Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
quang nguyet quốc thuoc truyện bich không Nhung chất chuyen VNCH phải linh quynh hoang quan sáng Trung Chung trong nhac Saigon ngắn Nguyen ngam chẳng
Latest topics
» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:38 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» "Chinh Phụ Ngâm & Vườn hoa Thơ Nhạc Lạc Hồng"
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeThu Apr 04, 2024 12:09 am by Admin

» qua đi thôi bão nổi
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
P-C
Khách viếng thăm




Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeTue Mar 19, 2013 11:18 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 2Q==


Suy ngẫm chữ “Tâm”

Chữ Tâm là một phạm trù cơ bản trong đạo lý truyền thống của dân tộc. Nếu như não được coi là xuất phát điểm của trí tuệ (Trí) thì trái tim được coi là trung khu của tình cảm, tâm lý.


Theo cách viết chữ Hán, chữ Tâm là chữ tượng hình, viết kiểu tiểu triện có hình trái tim, còn viết kiểu khải thư 心 thì ở trên có ba dấu tượng trưng ba cái cuống, ở dưới là túi chứa máu. Chữ này diễn biến qua các cách viết như sau:

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Chu%20Tam

Chữ Tâm là gốc của đạo đức, đạo lí làm người, điều này được thể hiện rất rõ trong các kết hợp ngôn ngữ phổ biến: tâm đức, nhân tâm, tâm huyết, nhiệt tâm, thành tâm, thiện tâm, công tâm, nhất tâm, hằng tâm…

Người Việt cũng nói: tà tâm, lãnh tâm, ác tâm, nhị tâm… để chỉ những kẻ độc ác, vô cảm, phản trắc. Xã hội nào cũng đề cao chữ Tâm, đề cao đạo đức, bởi vì chữ Tâm, đạo đức là gốc của sự hài hoà, vững bền, phát triển. Những danh nhân được tôn vinh đều là những người có tâm trong sáng, cao cả.


Khi nói về chữ Tâm, nhiều người thường tách bạch “Tâm” và “Trí”. Thực ra trong  mỗi người, Tâm và Trí là một sự thống nhất hài hoà không thể tách rời “tuy hai mà một”, đều là hoạt động tâm lí và có vai trò điều khiển hành động. Nếu như có mối quan hệ “Tâm-Trí” thì Trí tuệ là gốc chứ không phải Tâm là gốc như nhiều người ngộ nhận. Nếu người ta không nhìn thấy nhau, không hiểu nhau thì làm sao yêu nhau được? Nhận xét một người “có trí tuệ nhưng không có tâm” rõ ràng không thoả đáng, phải nói là người đó có vấn đề về trí tuệ thì mới đúng: tất cả những ai không có Tâm đều không có Trí. Đạo Phật có khái niệm “giác ngộ” và gốc của giác ngộ là trí tuệ: những kẻ tàn ác, vô cảm, bất nhân dù tài giỏi đến mấy cũng là bất trí, u mê. Đó là minh triết của nhân loại đã được thừa nhận.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Ch%25E1%25BB%25AF+T%25C3%25A2m

Một ngộ nhận nữa là khi nói về chữ Tâm, người ta thường nhấn mạnh ở khía cạnh “thương”, “yêu thương”, “cảm thương” mà coi nhẹ, bỏ qua yếu tố “ghét”, “căm ghét”, “phẫn nộ”.... Người không ghét cái xấu, không căm thù cái bất nhân thì sao có thể gọi là có Tâm được? Một nhà thơ nổi tiếng đã viết: “Bởi chưng hay ghét cũng là hay thương”.

Tâm của con người càng quan trọng hơn vì nó nói lên nhân cách của một con người:

- Tâm lệch lạc thì cuộc sống nghiêng ngã đảo điên.
- Tâm gian dối thì cuộc sống bất an.
- Tâm ghen ghét thì cuộc sống hận thù.
- Tâm đố kỵ thì cuộc sống mất vui.
- Tâm tham lam thì cuộc sống dối trá…

Cho nên, ta không những đem tâm của mình đặt ngay trên ngực để yêu thương, mà còn:

- Đặt trên tay để giúp đỡ người khác.
- Đặt trên mắt để nhìn thấy nổi khổ của tha nhân.
- Đặt trên chân để mau mắn chạy đến với người cùng khổ.
- Đặt trên miệng để nói lời an ủi với người bất hạnh.
- Đặt trên tai để biết nghe lời than trách, góp ý của người khác.
- Đặt trên vai để biết chịu trách nhiệm và chia sẻ trách nhiệm với anh em chị em.

Trước sự suy thoái về đạo đức xã hội, nhiều người cho rằng là chữ Tâm “có vấn đề”, nhiều người đã đưa ra những giải pháp khác nhau. Việc đưa nội dung giáo dục chữ Tâm vào chương trình giáo dục, rồi cấp bằng chữ Tâm… xem ra chỉ là ảo tưởng.

Nhiều người hễ thấy xã hội có những biểu hiện tiêu cực gì là nghĩ ngay đến việc đưa nội dung ấy vào nhà trường. Nếu cứ đà này, chương trình giáo dục phổ thông sẽ trở nên quá nặng nề đến mức phải kéo dài thời gian học lên gấp đôi, gấp ba cũng chưa xong và không có một sự đảm bảo nào về mặt hiệu quả. Đó chẳng qua là một biểu hiện của sự bế tắc.

Nhà trường chỉ là một phần của xã hội, việc học ở trường chỉ trang bị được những kiến thức cơ bản có tính định hướng, chủ yếu là người ta học và trưởng thành từ “trường đời”. Sự đánh giá về hạnh kiểm đối với học sinh được phản ánh thông qua những nhận xét trong học bạ chỉ là một kết quả từ góc nhìn ở các mối quan hệ trong  nhà trường, nên không thể đầy đủ và chính xác.

Một nhà triết học nổi tiếng đã viết: “Bản chất của con người là sự tổng hoà các mối quan hệ xã hội”. Thước đo đạo đức, chữ Tâm của con người phải xét từ mọi mối quan hệ xã hội mà con người tham gia. Vì vậy, muốn đánh giá, điều chỉnh về mặt đạo đức của con người, phải bắt nguồn từ các mối quan hệ xã hội, qui luật của cuộc sống chứ không phải từ nhà trường.

Có nhiều cách để điều chỉnh hành vi đạo đức của con người (xây dựng chữ Tâm): như nêu gương, tuyên truyền vận động, thuyết phục, giải thích, tạo dư luận ủng hộ cái tốt, phê phán cái xấu…. Những việc ấy là rất cần thiết và đáng quí nhưng quan trọng và có tính quyết định nhất là điều chỉnh bằng pháp luật. Xin đừng nghĩ pháp luật là một cái gì đó lạnh lùng, cứng rắn hay “vô tình”.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Pbucket
Bản chất của pháp luật là một khế ước xã hội, được xây dựng trên cơ sở những nguyên tắc đạo đức, pháp lí phổ biến nhằm đảm bảo cho một xã hội công bằng, ổn định, bền vững. Pháp luật qui định những hành vi không được làm và những hình phạt tương ứng đã được xã hội thừa nhận và phổ biến rộng rãi, nhằm ngăn chặn, triệt tiêu những hành vi phương hại đến con người, đến cộng đồng.

Hệ thống qui phạm pháp luật cũng không phải là một cái “khuôn” cứng nhắc, cố định mà luôn được điều chỉnh cho phù hợp với thực tiễn. Như vậy, cái gốc của pháp luật là tình người, là cái Tâm, là đạo lý, nhân nghĩa. Cho nên, một khi xã hội  có vấn đề về chữ Tâm, cái cần xem xét đầu tiên là hệ thống các qui phạm pháp luật và các cơ quan, nhân viên hành pháp. Xin nêu một ví dụ: ở Singapore, ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng rất cao, đường phố sạch tinh, không ai vô ý xả rác, vứt tàn thuốc lá… bởi vì họ đã qui định rất rõ những hình thức trừng phạt nghiêm khắc với bất kì ai có những hành vi làm tổn hại đến môi trường, vệ sinh.


Bài học chống tham nhũng thành công của Singapore do ông Lý Quang Diệu đề ra cũng rất đáng suy ngẫm: tăng lương công chức, cải tổ bộ máy hành pháp, trừng phạt nghiêm khắc, công bằng đối với mọi hành vi tham nhũng chứ không phải là đưa nội dung chống tham nhũng vào nhà trường từ bậc tiểu học hay đi nói với những “quan tham” rằng: tham nhũng là xấu, là “phi đạo đức”. Pháp luật chính là nền tảng quan trọng nhất để xây dựng đạo đức xã hội, là miếng đất ươm mầm cho cái cây đạo đức đơm hoa kết trái. 

(bacsingan)

.
Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeTue Dec 02, 2014 10:46 am


Hãy giữ tâm mình tốt vì tâm thể hiện thành lời nói của bạn.
Hãy giữ lời nói của mình tốt vì lời nói hiện thân thành cách hành xử của bạn.
Hãy giữ cách hành xử của mình tốt vì nó sẽ trở thành những thói quen của bạn
Hãy giữ những thói quen tốt vì nó tạo nên giá trị của bạn
Hãy giữ những giá trị tốt vì nó cấu thành số phận của bạn.

- Mahatma Gandhi



Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Z

Chữ  Tầm  liền  với  chữ  Tâm  một  vần

Ghi nhận của Đoàn Thanh Liêm

Bertrand Russell là một trong những người trí thức nổi danh bậc nhất của nước Anh trong thế kỷ XX. Ông là một giáo sư dậy môn Tóan tại đại học danh tiếng Cambridge và là tác giả của cuốn sách đồ sộ về Tóan học được giới hàn lâm trí thức ca tụng, mà có nhan đề là Principia Mathematica. Nhưng ông lại có nhiều tư tưởng độc đáo táo bạo – đặc biệt là chủ trương chống chiến tranh nên đã gây ra nỗi bất mãn khó chịu cho nhiều người.

Riêng tôi, thì tôi rất tâm đắc với 2 câu thật ngắn gọn ông khuyên nhủ các bạn trẻ nguyên văn tiếng Anh như sau : “Let's have the Right Thinking” và “Let's have the Nice Feeling”. Chữ Right Thinking này có hàm ý như chữ Trí; và chữ Nice Feeling thì cũng tương tự như chữ Nhân – trong 3 chữ “Nhân, Trí, Dũng” mà cha ông chúng ta vẫn sử dụng để nói lên phẩm chất cao quý của người trượng phu quân tử vậy.

Khi còn bị giam giữ nơi trại tù Z30D ở Hàm Tân Phan Thiết vào những năm từ 1992 đến 1996, tôi đã khai triển ý nghĩa của hai câu đó trong bài thơ song ngữ Việt Anh mà bản tiếng Việt có nhan đề là “Nói với các bạn trẻ”- trong đó có mấy câu đầu như sau : “Hãy Suy nghĩ Chính xác” và “Hãy có Lòng Nhân hậu”.

Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ với các bạn một vài suy nghĩ liên quan đến họat động của người trí thức vốn được dân tộc và đất nước cung ứng cho bao nhiêu phương tiện vật chất tinh thần và cơ hội tốt đẹp để trau dồi kiến thức, cũng như nâng cao phẩm chất cuộc sống cho bản thân mỗi người. Xin lần lượt trình bày vấn đề qua mấy mục sau đây.

I – Trước hết là bàn về cái tầm nhìn trong thời đại văn minh tiến bộ hiện nay.

Thế giới quanh ta mỗi ngày một tiến bộ nhờ những phát minh đột phá về mặt khoa học kỹ thuật, nhờ sự phát triển kinh tế thương mại, nhờ sự giao lưu tiếp súc mở rộng khắp mọi quốc gia và nhờ cả về tinh thần bao dung hòa ái giữa các dân tộc – đặc biệt kể từ sau khi thế chiến II chấm dứt vào năm 1945.

Đó là xét về bối cảnh chung của thế giới ngày nay ở vào đầu thế kỷ XXI. Còn riêng đối với nước Việt nam chúng ta trong khu vực Đông Nam Á châu, thì ta có thể ghi ra một vài nhận xét đơn giản đại khái như sau.

1 - Chỉ cần nhìn qua mấy nước láng giềng với ta như Singapore, Đài Loan, Đại Hàn, thì vào năm 1960 họ cũng còn ở mức độ kém phát triển giống như ta thôi. Ấy thế mà bây giờ sau có 50 năm, mà họ đã bứt đi xa quá – vượt hơn Việt nam ta biết bao nhiêu lần về đủ mọi phương diện kinh tế vật chất, khoa học kỹ thuật và nhất là xã hội ổn định hài hòa, ngăn nắp đâu ra đấy v.v... Những nước này trước năm 1945, thì đều bị các nước khác xâm chiếm đô hộ – cụ thể như Đài Loan, Đại Hàn thì bị Nhật chiếm đóng, Singapore thì là  thuộc địa của đế quốc Anh. Vậy mà chỉ sau vài chục năm dành lại được chủ quyền độc lập, họ đã bắt tay xây dựng được thành một quốc gia cường thịnh được sự nể trọng của mọi người trên khắp thế giới.

Cái kinh nghiệm thành công của các nước bạn láng giềng này cần được phân tích tìm hiểu cặn kẽ để giúp cho người Việt chúng ta rút ra được một bài học thực tiễn và hữu ích có thể đem ứng dụng vào công cuộc xây dựng và phát triển quê hương đất nước mình vậy.

2 – Có thể nói cả ba nước này đều có những đặc tính tương tự nhau, đó là : Chính quyền Nhà nước (the State) luôn nghiêm túc bảo đảm sự tự do kinh doanh của Thị trường Kinh doanh (the Marketplace) và cũng thực tâm tôn trọng tính cách độc lập của Xã hội Dân sự (the Civil Society). Nhờ vậy, mà mọi thành phần dân tộc có đủ mọi điều kiện để mà phát huy tính sáng tạo của mình hầu tạo được một Không gian Xã hội (the Social Space) thật là thông thóang, cởi mở và nhân ái hài hòa.

Mặt khác, cả ba quốc gia này đều tích cực cố gắng mở rộng việc bang giao chính trị văn hóa xã hội - cũng như phát triển mạnh mẽ việc trao đổi buôn bán làm ăn với thế giới bên ngòai. Nhờ có sự hội nhập mật thiết và êm thắm như thế đối với cộng đồng thế giới mà họ đã gặt hái được bao nhiêu thành công thắng lợi về nhiều phương diện cho đất nước – trong khi vẫn giữ được chủ quyền độc lập và uy tín cho riêng dân tộc của mình.

3 – Trong khi đó, nếu mà nhìn cho kỹ lại nước Việt nam của mình trong 40 năm qua kể từ khi chiến tranh chấm dứt vào năm 1975, thì chúng ta thấy tình hình thực tế ra sao?

Phải nói thẳng thắn rằng chế độ độc tài chuyên chế toàn trị do đảng cộng sản áp đặt trên cả nước là nguyên nhân chính yếu đã gây ra sự trì trệ lạc hậu cực kỳ tệ hại cho dân tộc chúng ta hiện nay. Chính quyền cộng sản không những nắm giữ độc quyền về chính trị, mà còn cả về kinh tế, xã hội và văn hóa nữa. Đảng cộng sản còn khống chế cả đến toàn bộ khu vực Xã hội Dân sự và nặng tay đàn áp đối với các tổ chức tôn giáo nữa. Rõ ràng là họ đã gây chia rẽ, rối lọan bất an trong mọi tầng lớp dân tộc với chủ trương phân biệt giữa Ta và Địch – tức là giữa những người thuộc phe nhóm bè lũ của riêng họ với những người không chịu ngoan ngõan rắp mắt quỵ lụy tuân theo họ. Đối với những người bất đồng chính kiến này, thì họ gán cho cái nhãn hiệu là “Thế lực thù địch”, “Phần tử lạc hậu phản cách mạng”, “Âm mưu Diễn biến Hòa bình” để mà thẳng tay trấn áp, diệt trừ - mà không hề còn một chút xót thương thông cảm nào đối với đông đảo số đồng bào cùng chung máu đỏ da vàng như chính họ.

Nói cho gọn hơn, thì với chủ trương cực đoan quá khích giáo điều Marxist - Leninist, người cộng sản ở nước ta đã gây chia rẽ trầm trọng giữa các tầng lớp trong đại khối dân tộc. Họ chính là lọai người “gây phân chia” mà trong tiếng Anh gọi là “the dividers” - khiến làm khuấy động rối lọan tòan thể cái không gian xã hội của dân tộc chúng ta. Dù có sự “Đổi mới” với sự nới rộng quyền tự do kinh doanh từ gần 30 năm nay - thì về phương diện chính trị, xã hội văn hóa - chính quyền cộng sản vẫn còn gồng mình xiết chặt hạn chế không cho người dân được tự do phát huy óc sáng tạo của mình để góp phần vào việc nâng cao vị thế của đất nước ta lên cho xứng với tầm văn minh tiến bộ đích thực của thời đại ngày nay vậy.

II – Bàn về cái Tâm của lớp người trí thức hàn lâm ở nước ta.

Dân gian ta vẫn thường nói đến chữ Tâm kèm theo với vài ba chữ khác nữa, cụ thể như chữ Tâm an”, “Tâm hoà”, “Tâm bình”, “Tâm ngay thẳng”, Tâm trong sáng”, “Trực tâm” - ngược lại là những chữ “Ác tâm”, “Hắc tâm”, “Tà tâm”, “Tâm đen tối” v.v... Cụ Nguyễn Du cũng phát biểu đanh thép trong Truyện Kiều rằng : “Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài” - đó là chủ ý đề cao cái giá trị căn bản trong cuộc sống con người giữa nhân quần xã hội. Cụ Tiên Điền muốn nhắc nhủ con cháu cần phải chú trọng trau dồi cái phần đạo đức, cái tấm lòng ngay thẳng để mà sống cho có nhân, có nghĩa – đó là điều quan trọng cần thiết hơn nhiều so với chuyện bồi dưỡng tài năng trí tuệ ở học đường. Điều này rõ ràng là theo sát với lời dậy bảo của cha ông ta từ xưa được gói ghém trong một câu ca dao tục ngữ  rất quen thuộc, đó là câu nói : “Tiên học Lễ, Hậu học Văn”. Chữ Lễ ở đây có hàm ý là Lễ nghĩa, Đạo đức. Còn chữ Văn bao gồm Văn hóa, Kiến thức v.v...

Nhìn vào xã hội ngày nay tại nước ta sau 70 năm dưới chế độ độc tài chuyên chế cộng sản, thì hệ thống giá trị đạo đức đã bị băng họai, xuống cấp trầm trọng – con người bị lây nhiễm rất nặng cái tật dối trá, lươn lẹo, lừa bịp phản bội lẫn nhau ở mọi nơi, mọi lúc. Cán bộ chính quyền nhà nước chuyên môn lừa dối người dân, bưng bít tin tức, dùng ngôn ngữ xảo trá qua báo chí, phát thanh, truyền hình mỗi ngày – mãi rồi người dân cũng khám phá ra tỏ tường cái mặt thật sai trái lem luốc của đảng cộng sản, của chính quyền nhà nước. Và đối lại, người dân cũng phải tìm cách đối phó lại với nhà nước bằng lối dối trá, đóng kịch giả vờ, “nghĩ một đàng, nói một nẻo”. Vì nhà nước dùng công an mật vụ, nhà tù để đe dọa trấn áp những người bất mãn chống đối – thì người dân cũng phải tìm mọi cách len lỏi, giấu giếm mà đưa ra những câu phê bình chỉ trích những sai trái, bất công áp bức do cán bộ gây ra đối với họ. Rõ ràng đó là cái thứ “Bia Miệng” xuất phát từ phía số đông quần chúng là nạn nhân của giới thống trị cộng sản vậy.

Những người đã từng sinh sống và làm việc lâu năm trong chế độ cộng sản, thì đã lần lượt tiết lộ cho công chúng biết được những dối trá, đểu cáng, thâm hiểm của giới cán bộ cao cấp chủ chốt – điển hình như Lê Đức Thọ, Lê Duẫn, Tố Hữu v.v... Cụ thể là trong những cuốn Hồi ký của Vũ Thư Hiên, cuốn “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức, cuốn “Những Lời Trăng Trối” của Trần Đức Thảo và cuốn mới nhất nhan đề là “Đèn Cù” của Trần Đĩnh – thì các tác giả đều đưa ra những chứng từ thật là trung thực, khả tín về sự xuống cấp băng họai về mặt luân lý đạo đức trong xã hội do giới lãnh đạo cộng sản gây ra. Người cộng sản chuyên môn chủ trương xúi giục lòng hận thù ân óan tàn bạo giữa các tầng lớp quần chúng – điển hình nhất là các vụ “tố điêu, tố gian” trong chiến dịch Cải cách Ruộng đất hồi giữa thập niên 1950, theo đúng sự dàn dựng cố vấn của Mao Trạch Đông và bè lũ Trung cộng.

Kết cục là sự “gian dối, đểu cáng đã lên ngôi”, làm ung thối tận gốc rễ cái truyền thống nhân bản nhân ái - mà cha ông chúng ta đã khổ công vun đắp xây dựng từ bao nhiêu thế hệ trước đây hàng ngàn năm mới tạo ra được.

Đứng trước sự tàn phá đổ vỡ kinh hoàng về văn hóa đạo đức như thế, nhiệm vụ của giới sĩ phu quân tử là phải cố gắng hết mình để hợp lực sát cánh chặt chẽ với nhau - nhằm khởi động được một tiến trình phục hồi lại cái căn bản nhân đạo và nhân ái ngàn xưa của dân tộc. Đồng thời cũng phải có tinh thần hướng thượng, cầu tiến và phục thiện để mà tiếp nhận được cái hay, cái thiện hảo của thế giới hiện đại - hầu đem về bồi bổ thêm vào cho cái kho tàng vốn liếng tinh thần đã sẫn có của nước nhà.

Nói vắn tắt lại, là người sĩ phu trí thức vừa phải có tầm nhìn xa rộng để hiểu biết thấu đáo về tình hình tổng quát của đất nước trong thời đại tòan cầu hóa hiện nay (global vision) - mà cũng vừa phải có cái tâm thật trong sáng và nồng ấm với một tình yêu trọn vẹn để hy sinh hết mình cho đại nghĩa của dân tộc (total love). Có như vậy, thì đất nước chúng ta mới có cơ may vượt thóat khỏi sự thách đố bế tắc lớn lao hiện nay vào đầu thế kỷ XXI vậy./

Costa Mesa, California Tháng 11 Năm 2014.
Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSat Dec 06, 2014 9:08 pm

.

Chữ Tâm Trong Chữa Bệnh

Nguyễn Hữu Đức

Một người bề ngoài trông có vẻ khỏe mạnh với vóc dáng hấp dẫn, diện mạo phương phi nhưng nếu trong lòng có điều phiền muộn, bất ổn về tâm lý thì không thể xem là có sức khỏe toàn diện. Và yếu tố tâm lý luôn luôn đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc duy trì, bảo vệ sức khỏe.

HIỆU ỨNG PLACEBO

Trong quyển sách “Nơi không có bác sĩ” ( Where there is no doctor , ở ta dịch và xuất bản với tựa đề  “Chăm sóc sức khỏe” ), bác sĩ David Werner, tác giả cuốn sách, đã kể lại một trường hợp: “Có lần tôi thấy bệnh nhân nhức đầu dữ dội. Một phụ nữ đưa anh ta miếng khoai mài bảo rằng đây là thuốc giàm đau rất mạnh. Anh ta tin lời đã ăn nó và kết quả là khỏi đau nhanh chóng”. Ở đây, yếu tố tâm lý của người bệnh đã được tác động để phát huy tác dụng tích cực của nó. Khi người bệnh được cho dùng một chất nào đó không phải là thuốc, nhưng nếu người đó có sự tin tưởng tuyệt đối đó là thuốc thật, dùng chất đó và khỏi bệnh thì hiện tượng đó được gọi là “hiệu ứng placebo”. Trong chừng mực nào đó, có thề ghi nhận hiệu ứng placebo để giải thích những vụ việc liên quan đến việc chữa bệnh “kỳ lạ” mà nhiều người cho rằng khoa học khó có thể giải thích được . Đó là việc dùng nước lạnh, bùa chú, hay bất cứ thứ gì không phải là thuốc, nói chuhng là dùng những phương tiện , phương cách không theo y học chính thống, nhưng có sự tin tưởng của người bệnh vào tác dụng của chúng vẫn có thể chữa bệnh.

“Placebo” có nguyên nghĩa là “tôi làm vui lòng” ý nói bác sĩ sẽ tác động đến tâm lý của người bệnh, tạo cho họ sự phấn khởi, tin tưởng để mau hết bệnh. Trong quá trình điều trị bệnh, thầy thuốc thường khai thác tối đa yếu tố tâm lý để giúp quá trình bệnh diễn tiến tốt. Bác sĩ có mối quan hệ với bệnh nhân , cung cách khám chữa bệnh đúng mực, nói năng nhẹ nhàng, thân tình giải thích rõ ràng cặn kẽ, sẽ giúp bệnh nhân ổn định về mặt tâm lý và giúp việc điều trị bằng thuốc hoặc bằng phương thức trị liệu nào đó bằng phương pháp nhanh và tốt hơn. Không hiếm trường hợp đã xảy ra chỉ vì một lời nói của bác sĩ mà làm cho bệnh của bệnh nhân thêm nặng hơn hoặc giảm đi rõ rệt. Có một số phương thức điều trị không dùng thuốc mà dựa hẳn vào yếu tố tâm lý như thôi miên, tự kỷ ám thị ,thiền định …để ổn định tâm lý.

Nếu tress đã được chứng minh là có thể làm giảm sức đề kháng của cơ thể thì ngược lại, những biện pháp giúp ổn định tâm lý, gây sảng khoái về mặt tinh thần sẽ giúp nâng cao sức đề kháng của cơ thể để chống lại bệnh tật. Người ta ghi nhận các rối loạn liên quan đến triệu chứng cơ năng ( như bệnh suy nhược thần kinh) rất dễ chữa khỏi bằng các biện pháp tác động đến yếu tố tâm lý. Tuy nhiên, ta cần xem việc chữa bệnh bằng yếu tố tâm lý. Tuy nhiên , ta cần xem việc chữa bệnh bằng yếu tố tâm lý chỉ là biện pháp hổ trợ, chứ không thể thay thế cho tất cả các phương thức trị liệu của nền y học chính thống.

Trong quá trình điều trị bệnh, bác sĩ điều trị có thể cho một thứ thuốc để khai thác hiệu năng placebo, thí dụ, bệnh nhân bị rối loạn không cần dùng đến thuốc, nhưng lại có tâm lý không thể cưỡng là phải được dùng thuốc, bác sĩ có thể cho dùng vitamin để khai thác tác dụng tích cực của yếu tố tâm lý. Và thuốc trong trường hợp này là chất không có tác dụng chữa bệnh thật sự, được gọi là placebo ( ở ta , thường được dịch là “giả dược” hoặc “thuốc vờ” ). Người bệnh cùng placebo do tin tưởng đó là thuốc chữa bệnh thật sự và có thể khỏi bệnh.

ỨNG DỤNG TRONG NGÀNH DƯỢC

Đối với ngành dược, các dược sĩ có thể tác động đến yếu tố tâm lý trong việc dùng thuốc. Ở nhà thuốc , khi tiếp xúc với người bệnh đến mua thuốc, lời hướng dẫn tư vấn dùng thuốc tận tình , thân ái của dược sĩ có thể khơi dậy niềm tin ở người bệnh vào tác dụng chữa bệnh của thuốc. Còn ở các công ty dược phẩm sản xuất thuốc, các dược sĩ không chỉ quan tâm đến việc bảo đảm chất lượng thuốc mà còn chú ý hoàn thiện những chi tiết tác động đến tâm lý của người dùng thuốc. Thuốc được chứa trong bao bì trình bày đẹp mắt, sáng sủa bao giờ cũng dễ tạo mối thiện cảm, làm người dùng thuốc có ấn tượng thuốc được sản xaut16 trong điều kiện tốt nhất . Dạng thuốc bào chế tiện sử dụng, bảo quản được lâu, được áp dụng kỹ thuật bào chế hiện đại sẽ có tính thuyết phục: “ thuốc dùng như thế sẽ mau hết bệnh”.

Tuy nhiên, trong quá trình nghiên cứu để tìm ra và sản xuất một thuốc mới, người ta phải loại bỏ hoàn toàn yếu tố tâm lý trong các giai đoạn thử nghiệm lâm sàng đối với thuốc. Bởi vì, theo định nghĩa, thuốc là những chất có tác dụng thực sự dùng để điều trị, phòng bệnh và chẩn đoán bệnh. “ Có tác dụng” nghĩa là thuốc có tác dụng vật chất vào trong cơ thể sau khi được bài tiết để đạt hiệu quả chữa bệnh, phòng bệnh, chẩn đoán, chứ không phải chỉ dựa vào tin tưởng nào đó mà khỏi bệnh.

Khi nghiên cứu tác dụng của một thuốc mới, để loại trừ yếu tố tâm lý , người ta thường sử dụng phương pháp mù đôi ( double blind study ).

PHƯƠNG PHÁP MÙ ĐÔI

Trong phương pháp mù đôi, những người bệnh tham gia nghiên cứu được chia làm hai nhóm ngẫu nhiên và giống nhau ở một số đặc điểm ( như tuổi tác , giới tính…) một nhóm sẽ được điều trị bằng thuốc cần được thử nghiệm trong nghiên cứu, nhóm thứ hai được điều trị bằng placebo có hình dạng kích cỡ, màu sắc, mùi vị giống như thuốc thật. Thuốc mới thử nghiệm chỉ được đánh giá là có tác dụng thật sự khi nhóm một có tỷ lệ tính theo thống kê là khỏi bệnh, trong khi nhóm hai có tỷ lệ được xem là không khỏi bệnh. Gọi là “mù đôi” vì cả người bệnh lẫn bác sĩ chỉ định thuốc và theo dõi điều trị không biết thuốc nào là thuốc thật, thuốc nào là placebo ( người bệnh nhóm hai không được cho biết là dùng placebo , cứ đinh ninh là dùng thuốc thật ). Cần loại bỏ yếu tố tâm lý của cả bệnh nhân dùng thuốc lẫn bác sĩ chỉ định thuốc thì việc nghiên cứu về tác dụng của thuốc mới thật khách quan.

Trước khi có phương pháp mù đôi, người ta dùng phương pháp mù đơn, không loại trừ yếu tố tâm lý của bác sĩ , bác sĩ biết thuốc nào là thật, thuốc nào là placebo. Như vậy chỉ cần nhận định của bác sĩ bị ảnh hưởng bởi tâm lý là có thể làm sai lệch kết quả nghiên cứu. Tác giả Wolf đã kể lại một ví dụ như sau: “ Một viện bào chế dược phẩm nghiên cứu cho ra đời thuốc trị hen suyễn. Đến giai đoạn thử nghiệm lâm sàng có nhờ một vị bác sĩ chủ trì thử nghiệm mù đơn xem hiệu quả của thuốc, Bác sĩ đã cho nhận xét: thuốc thật cho kết quả rất tốt trong khi placebo không có hiệu quả. Nhưng sau đó, viện bào chế thông báo là có sự nhầm lẫn, hai thứ thuốc được cung cấp cho bác sĩ đều là thuốc thật. Chính sự tin tưởng của bác sĩ đồi với thuốc thật và sự nghi ngờ đối với placebo đã làm ông ta có thiên kiến và đi đến nhận xét như trên!”.

Để loại trừ tâm lý của thầy thuốc trong việc đánh giá tác dụng thuốc , ngày nay người ta dùng phương pháp thử nghiệm “mù đôi , ngẫu nhiên và kiểm soát”. Gần đây , ta thường nghe bác sĩ , dược sĩ chỉ tin cậy thông tin từ “y học thực chứng” (evidence – based medicine , viết tắt EBM ) tức là các bác sĩ , dược sĩ chỉ tin dùng các thuốc đã chứng minh tác dụng hiệu quả thực sự khi đã trải qua các thử nghiệm lâm sàng đúng quy cách khoa học và được thông tin từ y văn đáng tin cậy.

Đối với thầy thuốc , rất cần xem người bệnh là tập họp không chỉ gồm cac yếu tố lý hóa và sinh học mà cả yếu tố tâm lý xã hội ( tức xem người bệnh bao gồm cả cái thân và cái tâm ), Riêng yếu tố tâm lý nhiều khi rất quan trọng cần tác động vào để có những lợi ích trong điều trị nhưng cũng có lúc phải loại bỏ hoàn toàn để chứng minh tác dụng thực sự của thuốc hoặc một phương thức điều trị.

Những điều trình bày ở trên nhằm cho thấy vai trò của yếu tố tâm lý trong chữa bệnh. Với cái nhìn rộng hơn , quan sát sâu sắc hơn , yếu tố tâm lý vừa kể có thể được xem là một phần của cái tâm ( thức tâm) của thầy thuốc và người bệnh hay chăng? Cái tâm ấy là gì? Có phải đó là toàn bộ ý thức và cả vô thức đầy hỷ nộ ái ố, xen lẫn tốt và xấu của cuộc đời con người? Rõ ràng là thầy thuốc chỉ có thể lắng nghe để thấu hiểu được nỗi khổ của người bệnh khi cái tâm của họ rỗng rang vắng lặng hoàn toàn, hầu toàn tâm toàn ý chăm sóc chữa trị cho người bệnh, Cần nhận thức người bệnh không chỉ đang “rêm” cái thân vì bệnh mà còn “loạn” cái tâm vì hoạn để thầy thuốc vừa chữa bệnh cái thân vừa ổn định cái tâm cho con người đang khổ kia.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Z
Về Đầu Trang Go down
P-C
Khách viếng thăm




Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSat Dec 27, 2014 9:27 am


Tâm An Trong Nghịch Cảnh


Bs Nguyễn Thượng Chánh

Phỏng dịch từ bài giảng của Đức Đạt Lai Lạt Ma tại Hindustan Times Leadership Summit on the art of happiness, New Delhi, Nov 19,2010 - Calm mind is key to happiness: Dalai Lama.


Video: Dalai Lama-The Art of Happiness in Troubled Times (nói tiếng Anh khoảng 1 giờ)


Khi đề cập đến hạnh phúc trong nghịch cảnh (Happiness in troubled times) Đức Đạt Lai Lạt Ma nhấn mạnh rằng chúng ta cần phải nghĩ đến hai loại khổ đau: khổ đau về thể chất và khổ đau về tinh thần.

Ngày nay, nhờ vào các tiến bộ vượt bực về khoa học và kỹ thuật nên khổ đau thể chất đã giảm đi nhiều trong đời sống nhưng trái lại khổ đau về mặt tinh thần vẫn còn tồn tại. Chính loại khổ đau nầy là cội nguồn của các nỗi bất hạnh của con người.

Mức độ khổ đau về tinh thần hay stress phát xuất từ bối cảnh cạnh tranh trong đời sống mà ra và chúng rất nổi bật tại các thành phố lớn như Kolkata và New Delhi. Ngược lại, tại vùng nông thôn thì khổ đau về thể chất rất nhiều nhưng khổ đau về tinh thần thì lại ít thấy hơn.

Cốt lõi thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma tại Darbar Hall of the Taj Palace Hotel, New Delhi là chúng ta nên tìm hạnh phúc và lòng từ bi compassion từ bên trong. Nhắc lại lời nói của nhà Phật học của thế kỷ thứ VIII là Shantideva, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã phát biểu như sau: “Anh không thể nào dùng da để bọc hết tất cả các gai nhọn mọc trên thế giới được, nhưng da chỉ đủ để bọc hai bàn chân của anh lại mà thôi. Cùng một ý như thế, bằng cách kiềm chế lòng tức giận của mình, anh có thể khuất phục được tất cả kẻ thù”.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Dalai-lama-mandala
Đức Đạt Lai Lạt Ma làm lễ ở một mandala. (Photo Dalailama.com)

Dẫn chứng câu chuyện một nhà sư Tây Tạng đã phải chịu đựng 19 năm tù đày khổ sai trong ngục tù gulag Trung cộng, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã nói “Khi nhà sư đó đến được Ấn Độ và kể lại rằng người rất sợ lúc bị tù đày. Có phải lo sợ cho mạng sống hay không? Sư trả lời là không, điều lo sợ chính yếu là tôi có thể đánh mất lòng từ bi compassion đối với người dân Trung Quốc. Đó là một cách suy nghĩ của người Tây Tạng”.

Niệm kinh giúp người Phật tử đi trong con đường từ bi. Đối với những người không phải là tín đồ, thường chiếm đa số trên thế giới ngày nay “phương cách thế tục để có lòng nhiệt tình” phải được thông qua từ nội quán và từ kinh nghiệm sống.

Prayers help believers to stay on the path of compassion. For non-believers, which he reckoned made up the majority of the world’s population today, “the secular way to warm-heartedness” must come through introinspection and lived experiences, he said.

Chủ bút báo Hindustan Times có hỏi Đức Đạt Lai Lạt là làm thế nào để có thể đề cập được sự đánh mất lòng tin nơi tôn giáo của lớp người trẻ tuổi.

Ngài đã trả lời như sau “Thế giới của chúng tôi thuộc về thế kỷ thứ 20. Một thế kỷ đầy bạo lực với hơn 200 triệu người bị giết chết. Thế kỷ hiện tại là một thế kỷ mới. Nó có đượm màu bạo lực hay không còn tùy thuộc vào tầng lớp trẻ hiện nay. Có thể đây sẽ là một thế giới tốt đẹp, nếu giới trẻ chịu xa lánh tính đạo đức giả và những gì nhân tạo của thế hệ trước. Bằng cách đó tài sản nội tại (inner wealth) của họ sẽ được giàu lên thêm.”

Suhel Seth, đồng sáng lập viên Công ty quảng cáo Equus hỏi Đức Đạt Lai Lạt Ma về “kế hoạch kế thừa succession planning”

Về câu hỏi nầy, Đức Đạt Lai Lạt Ma phá lên cười và trả lời như sau “Đây không phải là một câu hỏi thật sự quan trọng đối với tôi. Nhưng bọn Trung quốc xem vấn đề đó như là một biến cố vô cùng nghiêm trọng vậy… Người dân Tây Tạng phải tự quyết định lấy. Nếu tôi qua đời trong vài ngày tới, người ta vẫn có thể tiếp tục điều hành tổ chức của Đạt Lai Lạt Ma. Nhưng nếu tôi chết trong 20, 30 năm nữa thì ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra”./.

Tham khảo

Calm mind is key to happiness: Dalai Lama

http://www.hindustantimes.com/India-news/NewDelhi/Calm-mind-is-key-to-happiness/Article1-628224.aspx

Montreal, 2014

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 213

Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Nov 05, 2017 2:22 pm

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Falling%2Bleaf2

Nguyên nhân gần của tâm định

Thiền duyệt có nghĩa là niềm vui trong thiền tập. Khi mới bắt đầu tập thiền, tôi tưởng muốn an tâm và phát triển định lực ta cần phải cố gắng và vất vả ghê gớm lắm.

    Tôi còn nhớ trong khóa tu thiền đầu tiên, đầu óc tôi cứ suy nghĩ lung tung và tâm thì chu du đi khắp mọi nơi. Có lúc bực mình quá, tôi tự nhủ là nếu nó xảy ra lần nữa thì tôi sẽ tự đập đầu vào tường cho biết! Nhưng thật may cho tôi, lúc ấy tiếng chuông báo hiệu giờ ăn trưa cũng vừa được thỉnh lên.

    Trong khi sắp hàng chờ lấy đồ ăn, tôi nghe hai người đứng phía sau nói chuyện với nhau. Một người hỏi thăm người kia về thời ngồi thiền vào buổi sáng này. Anh ta trả lời với một giọng thật bình thản: “Hồi sáng này tôi ngồi chẳng được yên gì mấy, nhưng chiều nay chắc là sẽ tốt hơn.”

    Tôi quay lại nhìn anh ta với một ánh mắt kinh dị và khó tin. Tại sao anh lại không hề bị bực mình như tôi? Tôi tự hỏi, anh ta có coi chuyện hành thiền là quan trọng hay không chứ? Và đó cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, anh ta là Joseph Goldstein. Năm năm rưỡi sau, hai chúng tôi cùng với Jack Kornfield và một số bạn nữa, đã cùng nhau đứng ra thành lập Trung tâm thiền tập Insight Meditation Society.

    Đến lúc ấy thì tôi cũng đã hiểu được ý của Joseph khi anh nói lên câu nói đầy hy vọng ấy. Khi sự hành thiền tiến triển hơn, tôi mới hiểu rằng những điều kiện cần thiết cho sự một tâm an tĩnh không phải là cái thái độ tranh đấu, gian khổ mà tôi đã có.

Nguyên nhân gần của tâm định

Theo tâm lý học Phật giáo thì bất cứ một tâm hành thiện nào cũng đều có một nhân duyên gần của nó. Đó là một điều kiện cơ bản làm phát khởi lên đức tánh ấy. Ví dụ, nhân duyên gần của tâm từ, metta, là thấy được sự tốt lành nơi người khác. Vì vậy, tâm từ dễ phát khởi nhất khi ta nhìn thấy những cái hay, cái đẹp của người chung quanh.

    Tôi thì cứ tưởng nguyên nhân để làm phát sinh tâm định phải là một sự căng thẳng, phấn đấu mãnh liệt. Nhưng hoàn toàn ngược lại, tôi vô cùng ngạc nhiên, vì nhân duyên gần để làm phát khởi định lực lại chính là một thái độ an vui và buông xả.

    Sau này tôi mới hiểu, cố gắng trói buộc tâm mình vào một đối tượng sẽ không tạo điều kiện cho định lực phát sinh. Và trái lại, khi tâm ta buông thư, tĩnh lặng và hạnh phúc, ta sẽ có thể định tâm rất dễ dàng và tự nhiên.

   Mà hạnh phúc tôi muốn nói ở đây không phải chỉ là một cảm giác vui thú thoáng qua, mà nó lại tàng chứa những lo âu vì sợ mất đi. Hạnh phúc làm điều kiện cho định lực, mà tôi muốn nói, là một trạng thái tĩnh lặng, khi tâm ta yên ổn, rộng mở và tự tin. Đây là một thửa vườn phì nhiêu cho cây định đâm hoa, kết trái.

Bằng một thái độ buông xả

Nhưng làm sao ta có thể có được trạng thái an lạc ấy? Theo tôi nghĩ, muốn có một sự an lạc trước hết ta cần phải có một cái nhìn cho đúng. Một cái nhìn mà anh Joseph đã biểu lộ trong giờ ăn trưa hôm ấy nhiều năm trước đây, bằng một thái độ buông xả.

   Một cái nhìn và hiểu biết đúng đắn, khi đã thật sự trở thành một phần trong đời sống, sẽ là nền tảng cho sự phát triển một tâm bình thản. Tâm bình thản không phải là một thái độ lãnh đạm và dửng dưng, mà đó là một tâm thức rộng mở, trong đó ta cảm thấy trọn vẹn và đầy đủ, cho dù hoàn cảnh cuộc đời có thăng trầm đến đâu.

    Đó là một thái độ bình thản trước những biến động của cuộc đời mà ta phải liên tục đối diện. Cho dù có đạt được những gì mình muốn hay không, ta vẫn thấy được vấn đề trong đúng bối cảnh của nó. Ta vẫn có thể làm những gì cần làm để vơi bớt khổ đau của mình và kẻ khác, nhưng hành động ấy sẽ phát xuất từ một hạnh phúc sâu xa bên trong.    

    Một khi chúng ta đối diện với cuộc đời bằng một tâm quân bình và hạnh phúc, ta sẽ không còn bị phản ứng máy móc theo thói quen và tập quán nữa, như là lúc nào cũng chạy theo lạc thú và trốn tránh khổ đau. Những tập quán lâu đời ấy sẽ thôi không còn cắm rễ vào tâm ta như xưa. Và nếu như chúng có khởi lên cũng sẽ rất mềm yếu, ta không cần phải sợ hãi, vì biết mình có một sự chọn lựa và không để chúng sai sử như trước.

   Mặc dù an lạc tự nó là mục đích, là quả trái của thiền tập, nhưng nó cũng là một phương tiện, một trạng thái tâm thức mà ta có thể có ngay trong bây giờ và ở đây, chỉ cần ta biết buông xả và sống với tình thương. 

    Và niềm an tĩnh ấy cũng là một nguyên tố chủ yếu giúp ta vượt thoát ra khỏi mọi khổ đau trong cuộc đời này.

* Trích trong “Trái Tim Thiền Tập” – nguyễn duy nhiên
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Dec 03, 2017 12:45 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 1d06f-autumn2bbranches

Tiếng Cây Lá Chuyển Mùa

Bà Darlene Cohen, một vị giáo thọ của thiền viện San Francisco Zen Center, có chia sẻ như sau về những biến đổi của cuộc sống.

Thân ta hiểu rõ lý vô thường

Ba tôi, qua đời với chứng bệnh ung thư ruột già. Có lần trong lúc bị hành hạ với căn bệnh, ông quay sang bảo tôi, ‘Nhớ đừng bao giờ già nghe con!’ Câu nói ấy của ông mỉa mai ở điều là: làm như người ta có thể tránh được tuổi già vậy. Ba tôi thì lúc nào cũng thường hay tự châm biếm cái tuổi già của mình, ông nói ‘Ba già lắm rồi, Ba quen biết với cả cha mẹ của Thượng Đế!’

Khi tôi được 28 tuổi, tôi tìm đến thiền viện San Francisco Zen Center với một ý định duy nhất: để bước vào cảnh giới an lạc tuyệt vời của Niết bàn, và rồi sẽ không bao giờ bước ra nữa. Và tôi dự định là sau khi đạt được niềm an vui vĩnh cửu ấy rồi, tôi sẽ rời bỏ tu viện chán ngắt ấy, để làm một cái gì đó với cuộc đời mình, ví dụ như mở trường thiền, dạy giáo lý, giúp tham vấn… tôi sẽ tự tại đến đi mà chẳng có chút gì là bận tâm với cuộc đời.

Nhưng tôi lại không ngờ sự buồn chán trong đời sống ở tu viện đã giúp tôi khám phá lại được chính mình sâu sắc hơn, khiến tôi không còn muốn làm một điều gì khác hơn nữa. Và cuối cùng, tôi đã ở lại và sống trong thiền viện Zen Center trong suốt một thời gian dài. Bây giờ nhìn lại tôi mới thấy rằng, nhờ bỏ đi cái ý định hấp tấp ‘đánh rồi chạy’ ban đầu ấy, mà tôi cũng đã ngẫu nhiên dùng một phần lớn cuộc đời mình để chuẩn bị cho: bệnh, lão và tử.

Khoảng vài năm trước đây, tôi bắt đầu nhận thấy rằng, mỗi khi nhìn mùa xuân đến, tự nhiên tôi cũng có một cảm giác sầu muộn, tiếc nuối nhẹ nhàng nơi lồng ngực, như mỗi khi tôi nhìn ánh nắng chiều vàng óng trên những chiếc lá bắt đầu đổi màu, báo hiệu sự chấm dứt của một mùa hè. Tôi ghi nhận điều này với một chút mâu thuẫn trong lòng: một mặt tôi cảm thấy hạnh phúc vì vẻ đẹp thiên nhiên đã giúp tôi dừng lại, bước ra khỏi những bận rộn của cuộc sống hằng ngày, nhưng một mặt tôi lại cảm thấy có chút gì buồn lo trong sự đột nhiên chú ý đến những thay đổi của ngày tháng.

Tại sao bây giờ tôi lại có những cảm xúc như thế này? Tôi đoán có lẽ tôi bắt đầu ý thức được rằng, cũng sẽ chẳng còn bao nhiêu những mùa xuân xanh lá và mùa thu rực rỡ nữa, để làm cho tôi dừng lại trên con đường nhỏ mình đi? Rồi còn có bao nhiêu lần mà tôi sẽ bước ra khỏi những buồn lo của mình, khi dừng lại và ngửi mùi hương phảng phất trong không gian lành lạnh khi trời bắt đầu vào đông? Tôi có chia sẻ những cảm nghĩ riêng tư này với một vị giáo thọ trong khóa tu vừa qua, bà ta nói, ‘Phải rồi, thân này của ta hiểu được giáo lý vô thường sâu sắc hơn ai hết.’

Buông thả là cánh cửa của hạnh phúc


Bây giờ đang bắt đầu vào mùa hè, nhưng tôi cũng đã thấy bóng dáng của mùa thu đang về. Tôi không biết một chiếc lá bắt đầu “thu” từ lúc nào, chỉ biết một buổi sáng thức dậy nhìn sang khu rừng cạnh nhà, thấy toàn màu sắc. Và trong cuộc đời cũng vậy, chúng ta bắt đầu biết là mình “già” khi nào bạn hả? Khi nhìn đứa con của mình ra trường, đi làm, lập gia đình; hoặc khi thấy người chủ mới trong công ty, vị bác sĩ khám cho ta, người thầy trong lớp… chỉ đáng tuổi con cháu mình thôi.

Ở vùng tôi ở không gian rất đẹp khi những chiếc lá bắt đầu đổi màu. Tôi thích được đi dưới những cơn mưa của màu sắc, có tiếng gió lùa những chiếc lá khô chạy đuổi nhau lào xào trên mặt đường cuốn theo mỗi bước chân. Vòm cây bóng mát che ngang trên con đường nhỏ mình đi có muôn màu lá. Mỗi tờ lá cũng có một mùi thơm riêng của nó! Bạn có tưởng được trên vũ trụ này có biết bao nhiêu là màu vàng khác nhau không? Biết bao nhiêu là những màu cam, màu tím, màu đỏ khác nhau không? Một ngày ngồi yên trong rừng, ta có thể thấy và nghe được tiếng trời đất giao mùa.

Khi đến một tuổi mà ta chợt ý thức rằng “cũng sẽ chẳng còn bao nhiêu những mùa xuân xanh lá và mùa thu rực rở nữa, để làm cho tôi dừng lại trên con đường nhỏ mình đi”, thì ta cũng bắt đầu hiểu được những gì mình thật sự có chỉ là giây phút này mà thôi, ngoài ra không còn gì khác hơn nữa. Ta cũng biết được rằng, mình không bao giờ nắm bắt được một điều gì hết, chúng sẽ xảy ra và rồi sẽ qua đi, dù ta có mong cầu hay ghét bỏ.

Có lẽ cái Tôi của mình cũng không còn cứng nhắc như xưa, ta dễ tiếp nhận và sống thật với những gì xảy ra hơn. Và tôi cũng trải nghiệm rằng, trong cuộc đời, những lời nói dầu hay đẹp đến đâu cũng không có giá trị bằng cách ta đối xử với nhau: rằng sự cố chấp là gốc rễ của mọi thứ khổ đau, và biết xả buông là cánh cửa của hạnh phúc.

Nguyễn Duy Nhiên

Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeTue Dec 26, 2017 12:05 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Mam-non-chaymoc

Người tâm bình thản thì vui vẻ, an nhiên

Nước càng nhạt thì càng trong suốt; người càng bình thản thì càng vui vẻ an nhiên

Tâm thiện thì gương mặt dịu hiền, tâm từ thì dáng vẻ nhu hòa. Nước càng nhạt thì càng trong suốt; con người càng bình thản thì càng vui vẻ, an nhiên. Bình thản, khiến con người ta giản đơn; giản đơn, khiến người ta vui vẻ. Tâm thiện, tự nhiên xinh đẹp; tâm thẳng, tự nhiên chân thành; tâm từ, tự nhiên nhu hòa; tâm tịnh, tự nhiên trang nghiêm.

Lẳng lặng mà cảm ngộ, phủi đi bụi trần của năm tháng, lấy một trái tim không vướng bụi trần mà trở về với nguồn gốc ban sơ, dùng một trái tim cảm ân đối đãi với hết thảy của cuộc đời.

Hiểu được từ bỏ sẽ đạt đến vẻ đẹp của sự trưởng thành. Nhìn rõ một người hà tất phải vạch trần; chán ghét một người hà tất phải trở mặt. Còn sống, thì sẽ luôn có người bạn thấy không vừa mắt, cũng như không phải tất cả mọi người đều thấy bạn thuận mắt.

Sự trưởng thành của người ta không phải ở tuổi tác, mà là hiểu rõ lẽ được - mất, biết được buông bỏ, học cách viên dung, hóa giải mâu thuẫn. Có những nỗi khổ tâm không nói hết được, không phải trong lòng vô cảm, mà là biết rằng dù nói hay không cũng đều như nhau. Những vết thương kia, không phải ta không để tâm, mà bởi ta đã biết cách chữa lành nó thế nào…

Xem nhẹ được và mất, bình thản trước phồn hoa

Bởi xem nhẹ, nên mới không thấy khổ. Ngọt ngào quá mức sẽ trở thành đắng, đắng đến chỗ nồng sẽ khiến lòng kiệt quệ. Cuộc sống giống như nước, dục vọng tựa như đường, không phải đường càng nhiều nước sẽ càng ngọt hơn. Quá nhiều dục vọng, ngọt cũng trở thành đắng, chỉ tâm thái hài hoà mới có thể khiến cuộc sống trở nên ngọt ngào.

Một trái tim bình thản vô vi, có thể xem nhẹ được và mất, dẫu không vui nhiều thì cũng không buồn nhiều. Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương.

Không tham, dục vọng sẽ ít; không sân, trong lòng bình yên


Con người sống trên đời, cơ hội chẳng ai giống ai, nhân duyên mỗi bên mỗi khác, thuận buồm xuôi gió cũng được, trầm bổng lên xuống cũng hay, ta vẫn bình thản như bao ngày thường, đều là vận mệnh của bản thân ta. Những người đã từng đi ngang qua đời ta, những người mà ta vô tình chạm mặt, những người mà ta gặp để rồi biệt ly, thì hết thảy đều là duy nhất trong đời.

Rơi vào tình huống nào, đều không nên chê trách thói đời, không buông bỏ ranh giới cuối cùng, cũng không cần đố kỵ oán hận người khác. Không tham, dục niệm sẽ ít; không sân, lòng ta bình thản; không cầu, tâm thường biết đủ. Gặp được nhau hãy biết trân quý, đừng đợi đến lúc đánh mất rồi mới biết luyến tiếc một đời.

Im lặng là sự thanh cao cuối cùng

Im lặng có thể khiến con tim hỗn loạn bỗng trở nên bình thản. Không cần phải cho người khác biết rằng bạn khờ dại thế nào, ngây thơ thế nào, thiện lương ra sao, hạnh phúc thế nào, bất hạnh bao nhiêu, đau khổ nhường nào. Hãy học cách dùng sự im lặng để làm chủ cảm xúc của bản thân.

Có thể có người nói bạn cởi mở thoải mái, nhưng sự cởi mở của bạn có lúc chỉ là thể hiện ở bên ngoài. Lại có người nói bạn âu sầu khổ não, nhưng cái âu sầu khổ não ấy có lúc chỉ là tạm thời trong giây lát. Giữa những nốt thăng trầm lên xuống của cuộc đời, hãy học cách im lặng. Chỉ có im lặng, mới là biểu hiện của khôn ngoan lanh lợi, là nhìn xa trông rộng, là nội hàm bên trong. Im lặng, chính là sự thanh cao cuối cùng, cũng là sự tự do cuối cùng.

Có thể buông bỏ mới có thể nắm giữ


Đời người có thể buông bỏ mới có thể nắm giữ, có xả mới có đắc, được hay mất trong lòng ta tự biết. Chỉ một câu nói giản đơn, nhưng đã bao hàm biết bao trí huệ và đạo lý xử thế trong đời. Bởi vì, người rộng lượng mới hiểu được siêu thoát, người chân thành mới biết được hiến dâng, người hạnh phúc mới hiểu được buông bỏ, người trí huệ mới hiểu rõ được và mất.

Đời người, cùng lúc tìm kiếm được cũng là lúc luôn phải phó xuất; nếu có thể nhận thức được và mất một cách chính xác, con người sẽ hiểu rõ “được – mất” là song hành, cũng là lẽ tất nhiên. Do đó, mất đi cũng đừng quá đau khổ, chỉ cần tìm về bản thân mà làm chủ chính mình trong sự mất mát đó.

(Sưu Tầm)
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeWed Mar 14, 2018 2:40 pm

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Hoa

Đóa hoa còn làm được, vậy mà người lại không!

Đóa hoa không nở vì người, đóa hoa nở vì mình. Hoa có sứ mệnh của hoa nên chẳng quan tâm xấu đẹp. Chẳng cầu toàn phải thật xinh xắn mới được nở.

Phải, phải và phải… Hoa chúm chím nụ vì mình, nở ra vì mình. Vô tư cho đi mật ngọt, vì biết rằng nhờ vậy ong bướm sẽ giúp mình thụ phấn. Hoa cũng chẳng sợ héo tàn, sợ xấu xí mà tìm mọi cách nở vĩnh viễn. Hoa biết đến lúc, hoa cần tàn tạ để quả được hình thành và lớn lên. Hoa cần tàn, để chắt chiu sự sống cho quả. Cho sự sinh sối bất diệt tiếp nối. Hoa còn làm như vậy được, mà người lại chẳng hiểu thấu.


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống HOA-CHAYMOC-2-1-390x205

Người ta cứ cầu cạnh sống lâu trăm tuổi, trường sinh bất lão. Để làm gì? Tự nhiên, có sinh ra là có chết đi. Có được ắt sẽ có mất. Nhưng tham vọng của con người có vẻ lớn. Con người muốn chơi theo luật của mình mà ra sức chống lại thiên nhiên. Mà than ôi, họ đâu có nhận ra họ là một phần của tự nhiên. Chống lại tự nhiên là chống lại chính họ. Tế bào ung thư là một ví dụ điển hình: Sống và sinh sản vô tội vạ, không theo lệnh cơ thể. Và hiển nhiên, kết cục là nó giết chết cơ thể. Mà giết chết cơ thể cũng là giết chết chính nó. Bởi nó không nhận ra nó sinh ra từ đâu và được nuôi dưỡng bởi cái gì!

Vậy đấy. Người ta than khổ, mà người ta lại cứ thích sống trường sinh bất lão cơ. Sống lâu để làm gì? Để lại làm một tế bào ung thư hủy diệt mẹ trái đất? Hay để ăn thêm vài miếng ngon, hưởng thụ thêm vài tiện nghi?

Chưa chắc người ta đã rõ, nhưng người ta vẫn muốn sống hoài!

(Sưu Tầm)

Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeTue Mar 27, 2018 7:21 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Binh-yen-binh-an-vung-chai

Bình an là một sự lựa chọn... 


Làm sao để có bình an?


Bình an là điều có lẽ mọi người đều hướng tới. Cho dù họ có chấp nhận bão giông, thực ra cũng chỉ vì mong ước sẽ có những tháng ngày bình bình an an sau này. Nhưng ít người nhận ra rằng, bình an đến từ bên trong bạn, chứ không phải do hoàn cảnh bên ngoài mang lại cho bạn.

Bạn có thể không tin, bạn có thể cãi: “Rõ ràng bình yên là ở hoàn cảnh chứ! Bây giờ thả bạn vào một cuộc chiến tranh khốc liệt thì lấy đâu ra bình yên được! Bình yên đến từ bên trong, thật nực cười!”

Bình an là sự lựa chọn kiên trì của bạn!


Có lẽ do bạn chưa thử và tập luyện. Bởi việc tạo dựng bình yên từ bên trong thực sự khó. Khó đến mức ít người làm được và cũng ít người tin. Để tạo được bình an từ sâu thẳm bên trong chính mình, một bình an vững chãi mà ngoại cảnh không thể nào tác động vào được, bạn cần một trí lực mạnh mẽ để thấu suốt mọi việc, cần lòng bao dung để tha thứ, cần lòng kiên trì để bước tiếp… Chỉ cần bạn lơ là một giây phút thôi, là hoàn cảnh xung quanh sẽ kéo bạn theo những vui buồn được mất hơn thua của nó. Sẽ chẳng còn chút nào bình yên.

Bạn có thể cho là quá trừu tượng, và chọn lựa sự dễ dàng bằng cách tìm kiếm bình an ở bên ngoài. Cái tâm bạn bắt đầu lăng xăng với đủ thứ để tìm kiếm bình an. Bạn cần tiền để cảm thấy thoải mái và an toàn. Bạn cần người bên cạnh để chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Bạn cần công việc để có tiền. Bạn cần xe đẹp, quần áo sang trọng để không ai khinh thường được bạn… Rồi bạn sẽ phải làm đủ mọi cách để tạo dựng được một môi trường bình an. Cuối cùng, bạn có được bình an không? Bạn có thể nhìn lại cuộc sống của bạn đang sống, bình yên ở đâu vậy?

Bạn mải miết và miệt mài với bao kế hoạch, bao hy vọng, bao chấp chước… càng đi càng mệt mỏi, càng đi càng lún sâu mà không cách nào thoát ra được. Hạnh phúc hay bình an chỉ là thoáng qua, rồi lại phải lao vào xây dựng nó. Nghe mà giống việc xây lâu đài trên cát. Mòn mỏi một đời xây dựng, chỉ một cơn sóng là cuốn trôi tất cả. Vậy mà người thiên hạ vẫn hùng hục làm như con thiêu thân lao vào biển lửa, như con dã tràng ngàn đời vẫn xe cát hy vọng lấp được biển đông.

Người ta bận làm mà không có thời gian ngẫm lại xem mình làm vì cái gì nữa. Mục tiêu ban đầu đã bị quên lãng ở đâu đó rồi…

(Sưu Tầm)
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Apr 01, 2018 12:05 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Simple%2BTea%2BFlower


Những dấu lặng...

Chúng ta thường nghĩ rằng một người thành công, hay là một người có ích cho đời là một người rất bận rộn. Người ta thường nói thì giờ là vàng bạc, vì vậy lúc nào ta cũng phải biết tận dụng thi giờ của mình, không được hoang phí. Nhưng có một nhà văn Trung Hoa, ông Lâm Ngữ Đường, nói rằng, "Thì giờ có ích lợi nhất khi nó không bị bắt dùng vào một việc gì hết. Thì giờ cũng được ví như khoảng trống trong một căn phòng." Khoảng trống ấy đâu có sử dụng cho việc gì đâu, nhưng nó rất là cần thiết.
   
Cũng như trong nghệ thuật cắm hoa. Một yếu tố quan trọng trong sự cắm hoa là khoảng không gian chung quanh những nhánh hoa, những cành lá. Chứ không phải hễ càng cắm cho nhiều hoa, chen chúc với nhau, là đẹp. Nhìn vào ta phải thấy nhẹ mát, phải cảm nhận được nơi ấy một không gian rộng.
   
Ta có thể ví dụ cuộc sống như là một bài nhạc. Trong một bài nhạc bao giờ cũng có những dấu lặng, và những khoảng cách giữa hai nốt nhạc với nhau. Thiếu những khoảng trống ấy, thì bản nhạc không thể là một bản nhạc, nó chỉ là một âm thanh kéo dài vô nghĩa mà thôi.
   
Một nhạc sĩ dương cầm tài danh, Artur Schnabel, chia sẻ về nghệ thuật chơi đàn của ông như sau, "Tôi không nghĩ là mình chơi đàn hay hơn bất cứ một nhạc sĩ nào khác, những nốt nhạc trong một bài nhạc đều giống y như nhau, chúng cũng chỉ có vậy thôi. Nhưng tôi biết cách sử dụng những khoảng cách giữa hai nốt nhạc. Mà nghệ thuật nằm ở những nốt nghỉ đó. Chúng làm cho bản nhạc hay hơn."


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Rest+Note
  

Bạn biết không, mọi vật trên vũ trụ đều có một nhịp điệu riêng, từ sự chuyển động của một hạt nguyên tử nhỏ bé, cho đến trái đất, mặt trăng, và các dãy ngân hà xa xôi. Tất cả đều có một rhythm riêng của nó.  Chung quanh ta, trời có mưa nắng, thiên nhiên cây lá có bốn mùa, thủy triều có lên xuống...
   
Sự sống của ta cũng vậy, cũng có những sự mất còn, đến đi, cần thiết của nó. Có những lúc ta bước tới, nhưng cũng có những lúc ta cần sự dừng lại. Nếu như ta chỉ biết đi tới mà không còn dừng nghỉ, thì sự sống này chỉ còn có một chiều duy nhất mà thôi, nó sẽ lạc mất nhịp điệu.
   
Bạn hãy làm cho cuộc sống mình được tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn, trong sáng hơn, bằng cách chú ý và trân quý đến những khoảng trống, những dấu lặng trong đời mình. Và bạn biết không, nghệ thuật sống đẹp của chúng ta nằm ở nơi những khoảng trống đó.

nguyễn duy nhiên
.
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon May 07, 2018 10:32 pm

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Tranquility


Đi giữa mây ngàn

Cả ngày tìm kiếm mùa xuân
mà không thấy,
mang đôi giày cỏ lang thang khắp chốn
đi giữa mây ngàn,
theo con suối vòng quanh
Trở về nhà, ta bật cười vang
Chợt bắt gặp,
hoa mận nở hương thơm ngát
xuân ngay đó trên mỗi đầu cành
bao giờ cũng là hoàn hảo

Searching for spring all day,
I never saw it,
straw sandals treading everywhere
among the clouds, along the bank.
Coming home, I laughed, catching
the plum blossoms’ scent:
spring at each branch tip,
already perfect.

Tác giả của bài thơ là một sư cô vào đời nhà Tống, đang đi tìm một “mùa xuân.”  Tôi nghĩ, mùa xuân ấy cũng có thể tượng trưng cho một sự an lạc, giác ngộ, giải thoát, hay là một hạnh phúc nào đó mà chúng ta đang mong cầu. Nhưng làm sao chúng ta có thể tìm thấy được “mùa xuân” ấy bạn hả?  Nó đang có mặt ở nơi nào?

Hoa mận nở hương thơm ngát


Thật ra, chúng ta cũng đâu khác gì với vị sư cô ấy, cũng vì một mong cầu hạnh phúc xa xôi nào đó, mà trong cuộc sống ta cũng đã lang thang tìm kiếm.  Mình cũng đã leo núi trèo non, chân mang đôi giày cỏ, băng trong mây ngàn, vượt qua những con suối trong cuộc đời, để đi tìm một mùa xuân.
   
Rồi một hôm, ta mệt mỏi quay về lại nhà xưa, bước vào căn phòng nhỏ chợt thấy hoa mận nở hương thơm ngát. Hoa nở lúc nào, mà sao mình không hay biết? Phải chăng, nó đã có mặt ở ngay đó, trước khi mình ra đi! Ta bất chợt hiểu rằng, mùa xuân bao giờ cũng hiện hữu ở nơi này và lúc nào cũng đang là hoàn hảo. Nó có vắng mặt bao giờ đâu. Nhưng không hiểu vì một lý do nào đó ta không thấy được, và cứ lại lang thang tìm kiếm…
   
Bạn biết không, chúng ta có thể tiếp xúc được với hạnh phúc ngay trong lúc này. Ta tiếp xúc được vì đơn giản rằng nó đang có mặt. Nhưng ta cũng đâu cần phải dụng công gì nhiều, chỉ cần mình biết bước thong thả để thấy được những gì ngay trước mắt.
    
Mùa xuân đâu phải chỉ có mặt bên những con suối, hay nằm giữa mây ngàn hoặc ngát hương nơi một rừng xanh lá xa xôi nào đó… như trong sự suy tưởng của mình. Nhiều khi, cũng vì sự tìm kiếm ấy mà ta vô tình không thấy được mùa xuân đang hiện hữu trước mắt, trong ngôi nhà nhỏ, ngay trên mỗi đầu cành.
   
Hãy trở về lại đây thôi, nơi mà bạn đang ngồi trong giờ phút này, và trọn vẹn với những gì đang có mặt. Đừng để thực tại này bị che lấp bởi một ý niệm của ta về một hạnh phúc xa xôi nào khác.

Buông ra để thấy


Ta ngồi yên với những gì đang có mặt, đôi khi đó là sự an vui, một niềm hạnh phúc, và đôi khi đó cũng có thể là những lo âu hay phiền muộn. Nhưng nếu như ta biết sống trọn vẹn hoàn toàn với thực tại ấy thì tất cả vẫn là một mùa xuân. Sống trọn vẹn ở đây là một thái độ buông thư và buông xả, để mình thấy được những gì đang thật sự xảy ra. Với một cái nhìn trong sáng, tự nó sẽ mang lại cho ta một sự tĩnh lặng và bình an. Ngồi yên để trở lại với một mùa xuân tự nhiên, để ta thật sự có mặt với tất cả, mà không hề có thêm một sự kiếm tìm nào khác.
   
Ngồi yên với niềm vui, hạnh phúc thì bao giờ cũng dễ phải không bạn, nhưng làm sao ta có thể trở về khi chung quanh mình là những phiền muộn và lo âu! Nhưng bạn biết không, thật ra ngoài kia có mây ngàn, gió núi, có rừng xanh lá, có suối nước đổ bên con thác nhỏ… nhưng làm gì có một mùa xuân hay hạnh phúc nào đó mà ta cứ bôn ba tìm kiếm? Mời bạn hãy cởi đôi dép cỏ để lại ngoài thềm, và bước trở về căn nhà xưa cũ của mình.
   
Ta chỉ cần biết buông thả để tiếp xúc với mùa xuân đang có mặt. Buông xả đi những mong cầu của mình. Mà thật ra, nếu như hoa không nở, hương thơm chưa ngát, thì đó cũng vẫn là mùa xuân. Một mùa xuân trong tâm với một cái thấy trong sáng. Mùa xuân là một thực tại bình thường trong bây giờ và ở đây. Chứ mình lại còn lang thang đi tìm kiếm một ý niệm về mùa xuân nào khác nữa đây bạn hả?

Chiếu soi người vô sự


Đêm nay, tôi không biết nếu như trời có nhiều mây hay có cơn mưa nào bất chợt kéo ngang qua đây không? Nhưng tôi biết chắc rằng, vầng trăng xưa bao giờ cũng vẫn là trong sáng. Cũng như mùa xuân bao giờ cũng đang có mặt, và lúc nào cũng đã là hoàn hảo.
   
Nguyệt vô sự chiếu nhân vô sự,
Thủy hữu thu hàm thiên hữu thu.
   Trần Thánh Tông
   
Trăng vô sự, 
Chiếu soi người vô sự.   
Nước làn thu, 
Chứa cả một trời thu

nguyễn duy nhiên

.
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Jul 22, 2018 8:38 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Bien%2BSong

Đừng xô nhau giữa chiêm bao


Có lần tôi được nghe một bài hát của Trịnh Công Sơn với những ý lạ, "Biển sóng đừng xô nhau, ta xô biển lại sóng về đâu?  Biển sóng đừng xô ta, ta xô biển lại sóng nằm đau!" Ông viết bài đó do cảm hứng khi nghe tụng câu kinh Bát Nhã "Gate, Gate, Paragate, Parasamgate, Bodhi Svaha."

Ông giải thích ý mình, "Tuy là do cảm hứng bắt nguồn từ câu kinh, nhưng nó không nương tựa gì câu kinh cả.  Tôi muốn nói, sống trong cuộc đời, ta đừng nuôi thù hận, đừng có ác ý trong cuộc tình.  Đừng để trong tình thương có bóng dáng thù địch, của lòng sân hận.  Sóng xô ta, ta xô lại sóng.  Biết bao giờ mới đến được bờ bên kia của tịch lặng, của bình an!"
   
Ông nói về những cuộc tình, mà cuộc đời cũng thế, bạn có nghĩ vậy không?  Vì cuộc đời cũng được làm bằng những mối liên hệ giữa ta với người chung quanh. Mà nếu mỗi lần "sóng xô ta" rồi "ta xô lại sóng", thì biết bao giờ biển khổ này mới được lặng yên, phải không bạn!
   
Tôi nghĩ sự tu học trước hết là để đem lại cho ta một tấm lòng.  Một tấm lòng rộng lớn, không nhỏ nhen, không nghi kỵ, không xô đẩy nhau.  Một tấm lòng không cô lập, không cố chấp.  Với tấm lòng rộng mở ấy, chúng ta có thể chuyển hóa được những khổ đau cho nhau.
  
Đêm nay trăng sáng yên ngoài cửa sổ. Trong căn phòng viết nhỏ của tôi có một vùng ánh sáng nhỏ tĩnh lặng. Trên bàn viết, tôi có chép lại một bài thơ của bác Ngọc Quế in trong tập sách bác gởi tặng nhà hôm nào,

    Ngàn năm,
    Giọt nước có buồn không
    Sao vẫn long lanh
    Dưới ánh hồng
    Trên cánh sen vàng
    Ai biết được
    Ngàn năm
    Giọt nước có buồn không.

Đêm đã khuya. Tôi thổi tắt ngọn nến trên bàn. Một làn khói tỏa nhẹ dưới ánh trăng xanh.

Nguyễn Duy Nhiên

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Th?id=OIP.hFDw1sw2Gb06Pm9YIIIo7QHaE8&pid=15

https://www.youtube.com/watch?v=072BAJW5JLM
Sóng Về Đâu - Thu Phương
(Trịnh Công Sơn)


Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu?

Sóng bạc đầu và núi chìm sâu
Ta về đâu đó
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu
Ta tìm em nơi đâu?

Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người

Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu?

Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua

Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù

Biển sóng... biển sóng... đừng xô nhau...
.
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeThu Jul 26, 2018 9:30 pm

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Wildflower

Lòng thiền, hoa cúc nở


Mấy tháng trước, tôi có đọc câu chuyện của anh Joel Sartore kể lại bài học kinh nghiệm của đời mình.  Joel là một nhà nhiếp ảnh rất thành công và làm việc cho một tờ báo rất nổi tiếng là tờ National Geographics.

    Cuộc đời của anh là một chuỗi dài những bận rộn, tiếp nối từ hết một công việc này sang công tác nọ. Công việc đã mang anh từ những bờ cát trắng xóa bọt biển vùng Gulf Coasts, đến miền tuyết lạnh Alaska, cho đến những chốn hoang vu của vùng đất mới…  Anh mang lại cho độc giả những tấm ảnh đẹp tuyệt vời, những mẩu truyện trung thực của đời sống hoang dã thiên nhiên.  Anh rất yêu thích và có thật nhiều hạnh phúc với công việc mình làm.
    Nhưng giữa những niềm vui trong sự bận rộn ấy, anh đã vắng mặt khi đứa con trai của mình vừa chào đời, khi gia đình anh dọn sang căn nhà mới, đứa con gái anh sinh ra giữa lúc anh đang bận rộn theo đuổi một câu truyện về những con chó sói xám ở miền tuyết lạnh Minnesota…

    Thế rồi một ngày kia, mọi bận rộn của anh chợt đứng dừng hẳn lại, khi bác sĩ khám phá ra rằng vợ anh đang mắc bệnh ung thư.  Sự cố ấy khiến anh bắt đầu quay về và có mặt với gia đình mình hơn, và anh ao ước gì mình có thể đi ngược lại thời gian…  Anh nói, căn bệnh tàn nhẫn ấy như một vị thầy dữ, nó bắt anh phải dừng lại và nhìn ngay vào sự sống của chính mình.  Năm tháng qua, những bận rộn đã khiến anh trở thành một người xa lạ với gia đình của chính mình.  Những ngày tháng còn lại, anh thấy rất ngắn ngủi.  Nhưng bây giờ anh cảm thấy mình biết thật sự sống sâu sắc hơn, anh biết vui và trân quý với những gì mình thật sự đang có, hơn là tiếc nuối về những gì mình không có.
    Anh kể, có lần trên đường đưa vợ từ văn phòng bác sĩ về nhà, dừng lại ở một ngả tư đèn đỏ, nhìn chung quanh anh thấy dường như mọi người ai cũng rất bận rộn.  Người thì đang nói chuyện trên điện thoại, người thì vội vã ăn một miếng bánh sandwich, người thì như đang chực chờ đèn bật xanh, một cô thiếu nữ dùng kính chiếu hậu để trang điểm…  Anh tự hỏi, mọi người đang vội vã đi về đâu. Chung quanh anh ai cũng rất bận rộn, có v
như ai cũng có một chuyện gì đó quan trọng cần phải hoàn tất.  Trong khi vũ trụ của anh đang đứng dừng lại, thì chung quanh mọi người vẫn hối hả như họ đang có một nơi nào cần đến, một việc gì đó rất quan trọng cần phải làm.

    Nhưng có thật vậy chăng?  Anh tự hỏi, tất cả có thật sự quan trọng như mình nghĩ?  Chính anh cũng đã từng là một trong số những người rất bận rộn ấy.  Nhưng anh thấy, cuối cùng rồi thì chúng ta cũng đâu có bao nhiêu ngày tháng đâu, thời gian ngắn ngủi và qua mau hơn là mình tưởng.  Bây giờ thì anh biết thật sự trân quý từng giây phút.
    Có những buổi chiều, anh cùng vợ ra ngồi sau sân nhà nhìn hoàng hôn.  Cả hai không nói với nhau một lời nào.  Chỉ lắng nghe.  Có tiếng những con dế kêu tiếng dè dặt, như biết rằng có một mùa lạnh đang sắp về. Hai người ngồi yên với nhau cho đến khi tia nắng cuối cùng tắt hẳn trong không gian, cho đến khi không còn nhìn thấy gì nữa hết.  Đâu có gì cần phải vội vã.  Và anh kể lại, đó là những giây phút mà anh cảm thấy mình sống trọn vẹn nhất, không phải làm gì hết, và cũng không cần phải vội vã để đi một nơi nào hết.

Nhân và duyên của hạnh phúc


Cuộc sống đôi khi cũng cần sự có mặt của khổ đau để nhắc nhở chúng ta biết dừng lại bạn hả!  Thật vậy, ý thức về khổ đau giúp ta tiếp xúc lại với một cái gì rộng lớn hơn là những bận rộn và lo âu thường ngày của mình.  Nhờ bỏ đi những hạnh phúc vụn vặt mà ta thấy được sự có mặt của một hạnh phúc chân thật hơn.
    Trong kinh Phật có dạy rằng, trong mỗi chúng ta đều có những đức tính căn bản của sự an tĩnh và trong sáng. Vì vậy mà hạnh phúc cũng chỉ là một biểu hiện tự nhiên thôi, nếu như ta biết lắng yên, buông bỏ những tìm cầu hạnh phúc theo ý riêng của mình. Cũng như bản chất của ánh sáng là toả chiếu, cho nên một ánh trăng thì tự nó sẽ toả sáng, thế thôi.

    Một hạt sồi (acorn) tuy nhỏ bé nhưng nó tàng chứa đầy đủ bản chất của một cây sồi to lớn.  Hạt sồi chính là nguyên nhân chánh cho sự có mặt của cây sồi.  Lẽ dĩ nhiên cây sồi ấy muốn lớn lên được, thì nó cũng phải cần có mưa, có nắng, có đất, có không khí...  nhưng những yếu tố ấy chỉ là duyên làm cho cây sồi lớn lên thôi, chứ tự chúng không phải là nguyên nhân cho sự có mặt của cây sồi.  Nếu như không có hạt sồi thì dầu có mưa nắng thuận hoà đến đâu, dầu đất có mầu mỡ đến đâu đi nữa, cây sồi cũng vẫn không thể nào có mặt!
    Trong cuộc sống đôi khi chúng ta lại bận rộn chăm lo cho những duyên hạnh phúc chung quanh mình, như là việc làm tốt, chức vị cao, sự thành công, những dự án lớn... mà vô tình quên đi hạt giống ấy ở trong ta. Nhưng bạn cũng đừng hiểu là tôi cho rằng những điều ấy không quan trọng và cần thiết.  Tôi chỉ muốn nói rằng, chúng là những thuận duyên cho hạnh phúc của ta, chứ tự chúng không phải là những nguyên nhân của hạnh phúc.  Bạn thử nhìn lại đi, tự riêng mình chúng, hạnh phúc đâu thể nào phát sinh!  Nếu như trong ta đang có những bất hòa với người thân, thì dù có đang sống trong một căn nhà to rộng, hay là đang có hết tất cả, ta cũng đâu có cảm thấy gì là hạnh phúc.  Và khi trong ta có một niềm vui rộng lớn thì hoàn cảnh dù có khó khăn, hay đời sống có vất vả, túng thiếu một chút, ta cũng vẫn cảm thấy an ổn và thong dong, phải không bạn?

Lòng thiền, hoa cúc nở

Hạnh phúc cũng không bao giờ có nghĩa là một sự dửng dưng trước sự có mặt của khổ đau. Vì thật ra chính ý thức về khổ đau giúp ta nhận diện ra được những vướng mắc của mình, và tiếp xúc lại với những điều kiện hạnh phúc đang có mặt chung quanh ta. Mà cũng đâu cần gì chờ đợi đến khi gặp khổ đau bạn hả, vì lúc nào ta cũng vẫn có thể quay lại để thấy rõ những gì đang có mặt.
    Ở gần sở tôi có một hồ nước rộng, có những ngày im gió mặt nước phẳng lặng như gương, phản chiếu rõ bầu trời xanh và mây trắng lặng yên trôi.  Thỉnh thoảng, có một chiếc lá của tàng cây cạnh bên hồ rơi xuống, chạm kh
vào mặt nước gợn thành một làn sóng thật nhẹ lan rộng ra xa.  Tâm ta cũng như mặt hồ ấy.  Nếu như trong ta có một sự an tĩnh, trong sáng thì một hạnh phúc nhỏ cũng có thể làm lan rộng một niềm vui, đôi khi đó chỉ là nụ cười của một người thân, một buổi sáng mưa, một lời thăm hỏi hay ánh trăng ngoài khung cửa...

    Trong cuộc sống bận rộn với những lo âu, có biết bao nhiêu những hạnh phúc đã rơi chạm vào lòng mình mà ta vô tình không hay và không biết.  Tôi nhớ bài thơ hài cú của thiền sư Basho

Bên chén trà buổi sáng
Sư thanh thản lòng thiền
Hoa cúc nở.
     Thái Bá Tân dịch

    Ta đâu cần làm gì đâu, hạnh phúc vẫn có mặt trong tách trà buổi sáng nay.  Ta đâu phải cố gắng gì đâu, một chiếc lá vẫn nhẹ nhàng rơi làm sâu sắc thêm mặt hồ yên tĩnh. Có lẽ chúng ta chỉ cần biết buông thôi, để sự có mặt của mình được trọn vẹn hơn, để hạnh phúc được rơi chạm và lan xa trên mặt hồ của một lòng thiền thanh thản, và giữa những khổ đau kia, một đóa hoa cúc vẫn nở thật tươi.

nguyễn duy nhiên
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeWed Aug 08, 2018 8:42 pm


https://www.youtube.com/watch?v=4Tr0otuiQuU
Beethoven - Moonlight Sonata (FULL) - Piano Sonata No. 14


https://www.youtube.com/watch?v=Hu7hscHkfPw
Beethoven - Moonlight Sonata | Piano & Orchestra


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Th?id=OIP.3yeQX5mYu6aMSwMnQ63kXQHaEK&pid=15

Giai điệu ánh trăng


Tôi không nghe nhiều nhạc cổ điển Tây phương, nhưng một trong những bài tôi thích nhất có lẽ là bài Moonlight Sonata, của Beethoven. Bài này là piano sonata số 14 của ông, và Beethoven đề tặng cho cô học trò của mình là nữ bá tước Julie Guicciardi.

Sau khi Beethoven qua đời được vài năm, một nhà thơ người Đức, Ludwig Rellstab, đã so sánh những giai điệu mượt mà trong phần đầu của bài nhạc sonata ấy với ánh trăng trên mặt hồ Lucerne, Thụy Sỹ. Và từ đó bản nhạc này đã được mọi người biết đến dưới cái tên Moonlight Sonata, Sonata ánh trăng.

Và cũng có nhiều giai thoại về sự ra đời của bài sonata này.

Nữ bá tước Guicciardi

Một giai thoại là lúc ấy Beethoven đang sống ở thành phố Vienna, nước Áo.  Để mưu sinh, ngoài việc sáng tác, Beethoven còn dạy nhạc cho con gái của các nhà quý tộc.
   
Beethoven xấu trai nhưng lại mang một trái tim nghệ sĩ và đa tình. Ông đem lòng yêu thương một người học trò của mình là nữ bá tước Julie Guicciardi.  Cô thiếu nữ dường như cũng biết tình cảm của Beethoven dành cho mình, nhưng cô chỉ im lặng, khiến Beethoven càng thêm hy vọng. Một hôm, Beethoven lấy can đảm và ngỏ lời với Julie dưới vòm hoa nhà cô vào một buổi tối sau khi dạy xong.  Nhưng cô đã từ chối tình cảm của ông.

Đêm hôm đó Beethoven đã lang thang một mình trong thành Vienna. Ông đứng trên cây cầu bắt ngang trên dòng sông Danube.  Trăng đêm ấy rất sáng.  Beethoven như tỉnh giấc khi một mình đứng yên trong một không gian tĩnh lặng ngập tràn ánh trăng lấp lánh trên dòng sông Danube huyền ảo.  Và ông đã viết bài sonata ấy tặng cho Julie Guicciardi.

Một cô gái nhà nghèo

Và cũng có một giai thoại khác về xuất xứ của bài nhạc này.  Một buổi tối mùa đông, Beethoven cùng đi dạo với một người bạn.  Thành phố nhỏ với những con đường lát đá như huyền ảo dưới ánh trăng thật sáng.  Đang đi, hai người bổng nghe thoáng có tiếng đàn piano thanh thoát vang ra từ hướng một ngôi nhà nhỏ, trong một xóm tối tăm và nghèo nàn.  Beethoven dừng lại, lắng nghe một hồi rồi nói với người bạn, "Bài ấy là một bài nhạc sonata của tôi.  Người nhạc sĩ nào đang chơi bài ấy cũng khá giỏi đó!"

Đột nhiên tiếng đàn im bặt và có giọng nói của một người con gái trẻ, "Em không chơi nữa đâu.  Bài nhạc tuyệt hay mà em không thể nào diễn đạt được.  Em ước gì mình được một lần đi nghe buổi hòa nhạc do ông Beethoven trình diễn!"  Một giọng nam của người anh nói với em gái mình, "Em cũng biết là chuyện đó sẽ không bao giờ có thể xảy ra.  Chúng mình nghèo quá mà.  Tiền có đâu mà lấy đi xem!"
   
Beethoven quay sang nói với người bạn mình, "Tôi sẽ xin vào và chơi nhạc cho họ nghe.  Người con gái ấy là một nhạc sĩ rất có tài."  Nói xong ông đến gỏ cửa và xin vào.  Căn phòng bên trong nhỏ và tăm tối, trên bàn chỉ có một ngọn nến nhỏ cháy leo lét.  Người con gái dáng xanh xao và gầy yếu ngồi bên chiếc piano, người anh trẻ ngồi làm việc ở chiếc bàn gần bên.

"Xin lỗi anh," Beethoven nói, "Ta đi ngang qua đây và nghe tiếng piano đàn rất hay.  Ta cũng là một nhạc sĩ.  Ta muốn được chơi vài bài để tặng mọi người có được không?"

Người anh ngại ngùng nói, "Chiếc piano của chúng tôi quá cũ, và mình cũng không có một tập nhạc nào cho ông chơi."  Beethoven ngạc nhiên, "Không có tập nhạc?  Thế làm sao em của anh lại có thể..."  Ông dừng lại vì chợt khám phá ra rằng người con gái ấy bị mù.  Người con gái hổ thẹn đáp, "Cháu chỉ lắng nghe người ta tập nhạc mỗi ngày rồi cứ bắt chước theo. Cháu yêu nhạc lắm."

Beethoven nghe vậy, bước đến bên chiếc piano ngồi xuống và ông bắt đầu chơi.  Ông đàn theo ngẩu hứng của mình, những ngón tay tự tuôn theo cảm xúc trào dâng của một người nhạc sĩ thiên tài.  Tiếng nhạc rơi từng nốt, lúc nhẹ nhàng thanh thản như ánh trăng, lúc lại dào dạt, mênh mông như dòng sông Danube.  Tiếng đàn nhẹ bổng bay cao vượt lên trên mọi vất vả, lo toan, muộn phiền của cuộc sống, không còn những mảnh đời khổ lụy, không có số phận bi thương, không còn những nỗi tuyệt vọng.  Tất cả bây giờ là một thế giới lung linh, kỳ ảo như trong một trang truyện cổ tích thần tiên.  Ánh trăng như đọng lại rơi xuống trong không gian tĩnh lặng thành những giọt sáng.
   
Hai anh em lặng yên say mê lắng nghe tiếng đàn huyền diệu của Beethoven.  Bài nhạc vừa dứt, người con gái thốt lên, "Ông đàn hay quá!  Bài nhạc thật tuyệt vời!  Thưa ngài, ông là ai?"  "Cô hãy nghe bài này!"  Beethoven chơi một trong những bài sonata của mình.  Người con gái thốt lên mừng rở, "Cháu biết rồi!  Ông là ngài Beethoven.  Cháu sung sướng quá đi thôi!"

Lúc ấy ngọn nến trên bàn cũng cháy hết và tắt ngúm.  Người bạn của Beethoven bước đến cửa sổ và vén chiếc màn ra, ánh trăng ngoài sân lùa vào ngập tràn căn phòng nhỏ.  Beethoven tiếp tục chơi một bài nhạc khác với tất cả tâm hồn mình, những nốt nhạc tuông chảy nhẹ nhàng, mượt mà và trong sáng như ánh trăng.  Và rồi ông dừng lại.

"Cháu thành thật cám ơn lòng tốt của ông," người con gái mù nói, "Xin ông lại ghé qua chơi với chúng cháu."  "Ta sẽ trở lại thăm và dạy cho cô chơi đàn," Beethoven đáp.

Beethoven giã từ ra về.  Trên đường đi ông quay sang nói với người bạn, "Tôi cần về nhà ngay bây giờ để ghi chép lại bài sonata mới ấy."

Mặt nước không xao

Giai thoại nào cũng hay phải không bạn. Những tác phẩm lớn lại thường có những câu truyện cũng huyền thoại như chính nó. Và có lẽ những giai thoại ấy chỉ muốn nói rằng, giữa những hệ lụy, khổ đau của cuộc sống lại thường làm phát sinh nên những tác phẩm, những sáng tạo lớn. Khổ đau không làm mờ nhạt đi những cái hay và chân thật của cuộc đời, mà nhiều khi lại còn giúp ta nhìn lại những cái đẹp của cuộc sống và làm chúng được tỏ sáng thêm hơn. Như những ánh trăng rơi trên một mặt hồ lặng trong và chưa từng một lần bị xao động,

Trúc ảnh tảo giai trần bất động.
Nguyệt xuyên hải để thủy vô ngân

Bóng trúc quét sân trần chẳng động
Vầng trăng xuyên biển nước không xao

Nguyễn Duy Nhiên
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeWed Aug 29, 2018 12:05 am

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Xay-dung-cuoc-song-binh-an-hanh-phuc

Chạm sâu đến những tâm hồn


Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta có những khoảng lặng của riêng mình, ở đó không ai có thể chạm đến, và ta thấy mình được yên bình ở đó.
Đôi khi, trong cuộc sống, bạn cũng không hiểu vì sao đột nhiên ai đó im lặng với bạn hoặc bạn cũng không muốn tỏ bày.
Đôi khi, chúng ta còn nói được với nhau bằng thứ ngôn ngữ của lặng im. Với những người bạn thân, tri kỷ, nhiều khi, chỉ cần nói với nhau bằng lặng im mà vẫn thấy yên bình.

Khi càng trải nghiệm nhiều đời sống nội tâm con người ta càng phức tạp lên và suy nghĩ đưa người ta đi rất xa, không dừng lại ở vẻ bề ngoài người khác nhìn thấy, hay lời nói thốt ra mọi người nghe được. Ta thấy con người ngoài đời khác con người trong tiểu thuyết vì trong tiểu thuyết đời sống nội tâm của nhân vật được phơi bày trần trụi trên từng trang giấy. Còn con người trong đời thực, có những người không muốn thể hiện, hoặc có những người chẳng biết thể hiện như thế nào. Chứ chính ra thì nội tâm của mỗi con người đều ẩn chứa những câu chuyện hay như tiểu thuyết vậy. Đó cũng là lý do tại sao người ta nói, khi ai đó không nói được bằng lời thì lúc đó thế gian này có thêm một bài thơ, một bản nhạc hoặc một tác phẩm nghệ thuật. Một khi tâm hồn ai đó quá tràn đầy, rất có thể họ sẽ trở thành nghệ sĩ.

Sự thật là chúng ta biết về thế giới của một ai đó thật hữu hạn. Vì thế giới nội tâm của con người luôn đổi thay, trưởng thành và đôi khi chúng ta không nhìn thấy bằng mắt. Phải nhìn bằng trái tim, như trong truyện “Hoàng tử bé” vậy, nếu chúng ta thực sự yêu thương ai đó. Giống như chúng ta chỉ hiểu được cây qua tiếng nói sắc mầu của lá, làm sao biết được nhựa sống đang chảy bên trong lớp vỏ xù xì kia?

Nói về sự biến chuyển trong thế giới nội tâm của con người, trong những phần rất nhỏ và rất nhiều nhân vật của cuốn “Biên niên ký chim vặn dây cót”, có một cô gái bị mắc chứng ĐAU THỂ XÁC ở khắp mọi nơi trên cơ thể khiến cô không thể nào chịu đựng được. Rồi sau đó có một biến cố khiến cô KHÔNG CÒN ĐAU NỮA, nhưng BỊ VÔ CẢM. Sau đó có thêm một biến cố nữa khiến cô có cảm giác đau đớn trở lại nhưng CÓ THỂ KIỂM SOÁT ĐƯỢC CÁI ĐAU. Cô gọi đó là sự trải nghiệm của cái tôi thứ nhất, cái tôi thứ hai và cái tôi thứ ba. Sau đó thì cô bắt đầu cuộc hành trình mới.

Trong quá trình trưởng thành chúng ta sẽ trải qua ba trạng thái đó. Sự đau đớn về thể xác và những tình tiết trong truyện thực ra có thể hiểu sang sự đau đớn về tinh thần trong đời sống thực của mỗi con người.

Chúng ta có “một thời yêu thương, một thời bão nổi”, yêu cuồng nhiệt và đắm say đến mức tổn thương, cả trong tình yêu, trong công việc, trong tình bạn hay đối với cả thành phố mình yêu mến. Rất có thể chúng ta đã bị đau khổ đến không thể chịu đựng nổi và rồi để tránh cái đau, chúng ta tìm mọi cách để quên lãng, xóa bó hoàn toàn, im lặng tuyệt đối, đến mức, chúng ta vô cảm. Khi sự vô cảm kéo dài một thời gian chúng ta cảm giác mình đã chết rồi, theo một nghĩa bóng nào đó. Và cần phải thoát ra, đến một sự trải nghiệm cao hơn, đối diện với những vẻ đẹp, sự đam mê làm chúng ta rung động, nhưng cũng biết điều khiển nó khiến chúng ta không còn đau đớn.

Lại nói về trạng thái vô cảm và quên lãng ở một quãng nào đó trong quá trình trải nghiệm của đời sống, không thể không nhắc đến “Và khi tro bụi”. Những ẩn dụ của chuyện hay đến mức không ngờ.

Có một người phụ nữ đã xóa ký ức của mình rằng trong chiến tranh bà đã bỏ rơi đứa em gái nhỏ của mình khi bom nổ để bỏ chạy. Để không phải ân hận, bà đã xóa sạch ký ức và sau một biến cố là chồng chết, bà không còn biết mình là ai, và đã có một cuộc hành trình dài đi tìm mình. Có một anh thanh niên nghi ngờ rằng cha mình đã giết mẹ, nhưng về sau, để mong muốn có một cuộc sống yên ổn với người tình của cha mình, anh ta đã xóa sạch ký ức, phủ nhận luôn cả hình ảnh của em mình đang bị mất trí nhớ trong trại trẻ.

Khi chúng ta cố xóa đi những sự thật khiến chúng ta đau đớn, cũng là lúc chúng ta không biết mình là ai nữa. Có những người chọn cách sống quên lãng những sự thật phũ phàng để yên ổn với đời sống thực tại êm ấm. Có những sự thật không là sự thật trong những lời được nói ra và có những sự thật ở yên trong một góc nào đó của cuộc đời như chính bản thân nó hiện hữu.

Đoàn Minh Hằng

https://www.youtube.com/watch?v=NMIzUW9_Se0
Trần Thái Hòa - Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu
.
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon Nov 19, 2018 2:18 pm

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Touch%2BSnow

Đi đâu loanh quanh

   Mấy ngày nay trời có tuyết. Trời đẹp nhất là khi tuyết mới bắt đầu rơi, những bông tuyết bay trắng xóa không gian, phủ lên vạn vật một màu trắng tinh. Những bông tuyết bay rất nhẹ, chúng rơi xuống chạm mặt đất không một tiếng động. Tuyết bay đầy lấp kín không gian, âm thanh không có nơi đứng, phải nhường chỗ cho im lặng. Trong một ngày tuyết đang rơi, bạn có bao giờ đi ra ngoài và lắng nghe sự thinh lặng chưa? Một sự im lặng rất kỳ lạ. Tôi thích cái thinh lặng của một ngày tuyết rơi, nó rất thân mật và riêng tư. Trên con đường tôi đi có hoa và tuyết, bông tuyết bay trắng khu rừng nhỏ, phủ trên những cành cây bắt đầu xanh lá mới có những nụ hoa tím vàng thật đẹp. Vũ trụ im lắng, chỉ có mỗi tiếng bước chân mình thật êm và gần gũi.

    Cái đẹp của bốn mùa, trời đất có khả năng nuôi dưỡng và an tĩnh ta rất nhiều. Chẳng trách sao mà ngày xưa có những vị dám từ bỏ danh lợi, đi tìm một thảo am trong rừng núi, và chỉ cần “thu ăn măng trúc, đông ăn giá; xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao” mà vẫn thấy là hạnh phúc và đầy đủ.

    Có một người nữ tu Thiên Chúa giáo chia sẻ về một kinh nghiệm đi tìm sự tĩnh lặng của cô. Nhiều năm trước, vì muốn tạm lánh những công việc bận rộn, mệt mỏi của cuộc sống hằng ngày ở thành phố, cô quyết định tìm đến một tu viện hẻo lánh tại một miền quê. Cô muốn đến ở đây trong một thời gian, để thinh lặng, để tĩnh tâm cầu nguyện.

    Cô đến ngôi làng quê nhỏ ấy vào một ngày mưa tầm tã. Nước đổ như thác. Con đường lên tu viện là một con đường đất nhỏ, gập ghềnh, và bây giờ lại trở nên lầy lội và bùn sình. Người ta phải gửi người lái một chiếc xe máy cày xuống để đón cô lên. Buổi chiều ấy, dưới bầu trời hoàng hôn, cô được ngồi trên một chiếc xe chở rơm không mui, cục kịch, chòng chành, móc vào phía sau xe máy cày chạy trên con đường nhỏ sình lầy, trong khi mưa đổ mù mịt đất trời. Những giọt mưa tạt ngang dọc vào mặt, vào người cô, ướt sủng nước.

    Sau mấy tháng tĩnh tâm ở tu viện, cô trở về thành phố, trở lại với cuộc sống của mình. Cô kể, trong chyến đi ấy, cô có được một kinh nghiệm rất mới lạ. Trong suốt thời gian sống trên tu viện, cô cảm thấy gần gũi nhất với Thượng đế, không phải vào những lúc tịnh tâm cầu nguyện trong thinh lặng, mà là trong khi ngồi sau lưng trên chiếc xe chở rơm cọc cạch ấy, trong cơn mưa như thác đổ, trên con đường lầy lội bùn sình, quanh co lên tu viện. Những gì ta tìm kiếm, chân lý, nhiều khi bình thường và gần gũi hơn ta nghĩ.

    Thật ra chúng ta cũng không cần phải đi đến một nơi nào xa xôi mới có được sự tĩnh lặng, mà là tiếp xúc lại với những gì có mặt chung quanh mình, cho sâu sắc hơn. Tôi nhớ trong kinh có dạy rằng nếu ta biết lánh xa, cách ly những gì mang lại cho mình muộn phiền, mệt nhọc, thì dầu ở nơi nào, ta cũng sẽ có được sự an vui.

    Nhưng thế nào là biết lánh xa, đó có phải là một sự trốn chạy, bỏ nơi này mà tìm nơi khác? Ông Trang Tử có kể câu truyện về một người chạy trốn bóng mình "Một người sợ cái bóng của mình, ghét những vết chân của mình bèn chạy trốn; nhưng càng bước nhiều thì vết chân càng nhiều, càng chạy mau thì cái bóng càng theo bén gót; thấy như vậy vẫn còn chậm, nên anh ta lại càng ráng chạy mau hơn nữa, không ngừng, tới nỗi kiệt lực mà chết. Người đó thật dại khờ, không biết rằng chỉ cần dừng lại, đứng vào chỗ bóng mát sẽ không còn thấy bóng mình nữa; và nếu chỉ cần ngồi yên xuống sẽ không còn thêm vết chân của mình nữa."

    Như vậy thì lánh xa cũng đâu có nghĩa là ta phải trốn chạy hoàn cảnh hay cuộc đời, mà có nghĩa là ta ý thức rõ được gốc rễ của vấn đề. Thấy được nó rồi thì ta chỉ cần buông bỏ thôi, nếu không thì có nhọc công trốn chạy đến nơi nào, ta cũng sẽ mang vác nó theo. Thật ra ta chỉ cần ngồi xuống một nơi có bóng mát mà thôi, vì tất cả chỉ vận hành theo luật tự nhiên của nó.

    Ngày nay chúng ta rất bận rộn, lăng xăng tìm kiếm, nhưng vẫn sẽ không bao giờ tìm thấy. Sẽ không bao giờ ta cảm thấy hài lòng. Ông Eric Hoffer, một triết gia của thế kỷ 20, viết, "Ta sẽ không bao giờ có đủ những gì mình không thật sự cần có, để mang lại cho ta hạnh phúc" - You can never get enough of what you don't really need to make you happy. Và vì vậy, nếu như những gì ta đang có vẫn chưa là đủ thì suốt đời chúng ta sẽ cứ bận rộn đi tìm kiếm mãi. Và vì sợ cái bóng của khổ đau mà ta tìm cách để tránh né, mà càng trốn lánh ta lại càng không xa lìa được nó... Gánh cực mà đổ lên non, cong lưng mà chạy cực còn đuổi theo. Nếu như ta biết rằng “chỉ cần dừng lại vào chỗ bóng mát sẽ không còn thấy bóng mình nữa; và nếu chỉ cần ngồi yên xuống sẽ không còn thêm vết chân của mình nữa."

Nguyễn Duy Nhiên
Trích trong "Trên Núi Chớ Tìm Non"

https://www.youtube.com/watch?v=M1v5HLgltPY
Một Cõi Đi Về - TCS
.
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Mar 17, 2019 8:38 am


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 9k=


“CÂN BẰNG CUỘC SỐNG” CÁCH NÀO?
BS Đỗ Hồng Ngọc


“Cuộc sống” bây giờ rất lạ. Hồi xưa còn có ngày và đêm, còn có làm việc 8 tiếng ở cơ quan, sở làm, còn lại là thì giờ “của mình” để “tùy nghi”. Xưa hơn nữa – thời con trâu đi trước cái cày theo sau - thì người “trai cày” dậy sớm, ăn no rồi vác cày dẫn trâu ra ruộng, hết buổi cày, phe phẩy quạt mo quay về hoặc ngủ thẳng cẳng dưới bóng mát cây đa…!

Bây giờ thì hết. Không thể vậy nữa. Điện thoại thông minh sẵn sàng réo gọi bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu. Không có sáng trưa chiều tối gì cả. Không có ở nhà ở sở gì cả. Không có nghỉ hè nghỉ lễ gì cả. Thế giới trong lòng tay. Tin thiệt tin giả hằm bà lằng. Đó là thời kỳ “Siêu hiện đại” (Metamodernism) khi đã có cái smartphone, cái laptop bên cạnh. Đêm là ngày. Quán càphê, quán nhậu là chỗ làm việc. Bãi biển là văn phòng… Thế là đầu tắt mặt tối. Thế là đỏ mặt tía tai. Thế là bầm gan tím ruột…

Có dịp qua Nhật, thấy người ta làm việc trối chết. Vợ ở nhà mà thấy chồng về sớm trước 11 giờ đêm tức là chồng kém, phải làm thêm job đến sau 11 giờ mới tốt. Thỉnh thoảng nghe ở Nhật, ở Hàn có một diễn viên xinh đẹp, ca sĩ nổi tiếng, rất giàu có, bỗng nhiên tự vẫn chết chẳng biết vì sao.

Bây giờ không còn là thời của “Buồn nôn” (La Nausée, Jean Paul Sartre) sáng vác ô đi tối vác về nữa, mà quay cuồng, mà chóng mặt, là thời của hậu-hậu hiện đại, siêu hiện đại rồi. Đó là thời của chuyển động không ngừng, của xáo trộn, của nháo nhào (oscillation), giữa giễu nhại và trân trọng, giữa ngây thơ và uyên bác, giữa lạc quan và hoài nghi, giữa mẫu mực và phá cách…, có thể gọi là thời của “đảo điên mộng tưởng”, đưa đến những bệnh thời đại như SAD (stress căng thẳng, anxiety lo âu sợ hãi và depression trầm cảm). Cho nên ta không lạ khi ngày càng có nhiều người rời phố thị tìm về những vùng hoang vắng, sống nơi không wifi, không điện, không máy tính. Cũng không lạ khi du khách nước ngoài đến Hội An chỉ thích cưỡi trâu, đội nón lá, vác cày ra ruộng và phe phẩy quạt mo “nắm xôi bờm cười”!

Gần đây những từ mới như workaholic, nghiện, say mê công việc, workmaniac, điên vì công việc, một dạng tâm thần ngày càng nhiều. Những người mắc chứng này dễ dẫn đến tự tử. Họ có rất nhiều tiền nhưng sẵn sàng tìm cái chết để giải thoát. Từ karoshi ở Nhật – chết khi đang làm việc – đã trở nên phổ biến. Hằng năm có cả chục ngàn ca như vậy.

Tôi vẫn thường nhận được những câu hỏi nhờ tư vấn, nói chỗ làm lương thì cao mà căng thẳng quá, chắc là phải đi tìm chỗ khác, không thể sống như vậy được nữa vì không tìm thấy niềm vui trong cuộc sống, không có thời gian cho bản thân, cho bạn bè, gia đình; áp lực công việc, áp lực deadline, đối tác… Có người nói thấy đầu óc như đang ở trên mây, không nhớ điều gì cả, trí óc quên đủ thứ và cuộc sống của họ bây giờ nó lôi thôi lắm, như Alzheimer dù tuổi hãy còn rất trẻ!

Lâu nay ta cứ nghĩ mình không có bệnh là mình khỏe nhưng điều đó là sai. Sức khỏe là tình trạng hoàn toàn sảng khoái (well-being) về cả ba mặt thể chất, tâm thần và xã hội chớ không chỉ là không có bệnh hay tật. Nhiều khi ta trông thấy một người có thể chất rất chuẩn, đẹp trai, cao ráo nhưng anh ta có thể đang mắc bệnh tâm thần. Sức khỏe về mặt xã hội càng quan trọng: kẹt xe, ngập nước sao khỏe được. Các mối quan hệ xã hội, môi trường sống không an toàn, không an ninh, sao khỏe được.

Khi nghĩ rằng sức khỏe là chuyện của y tế là sai. Y tế chỉ có nghĩa “cứu tế về y khoa”, giúp đỡ những lúc ta ốm đau, bệnh hoạn còn sức khỏe là chuyện khác, sức khỏe là chuyện của mình. Có người nói rất đúng: “bác sĩ tốt nhất là chính mình”.

Một công ty quan tâm đến sức khỏe nhân viên không chỉ mở một phòng y tế, chờ khi nhân viên đau ốm thì vào cấp cứu, thuốc men. Trường học cũng vậy. Nhiều trường học hãnh diện có một phòng y tế trang bị thuốc men đầy đủ, có bác sĩ cho học sinh mỗi khi đau ốm hay tai nạn, nhưng rất thiếu sót. Bởi sức khỏe của học sinh chủ yếu là tâm sinh lý tuổi mới lớn, tuổi dậy thì, nên vấn đề của y tế học đường là tham vấn sức khỏe, giải quyết xung đột… Ngày nay nhiều trường đã tổ chức các lớp thiền, yoga cho học sinh. Anh quốc còn có chương trình đưa Thiền chánh niệm vào trường học: Mindfulness in School Project (MiSP) có hiệu quả tốt.

Phương pháp đơn giản để “Cân bằng cuộc sống” (Work-Life Balance) là vẽ một biểu đồ phân tích tình trạng sinh hoạt của mình để thấy chỗ nào đang bị lệch lạc như về công việc, tài chánh, học tập, giải trí, gia đình, bạn bè… Theo dõi biểu đồ đó từng thời gian, có thể thấy mình đang bị lệch về hướng nào, cần điều chỉnh ra sao.

Có một vài phương pháp cụ thể hơn để giải stress, ví dụ như yoga, thiền quán, thở bụng… Phương pháp thở bụng (Diaphragmatic breathing hay Abdominal breathing) đơn giản mà hiệu quả. Các bác sĩ nổi tiếng hiện nay như Dean Ornish hay Deepak Chopra (Mỹ) đang phát triển phương pháp này để chữa bệnh. Họ nghiên cứu trên hai nhóm bệnh nhân tim mạch, một nhóm uống thuốc bình thường, nhóm còn lại kết hợp thêm thở bụng thì thấy rõ ràng nhóm có thở bụng đạt kết quả tốt hơn (thống kê y học).

Gần đây Tây phương nghiên cứu nhiều về thiền, ứng dụng thiền vào cuộc sống. Họ mời các nhà sư Tây Tạng tham gia, dùng nhiều kỹ thuật đo đạc hoạt động của não bộ như EEG, fMRI, PET… để xem xét coi có sự chuyển biến trong não bộ thế nào trong lúc hành thiền và đã phát hiện ra nhiều điều lý thú rồi ứng dụng để chữa nhiều bệnh trong đó có bệnh tâm thần, mất ngủ, nghiện, tim mạch… Các phương pháp tâm lý trị liệu như MBSR (Midfulness-Based Stress Reduction) hay MBCT (Midfulness-Based Cognitive Therapy) chủ yếu cũng dựa trên thiền Chánh niệm để giải quyết vấn đề stress, trầm cảm thường gặp trong đời sống hiện đại.

Ta biết khi stress kéo dài thì tuyến Pituitary ở não sẽ không tiết hormone tăng trưởng nên những trẻ bị căng thẳng quá trong học tập sẽ không lớn nổi. Stress làm Tuyến tụy tiết ra Glucagon làm giảm Insulin gây tiểu đường. Tuyến sinh dục cũng không phát triển được, không tiết DHEA bình thường. Đó là lý do tại sao đời sống tình dục ngày càng có vẻ yếu đi, yếu đến nỗi người ta phải dùng thuốc cường dương các thứ…

Một dấu hiệu quan trọng của stress nữa là giảm sút trí nhớ, luôn do dự, khó tập trung, suy nghĩ không logic, phán đoán sai, chỉ thấy mặt tiêu cực, mất định hướng, hoang mang, sợ hãi… hoặc buồn rầu, cô đơn, tâm tính bất thường…

Những dấu hiệu của stress về thể chất như nhức đầu, đau lưng, đau cột sống cổ… Đi bác sĩ đau đâu chích đó, hoặc can thiệp bằng mổ xẻ cũng không dứt hẳn. Vì gốc bệnh là do stress hoặc do tư thế ngồi làm việc, phải điều chỉnh.

Cần có một chế độ để nghỉ ngơi hợp lý. Nghỉ và ngơi là hai từ khác nhau. Ngơi là ngưng, ngưng hẳn. Nhiều khi nghỉ mà không ngơi. Cho nên cần có nghỉ và ngơi thực sự. Chương trình đưa Thiền chánh niệm vào trường học (MiSP) nói trên có đề ra một công thức khá hay, mà tôi gọi là “Lá Bùa”, có thể dán bất cứ ở đâu để nhắc nhở mình. Đó là (.b).

Chấm (.) có nghĩa là Ngưng, Thôi, Dừng lại. Còn (b) là breath (thở chánh niệm) và hiện diện “ở đây và bây giờ”. Thực hiện được đã là rất tốt.

Nên tìm kiếm niềm vui trong những việc sáng tạo: học múa, học nhảy, ca hát, vẽ vời… Cũng nên có một vài “nghề” tay trái. Nghề “tay trái” nhiều khi mang đến nhiều hạnh phúc cho ta hơn là nghề “tay mặt”, dù ai cũng biết nhất nghệ tinh nhất thân vinh.

Giao tiếp rất quan trọng trong đời sống. Giao tiếp giữa người với người mà thành công sẽ tạo một môi trường lành mạnh cho sự phát triển cảm xúc và trí tuệ. Có 3 nguyên tắc chính: tôn trọng, chân thành và thấu cảm. Trong Bồ-tát thập hạnh, hạnh thứ 6 là “Thiện hiện”, đây chính là sự thấu cảm; hạnh thứ 8 là Tôn trọng và hạnh thứ 10 là chân thực. Nếu thực hành được ba hạnh này thì giao tiếp chắc chắn thành công.

Để có cuộc sống an lạc, tự tại, thì ta phải “từ bi” với mình, đừng cao vọng đòi hỏi xa xôi quá để bị hút vào, bị cuốn đi. Nhưng như vậy không có nghĩa là không phấn đấu để trở thành người hoàn thiện hơn. Trong thời đại người ta nói nhiều đến Siêu hiện đại như hiện nay, càng thấy rõ lời Phật dạy từ 2600 năm trước: vô thường, khổ, vô ngã… Phải vượt qua ái dục, chấp trước, phải “ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”…, “viễn ly điên đảo mộng tưởng” thì mới có được cuộc sống an lạc, hạnh phúc.



Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 9k=
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Sep 22, 2019 3:42 pm

.

Nhà văn Nhật Haruki: Tâm an là chìa khóa, vận động là chất xúc tác để trẻ lâu, sống thọ

Chúng ta đang già đi nhanh chóng mỗi ngày, dù muốn hay không. Đây là những bí quyết giúp bạn giữ lại tuổi thanh xuân và trẻ trung dài lâu theo thời gian. Nên áp dụng sớm.

Làm gì để luôn vui tươi, trẻ lâu?

Chúng ta thường nghe đến một câu nói nổi tiếng "Cơ thể già nhưng trái tim không già" để ca ngợi về một lối sống tích cực mà những người khỏe mạnh sống thọ đang duy trì.
Đa số những người sống thọ khỏe mạnh đều có một đặc điểm chung là họ rất lạc quan, vui vẻ. Tâm trạng càng trẻ trung thì sắc vóc càng trẻ theo, khuôn mặt sẽ ánh lên sự tươi tắn, rạng rỡ.
Mới đây, một nghiên cứu của các nhà chuyên gia sức khỏe tại Đại học Quốc gia Seoul (Hàn Quốc) đã phát hiện ra rằng, những người có tâm trạng tươi vui thì trẻ hơn và lão hóa não chậm hơn so với những người khác.

Vậy, làm thế nào để chúng ta có thể có một tâm trạng an nhiên, tinh thần tốt? Đây là những lời khuyên từ các nhân vật nổi tiếng giúp bạn sớm nhận ra tầm quan trọng của tinh thần lạc quan và tâm trạng tốt đối với sức khỏe.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Photo-1-15688857160821254068776-15689624823781944111968

Tâm trạng càng vui vẻ thì tuổi già càng chậm đến

Bác sĩ Vương Nhất Ngưu - thành viên của Ủy ban Tâm lý Lão khoa thuộc Học viện Lão khoa Trung Quốc cho rằng, một trí tuệ trẻ là vũ khí kỳ diệu để duy trì trạng thái tinh thần tốt nhất và có tâm lý khỏe mạnh.

Một người có tư duy trẻ tương đương với một quan điểm lành mạnh về lối sống, giá trị quan và nhân sinh quan đủ tốt để có thể đối mặt với thành công và thất bại một cách chuẩn mực, dựa trên địa vị và sự giàu có, quá khứ và tương lai, từ đó có thể sống lạc quan và tự tin.
Ngược lại, những người có tâm trí cũ kỹ, lạc hậu, thường dễ bị rơi vào trạng thái bi quan tiêu cực, cảm giác lo âu mất mát và trầm cảm, giống như chất độc của tâm hồn, gây ra thiệt hại cho cơ thể và tâm trí.

Nhà văn Nhật Bản nổi tiếng Murakami Haruki -
hiện tượng trong văn học Nhật Bản đương đại với những mĩ danh "nhà văn được yêu thích", "nhà văn best-seller", "nhà văn của giới trẻ" nói: "Mọi người không phải từ từ già đi mà là một chớp mắt đã già đi.
Già đi, không phải xuất phát từ một nếp nhăn, một sợi tóc bạc, mà từ thời khắc bạn có cảm giác buông xuôi, từ bỏ. Chỉ những người không từ bỏ chính mình mới có thể sống một cuộc sống trường kỳ với thời gian mà không sợ già nua hay ốm yếu".

Bác sĩ Vương Nhất Ngưu cũng chia sẻ rằng, sự trẻ trung không phải là một trạng thái, mà là một tâm thái. Những người già có một tâm trạng trẻ trung, không chỉ luôn luôn có được tâm lý tốt, những mối quan hệ giữa các cá nhân tốt, thể lực khỏe mạnh mà còn có chất lượng sống rất cao.

Vậy, làm sao để có thể có được một trạng thái tâm lý tốt? Hãy nhanh sưu tầm và áp dụng 7 bí quyết sau đây.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Photo-1-1568885745113447245252-15689625346171792307613


Tâm trí an lạc là "chìa khóa", vận động thể lực là "chất xúc tác" để sống thọ khỏe mạnh

1. Kiên trì với phương châm hay đọc và ham học hỏi


Đọc sách có thể khiến mọi người cảm thấy thoải mái, cởi mở và không lo lắng, tâm trạng yên tĩnh và hiểu biết sâu rộng. Kiên trì với quan điểm sống tới đâu học hỏi tới đó thì mọi thứ xảy ra với cuộc sống hàng ngày bạn đều có thể hiểu và tự giải quyết được một cách dễ dàng.

2. Giữ sự hiếu kỳ, tò mò với những việc liên quan


Nếu bạn cảm thấy bất an lo lắng, là khi bạn chưa hiểu được những điều đang diễn ra trong cuộc sống của bạn. Khi niếm trải những hương vị mới, những hiểu biết mới với những gì xảy ra xung quanh, bạn sẽ cảm thấy mọi việc trở nên đơn giản hơn.
Có sở thích tìm kiếm, khám phá và tò mò với những điều đơn giản xảy ra xung quanh mình, đời sống của bạn sẽ trở nên phong phú hơn, từ đó tâm trạng của bạn cũng sẽ tốt hơn.

3. Duy trì cuộc sống trong một bầu không khí cân bằng


Có thể bạn nghĩ rằng điều này không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng việc trồng một vài cây xanh, chaayuj hoa nhỏ hay làm những việc thủ công sáng tạo đơn giản hàng ngày cũng mang lại rất nhiều lợi ích cho sức khỏe.
Thông thường, khi bạn làm những việc nhỏ, chăm sóc cây và ngắm hoa, thể hiện sự khéo léo trong sáng tạo những món đồ dùng đơn giản sẽ khiến cho tâm trạng của bạn được cải thiện rất nhiều.
Ngay cả khi đã nghỉ hưu, bạn cũng nên tích cực tham gia vào các hoạt động khác nhau như ca hát, chụp ảnh, vẽ tranh, nhảy múa hoặc các hoạt động cộng đồng.

4. Có thái độ sống nhân ái, thường xuyên giúp đỡ người khác


Hầu hết những người trẻ trung và khỏe mạnh sống lâu đều có lối sống lương thiện, tốt bụng, sống vì người khác với lòng từ bi và yêu thương.
Thường xuyên giúp đỡ người khác có thể giúp bạn cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc, từ đó giúp bạn có trạng thái tinh thần tốt. Bạn có thể đã nghe đến câu nói nổi tiếng, tặng hoa hồng cho người, hương thơm đọng lại trên tay bạn.
Đó là lý do chúng ta nên tham gia thêm các hoạt động cộng đồng, từ thiện, giúp đỡ người khác. Khi làm những việc tốt, trao tặng tình yêu thương và lòng từ bi cho người khác, bạn sẽ trở nên "đẳng cấp" hơn, tươi trẻ hơn và giàu cảm xúc hơn.

5. Thường xuyên vận động, tập thể dục

Tham gia đúng cách và đều đặn vào các hoạt động thể dục thể thao, bạn chắc chắn sẽ có được sức khỏe và sự trẻ trung so với tuổi của mình.
Khi cơ thể vận động, các ngón tay vận động, trí não được rèn luyện, ví dụ làm một số trò chơi giải câu đố, chơi cờ để trì hoãn sự lão hóa não.

6. Chú trọng chăm sóc ngoại hình hàng ngày

Nhiều người nghĩ rằng già rồi thì không cần phải chú ý đến diện mạo và ngoại hình của mình nữa, nhưng đây chính là lý do khiến bạn trở nên già đi cả tinh thần lẫn sắc vóc.
Chăm sóc cho ngoại hình không phải là "đặc quyền" của người trẻ tuổi. Khi bạn lớn tuổi hơn, bạn vẫn nên tiếp tục chăm sóc bản thân mình.
Dù ở nhà hay đi ra ngoài, bạn đều nên chú ý đến quần áo tươm tất, phù hợp, ăn mặc đẹp có thể giúp bạn cải thiện tinh thần, thỏa mãn với bản thân, bạn sẽ tràn đầy năng lượng và làm cho trái tim luôn hạnh phúc.

7. Duy trì thời gian biểu làm việc và nghỉ ngơi hợp lý

Hãy nhớ giữ một lịch trình làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, thực hiện thường xuyên. Người trung niên và người cao tuổi cần duy trì giấc ngủ 7-8 tiếng mỗi ngày, dành thời gian nghe những bài hát hay, có thể điều chỉnh chức năng của hệ thần kinh trung ương, khiến tâm trạng vui vẻ.

Trên đây là 7 giải pháp giúp bạn có tâm trạng vui tươi, sức khỏe tốt, tinh thần phấn chấn và lối sống tràn đầy năng lượng. Hãy áp dụng càng sớm càng tốt.

*Nguồn: Health/People - Trí thức trẻ
Theo cafebiz.vn
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeSun Oct 20, 2019 10:55 am

.
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcQroTMqf7BvG3BUh2TrRcsCx7wD02dF61FHyZv89_wH3ZEJhmCK

Sống an nhiên tự tại...

Bạn không cần phải có tất cả mọi thứ trong tay mới có thể an nhiên tự tại, sống là chính mình. Có những người không hẳn là người quyền lực giàu có hay có vị thế lớn trong xã hội, nhưng vẫn luôn được mọi người yêu mến và kính trọng.

Trung thực khi nghèo khó

Hãy trung thực với bản thân và mọi người trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động. Khi đó bạn sẽ không cảm thấy lo lắng, bất an với hành động của mình. Cảm giác dấu giếm công việc, gia cảnh sẽ không thấy vui tí nào. Hãy là chính mình.

Giản dị khi giàu có

Sự giản dị sẽ làm bạn gần gũi, hòa nhập hơn. Đừng để sa hoa, bóng bẩy khiến bạn trở thành kẻ tách biệt. Hãy tưởng tượng bạn dùng điện thoại thật đắt tiền, mặc đồ thật sang trọng trong khi các bạn của mình rất giản dị. Bạn có nghĩ là mình sẽ bị tách biệt?

Lịch sự khi có uy quyền


Dù bạn có quyền thế tới đâu cũng phải biết kính trên nhường dưới. Bởi vì ai cũng muốn mình được tôn trọng. Không nên dùng từ ngữ thô lỗ, xúc phạm với những người xung quanh.

Im lặng khi giận dữ

Im lặng là cách tốt nhất để lấy lại bình tĩnh. Một người giỏi là người phản biện tốt, một người khôn ngoan là người biết kiềm chế.
Thử nghĩ bạn bị một người bạn hiểu lầm. Nếu lúc đó bạn cố gắng tranh cãi thì không giải quyết được vấn đề gì. Hãy im lặng lắng nghe và tự hỏi tại sao người kia lại hiểu lầm mình.

(Sưu tầm)

https://www.youtube.com/watch?v=dXApBvgUNBQ
** André Rieu - Nightingale Serenade (Toselli Serenade)

https://www.youtube.com/watch?v=lYD2e6fZnd8
** Chiều Tà – Serenata (Enrico Toselli) – Thái Thanh


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcRhJOHkCwvTZrwnAA_NZrNhYwoC8F8_mXSaOulCvxEDlQchse9C
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon Oct 28, 2019 8:35 am

.
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Resized-shutterstock-138843497

Bình an nội tâm - Cân bằng cuộc sống

Khi xã hội phát triển, cuộc sống trở nên bận rộn, mọi người dễ phát điên hơn. Ta đã quen cạnh tranh để giành những thứ tốt nhất. Tiền bạc, danh vọng và quyền lực trở thành thước đo hạnh phúc mà người ta sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được.

Nhưng bạn biết không? Tất cả chúng ta đều gặp khó khăn trong cuộc sống vật chất này! Ta trở nên mong manh, dễ bị ảnh hưởng bởi người khác, dễ tổn thương, luôn căng thẳng và không bao giờ cảm thấy hài lòng với những gì ta có. Ta ghen tị với vinh quang của người đời, tự dằn vặt mình kém cỏi, và quắc mắt trước tất thảy mọi người để bảo vệ cái tôi vĩ đại của bản thân. Rốt cuộc, chỉ có chúng ta là buồn bã, mệt mỏi và chán nản. Đó là khi ta cần phải nghỉ ngơi, nhìn sâu bên trong bản thân mình và tìm hiểu về bình an nội tâm.

Bình an nội tâm là gì?


"Nội" có nghĩa là bên trong. “Bình an từ bên trong” chỉ đơn giản là cảm giác yên lòng đến từ chính chúng ta. Bình an nội tâm là một nghệ thuật – nghệ thuật của việc tạo ra và duy trì sự tĩnh lặng của tâm hồn ngay cả khi thế giới xung quanh là một mớ hỗn độn. Mặc dù đã biết định nghĩa, nhiều người vẫn không hiểu thấu cụm từ này, và tiếp tục làm sai lầm khi hỏi "Làm sao tôi có thể tìm được bình an nội tâm trong cuộc sống?". "Tìm" mang nghĩa chúng ta vẫn phụ thuộc vào một cái gì đó ngoại tại, xa vời. Với "bình an nội tâm", ta không tìm, và có tìm cũng không thấy. Bởi đó là thứ ta phải tự mình tạo ra.

Nhưng tự tạo ra bình an nội tâm như thế nào?

Tự phản ánh

Trong mỗi người tồn tại một vũ trụ bí ẩn. Ta cân bằng giữa thế giới nhỏ của bản thân và cuộc sống bên ngoài. Đôi khi, con người cảm thấy lạc lõng, hoặc không biết phải làm gì với cuộc đời mình, đó là khi kết nối với thế giới bên trong bị gián đoạn. Hãy dành thời gian tận hưởng không gian riêng tư và tìm hiểu thêm về bản thân mình, hãy lắng nghe cảm giác từ bên trong, hãy nhìn thấu những mong muốn của bản thân, hãy xem liệu ta đang có đang gặp bất ổn, và nếu có thì vấn đề nằm ở đâu. Càng biết rõ mình, ta sẽ càng bản lĩnh trước tác động tiêu cực từ bên ngoài.

Ngừng đánh giá

"Ôi cái tên a dua, chẳng lạ gì khi sếp thiên vị hắn!"
"Bạn bè gì chứ! Cô ta có bao giờ giúp đỡ khi tôi cần đâu! "
 
Bạn thấy không? Dường như bất kỳ vấn đề nào cũng dính dáng đến người khác. Bao giờ cũng là tại anh ta/ cô ta/ nó / họ mà bạn phải muộn phiền. Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao người ngoài lại có ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy đến cuộc sống của bạn? Hay thực ra chính bạn đang để cho họ ảnh hưởng đến mình? Thử cố gắng đưa họ ra khỏi tâm trí và chỉ tập trung vào việc của chính ta mà thôi; cuộc sống sẽ đơn giản và dễ thở hơn nhiều.

Một điều thú vị là 99% những ý nghĩ tiêu cực về một ai đó sẽ ở lại trong tâm trí của bạn thay vì được bày tỏ đến “đối tượng”. Điều này có nghĩa: không ai khác ngoài bạn là nạn nhân của những ý nghĩ ấy. Thử hình dung một con bọ cạp bị giết bởi nọc độc của chính nó, và bạn sẽ thấy. Còn gì khờ dại hơn việc tự đầu độc tâm trí mình bằng sự tiêu cực, đúng không?

Hiểu để chấp nhận


"Tại sao mọi thứ đều chẳng như ý tôi?"
Khi ta bắt đầu thấy không vừa ý với điều gì cũng là lúc ta muốn kiểm soát những gì thuộc về thế giới bên ngoài. Thế nhưng, ham muốn này sẽ khiến nội tâm ta xáo trộn. Bởi lẽ, điều duy nhất chúng ta có thể kiểm soát là chính mình. Bạn khó chịu vì cuộc đời không công bằng ? Nhưng bạn làm gì được nào? Cuộc đời vốn dĩ không bao giờ công bằng. Thay vì tức tối và cảm thấy bất hạnh, hãy thay đổi thái độ của bản thân.

Đơn giản hóa mọi việc


Cuộc sống vốn đã đủ phức tạp rồi, không cần phải trầm trọng hóa mọi thứ thêm nữa. Nếu bạn có thể làm điều gì đó để đơn giản nó, hãy làm. Nếu không, hãy để mọi thứ được tự nhiên! Nếu bạn thèm hamburger, hãy ăn hamburger. Nếu bạn thấy mình quá béo, hãy giảm béo. Nếu bạn yêu ai đó, nói với họ. Nếu bạn chưa tìm thấy đam mê thực sự, hãy thử nhiều công việc khác nhau cho đến khi tìm thấy nó. Nếu bạn thích làm nhiều việc, hãy làm tất cả, lần lượt từng việc một. Bạn thấy chứ? Mọi thứ không nghiêm trọng như chúng ta nghĩ. Chỉ có những ý nghĩ phức tạp mới khiến ta lo lắng. Hãy suy nghĩ đơn giản, làm những gì mình muốn (miễn là hợp pháp và không phương hại ai) và tận hưởng cuộc sống!

Trân trọng những gì ta có


Niềm vui khi nhận được điểm 9 sẽ sớm phai đi, nhưng lòng đố kị với kẻ được điểm 10 sẽ còn vương lại mãi trong tâm trí. Đó là chuyện muôn thuở. Ta thường thèm muốn nhiều hơn nhưng hiếm khi dừng lại để nhận ra những gì chúng ta thực sự có . Chúng ta so sánh mình với người khác chỉ để thấy rằng hiện tại của ta không đủ tốt. Và bằng cách đó, ta gây áp lực không cần thiết lên chính mình. Và đó là khởi nguồn của mọi bi kịch.

Khao khát chinh phục những điều tốt hơn là việc đáng hoan nghênh, bởi lẽ nó là nguồn động lực để ta hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, cũng cần phải trân trọng cái nền tảng nơi ta đang đứng, những gì ta đang có trong tay. Đôi khi ta dồn sức chiến đấu vì những điều to tát, mà bỏ qua những niềm vui hàng ngày: tiếng cười của con trẻ, sự quan tâm chăm sóc của người thân, một cuốn sách hay, hay một mái nhà che chở ta khỏi sương gió nắng mưa. Đừng bao giờ quên những điều nhỏ bé mà quý giá vô cùng đó!

Lựa chọn tích cực

Hôm nay là sinh nhật của bạn, nhưng không ai nhớ đến? Sao không thử chủ động gọi cho vài người bạn và rủ họ ăn tối? Đó là ngày của bạn kia mà! Hãy khiến bản thân vui vẻ bằng cách chia sẻ niềm vui cùng người khác, thay vì ở một mình, gặm nhấm nỗi cô đơn buồn bã và trách móc mọi người chỉ vì họ quá mệt mỏi và bận rộn để nhớ ra. Có khá nhiều cách đối mặt với cùng một vấn đề. Tiêu cực hay tích cực - tất cả là do bạn chọn lựa. Chỉ cần nhớ, cuộc đời ngắn ngủi, hãy sống vui! 

(Sưu Tầm)


Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống 7-bi-quyet-giup-ban-tu-tin-hon-4
Về Đầu Trang Go down
NTcalman




Posts : 614
Join date : 13/03/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon Nov 18, 2019 3:00 pm

.
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Coih4k

Tâm thái bình thản để sống thong dong tự tại

Trong cuộc sống, rất nhiều người thường oán trách, than phiền rằng ông trời bất công, rằng bản thân họ không được may mắn. Thậm chí sau một thời gian dài như vậy, người ta còn mất niềm tin vào cuộc sống và trở thành một loại tâm bệnh. Nhưng họ lại không biết rằng, hết thảy đều là do tâm thái của mình chiêu mời mà đến.

1. Đừng than phiền, oán trách cuộc sống

Một người thường xuyên than phiền, phàn nàn rằng cuộc sống không công bằng, ông trời không có mắt… sẽ cảm thấy sống vô cùng ngột ngạt và mệt mỏi, phúc khí cũng đều bay đi mất.
Người ta thường mơ tưởng về những điều tốt đẹp ở một nơi rất xa, mà thường quên mất rằng chúng đang ở ngay bên cạnh mình và vui vẻ, khoái hoạt thật ra rất đơn giản. Chúng hoàn toàn có thể được điều chỉnh bởi tâm thái của mỗi người, đừng than phiền, suy nghĩ quá phức tạp.

2. Đừng ham muốn vật chất vô độ


Một người luôn theo đuổi những vật phẩm xa hoa, tiêu phí thoải mái, lòng tham không đáy phải biết rằng dục vọng của con người giống như một vùng biển không thể lấp đầy.
Người tham lam một khi đã chiếm được nhiều rồi nhưng lại vẫn không cảm thấy thỏa mãn. Một người có lòng tham vô độ như vậy sẽ vĩnh viễn không tìm được một cách sống thích hợp với bản thân, người thân, bạn bè rồi cũng dần dần mà rời xa họ.

3. Đừng khuyết thiếu tình yêu thương

Một người khuyết thiếu tình yêu thương, quá ích kỷ, chỉ quan tâm đến bản thân thì sẽ khó có thể bao dung người khác. Một khi đã không thể bao dung người khác thì sẽ thường xuyên có mâu thuẫn, tranh cãi với những người xung quanh mình, cơ hội và phúc khí cũng không ở lại bên người này.
Ngược lại, một người luôn mang trong mình tình yêu thương thì có đủ độ rộng lượng và nhẫn nại trong các quan hệ xã hội như gia đình, bạn bè, đồng nghiệp… Người như vậy họ sẽ có một cuộc sống hài hòa, hạnh phúc, tràn đầy năng lượng và ở họ luôn tỏa ra một sức hút hấp dẫn những người xung quanh mình, phúc khí, những điều may mắn cũng đến với họ.

4. Đừng mải sống với quá khứ

Có nhiều người thường ôm giữ những chuyện trong quá khứ mà không thể thoát ra ngoài được. Họ không có suy nghĩ cho ngày mai, không biết ngày mai sẽ phải sống như thế nào.
Một người quá luyến tiếc những chuyện cũ của ngày hôm qua thì sẽ không nhìn thấy ánh sáng của ngày mai và họ sẽ không thể lĩnh hội được những điều tuyệt vời của ngày mai.
Một khi chính bản thân đã không còn để tâm đến ngày mai thì những điều may mắn, tốt đẹp sao có thể đến bên họ được?

5. Đừng quên bồi dưỡng năng lực đối mặt với cuộc sống

Trong cuộc sống của mỗi người nhất định sẽ ít nhiều xảy ra những biến cố. Một khi biến cố xảy ra mà lại không có cách ứng phó thì sẽ rất khó để vượt qua và xuất hiện những biến hóa.
Cuộc sống cũng giống như một cái cây non, nếu có bệnh thì cần được chữa trị. Cũng giống như thế, trong gia đình, ngoài xã hội một khi xảy ra mâu thuẫn thì phải có cách xử lý, hóa giải những mâu thuẫn này để không làm tổn thương đến mỗi thành viên, đó mới là cách của một người có năng lực. Một người mang trong mình tâm oán trách cuộc sống thì sẽ không hiểu được cách để hóa giải những nguy cơ xấu có thể xảy ra.
May mắn rất nhiều khi là do tâm thái, tính cách của bản thân mình tạo ra. Người xưa cho rằng, đây chính là cách ông trời ban thưởng cho người cố gắng.

6. Đừng so sánh với người khác


Trong xã hội phong phú vật chất này, có nhiều người thường tự cảm thấy cuộc sống của mình không tốt bằng của người khác. Họ luôn suy nghĩ và so sánh về chức vị, so sánh thu nhập, hoàn cảnh gia đình… rồi tự đau khổ vì ghen ghét, đố kỵ.
Nhưng suy cho cùng, so sánh như vậy để làm gì, khi mà cuộc sống thì vẫn là của người khác, còn người bị tổn hại lại là bản thân mình? Đừng quá so sánh, hãy đặt tâm vào tu dưỡng bản thân mình, làm việc của mình, thành công sẽ đến.

7. “Ngẩng đầu cần ý chí, cúi đầu cần dũng khí”

Cúi đầu không phải là hèn yếu, sợ sệt mà là khoan dung, khiêm tốn. Người có thể ngẩng đầu là người dũng cảm, không dễ sợ hãi. Nhưng người có dũng khí cúi đầu lại là bậc “đại trí giả ngốc”.
Cuộc sống không phải dựa vào tranh giành mà có thể có được hạnh phúc và may mắn. Một người chỉ cần có một tâm thái bình thản, đoan chính thì người ấy đã là người chiến thắng rồi.

Đừng mang tâm oán giận bất kể điều gì mà hãy thay đổi chính mình, tu dưỡng tốt tâm tính bản thân, mỉm cười đối mặt với hết thảy mọi điều trong cuộc sống. Chỉ có như vậy người ta mới thực sự là làm chủ được mình và sống được tự do tự tại, chiêu mời được phúc khí.

(Sưu Tầm)
Về Đầu Trang Go down
PVChuong
Admin



Posts : 673
Join date : 25/04/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeTue Jan 07, 2020 9:35 am

.
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcRb-B-Lp5WMly5tPf_DKynbeKYfoun1HNuD7plcU1-x-GLuq1n3&s

Sống như một Thiền sư…

Tôi không phải là một Thiền Sư, và cũng không có ý định trở thành một Thiền Sư. Tuy nhiên, tôi tìm được nguồn cảm hứng tuyệt vời trong triết lý sống của họ: sự giản đơn, chú tâm và tỉnh thức trong mọi hoạt động và sự bình an, thư thái trong đời sống hàng ngày.

Tại sao chúng ta lại muốn sống như một Thiền sư?
Bởi có nhiều điều chúng ta có thể học hỏi từ phong cách sống của nhà Thiền. Sự tập trung, sự an định, và tỉnh thức trong cuộc sống chắc hẳn sẽ giúp cuộc sống của chúng ta hạnh phúc hơn. Hơn thế nữa, hàng ngàn năm qua, các Thiền sư đã sống một cuộc đời chính niệm tỉnh giác và phụng sự người khác. Họ là tấm gương sáng cho chúng ta noi theo.
Cho dù bạn theo tôn giáo nào hay không, bạn có thể áp dụng một số nguyên tắc dưới đây để giúp cuộc sống của mình an lạc hơn.

"Thiền không giúp cho chúng ta có các cảm-xúc mạnh mẽ, mà Thiền giúp cho chúng ta sự chú-tâm khi làm các công việc thường ngày."
- Shunryu Suzuki

 
1) MỖI LÚC, HÃY CHỈ LÀM MỘT VIỆC.

Hãy làm từng việc một thay vì làm nhiều việc cùng một lúc. Khi chúng ta rót nước, hãy tập trung vào rót nước. Khi ăn, hãy tập trung ăn. Khi chúng ta tắm, chỉ tắm. Đừng cố làm thêm một vài công việc trong lúc ăn hay tắm.

2) HÃY LÀM VIỆC TẬP TRUNG VÀ CHẬM RÃI.
 
Chúng ta có thể làm mỗi lúc một việc, nhưng lại thường hay làm vội vàng. Thay vì thế, chúng ta hãy làm từng bước chậm rãi, nhưng chắc chắn, không hấp tấp bừa bãi. Điều này cần rèn luyện, nhưng sẽ giúp bạn tập trung hơn vào công việc đang làm và làm việc hiệu quả hơn. 
 
3) GIẢI QUYẾT CÔNG VIỆC DỨT ĐIỂM.
 
Hãy toàn tâm với công việc đang làm. Không nên chuyển sang công việc kế tiếp, cho đến khi nào chúng ta hoàn tất công việc đang làm. Nếu vì lý do đặc biệt nào đó khiến chúng ta phải bắt tay vào việc khác, hãy cố gắng xếp gọn công việc dở dang. Ví du, bạn làm món bánh mỳ kẹp, hãy dọn dẹp mọi thứ gọn gàng sạch sẽ trước khi thưởng thức món ăn. Hãy hoàn tất dứt điểm công việc trước khi tập trung làm việc kế tiếp.
 
4) LÀM ÍT NHƯNG CHẤT LƯỢNG.
 
Một Thiền Sư không sống một cuộc đời lười biếng: Họ dậy sớm với rất nhiều việc phải làm. Tuy nhiên, họ không có những bảng liệt kê công việc dài bất tận. Có một số việc phải giải quyết trong ngày hôm nay, chỉ vậy thôi. Nếu  làm việc ít nhưng chọn lọc, chúng ta có thể làm việc thong thả hơn, hoàn thiện và tập trung hơn. Nếu cứ cố lấp đầy 1 ngày bằng vô số công việc, bạn sẽ dễ làm ẩu và thiếu suy nghĩ thấu đáo về công việc mình làm.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcSHhuyoat8DqU8Hp9TiZ76NQEs0js_CWXXNLjrk7L_JmtiG7kJV0A&s

5) HÃY DÀNH MỘT KHOẢNG TRỐNG GIỮA CÁC CÔNG VIỆC.

Liên quan đến quy tắc "Làm ít" ở trên, đây này là cách chúng ta quản lý lịch làm việc để luôn có đủ thời gian để hoàn thành từng nhiệm vụ. Đừng ‘lèn’ các việc quá chặt - thay vào đó, chúng ta hãy dành các khoảng hở giữa các công việc khác nhau. Khoảng đệm đó để dự phòng công việc kéo dài hơn dự định và giúp bạn cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

6) HÃY TẠO RA ‘NGHI THỨC’ CHO CÔNG VIỆC CẦN LÀM.

Các Thiền Sư có nghi lễ cho mọi điều họ làm, từ việc ăn uống, dọn dẹp, cho đến thiền định. Nghi thức tạo ra một cảm giác quan trọng. Nếu một việc nào đó đủ quan trọng để có nghi lễ, nó đáng để chúng ta chú tâm và làm một cách chậm rãi và chính xác. Chúng ta không cần phải học các nghi lễ của Thiền, nhưng có thể tự tạo ra những ‘nghi thức’ của riêng mình, trước khi bạn bắt tay thực hiện một công việc, sau khi thức dậy vào sáng sớm, trước khi tập thể dục hoặc trước khi đi ngủ, hay bất cứ việc gì bạn cảm thấy quan trọng và cần phải thực hiện. Ví dụ, mỗi sáng khi thức giấc, trước khi làm bất cứ việc gì, bạn có thể nói với mình những điều tốt đẹp và sẵn sàng đón chào ngày mới.
 
7) MỘT SỐ CÔNG VIỆC CẦN ĐƯỢC THIẾT KẾ THỜI GIAN PHÙ HỢP.

Các Thiền Sư sắp xếp một số hoạt động vào những thời điểm nhất định trong ngày. Khi nào tắm, lúc nào làm việc, thời điểm để lau dọn, thời điểm để ăn uống... Điều này giúp đảm bảo công việc sẽ được thực hiện đều đặn. Bạn cũng nên chọn các khoảng thời gian cho các hoạt động của mình, cho dù đó là công việc làm, hoạt động thể thao, hay thời gian để tĩnh tâm. Đối với những việc quan trọng bạn thấy cần phải thực hành đều đặn, hãy thiết kế một thời điểm thích hợp trong ngày cho việc làm đó. Đó là cách rất tốt để lập trình cho bộ não và tạo thói quen tốt. 

8.) HÃY DÀNH THỜI GIAN NGỒI THIỀN.

Thiền định là một trong những hoạt động quan trọng nhất trong ngày của một Thiền sư. Mỗi ngày, họ dành một khoảng thời gian nhất định để ngồi thiền. Thiền định là sự rèn luyện giúp chúng ta tỉnh thức trong giây phút hiện tại. Bạn có thể dành thời gian ngồi thiền, hoặc bạn cũng có thể chạy bộ, hay bất cứ hoạt động nào như một cách thực hành chính niệm tỉnh thức. Điều quan trọng là bạn phải thực hành đều đặn và tỉnh thức trong giây phút hiện tại.

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcS2d6LKSUXUz92vA1Ql4249D12IxTr9hhnw7V7ylBPCEQSHf_Zx&s

9) HỌC CÁCH MỈM CƯỜI VÀ GIÚP ĐỠ NGƯỜI KHÁC.

Phụng sự, giúp đỡ người khác cũng là cách các Thiền sư rèn luyện tính khiêm nhường, sống vô ngã vị tha, vì người khác. Mỉm cười và đối xử tử tế với mọi người có lẽ là một cách tốt đẹp nhất để cải thiện cuộc sống của chính mình và những người xung quanh. Bạn hãy dành thời gian tham gia các hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ người khác.
 
10) LAU NHÀ RỬA BÁT CŨNG LÀ THIỀN.

Nấu ăn, rửa bát, dọn nhà cũng là cách để các Thiền sư thực tập chính niệm và trở thành nghi thức thực hành mỗi ngày. Hãy biến những công việc lặt vặt tẻ nhạt hàng ngày thành pháp thực hành thiền. Hãy để tâm vào các công việc, hãy tập trung, thong thả và học cách tận hưởng nó. Làm được điều đó sẽ làm thay đổi và nâng cao chất lượng cuộc sống của bạn.

11) HÃY NGHĨ VỀ NHỮNG ĐIỀU CẦN THIẾT
 
Trong cuộc sống của một Thiền Sư, có rất ít thứ dư thừa. Các vị không có một tủ đầy quần áo giày dép thời trang. Họ không có tủ lạnh chứa đầy đồ ăn tạp nham. Họ cũng không cần các thiết-bị công nghệ thông minh. Họ sống rất đơn giản nhưng an lạc. Tất nhiên chúng ta không phải bắt chước y hệt như vậy. Tuy nhiên, đó là một lời nhắc nhở cho chúng ta rằng, có rất nhiều thứ không cần thiết, dư thừa đang hiện diện trong cuộc sống của chúng ta. Vì thế hãy thử suy ngẫm về những gì chúng ta thật sự cần thiết và loại bớt ‘rác’ ra khỏi cuộc sống của mình.
 
12) HÃY SỐNG ĐƠN GIẢN.
 
Tiếp theo nguyên tắc 11, Sống đơn giản có nghĩa là chúng ta loại bỏ đi những gì không cần thiết, và giữ lại những gì cần thiết. Đừng để những điều vô bổ, những thứ không cần thiết chiếm hết chỗ của những thứ quan trọng, cần thiết.
Tất nhiên, mỗi cá nhân sẽ lựa chọn các điều cần thiết khác biệt nhau tùy nhu cầu. Có người sống thiên về gia đình, thích viết lách, đọc sách, có người thích gặp gỡ giao lưu bạn bè. Tuy nhiên, điểm cốt lõi là chúng ta phải biết điều gì thực sự quan trọng đối với cuộc đời mình, và dành không gian, thời gian cho nó bằng cách loại bỏ đi những gì không cần thiết.

"Trước khi giác ngộ, chúng ta chẻ củi và gánh nước.
Sau khi giác ngộ, chúng ta gánh nước và chẻ củi."
- Wu Li


(Sưu Tầm)

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn:ANd9GcS1aHU1LvO3e55N0y2JrZXc7QrRS8955nSiFtXj7kZ-khef31yD&s
Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitimeMon Jun 15, 2020 8:46 am

.
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Images?q=tbn%3AANd9GcSCRsPgvWceUmkP6r2Ko5eTdbnIwdolwEUDySVNXyamXrpC9hJ7&usqp=CAU

Sống An Nhiên
- BS Nguyễn Trần Hoàng


Cô Vi (đại dịch COVID-19) đã giết chết nhiều người, làm cho nhiều người lo buồn đến mất ăn mất ngủ; nhưng, nếu biết làm sao, làm gì, để đối phó với các tình huống khó khăn; thì dù có Cô Vi hay không, dù có chuyện gì xảy ra; ta vẫn có thể an nhiên tự tại. Vẫn khỏe.
Theo Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), khỏe là tình trạng hoàn toàn thoải mái, cả về thể chất, tâm thần, lẫn xã hội; chứ không chỉ là không có bệnh.
Để đạt được sự an nhiên tự tại trong “thời Cô Vi,” “thời hỗn loạn,” một số điều hữu ích ta có thể, nên, và cần làm là:
- Tạo và giữ các mối liên lạc lành mạnh.
- Thở sâu.
- Biết chấp nhận và cảm ơn.
- Làm chủ bản thân.

Thiết lập một thời khóa biểu cụ thể với những việc giúp cho mình tập trung vào những điều thiết thực.

Các việc đó có thể là những việc nhẹ nhàng, thường làm hằng ngày, mà vì quá lo lắng, ta đã bỏ quên, để ngồi than ngắn thở dài, chờ đợi xem còn chuyện gì thê thảm hơn nữa sắp sập xuống.
Thân thể càng tiều tụy, nhếch nhác; nhà cửa, càng bê bối, lộn xộn; thì tâm thần lại càng bấn loạn.
Các việc thiết thực có thể làm ta bận rộn cả ngày là đánh răng, súc miệng, tắm rửa, tập thể dục, đi bộ, thiền, tập yoga, giặt đồ, xếp đồ, ủi đồ, đi chợ, nấu ăn, rửa chén, lau nhà, chùi bàn ghế, tưới cây, tỉa cây, cắt hoa, cắm hoa, ngắm hoa, gọi hỏi thăm sức khỏe cha mẹ, con cái, bạn bè…
Có thể là đến giờ đi ngủ vẫn chưa hết việc (mình có thể làm và trong tầm kiểm soát của mình). Nhưng đối với những người hay lo, bận rộn (với những việc thiết thực) như vậy là điều tốt và cần thiết. Vì những việc thiết thực này giúp đầu óc của mình không còn thì giờ để lo lắng những việc ngoài tầm kiểm soát của mình.
Nếu đầu óc đã thảnh thơi trở lại, với thời giờ có vẻ nhàn rỗi hơn (nhất là đối với một số người đang “được” nghỉ việc, và được lãnh bonus $2,400 một tháng), đây cũng có thể là thời khắc ngàn năm có một, để thực hiện những điều mình đã từng “ước gì” có giờ rảnh để làm.



Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Binh-yen-trong-tam-hon

Chọn lọc với truyền thông, đặc biệt là các mạng xã hội

Nếu tin tức có thể giúp ta bình tĩnh, tăng hiểu biết có ích, về thế giới, cuộc đời, về những việc đang xảy ra xung quanh, và không tiêu tốn quá nhiều thời giờ của ta (có thể được dùng cho những việc hữu ích hơn), thì ta có thể xếp thời khóa biểu xem tin khoảng nửa tiếng (khác nhau tùy theo mỗi người) một ngày, với ý thức, đó là những việc hầu như ngoài tầm kiểm soát của mình, để khỏi lo lắng một cách vô ích, thậm chí có hại, nguy hiểm cho sức khỏe.
Còn nếu tin tức chỉ khiến ta… tức tối, tức thở, tức mình, tức tưởi (chắc vậy mới gọi là tin “tức”), thì cần tỉnh táo để “đổi đài,” “tắt đài,” nếu cần thiết để giữ sự thanh thản, rất quan trọng, cho mình.
Chúi vào tivi, mạng xã hội… để coi hết tin này sang tin khác, là việc có rất nhiều khả năng “gây nghiện” cho những người thiếu khả năng tự chủ. Nhất là với những thuyết âm mưu, về (hết) chuyện này (đến) chuyện khác. Nó giết thời giờ rất hữu hiệu (một cách tiêu cực). Vì nó có thể làm lãng phí thì giờ đáng lẽ ta có thể dùng cho những việc thực sự hữu ích và có ý nghĩa hơn; cũng như làm cho ta có thể chết sớm hơn, vì quá nhiều thứ “tức” trong các “tin tức” này.
“Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ” (“Mưa Hồng,” nhạc Trịnh Công Sơn). Có phải ta cuộc sống của ta đang quá vô nghĩa? Để mình phải tìm cách “giết” thời giờ, có hạn (gọi là tuổi thọ), trong cuộc sống có thể rất ý nghĩa, và đáng ra phải rất hạnh phúc này?

Tập cười

“Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ,” “laughter is the best medicine;” cả Đông lẫn Tây y đều đồng ý về điểm này. Nhất là trong những tình huống có thể tạo ra nhiều áp lực, lo lắng, như “thời Cô Vi,” “thời hỗn loạn” này.
Cần nhớ rằng, dù đang lo ta vẫn có thể cười. Dù là “gượng” cười, “trong héo ngoài tươi.”
Rất nhiều nghiên cứu khoa học đã cho thấy rằng bên trong (nội dung, nội tâm) và bên ngoài (hình thức, vẻ ngoài) có ảnh hưởng rất mật thiết với nhau. Dù đang lo, rầu, nhưng nếu ý thức được rằng lo, rầu không đi đến đâu, để gắng cười, lấy bình tĩnh, tắm rửa, ăn mặc, giữ nhà cửa tươm tất, đi đến những nơi thoải mái, chuyện trò với những người tích cực, lạc quan, sẽ giúp thay đổi tâm trạng của ta rõ rệt. Để khó khăn, thử thách, sẽ tạo nên sức bật cho chúng ta.
Rửa tay thường xuyên và hát bài “Happy today to me, happy today to you, happy today to every body, happy today to me” (theo điệu nhạc của bài hát hầu như ai cũng biết “Happy birthday to you”) và nhìn vào gương, tập cười thật đẹp, thật tươi, thực tập, chào hỏi (Hello, Hi, Good morning…); trao tặng mọi người nụ cười đẹp nhất của mình, ta sẽ thấy, hầu như trong đại đa số trường hợp, ta sẽ nhận lại những nụ cười nồng thắm.
Cười với đời và người. Đời và người sẽ cười lại với ta. Trong rất hiếm trường hợp, nếu phía bên kia “cười không nổi,” thì ta cũng đã được “mười thang thuốc bổ,” và cảm thấy là dù sao, mình cũng đã hạnh phúc, thanh thản, bình tĩnh, tự chủ hơn.

Giữ thái độ lạc quan


Dù cuộc đời có xoay vần ra sao về sau, ta vẫn cần phải sống, vẫn nên và cần phải đạt được mục tiêu hằng ngày và cuối cùng, cứu cánh của cuộc đời mình, là hạnh phúc, niềm vui.
Tại sao không?
Tỉnh táo, lạc quan, yêu đời bằng cách chấp nhận, cảm tạ những gì cuộc đời, thượng đế đem lại, trao tặng cho mình; trân trọng, chăm bón những món quà đó, chờ xem những hạt giống đó sẽ mang lại gì cho mình, đó chính là một định nghĩa của lạc quan.
“Present” là hiện tại. “Present” cũng là món quà. Hiểu và sống theo định nghĩa đó, ta sẽ luôn có được thái độ sống tích cực, lạc quan.
Để, dù cho chút xíu nữa có “chết liền” thì cũng không uổng phí cuộc đời! [qd]

Thân mến
Nguyễn Trần Hoàng

https://www.youtube.com/watch?v=u2JJ0sh6LTE
Bình yên - Trần Thu Hà

.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống   Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Bình An Nội Tâm - Cân Bằng Cuộc Sống
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cuộc sống đầy tự tin của cô gái 2 đầu
» Việt Nam chơi chữ - Trung cộng chơi súng
» Khi cái ác đã trở thành bình thường! - Song Chi
» Những bức ảnh đoạt giải danh giá nhất thế giới Pulitzer
» Vì cuộc sống có nhiều lựa chọn...

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Sưu Tầm, Lượm Lặt-
Chuyển đến