Tự thán
Hơn sáu mươi năm vướng bụi trần.
Kiếp người mộng ảo trót sa chân.
Bao năm vẫn cứ u mê mãi !
Đường về bến giác đã quên dần !!
Ngắm nhìn thế sự toàn đau thương !
Cõi tạm này đây lắm đoạn trường !
Công danh rồi cũng như mây khói .
Nào ai thoát được quỷ vô thường ?
Một thoáng đời như giấc chiêm bao .
Lao đao cõi tạm đến khi nào ?
Lận đận mải mê vòng danh lợi .
Xuôi tay nào có khác gì nhau ?
Xin được rời xa nơi bến mê .
Bờ giác là nơi ta tìm về ,
Thân tâm an lạc vui ngày tháng .
Suối tịnh là nơi đón ta về .
Ngọc Trân