Xuân này còn lại không về được !
Xuân này con lại không về được !
Đã mấy xuân rồi mẹ vắng con ?
Quê người năm tháng đời phiêu bạt .
Nợ nước trong lòng mãi vấn vương !
Xuân này còn lại không về được !
Quê người buồn lắm mẹ hiền ơi !
Đón xuân hoa tuyết giăng đầy ngõ ,
Nhớ tết năm nào hoa pháo rơi .
Xuân này còn lại không về được !
Đón xuân lặng ngắm áng mây trôi .
Lòng con vẫn hướng về quê cũ .
Nhớ mẹ hiền vẫn sống đơn côi !
Xuân này còn lại không về được !
Giao thừa con nhớ mẹ xa xôi .
Nhìn bóng trong gương đầu đã bạc .
Mà sao con vẫn mãi xa người ?
Đã bao xuân đến buồn viễn xứ .
Đời buồn theo chuyện cũ dần trôi !
Lòng con vẫn hướng về quê mẹ .
Mong sao xuân tới hết chia phôi .
Ngọc Trân