Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
quynh nguyet Saigon ngắn sáng Nguyen truyện VNCH quang Chung trong chẳng ngam quốc linh phải Trung chuyen bich hoang không Nhung chất nhac thuoc quan
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Tình Yêu và Thời Gian

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
NHViet
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Mar 23, 2013 10:24 pm

.
Tình Yêu và Thời Gian  Z


Tình Yêu và Thời Gian

Tình yêu và thời gian luôn đồng hành với nhau, không bao giờ tách rời. Chỉ thời gian mới có thể giúp các cặp đôi hiểu được rõ nhất về cảm xúc, tâm trạng và tình cảm thật sự trong trái tim mình.

Hầu hết mọi người đều nghĩ "Hôn nhân là đích đến cuối cùng của tình yêu"... nhưng dân gian từng có câu "Kết hôn mới là thời điểm thực sự để bắt đầu một tình yêu". Có cùng chung sống, cùng đối mặt với những khó khăn, va vấp trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày... bạn mới hiểu được liệu mình và đối phương có thể cùng nhau đi nốt quãng đường đời còn lại không?

"Đôi khi, mong ước lớn nhất của mỗi cặp uyên ương, đơn giản chỉ là được mãi ở bên nhau và trở thành người yêu lâu năm".


https://www.youtube.com/watch?v=mbgFiPMwq90
Vì đó là em


Thời Gian là Tình Yêu!

Chúng ta vẫn thường nói thời gian là tiền bạc. Đúng là thật khó hình dung một cuộc sống không có tiền? Thế nhưng,đã bao giờ bạn chọn một cách diễn đạt khác, như: “Thời gian là tình yêu” chẳng hạn?

Đơn giản là vì một trong những điều tốt nhất chúng ta có thể dành cho những người chúng ta yêu thương, đó là thời gian.

Nếu thực sự yêu một người, bạn sẽ luôn tìm cách và tạo điều kiện đến mức có thể để ở bên người đó, hay đơn giản chỉ là dành thời gian để nghĩ đến họ. Một người đang yêu sẽ không bao giờ lấy cớ rằng mình không có thời gian để từ chối người mình yêu, dù chỉ là một cú điện thoại hay một bức email.

Có lẽ đôi khi cần xem lại tình yêu của mình nếu thiếu vắng đi sự quan tâm hay người yêu luôn từ chối bạn chỉ vì người ấy rất bận và còn rất nhiều việc để làm. Thêm nữa, có điều gì chắc chắn là bạn vẫn yêu người ấy nếu bạn cảm thấy tiếc thời gian của mình khi ở cạnh người yêu?

Bị cuốn theo dòng chảy không ngừng của cuộc sống cuồng nhiệt, hàng ngày qua đi chúng ta đều rất bận rộn, tưởng như chẳng có thời gian ở bên người yêu. Nhưng nếu bạn thực sự yêu, không có gì là không thể.

Mỗi giây phút ở bên nhau, giây phút ấy bạn hạnh phúc, và khoảnh khắc đó là khoảnh khắc của tình yêu. Hãy biến mỗi phút giây trong cuộc đời này trở thành giây phút của tình yêu.


https://www.youtube.com/watch?v=4ikB2IltSIw
Vị ngọt đôi môi

.
Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSun Mar 24, 2013 1:00 pm


Tình Yêu và Thời Gian  .81702.bt 


Love doesn't ask why
It speaks from the heart
And never explains
Don't you know that
Love doesn't think twice
It can come all at once
Or whisper from a distance

Don't ask me if this feeling's right or wrong
It doesn't have to make much sense
It just has to be this strong
'Cause when you're in my arms I understand
We don't try to have a voice
When our hearts make the choices
There's no plan
It's in our hands

Love doesn't ask why
It speaks from the heart
And never explains
Don't you know that
Love doesn't think twice
It can come all at once
Or whisper from a distance

Now I can feel what you're afraid to say
If you give your soul to me
Will you give too much away
We can't let this moment pass us by
Can't question this chance
Or expect any answers
We can try
But love doesn't ask you why

So let's take what we found
And wrap it around us

Love doesn't ask why
It speaks from the heart
And never explains
Don't you know that
Love doesn't think twice
It can come all at once
Or whisper from a distance

Love doesn't ask why

(Written by Philip Edward Galdston, Barry Mann, Cynthia Weil)



https://www.youtube.com/watch?v=x-xIahaHQx0
Love doesn't ask why
.
Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri Jul 03, 2015 12:25 am

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRxrkrcxB2MK-E0pczp1jdJXdTR9JrhRxZfIf3SO0hHgWPSoGrYhQ

A Time for Us

(Love Theme from Romeo and Juliet)
(Words by Larry Kusik, Eddie Snyder / Music by Nino Rota)

A time for us, some day there'll be
When chains are torn by courage born of a love that's free
A time when dreams so long denied can flourish
As we unveil the love we now must hide

A time for us, at last to see
A life worthwhile for you and me

And with our love, through tears and thorns
We will endure as we pass surely through every storm
A time for us, some day there'll be a new world
A world of shining hope for you and me

A time for us, at last to see
A life worthwhile for you and me

And with our love, through tears and thorns
We will endure as we pass surely through every storm
A time for us, some day there'll be a new world
A world of shining hope for you and me


https://www.youtube.com/watch?v=4FHpmn-KYec
A time for us
.
Về Đầu Trang Go down
MHMai
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeWed Jul 08, 2015 5:36 pm

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcSjfPs6N9gGf9kmB3f6Wu9FFUfd5VLx4zLSzGFSi1EFxqQ9S4cAaw

Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu Và Cuộc Sống


Trong cuộc đời mỗi người, bạn gặp gỡ rất nhiều người khác nhau. Có người hỏi bạn mua căn nhà này bao nhiêu? Có người hỏi chồng bạn một tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Cũng có người hỏi bạn kết hôn chưa? Có con chưa? Nhưng chỉ có người bạn thật sự thương yêu bạn, mới hỏi bạn một câu…bạn hạnh phúc không?

Ở cái tuổi mười tám, điều mỗi cô gái muốn nhất là có một người bạn trai hoàn hảo. Và mười năm sau đó, điều người phụ nữ tha thiết nhất chính là tìm thấy một người đàn ông hợp với mình.

Có rất nhiều thứ, chúng ta ngỡ rằng đã hiểu cả rồi, hoặc đã suy luận ra rồi, nhưng khi tiếp cận sự thật thì lại không phải thế. Cho nên, sự thật cũng là thứ vô thường, diện mạo luôn luôn thay đổi.

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcR3j4kVD6QGVZfpuipRJ6K6q4oTADP7JFIkZSZLrDk8lYAqpVBfvg

Hỏi thế gian tình là gì? Tình trên đời này ai có thể nói rõ ràng được đây, chúng ta đơn phương tình nguyện cho rằng mình được định sẵn để gặp người ấy. Luôn cho rằng chỉ cần có dũng khí sẽ vượt qua mưa gió, nhưng chúng ta lại luôn bị dòng thác hiện thực vùi đến rã rời, nửa chừng dang dở con dốc, nhưng cuối cùng không đủ dũng khí địch lại số phận trêu đùa, đành than rằng là do không có duyên, sát cánh liền cành chỉ còn là ước nguyện của ngày hôm đó…

Đừng đếm những gì bạn đã mất, hãy quý trọng những gì bạn đang có và lên kế hoạch cho những gì sẽ đạt được bởi quá khứ không bao giờ trở lại, nhưng tương lai có thể bù đắp cho mất mát.

Tình Yêu và Thời Gian  Nhung-cau-noi-hay-ve-tinh-yeu-52

Vũ khí lợi hại nhất của người phụ nữ không phải là “nước mắt” mà là sự “im lặng”. Im lặng để níu kéo, im lặng để từ bỏ. Im lặng để thể hiện nỗi đau khôn xiết. Im lặng để không ai có thể biết được tâm trạng của mình…

Sẽ đến lúc chúng ta hiểu ra lời yêu vụng về nhất là lời yêu mong được đáp lại. Bởi tình yêu đó, rốt cục, cũng chỉ là ước muốn chiếm hữu. Lời yêu chân thành nhất, ngược lại, chẳng đòi hỏi và mong cầu gì. Vì chỉ cần nhìn thấy nhau và biết rằng chúng ta vẫn còn sống dưới chung bầu trời, ướt cùng một cơn mưa, là đủ.

Nếu bạn không có khả năng gặp được loại tình yêu thiên trường địa cửu, cũng đừng phủ nhận trên đời sẽ không có loại tình yêu đó…
Bạn có thể lựa chọn ngồi trong xe BMW mà khóc, cũng có thể lựa chọn ôm củi, gạo, muối, dầu,… ngồi trên chiếc xe đạp cùng người yêu cười và mơ ước về tương lai…
Bạn có thể lựa chọn một người có thể cùng bạn mỗi ngày ăn những món hải sản, cũng có thể lựa chọn một người sẵn lòng đem một con tôm cuối cùng bóc vỏ rồi bỏ vào bát của bạn…
Tin tưởng vào cuộc sống là vẫn tin tưởng vào tình yêu! Lựa chọn như thế nào là quyết định của bạn, cũng được quyết định bởi sự tin tưởng trong lựa chọn của mình…

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcQ26ORj_WJ_MP5gI2GweztF9lkx343u0A1ufQp0plJwV5pmKuXj-Q

Trong Kinh Thánh có câu “Giữa lòng tin, hy vọng, và tình yêu. Trong số đó tình yêu là quan trọng nhất”. Trước đây anh không hiểu câu nói đó. Anh nghĩ trong số đó, lòng tin mới là quan trọng nhất. Dù nghe thật ngốc nghếch, nhưng khi đó, vì anh không chịu tin em mà chúng ta phải có 1 quãng thời gian xa nhau. Anh… không hiểu tình yêu là gì. Cho nên, anh cứ đinh ninh rằng lòng tin quan trọng hơn tình yêu. Giờ thì anh đã thức tỉnh rồi. Con người không phải tin nhau rồi mới yêu nhau mà yêu nhau rồi tin tưởng nhau. Chỉ là nếu anh yêu em nhiều hơn 1 chút, thì vấn đề đã được giải quyết rồi. Tại sao anh không hay biết đó mới là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời mình?”

Chúng ta vẫn thường xuyên nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai người khác bỏ bê gia đình. Người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống… Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói, và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác dễ dàng.

Trên đời này, thứ mơ hồ nhất chính là những thứ có khả năng nắm – nắm… Nhưng chính nó cũng là thứ chắc chắn nhất vì chỉ cần cố gắng nắm thêm được nửa phần thì bạn đã là người thắng… Trong một ngày, trên thế giới có vô số các cặp đôi chia tay nhau, nhưng số cặp đôi kết hôn cũng rất ngang ngửa… Vậy thì bạn sợ gì mà không dám yêu? Tình yêu không hề đảm bảo sẽ không có đau khổ và nước mắt, nhưng người thật sự yêu bạn thì sẽ đảm bảo dù có đau khổ thế nào cũng sẽ không buông tay bạn.


Tình Yêu và Thời Gian  Hinh-anh-tinh-yeu-va-cuoc-song

.
Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Sep 03, 2015 10:25 pm

.
https://www.youtube.com/watch?v=NMIzUW9_Se0
Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu


Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRiQa20R91Ngwo9hPX2JJMY_EfIo2cET-vridLPkfsOQhA48LMDXQ



Vết Thương Tỉnh Thức
Trịnh Công Sơn


Những ngày tháng này tình bạn và tình yêu mang đến một niềm vui sống lạ kỳ. “Hãy yêu như đang sống và hãy sống như đang yêu. Yêu để sự sống tồn tại và sống cho tình yêu có mặt”.

Có những cánh cửa mở vào hư vô và cũng có những cánh cửa mở ra những cánh đời nhộn nhịp.

Ta không khước từ hư vô và cũng không xa lìa cảnh nhộn nhịp của đời. Ta đã may mắn đi qua những tuyến đường đưa đến hạnh ngộ. Hạnh ngộ trong tình bạn, hạnh ngộ trong tình yêu.

Nếu đã có một ngày sinh nhật dĩ nhiên sẽ có nhiều ngày sinh nhật nữa . Mà hình như trong cảnh ngộ cuộc đời riêng – chung của chúng ta ngày nào mà không là ngày sinh nhật, bởi vì cái màu sắc của lễ lạc đã tự bao giờ khoác lên trên mỗi ngày chúng ta đang sống.

Xin cảm ơn cuộc đời và cảm ơn tất cả mỗi ngày chúng ta đã có mặt mỗi ngày bên nhau. Ly rượu nồng nàn của đời biết bao giờ uống hết được.

Tình yêu thương mang đến khổ đau nhưng đồng thời tình yêu cũng mang đến hạnh phúc. Có một lá cờ bay trên hạnh phúc và có một đoá quỳnh héo úa ngủ trong khổ đau. Cố gắng tránh đừng than thở. Thử thở dài một mình và quên lãng. Ta không thể níu kéo một cái gì đã mất. Tình yêu khi đã muốn ra đi thì không một tiếng kèn nào đủ màu nhiệm để lôi về lại được. Tình yêu là tình yêu. Trong nó đã sẵn có mầm sống và sự huỷ diệt.

Tình yêu tự đến và tự đi, không cần ai dìu dắt. Nó hoàn toàn tự do. Muốn giam cầm thì nó sẽ bay đi. Muốn thả nó bay đi có khi nó ở lại.

Vì có tình yêu nên có lễ hội. Người ta bắt đầu bằng những cuộc viếng thăm, lui tới, áo mũ xênh xoang, bánh trái lồng đèn heo ngỗng… Những cuộc rước dâu pháo nổ đì đùng, trống kèn inh ỏi. Lễ hội mở ra trên đường, trong làng, trong xóm: lễ hội mở ra cả trong lòng người

Thường vào mùa thu là mùa lễ hội tình yêu. Có những lễ hội kéo dài suốt cả một đời người. Có những lễ hội có một đời sống đôi khi quá ngắn ngủi.

Đến một lứa tuổi nào đó, chia vui và chia buồn đều có một nỗi mệt nhọc như nhau.

Có những người yêu đã ra đi bỗng một ngày nào đó trở lại. Vì sao? Không vì sao cả. Vì một chọn lựa tưởng rằng đã đúng cuối cùng sai. Và đã trở lại với một người mình đã phụ bạc để muốn hàn gắn lại một vết thương. Một vết thương nhiều khi đã lành lặn lâu rồi bất chợt vỡ oà như một cơn tỉnh thức. Tỉnh thức trên vết thương. Trên một nỗi đau tưởng đã thuộc về quá khứ. Nhưng không, không có gì thuộc về quá khứ cả. Thời gian trôi đi và vết thương vẫn còn đó. Nó vẫn chờ được thức dậy một lúc nào đó để sống lại như chính bản thân nó là một vết thương.

Nhưng vết thương khi đã được đánh thức thì nó không còn là vết thương cũ vì giờ đây nó là một vết thương tỉnh thức. Một vết thương tỉnh thức là một vết thương biết rõ nó là một vết thương. Nó thức dậy và nó nhận ra rằng nó đã được khai sinh trên tâm hồn một con người và đã có một thời gian dài làm đau đớn con người đó. Vết thương tỉnh thức là một con mắt sáng ngời. Nó nhìn ngược về quá khứ và ngó thẳng đến tương lai. Nó mách bảo cho chủ nhân của nó rằng không có một vết thương nào vô tư mà sinh thành cả. Nó là một nỗi đớn đau như trời đất trở dạ làm thành một cơn giông bão.

May thay trong cuộc đời này có tình yêu vừa có tình bạn. Tình bạn thường có khuôn mặt thật hơn tình yêu. Sự bội bạc trong tình bạn cũng có nhưng không nhiều.

Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa.

Cuối cùng không có gì khác hơn là sống và chết. Sống làm thế nào cho tròn đầy sự có mặt và chết cho ngập tràn cõi hư không. Phải đến tận cùng hai cõi sống chết để làm tan biến đi những giấc mơ mộng đời không thực.

Trịnh Công Sơn
Về Đầu Trang Go down
leminh
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeMon Sep 07, 2015 4:28 pm


Tình yêu và thời gian! Ai quên ai?


Tình yêu khiến người ta quên đi thời gian...

... còn thời gian khiến người ta quên đi tình yêu?


Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcS8iTwuOSIfx1KRYLlOHvfZBF-CWZewM9tWGvWk09CzCTQYDUm2


Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ quên mất sự tồn tại của thời gian. Một ngày bạn có thể bên cạnh họ suốt hai mươi bốn tiếng. Bạn không hề ngại khi phải ngồi hơn chục tiếng máy bay đi Mỹ thăm anh ta chỉ trong chốc lát rồi lại vội vàng trở về. Để được gặp mặt, bạn đã phải dời lại cuộc họp quan trọng, gác lại những việc khẩn cấp. Sau khi gặp nhau rồi, cả hai vẫn còn có thể nói điện thoại đến khi trời sáng.

Tình yêu khiến con người quên đi thời gian. Bạn sẽ quên đi tuổi tác của mình. Kẻ sáu mươi tuổi mà cứ ngỡ mình mới mười tám. Bạn còn dám thề thốt trọn đời trọn kiếp này nọ mà quên mất rằng thời gian sẽ thay đổi tất cả.

Nhưng, thời gian trôi đi cũng khiến con người ta quên rằng tình yêu đã từng hiện hữu. Hai người bên nhau lâu rồi, tình yêu ngày một nhạt nhòa. Anh ta quên rằng những năm trước anh ta từng yêu bạn đắm say như thế, quên rằng cả hai đều đã từng vui vẻ như thế, và cũng quên rằng cả hai đã từng sát cánh bên nhau chia ngọt sẻ bùi. Đã quên tất cả nên anh ta yêu người khác.

Khi thời gian trôi đi, chúng ta quên mất rằng chúng ta đã từng yêu một người bất chấp mọi rào cản, quên rồi sự dịu dàng của anh ấy, quên rằng anh ta đã vì mình mà làm tất cả. Tôi không còn cảm giác gì với anh ta cả, và tôi không yêu anh ta. Tại sao lại ra thế này?

Thì ra tình yêu đôi ta đã thua thời gian. Trước tiên là tình yêu khiến bạn quên đi thời gian, sau đó là đến lượt thời gian làm bạn quên mất tình yêu.

(ST)



https://www.youtube.com/watch?v=wd3de6LxF1k
Một Đời Vẫn Nhớ -


.
Về Đầu Trang Go down
vanle
Khách viếng thăm




Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeTue Sep 15, 2015 5:30 pm

Tình Yêu và Thời Gian  Tinh-yeu-12-chom-sao-tuan-moi(1)


KIM CHỈ ĐỜI NHAU

Không đến bên nhau tự thuở đầu
Thôi thì kim chỉ mảnh đời sau
Chắp thêm mụn vá thời gian lại
Kết hạt sương mai đã điểm màu.

Phùng Quân


https://www.youtube.com/watch?v=jFs4YP6ikmM

Mười Năm Tình Muộn

thơ Hoàng Ngọc Ẩn


Ta yêu Em
Mười năm tình muộn!
Ta yêu Em như nước về nguồn
Ta yêu Em vai gầy tóc xõa
Suốt đời khờ dại
Tình chẳng nhạt phai...!

Ta yêu Em
Dù có muộn màng!
Ta thương ta mười năm đợi chờ
Tuy đôi ta vẫn còn xa cách
Gió mưa có về
Yêu vẫn tràn trề...

Ôi! Tiếng hát Em sao quá mượt mà
Anh nghe lòng quên nỗi xót xa!
Suốt một đời trôi nổi bôn ba
Mười năm qua đó
Đôi môi vẫn dại khờ
Đôi ta vẫn đợi chờ
Đành làm kiếp chim di...!

Ta yêu nhau dù có muộn màng
Nghe trong tim nụ hôn dịu dàng
Tay trong tay đi về muôn lối
Đượm nét môi cười
Tình thắm lên ngôi...

Tình Yêu và Thời Gian  Nhung-cau-noi-hay-ve-tinh-yeu-15

Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Jul 28, 2016 10:06 pm

Tình Yêu và Thời Gian  9k=

Hãy yêu người chỉ cho bạn thời gian!

Chúng ta, trong cuộc đời đều không ngừng đặt câu hỏi về tình yêu, về người mình yêu... rằng như thế nào là tốt, như thế nào là thật lòng thật dạ. Để rồi cứ thế lao mình theo những quy luật chung của sắc đẹp, của tiền tài...


Nhưng mấy ai sớm hiểu ra rằng, sắc đẹp rồi cũng có lúc tàn, tiền tài rồi cũng có lúc tiêu tan, khi ấy tình yêu ở đâu, không phải sắc, cũng chẳng phải tiền, tình yêu ở trong chúng ta, cùng mỗi nhịp tim đập...


Tôi không bao giờ dám tin tình yêu qua sắc đẹp, bởi đôi mắt, vốn chẳng thể thấy tâm hồn. Tôi cũng không tin ở tiền tài, bởi đâu phải ai cũng giàu có như ai, nói vậy, người nghèo họ không thể yêu sao. Tôi chỉ luôn tin 1 điều rằng, người yêu bạn là người nhất định sẽ dành thời gian cho bạn 1 phút, 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng và cả 1 cuộc đời. Chúng ta, có chăng ai cũng chung nhau 1 quỹ thời gian 24 giờ, ai cũng bận, ai cũng có những phút nghỉ ngơi nhưng không phải ai cũng có thể dành thời gian để nghĩ về nhau.

Người yêu bạn thật lòng, có thể không giàu về thời gian nhưng dư ra 1 phút cũng chắc chắn muốn nghĩ về bạn.

Nguời yêu bạn thật lòng sẽ dành thời gian để nói chuyện, an ủi, kể cả khi họ ở rất xa và không bao giờ nói bận.

Nguời yêu bạn thật lòng sẽ tranh thủ thời gian bên bạn kể cả khi đi chợ, khi nấu ăn, khi cùng 1 bữa cơm chứ không phải em đi nhé anh chờ.

Người yêu bạn thật lòng, sau mỗi tuần bận rộn sẽ dành thời gian ở bên chứ không phải cho rằng em làm quỹ thời gian của anh hạn hẹp.

Người yêu bạn thật lòng sẽ cho bạn thời gian của anh ấy chỉ để thong dong trên mọi ngả đường, ngắm nghía vài chiếc váy xinh.

Người yêu bạn thật lòng, kỳ nghỉ đến sẽ hỏi xem kế hoạch của bạn như thế nào và ở bên khi bạn muốn.

Tình Yêu và Thời Gian  Th?id=OIP.I_uYZeqzg87LNpqJpLNLVQHaEo&pid=15

Đừng xem thường khi người yêu dành thời gian cho mình. Vì chúng ta ai cũng có quỹ thời gian như nhau. Tiền tiêu rồi có thể kiếm. Nhưng thời gian, cho đi, là tất cả những gì anh ấy có.

Đừng chọn một người con trai cho bạn tiền tài. Anh ta có thể cho bạn thì cũng có thể cho thêm vài người khác...

Đừng chọn một người con trai cho bạn địa vị. Anh có thể đưa bạn lên, cũng có thể đặt bạn xuống...

Địa vị, tiền tài mua được người yêu nhưng không mua được chân tình.

Hãy chọn người con trai mà thứ anh ấy cho bạn chỉ đơn giản là thời gian. Không phải vì anh ấy không có việc gì để làm. Càng không phải vì anh ấy không có gia đình hay bạn bè để ghé đến. Chỉ bởi vì, anh ấy muốn gom góp, từng chút, từng chút để cho bạn cả bầu trời yên an. Để khi trẻ, khi già, khi bàn chân đã không còn muốn bước, vẫn có thể mỉm cười, à, mọi cung đường, mình đều đã cùng đi qua....

Vì thời gian trôi đi không thể quay trở lại. Hãy lựa chọn yêu một người, mà dù thời gian có quay trở lại bạn cũng không muốn phải lựa chọn lần 2, chỉ 1 lần và 1 người là đủ!

(Sưu Tầm)



https://www.youtube.com/watch?v=VgBpTK2gQtI
LK Còn Gì Nữa Đâu & Kiếp Nào Có Yêu Nhau

.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Dec 17, 2016 12:15 am

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcQmAy54v0Uk-HjuXIfhp9p7QgiqZo2FyOm3mqh-1ZgGyqwfyu66

Thời gian và Tình yêu


Đêm mùa đông gọi anh bên bếp lửa
Sáng mùa xuân em khóc trước hoa đào
Con bướm chở thời gian qua mùa hạ
Lá thu phong che khuất một mảnh đời

Ôi tình yêu như giọt sương buổi sáng
Làm sao em giữ được đến buổi chiều
Nếu tình yêu là mặt trời đứng bóng
Giọt nắng nào sẽ ở lại qua đêm

Gió miệt mài trên dòng sông chẩy xiết
Mây hoang mang đi lạc giữa bầu trời
Con đường sắt đợi chuyến tầu nào tới
Gió và mây vẫn thiếu một chỗ ngồi

Anh sẽ đến buổi chiều hay buổi sáng
Ngày hôm nay hay ở thế kỷ sau
Em vẫn đợi vì tình yêu không tuổi
Người yêu ơi! Anh đến tự hướng nào


7/98
Trần Mộng Tú


https://www.youtube.com/watch?v=v3NpLmm3Mmg
Ngày Đó Chúng Mình

Tình yêu là một phần tạo nên linh hồn. Yêu có cùng bản chất với linh hồn. Giống như linh hồn, yêu cũng là hỏa tinh của thần; giống như linh hồn, yêu không bị ăn mòn, không thể chia tách, không hề khô héo. Yêu là ngọn lửa trong tim mỗi người, không giới hạn thời gian và không gian, không gì có thể ngăn chặn và hủy diệt. Con người luôn cảm thấy ngọn lửa tình yêu cháy tận xương tủy, thắp sáng tận chân trời.

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRc2ksPVi2prsHGz3eRnqTma6-IZmxzk2zO65fwt6V2RZ6eEY_EhQ

Những người yêu nhau nhưng không thể gặp mặt, sẽ có muôn vàn hư cấu đánh đuổi nỗi sầu ly biệt. Nếu có người ngăn trở họ gặp mặt, khiến họ chẳng thể trao đổi tin tức cho nhau; nhưng họ sẽ tìm được vô số cách truyền tin thần bí. Họ cùng nhau đưa tin qua tiếng hót của chim, hương thơm của hoa, tiếng cười của trẻ, tia nắng của mặt trời, âm thanh của gió, ánh sáng của vì sao. Còn gì họ không thể làm được? Thượng Đế phục vụ hết mình cho tình yêu. Nếu tình yêu có đủ sức mạnh, nó có thể khiến cả th
ế giới tự nhiên truyền giúp những thông tin.

Victor Hugo
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeWed Jan 04, 2017 8:26 pm

.

https://www.youtube.com/watch?v=t2HHNavTqcc
Thương Tình Ca



Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcQ1Wij_kEOwjtD4hSxZY76GGAlJ9j9zGfDjYI79K_A6gptvrBfKFw

Tình yêu thuở đã chín muồi...
Dắt dìu về tới xa vời, đời đời...


Mỗi người có một tình yêu lý tưởng khác nhau, cứ y như là giấc mơ: Người thích mơ câu chuyện tình ngọt ngào lãng mạn như tiểu thuyết, người lại thích tình yêu thật bình yên, người ưa phiêu lưu mong tình yêu đủ vị phong ba bão táp… Có người yêu không vì lý do, có người yêu vì sợ cô đơn, có người yêu vì mong muốn một mái ấm hạnh phúc. Tôi thấy giấc mơ nào ở trên cũng đẹp cả, xin mạn phép góp thêm một giấc mơ đẹp nữa, đó là: Một tình yêu ấm áp lúc tuổi già.

Một chút quan sát vụn vặt, tôi nhận ra vẻ đẹp của tình yêu thuở đã chín muồi hoàn toàn khác với kiểu hôn nồng yêu vội của tuổi trẻ. Ánh mắt không rạo rực, chỉ ăm ắp trìu mến. Đôi tay không siết lấy nhau, đôi chân không còn tung tăng khắp mọi bến bờ, chỉ run run – đến vịn còn không chặt mà dìu nhau bước những bước chầm chậm khó khăn. Nụ cười nhẹ như cơn gió mùa vàng, in thêm dấu chân chim trên gò má móm mém. Tạm biệt chốn hò hẹn phồn hoa, những đóa hồng chúm chím nồng hương, tạm biệt một quán ngon kỷ niệm nào đó, họ quây quần bên chiếc bàn nhỏ – cùng nhấm nháp một bữa cơm mọn, họ cùng bên chiếc giường đã cũ – cùng thương nhau khi ốm yếu chùn chân, cùng lắng đọng chuyện ngày xưa lấm trên mái đầu bạc trắng.

Tuổi già, cái tính tình nó cũng đổi khác, muôn nỗi lắng lo trĩu nặng cả thể xác lẫn tâm hồn, rồi thậm chí là muốn được nhớ mà chẳng còn nhớ, muốn bỏ quên lại cứ hiện hữu trước muôn trạng đây… Có điều, cái gọi là yêu đã đeo đẳng gần cả đời người, cái gọi là gắn bó đã chảy lan từ đầu đến chân và từ ngày này qua ngày khác, từ năm này qua năm khác. Một mai xa là trĩu nặng đôi mắt mờ đục, là mòn mỏi với cô đơn nơi tấm thân đã chớm lấm sự yếu đuối, nhưng cũng là khoác được cho người đôi cánh tình yêu, để vút bay thanh thản, để thấy nhau đến trong từng nghĩ suy mộng mị, để tường tận ta thương nhau đến nhường nào. Cuối cùng, họ đã dìu nhau đến cuối con đường, đã thấy hạnh phúc thế nào là viên mãn…


Tình Yêu và Thời Gian  Mucc9ba

Những người lớn, người già có cách yêu nhau rất hay. Thoạt trông qua chẳng có chút gì gọi là tinh tế nhưng có yêu rồi thì mới hiểu nó tinh tế đến nhường nào. Người này có thể phàn nàn người kia chẳng ra làm sao, người kia cũng có thể âm thầm cười mỉm và lém lỉnh cà khịa lại người này vào một lúc nào đó. Bà cứ nói ông sang sảng cả ngày, với hay la đám cháu nhỏ đang nghịch phá bày đủ đồ chơi ra sàn nhà. Có bà vừa la ông vừa la cháu, đám cháu có sợ gì thì sợ, có thấy khó chịu gì thì khó chịu, nhưng với ông thì ông vẫn cười hiền, vẫn túc tắc đủng đỉnh với chút việc vụn mỗi sớm mỗi chiều cho thân già bớt nhàm chán. Rồi không hiểu sao, cũng đến hồi bà theo tính của ông, sợ ngồi một chỗ nên cứ quanh quẩn việc này việc kia… ông thì vẫn vậy, im lặng và cười hiền… như ngày xưa.

Đời người vốn là hữu hạn nên làm gì có chuyện mãi mãi trong tình yêu, nhưng cứ yêu cho dài lâu, yêu cho đến ngày cả tấm thân này rã rời kiệt sức thì thôi. Nếu cái vô hạn là không thể thì hãy cố làm sao cho cái hữu hạn được trọn hảo, đủ đầy, phải không ạ? Có lẽ người yêu, người chưa yêu, người đã từng yêu đều luôn thắc mắc: “Yêu là gì thế?” Thi sĩ giải đáp, triết gia trả lời cũng chưa thỏa lý, thỏa lòng, bởi yêu có vạn cách yêu, lý tưởng có vạn cái lý tưởng.

Với tôi, mạn phép cho một dấu bằng nho nhỏ, không chắc chắc đã cân đối hay chưa đâu: Tình yêu = tình nghĩa + yêu thương. Tình nghĩa và yêu thương cứ cuốn lấy con người ta, như chất bôi trơn cho chỉ nhân duyên được lâu bền. Mấy chục năm cuộc đời, lúc nào cũng yêu được thì hóa ra ta là cái máy độc một công năng rồi. Con người mà, nóng lạnh thất thường mới phải lẽ tự nhiên, nay yêu mai ghét mốt lại yêu mới là con người. Có lúc, cần cái nghĩa để mà vẫn còn ngồi lại bên nhau, rồi biết đâu yêu thương lại trở về mà ta không hay biết.

Có lạc hậu không, có thơ ngây không khi tôi vẫn ngưỡng mộ những tình yêu như đèn dầu yếu ớt mà dai dẳng này, ở cái thời này tôi vẫn tin người ta có thể yêu nhau cả đời chứ không phải chán nhau cả đời? Giữ nhau lâu nhé, nắm chặt tay nhau nhé, bởi con đường rất dài, bởi địa đàng ở cuối tận đáng để đi cùng nhau dài lâu đến thế!

(bacsiletrungngan)
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Jan 12, 2017 12:05 am

Tình Yêu và Thời Gian  121224104-352-k73727

Tình Đầu Hay Tình Cuối

Những lúc lắng lòng, nhớ về chuyện cũ, không ít người nghĩ khoảnh khắc đó như một cuốn phim quay chậm, lần lượt những người bạn cũ, người tình cũ như những lớp sóng vỗ mơn man vào ghềnh đá, loang dần ra bóng hình “hoa đào năm ngoái còn cười gió đông”.

Dù năm tháng qua đi, có một điều chắc chắn cảm xúc ấy không bao giờ phai nhạt trong trí nhớ. Nhớ như in cái thuở: “Em tan trường về/ Mưa bay mờ mờ”. Nhớ như in cái lúc: “Anh trao vội vàng/ Chùm hoa mới nở”. Nếu không có âm nhạc, không có giọng ca mượt mà gấm lụa chất chứa một nỗi buồn của Thái Thanh, có lẽ cảm xúc của thơ không đủ sức lay động một nỗi muộn phiền dậy lên ngây ngất đến thế. Nghe lại lần nữa. Để cảm thấy từng sợi tơ óng mượt, từng sợi tơ chùng giăng mắc dọc ngang trong tâm tưởng. Kỷ niệm đã xa. Đã hằn vết. Vì thế, dù không buồn nhưng vẫn nhói buốt như có, như không.

Phạm Duy cũng đã tha thiết với “Ngày Đó Chúng Mình: “Ngày đó có em đi nhẹ vào đời và mang theo trăng sao đến với lời thơ nuối; ngày đó có anh mơ lại mộng ngời, và se tơ kết tóc, giam em vào lòng thôi (…) Ngày đó có ta mơ được trọn đời, tình vươn vai lên khơi – tới chín tầng mây khói…”.

Tình đầu – giúp cho những giấc mơ xanh thêm, dào dạt và tràn đầy sức sống. Có người còn ví rằng, tâm hồn ta buổi đầu như “trang giấy trắng”, người ghi vẽ nốt nhạc lòng đầu tiên cho sự rung cảm vào tâm hồn ngây thơ trinh nguyên ấy, sẽ hằn sâu mãi – không bao giờ phai nhạt được!

Khi viết những dòng này, tôi lại nhớ đến thời trung học, tôi và các bạn bè đồng lứa không ai bảo ai nhưng ai cũng đã biết nhung nhớ, trằn trọc vì cô bạn cùng lớp. Suốt những năm tháng ấy, tôi và những người bạn chưa hề dám ngỏ lời, chỉ có những lá thư học trò vụng về. Nhớ về cô bạn ấy trong lúc đó tôi chỉ mong nắm được bàn tay rồi “chết đi cũng được”. Rồi thời thế biến động, chiến tranh liên hồi, những số phận trôi theo thời cuộc mỗi người mỗi nơi. Ước mơ thăm thẳm ấy không bao giờ đến. Có người ra mặt trận mà không bao giờ trở lại, ngã vào lòng đất vẫn con trai. Rồi ở hậu phương, những người bạn gái, từng thầm thương trộm nhớ bằng tất cả sự non nớt, ngây thơ học trò ngày nào đã “tay bế, tay bồng” bỏ lại cái thời: “Em tan trường về/ Mưa bay mờ mờ”.

Tự nhận “mối tình đầu” nhưng đã thốt lên lời nào đâu? Nào đã có ai hứa hẹn với ai một câu gì. Nhà thơ Phạm Thiên Thư nói đúng tâm cảnh: “Ôi mối tình đầu/ Như đi trên cát/ Bước nhẹ mà sâu/ Mà cũng nhòa mau”. Nhưng rồi tại sao suốt đời người ta lại không quên? Cảm xúc như lửa vùi trong than, gặp gió sẽ bùng lên. Tại sao như thế?
Tình đầu – mối tình chớm nở đầu đời, mãnh liệt, và xót xa day dứt khi chia tay trong tiếc nuối, khiến người ta nhớ mãi về nó như một kỷ niệm đẹp, hồi ức lưu mãi trong khoảng lặng dành riêng một phần trái tim.

Tình cuối – Là tình cảm bền vững sau bao năm tháng vun đắp. Tưởng đã có được một cái kết viên mãn cùng người mình thương dừng chân nơi bến đỗ hạnh phúc.

Giữa tình đầu và tình cuối có một điểm chung, là tình cảm nào cũng khiến người trong cuộc điên đảo nồng nhiệt chìm trong tiếng sét và trái tim nào cũng có những vết thương tích hằn theo thời gian. Có ai đó đã nói rằng, sự khác biệt giữa mối tình đầu và tình cuối: ĐÓ LÀ TÌNH ĐẦU KHIẾN TA YÊU NHƯ THỂ ĐÂY LÀ LẦN CUỐI CÙNG ĐƯỢC YÊU, CÒN TÌNH CUỐI LẠI KHIẾN TA CÓ CẢM GIÁC NHƯ CHỈ MỚI… CHẬP CHỮNG YÊU LẦN ĐẦU.

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcS5g6-tB6_3mxN2ZrBLjGaau5yOhL0oxHLJxBkJf3wpqE3LJ-av

Vậy đâu mới là lựa chọn hợp lý cho tất cả, dẫu chúng ta vẫn thường nghe câu nói “hãy chọn người đến sau”, nhưng đâu phải lý trí nào cũng bản lĩnh trước sự chọn lựa khó khăn của trái tim?. Yêu nhau, là nguyện dâng hiến đời cho nhau, mãi mãi, đến cuối cuộc đời! Mà đường đời vốn không chỉ là con đường đi phẳng phiu, êm ái, trải hoa gấm, mà là có lắm đoạn gồ ghề, chông chênh, nguy hiểm! Yêu nhau, là cùng nắm tay nhau vững vàng bước qua những thử thách, hiểm nguy, bất hạnh của cuộc dời nhau – để tiến dần đến bến bờ an lành, hạnh phúc! Có được một tình yêu son sắt, chung thủy như thế – thì dù là tình đầu, tình giữa, tình cuối cũng là điều mà có lẽ tất cả chúng ta đều mong ước, nguyện cầu… Tình Yêu, mỗi thời kỳ, mỗi giai doạn đời sống đều có những “cái đẹp” riêng, đều cần thiết cho đời sống – với một điều kiên duy nhất: Trong sáng, chân thành và cùng hiến dâng cho nhau vì những lý tưởng cao cả của đời người!

Như vậy, nghĩ rằng, không nên ưu tư thắc mắc tình đầu hay tình cuối, tình nào đẹp nhất – mà chính là phải hỏi lại lòng mình, đã hiến dâng tất cả cho Tình Yêu của nhau hay chưa mà thôi! Theo tôi đến trước hay đến sau, tình đầu hay tình cuối đều chỉ là sự sắp đặt của số mệnh. Cái quan trọng là ở đâu, ở bên cạnh ai ta có thể mỉm cười mà không phải lo âu bất kỳ điều gì hết…

(bacsiletrungngan)

https://www.youtube.com/watch?v=xqkOTqJqprI
Tình Đầu Tình Cuối -

.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Dec 08, 2018 2:04 pm

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRLBRrINo2ZLYgfx2YokAnXrQQVKQWBsHNMjDmZijTJyFB3gyN0

Tình Già

Ngô Tằng Giao


Bài thơ "Tình Già" của nhà văn nhà thơ Phan Khôi là một bài thơ nổi tiếng được công bố lần đầu năm 1932. Tác phẩm này được xem như là bài thơ tự do đầu tiên mở đường cho phong trào Thơ Mới ở Việt Nam. Bài thơ nói về một chuyện tình đôi lứa, yêu nhau tha thiết, cùng thề non hẹn biển. Nhưng sự đời khiến cho họ phải xa nhau. 24 năm sau, họ tình cờ gặp mặt nhau và chỉ biết liếc nhìn nhau:

"Hai mươi bốn năm sau.
Tình cờ đất khách gặp nhau.
Đôi cái đầu đều bạc.
Nếu chẳng quen lung đố nhìn ra được.
Ôn chuyện cũ mà thôi.
Liếc đưa nhau đi rồi,
Con mắt còn có đuôi."

Ngày nay khi nhớ tới bài thơ "Tình Già" nói trên khiến nhiều người lại ngậm ngùi vì chuyện vợ chồng trẻ chia tay nhau được coi là... chuyện dài "nhân dân tự vệ." Nhiều trai trẻ than rằng mối tình đẹp với "con nai vàng ngơ ngác" buổi ban đầu tan mất rồi? Chẳng còn bóng dáng con nai vàng ngơ ngác đâu cả. Sau khi cưới nàng về được một thời gian chỉ thấy... con sư tử Hà Đông xuất hiện mà thôi!
Người ta còn nhắc chuyện ở nước Cu Ba rằng ông chồng thú nhận: "Hôn nhân là một điếu xì gà. Càng ngon ta càng hút nhiều, càng hút nhiều càng ngắn đi!". Thời vợ ông ấy nói: "Hôn nhân đúng là một điều xì gà, và tất cả có thể đốt cháy chỉ bằng một que diêm thôi!".

Đấy là chuyện thường tình của bọn trẻ! Nhưng chuyện vợ chồng già mà còn bỏ nhau khiến nhiều người lấy làm lạ. Người ta vẫn cứ nghĩ rằng sau hôn nhân, nhất là khi về già, dù hai vợ chồng có trở nên hai mặt của một đồng tiền, tuy không nhìn nhau nữa nhưng cũng vẫn kề lưng nhau chứ? Lời cựu Phó Tổng Thống Al Gore đấy! (After marriage, husband and wife become two sides of a coin; they just can't face each other, but still they stay together).
Nhưng hiện nay điều đó không còn là... chân lý nữa rồi vì tại Hoa Kỳ, tin vợ chồng cựu Phó Tổng Thống Al Gore & Tipper chia tay sau 40 năm mặn nồng chăn gối cũng đã làm nhiều người thắc mắc ("40 more years? Not for Al and Tipper Gore, who've announced their separation")  Rồi sau đó lại có tin ông Tổng Thống Putin của nước Nga cũng vừa ly dị vợ sau đúng... 30 năm thành hôn. Lấy nhau tháng 7-1983, tan hàng tháng 6-2013 (Putin announced that their marriage was over).

Nhân đó có người còn kể chuyện nằm mơ thấy người bạn thân qua đời hiện về khoe rằng: "Tớ được đưa ra trước tòa phán xét của Thượng Đế. Có tiếng loa: ‘Ai có vợ, và đã sống với vợ từ 30 năm trở lên, hãy đứng sang bên phải!’ Tớ theo tiếng loa, chạy vội đứng sang bên phải. Đông người lắm! Ai trông cũng thiểu não quá sức. Chừng mấy phút sau, bỗng lại nghe có tiếng vọng từ trên trời cao: ‘Các con yêu quý, lúc còn sống, các con có vợ và đã ở với vợ được trên 30 năm, như thế các con được coi như đã ở luyện ngục cả mấy trăm năm rồi, các con coi như đã gột được sạch mọi tội lỗi và đáng được lên Thiên Đàng ngay lập tức để hưởng Thiên Nhan Chúa!’. Tớ mừng quá xá!".

Ngày nay tại các xã hội Tây phương, vụ vợ chồng già bỏ nhau sau ba, bốn chục năm sống chung trong hòa bình chen lẫn với chiến tranh lạnh cũng đã trở nên khá quen thuộc. Đối với các cặp vợ chồng già Việt Nam thì không rõ lắm, nhưng có nhiều người "báo cáo" rằng cảnh khá phổ biến là khi ông leo lên tầng trên thì bà xuống tầng dưới; ông chuồn vào trong phòng ngồi gõ computer check "meo" thì bà né ra ngoài phòng khách một mình ngồi xem TV, Asia hay Thúy Nga Paris By Night hoặc phim bộ... Đại Hàn; bà cất giọng lải nhải thì ông làm thinh như đang tập trung tâm trí vào cõi... thiền.

Theo Giáo sư Pepper Schwartz của đại học Sociology Univ of Washington, các cặp vợ chồng già tưởng họ hiểu rõ nhau hơn theo năm tháng, xích lại gần nhau hơn theo thời gian nhưng thật sự ra không phải như vậy đâu. Không ai hiểu ai hết. Giáo sư Schwattz cho rằng ngày nay tiến bộ khoa học và ngành y khoa đã giúp con người sống thọ hơn xưa rất nhiều. Những năm bonus dư thừa đã tạo điều kiện cho quý cụ ông và cụ bà có cơ hội để hưởng thụ cuộc sống cho đúng nghĩa của nó.
Theo US Census thì lối 50 phần trăm các cặp vợ chồng già đã quyết định chọn giải pháp rã đám. Tây họ gọi những chuyện bực dọc qua lại giữa ông và bà là những "irritants" (nhức nhối) làm hại thần kinh. Ngày nay ly dị không còn được xem như vấn đề "taboo" (cấm kỵ) nữa. Các cặp vợ chồng già có khuynh hướng bắt chước bọn trẻ, ở không được thì "Bye! Bye!" bỏ nhau. Xưa các cụ phải chịu đựng để tránh rắc rối cũng như để giữ thể diện gia đình và muốn được bình an cho đến lúc qua đời. Ngày nay họ nghĩ rằng mình chỉ có một đời sống mà thôi, tội gì không sống cho đáng sống.

Cần kể thêm ở đây về trường hợp của cụ ông Lawrence John Ripple 71 tuổi. Một ngày đẹp trời vào tháng 9 năm 2016 cụ bước chân vào một nhà băng ở Kansas City và đưa cho người thâu ngân một mảnh giấy trong đó có ghi rõ: "Tôi có súng đấy hãy đưa ngay tiền mặt cho tôi!". Nhân viên ngân hàng vội gom tiền đưa cho cụ tổng cộng là 2,924 đồng. Lấy được tiền rồi thay vì bỏ chạy thì cụ lại ra ngồi ngoài hành lang vẫn còn ở trong nhà băng (to a lobby area still inside the bank) và chờ nhân viên cộng lực tới bắt mình. Cụ cho biết lý do cướp ngân hàng là để muốn được vào tù và thoát ly khỏi bà vợ. Cụ khai là cuộc sống chung của cụ gay cấn quá. Hôm đó sau khi cãi cọ với bà vợ ở nhà cụ bèn lấy một mảnh giấy và viết những hàng chữ cướp nhà băng như kể trên ngay trước mặt bà vợ và nói cụ thà vào ở trong tù còn sướng hơn ở chung nhà với bà vợ. Cụ sau đó thực hiện vụ cướp này. Cụ bị tòa tuyên phạt sáu tháng bị giam giữ trong nhà và 50 giờ làm việc công ích (Man Gets Home Confinement After Robbing Bank to Get Away from Wife.)

Oscar Wilde từng nói: "Ðàn ông lập gia đình vì mỏi mệt, đàn bà vì tò mò, cả hai đều thất vọng." Nhưng tuy nói thế chứ thời nay người ta vẫn thấy còn có những cảnh "chồng già vợ trẻ là tiên". Điển hình là cụ ông triệu phú Hugh Hefner trùm tạp chí Playboy đón năm mới 2013 bằng lễ cưới với người tình trẻ kém cụ chỉ có... 60 tuổi thôi. Cụ 86 trong khi Crystal Harris mới 26. Không lâu sau đám cưới, có nguồn tin cho biết, cặp vợ chồng chênh lệch tuổi tác nhất làng giải trí thế giới này lại còn mong muốn sớm có con chung. Cụ này khoe đã từng ngủ với hơn 1.000 phụ nữ. Buồn thay cụ đã qua đời ở tuổi 91 tại biệt thự Playboy trị giá 200 triệu USD ở Los Angeles.

Vào năm 2014 người mẫu Cathy Schmitz, 24 tuổi, của Playboy kết hôn với tỷ phú người Áo Richard Lugner 81 tuổi. Nàng từng tuyên bố là tình yêu bất phân tuổi tác "Love knows no age."
Lại nữa, nào là cuộc hôn nhân của nữ danh ca Celine Dion, 44 tuổi và Rene Angelil, 70 tuổi đã kéo dài tới 19 năm. Rene Angelil là người quản lý của Celine Dion từ khi nàng mới 12 tuổi. Nào là đạo diễn Clint Eastwood, 82 tuổi có vợ là phóng viên người Mỹ Dina Ruiz Eastwood, 47 tuổi. Họ kết hôn năm 1996. Cũng phải kể tới chuyện diễn viên Dick Van Dyke, 86 tuổi, kết hôn với chuyên gia trang điểm Arlene Silver, 40 tuổi, vào tháng 3-2012.  

Một trường hợp hy hữu nữa, mới thực sự đúng là... tình già! Ðó là trường hợp của cụ ông Paul Walker, 88 tuổi, quyết định làm đám cưới với cụ bà Ann Thayer, 87 tuổi, tại một trung tâm phục hồi sức khỏe ở Lewiston, tiểu bang Main. Hai người gặp nhau lần đầu tiên ở một nhà thờ cách đây 17 năm và bắt đầu hẹn hò từ đó. Cả hai quyết định làm đám cưới sau khi bị một số nhân viên bệnh viện chọc ghẹo ít tuần trước đó. Mỗi ngày, cụ bà Thayer đều ghé thăm cụ ông Walker tại bệnh viện nơi cụ ông đang tập phục hồi sức khỏe. Cụ bà nói cụ có "những năm tháng rất đẹp" với cụ ông. Cụ ông và cụ bà từng lập gia đình trước đây. Giám đốc bệnh viện nói với báo Sun Journal rằng đây là lần đầu tiên cơ sở y tế này có đám cưới. Cụ bà Thayer nói cả hai người bàn chuyện đi hưởng tuần trăng mật khi cụ ông khỏe mạnh trở lại (Không biết có còn... mật hay không?)

Sau đây là một câu chuyện "Tái hồi Kim Trọng" cũng rất hiếm có! Ở nước Anh vào năm 2013 có một cặp vợ chồng cưới nhau lại sau gần 50 năm ly dị nhau. Bà Ingram ly dị ông chồng Holmes vào năm 1965 và sau đó cả hai người đều đã lập gia đình với người khác. Người chồng mới của bà Ingram qua đời khoảng 3 năm trước lúc ở tuổi 72. Bà vợ thứ ba của ông Holmes thì mới qua đời mùa hè vừa qua.
Rồi 18 tháng trước bà Ingram, tuổi 76 cùng ông Holmes, tuổi 79 cùng đoàn tụ trong một buổi hội họp gia đình nhân dịp mùa lễ Giáng Sinh do cô con gái của hai người là Lisa tổ chức. Ai ngờ hai ông bà chợt muốn nối lại "tình xưa nghĩa cũ". Ông Holmes vội cầu hôn và đưa ngay cái nhẫn xưa mà ông đã mua cho bà Ingram khi bà mới 17 cái xuân xanh! Bà Ingram thổ lộ: "Tại sao lần kết hôn trước không được lâu dài nhỉ? Chúng tôi lấy nhau được 10 năm và có với nhau 2 mặt con nhưng hồi đó chúng tôi còn trẻ người non dạ quá nên hôn nhân tan vỡ. Còn ông Holmes tuyên bố: "Kỳ này chúng tôi sẽ duy trì cuộc sống vợ chồng thật là tốt đẹp mãi mãi!" 

Câu chuyện của cụ ông George Sanders, 86 tuổi, bị can tội giết vợ tên Ginger Sanders tại Arizona là một câu chuyện tình già thật đặc biệt.
Cụ bà Ginger bị bệnh đa xơ cứng (multiple sclerosis) từ năm 1969 và sau một thời gian ngắn bà phải đi xe lăn. George là cựu quân nhân trong trận thế chiến thứ hai di chuyển từ tiểu bang Washington đến Arizona vì khí hậu ấm và khô. Khi bà phải đi xe lăn thì ông là người săn sóc cho bà. Ông nấu ăn, dọn nhà, giặt đồ và giúp bà trang điểm. Ông đưa bà đi tiệm làm tóc. Khi bà làm móng tay, ông cầm tay bà để cho thợ có thể săn sóc bàn tay cho bà.
Thời gian trôi qua, cụ ông cũng già đi. Tim ông bị yếu và phải dùng máy trợ tim (pacemaker). Tình trạng sức khoẻ của cụ bà cũng tệ đi. Bà bị thêm chứng bệnh gọi là gangrene (bệnh hoại thư), một chứng bệnh lở loét da rất trầm trọng. Bác sĩ muốn bà nhập bệnh viện để cắt đi những ngón chân bị gangrene hủy hoại, và sau đó đưa bà vào viện dưỡng lão (nursing home) để bà có thể được  nhân viên chăm sóc cho đến khi chết.
Đó cũng là tình cảnh tuyệt vọng, bà không muốn vào bệnh viện. Đó là lý do bà muốn được chết bên người chồng yêu quý. Bà năn nỉ cụ ông làm cho bà chết. Nhưng ông nói với bà là ông không thể giết bà được. Ông kể cho cảnh sát viên là bà nói... ông có thể làm được. Sau đó cụ ông lấy khẩu súng lục, quấn khăn tắm chung quanh để không bị lạc đạn. Bà hỏi ông: "Cái nầy có đau lắm không?" Ông trả lời: "Không đau đâu. Bà sẽ không có cảm giác gì hết." Thế là bà nói: "Vậy ông làm đi, làm đi, làm đi"... và như thế... cụ ông đã bóp cò và cụ bà đã ra đi. Sau đó cụ George đã bị bắt và bị truy tố về tội giết người có chủ ý. Một tội danh có thể bị kết án tử hình hay chung thân.

Khi ra toà, người con của cụ ông nói với Toà là gia đình không muốn cụ ông bị truy tố. Con trai cụ nói với Toà: "Tôi yêu mẹ tôi vô cùng và tôi cũng yêu cha tôi như thế. Cha mẹ tôi sống với nhau hơn 62 năm, và cha tôi phải nuôi dưỡng, săn sóc mẹ tôi ngày này qua ngày khác. Tôi tin là việc đi khám bác sĩ, những cú phone về sức khoẻ và thời gian chờ đợi cho có giường trống ở bệnh viện đã giúp cha mẹ tôi làm một quyết định chung. Do đó, tôi không quy lỗi ở cha tôi." Người con nghẹn ngào, nói tiếp: "Ai cũng có hình ảnh một anh hùng trong cuộc đời của họ... có thể là những người nổi tiếng khắp thế giới... nhưng tôi muốn thưa với quý Toà, người anh hùng trong cuộc đời tôi là cha tôi."
Cụ ông George có khoảng một phút để nói về tình yêu của cụ dành cho người vợ: "Kính thưa quý Toà, tôi gặp Ginger khi nàng 15 tuổi và tôi yêu nàng kể từ ngày ấy. Tôi yêu nàng khi nàng 81 tuổi." Cụ nói với giọng run rẩy. "Đó là nguồn ân phước và tôi rất sung sướng được săn sóc cho nàng."  Rồi cụ ông nói tiếp: "Tôi rất lấy làm tiếc và buồn vì tôi đã gây ra cái đau và sự than van cho quý vị."
Công tố viên đã yêu cầu Toà đừng phạt cụ vào tù, và đề nghị tù treo vì đây là một trường hợp rất đặc biệt. Khi Toà đọc bản án, cả gia đình cụ ông ngồi yên lặng để nghe phán quyết. Còn cụ ông đứng bất động, run rẩy trước vành móng ngựa. Quan Toà nhìn thẳng vào mắt của bị cáo, tuyên bố với giọng nhẹ nhàng, tuyên phạt bị cáo 2 năm tù treo không có giám sát. Quan Toà nói: "Quyết định của ông đã vi phạm công lý với lòng thương xót (tampers justice with mercy)."  

Tuổi tuy già nhưng máu ghen đôi khi thời vẫn còn nguyên như hồi trẻ. Báo The Telegraph tại nước Anh đưa tin một cụ ông nộp đơn ly dị sau khi khám phá những lá thư trong cuộc tư tình của bà vợ mình hơn 60 năm trước. Hồ sơ toà án ghi nguyên đơn tên gọi là Antonio C, 99 tuổi và vợ là Rosa C, 96 tuổi. Hai người chung sống với nhau từ 77 năm trước. Theo nguồn tin UPI, cụ bà thú nhận chuyện ngoại tình nhưng không thể thuyết phục cụ ông ở lại. Hai cụ có 5 con, 12 cháu và 1 chắt. Đây là trường hợp ly dị cao tuổi nhất thế giới - kỷ lục trước, năm 2009, là giữa một đôi vợ chồng người Anh 98 tuổi.

Thêm một nguồn tin từ Kanagawa cho biết một bà cụ sống tại Nhật đã bị bắt sau khi đánh chồng mình đến chết. Theo đó, cụ bà Yoshiko Suzuki, 79 tuổi, đã dùng một cây gậy dài để đánh chồng mình, cụ ông Masaharu, 79 tuổi, cho đến chết vào một buổi tối khi hai vợ chông đang ở nhà riêng. Nguyên nhân được cho là vì cụ bà tức giận khi tranh cãi với chồng về việc cụ ông đã ngoại tình với một phụ nữ khác từ cách đây 40 năm và vì thế ông đã bị mất việc.
Trước đó cảnh sát cũng đã từng phải can thiệp một vụ tranh cãi dữ dội giữa hai cụ vào năm ngoái. Cặp vợ chồng già này hiện đang sống với con gái 43 tuổi, người đã đi ra ngoài vào buổi tối xảy ra sự việc. Bà Yoshiko hiện đang bị giam và đối mặt với tội đánh chết người.

Nhân nói chuyện "tình già" cũng không nên chỉ đề cập tới trường hợp các cụ ông tóc bạc lấy vợ "nhí" mà cần kể thêm ở đây một chuyện yêu đương tại Pháp, chàng trẻ và nàng già hơn chàng. Xin nhìn vào cuộc đời tổng thống nước Pháp thời nay là Emmanuel Macron. Chàng mới được đắc cử vào năm 2017 và là vị tổng thống trẻ nhất nước Pháp. Còn quá trẻ vì chỉ mới 39 tuổi đầu. Chàng kết hôn với bà Brigitte Trogneux, lớn hơn chàng những... 24 tuổi. Bà là cô giáo cũ của chàng tại trường trung học. Hai người gặp nhau lần đầu khi chàng còn là một học sinh 15 tuổi trong lớp học của bà. Bà là cô giáo, nhưng họ chỉ chính thức hẹn hò khi chàng được 18 tuổi (lại thêm chuyện thuộc loại "Vòng tay học trò" đây mà!) Cả hai ở với nhau rồi kết hôn vào năm 2007 nhưng cả chục năm nay mà chưa có con chung. Còn bà vợ chàng thời đã có sẵn ba người con riêng từ cuộc hôn nhân trước trong đó người con trai lớn tuổi nhất, lại lớn hơn Macron tới 3 tuổi.
Tin từ Paris năm 2017 còn cho biết là Emmanuel Macron bị đả kích về chi phí trang điểm cho tổng thống là 26,000 euro tương đương 30,700 đô la. Chi phí này gồm cả lương cho một chuyên viên trang điểm đi theo tổng thống mỗi khi ông xuất hiện trên đài truyền hình hay công du ngoại quốc.

Xin đừng quên một ngạn ngữ của người Mỹ: "Người khéo ngoại giao là người đàn ông luôn nhớ ngày sinh nhật của đàn bà, nhưng đừng bao giờ nhớ tuổi của người đó." Và Goethe, được coi là một trong những vĩ nhân trong nền văn chương thế giới, cũng khuyên mấy ông bạn già là: "Đừng nên để tuổi tác làm mình buồn. Tóc bạc trắng hay không ta vẫn là một tình nhân" (Don’t let age get you down. White hair or not. You can still be a lover.) Không biết có phải những "tư tưởng nhớn" thường gặp nhau không mà các nhà thơ của nước ta cũng đã từng thổ lộ bằng thơ:

"Tình không tuổi và Xuân không ngày tháng"
(Xuân Diệu)

"Tuổi đó tuổi vàng hay tuổi ngọc;
Yêu nhau ai tính tuổi bao giờ"
(Vũ Hoàng Chương)

Và cuối năm 2017 theo tờ báo Thaivisa ở Thái Lan, bà Sompong Chomphupraphet, 65 tuổi đang gây chú ý khắp mạng xã hội nước này khi treo tấm biển tuyển bạn trai trước cổng nhà. Bà viết trên bảng: "Nữ 65 tuổi cần một bạn trai 60-70 tuổi, đã về hưu và có lương, tốt bụng, chân thành và khỏe mạnh. Ai quan tâm xin liên hệ tại đây". 

Cuối cùng xin kể chuyện về hai tù nhân, một già 90 tuổi, một trẻ khoảng hai mươi mấy, ngồi hàn huyên tâm sự. Cụ tù già hỏi: "Mầy làm gì mà bị ở tù thế?" Anh tù trẻ đáp lời: "Con bỏ dzợ..." Cụ tù già ngắt lời: "Tao chưa nghe luật pháp nào lạ kỳ vậy, bỏ dzợ mà cũng đi tù à?" Anh tù trẻ: "Con chưa nói dứt mà cụ nhảy dzô miệng con. Con bỏ dzợ con từ trên lầu ba xuống đất, cụ nội à! Còn cụ sao đi tù dzậy?"

Cụ tù già: "Tao bị con nhỏ trong xóm, đáng tuổi cháu nội, thưa tội hiếp dâm nó." Anh tù trẻ: "Chời! Cụ còn xí quách đâu nữa mà hiếp dâm!" Cụ tù già: "Thế mới có chiệng, bị người ta chê tao già, cho nên lúc con nhỏ hàng xóm vu khống, tao mừng quá nhận tội luôn. Cho con đào tao nó tởn... hì hì hì!"

Ngô Tằng Giao
(Trích "Chuyện Phiếm Về Pháp Luật")


https://www.youtube.com/watch?v=Dn-1FP_hCNU
Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên


Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRPKRIdtRQpCiFVA1aiJm7X2kdJi9leHQFOo2JqMu-T7u-Fizzs

TÌNH GIÀ

Hai ông bà đều đã có tuổi.
Ông lờ đờ, bà... vẫn còn gân!
Buổi tối kia, trời mới vào xuân,
Đang nằm ngủ, bà lay ông dậy.
(Sóng tình trong lòng bà đang quậy!):
"Anh yêu ơi, thưở mới yêu nhau,
Tay em anh thường nắm rất lâu!"

Ông vừa ngáp, vừa vươn tay trái
Nắm tay bà, xiết hờ một cái.
Bà lại khều nhè nhẹ vai ông:
"Rồi sau đó chúng mình trao hôn."

Ông bực dọc, quay mình vội vã,
Hôn phớt bà một lần trên má,
Rồi xoay lưng, ngủ tiếp tức thì!
Nửa phút sau, bà lại tỉ tê:

"Hôn em rồi, anh còn... cắn cổ,
(Răng anh làm em nhột quá cỡ!)
Anh nhớ chưa? Thưở ấy chúng mình
Biết bao âu yếm, biết bao tình!"

Ông điên tiết, tung chăn ngồi dậy,
Rồi một bước, khỏi giường, ông nhẩy.
Bà hoảng hồn, hỏi vội: "Đi đâu?"
Ông quay lại, quát như phủ đầu:

"Tôi đi lấy... hàm răng!!
Rõ khổ!!"
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri Feb 22, 2019 12:11 am

Tình Yêu và Thời Gian  Th?id=OIP.CbwcoBOLcWHYDlqv8F50SwHaE7&pid=15

Tình Muộn vẫn là Tình
- BS Nguyễn Ý Đức


Vâng. Chuyện tình của những người tuổi ngoài sáu chục. Tuổi hưu trí ở quê hương xưa nay. Tuổi sửa soạn dăm năm để lãnh tiền an sinh xã hội của những người tỵ nạn. TUỔI GIÀ.
Nói là Già nhưng làm sao biết được mình tới tuổi già rồi nhỉ?

Phải chăng ở cái tuổi mà ta tốn tiền gia nhập các câu lạc bộ thể thao thể dục mà chẳng bao giờ lui tới, vì ngại tới lui; tuổi mà cơ thể thấy chỗ nào cũng đau nhức, không sử dụng được, duy có chỗ không đau thì lại bất khiển dụng; tuổi đang mang kiếng trên mắt mà cứ đi khắp nhà tìm cặp kiếng; tuổi mà ánh sáng từ đôi mắt tưởng như tinh anh nhưng thực ra là do nắng phản chiếu lên kính hai tròng; tuổi cho là mình biết nhiều mà chẳng ai thèm hỏi ý kiến; tuổi kè kè một cuốn sổ tay chằng chịt địa chỉ, tên bác sĩ, tên thuốc đau nhức; tuổi luôn luôn tắt đèn mà mục đích là để tiết kiệm chứ không vì lãng mạn với người phối ngẫu…

Hoặc là tuổi đã đóng góp nhiều công sức để phục vụ cộng đồng, quê hương, gây dựng gia đình con cái; tuổi mang nhiều khôn ngoan, kinh nghiệm trường đời; tuổi có thể an hưởng nhưng không quên tiếp tay với thế hệ đến sau trong duy trì tinh hoa văn hóa dân tộc, truyền thống tốt đẹp gia đình Con Rồng Cháu Tiên Việt Nam…

Trước hết là chuyện tình cảm thương yêu của những người già đơn côi.

Và xin phép mượn nội dung đoản văn “Tiếng chuông ái tình” của Lê Khánh Thọ.
Chuyện kể cặp lão niên Quang và Liên gặp nhau vào một ngày rằm tháng bẩy khi hai người lên chùa lễ Phật, làm việc công quả. Họ làm quen với nhau rồi “Tiếng chuông ái tình” xuất hiện khiến hai trái tim già cằn cỗi bỗng nhiên “nhịp đập nhanh nhanh”. Nàng tưởng như mình trở về thời nữ sinh Trưng Vương, còn tâm trạng chàng thì như hồi cắp sách tới trường Quốc Học. Họ thương yêu nhau.

Mối tình của ông Quang với bà Liên thì được con cháu hỗ trợ vì họ thông cảm đời sống đơn côi tuổi già không người chăm sóc của ông. Còn con gái bà Liên thì đay nghiến “Mẹ già rồi mà không nên nết”. Bà khổ tâm than thở với đám con cháu ông Quang. Rằng con bà không thông cảm tâm sự của người mẹ lớn tuổi cô đơn. Rằng trái tim bà vẫn rung động như thời thanh xuân. Rằng bà cần tình yêu thương của ông. Rằng ông 69 tuổi cũng cần người bạn đời nâng khăn sửa túi.
Nhưng họ vượt qua mọi trở ngại để thương yêu, hỗ trợ nhau như đôi nhân tình trẻ không rời nhau nửa bước. Họ âu yếm chăm sóc nhau, dịu dàng trao đổi với nhau những lời nói đầy những ân tình. Ông Quang thì tươi tắn rạng rỡ trông trẻ hơn trước đến mười tuổi. Còn bà Liên thì hai ba ngày lại đi làm tóc, chau chuốt sắc đẹp, để gặp người tình.

Câu chuyện dường như đưa ra đáp số cho vài thắc mắc.

Rằng góa bụa tuổi già vẫn còn tìm được nương tựa lẫn nhau trong tình yêu đến muộn.
Rằng con cái cũng không nên quá khắt khe với tái giá tục huyền tìm bạn đường mới của mẹ cha đơn côi.
Rằng tận tình chăm sóc qua lại cần phát sinh từ tình cảm chân thành với nhau.
Và rằng vợ chồng cao tuổi vẫn còn nhiều cơ hội tốt để thuận buồm xuôi gió đi nốt đoạn chót cuộc đời với nhau.
Vì hôn nhân vợ chồng thuở ban đầu khắng khít là do yêu nhau. Đó là TÌNH, tình yêu trai gái. Rồi với thời gian, hóa chất đam mê ban đầu cũng dần dần lợt phai. Từ đây, gắn bó tình già sẽ từ sự hiểu nhau, sự chia sẻ vui buồn, phụ thuộc lẫn nhau, thích nghi, trọn vẹn cho nhau.

Mức độ thỏa mãn trong hôn nhân ở giai đoạn này được nhìn qua phẩm chất của đời sống hai người: hạnh phúc bên nhau, cố kết với nhau, biểu lộ thương yêu, giảm thiểu phiền não. Hai người có thể yêu nhau trở lại khi cùng nhìn về một hướng, sắp xếp cho tương lai cũng như tận hưởng hiện tại, giải quyết trở ngại, khó khăn. Bây giờ đối với nhau cần có NGHĨA, nghĩa phu thê.
Phải chăng đó là do Tình và Nghĩa của những người rất thương yêu nhau.

Không nề hà tuổi tác. Vì như nhà thơ Vũ Hoàng Chương đã viết:
“Tuổi đó tuổi vàng hay tuổi ngọc;
Yêu nhau ai tính tuổi bao giờ”

Xuân Diệu thì:
“Tình không tuổi và Xuân không ngày tháng”

Và Goethe cũng thêm:
“So, lively brisk old fellow
Don’t let age get you down
White hair or not
You can still be a lover”.

Đó cũng là quan niệm của cụ Nguyễn Gia Thiều chúng ta:
“Có âm dương, có vợ chồng;
Dẫu từ thiên địa, cũng vòng phu thê”

Để được sống trong cảnh “Đôi chồng vợ ra vào khắng khít, mắm muối mà vui”, như cụ Vương Hồng Sển đã viết.
Rồi đến chuyện TÌNH chung chăn chung gối, tình dục tuổi già vì ở tuổi này cũng có nhiều điều để nói với nhau.
Có người bâng quơ hỏi rằng, vào tuổi này còn có nhu cầu “phòng the” hay không?
Rằng liệu họ có những khó khăn gì, có điều gì cần “đề cao cảnh giác”?
Rằng bị tiểu đường như tôi, mới mổ tim như ông nó thì có rủi ro nào khi lâm trận thương yêu, đáp ứng sinh lý? Và nhiều thắc mắc tình trường lớn nhỏ khác nữa cần được làm sáng tỏ.
Vì giải quyết sinh lý là một phần trong cuộc sống, trong các hoạt động của con người. Khác chi nhu cầu thỏa mãn thực phẩm, không khí, giải trí, bạn bè. Mà người tuổi cao không là ngoại lệ.

Nhà thơ lão thành Hoàng Cầm đã từng lạc quan với:
“Bạn ơi khi thấy ông già ấy
Bơi chải chìm trong mắt mỹ nhân
Xin chớ bĩu môi cười chế riễu
Hãy chào cái dáng dậy thì xuân”

Còn kinh nghiệm cổ nhân Đông phương ta vẫn điều độ trong quan niệm:
“Bán dạ tam bôi tửu
Bình minh nhất trản trà
Thất nhật dâm nhất độ
Lương y bất đáo gia”

Vậy thì nếu có thắc mắc thì cũng là chuyện hữu lý, thường tình mà thôi.
Một trong nhiều thắc mắc thường được nêu ra là tới tuổi nào thì tình dục của con người giảm hay mất đi?
Nhiều chuyên viên về vấn đề hấp dẫn giới tính đều đồng ý là sự đòi hỏi và khả năng hành động tình dục của con người tồn tại suốt đời, trừ khi bị bệnh hoạn. Hoặc theo quan niệm cũ xưa, tự cho là khi về già mình sẽ hết tình.
Từ năm 1926, Raymond Pearl đã nhận ra rằng 4% những người tuổi từ 70 tới 79 đều làm tình ba ngày một lần, 9% thì mỗi tuần một lần.

Theo nghiên cứu của nhà tình dục học Alfred Kinsey vào năm 1948 và 1953 thì số những lần giao hợp của nam giới giảm dần, nhưng đa số đều giữ được khả năng tình dục tới tuổi 70, 80; còn ở nữ giới thì không có thay đổi mấy với tuổi già.
Master & Johnson, một tổ chức có uy tín về vấn đề tình dục, cũng có cùng nhận định như A. Kinsey: đời sống tình dục ở người cao tuổi vẫn mạnh cho tới tuổi 80 hay hơn nữa, mặc dù nó sẽ thưa thớt dần và không vũ bão như lúc còn trẻ.
Ta biết rằng tình dục mạnh nhất vào tuổi 18, 20. Thống kê cho hay ở tuổi này, họ có thể yêu nhau một tuần 3, 4 lần, đến lúc 40 tuổi thì 2 lần rồi một tuần một lần, cho tới tuổi 60, 70 thì khi này khi khác, nhưng không mất hẳn.
Có người đã ví làm tình như đi xe đạp: đã biết đi xe đạp thì chẳng bao giờ quên được, ngoại trừ không có xe mà đi hoặc xe đổi kiểu. Đang đi xe ghi đông cao, mà đổi sang xe cuộc, xe đua, thì phải thích nghi với kiểu xe mới. Chỉ có một điều khác là, ngược lại với động tác làm tình, ta phải bơm bánh xe đang xẹp trước khi cưỡi nó. Còn làm tình thì cưỡi lên xe rồi mới bơm.

Năm 1981, Starr và Wiener nghiên cứu về tính dục của 800 người trên 60 tuổi, đưa ra kết quả như sau: 99% trả lời vẫn còn muốn có tình dục; 62% nói khi nhìn hình ảnh gợi tình thì cũng động lòng cao hứng; 75% thấy đời sống tình dục tốt đẹp hơn lúc trung niên vì không phải lo lắng gì; 88% than phiền là chưa bao giờ được chỉ dẫn về tính dục lúc còn bé.
Theo bác sĩ Domeena C. Renshaw, giáo sư Thần Kinh Tâm Trí trường Đại học Y khoa Loyola, Chicago, thì đời sống tình dục của con người tồn tại cho tới khi chết và không có gì là bất thường khi bệnh nhân cần sự giúp đỡ về vấn đề này.
Còn GS Frank E Kaiser, chuyên khoa người già của đại học St Louis, cho rằng: “Thật là kỳ thị người cao tuổi khi gọi họ là già dịch chỉ vì họ tiếp tục muốn có đời sống tình dục”
Năm 2000, phụ trang Parade bên Mỹ đã thực hiện vịêc thăm dò về đời sống tình ái của những vị lớn tuổi: 40% quý vị trên 75 tuổi trả lời còn rất sung mãn về vấn đề này; 45% nói vẫn còn tận hưởng lạc thú làm tình.

Kinh Cựu Ước có ghi: “Moses chết vào tuổi 120 mà nhãn quan vẫn tinh tường, khả năng tình dục không giảm.”

Tục ngữ, ca dao ta có câu:
“Già thì già tóc già tai;
Già răng già lợi, đồ chơi không già”

hoặc:
“Càng già, càng dẻo, càng dai
Càng gẫy chân chõng, càng sai chân giường.”

Do đó, thưa quý đồng niên, còn vui xuân được thì ta cứ vui xuân, vì nếu không “cái già sồng sộc nó thì đến ngay”.

BS Nguyễn Ý Đức
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeThu Mar 07, 2019 9:48 pm

.

https://www.youtube.com/watch?v=NMIzUW9_Se0
Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu
Thơ: Trịnh Cung
Nhạc: Trịnh Công Sơn


Tình Yêu và Thời Gian  Th?id=OIP.wJr-bAwhJ2Hnu1nf6C9B8QHaEo&pid=15


Đành vậy với tình yêu
- Trịnh Công Sơn


Cho đến cuối thế kỷ này, khi mà những khám phá khoa học đã bóc trần mọi lớp vỏ huyễn hoặc của thế giới quanh ta thì con người vẫn tiếp tục hồn nhiên chất vấn mình và chất vấn nhau: Tình yêu là gì? Tình yêu có thật hay không?

Bao nhiêu thế kỷ qua đi và tình yêu cũng thay hình đổi dạng. Đắm chìm vào những cuộc vong thân ngoạn mục, tình yêu đã hoá thân và theo từng thời kỳ, mang những khuôn mặt khác.

Tình yêu cuối thế kỷ này không còn mộng mị nữa. Những giấc mơ hão huyền đã ra đi. Con người đến với tình yêu bằng một ngôn ngữ khác. Có một thứ hình bóng của mộng du len lỏi vào giữa cái điều mà người ta gọi là tình yêu. Và cứ thế người ta lao vào cái điều “tưởng như” ấy một cách đồng bóng và đánh mất dần cái hồn phách thơ mông của những ngày đã xa xưa.

Đừng bao giờ nói một lời có tính cách khẳng định về tình yêu. Mới ngày hôm qua là như thế hôm nay đã khác rồi. Tình yêu tưởng vĩnh viễn ra đi mà không ra đi. Tình yêu vờ như ở lại mà không ở lại. Kể lại một chuyện tình thường khi là kể lại một cái gì đã mất. Nhưng cũng không hiếm những trái tim lạc hướng bỗng một hôm lại ngoạn mục quay về. Không thể nói nhiều về tình yêu mà không mắc lỗi lầm. Cứ để nó yên ở một vị trí nào đó và nhìn ngắm, quan sát hoặc chờ đợi. Tình yêu là bất khả tư nghì.

Không ai điên gì mà tự xưng mình là kẻ biết rõ về tình yêu nhất. Đau khổ cả trăm lần vẫn cứ là một đứa trẻ thơ trong tình yêu. Tình yêu có lẽ là lời nói dối uyên thâm nhất của trái tim. Một trái tim kim cương không tì vết, không thách thức nhưng ngạo nghễ và thích đùa. Một thứ đùa cợt làm bằng bi hài kịch và trên sân khấu của cuôc hành trình đã làm nổ tung ra những cơn thịnh nộ của núi lửa hoặc của những mùa băng rã tuyết tan.

Dù thế nào cũng đừng phỉ báng tình yêu bởi nghĩ cho cùng nó vẫn là nguồn an ủi duy nhất. Nó là trò chơi dối trá cần thiết và qua nó chỉ có con ngưòi mới hiểu được thế nào là đau khổ để rồi có lúc phải thốt lên: Tôi buồn quá…

Tình yêu là không khoan nhượng. Cái khía cạnh ác độc của tình yêu không ai có thể đo lường được. Khi cần dập chết một cuộc tình nó sẽ không cần biết nương tay. Nó lạnh lùng thản nhiên trước cơn hấp hối của “con bệnh tình”. Vì thế xin các hoàng tử, quí công nương hãy biết kềm giữ mình khi đứng bên mép bờ hiu hắt và luôn luôn chuẩn bị sẵn cho mình một bài kinh thiền định để giữ được cõi lòng bình an, tĩnh lặng. Mọi cơn bão sẽ qua đi và trên các bờ bãi, biển đã để lại bao nhiêu là sinh vật biển cho một bữa tiệc dù muộn màng, phù du, nhưng cũng đủ để làm hồi sinh một nỗi khát sống và xoá đi những thương tích tuồng như không đáng có.

Tình yêu không có thắng bại. Ở đây không phải đấu trường mặc dù vẫn có những vết thương. Thậm chí đôi khi còn mang đến những cái chết, những cái chết không báo trước nhưng cũng nhuốm đầy đủ màu sắc tai ương, của một kiếp nạn. Những cái chết như thế không còn mới mẻ gì nữa, chỉ đủ gây ngạc nhiên thoáng qua để có dịp nhắc nhở lại một thời kỳ vàng son của triều đại lãng mạn. Thế nhưng ở đâu đó trên các vỉa hè trong lòng các đô thị, nhất là dưới ánh đèn mờ tỏ ở các ngoại ô, tiếng xì xào vẫn cứ vang lên như một ngọn gió xót thương qua các đền thờ của ảo giác. Đó cũng là lời tôn vinh phù phiếm nhằm làm thăng hoa tình yêu hầu khôi phục lại một thứ lòng tin đã bị đánh mất.

Nếu có dịp chạm vào tình yêu thì hãy thử mượn một cỗ xe chở lòng bất kính đến trước. Có thể không hẳn là lòng bất kính mà một cái gì đó gần với sự thờ ơ, lãnh đạm hoặc một phương cách lịch sự bóng bẩy phường tuồng. Đó là lá chắn cần thiết, một thứ bùa hộ mạng để chống đỡ những mũi dao vô đạo có thể gây thương tích bất ngờ trên lòng tự trọng.

Tình yêu hình như không di chuyển trên một mặt phẳng. Nó thường dẫn người trong cuộc đi qua những nơi chốn không hề dự phòng trước. Thế rồi một hôm bỗng dưng mọi chuyện cứ lệch lạc hẳn đi và người trong cuộc thấy mình không còn là mình nữa. Như trong mùa biển động, những con sóng dữ tha hồ nhảy múa và nó rút dần tinh lực của con người.

Có những kẻ thấy được thiên đường. Có những kẻ thấy được địa ngục. Và có không ít những kẻ bị chọc mù đôi mắt khi đi qua tình yêu. Những giấc mơ hồng, những ác mộng đen. Đôi khi có những cái bóng vô hồn ngoan ngoãn tới lui trong không gian vô hình của những câu thần chú. Khi nhóm lửa đốt lòng mình trên những mê hoặc của lời thề nguyền thì lúc ấy chỉ còn âm binh nói chuyện với âm binh. Giấy vàng bạc bay lả tả phủ hết con đường tỉnh thức để mở ra một cõi đời son phấn ngào ngạt hương hoa mơ mơ, tỉnh tỉnh, muội muội, mê mê nhưng đầy một thứ lạc thú riêng tư, một cõi trời bay bổng.

Chấp nhận tình yêu là chấp nhận một thứ có có, không không, đùa đùa, thật thật. Nó vô hình tướng nhưng làm rã tan hồn phách. Không có nó thì đời sống không biết sẽ tẻ nhạt đến dường nào. Thôi thì đành có nó vậy.

Trịnh Công Sơn
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri Apr 12, 2019 10:35 am

.
https://www.youtube.com/watch?v=NFsIKIGA1kU
Chuyện tình không suy tư - Thiên Kim


Tình Yêu và Thời Gian  2Q==


Tình Yêu và Thời Gian...

Tình yêu cũng có thanh xuân và sẽ đến lúc già cỗi...
Có những người chỉ đến để rồi đi...
Và có một người đến là để ở lại mãi mãi...

Muốn gặp được một người xứng đáng với mình, chúng ta phải chia tay những người ta từng cho là xứng đáng dù cho cứ mỗi lần như thế, ta đau khổ biết bao nhiêu.

Dẫu biết tình yêu luôn làm ta đau khổ nhưng chúng ta vẫn như con thiêu thân lao vào mà chẳng đoái hoài điều gì.

Nhiều khi ta vẫn ngô nghê tin tưởng vào một điều ta cho là mãi mãi. Ta đau đớn nhận ra ai rồi cũng khác và người cũng vậy. Nhưng ta đã nói rồi, ta không trách người.


Tình Yêu và Thời Gian  Tinh-yeu-cung-co-thanh-xuan-den-luc-phai-gia-coi


Đôi khi chúng ta yêu mà không thể nổi hiểu bản thân và đối phương đang mong muốn điều gì ở nhau. Chúng ta vẫn cứ nói với nhau rằng, nhân lúc còn trẻ, hãy yêu như thể ngày mai phải chia xa.

Có lẽ vì vậy, chúng ta hết lòng hết dạ thật, chẳng kịp suy nghĩ những gì dành cho nhau có thực sự khiến nhau hạnh phúc hay không.

Thương nhau và bên nhau là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn. Có lẽ người ta đến bên nhau vì người ta thương nhau, nhưng cũng bởi đến bên nhau mà người ta hết thương nhau. Đều là con người nên nhiều khi tình cảm thì thất thường hơn thời tiết.

Ngay cả quỳ dưới chân tượng Phật, chỉ để mong gặp gỡ được người yêu thương họ. Nhưng khi bên nhau được rồi, say đắm đến mấy cũng có lúc cảm thấy mỏi mệt muốn lìa xa.

Tình yêu cũng có thanh xuân, cũng sẽ đến lúc phải già cỗi. Khi nó còn trẻ và chưa trưởng thành, chúng ta cùng nếm hết mật ngọt. Cuối cùng thứ mật ngọt ấy cạn kiệt, chúng ta quay ra trách móc nhau, đổ lỗi cho tình yêu chưa đủ sâu đậm.

Thế nên, yêu là từ từ, là chậm rãi…Yêu là biết lúc nào nên dừng lại, lúc nào nên cuồng điên say đắm, yêu là lý trí, hiểu bản thân mình là ai và người đó là ai…

Có những người, họ chỉ đến trong chốc lát để rồi họ lại đi xa, đi mà không luyến tiếc, đi không hề quay đầu lại dù chỉ một chút, đi mà chẳng nhớ rằng họ và ta đã từng có chung một miền ký ức.

Và bên cạnh đó cũng có một người đến là để ở lại luôn mãi, nên đừng cố chấp làm gì một mối tình đã hư hao ít nhiều vì người muốn ở lại sẽ chẳng đi bao giờ.

Khi tình yêu đã đến lúc thấm mệt, hãy nhẹ nhàng đặt nó xuống...
Sống một mình vui vẻ... biết đâu sẽ gặp được một người xứng đáng hơn.

(Sưu Tầm)
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat May 04, 2019 12:06 pm

.

https://www.youtube.com/watch?v=UjQT6oJiqxw
tình cuối tình đầu - khánh ly (trầm tử thiêng)

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcQ19ty0mkjPsIR7TlqezSRZIlofe63iFnXVTM8YtuBF9TVC6J5G

Không phải tình đầu, cũng chẳng là tình cuối...


Tình cảm thường bắt đầu từ một khoảnh khắc giản đơn, nếu bạn đem kể cho ai đó nghe, họ sẽ không thể nào hiểu được tại sao bạn lại có thể thích một người từ một điều như thế.

Ai cũng có một bóng hình giấu kín sâu trong tận đáy lòng, người luôn khiến tim bạn nhói đau một chút và chỉ một chút thôi. Người mà bạn không biết đang ở đâu, không biết đang làm gì. Nhưng điều bạn biết chắc chắn nhất là người ấy đã dạy cho bạn một điều, dạy một chút điên rồ gọi là tình yêu.

Tình đầu, chính là bỏ lỡ. Thanh xuân trôi qua chính là tiếc nuối. Vì bỏ lỡ nên mới tiếc nuối mãi về sau.

Tình đầu là thứ mình cứ ngỡ là tình cuối.
Tình cuối là người khiến mình hiểu ra người đó mới chính là tình đầu.

Thật là làm người ta phải suy nghĩ nhiều... Một người dù có tốt đến thế nào, nếu như không thể cùng bạn đến cuối cùng thì anh ta cũng chỉ là người qua đường. Một người có rất nhiều rất nhiều khuyết điểm, nếu như có thể nhẫn nhịn bạn, chấp nhận lãng phí thời gian cùng bạn, có lòng cầu tiến đó mới chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Yêu, là cần nhiều hơn sự chân thành và bao dung...

Trong cuộc đời bạn, người bạn yêu nhất là ai? Người bạn hận nhất là ai? Người giúp bạn nhiều nhất là ai? Người hại bạn nhiều nhất là ai? Hiểu hết những điều này, bạn sẽ biết ai cần trân trọng, ai nên từ bỏ, ai có thể yêu thương.
Rất nhiều người sống đau khổ bởi vì đã yêu người khiến bản thân tổn thương, nhưng lại không thèm chú ý đến người đối xử tốt với mình. Đời người đừng suy nghĩ vặn xoắn quá, chẳng qua chỉ là yêu đúng người, hận đúng người mà thôi!
Người không có cảm tình từ đầu thì mãi mãi sẽ không đặt trong mắt.
 Người đã trót đem lòng yêu thương thì đến hết cuộc đời này cũng chẳng thể nào quên nổi.

Tình cảm cũng vậy, chỉ là không nhắc đến và cũng chẳng thể nào quên được.
Đôi khi, đã biết sự đáp lại tình cảm từ họ là vô vọng, nhưng người ta vẫn cứ cố chấp chờ. Là cho người kia một cơ hội hay là tự cho mình một huyễn hoặc không dứt ra được. Hay chỉ đơn thuần là bản thân chưa quen với việc chấp nhận là người thua cuộc.

Chỉ là tình cảm, từ đầu đã không được chọn để dấn thân vào cuộc chơi thì làm gì có chuyện thắng hay thua?

Có một số người, họ là bạn của thời thơ ấu, là bạn của thuở thiếu thời, là thanh xuân, là tình đầu. Gặp lại họ, bạn dường như gặp lại chính mình trong những ngày còn trẻ dại. Trong phút chốc hàng ngàn, hàng vạn ký ức vốn đã phủ bụi theo năm tháng lại hiện lên rõ ràng đến như vậy. Hoá ra bản thân mình không quên, chưa bao giờ quên. Hoá ra trưởng thành lại khắc nghiệt đến như vậy.
Khi trưởng thành, đôi lúc nhớ lại những mối tình ấy, trong tim không tránh khỏi cảm giác u buồn.

Tin rằng trên thế giới này. Nhất định sẽ có một người yêu bạn. Người ấy sẽ đi xuyên qua dòng người hỗn độn. Từng người từng người đi qua họ. Cùng với một trái tim đang đập dồn dập, cùng với sự nhiệt huyết, và tình yêu sâu đậm, đi về phía bạn, nắm chặt tay bạn. Nhưng bạn phải đợi, phải đợi, họ nhất định sẽ tìm thấy bạn. Chỉ là không sớm thì muộn mà thôi...

Bạn biết tình đầu và tình cuối khác nhau ở đâu không? 
Tình đầu là thứ tình cảm mà bạn nghĩ rằng đây sẽ là tình yêu cuối cùng. Còn tình cuối lại làm cho bạn thấy đây mới là tình yêu đầu tiên.

(Sưu Tầm)


Tình Yêu và Thời Gian  Stt-tinh-yeu-lang-man-2-1
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri May 24, 2019 12:55 pm

.

https://www.youtube.com/watch?v=QkMVscR5YOo
elvis presley - its now or never (1960)

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcR3RS9scb-7Uzv9Px95nI1CWZ4cLBefG50Phlby_d3BWUbeT5vn

Ngày mai thì đã muộn rồi

- Huy Phương

Ở thời niên thiếu, chúng tôi đã được xem một cuốn phim tình cảm đen trắng do Ý sản xuất trong một rạp chiếu bóng ở một tỉnh nhỏ miền Trung. Cuốn phim mang tên “Ngày Mai Đã Muộn Rồi,” (Demain c’est trop tard!) liên quan đến việc giáo dục giới tính phù hợp cho giới trẻ. Cuốn phim nêu ra chuyện nếu hôm nay không được chỉnh sửa hay là được làm đúng, ngày mai đã quá trễ, muộn màng.

Tuổi ấy, chúng tôi không hiểu nhiều về tình tiết của câu chuyện, và luận đề cuốn phim đưa ra, nhưng sau này, rất thích lập lại tên của cuốn phim trong nhiều tình huống của cuộc sống. Phải chăng, đừng để đến ngày mai mà muộn màng, những gì làm được hôm nay thì hãy làm.
Bây giờ bước vào tuổi già, bạn đã có bao điều hối hận: phải chi ngày trước mình biết cách yêu thương, định hướng cho bản thân và nỗ lực hơn, biết trân quý bạn đời hơn, biết giáo dục con cái hơn…
Trước khi biết mình qua đời, người sắp chết cũng có bao nhiêu điều phải hối tiếc. Bước qua một năm mới, chúng ta cũng có những điều tự hỏi vì sao đã bỏ phí trong năm qua. Và rồi qua một ngày, có bao giờ bạn thấy hối hận đã không làm việc ấy ngay hôm nay không?

Thời gian cứ trôi đi và chẳng bao giờ dừng lại để chờ đợi ai, cũng chẳng chờ cho chúng ta làm xong việc này hay kết thúc một việc khác. Một ngày qua đi và một ngày không trở lại, và công việc ấy chúng ta không làm hôm nay, sẽ không bao giờ chúng ta có cơ hội thực hiện nữa. Không phải là cứ một đời người, hay một năm, mà một ngày cũng đã là quá muộn!
Bạn tôi đang nằm trong bệnh viện, vừa qua một cuộc giải phẫu khá quan trọng. Tôi có dự định đi thăm người bạn ấy hôm nay, nhưng quen thói lần lữa, giải đãi, lòng hẹn lòng đợi một này nào đó, thật rỗi rảnh sẽ đi thăm bạn. Nhưng cái ngày đó không bao giờ đến, vì chỉ vài ngày sau đó, bạn tôi đã từ giã cuộc đời này, mà tôi thì vẫn chưa thực hiện được cuộc viếng thăm đơn giản ấy, nên lòng ân hận mãi.

Thân bằng quyến thuộc của chúng ta không thiếu gì những người già, đang nằm trong bệnh viện, nhà dưỡng lão, như ngọn đèn cạn dầu trước gió, cần một lần thăm viếng, một cái cầm tay hay một lời nói thân tình. Những người này không còn thời gian để đợi chúng ta, mà chúng ta thì cứ mãi “lòng hẹn lòng!”
Có bao nhiêu bậc cha mẹ già, trên ngưỡng cửa ngôi nhà xưa, ngóng chờ những đứa con trở về một lần thăm viếng. Nhưng rồi thì vì thời gian bận rộn vì công việc làm ăn, cuối tuần còn đưa con đi chơi thể thao, học đàn, học võ; kẹt một chuyến du lịch xa, hay bận rộn vì con chó con mèo, con cá lia thia trong chậu, sợ bỏ đói, không ai chăm sóc.

Thật lòng không biết có ai hối hận không, nhưng đừng để bao giờ phải hối hận.
Giá mà ta làm việc ấy hôm nay, hay tự đặt cho mình một mệnh lệnh: “Hãy làm việc ấy hôm nay!” Ngày không thể không đi và đêm không đến vì việc ấy ta làm chưa xong!
Suốt đời, chúng ta đã bỏ bao nhiêu cơ hội, để làm một việc hay để nói một lời.

Không phải đến bây giờ người ta mới nhắc nhở “Nếu có yêu tôi thì hãy yêu tôi bây giờ. Đừng để ngày mai đến lúc tôi xa người… (*) mà ngày xưa, tình duyên đôi lứa đã một lần muộn màng, vì người con trai đã bỏ đi cơ hội nghìn vàng, để ngậm ngùi suốt đời.

“Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay!
Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết bao giờ gỡ
Chim vào lồng biết thuở nào ra?”

Có người hối hận để mất một cuộc tình, nhưng cũng có người đánh lỡ mất cả cuộc đời, để rồi than thở:
“Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!” (TTKh.)

Richard Templar là một tác giả người Anh, người đã viết nhiều cuốn sách về con đường thành công trong cuộc sống. Ông chia sẻ “con đường dẫn đến thành công” của mình trong một loạt sách, trong đó 100 quy tắc đơn giản được trình bày để đạt được thành công, trong kinh doanh, tiền bạc hoặc cuộc sống nói chung. Và “quy tắc của cuộc sống” của Richard Templar là “đừng để qua ngày mai!”

Người ta thường hẹn trong ngày mai sẽ làm công việc dự định hôm nay, nhưng đối với nhà thơ Norma Cornett Marek lại khác: “Ngày Mai Không Bao Giờ Đến!” đó cũng là tựa đề bài thơ của bà. “Nếu ta đang chờ ngày mai đến thì tại sao lại không làm điều đó ngày hôm nay? Vì nếu ngày mai không bao giờ đến, thì chắc chắn ta sẽ hối tiếc suốt phần đời còn lại của mình!”

Không ai biết đây là lần gặp gỡ cuối cùng, một lời nói giã biệt, vì không một ai, trong chúng ta, trẻ hay già, đoan chắc rằng, họ sẽ sống qua hôm nay, để ngày mai thấy mặt trời lên! Trên trái đất này, đêm nay có những người cũng lên giường như chúng ta, nhưng ngày mai, họ không còn thức trở dậy!

Đó chính là ân huệ của cuộc đời chứ không phải là một chuyện đương nhiên: “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương!

Xin đừng để quá trễ, hãy nói với ai đó một lời yêu thương hôm nay. Hãy nói một lời xin lỗi. Hãy nói một lời cám ơn. Nếu ai cũng nghĩ rằng hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc sống để hành động, để yêu thương, để dịu dàng với nhau… thì cuộc đời này đẹp biết bao nhiêu!

Xin hãy làm điều đó hôm nay. Ngày mai đã muộn rồi!

------------------
(*) Trần Duy Đức - Ngô Tịnh Yên
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSat Jun 29, 2019 11:36 am

.
Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcTDGf-7KydtFiJS1ZZu7XjmyUf9bM_zbLfJxGD2JC71gt5t7xx1

Tình yêu: Từ thời còn trẻ… đến lúc về già


Đời người thường được gói gọn trong một câu thật đơn giản: “Từ thời còn trẻ… đến lúc về già”. Nói như vậy nhưng không đơn giản chút nào vì những suy nghĩ phức tạp của từng thời kỳ, qua đó thể hiện quan niệm sống khác hẳn nhau, nhiều lúc đến độ mâu thuẫn, xung đột gay gắt.

- Lúc trẻ, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ trên đời... nhưng khi lớn tuổi, trải qua nhiều cuộc tình, mới biết sau yêu còn có… chia tay. Không phải chỉ một lần mà rất nhiều lần, cứ lập đi lập lại… Điều mà người trẻ tuổi không bao giờ hoặc ít khi nào nghĩ đến!
- Lúc trẻ, nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Khi có tuổi mới biết tình yêu “đến đó rồi đi, có đó rồi mất”. Từ những cảm nghĩ lạc quan của tuổi trẻ người ta lại bước sang tư tưởng bi quan của người già!  
- Lúc trẻ, cứ tưởng “yêu một người thì dễ, quên một người mới khó”. Người trẻ khi yêu hình như đã mặc nhiên công nhận vị trí “khó quên” của người bạn tình. Đến khi tuổi tác ngày một cao đã chứng minh điều ngược lại: người lớn tuổi thấy mình đã quên đi nhiều người mình đã từng yêu, quên một cách dễ dàng! 

Tình Yêu và Thời Gian  1545606_624456354305942_8753284357852771626_n.jpg?_nc_cat=104&_nc_oc=AQk30fQ34V4BnfIK9TFU5xzc1GJPmkEKJAnlE8xPrnyqBjf-D6fdo4Co0eCRSkwXdXk&_nc_ht=scontent-lax3-1       
(Cầu Pont des Arts trên sông Seine/Paris)
Tình yêu có vĩnh cửu như "ổ khóa tình nhân" trên cầu?

- Lúc trẻ cứ tưởng tình yêu luôn dựa theo nguyên tắc “bình đẳng” qua triết lý “yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại”. Về già mới chợt nhận ra bài học kinh nghiệm đầy bất công của tình yêu: “có những yêu thương chỉ cho mà không nhận”.

Nhà thơ người Anh, Abraham Cowley (1628-1667) đã phải thốt lên:
“Of all the pain, the greatest pain
It is to love, but love in vain”
Tạm dịch là:
“Trong mọi khổ đau, niềm đau vĩ đại,
Là trót yêu người… không hề yêu lại”

- Lúc trẻ cứ tưởng rằng “yêu một người là sống chết vì người đó”, giờ mới biết “yêu một người là phải biết tự yêu lấy mình”. Đây không phải là lòng “tự ái” của con người khi về già mà là những điều mà nhiều người có tuổi rút ra được sau những cuộc tình “mù quáng” của thời thanh niên và thiếu nữ.
- Lúc trẻ cứ nghĩ “sau tình yêu sẽ là hôn nhân”, đến khi về già mới nhận ra: “vẫn có những cuộc hôn nhân không cần tình yêu”. Ngạn ngữ Pháp có câu: “Tình yêu là Bình Minh của hôn nhân, hôn nhân là Hoàng Hôn của tình yêu” và với kinh nghiệm bản thân, Socrates khuyên nhủ mọi người:
“Bằng đủ mọi cách, hãy lập gia đình. Nếu lấy được người vợ tốt, bạn sẽ hạnh phúc. Nếu lấy phải người xấu bạn sẽ trở thành một triết gia” (By all means: marry. If you get a good wife: you’ll become happy. If you get a bad one: you’ll become a philosopher). 

Ngay từ lúc còn trẻ nhiều người cũng đã trở thành “triết gia” vì yêu. Họ thích định nghĩa tình yêu với những mỹ từ, mỹ ý… Nào tình yêu là X, là Y, là A,B,C,D… Khi lớn tuổi lại cuống cuồng vì hoang mang, không biết tình yêu thật sự là gì cả. Tại sao ư? Vì, “tình yêu thật khó định nghĩa: nó đến bất chợt, đi bất ngờ, và để lại một vết thương lòng muôn thuở”!

Tình Yêu và Thời Gian  1972429_624458047639106_6801062302211935503_n.jpg?_nc_cat=111&_nc_oc=AQnW877aAwLkOf4nA7HUQ3QXuYoSBaGvOORnOSfCDPROwHoDj-_Z7Wr-MvnyH9EKErE&_nc_ht=scontent-lax3-1                            
                                             
Tình yêu quả là… rắc rối

- Lúc trẻ cứ tưởng hạnh phúc là điều gì đó xa xôi lắm, về già mới biết hạnh phúc chỉ đơn giản là những thứ bình dị xung quanh, có chăng là mình đã không nhận thấy. Người trẻ chỉ thấy hạnh phúc trong hôn nhân khi được sống bên người tình yêu mến, về già hạnh phúc đó lan tỏa đến con cháu qua một thứ không còn là tình yêu trai gái mà là tình ruột thịt, máu mủ.
- Khi còn trẻ, phạm vi giao tiếp thường mở rộng, bạn bè giao thiệp rất đông. Đến lúc ở vào tuổi về hưu bỗng thấy mình cô đơn vì cuộc sống thu hẹp và người già thường “ẩn mình” trong phạm vi gia đình.
Tuy nhiên, cũng có người vẫn hăng say hoạt động xã hội để khỏa lấp sự trống rỗng, có người tìm một thú vui cho bản thân như chăm sóc cây cảnh, viết lách… Chỉ tội nghiệp những ai không tìm cho mình một hướng đi lúc về già trước khi bị bệnh tật tấn công để trở về với cát bụi.

- Lúc trẻ tưởng “nói quên là có thể quên được”, giờ mới biết có những chuyện càng muốn quên thì nó lại càng ở mãi trong lòng. Điều này cho thấy người lớn tuổi hướng về cuộc sống “nội tâm” trong khi người trẻ giữa cuộc sống tất bật ngoài xã hội, luôn… “hướng ngoại”.
- Lúc trẻ, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm vì chung quanh toàn là người, về già mới hiểu những giây phút bên người thân quả là một sự ấm áp nhưng lại rất mong manh, trong khi đó, “nỗi cô đơn luôn ở bên cạnh”.
Cũng vì thế cho nên khi còn trẻ cứ tưởng việc đóng một cây đinh vào tường thật đơn giản vì không thích thì có thể nhổ đi. Về già mới thấy: đinh có thể nhổ nhưng vết lõm trên tường vẫn còn đó.

“Hai mươi bốn năm sau.
Tình cờ đất khách gặp nhau.
Đôi cái đầu đều bạc.
Nếu chẳng quen lung đố nhìn ra được.
Ôn chuyện cũ mà thôi.
Liếc đưa nhau đi rồi,
Con mắt còn có đuôi”

Đó là những lời kết trong bài thơ Tình Già của Phan Khôi đăng trên báo Phụ nữ Tân văn năm 1932. Bài thơ này có thể coi như tác phẩm thơ tự do đầu tiên, mở đường cho phong trào Thơ Mới ở Việt Nam. Về phương diện tình cảm, bài thơ thể hiện “một vết lõm trên tường” sau khi cái đinh được nhổ từ thời trai trẻ.

Theo lẽ tự nhiên, người ta khóc khi buồn nhưng một khi có tuổi mới thấy điều buồn nhất là… “không thể khóc được”. Xem một cuốn phim, đọc một cuốn truyện người trẻ và người già thường có những cảm xúc khác hẳn nhau! Có thể vì đã từng trải nhiều nên tình cảm của người già đã trở nên… “chai lì”? Phải chăng tuyến lệ cũng đã bị “lão hóa” nên không còn hoạt động?                                                                                 
Ở một thái cực ngược lại, cười là vui nhưng nhiều khi người lớn tuổi lại thấy “có những giọt nước mắt còn vui hơn tiếng cười”, chẳng hạn như trường hợp gặp lại người thân sau một thời gian dài xa cách, “mừng mừng, tủi tủi”.
Những lúc tình cảm đạt đến “cực điểm”, người ta thường nhớ đến câu thơ đầy mâu thuẫn của Xuân Diệu:
“Cười là tiếng khóc khô không lệ
Người ta cười trong lúc quá chua cay”
Người ta cũng có thể “cười ra nước mắt” hay như Nguyễn Du trong Kiều đã vẽ nên cảnh oái ăm “Người ngoài cười nụ, người trong khóc thầm”. Suy cho cùng, chuyện Khóc-Cười là lẽ thường tình nhưng rõ ràng là mức độ Khóc-Cười thường bị ảnh hưởng phần nào vì tuổi tác.

- Lúc trẻ tưởng chỉ có kẹo là ngọt, giờ lớn mới biết có những thứ còn ngọt ngào hơn cả kẹo. Người cha già trên giường bệnh nhận từ con viên thuốc đắng nhưng sao vẫn thấy ngọt. Người mẹ già ăn bát canh khổ qua nhưng không cảm thấy đắng vì sự hiếu thảo của của con. Ông cha ta thường nói: “Già được bát canh, trẻ được manh áo mới” là vậy.
- Lúc trẻ tưởng tượng rất nhiều, về già mới nhận ra: “chuyện cổ tích không bao giờ có thật”. Lúc trẻ, tưởng mình có thể thay đổi cả thế giới, khi tuổi tác đã cao mới thấy thay đổi chỉ một người cũng khó, có chăng vẫn chỉ là tự thay đổi mình.
- Lúc trẻ cứ tưởng một khi thành “người lớn” là lớn, bây giờ mới thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn. Đến khi thật sự thành người lớn thì người ta mới hiểu: “không bao giờ bé trở lại được”. Đó là sự thật khiến cho nhiều người lúc bé cứ mong mình chóng lớn, giờ đây lớn rồi lại ước gì mình bé lại.
- Lúc trẻ cứ mơ ước lớn lên sẽ trở thành người này người kia. Về già mới biết: “được trở thành chính mình mới là hạnh phúc nhất”. Lúc trẻ tưởng rằng “những gì đến rồi sẽ đi”, giờ mới biết: “khi niềm vui đến thường qua mau, còn nỗi buồn đến thì cứ ở bên ta mãi mãi”.
- Lúc trẻ cứ nghĩ: “Tiền bạc, Tình yêu rồi mới đến Sức khỏe”, về già mới khám phá sự đảo ngược: “Sức khỏe, Tiền bạc, Tình yêu”. Lúc trẻ rất sợ phải chết, nhưng về già “sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều”.

- Cuối cùng, lúc trẻ cứ tưởng sự sống và cái chết ở cách xa nhau lắm. Về già mới hiểu nó chỉ cách nhau một lằn chỉ mong manh.
Johann Von Goethe đã từng nói: “Cái chết, ở một mức độ nào đó, là một điều vô lý bỗng trở thành hiện thực” (Death is, to a certain extent, an impossibility which suddenly becomes a reality).
Và lúc đó chúng ta thanh thản ra đi để khởi đầu một cuộc hành trình cuối cùng: Bước-Nhảy-Vọt-Vào-Bóng-Tối.


(Sưu Tầm)

https://www.youtube.com/watch?v=K_QokgE3tOY
I wish I was eighteen again - george burns 

.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri Aug 30, 2019 2:10 pm

.

https://sachvui.com/ebook/vo-thuong-nguyen-bao-trung.2818.html

Tình Yêu và Thời Gian  1464405372-vo-thuong-cover-watermark


Tình Yêu

- Vô Thuờng (BS Nguyễn Bảo Trung)


Sáng nay giao ban nghe tin bệnh nhân X đã tử vong, thoáng đó mà... vạn dặm đường xa. Mỗi ngày có biết bao nhiêu người được sinh ra và biết bao nhiêu người mất đi. “Hội ngộ rồi chia ly”, đôi khi chỉ là tíc tắc.

Mình nhắc đến bệnh nhân X vì ông ta được đưa đến cấp cứu trong tình trạng lơ mơ. Con bệnh nhân khai: Ba tôi bị câm điếc bẩm sinh. Tối nay tôi đi từ trên lầu xuống thấy ổng nằm bất tỉnh trên nền nhà, lỗ tai phải và lỗ mũi chảy máu.
- Trước đây chú có bệnh gì không?
- Dạ không.
- Bây giờ chú huyết áp rất cao, 200/120 mmHg. Mình nghi bị xuất huyết não. E rằng... Mà sao anh không đưa chú đi khám bệnh điều trị huyết áp.
- Ba tôi câm điếc có nói gì được đâu.

Lúc chị hộ lý đẩy bệnh nhân đi chụp CT scan sọ não, em y tá thì thầm vào tai mình: Bác thấy bệnh nhân giỏi không, đã câm điếc bẩm sinh còn lấy được vợ sanh được con.
- Không biết đó là hạnh phúc hay đau khổ nữa. Mới 54 tuổi à. Một em y tá khác tặc lưỡi.
- Hạnh phúc hay đau khổ là do mình nhìn nhận và suy diễn ra thôi. Cuộc sống vốn dĩ vô thường. Con người sinh ra vốn dĩ khác biệt nhau và không ai thoát được vòng sinh lão bệnh tử cả.

- Bác sĩ ơi, nhà tôi có sao không?
Mình nhìn người vợ khi cô đưa kết quả chụp. Khuôn mặt cô phúc hậu, giọng nói cô nhẹ nhàng. Mình chợt nhận ra con người đến với nhau đều phải có duyên có phận, và chỉ những trái tim không phân biệt, không toan tính mới có được tình yêu.
- Dạ, có sao cô mới đưa chú vào bệnh viện chứ.
- Ý cô hỏi là có nặng lắm không?
- Dạ, rất nặng. Xuất huyết não nặng. Có thể lát nữa bệnh nhân phải thở máy dùng thuốc chống phù não. Chỉ có khoảng 5-10% bệnh nhân qua được nhưng cũng để lại di chứng nặng nề.

Cô chạy đến và gục đầu xuống ngực bệnh nhân bật khóc nức nở.
- Mình ơi... Sao mình bỏ tui mà đi... Mình ơi...
Lúc đó mình nghe muốn rớt nước mắt. Tiếng “mình ơi” ngọt ngào quá đỗi. Có tình thương thật trên đời bạn ạ. Tình thương ấy không phân biệt, không đòi hỏi. Thương chỉ vì thương thôi, tình thương đó mới đẹp, mới thật làm sao. Bởi vẻ bên ngoài bao giờ cũng tàn hoại.
Nhiều người có mắt nhìn nhưng không thấy, có tai nghe nhưng không hiểu, có miệng nói nhưng chỉ toàn lời khắc nghiệt trong khi những lời yêu thương lại quá nhiệm mầu!

Mình tin, dù bệnh nhân có mất đi, nhưng chú vẫn ở lại dịu dàng trong trái tim của người vợ.
Thật khó mà lý giải được tình yêu!

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcShbYAU6lP-sVCGgulm9AwIHZ8hKkHF18hWmh9Qu_aA5chixuKR5g

https://www.youtube.com/watch?v=RTheF9F40vw
Yêu (Văn Phụng) Hồ Hoàng Yến
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeTue Sep 10, 2019 12:05 am

.
Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcRRVmEwZmoY11J4y8Gs1rx0vQ7qFxeOzYEdCsP_7vSyiWoUU4E6

Như chờ tình đến rồi hãy yêu
- Phạm Lữ Ân


Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần, nhích dần lên…
Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.

Tôi nhớ có hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời.
Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý nào mà gạt bỏ ý nghĩa của sự chờ đợi. Chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời.

Em sẽ bằng lòng đợi chứ, nếu em biết về điều sẽ xảy ra?
Đôi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đ
èn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người trễ hẹn thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu điều có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo trào lưu” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em…

Vì vậy, hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay là muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng nó. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.
Cũng như câu chuyện về hai chú sâu nọ. Sâu anh nằm trong cái kén cảm thấy bực bội vô cùng, nên cố vùng vẫy thật mạnh để thoát ra. Vùng vẫy ngày này qua ngày khác, sâu mọc đôi cánh bé. Nó lại cố ra sức đập cánh, đôi cánh dần lớn ra, cứng cáp. Và cuối cùng, sâu anh hóa bướm, rũ bỏ cái kén chật chội để bay lên. Khi đã thoát ra rồi, nó thấy sâu em vẫn còn mắc kẹt trong kén. Nó hăm hở đến giúp em phá vỡ cái kén và đưa sâu em ra ngoài.
Thế nhưng, em biết không, sâu em mới chỉ có một đôi cánh mỏng manh. Nó không thể bay lên như anh và cũng không còn chiếc kén bảo vệ thân mình. Bướm anh khóc ròng khi nhìn em bị đàn kiến tha đi.

Tôi nhớ có một câu danh ngôn, đại ý rằng: “Bạn sẽ có được con gà con lông vàng mũm mĩm bằng cách ấp trứng, chứ không phải bằng cách đập vỡ cái trứng ra”. Vậy thì đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hóa thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chín giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình tha thiết còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời.
Mọi vật có thời điểm của nó. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động.

Xuân qua hè tới. Đông sang thu về.
Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài cây đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa.
Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh đến mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng chờ đợi. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.

Như chờ tình đến rồi hãy yêu.

(Nếu biết trăm năm là hữu hạn... - Phạm Lữ Ân)


https://www.youtube.com/watch?v=PLBFFC_T5Gw
Tình - Văn Phụng - Thanh Lan
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeFri Sep 20, 2019 11:42 am

.

https://www.youtube.com/watch?v=aCiwJtJYMwg
Một Cõi Tình Phai - Ngô Thụy Miên - Thanh Hà 

Tình Yêu và Thời Gian  Images?q=tbn:ANd9GcReTYlL3Fg6TReZqQJ0NVDhq0kh2h1SjSTUvdGtUk4e-pHAZcFA

Có một thứ tình yêu không bao giờ hết hạn..
.

Đôi khi tình yêu là chuyện riêng của một người, chẳng cần đến người thứ hai.

Giống như câu hỏi của một nhân vật trong Chungkinh Express của Vương Gia Vệ: "Ở nơi nào đó, bằng một cách nào đó, mọi thứ đều tới ngày hết hạn. Cá hộp hết hạn. Nước sốt thịt hết hạn. Ngay cả giấy bọc cũng hết hạn. Tôi tự hỏi, liệu có điều gì đó trên thế giới mà không hết hạn hay không?", thì tôi – một kẻ sợ được yêu cũng luôn tự hỏi bản thân rằng: Có loại tình yêu nào giữ mãi được sự nồng nhiệt?
Tôi rất sợ sự chia ly, cũng lại sợ sự tàn phai. Cả hai đều khiến tôi đau lòng. Tôi đã từng trải qua chuyện đó, nhưng nó mãi mãi là những lỗ hổng lớn với một kẻ hay hoài niệm như tôi. Bạn mua một đôi giày mới, những ngày đầu luôn luôn giữ gìn thật kỹ. Cố không để cho nó bạc màu hay ố bẩn. Nhưng rồi bạn nhận ra chính bản thân cũng không có đủ quan hoài đến sự sạch sẽ, tinh tươm của đôi giày ấy nữa.

Tôi là kẻ dễ dãi với những chán nản của bản thân.
Trên đời này luôn luôn có những kẻ đa tình, cũng lại có những kẻ cô độc. Mà không, có lẽ họ là một. Chỉ là cách thể hiện khác nhau. Kẻ đa tình luôn đi tìm một người lấp tạm sự trống rỗng, kẻ cô độc thường luôn nhìn về một ai đó, nhưng không bao giờ tiến tới họ.
Tôi là loại thứ hai. Đó không còn là một xu hướng tình yêu kì lạ trong thế giới hiện đại mà xa cách này nữa. Đã có lúc ngồi trà đá, cùng vài thằng bạn nói về những thứ bản thân không bao giờ chạm đến được cho nhau nghe thì tôi liền hiểu rằng, bất cứ ai đang ở cuối tuổi trẻ như tôi đều có một loại tình yêu cô độc.
Tình yêu cô độc của tôi là một cô gái. Tôi nghĩ tôi yêu em đủ nhiều để em đáp lại tôi nhưng tôi không bao giờ muốn điều đó xảy ra cả. Tôi chỉ thích hay yêu một người con gái khi mà họ không để ý đến mình, nếu họ có để ý, quan tâm đến mình thì tuyệt nhiên tôi lại cảm thấy khó chịu. Có thể nói là không muốn người mình thích quan tâm đến bản thân. Tôi thích cái cách em lạnh lùng với tôi.
Tôi có thể yêu em đơn phương vì thế tôi không cần em đáp lại tình cảm của tôi. Chúng ta có thể chịu đựng rất nhiều thứ từ cuộc đời này đem tới. Kể cả cái chết. Và tôi biết mình có khả năng chịu đựng được một sự dửng dưng, xa cách.

Dần dà, tôi nhận ra đó là một loại cảm giác có thể gây nghiện được.
Tôi thích em lúc vô tâm với tôi, thích em không là gì của tôi hay thích em không thích tôi. Tình yêu của tôi vô thường không kiên định, tình cảm là thứ mà chúng ta có nhưng không bao giờ điều khiển được dù có dùng cả đời để học cách điều khiển.
Nếu giả sử tôi nhận được sự đáp lại, thì tôi chắc tình yêu của tôi sẽ đến ngày "hết hạn". Một số người tin tưởng vào thứ tình yêu vĩnh cửu, nhưng tôi thì không. Không có thứ gì là mãi mãi. Mãi mãi là một điều xa xỉ với cuộc đời có hạn này. Tôi hiểu bản thân mình nằm ở đâu, tôi hiểu trái tim mình như thế nào.

Đôi khi tình yêu là chuyện riêng của một người, chẳng cần đến người thứ hai. Yêu em không phải vì muốn được em yêu, mà chỉ vì tình yêu này thật đẹp đẽ. Theo tôi, Đơn Phương chính là một loại tình yêu không bao giờ hết hạn. Vì không có được, nên cứ mãi vấn vương!

(Nguồn: Thùy Vũ / Trí Thức Trẻ)
.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitimeSun Oct 06, 2019 7:20 am

.
Tình Yêu và Thời Gian  9k=

Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi!
- Phạm Lữ Ân


Sáng nay, trong khi sắp xếp những chồng thư cũ, tôi tình cờ đọc lại một bài thơ ngắn của Jacques Prévert mà cô bạn cũ đã nắn nót chép tặng trên một tờ thư có in hoa rất đẹp. Bài thơ vỏn vẹn năm câu được cô đặt qua hai trang giấy một cách đầy ngụ ý.

Trang thứ nhất:
Tôi sung sướng và tự do
Như ánh sáng
Bởi hôm qua anh ấy nói với tôi rằng anh ấy yêu tôi.
 
Hai câu cuối bị đẩy qua trang sau:
Anh ấy đã không nói thêm
rằng anh ấy sẽ yêu tôi mãi mãi…

Khi đọc bài thơ này cách đây hai mươi năm, tôi đã cảm nhận nó bằng một tâm hồn tươi trẻ. Bây giờ, cuộc sống đã giúp tôi nhìn khác đi về bài thơ trên trang giấy cũ này.
Cô gái trong thơ nhạy cảm và tinh tế, vì đã không đợi đến khi người mình yêu quay lưng mới xót xa nhận ra rằng tự do “như ánh sáng” chỉ là một thứ tự do mong manh. Hạnh phúc “như ánh sáng” là một hạnh phúc có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.
Nhưng giả sử chàng trai có nói thêm rằng “sẽ yêu mãi mãi”, hoặc có thể hứa trăm năm đi nữa… ai dám khẳng định trái tim chàng sẽ không đổi thay? Nếu từng đọc Ruồi trâu, bạn hẳn còn nhớ đoạn văn này: “Ràng buộc con người không phải là lời thề. Chỉ cần mình tự cảm thấy tha thiết với một điều nào đó, thế là đủ rồi”.

Ngoài sự “tha thiết tự nguyện” đó ra, chẳng có gì ràng buộc được trái tim con người, nên đừng tin chắc chắn rằng ai đó sẽ mãi không đổi thay. Cũng không thể buộc ai đó không được đổi thay. Trên đời không có thứ vũ khí hay quyền lực tuyệt đối nào có thể níu giữ trái tim một khi nó đã quyết tâm rẽ lối. Cho dù đó là nhan sắc, một tình yêu sau đậm, những kỷ niệm đắm say. Càng không phải là sự khéo léo sắc sảo, sự thông minh, dịu dàng, yếu đuối, sự thương hại hay giàu có… Những thứ đó có thể níu kéo một thân xác, một trí óc… nhưng không thể níu giữ một trái tim.
Trái tim vốn là tạo vật mong manh và thiếu kiên định. Vì vậy, hãy tin vào điều thiện, lòng tốt, vào nhân cách và năng lực… nhưng đừng tin vào sự bất biến của nhận thức và tình cảm nơi con người. Hãy tin là mình được yêu trong khoảnh khắc này, nhưng đừng chắc rằng sẽ được yêu mãi mãi. Nếu chịu chừa chỗ cho sự đổi thay, ta sẽ tránh được không ít tổn thương sâu sắc.

Tôi không cho niềm tin là món quà vô giá mà ta dành cho người khác. Bởi đôi khi, sự tin tưởng hóa ra là một điều rất… đơn phương và vô trách nhiệm. Nó có nghĩa bắt người kia vào rọ, không tính đến khả năng thay đổi của trái tim. Tin tưởng là trút gánh nặng sang vai người khác, bất kể người đó có chịu nhận nó hay không. Việc nhận định hay quyết định vấn đề không còn dựa vào sự thận trọng, sáng suốt hay nhạy cảm, bao dung của ta mà hoàn toàn giao phó cho người khác. Và khi họ thay đổi, ta thường nhân danh sự tin tưởng tuyệt đối mà mình đã tự nguyện gửi gắm để cho phép mình cái quyền được ghép tội họ.
Nhưng, bất cứ ai cũng có lúc đổi thay.
Sự thay đổi của người khác, nhất là ở người ta yêu quý, chắc chắn sẽ khiến ta tổn thương. Nhưng hãy nhớ rằng người quân tử khi đã hết tình cảm thì thường tỏ ra lạnh nhạt. Như ẩn sĩ Urabe Kenkô trong tập Đồ Nhiên Thảo đã viết: “Khi người sáng chiều hết sức thân quen, không có gì ngăn cách bỗng một hôm làm mặt lạnh và có cử chỉ khác thường, chắc hẳn sẽ có kẻ bảo: 'Sao xưa thế kia mà bây giờ lại thế khác?'. Theo ta, thái độ lạnh lùng đó chứng tỏ người ấy hết sức đàng hoàng và thành thật”.

Cuối cùng đó mới chính là cốt lõi của tình yêu, tình bạn và những mối quan hệ thân sơ khác. Thành thật, chứ không phải là lời hứa vĩnh viễn thủy chung. Bạn có thể yêu hay ghét. Thích hay không còn thích nữa. Chỉ cần thành thật, bạn sẽ luôn luôn thanh thản.
Tôi đọc lại lần nữa bài thơ ngắn ngủi trên tờ thư cũ, và cảm nhận một cách rõ rệt vẻ trách móc, đắng cay, dịu dàng rất đỗi con gái. Nhưng ít nhất cô gái trong bài thơ kia cũng biết rằng người yêu cô đã rất thành thật, khi không hứa một điều mà anh không tin chắc. Cô cũng biết trái tim con người là một tạo vật hoàn toàn tự do, và một khoảnh khắc đắm say hạnh phúc không bao giờ là lời hứa hẹn vĩnh cửu.

Cô bạn yêu quý của tôi chắc cũng nhận ra điều đó, nên đã viết thêm một dòng chữ xinh xinh vào cuối trang thư, một dòng ngắn mà tôi không bao giờ quên được: “Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi”.

("Nếu biết trăm năm là hữu hạn" - Phạm Lữ Ân)


https://www.youtube.com/watch?v=7dFRYgcsMHo
LK Ngô Thụy Miên - Ngọc Anh, Quang Dũng
Nỗi Đau Muộn Màng, Một Cõi Tình Phai, Ở Nơi Nào Em Còn Nhớ

.

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Tình Yêu và Thời Gian  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu và Thời Gian    Tình Yêu và Thời Gian  Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tình Yêu và Thời Gian
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cánh cửa thời gian & Máy du hành vượt thời gian (Time Machine)
» Giá trị của thời gian
» Trần Mộng Tú - Nhà thơ nữ hải ngoại
» Võ Hồng, và nỗi “cô đơn uy nghi”
» Thư giãn: Thôi cố gắng lên cưng!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Sưu Tầm, Lượm Lặt-
Chuyển đến