Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
quang phải ngam truyện Trung Nguyen Chung chất linh quynh ngắn VNCH chẳng quốc không bich hoang thuoc Nhung Saigon chuyen quan trong nhac sáng nguyet
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già

Go down 
Tác giảThông điệp
CDVinh
Khách viếng thăm




Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Empty
Bài gửiTiêu đề: Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già   Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeMon Jun 24, 2013 4:20 pm




Nắng Chiều Xưa...


Anh hẹn em chiều nay.

Ngày thứ sáu bận rộn nên em vẫn phải đến sở làm.

Bồn chồn anh đợi từ sáng, đến khi nắng chiều ửng đỏ những chùm hoa “bougainvillea” ngoài song cửa là biết chúng mình sắp gặp nhau.



Em bước vào, vẻ hớn hở vì hai ngày nghỉ cuối tuần hay giản dị chỉ tại em vừa gặp lại anh? Khi yêu người ta hay hỏi rồi lặng thinh vì biết rằng tình chân thật... vẫn thường e ấp nên hay quanh co dối lòng!

Anh nhìn em rạng rỡ trong nắng chiều, mái tóc ngắn che ngang vầng trán rộng, phấn hoa phớt nhẹ chẳng dấu nổi mầu son vừa tô vội lên môi. Em mặc chiếc váy xanh, gọn gàng bó sát lấy bờ mông... đủ dài, đủ ngắn, đủ quyến rũ trong trang phục văn phòng, thoang thoảng hương thơm mùi “jasmin” và “iris” làm ngây ngất cả không gian.
Anh từ nơi xa đến đây.

Em đi học, đi làm và lập nghiệp ở Cali đã lâu.

Chiều nay, người đẹp “hướng dẫn viên” hứa sẽ dắt anh ra biển: Huntington, Newport hay Laguna Beach...? Với anh thì nơi nào cũng thế! Chỉ cần hai đứa đứng bên nhau, lắng nghe tiếng sóng thủy triều di động rồi nhìn bọt nước cuộn tròn, phản chiếu lung linh ánh nắng chiều là cảm nhận niềm vui hạnh phúc...

Lòng người hân hoan thì cảnh vật nào cũng trữ tình. Thế mới biết tình yêu vô hình nhưng hữu lý... Có bao giờ tình chúng ta đến rồi đi, lạnh lùng như lớp sóng ngoài kia, chưa kịp vỗ bờ đã vội vã rút ra khơi? Anh lại hỏi nhưng em ơi... xin cứ lặng yên và đừng trả lời!

Yên lặng... nhìn vào mắt nhau.

Nhìn để thấy trọn hai tâm hồn đi về cùng chung hướng!

Ngay phút ban đầu lưu luyến, từ bi đã ở sẵn trong tim nên bao nhiêu thắc mắc dù không kết thành lời cũng tự tan đi giống như những bọt biển trắng dưới chân em...

Bên sóng nước trập trùng, nhìn nắng hoàng hôn lững lờ trôi trong đôi mắt em, anh cảm được niềm vui hai chiều: một tâm hồn yêu đương lãng mạn giữa cảnh đời thiên nhiên thơ mộng.

Anh muốn yêu mối tình này từ lúc đến cho tới lúc đi, cả hai chiều trọn vẹn! Tình yêu cũng vô thường, đơn giản chỉ là chuyện “vào” và “ra”... tương phản nhưng muôn đời bổ túc cho nhau.

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Images?q=tbn:ANd9GcTZzStvhFljWF9Cle5WjiW8Z_sht9tXPPdVrDpOjkscraV2KOkU3Q

Nắng chiều theo chân chúng mình.

Ánh nắng chiếu rọi từ phía sau nên khi quay lại nhìn...

Anh thấy tóc em từng sợi nhỏ vàng nâu, óng ánh bay theo gió biển giữa một vùng hào quang tỏa sáng quanh khuôn mặt.

Bỗng nhiên anh nhận ra “thần tượng”... Người con gái đang yêu luôn luôn là đối tượng của những sáng tạo. Tình yêu cũng thế! Nẩy sinh những cảm xúc tuyệt vời cho nên anh đang thấy em qua hình ảnh Đức Phật từ bi có ánh hào quang là nắng chiều rọi đến từ sau lưng.
Em ơi, anh đã yêu rồi! Con đường nhỏ lát gạch chạy dài theo bờ biển có những đóa hoa dại rất to và sặc sỡ. Chúng vui đùa chế nhạo tình anh nên lao xao cười rũ rượi sau mỗi cơn gió từ đại dương thổi vào...

Với anh, em là hiện thân của bình minh tươi mát... do đó chiều nay đi bên em, anh thấy bóng hoàng hôn chìm giữa ánh sáng bình minh! Phải chăng em là “tất cả” nên hai mầu nắng của hai cảnh tượng ấy cùng chiếu rực rỡ theo từng bước chân?

Khi chân đã mỏi, anh muốn mời em dùng bữa tối trong một tiệm ăn xây trên bãi biển để sóng vỗ không ngừng dưới chân. Mặt trời sẽ có lúc chuyển mầu cam rồi lịm tắt để lại một vùng tối bao la.

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già 9k=

Chúng ta ngồi bên nhau, ngọn nến vàng vừa được thắp sáng, hai đứa uống chung ly rượu vang cho thơm miệng rồi hôn nhau... Bên tai, tiếng sóng dạt dào thay cho lời e thẹn tỏ tình! Em có thấy... chỉ nhìn nhau thôi cũng ngất ngây bằng vạn lời thổ lộ?

Thì ra anh đang ngủ mê...

Buổi hẹn hò 30 năm về trước như giấc mơ xưa vừa trở lại.
Anh mơ thấy nắng chiều lướt thướt trôi trên mái tóc em... ngắn dạo ấy nhưng bây giờ đã đổi kiểu nên không còn rũ xuống vầng trán rộng.

Tuy nhiên, biển xanh vẫn thế và em cũng thế! Thời gian có đi qua và để lại thân xác những nhọc nhằn nhưng tình anh thì vĩnh cửu bởi nghĩ rằng từ nay, duy nhất chỉ còn hình bóng em ở bên anh đến cuối đời.

Em yêu... Chúng mình hãy xem giấc mơ này là hiện thực! Tiếp tục hẹn hò một chiều thứ sáu cuối tuần nào, cùng song bước dọc theo bờ biển Huntington, Newport hay Laguna... Mỗi tuần chọn một nơi và chúng ta sẽ có mỗi tuần một niềm vui khi nắng chiều tiễn ngày đi vào lúc thủy triều xuống trên biển xanh.

Chuyện chúng mình trưởng thành theo lẽ thường ba giai đoạn: quá khứ, hiện tại, tương lai và nếu biết sắp xếp tình cảm đôi khi cả ba chỉ là một tựa như bình minh, hoàng hôn và nắng chiều đến rồi đi... không bao giờ lịm tắt.

Cao Đắc Vinh (6/2013)
Về Đầu Trang Go down
CDVinh
Khách viếng thăm




Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già   Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeSun Jan 18, 2015 10:39 am

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Z

Đôi Chim Cu Đất Và Mối Tình Già


Cao Đắc Vinh

Viết tặng một người yêu dấu,

 

Vợ chồng tôi dọn đến Irvine khi các con bắt đầu vào lớp tiểu học. Thành phố mới thành lập được vài thập niên nên tổ chức tiện nghi để con trẻ có thể học hành từ lớp vỡ lòng đến chương trình đại học. Những năm đầu, chúng tôi hạnh phúc nhìn các con đi bộ băng ngang công viên đến trường nhưng rồi thời gian đó đã qua nhanh và ngôi nhà xưa kia đầy đủ năm người hiện nay chỉ còn vợ chồng già lủi thủi bên nhau...

“Chim nhà” đủ lông đủ cánh đã bay đi tìm tương lai ở phương trời xa, chim trời bay ngang mỗi ngày thấy căn nhà vắng vẻ, để ý rồi làm tổ như câu nói “đất lành chim đậu”. Sống đời hưu trí nên thanh thản, tôi có thói quen uống cà phê khi người vợ trẻ dậy sớm đi làm. Một mình ngồi nhâm nhi mùi thơm vị đắng, tôi sung sướng được dịp quan sát cảnh vật chuyển mình vào lúc trời bừng sáng.

Mùa xuân năm nay, tình cờ tôi có đôi bạn... Vợ chồng Dove đến xây tổ dưới mái nhà. Mourning Dove là tên Mỹ vì tiếng gáy nỉ non như than khóc nhưng thực ra đó là tiếng lòng ỉ ôi của chim đực gọi mái. Chúng sống có đôi, cùng ấp trứng nuôi con theo giờ giấc quy củ, chẳng bao giờ thấy giận hờn lại thường say đắm tỏ tình... Chỉ vài đặc điểm ấy thôi cũng chứng tỏ chúng là những cặp uyên ương lý tưởng mà xã hội loài người thầm mong ước. Người Việt gọi chúng là chim Cu Đất, Cu Gáy hay chim Cổ Cườm...

Từ cửa sổ, tôi có thể quan sát đôi chim một cách kín đáo sau bức màn che... Nhìn chúng đi lại, dễ phân biệt con trống và con mái vì chồng nó giống tôi, thân hình đẫy đà hơn “my Dove” một chút. Chim Cu Đất có đôi mắt đẹp, nhìn nó tôi thường bị hớp hồn bởi nét thơ ngây thanh tịnh và chất từ bi ở một thế giới hòa bình không thật trên cõi đời này. Yêu nhau... Đạp mái xong thì nàng mang thai, ấy cũng là lúc cả hai cùng bay để tìm nơi an cư tạm trú.
 
Chim mái tình cờ chọn chỗ nằm ở ngay dưới mái nhà của chúng tôi. Chim đực chiều ý vợ, nàng bảo sao chàng nghe vậy rồi tha về những cành khô để nàng làm tổ. Xây xong thì nàng đẻ hai trứng, vợ chồng thay phiên ấp ủ sáng chiều, vợ nằm thì chồng kiếm ăn mang về nuôi đến khi hai chim con ra đời, mỗi đứa một việc giống như cảnh “chồng cầy, vợ cấy, con trâu đi bừa”. Sau đó, chim bố và chim mẹ cùng bay luẩn quẩn gần tổ tìm thêm hạt để mớm cho con. Chúng há miệng to lắm, kêu tíu tít gọi mẹ hoặc bố để dành miếng ăn.

Khoảng năm giờ, khi nắng chiều bớt gay gắt và màu vàng ngọc vẫn còn lung linh trên đầu cây ngọn cỏ... Nhiều hôm, tôi thấy vợ chồng chim đứng phơi nắng sát bên nhau trên giàn dậu trước căn phòng bếp, càng nhìn cảnh mặn nồng thiên hướng ấy tôi càng thấy động lòng yêu thương! Vào giờ này, vợ tôi cũng đã về sau một ngày làm việc, chúng tôi cùng ngắm đôi chim rỉa lông, chùi mỏ, mắt khép mắt mở âu yếm hôn nhau... Chim vợ nhiều hưng phấn, rên rỉ trong cổ tựa như “love me tender, love me sweet, never let me go” rồi rúc đầu vào lông chồng say đắm.

Khoảnh khắc đó đứng bên cửa phòng, tôi có thể chiêm ngưỡng được cảnh gia đình chim đầm ấm ở cả hai nơi. Giữa tổ, hai chim con no nê thản nhiên nằm ngủ trong lúc bố mẹ đứng sổ lông tỏ tình bên hàng dậu thưa. Tôi quay lại định khoe thì thấy vợ tôi cũng đang chăm chú nhìn và mỉm cười... Nhưng có lẽ cử chỉ tự nhiên sỗ sàng ấy đã làm nàng ngượng ngùng nên mau chóng quay về với bếp núc, sửa soạn đồ ăn cho bữa cơm chiều.

Khi nắng tắt, không gian nhuộm màu xám đục là lúc mẹ về bên con. Mẹ nằm giữa, hai con hai bên và mỗi đứa ủ một đầu cánh dự trù nhiệt độ ban đêm sẽ xuống thấp. Lạ thay, chim bố không bao giờ nằm chung tổ mà hay một mình trên mái nhà, cứ như thi sĩ tìm cảm hứng, đứng thơ thẩn nhìn hoàng hôn đi... Chẳng tối nào ngủ cùng vợ con nhưng mỗi sớm mai, bình minh vừa lên là đã thấy nó bay vờn quanh tổ để thay vợ ấp trứng từ sáng đến trưa. Khi vợ ấp thì chàng vất vả bay đi bay về kiếm từng hạt cây nuôi nàng cho đến khi mỏi cánh... Vợ chồng chỉ gần nhau nghỉ ngơi trên hàng dậu vào lúc chiều tàn suốt hai tuần chờ trứng nở ra con.

Nhìn tổ chim kích thước giới hạn, tôi tò mò suy ra chút sự thật... Tổ ấm xây hình tròn, nhỏ đủ cho gia đình chim chỉ một mẹ hai con chứ không có chỗ để chim bố ngủ đêm nhưng tôi thắc mắc chẳng biết chàng sẽ về đâu hằng đêm? Ngủ vất vưởng một mình dưới cành lá kín hay cũng lập phòng nhì, năm thê bẩy thiếp như các đấng nam nhi loài  người? Mỗi chiều khi hoàng hôn dần tắt nắng, chim bố vô tư giữa trời với nét thanh thản, có lẽ chàng tự mãn vì đã lo xong bổn phận một ngày đầy đủ đối với gia đình? Tôi cố đoán xem chim nghĩ gì sau giây phút ân ái với người tình bên hàng dậu rồi cô đơn đứng trên nóc nhà mà chẳng thể nào hiểu thấu tâm tư nỗi lòng của nó.

Thế rồi một buổi sáng, bình thường như mọi ngày, tôi không còn thấy đôi bạn ấy nữa. Chim con ra ràng đã đủ lông cánh bay xa và bố mẹ chúng cũng giã từ tổ ấm. Gia đình chim bỏ tôi đi không lời từ biệt. Tôi ngơ ngẩn bắc thang lên thăm và thấy tổ được xây đắp thật công phu thế mà đôi chim cũng chẳng màng, sẵn sàng trả lại trời đất những gì chúng đã vay mượn! Ngắm cái tổ rơm một thời hạnh phúc bây giờ te tua hoang tàn mà lòng buồn mênh mang, tôi đành phá đi và hốt chùi rác rưởi cho ngôi nhà sạch sẽ trở lại. Thế là vợ chồng chim đã tá túc ở đây gần một tháng mùa xuân để chồng nuôi vợ, vợ ấp trứng ra con rồi đường ai nấy đi không chút bận bịu, không cả một tiếng trách móc kêu than... Anh đường anh, em đường em, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi! Tự do bay đi, tự do bay về khắp bốn phương trời, trước và sau thời gian xum họp.

Chim đi rồi... Nhớ vợ chồng chim nên tôi đọc sách tìm hiểu. Hóa ra người đời vẫn thường dễ lầm. Có cái lầm bé nhưng đôi khi cũng “bé cái lầm” nghĩa là lầm lớn tựa như câu chuyện tình của chim Cu Đất! Chẳng ai có thể ngờ chúng yêu nhau suốt đời, không tin cũng phải tin... chung thủy chỉ một vợ một chồng từ lúc trưởng thành cho đến phút biệt ly lìa trần. Ý trời hay ý chim? Dĩ nhiên phải là ý trời và vì sống theo ý trời nên chim “đạo đức” ngay thẳng có sẵn trật tự thiên nhiên... rõ ràng hiệu nghiệm hơn những giáo huấn hay dự luật gia đình của xã hội loài người. Qua bao thế kỷ, tình người vẫn điêu ngoa, gian dối, ngoại tình, ly dị, “ông ăn chả bà ăn nem”, “vợ cả vợ hai... cả hai đều là vợ cả” bất chấp phép vua hay lệ làng từ thời cổ đại đến văn minh. Phải chăng tiếng chim Cu êm ái là tiếng lòng thánh thót nên đẹp và trong sáng? Còn tiếng hát loài người “Yêu ai yêu cả một đời...” vừa nghe xong, chúng ta đã có ý nghĩ xấu vì mang đầy hoài nghi lẫn ngờ vực!

Câu chuyện tình của đôi bạn Dove đến đây vẫn chưa kết thúc bởi vào khoảng đầu xuân năm sau, chúng tôi lại thấy vợ chồng Cu Đất tha cành khô đến làm tổ cũng tại nơi chốn cũ. Biết ngay nàng chim say tình nên bây giờ sắp đến ngày đẻ trứng... Rồi chỉ vài tuần, chim mẹ lại sinh hai con, nuôi nấng trong tiết xuân nên chúng lớn nhanh như thổi. Bình minh mỗi sáng, tôi may mắn nghe lại tiếng chim “cúc cu” rộn ràng khi ngồi uống cà phê một mình. Buổi chiều, vợ chồng lại nhìn chúng đứng trên hàng dậu âu yếm, chùi mỏ, tỉa lông rúc vào nhau như chuyện mùa xuân cũ năm xưa.

Tôi vui hơn vì có bạn... Hạnh phúc thay gia đình đôi chim Cu! Chúng cư xử với nhau hiền hòa, không thấy cảnh chịu đựng mà chỉ thấy yêu thương, ấp trứng nuôi con và cất tiếng hót “cúc cu” từng ngày. Đôi khi tôi cảm nhận sự thật để phân bì loài chim với loài người... Mối tình già nào xét ra cũng mang ít nhiều mâu thuẫn chẳng bao giờ được suôn sẻ giống như mối tình của chim Cu Đất. Ai cũng sống một đời, chim cũng thế! Chả lẽ chim lại khôn hơn người hay tất cả đều do bản năng sắp đặt và con người sân si nhiều dục tính chỉ là nạn nhân đáng thương hay đáng tội? Ít ai tâm niệm và đắc ý có thể “Yêu ai yêu cả một đời...” như tính năng bẩm sinh của đôi chim Cu Đất trong cõi Ta bà ngày nay.

Mỗi độ xuân về, tôi lại có ý chờ... Đôi chim giữ thông lệ, bay đến xây tổ mới dưới nóc nhà, chắc hẳn nàng yêu chồng quá nên lại thai nghén sắp trở dạ? Vợ chồng tôi mỗi năm mỗi già, sức khỏe yếu dần và theo năm tháng tính tình một ngày một khó mà nhìn quanh ít thấy ai thân thiết hơn nên vẫn phải cố gắng chịu đựng gắn bó với nhau. Tuy nhiên, chuyện đời ở thế gian này vốn dĩ chẳng lúc nào phẳng lì như mặt nước hồ thu mà ngược lại chất chứa đầy rủi ro, hận thù... đe dọa muôn loài mỗi lúc mỗi nơi!

Hôm ấy, ra phố về nhà vào giữa trưa, tôi bàng hoàng thấy lông chim bay tơi tả và hãi hùng nhận ra vài vết máu loang lổ dính trên giàn dậu. Tim đập mạnh, tôi âu lo vì biết vừa có án mạng xảy ra ở nơi đây. Nhìn lên nóc nhà, hai chim con ngủ gục thỉnh thoảng kêu khẽ có lẽ vì đói lạnh? Bố mẹ chúng vắng tổ nhưng ai đã bị giết khi mỏi cánh nghỉ ngơi ở hàng dậu? Đợi đến chiều khi vợ tôi về, chúng tôi cùng ra quan sát thì thất vọng nhìn cảnh tượng thảm thương! Hỡi ôi... chỉ nửa ngày mồ côi mà một con đã rớt nằm chết dưới đất, con trong tổ đang quằn quại vì bị kiến cắn. Tôi vội vã leo lên ẵm chim xuống, đưa cho vợ chăm sóc rồi dọn sạch đàn kiến... chúng manh nha ngửi thấy mùi tử khí nên bắt đầu bu quanh thân xác con vật đáng thương.

Chim con chưa mọc lông nên vợ tôi ủ khăn ấm cho thân trần nó đỡ lạnh rồi để lại vào tổ đợi mẹ hay bố nó bay về. Quả nhiên, gần chập tối, nhìn từ cửa sổ sau bức màn che, tôi thấy một con đã bay về nằm xòe cánh ấp. Trời chiều nên chẳng rõ chim bố hay mẹ? Không bỏ rơi con nhưng liệu lòng nó có đau khi thấy thiếu mất một? Suốt bữa cơm muộn buổi tối hôm đó, vợ chồng tôi không ngớt bàn chuyện gia đình chim... Buồn vì đoán chừng diều hâu đã ăn tươi nuốt sống chim bố hoặc mẹ và chim con bất hạnh đã được chúng tôi chôn cất trước nhà. Dù sao, vợ chồng vẫn còn vui khi thấy bố mẹ nó sống sót bay về lo lắng cho con.

Tảng sáng hôm sau, cầm ly cà phê nóng trên tay, tôi bước ra thăm tổ chim thì cảnh đau thương thêm một lần nữa hiện ra trước mặt... Đàn kiến bu đầy thân chim con chết trong tổ một mình, bố hay mẹ đã bay đi, bỏ lại xác con lúc nào không hay! Thế là hai nấm mộ chim sơ sinh được an táng gần nhau. Kể từ hôm ấy, Dove không bao giờ trở lại nhưng chuyện tình một thời hạnh phúc qua nhiều mùa xuân của đôi chim Cu Đất vẫn mãi mãi nằm trong kỷ niệm của gia đình chúng tôi bởi vì:

Vợ chồng tôi nhận ra rằng... Cái tai nạn của gia đình Dove cũng có thể ngày mai xảy đến với bất cứ gia đình nào! Quả tình, không ai biết trước được tương lai. Bất hạnh chợt đến, chợt đi chẳng bao giờ rung chuông báo động và dĩ nhiên suy diễn thêm thì mỗi sáng rời nhà, người vợ trẻ của tôi chắc gì một ngày như mọi ngày... sẽ về ăn chung bữa cơm chiều? Với tuổi già, chỉ có hôm nay là hệ trọng rồi tự hỏi còn bao lâu nữa sẽ đến ngày giờ vĩnh viễn chia phôi thì hiểu ngay bài toán cuộc đời.
 
Rất gần... gần đất xa trời! Vậy thì một ngày với tuổi già là quý, “không vui cũng mất một ngày” thế sao vẫn bất lực để những mâu thuẫn xâm chiếm tâm hồn? Yêu, ghét, hờn giận, hiền hòa, khó khăn, gắn bó, chịu đựng... chỉ là những trạng thái tâm lý. Con người dễ dàng sửa đổi tâm trạng nếu có tri thức. Chân lý đi từ chữ “hiểu” vần đến chữ “thương” một cách nhanh chóng với tất cả nồng nàn tha thiết.

Chỉ một tai nạn bất ngờ ập đến đã kéo sập tổ ấm gia đình Dove giống như học thuyết hiệu ứng Domino. Giả sử chàng Dove đã bị tàn sát, tôi cũng không biết nàng Dove hiện nay đã chết theo chồng, tái giá hay còn góa bụa độc thân... nhưng chuyện tình hạnh phúc và bất hạnh của đôi bạn Dove chính là những bài học quý giá, chân thành, ngoạn mục cho mối tình già của vợ chồng tôi vào ngã rẽ cuối đường đời. Bao khó khăn vô nghĩa hầu như tự cảm thông tan biến ở cả hai phía. Yêu không nghĩa là ôm nhau ngủ hằng đêm, cứ tự do bay nhảy cho tâm hồn sảng khoái nhưng cố giữ tình chung thủy với bổn phận chu toàn. Yêu là biết quên mình để yêu người... chung tình như Mourning Dove! Cảm ơn Cu Đất và cảm ơn Em.

01/14/2015

Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già   Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeFri Sep 30, 2016 8:58 am

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Ca-phe


Mùa Thu Và Mối Tình Già

(Viết tặng em và những người đàn bà đã từ lâu qua tuổi 20)

Chồng già hưu trí, vợ trẻ đi làm. Mỗi sáng cuối tuần em không bận đến sở, anh lại có dịp pha ly cà phê sữa cho em rồi chúng mình cùng ngồi thưởng thức...

Mặt đối mặt, hít thở hương thơm tràn ngập gian nhà bếp giúp đôi ta tỉnh giấc. Nhìn em, làm dáng qua lớp phấn hồng vừa thoa lên má, mái tóc chải vội còn ướt long lanh buông xuống cạnh bờ môi có nụ cười muôn thuở... Anh thấy xuân về giữa mùa thu.

Phải nói ngay, anh thích cử chỉ làm dáng ấy vì ý tứ không suồng sã làm tăng phần tươi mát ở người đàn bà dày dạn ân tình mà tuổi 20 đã qua từ mấy thập niên! Người cũ nhưng vẫn mới khi đứng bên anh như cảnh đầu ngày trước ánh bình minh... Anh âu yếm chiêm ngưỡng mùa xuân mang lớp vỏ mùa thu bọc ngoài.

Câu chuyện cuối tuần về tin tức các con được trao đổi tự nhiên giữa vợ chồng. Hôm vui thì lạc quan như nắng ban mai nhảy múa trên những đóa hoa vừa nở nhưng cũng có lúc u sầu giống cơn mưa đêm nặng hạt chưa dứt vào lúc hừng đông.

Trách chi những con chim non rời tổ ấm, cất cánh bay xa tìm sự nghiệp và hạnh phúc phía chân trời... Chúng đang bươn trải sống đời tự lập nên đành tạm xa bố mẹ già với bao kỷ niệm êm đềm năm xưa. Ở thời đại đảo điên hôm nay, khó đoán trước nền hòa bình vững chãi cho xã hội và thế giới tương lai, làm cha mẹ hai đứa mình chỉ còn biết chắp tay cầu nguyện mong chúng may mắn sẽ có một thế hệ ngày mai tươi sáng.

Còn lại đây trong căn nhà nhỏ, mối tình già của đôi ta đang đi vào thu. Thu tháng 10 trên vạn vật là nghĩa bóng, bên cạnh còn hình ảnh mùa thu âm thầm lướt qua hình hài chúng ta là nghĩa đen. Chân dung hai mùa thu chẳng hẹn mà cùng đến theo chu kỳ, định luật của một kiếp người.

Anh biết mình đã già! Chiếc lá vàng bắt đầu cằn cỗi và người tình trăm năm ngồi trước mặt cũng chẳng còn thuở lá xanh nhưng sáng nay lòng anh bỗng se lại... Chẳng phải tại hơi thu lành lạnh thổi vào từ khu vườn nhỏ mà vì chợt thấy những nét tàn phai bắt đầu đậm rõ trên khóe mắt, làn môi em: Dấu chân chim mỗi ngày một dài cộng với bờ môi đã lạt màu theo năm tháng...

Ba mươi năm trước, cũng đôi mắt to ấy đã in toàn cảnh ngày hạnh phúc của cuộc đời cô thiếu nữ sửa soạn về nhà chồng... Đến bây giờ, sức quyến rũ vẫn đầy nhưng nét tinh anh ẩn hiện bóng dáng một mùa thu ảm đạm. Đôi môi khêu gợi này đã bao lần hôn say đắm, yêu đương bỏng cháy để rồi hôm nay in dấu những nếp nhăn tình ái.

Em đã qua mùa xuân con gái, kế tiếp sẽ là mùa thu cuộc đời. Mùa thu của em từ nay mất hẳn hình ảnh “con nai vàng ngơ ngác” mà chỉ có lá vàng khô la đà rụng từng ngày! Vẻ đẹp mỗi mùa khác nhau... nếu xuân rộn ràng thì thu hiu quạnh nhưng mùa nào chúng ta cũng có thể mang vào nhịp sống buồn vui lãng mạn của riêng mình.

Em vẫn đẹp nhưng cái đẹp của mùa thu như những bài thơ tình mùa thu bất hủ. Anh nguyện sẽ làm phu quét đường, đêm đêm gom lá vàng dưới chân em cho con đường tình cuối ta đi gọn gàng thông suốt rồi nếu có thể, lẳng lặng đếm từng chiếc lá để làm bằng chứng yêu em... Bao nhiêu lá bấy nhiêu tình! Hãy giữ mùa thu bên mình, đừng đi mỹ viện bởi hoa có bao giờ nở hai lần...

Còn lại những mùa thu tha hương cuối cùng bên nhau. Trời sắp vào thu ở Cali nhưng nơi đây, thiếu cảnh mưa phùn gió bấc, gió heo may bên nhà. Anh nhìn thấy em cũng vừa sang thu. Anh yêu mùa thu... cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Giữ mãi dáng thon gọn, vẻ đẹp đơn thuần giản dị giống khuôn mặt trong sáng trước ly cà phê buổi sáng hôm nay em nhé! Nó đã tạo niềm vui và hứng khởi cho anh viết những dòng cảm xúc chân tình này...

Mai đây, khi đông về, có một mùa thu sẽ vĩnh viễn ra đi, mùa thu ấy không bao giờ trở lại để rồi người đi kẻ ở chỉ còn nỗi niềm thương tiếc khôn nguôi. Hiểu chân lý đó, chúng ta nên lãng mạn và lạc quan chấp nhận mùa thu cuộc đời rồi điều chỉnh hạnh phúc mối tình già với những gì đang có hôm nay.

09/28/2016
Cao Đắc Vinh

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Chim-muathu
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già   Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitimeWed Feb 08, 2017 11:38 am

Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già 124310


Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già


Cao Đắc Vinh

Đêm nay là đêm tử biệt!

Em nằm đó, mắt ngấn lệ nhìn anh. Anh ngồi đây, nước mắt lưng tròng... Còn cảnh biệt ly nào xót xa buồn hơn nữa? Anh thấy em bất động, ngực phập phồng, cất tiếng qua làn hơi đứt quãng:
- Anh ơi! Em muốn hỏi lời cuối trước phút chia tay... chuyện chúng mình, tình vợ chồng sau nhiều năm, anh có mãn nguyện không?
- Em đừng nghĩ vẩn vơ. Dĩ nhiên đẹp, chẳng có gì tiếc nuối cả!
Miệng mỉm cười, em nhắm mắt, tự mãn... rồi tiếng nấc khô khan vang lên như tiếng còi tầu “nghìn trùng xa cách” chuyển bánh khởi hành.
Nhưng anh đã dối lòng!
Em ra đi mang theo lời nói dối cuối cùng. Trái đất ngừng quay và chính tâm hồn, thể xác anh đang quay tròn giữa không trung.
Sự sống, sự chết chỉ là hơi thở mong manh vài giây cách biệt. Có hợp thì có tan, cảnh tử biệt sinh ly không chờ không đợi, sớm muộn gì cũng tới! Thế mà giờ phút linh thiêng, mối tình trăm năm chia ngọt sẻ bùi, đầu gối tay ấp, gắn bó bên nhau... Sao anh nỡ nói lời dối trá cuối đời? Vậy sự thành thật phải chăng chính là cứu cánh ở mọi tình huống nếu muốn tránh cho lương tâm khỏi bị cắn rứt muộn màng.
Chuyện tình yêu vui buồn giống cảnh hôm nắng chiều mưa. Có cảm nhận hạnh phúc chan hòa khi nắng lên thì cũng đành chịu đựng lúc mưa gió bão bùng. Cuộc đời có bao giờ êm đềm như mặt nước hồ thu do đó tình vợ chồng hẳn nhiều lần cũng nổi cơn gió bụi. Mưa thuận gió hòa dễ làm lòng người nở hoa; ngược lại, phải tìm một hành động là điều khó làm... Có người đóng cửa chờ cơn mưa tạnh; có kẻ lịch duyệt biết nhẩy múa dưới cơn mưa nhưng chọn nhạc điệu cuồng điên hay lãng mạn... ấy là sự khôn ngoan mang tính cá nhân.
Em vừa trút làn hơi cuối, tâm hồn anh mất thăng bằng, cả thế giới chẳng còn gì quan trọng nữa. Hóa ra em ra đi mang theo món quà giá trị nhất đời anh hơn cả sự lạc quan hay vĩnh cửu. Bấy lâu nay, năm này qua tháng nọ, vô tình hay cố ý, tại anh hay tại em thiếu cởi mở, lỗi phải chập chùng, sống theo kỳ vọng phỏng đoán của mỗi người nên chúng mình hờn giận, trách móc... coi thường sự hiện diện và thương yêu lúc gần nhau.
Bây giờ xa cách, ngồi cạnh xác em, anh khóc như mưa lũ sụt sùi vào một ngày trời mây đen tối nhất! Khóc vì em vĩnh viễn đi xa; khóc vì anh ở lại, từ nay một hình một bóng cô đơn và tự tiềm thức, khóc vì buông lời dối trá phản bội cuối cùng.

Nhưng may thay, anh chợt tỉnh...
Đó chỉ là giấc chiêm bao, hoàn hồn thấy mình vừa run sợ, vừa mừng ra nước mắt. Em vẫn ngủ, say sưa theo nhịp thở ngắn dài. Anh phấn khởi như vừa tìm lại người xưa đã mất! Cơn ác mộng bỗng dưng trở thành giấc mơ đổi đời...
Chỉ còn vài ngày nữa là lễ tình yêu Valentine. Hãy nhìn nhau thật sâu và thật lâu, chia sẻ tâm tư qua cửa sổ của tâm hồn. Dù nói lời trách móc hay tỏ tình cũng đều thành thật bằng ngôn ngữ yêu thương. Can đảm bộc lộ mọi thổn thức còn giữ kín trong tim để được tha thứ và giải thoát. Một ngày hạnh phúc là cùng cho nhau niềm vui, thỏa mãn những nhu cầu dù tầm thường nhỏ nhoi nhưng tổng kết lại sẽ thành một năm, một đời hạnh phúc... Để rồi vào lúc tử biệt, đôi người đôi ngả, nói lời cuối cho cuộc tình, không ai thấy hổ thẹn với bản tình ca hòa tấu thơ mộng của đời mình.
Chỉ vài giờ nữa em thức giấc, lại một ngày mới bắt đầu bên ly cà phê buổi sáng. Chỉ vài ngày nữa trong tháng Hai, anh với em đón mừng ngày Valentine mới để cùng “nhẩy múa giữa cơn mưa”. Anh thích tư tưởng yêu đời lạc quan ấy vì nếu hai đứa tìm được niềm vui giữa khung cảnh ướt át đó  thì chuỗi ngày trên thế gian sẽ chỉ toàn tiếng cười hoan lạc. Mỗi ngày qua là một ngày vui vì thực tế “không vui cũng mất một ngày”. “It takes two to tango”, em hiểu ý nghĩa và trách nhiệm mỗi người qua thành ngữ đó chứ?

Lễ tình yêu Valentine, người ta mua hoa tặng nhau... Anh chỉ có một giấc mơ từ cơn ác mộng như đóa hoa lòng viết gửi người vợ già, nói theo khái niệm thế gian về tuổi tác nhưng thực tâm thì em vẫn luôn trẻ đẹp dưới mắt nhìn của người chồng mong chờ hạnh phúc.


02/06/2017
Cao Đắc Vinh

 
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già   Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Cà Phê Buổi Sáng: Lá Thư Valentine Gửi Người Vợ Già
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Bên Ly Cà Phê Buổi Sáng tại Hoa Thịnh Đốn
» Thư từ Maryland
» Buổi sáng cuối tuần tại Hoa Thịnh Đốn
» Valentine tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn
» Trương Tấn Sang “Muốn” Người Mỹ gốc Việt làm “Cầu Nối” (VOA)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Tản Mạn-
Chuyển đến