Món ăn “ xa xỉ “ .
Món
này phải đọc là “ chim cút chiên …. R … r …. R … Ròn “ . Vâng ! đọc
chiên ròn là nghe đã rộn rã , là âm vang tiếng nhai kêu ròn rã và khi
đến phần xương là nhai rau ráu , kêu rôm rốp . Có người nói “ ăn bằng
đầu “ nhưng tôi thì cho là khi “ thưởng thức “ món ăn là ; đầu tiên
phải ăn bằng mắt , nhìn nó bắt mắt là đã thấy “ ngon “ zồi , dù nhiều
khi mình xơi món trông cách trình bày là nhỏ cả dãi mà khi nếm thử là đã
vội hét “ Chả ra gì ! “ . Kế là ăn phải có cả tai nữa chứ , cắn miếng
bánh đa nướng , hay bánh phồng tôm , hay khúc bánh mì nóng ( bắc kỳ kỳ
: bánh tây ) nhai nghe rau ráu , ròn rã là món ăn đã có điểm rồi . Ăn
bằng mũi , món chưa dọn lên mà cái mùi nó đã làm mình hắt xì liên
tiếp , cái mũi cứ thế mà hỉnh lên dù là mũi ……. tẹt ! Ăn bằng tay ,
xơi chân gà hay cái giò heo mà dùng đũa , dùng muỗng dùng nĩa thì quả
là “ giết chết đời tôi “ , thò mấy ngón tay cầm cái giò heo đưa lên
mồm , mút một phát ; ngọt lừ , làm tê cái đầu lưỡi , xong là … vén
cái môi , há to cái mồm , ngoạm một miếng . Chạm phải cái gân , hai
tay nắm cái giò giựt giựt ra khỏi hàm răng , ngon hết đời . Đấy !
Đừng tưởng “ ĂN “ là chỉ quẳng vào mồm rồi nhai , rồi nuốt . Ăn như
thế là phụ bạc giời đất , chả thế mà nhân gian đã xếp hạng cái “
ăn “ là đệ nhất khoái .
Vòng vo “thập nhị sứ quân “ thế cũng tạm đủ zồiiiiiiiiii , bây giờ mời bà con cô bác xơi món “ Chim cút chiên RÒN “ .
Ra
chợ mua vài vỉ chim cút ; đông người thì mua 1 con , ít người thì
mua vài vỉ ( sic ) ; mỗi vỉ đa số là có 6 con . Mua vỉ chim cút mà
gốc đề ở Canada nó ngon hơn vỉ của California nhà mình . Mang về rửa
sạch ; giời ơi ! biết zồi ! khổ lắm ! nói mãi ! Ấy ! coi thì như đùa
, nhưng nhiều người nào biết “ rửa sạch “ là như thế nào đâu ? .
Đây này :
Mang
“ chim “ ra khỏi vỉ , ngâm trong nước lạnh , thấy chỗ nào còn tí lông
là nó nổi lều phều đen đen , vặt lại đi , nhất là hai bên nách chim á .
Kỳ cọ tắm rửa cho chim thật sạch , lấy cái kéo thẻo béng cái phao câu
đi ; chả quí báu gì đâu ; phao câu chim nó bé tì tị mà chả ngon như
phao câu gà phao câu vịt , mà lại có …. mùi ! nên vứt đi là thượng
sách . Cho chim vào cái chậu nhỏ , rồi đổ muối vào mà bóp ….. chim !
bóp đi bóp lại cho bớt hôi lông . Trong lúc đó thổi nồi nước sôi ,
khi sôi , bỏ chim vào , cứ cho nó ngập hết chim , vớt ngay ra cho vào
rổ . Chim bây giờ thì cái da hơi tái tái , nếu thích thì để nguyên
con , chỉ lấy bề bản con dao đè bẹp chim cho nó phẳng ( chốc nữa chiên
cho đẹp và dễ ) còn muốn thì dùng kéo cắt chim làm đôi , mỗi bên có
một cánh , một đùi . Xem lại xem , nếu chim còn cái phổi hay tim hay
…. phèo thì rứt ra mà bỏ đi , không thôi chim khi chiên nó hôi lắm
.
Rửa ráy xong .
Bây giờ mang chim ra ướp .
Xả
bầm ; nhiều nhiều một chút ; tỏi bầm ít hay nhiều tùy hỉ , muối ,
tiêu , bột ngọt , không muốn dùng bột ngọt thì dùng bột niêm mua ở chợ
Việt ( có hình ông đầu bếp á ) thoa lên chim ( thoa thôi chứ không xoa
nhá , lúc nãy bóp đủ rồi ) . Xếp chim từng lớp mà thoa , lật chim
lên , úp chim xuống mà thoa cả hai mặt . Sau đó cho chút xì dầu lên
trên và cuối cùng sang nhà hàng xóm xin hai cái chung rượu vodka mà
rưới đều lên chim . Không cứ là chim cút mà là đa số thịt rừng : heo
rừng , nai , thỏ ….. nên cho một hay hai chung rượu cho “ bán “ cái
mùi hoang sơ rừng rú . Ông Tây bà đầm thì nấu thịt thỏ là nấu với “ gụ
vang “ và Mít nhà mình cũng bèn bắt chước cho có vẻ “ văn minh “ là cũng
đổ rượu đổ bia để tưởng là giống tây cho nó oai , có biết đâu là
thịt rừng là phải cho tí đó vào cho mất mùi Tarzan thôi ! .
Ah !
nhớ đừng cho đường hay mật ong vào để ướp chim nhá . Kỵ ! Kỵ thế
thôi . Có lẽ đường mà ướp thịt rừng thì nó lờ lợ mất cái “ ngọt “
nguyên thủy của thịt dã thú .
Ướp iếc tinh tươm , cho vào tủ
lạnh ít nhất 12 tiếng đồng hồ , cho nó se se trên mặt cái món mình
ướp . Muốn ăn thì phải tập tính kiên nhẫn và cho cái bụng lưng lửng
đoi đói , nên khi đớp mới thấy NGON ! Một trong các bí quyết làm món ăn
ngon .
Khi đã cho chim ngủ một giấc dài với các đồ gia vị ,
mình mang ra chiên . Ai muốn xơi chim còn ươn ướt , và bóng lóang mỡ
như các tiệm tàu thì xin đừng đọc tiếp và đổ cái thau chim ướp vào
thùng rác đi cho khỏi nhọc công chiên ròn !
Còn ai muốn dùng chim cút chiên ròn ròn dù hơi khô khô thì xin mời cứ tiếp tục .
Đổ
dầu ( dầu olive ….. cho tốt ) ít nhất lưng nửa nồi , “deep fry “
mà , hà tiện dầu thì đừng làm và …… treo mõm . Lửa to khi nào
dầu sôi là bắt đầu thả chim vào . Khi nào được nửa đường trước khi
chín ; hay là thấy chim bắt đầu vàng hơi hơi thôi , là vớt ngay ra rổ
cho mỡ dầu róc xuống hết . Cái này là quan trọng á , khi chiên sơ sơ
như vầy là bao nhiêu chất nước trong con chim nó bay hơi hết , khi nằm
trên rổ là dầu mỡ và nước đó vì nóng mà bốc hơi một phần , một phần là
chảy xuống cái đĩa hứng kê dưới rổ . Chim như thế là “ khô “ . Trong
khi chờ chim khô , vớt ngay mấy cái gia vị như xả , tỏi trong nồi ra cho
sạch dầu , hay là cẩn thận hơn thì lược dầu trong nồi đó qua cái lược
để thành dầu sạch , còn sang hơn nữa thì đổ dầu mới ; cái này dành cho
nhà giàu ; mình thì kẹo được cái gì đỡ cái nấy . Và nhân lúc này đi
làm xà lách .
Hành tây xắt mỏng thành khoanh , xà lách rửa sạch ,
cắt cà chua thành khoanh ( nhớ bỏ cái hột đi ) có xà lách xoong nữa
thì nhất , xếp lên đĩa trông sao cho giống ngai vàng chờ chim khi xong
là cho chim lên ngôi , đẹp mắt . Dùng giấm màu nâu , cho tí đường (
xà lách thôi mà ) và cho tí xì dầu , nhỏ vài giọt dầu ăn ,rắc ít tiêu
, khi nào sắp ăn thì chan cái nước này lên đĩa rau xà lách . Voila` .
Bây
giờ quay lại bếp , đun dầu sôi lên , lửa to vừa vừa , và thả chim trở
lại “ vạc dầu “ . Khi nào chim bắt đầu vàng ngậy lên là vớt ra và
tiễn đưa chim lên ngai vàng đã dọn sẵn . Lý do chiên hai lần là :
-
Lần thứ nhất để cho chim khô , hay bất cứ món nào muốn chiên cho dòn ,
thì phải làm cho khô trước đã , còn nước bên trong thịt là không
thể ròn . Tại sao nhà hàng thì họ chiên một lần . Dễ thôi , nhà hàng
; họ có cái chảo to như hồ tắm , khi dùng dầu chiên , họ đổ cả vài
thùng phuy dầu vào chảo , bếp ga của họ nổi lửa thật to , thật nóng ,
lửa đùng đùng thế đó thì có bỏ con bò vào nó cũng khô thịt ngay , không
ròn mới là lạ . Mình thì “ eo hẹp “ nên đành thu xếp “ khéo co “
cho được việc .
- Lần thứ nhì là để cho chim chin vàng , ăn sống đau bụng bỏ sừ , thịt chim chứ có phải cá su sì đâu .
Khi
ăn , chim ròn như thế này là mình có quyền nhai tất , xương xẩu gì
là cứ vỡ tan dưới răng . Nghe cũng đủ sướng ! Món chim này nên chơi
với bia hay tí rượu vang , vang nào cũng được , đừng có mà làm ra vẻ
phải là vang trắng cho cá cho tôm , vang đỏ cho thịt đỏ hay ngược lại ,
chỉ là khéo vẽ cho thiên hạ khen mình là dân …….. TÂY !
Tây đui thì có !
Hoàn thành món “ Chim cút chiên ròn “ .
Hẹn món khác .
Quoành lại chèn thêm ít giòng này :
-
Thể nào cũng có kẻ thắc mắc “ Sao đông khách thì chỉ mua 1 con “ Dạ
thưa ! An nam mình có câu “ Ăn trông nồi , ngồi trông hướng “ nên khi
thấy có 1 con chim chỏng gọng trên bàn , bố ai dám thò đũa , chỉ nghía
thôi . Xơi hương xơi hoa thôi mà ! Chả nhẽ mỗi người mút chim một tí
lấy thảo à ! Khi khách về là mình lôi ra …… chén !
Lãi to !
- Bỏ vào đây chuyện hơi ( hơi hơi ) có liên quan đến món này :
Số
là voi có ông anh dạng họ dạng hàng , cũng 6 bó rưỡi , ngày vợ ổng
mới bỏ cuộc chơi ( đi chơi xa , miền chin suối ) ông í vật vã than
khóc như ri , thiếu điều nhảy xuống mồ cùng vợ “ Đừng bỏ anh ….. một mình ….. đường về nghĩa trang ….. lênh đênh …
“ ( sic ! ) Chả được bao lâu rồi “ vết thương đau “ cũng nguôi
ngoai , ổng bèn về Việt Nam “ sắm “ ngay cô vợ mới ( new house ! ) . Nói
phải tội , chứ cái bà vợ mới cũng chả còn đôi mươi nữa , nhưng qua hình
( đương nhiên ) cũng còn “ tươi mát “ lắm các cụ ạ . Thế rồi chả hiểu
“ sự cố “ gì xảy ra mà ông anh phone ( điện ) ngay về đây cho voi với
lời “ nhắn “ sau :
“ Chú mày ra ông lang tây quen , xin cho tao vài viên “ tăng cường sinh lực “ ---- Vi …. a cá ra cá rô gì ấy ! ---- “
Xời ơi ! voi ức quá choảng lại :
“
Này bố ! Thằng này nếu cần thì đích thân đi xin cho đây dùng , chứ ai
lại đi xin cho …… người khác xài hả bố ! Đây nhỡ có ngu thì cũng để
dành cho thiên hạ một tí ngu chứ , dành hết sao được “ .
Bố
kia nhảy lên đùng đùng và quay về Mỹ ( hẳn là sợ ở VN thuốc dỏm ) đi
thẳng tới phòng mạch lang tây và xin toa đi mua vài viên . Vài ngày
phone lại cho voi và :
“ Tao dùng dao cạo ( dao lam ) cắt thuốc
làm đôi , cứa mẹ nó vào tay chảy cả lít máu này , mày có cái đồ cắt
thuốc không cho tao ……. mượn “ . Mình đưa cho ; chứ chả cho mượn . Ai
ngờ “ làm phúc phải tội “ nên ngay sau đó :
“ Chú mày ! tao cắt thuốc làm tư mà cái đó nó làm viên thuốc vụn mẹ ra rồi ! “
Chả
là thuốc thì đắt, bố í tiếc hùi hụi và choảng voi một trận nên thân ,
thay vì cắt đôi , bố nhà mình cưa làm bốn , nát vụn ra là phải . Nghe
ổng than , voi “ thương tình “ bèn chỉ mánh :
“ Này bố ơi ! bố
tìm viên thuốc khác ; mà cùng cỡ to hay nhỏ như viên “ tăng cường “ á
, rồi bố liếm cho thuốc hết , thí dụ như liếm 120 phát , thuốc hết ,
thì khi bố muốn “ tăng cường “ là bố chỉ cần lôi cái viên cứu mạng đó
ra bố liếm 30 phát ( ¼ mà ! ) là xong ! “
Mẹ ôi ! Voi chỉ xong là cuốn vó chạy tóe phở , ở lại để bố ấy nện cho thì có mà không sứt đầu là cũng mẻ trán . Chả dại !
Voi
nghe người Hoa ( Tàu ) nói “ Ăn gì bổ nấy “ nên phải đi “ ngâm cứu”
mãi mới ra được cái món “ Chim “ này . Hi vọng ổng và những ai có cùng
“ sự cố “ như ông anh họ hàng của voi theo bài này mà làm thử .
May ra ! Vâng biết đâu may ra …… ( hihihihi )
Chứ
cái kiểu mua thuốc “ tăng cường sinh lực “ rồi cắt rồi …. LIẾM thuốc
thế kia , nó nhiêu khê lắm , và cũng vì thế mà voi chưa tìm ra hào
nào để mua chim về làm , thế nên chả có ảnh đâu mà dán lên . Cho khất
nhá .
Voi ( CLL ) giữa thu 2011 .