai? Đầu đề bài thơ rơi vào vô nghĩa. Chính tác giả phổ nhạc đã cho chữ MÌNH vào làm bài thơ có nghĩa. Xin đọc bài thơ này, do bà Nguyễn Phan Quế Mai cho in trên mạng: TỔ QUỐC GỌI TÊNĐêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mình Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đá Tiếng Tổ quốc vọng về từ biển cả Nơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ Thắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình Chúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốc Chúng dẫm đạp lên dáng hình đất nước Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau Sóng chẳng còn bình yên dẫn lối những con tàu Sóng quặn đỏ máu những người đã mất Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc Chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam” Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêng Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố Ngọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửa Tôi lắng nghe Tổ quốc gọi tên mìnhNguyễn Phan Quế Mai Bài thơ này không thể gọi là thơ vì không có một câu thơ nào gọi là khá, chứ chưa nói là hay, toàn là những câu nói bình thường được xuống dòng và được ghép vần. Bài này còn phạm một lỗi không trung thực, không dám gọi tên bọn cướp nước, bọn xâm lược ra mà gọi bằng cái tên KẺ LẠ của một chính quyền run sợ và tiếp tay cho bọn xâm lược Trung Quốc. Khi “ nhà thơ” hét lên Tổ Quốc, hét lên Hoàng Sa, Trường Sa muốn vỡ giọng mà không dám hét lên tên bọn cướp nước là giặc Trung Quốc xâm lược thì thơ ơi ta chào mi, mi chỉ là kẻ phụ họa cho phường bán nước len lén gọi quân thù là KẺ LẠ, NƯỚC LẠ ? Canberra ngày 8-10-2015 T.M.H.
| |
| | | PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Mon Jul 11, 2016 6:34 pm | |
| Đảng chúng mình ngu quá phải không anh?!Nước chúng mình 4 ngàn năm hào hùng bất khuấtĐảng chúng mình cúi mặt quỳ lạy Bắc phươngTổ tiên bao đời từng dựng xây, bảo vệ từng tấc đất biên cươngNay đảng chúng mình đã bán, đã nhường cho phương BắcBiển đảo, núi sông mất dần vào tay giặcĐảng chúng mình vẫn vinh thân, phì da, bịt mắt che tai!Nước chúng mình tiền rừng biển bạc chẳng thua aiNay biển chết, rừng tàn, Đồng Nai khô cạn nướcViễn ảnh đói nghèo … Việt Nam tháng ngày từng bướcĂn mày dĩ vãng, mơ ước từng hạt thóc, miếng cơmĐảng chúng mình vẫn thênh thang chỉa chỉa chôm chômCửa rộng, nhà cao, sáng hôm cả bầy cùng nhau hưởng thụ!Đảng chúng mình ngu và ác như dã thúNgười yêu nước chống Tàu thì tù, thì tội, nhốt nhà giamTrên biển nhà, ngư dân vẫn chết âm thầmMáy bay của "quân đội nhân dân anh hùng" cứ đâm đầu xuống biểnĐảng chúng mình vẫn "ngao cường" im hơi lặng tiếngDù cả nước biết rành rành chính thằng Tầu lạ bắn rơi!Đảng chúng mình quả tình là một lũ chuột dơiSống trên đầu dân bằng cuộc đời vô cảmGiải phóng mặt bằng, đánh dân, cướp đất thì vô cùng can đảmNhưng khi giặc Tầu chiếm đảo, giết ngư dân thì đảng ngậm câmĐảng ngu chúng mình vẫn muốn sống muôn nămĐảng chúng mình ngốc ngu đang âm thầm bán nước!Sống hôm nay mà em như biết trướcĐất nước mình đang từng bước suy vongĐảng chúng mình không cần núi không cần sôngNước có mất, nhắm mắt, gục đầu dựa vào Tầu đảng vẫn sốngSống hôm nay, đảng đã giết em từng giấc mơ, từng cơn mộngĐảng chúng mình ngu quá phải không anh?!Lê Khắc Anh Hào Vũng chết FormosaNgư dân ta giờ cổ có đeo kiềngKiềng Hà Nội, kiềng Bắc Kinh lấp lánhĐất nước của mình mà Formosa vào xí chỗKhông được đến gần, đi chỗ khác chơiĐóng cửa nhà trường cho trẻ thơ thất họcBắt ngư dân chuyển đổi ngành nghềĐưa "Yết Kiêu" đi vùng kinh tế mớiBán biển giá bèo chỉ nửa tỷ đôlaBiển gần bờ giao Formosa xả thảiNgoài khơi xa mặc tàu lạ hoành hànhNhổ cọc Bạch Đằng giao Hoàng Trường Sa cho chệtNgư dân bị húc chìm tàu kêu cứu đảng làm... thinhChim tu hú Formosa vào Việt Nam đẻ trứngNở ra bầy chư hầu đảng lưu manhMọc vây cánh bằng tiền dân đóng thuếĐẩy ngư dân sùi bọt mép lên bờVài năm nữa về miền Trung xem biểnNhớ ghé viện bảo tàng thăm Vũng Áng nghe anh!Xứ Vũng Áng nơi quê hương cá chếtĐã trở thành Vũng chết FormosaCông an chốt cấm mọi người léo hánhKhông visa, không hộ chiếu miễn vào.12.07.2016Babuidanlambaovn.blogspot.com | |
| | | NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Mon Jul 11, 2016 7:20 pm | |
| Đảng chúng mình ngu quá phải không anh?!Nước chúng mình 4 ngàn năm hào hùng bất khuấtĐảng chúng mình cúi mặt quỳ lạy Bắc phươngTổ tiên bao đời từng dựng xây, bảo vệ từng tấc đất biên cươngNay đảng chúng mình đã bán, đã nhường cho phương BắcBiển đảo, núi sông mất dần vào tay giặcĐảng chúng mình vẫn vinh thân, phì da, bịt mắt che tai!Nước chúng mình tiền rừng biển bạc chẳng thua aiNay biển chết, rừng tàn, Đồng Nai khô cạn nướcViễn ảnh đói nghèo … Việt Nam tháng ngày từng bướcĂn mày dĩ vãng, mơ ước từng hạt thóc, miếng cơmĐảng chúng mình vẫn thênh thang chỉa chỉa chôm chômCửa rộng, nhà cao, sáng hôm cả bầy cùng nhau hưởng thụ!Đảng chúng mình ngu và ác như dã thúNgười yêu nước chống Tàu thì tù, thì tội, nhốt nhà giamTrên biển nhà, ngư dân vẫn chết âm thầmMáy bay của "quân đội nhân dân anh hùng" cứ đâm đầu xuống biểnĐảng chúng mình vẫn "ngao cường" im hơi lặng tiếngDù cả nước biết rành rành chính thằng Tầu lạ bắn rơi!Đảng chúng mình quả tình là một lũ chuột dơiSống trên đầu dân bằng cuộc đời vô cảmGiải phóng mặt bằng, đánh dân, cướp đất thì vô cùng can đảmNhưng khi giặc Tầu chiếm đảo, giết ngư dân thì đảng ngậm câmĐảng ngu chúng mình vẫn muốn sống muôn nămĐảng chúng mình ngốc ngu đang âm thầm bán nước!Sống hôm nay mà em như biết trướcĐất nước mình đang từng bước suy vongĐảng chúng mình không cần núi không cần sôngNước có mất, nhắm mắt, gục đầu dựa vào Tầu đảng vẫn sốngSống hôm nay, đảng đã giết em từng giấc mơ, từng cơn mộngĐảng chúng mình ngu quá phải không anh?!Lê Khắc Anh Hào
Được sửa bởi NTcalman ngày Tue Jan 17, 2017 10:29 am; sửa lần 1. | |
| | | PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
| | | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| | | | PVChuong Admin
Posts : 673 Join date : 25/04/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Mon Sep 05, 2016 9:48 am | |
| | |
| | | NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Mon Sep 26, 2016 12:08 pm | |
| | |
| | | NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Fri Oct 28, 2016 10:30 pm | |
|
Có Nơi Nào Tủi Buồn Như Quê Tôi
Có nơi nào tủi buồn như quê tôi Xác người đàn bà bó chiếu sau xe Con bệnh nhà nghèo lao phổi nan y Dưới bóng mặt trời còn thở than chi
Đó nơi này nhục nhằn như hôm nay Khóc người đàn bà mệnh bạc Sơn La Thành phố tượng đài ngàn tỷ cho ai Khuyến mãi một thời “rực rỡ” ma trơi
Đã đến chưa thiên đường mù lạc lối Nghĩa lý gì Chúa Phật cũng niêm phong Thi sĩ sống dậy liệu còn có hỏi Bao giờ dân mình mới biết lớn khôn
Người đàn bà không bầu trời đôi cánh gãy Đã chết rồi quy trách nhiệm chỉ đắng cay Đất nước kiệt quệ núi sông ai cưu mang Lời nhắn một người số phận không xe tang
Người đàn bà đâu xe tang đâu huyệt mộ Thoát khỏi cuộc đời dấu lặng hết khổ đau Mặc đất nước có khối điều không vào đâu Đầy tớ quá giàu kiếp chủ đành phơi thây.
Những vần thơ cho quỷ dữ vào Giờ Thứ 25!
Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao) - Không hiểu sao tôi lại thấy đây là những vần thơ bạn thường lắc đầu mỗi khi than vãn “bótay.com” (chữ mới bây giờ nghe thê thiết hơn: bó chiếu.com) Kể ra đây cũng chính là những vần thơ chúng ta làm trong những lúc tuyệt vọng và nhiều trăn trở muộn phiền nhất. Buồn buồn tôi cũng đã hơn một lần gọi dòng thơ này là thi ca dấn thân, và như thế nó không thể thoát ra mà chính là hòa quyện vào với những câu chuyện thời sự, thời đại rất nóng bỏng, mà thường thì nhà thơ phải biết biến tấu sao cho nó ra thơ, cho có ngôn ngữ thơ.
Kỳ thực tôi cũng không rõ điều gì đã thôi thúc mình đến độ lắm lúc tưởng phải hy sinh ít nhiều những nguồn “tinh túy”, những chất thơ tin ròng cần cưu mang trong cùng thẩm của một trái tim nghệ sĩ thuần túy. Đem lồng chính trị vào thơ như kiểu viết chính luận bằng thơ nhiều khi chúng ta rất dễ bị phản thơ, nhưng làm thế nào để chúng ta đừng… Thơ, dù không muốn gạt bỏ những sự kiện gai góc chính trị ngoại trừ chúng ta là những kẻ đi bên lề, và không thấy cần thiết để phải thấm thía một ngạn ngữ khá hay của Nga: “Lời thơ và tiếng hát, đó là quả bom và lá cờ.”
Chỉ một hai bài nhạc mà Việt Khang đã bị lãnh 4 năm tù và Trần Vũ Anh Bình tới 6 năm sau những chấn song nghiệt ngã, phi nhân. Vậy liệu họ có thể bịt miệng được bao nhiêu vần thơ tiếng nhạc có khả năng đi sâu vào lòng người như thế?
Phải nói dù ở thể loại nào, tôi nghĩ những người cầm bút như chúng ta hôm nay cũng chỉ muốn được thể hiện ngòi bút mình một cách trọn vẹn như một chiến sĩ tự do. Có điều tôi nghĩ với tính nhạy cảm của một nhà thơ, chắc chắn họ sẽ khó lòng thờ ơ, không xúc cảm đến những câu chuyện sự việc trắc trở của dân tộc mình.
Quý bạn có thể mặn mà với văn xuôi, với chính luận hơn là Thơ… thẩn, tuy nhiên cũng xin được mời quý thi sĩ trong thôn dân cùng tôi tiếp nối những vần thơ này. Biết đâu chúng ta sẽ bắt gặp những đồng điệu hoặc có thể thư giãn đôi chút, trong tình trạng đầu óc chừng như muốn nổ tung vì càng ngày càng có quá nhiều những diễn biến đau lòng. Có phải?
Thành Hồ Thất Thủ Vì Mưa Cực Đoan
Mưa thành Hồ giờ họ gọi mưa cực đoan Ồ phải rồi khi trời làm phản động Mưa cứ mưa ngập ngụa một bãi sông Mưa sai quy trình 20 tỷ tiêu vong
Như vậy đó nên mưa trút dự báo Mưa không đúng chỉ đạo thành Hồ thất thủ Thăng chưa thăng còn mộng Hòn Ngọc Viễn Đông Mưa theo định hướng (XHCN) hay trời khóc ròng
Tháng 8 năm ngoái cũng sống cùng với lũ Năm nay lũ về xe máy cuốn trôi Người rồi trôi như vận nước nổi trôi Để Đảng lo nên cá chết cũng là do thủy triều đỏ
Ôi dân tôi bao giờ nước chảy xuôi Bao giờ mưa về phố thị không thành sông suối? Bao giờ nỗi lòng không đợi “thiết kế thu hoạch” quy lỗi Quên chùa quên trời nên lũ xấn tới nhảy lên làm trời
Trời thì cao mưa chi giọt ngắn giọt dài những nhiễu nhương Đất nước khốn cùng sao đổ lắm tai ương Họ đâu biết thời gian như chớp bể mưa nguồn Nghe ngóng đợi gì một lời ăn năn quá muộn.
28.9.2016
Nguyễn Thị Thanh Bình danlambaovn.blogspot.com | |
| | | NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
| | | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Sun Feb 12, 2017 7:22 pm | |
| | |
| | | NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” Sat Feb 18, 2017 12:10 am | |
|
Thiên đường XHCN diệt Nam: "xuất khẩu lao động"
Lũ Chúng Nó Điên Hay Ta Điên? Chưa bao giờ lịch sử nước ta Người dân phải mang thân ở đợ Làm vợ khắp cùng chốn nhân gian Như thời đại cộng sản mọi rợ!
Được lãnh đạo bởi lũ ngu ngốc Đất nước có bao giờ tủi nhục "xuất khẩu lao động" ra nước ngoài Như thời đại của bọn chúa ngục!
Bán rừng bán đất bán tài nguyên Bán sức lao động tuổi thanh niên Chúng bán luôn tiết trinh phụ nữ Mọi người vẫn tự tại an nhiên!
Chúng bán cả giang san gấm vóc Vẫn huênh hoang “ăn trên ngồi trốc” Chúng tỉnh bơ, chúng vẫn bình yên Ta để chúng mặc tình phản quốc!
Lũ chúng nó điên hay ta điên?
(Nông Dân Nam Bộ)
csVN đem con Dân đi bỏ chợ! Tìm cách đưa hàng trăm ngàn em tốt nghiệp cao đẳng, đại học đi XK lao động là một cách đuổi thanh niên VN có học tha phương cầu thực, đi làm thuê làm mướn cho thiên hạ. Trong khi đó lại để cho hàng chục ngàn lao động Tầu cộng vào làm việc ở VN. csVN đưa người của Tầu cộng vào cướp cơm của thanh niên VN có học! Đó là kiểu ăn cướp cơm chim, để cho chim phải bay đi kiếm ăn nơi khác! csVN thương Dân ghê!
"Chim" sang Tư Bản làm nô, "Bướm" sang làm đĩ kiếm Đô gửi về. Ăn trơn đảng bác đề huề, Nghìn tỷ , triệu tỷ hốt về giàu sang. Mặc mẹ dân Nước Việt Nam, Đi lùi, đau khổ, kêu than... Đảng Lờ!!! (Trực Ngôn)
XHCN xuất khẩu cả tài nguyên mà "Trời cho" lao động nữ VN!
(Gian Vu) .
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Thơ yêu nước - Thơ "phản động” | |
| |
| | | | Thơ yêu nước - Thơ "phản động” | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |