Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon

Diễn Đàn của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Nguyễn Trãi Saigon
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Keywords
chuyen ngắn chất luong Saigon nhac Nguyen quang thuoc ngam phải quốc trong linh Trung quan nguyet truyện hoang bich Chung Nhung sáng quynh VNCH không
Latest topics
» qua đi thôi bão nổi
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeSat Mar 11, 2023 3:11 am by Admin

» Cụ Hoang Xuân Hãn
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeSun May 08, 2022 10:37 pm by Admin

» Giáo dục VNCH - Giáo dục con đường khai phóng
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeMon Jan 10, 2022 4:06 am by Admin

» Suy tư về kiếp người - Về Cùng Cát Bụi
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeSun Jan 09, 2022 4:25 am by Admin

» AI ĐÃ HẠ GỤC CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN?
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeSat Jan 08, 2022 2:41 am by Admin

» NHẠC THIỀN - Cõi Thiền trong Âm Nhạc
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeThu Jan 06, 2022 4:11 am by Admin

» Trở về miền ký ức : Một bài viết về người lính VNCH
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 3:06 am by Admin

» Tôi Cưới Vợ
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeTue Jan 04, 2022 2:44 am by Admin

» Giáo sư Phạm Hoàng Hộ
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeMon Nov 29, 2021 3:05 am by Admin

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


 

 Mắc kẹt trong nỗi nhớ...

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
bemai_2011

bemai_2011


Posts : 93
Join date : 26/02/2012

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeFri Dec 13, 2013 1:12 am

Dù không phải nỗi nhớ lúc nào cũng là một điều dễ chịu, và có lắm kẻ mắc kẹt mãi trong nhớ thương.

Những buổi chiều tà hay một sáng chủ nhật tinh khôi, bất kể là ngày lãng đãng hay bù đầu bởi những việc cần làm, khi nào thấy cô đơn tôi sẽ tìm cho mình một tách cà phê. Ta tìm gì trong một tách cà phê: một chút tỉnh táo, một chút lãng du nghênh ngang ngồi lại bất động giữa phố thị cứ vồn vã trôi đi, tìm giây phút lặng yên cạnh ai đó, cái thở dài trước ngày cứ trôi qua hay một nỗi nhớ ngọt đắng vơi đầy.
 
Tôi đã quên mất nỗi nhớ bắt đầu đi theo tôi từ lúc nào. Tôi chẳng nhớ từ bao lâu tôi đã quen khuấy nỗi nhớ man mát cùng với cà phê đặc sánh trong ly của mình. Tôi chỉ nhớ Sài Gòn có vô vàn những quán cà phê - cứ một quán xẹp tiệm lại có muôn quán mọc lên. Tôi dành một vài trong số vô vàn những quán cà phê đó để ngồi với ký ức. Mỗi một quán cà phê tôi lại để dành để nhớ một người. 
 
Chúng ta đã dành bao nhiêu thời gian của đời mình ngồi trong quán cà phê với một ai đó để lắng nghe, để trải lòng hay để… không nói năng gì cả. Để nhìn nhau hoặc nhìn những chiếc thìa cứ lanh canh khuấy mãi trong ly. Có những người cho ta cảm giác chỉ cần ngồi cạnh trong một chiều nhạt nắng đã là đủ. Những khoảng khắc lặng thinh và bình yên ấy, tôi chỉ muốn đập nát cái đồng hồ của mình đi và thời gian sẽ chẳng trôi đi nữa...

Nhưng thời gian không thể vỡ vụn theo một cái đồng hồ.

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Tinh-yeu-38

Tôi cứ muốn mình dừng lại trong một giây, một phút, một khắc đó mãi mãi để rồi nhận ra... thời gian là một thứ tôi mãi mãi chẳng bao giờ có thể níu kéo. Nên thay vì ra sức níu kéo, tôi lại chọn cách ra sức để ghi nhớ. Từng chi tiết, từng cảm xúc, từng rung động khẽ khàng... thật kỹ, thật sâu trong tâm trí mình!
 
Khoảng khắc đó rồi sẽ trở nên bất tận trong trái tim tôi... 
 
Dù không phải nỗi nhớ lúc nào cũng là một điều dễ chịu, và có lắm kẻ mắc kẹt mãi trong nhớ thương. Có những lúc ta khao khát đến điên cuồng cho thời gian đứng lại mà chẳng hay rằng… chính nỗi nhớ sẽ khiến nó thành ra vô tận! 
 
Ta đã ngồi trong bao nhiêu quán cà phê với những người khác nhau? Sài Gòn có nhiều quán cà phê quá. Tôi cũng đã ngồi với nhiều người quá. Đã có quá nhiều những cuộc chuyện trò đến mức ta chẳng nhớ mình đã trò chuyện những gì. Duy chỉ còn một vài câu nói thật ám ảnh thỉnh thoảng thoáng ngang qua đầu một giây phút nào đó trong quãng đời còn lại. Chẳng thể đóng băng một nụ cười, cột lại một ánh mắt… Chúng vô giá vì chẳng ai nắm giữ được. Nỗi nhớ bắt đầu ngay chính từ giây phút người và ta ngồi xuống gọi một tách cà phê.
 
Nỗi nhớ vẫn ở đó ngay cả khi ta ngồi cạnh nhau, mắt chạm mắt mà thương nhớ cứ dài ra mênh mang. Nỗi nhớ ấy được khuấy vào cà phê và len lỏi vào lòng người. Cà phê có vị của nỗi nhớ: ngọt, đắng, thơm nồng, quyến rũ và gây nghiện. Khiến người ta phấn chấn và cũng đủ để người ta chết ngất. Cà phê thì bán trong tiệm, nỗi nhớ sẽ bán ở đâu?
 
Bạn bè vẫn bảo sao lúc nào cũng đi uống cà phê một mình? Bạn bè vẫn quở cái dáng ngồi trên vệ đường bên ly cà phê và nhìn sang nhà thờ Đức Bà sao mà cô độc thế! Tôi chẳng hiếm những lần cà phê với đám bạn, nhưng nhiều hơn vẫn là đi cà phê một mình. Vậy mà… chưa bao giờ ngồi một mình. Tôi ngồi với ký ức. Khi bước vào quán cà phê quen, ngồi xuống cái bàn xưa cũ và gọi thứ thức uống người vẫn thường gọi, tôi thấy mọi thứ vẹn nguyên dù người chẳng ở đây nữa. Rồi như thể đang hẹn hò nhau trong cùng một không gian ở những khung thời gian khác nhau. Người đang ngồi trước mặt tôi, mờ nhạt như ảo ảnh, chân thật như một giấc mơ, ta trò chuyện bằng nỗi nhớ. 
 
Ngày nào tôi còn uống cà phê, nỗi nhớ còn đủ nhiều để vươn mãi vào thìa.  

(Sưu Tầm)
Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeTue Dec 17, 2013 10:56 am



Những điều thuộc về nỗi nhớ


Ta chênh vênh giữa hai bờ quên, nhớ…

Đi qua bao thăng trầm cuộc sống, ta biết ta vẫn còn đó vẹn nguyên nỗi nhớ về người. Dù rằng người chỉ đi ngang qua cuộc đời ta và gieo vào đấy không ít những buồn đau. Nỗi nhớ ấy mang ta đến một vùng trời của những ngày xưa, những con đường thân quen, những khoảng không gian tĩnh lặng, những xúc cảm một thời từng làm trái tim ta tan nát.

Ta đã từng không đủ can đảm để bước đi khi người bỏ lại ta trong đêm mưa ấy. Nỗi nhớ đã đeo bám ta suốt bao ngày, về người, về tất cả những gì mà ta và người đã từng trải. Nhưng giờ tất cả với ta chỉ còn lại những tiếng cười và những bài học mà cuộc sống đã nhờ người dạy cho ta. Ta trân trọng và thầm cám ơn vì sự xuất hiện của người trong cuộc đời ta, dù chỉ là thoáng qua. Người đã cho ta biết thế nào là cuộc sống, là yêu thương và được yêu thương, là cho đi và không cần nhận lại, là con người thì phải biết chấp nhận và hy sinh… Để biết rằng, có đi qua những nỗi đau, ta mới yêu thêm những gì của hiện tại. Có ước mơ thì mới có những kì tích. Có yêu thương thì mới được yêu thương. Có chân thành thì sẽ nhận lại chân thành…

Mãi mãi còn đó những cơn mưa mang người đi và không bao giờ trở lại, nhưng ta đã không còn buồn vì ta đã không còn đứng một mình trong mưa. Cám ơn người đã cho ta một lần biết yêu thương và chờ đợi, ở một nơi nào đó, ta mong người thật sự hạnh phúc.


Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Images?q=tbn:ANd9GcT_B52WhP-K_yjlYY3y-MBlSDTTsN09u9rSIsGSSRObrbBE9qh6Jg

Nỗi nhớ, có khi thoảng qua phút chốc, nhưng có khi lại quay quắt cồn cào, có khi trào dâng nước mắt. Nỗi nhớ, có khi nhẹ nhàng, mông lung, không nắm bắt, có khi lại thổn thức như xoáy vào bên trong bao kỉ niệm. Khi ta bắt đầu chìm trong những nỗi nhớ triền miên là lúc ta thấy mình cô đơn nhất, lẻ loi nhất, quýnh quáng kiếm tìm chút kỉ niệm để nhắc rằng mình vẫn còn tồn tại. Mâm cơm nghi ngút khói, một buổi tối đẹp trời dạo phố bên người ấy, một chiều đầy gió chạy rong trên cánh đồng và nghe gió tạt vào lòng, những nỗi nhớ bắt nguồn từ những điều bình dị nhất, ấm áp nhất.

Cuộc sống trôi qua, có những người bước vào đời ta và lẳng lặng ra đi, cũng có người đến và để lại dấu chân trong miền kỷ niệm, để những khi nhớ về người, ta lại trải lòng cùng những nỗi nhớ chơi vơi.

Nỗi nhớ cũng làm con người mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Nhưng tuổi trẻ nhiệt huyết và đam mê, đâu chỉ là những khoảng đêm dài nhung nhớ. Hiện tại là đây, cuộc sống là đây, là những gì ta đang nắm giữ, ngay lúc này. Hãy học cách yêu thương tất cả và sống trọn vẹn tất cả, để những điều của hôm nay, sẽ trở thành hoài niệm đẹp trong nỗi nhớ của ngày mai. Như một nhà thơ đã từng nói: “Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương.” Tình yêu sẽ chỉ cho chúng ta con đường đi đến hạnh phúc. Và nỗi nhớ sẽ là quyển nhật kí về những chặng đường đã qua để ta mỉm cười mỗi khi nhớ về.


Những nỗi nhớ vẫn mãi đong đầy.
Những trái tim vẫn luôn hướng về nhau.
Và con người vẫn luôn yêu thương nhau như thế!
Cho nhau những tiếng cười, những lời yêu thương…


Để những nỗi nhớ không mang về trong đêm những giọt mưa rơi tí tách…!

(ST)

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Images?q=tbn:ANd9GcSvy2cEYhPEIr5ONyNsmUpTsI14OFKYl8b2seL_1FXnOOEZ2FgU7g

Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeFri Dec 20, 2013 1:06 pm


Hạnh Phúc Lang Thang


Ngày ấy em như hoa sen,
Mang nhiều giáng hiền những khi chiều lên,
Ngày ấy em như sương trong,
Nép trên bông hồng, mượt trên cánh nhung.
Ngày ấy em như cung tơ,
Cho đời thẫn thờ, cho tôi dệt mơ
Đường khuya tay đan ngón tay,
Ước cho đời ước mơ dài.

Nhưng năm tháng vô tình,
Mà lòng người cũng vô tình,
Rồi mộng úa thay màu xanh,
Người yêu xa bến mộng,
Đò xưa đã sang sông,
Dòng đời trôi mênh mông,
Dáng xưa nay xa rồi,
Đường khuya mưa rơi rơi,
Phố xưa quên một người,
Bàn chân gieo đơn côi,
Gió mang theo cơn lạnh
Về rót lệ trên môi.

Ngày ấy yêu em say mê,
Tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly
Tình ái không xanh như thơ,
Đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa.

Hạnh phúc lang thang như mây,
Cho hồn héo gầy, khi ta còn đây,
Từng đêm qua trong giấc mơ,
Vẫn mong chờ có em về...


Sao anh không đến



Sao anh không đến ngoài kia mưa rơi hắt hiu
Sao anh không đến nhớ nhung gọi tên những cơn mưa chiều.
Sao anh không đến mình em trên phố buồn thiu.
Hàng cây vờn gió lời ca nào đó chiều khóc bơ vơ.

Sao anh không đến mùa thu tan trong mắt sâu
Sao anh không đến bước chân về gieo ngất ngây cơn sầu.
Sao anh không đến đường hoang riêng bóng lẻ loi
Thầm xin hờn dỗi thành mây thành khói vào đường chim bay.

Mưa, mưa vẫn rơi rơi, mưa mãi không ngơi
Mưa trên đường dài đôi chân miệt mài
Em nghe tuổi đời đi hoang một thời.
Sao không đến bên nhau cho những cơn đau
Mang đi tình sầu môi em nhiệm mầu
Không về làm lỡ tình yêu đầu...

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Images?q=tbn:ANd9GcQqV3-SrUHtBx4_BpzuWmVGfMIozwi3gvhFcPSNnySmnloFMKZZ

Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeFri Dec 05, 2014 12:18 am

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  43185777

NHỚ...

Chao ơi, nhớ qúa thế này
Hôm qua và cả ngày nay thẫn thờ
Nghiêng lòng rót nhớ vào thơ
Đã toan gởi gió, em nhờ tặng anh
Nhưng thơ viết mãi không thành
Rối tung bằng trắc, em đành... xé thơ!
Xé thơ xong, giận mình khờ
Vụng về giận bút, hững hờ giận anh...
Chữ tình thì đẹp như tranh
Mà sao chữ nhớ lại thành lệ rơi
Nhớ chi nhớ đến nẫu người
Để thơ lạc giữa đất trời nhớ thương...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân




Tìm Lại Lần Nữa


Ta cố tìm lại nơi cuối phố
Giờ còn đâu bóng cây hoàng hôn
Giờ còn đâu đóa hoa đợi chờ
Anh có còn về thăm nỗi nhớ
Nhớ phố xưa có em chờ anh.

Anh có còn về ngang lối ấy
Ðợi chờ thêm giấc mơ hoàng hôn
Ðợi chờ thêm bước chân người về
Nhưng vẫn là niềm đau giăng kín
Phố thênh thang biết anh về đâu?

ÐK:
Tìm lại lần nữa, trên phố vắng xưa một hình bóng
Tìm lại lần nữa, những đam mê phút ban đầu
Tìm lại lần nữa, trong nỗi nhớ hay trong niềm đau
Tìm lại lần nữa, tiếng yêu xưa nhưng anh quên rồi.

Xưa có em mộng mơ ngồi hát
Anh ôm đàn dạo khúc tình ca
Nay bỗng nhiên tựa như mây khói
Ôi xa rồi người về nơi đâu, về đâu, người về nơi đâu?

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Chitay%20em
Về Đầu Trang Go down
bhtran
Khách viếng thăm




Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeSat Dec 06, 2014 2:04 pm

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Chitay%20em


HỎI RẰNG CÓ NHỚ EM KHÔNG?

Hỏi rằng có nhớ em không?
Biết rồi vẫn chẳng yên lòng... hỏi thêm.
Đùa... anh không nhớ có nên?
Nói rằng rất nhớ... sợ quen quá rồi!

Nhớ hay quên chỉ một lời,
Bao lần đã hỏi... thế rồi lại quên.
Tháng năm qua thấu nỗi niềm,
Hỏi thì cứ hỏi, nhớ quên cả đời!

Trước sau chỉ có một lời,
Đã yêu... nhớ cả dáng người nét duyên.
Nói không... lòng chẳng bình yên,
Nếu mà nói có... nhớ thêm một lần!

TGG


Về Đầu Trang Go down
NHViet




Posts : 595
Join date : 23/08/2012

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitimeFri May 19, 2017 7:35 pm




Anh đánh rơi nỗi nhớ em đâu rồi?

Mặc dù em không muốn, nhưng sự thật lại hiển nhiên đến thế. Có đắng bờ môi và hoen ướt mi không, khi em vụng về hỏi: “Anh đánh rơi nỗi nhớ em đâu mất rồi?”

Trời hửng nắng, một vài nhành cây cong mình vươn ra đón chút nắng mai thơm lành dịu ngọt. Trời tháng Ba thi thoảng làm cơn mưa buồn, thi thoảng lại vấn vương những đợt nắng vàng ươm. Em nương mình trong một góc quán thân quen tĩnh lặng, lánh xa dòng người tấp nập, lánh xa những ánh mắt dửng dưng. Em chợt thu mình co ro trong một góc trái tim nhỏ bé và chật hẹp. Anh, anh bỏ rơi nỗi nhớ em đâu rồi?
 
Có một thời ta bên nhau rong ruổi nhẹ tênh, bước trên từng con phố với tiếng nói cười trong trẻo. Có một thời mà ánh mắt em rơi trên đôi bàn tay anh vụng về lóng ngóng, sợ em buồn, sợ em đau, luôn cố gắng xuýt xoa. Có một thời mà em tập làm quen với một trời nhung nhớ mới, cơi nới vẻ mặt vui tươi và niềm hạnh phúc đơn sơ. Em và anh đã sống qua những ngày yêu đầu tiên vụng dại, yên bình và ấp áp biết bao nhiêu.
 
Có một thời anh không còn dành cho em một vị trí nào quan trọng nhất. Từng nhiều lần anh quên việc có em vẫn luôn ở bên cạnh anh. Có một thời anh mê mải mải mê với những bon chen đời thường tấp nập, em nép vào anh cũng chỉ như một cọng cỏ vướng chân. Có một thời anh bỏ lỡ câu yêu đương, cho em ôm vào mình những tủi thân hờn giận. Rồi thời gian làm dày thêm một mối tình buồn, anh không còn thương em, có đúng không anh?



Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Images?q=tbn:ANd9GcRFKPpmT1k-J0Yr07NWCe1hcEuXrHd8JtpSxUhxNxnXW6XPrl-iLg

Em thường hay vỗ về và tự an ủi trái tim mình. Rằng anh chỉ bận một ngày, hai ngày nữa. Rằng anh sẽ nhớ tới em trong những đêm anh còn chong đèn làm việc. Rằng anh còn treo lơ lửng những lời hứa từ tít tắp xa xưa. Em cũng nhủ lòng phải cảm thông và thương yêu anh hơn nữa. Để anh không buồn, để em không thút thít khóc mỗi đêm….
Em đắng lòng chờ đợi bàn tay anh nắm lấy tay em như một ngày nào đó xa xôi trở về nhiều ngày trước đó. Em không mong một lời xin lỗi, không cần anh nói nhớ em, thương em. Em chỉ cần anh có mặt ở bên, lồng vào tay em, tựa vào vai em, để em biết rằng em còn anh, còn thương nhớ. Chúng mình còn nhau, còn nồng nàn tin yêu.
 
Đừng vô tâm với em cũng đừng bao giờ trách than rằng em đa cảm. Con gái khi yêu bất cứ một ai cũng dễ dàng trở nên bất hạnh. Em sẽ vẫn chờ nếu như anh cần một người để đợi. Em sẽ ra đi nếu như anh cảm thấy không thể tiếp tục níu tay em. Chuyện đi ở là chuyện mà đôi ta hoàn toàn có thể đưa ra lựa chọn, rồi quyết định thôi anh.
 
Mặc dù em không muốn, nhưng sự thật lại hiển nhiên đến thế. Có đắng bờ môi và hoen ướt mi không, khi em vụng về hỏi…
 
“Anh đánh rơi nỗi nhớ em đâu mất rồi?”

(Sưu Tầm)

Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  15-10bo-anh-bia-facebook-noi-nho-khong-ten1
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mắc kẹt trong nỗi nhớ...    Mắc kẹt trong nỗi nhớ...  Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Mắc kẹt trong nỗi nhớ...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» “Khám phá” những cây trồng trong nhà tốt cho sức khỏe
» Ngựa Trong Đời Sống & Trong Văn Thơ
» Tâm thần, vấn đề trầm trọng trong xã hội Hoa Kỳ
» Thư của một người bạn gái từ trong nước gửi cho một Việt kiều Canađa
» Có gì trong Vũ Trụ?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Trung Học Nguyễn Trãi Saigon  :: ĐỀ TÀI :: Sưu Tầm, Lượm Lặt-
Chuyển đến