Đã bao lâu rổi
Đã lâu rồi sao ta vẫn nhớ,
Chuyện xưa thường thấy hiện trong mơ,
Bao năm ta mãi còn vương vấn.
Một khoảng đời xanh lúc tuổi thơ.
Nào đâu trường cũ đâu bạn bè?
Những ngày chung bước dưới hàng me,
Hay cùng theo đuổi sau màu trắng?
Của áo ai bay dưới nắng hè.
Rồi lớn lên dần theo thời gian,
Đáp lời sông núi bước lên đàng.
Trong ngày từ biệt vô tư quá,
Đâu thấy ai kia mắt lệ tràn!
Chinh chiến nên không hẹn ngày về!
Thư bao lần viết chẳng gởi đi.
Nhưng vẫn nhớ người xa xôi lắm!
Mong lắm cùng nhau trọn ước thề.
Vận nước nên ta mãi ngược xuôi,
Lang thang phiêu bạt cuối phương trời!
Người có biết không ta vẫn nhớ?
Hình bóng ai kia suốt cuộc đời.
Đã bao lâu rồi không nhớ nữa,
Hình như là đã quá nửa đời!
Nhìn bóng trong gương đầu đã bạc!
Mà sao ta vẫn nhớ một thời .
Ngọc Trân