Tháng Tư mong ước
Thắm thoát xa quê hơn nửa đời!
Thời gian sao cứ hững hờ trôi!
Tháng Tư lại đến bao nỗi nhớ!
Chuyện cũ từng đêm vẫn ngậm ngùi!
Ta giờ xa xứ biệt phương trời.
Nhớ về quê mẹ quá xa xôi!
Tự do dân chủ nào đâu thấy,
Chỉ thấy dân oan hận ngút trời!
Ba mươi tám năm bọn cộng nô.
Vâng lời Tầu Cộng bán cơ đồ.
Đất biển cha ông ta gìn giữ,
Trường Sa Bản giốc hận vô bờ.
Toàn dân nào có được tự do!
Chống Tầu bị đánh, bắt trói gô
Dân đặt vòng hoa đài tưởng niệm!
Sợ Tầu bọn cộng đã không cho.
Ruộng đất cửa nhà dân làm ra.
Công an cùng với lũ lâu la,
Mang xe ủi phá thành bình địa,
Hợp nhau cưỡng chiếm chẳng xót xa!
Ba mươi tám năm vẫn tang thương!
Dân mình chưa thoát kiếp tai ương!
Gái nghèo bị bán thành nô lệ!
Xa nhà chịu sống kiếp đoạn trường!
Tiếng súng hoa cải Đoàn văn Vươn.
Nổ lên khiếp vía lũ bạo cường,
Mong lắm toàn dân vùng đứng dậy,
Cùng nhau đuổi giặc thật can trường.
Dẹp lũ xài lang cứu nước non.
Chung lòng xây đắp lại quê hương,
Bốn biển năm châu đàn con Việt,
Dựng lại quê hương thật phú cường.
Ngọc Trân 03