Tiêu đề: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Mon Apr 15, 2013 12:00 am
. THÁNG TƯ ĐEN
Thơ Ngô Minh Hằng Nhạc & trình bày: Hoàng Hoa
Ngày Ba Mươi Tháng Tư xưa Lệnh hàng: vết chém ai dưa qua hồn Lòng đau với Tháng Tư buồn Súng rơi cùng suối lệ tuôn nghẹn ngào... Ngày Ba Mươi Tháng Tư nào Ai đem dân tộc xô vào lầm than Xác người ai bón rừng hoang Biển xanh pha máu Việt Nam đỏ hồng! Ai làm cách núi ngăn sông Cha con chia biệt, vợ chồng ly tan? Ai làm tan nát Việt Nam Hòa bình sao lại vô vàn đớn đau? Tháng Tư đen. Tháng Tư sầu Một trăm cái trứng đào sâu oán thù Giết nhau bằng những mưu mô Giết nhau bằng súng Liên sô, đạn Tàu Giết nhau không nhận ra nhau Giết nhau chẳng chút lòng đau. Lạ lùng! Giết nhau, vỗ ngực: Anh Hùng Ngàn trang uế sử trùng trùng máu tươi ...
Tháng Tư đen. Tháng Tư ơi! Việt nam! ai xót xa người Việt nam!?
.
.
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Mon Apr 15, 2013 7:54 pm
THÁNG TƯ, NÓI VỚI BẠO QUYỀN
Ngô Minh Hằng
Không ai muốn lìa quê hương, tổ quốc Để tha phương nương náu đất quê người Để hung hiểm giữa muôn trùng sóng nước Hải tặc bạo cuồng, thịnh nộ ngàn khơi...
Nhưng vì chữ Tự Do, vì Lý Tưởng Người lại người trốn lén, dắt nhau đi Có những con tàu thoát vùng gió chướng Nhưng có những tàu gặp cảnh gian nguy
Có những con tàu không còn vết tích Tiếng thét hãi hùng chìm xuống đại dương Có những xác người trôi vào vô định Có những mảnh tàu vụn vỡ, tang thương!
Người sống sót trên đảo buồn, tị nạn Những hoàng hôn, nhìn biển, xót xa người Trên mặt sóng, khói sương bay lãng đãng Hay đó hồn oan tiếc nuối cuộc đời...
Và người sống nhớ về người đã chết Dựng tấm bia trên đảo họ dừng chân Bia tưởng niệm những thuyền nhân nước Việt Chết đau thương vì trốn chạy vô thần!!!
Hình ảnh đó là vết nhơ thế kỷ Là những kinh hoàng nhân loại gớm ghê Là sản phẩm đảng độc tài thống trị Là nước Việt Nam khổ nạn, ê chề...
Nên Việt Cộng muốn xoá đi tội ác Do họ tạo ra mấy chục năm dài Khi phá bỏ tấm bia sầu tị nạn Là đảng giết người đã chết lần hai!!!
Vì đảng muốn những người cùng thế hệ Phải quên đi lưỡi hái đảng gian hùng Và lừa dối để đời sau, hậu thế Hiểu sai lầm hùng sử của Cha, Ông!
Ôi, hiểm độc của những lòng dã thú Lưỡi rắn miệng hùm nói trắng thành đen Bia dẫu phá, nhưng lương tâm, lịch sử Vẫn muôn đời minh bạch tiếng chê, khen!
Cứ lừa mị cứ che đi sự thật Cứ phá hết đi dấu tích oan hờn Nhưng che được nào trời long, đất sập Và phá được nào sức mạnh hỏa sơn?!
Bia đá Thuyền Nhân Việt Nam tại đảo Galang, Indonesia, tưởng niệm những nạn nhân Cộng Sản đã đến được bến bờ tự do hoặc đã bỏ thây trên biển cả. Trại tỵ nạn Galang trên một hòn đảo ở Indonesia đã đón tiếp khoãng nửa triệu thuyền nhân Tỵ nạn Cộng Sản vào các năm 1978-1990. Việt Cộng đã làm áp lực với chính quyền Indonesia đục bỏ những dòng chử ghi chép tưởng niệm thuyền nhân. Tuy nhiên hành động kém can đảm nầy không mang lại kết quả mong muốn cho một chính thể độc tài. Nhiều tượng đài, bia đá tưởng niệm khác đã và đang tiếp tục được dựng lên trên khắp thế giới để tưởng nhớ nạn nhân của chế độ bạo tàn Cộng Sản.
Tượng đài Thuyền nhân tỵ nạn cộng sản tại Nam California
.
Tượng đài tưởng niệm Thuyền nhân Việt Nam tỵ nạn cộng sản tại Đức
.
P-C Khách viếng thăm
Tiêu đề: Tháng tư đen và những vần thơ máu lệ! Sat Apr 20, 2013 7:07 pm
. Tháng tư đen và những vần thơ máu lệ!
Mũ Nâu 11 Thủy Gia Trang
Ba mươi sáu năm đã trôi qua, từ dạo tháng tư đau buồn ấy. Thời gian hầu như bào mòn sức lực bao lớp người trẻ tuổi trưởng thành trong ba thập niên năm mươi, sáu mươi và bẩy mươi của thế kỷ trước. Thời gian cũng nhuộm trắng những mái đầu xanh với bao hoài bão, ưóc mơ cao vời. Và thời gian cũng đã làm nhạt nhòa những tia mắt rực sáng niềm tin yêu, tràn đầy nhựa sống. Nhưng có một điều mà đến nay thời gian vẫn hoàn toàn bất lực đó là xóa mờ nỗi đau trong lòng những người dân miền Nam nói chung và những người đã một thời cầm súng bảo vệ quê hương nói riêng, mỗi độ tháng tư về. Nỗi đau ấy được thể hiện bằng những hoạt động như biểu tình, tưởng niệm, truy điệu,thắp nến,v.v... Và diễn đạt qua thơ văn... Ba mưoi sáu năm nay, từ những người đã lưu vong , đến người còn trong nước, không biết bao nhiêu bài thơ, bao nhiêu áng văn đã được viết ra. Từ những người viết văn chuyên nghiệp đến những nhà thơ tài tử, cả những người suốt đời chưa bao giờ cầm bút, cũng sẵn sàng tham gia để trút cạn nỗi lòng trên trang giấy qua nhiều hình thức. Nếu làm một cuộc thống kê thì có lẽ nguồn văn chương viết về ngày quốc hận tháng tư sẽ là một chủ đế có số lượng người tham gia đông đảo nhất và đa dạng nhất trong nền văn học nước nhà. Làm sao kể hết những truyện dài, truyện ngắn, tùy bút, hồi ký, tự truyện, tản văn, phiếm luận.v.v... và v.v…
Nhưng số lượng đồ sộ nhất có lẽ là thơ. Như một ai đó đã nhận định: “Mỗi người Việt Nam là một thi sĩ” quả không ngoa, Chỉ cần vài ba câu với cách kết hợp vần điệu đã quá quen thuộc trong ca dao tục ngữ, người viết đã phần nào nói lên được cảm xúc của mình. Và thơ thì thiên hình vạn trạng, chất chứa đầy cảm xúc. Mỗi bài thơ mang một tâm tư. Như những lời thơ xé lòng của thi sĩ Võ Ngô khiến người đọc ngậm ngùi qua bài Tháng Tư Đen:
Ba sáu năm trời quê hương oan nghiệt. Ba sáu năm đất rỉ máu chia lìa. Ba sáu năm cộng sản vẫn còn kia. Ba sáu năm người dân luôn khốn khó. ...
Phải, ba mươi sáu năm, nỗi đau đó hành hạ Con Hồng Cháu Lạc từng phút từng giây. Không phải chỉ những người dân khốn khổ dưới cùm gông của người cộng sản mới phải chịu đựng. Mà những người đã ra ngoài vòng cương tỏa của bạo quyền cũng xót xa ngày đêm, như nhà thơ Dương Thượng Trúc đã thổn thức qua bài Tháng Tư Tổ Quốc Phủ Màu Tang:
Tháng tư Tổ Quốc phủ màu tang. Dân tộc đau thương oán hận tràn. Tủi phận nam nhi đời lữ thứ. Hướng về quê mẹ lệ chứa chan... ...
Họ hướng về quê hương với những nhớ nhung vời vợi, nhớ về một thành phố đã mất tên, nơi ấy họ đã trải qua tuổi hoa niên đầy ắp mộng mơ, hoài bão. Mà những áng thơ của Lưu thái Dzo đã nói lên qua bài Viết Tên Sàigòn:
Sàigòn em có sướng vui không? Trước cảnh đầu xanh, lứa tuổi hồng. Đốt cháy tương lai bằng sống vội. Yêu cuồng trong vũng lội tình ngông. ...
Mang chung tâm trạng lưu vong, Túy Hà mượn điển tích từ hai câu thơ cổ Hồ Mã Tê Bắc phong Việt điểu sào Nam chi. để nói lên nỗi lòng kẻ xa xứ và cũng thể hiện cái hào khí của người trai một thời vùng vẫy qua bài “Ngựa Hồ Gió Bắc Quảng Trị ta”:
Hiền Lương Bến Hải làn ranh Đôi bờ thương hận cũng đành sang sông. Đổi đời, đất lạ mênh mông Lạc đàn tôi vẫn bắc phong ngựa hồ.
Tháng tư, tháng năm hay tháng nào đi nữa thì cũng chỉ là con số x ác định thời gian trôi trong chu kỳ 365 ngày xoay chuyển của đất trời. Nhưng kể từ khi vận nước nổi trôi thì Tháng Tư đã để lại một vết thương nhức nhối trong lòng người Việt Quốc Gia chẳng biết đến bao giờ mới lành miệng. Nhà thơ Khiếu Như Long đã trút cạn tâm sự cùng các chiến hữu với bài "Tháng Tư Uất Hận":
Tháng Tư mình mất cuộc đời Ngày buông tay súng chơi vơi hận cuồng Trời quê hương chợt nhuốm buồn Một đời chinh chiến hào truông biên thùy. ...
Lê Khắc Anh Hào diễn tả tâm trạng của người một thời cầm súng, đứng trước sự biến động vô cùng kinh hoàng đã có những quyết định trái ngược nhau, với bài "Tháng Tư Buồn, Rồi Lại Thángg Tư Buồn":
“Tháng Tư bẻ súng lần ra biển Có kẻ âm thầm vô Trường Sơn Ra đi là chết đời cung tiễn Ai biết rừng sâu kẻ ngậm hờn!” …
Thy Lan Thảo, một trong những người thơ có nhiều bài nói về tháng tư và nỗi đau khôn nguôi, bày tỏ cảm xúc với “Tâm Ý Tháng Tư”:
Tháng tư buông súng tuổi còn xuân Nước mắt hoen mi ướt thấm dần Cả một đọan đường đầy gian nhục Hận thù hứng chịu nặng quằn thân !
Nhà thơ Trúc Lâm, trong bài "Soi Bóng" vẽ nên hình tượng những chinh phụ ngày xưa, nay trở thành "tù phụ", khi người chiến sĩ oai dũng thuở nào vác hành lý đi vào địa ngục trần gian.
Ba mươi tháng Tư mưa bão trĩu vai Đè nặng lên tâm hồn người em gái Em vẫn đó dáng trang đài.. héo hắt Soi bóng mình quặn thắt dõi chinh nhân. …
Chẳng phải chỉ "dáng em trang đài héo hắt", mà cả đất trời, cả dân tộc cũng chìm đắm trong nỗi đắng cay ngậm ngùi như tiếng thở than của Huy Văn trong "Mủa Kiếp Nạn":
30-4! Lại buồn thân vong quốc Bồi hồi dâng những đồng vọng mông lung Tiếng hoài âm hay sông núi ngàn trùng Đang thổn thức trên từng dòng hận sử?
Mang cái hào khí của tráng sĩ một đi không trở lại, nhưng chí chưa thành danh chưa toại, đã phải mang thân lưu lạc nơi xứ người. Nhìn trời nước mênh mông mà chạnh lòng nhớ về đất mẹ. Và tự hỏi lòng còn có ngày sang sông Dịch hay chăng! Là tâm sự Xuân Du được thổ lộ trong “Như Qua Sông Dịch”:
Ta bỏ đi giữa trời mưa gió. Từng giọt rơi buồn trên bến sông. Như tráng sĩ một lần qua Dịch Thủy. Biết có còn trở lại hay không?
Nhà thơ Không Quân Phạm Tương Như, trên bước đường luân lạc, nghĩ mình như làn mây trắng, vẩn vơ lơ lững trôi trong gió chiều ủ rũ. Đò đã xuôi dòng sông cũ, để lại những ngậm ngùi cho dấu vết kỷ niệm ngày xưa cũng đã chết dần theo năm tháng. Phố thị cũ mờ phai trong ký ức mỏi mòn. Đó cũng chính là khổ thơ kết của bài“Nỗi lòng Người Đi”:
Ta như mây trắng lững lờ trôi. Vẫy tay chào gió tiếng không lời. Đò đưa xuôi sóng dòng sông cũ. Phố thị ngày xưa ngỡ chết rồi.
Nói về văn chương, nhất là nguồn thơ qua chủ đề Tháng Tư Đen chẳng khác nào chúng ta chơi vơi giữa đại dương mênh mông với trăm ngàn cơn sóng dữ. Những cơn sóng mà một ngày nào đó sẽ phủ trùm lên và cuốn trôi đi cái chế độ nghiệt ngã đã đọa đầy dân tộc chúng ta hơn nửa thế kỷ qua.
Xin cám ơn tất cả các thi sĩ, các người thơ đã góp tay làm nên cơn sóng này.
Những tâm tư khắc khoải, những đau đớn ê chề, những hoài vọng thiết tha và những ước mơ giản dị của tất cả những người yêu chuộng tự do, yêu chuộng công bình bác ái được viết thànhh thơ sẽ để lại những chứng tích hiệu quả nhất cho lịch sử về tội ác của người cộng sản đối với Dân Tộc và Tổ Quốc.
Xin mượn những dòng lục bát sắt son của nữ sĩ Đoan Khánh từ bài "Mùa Hè Trong Tôi” để chia sẻ những xúc cảm về mùa Quốc Nạn năm nay:
75 dậy sóng tơi bời Vùng kinh tế mới “đổi đời” dân ngoan Ai sinh lắm kẻ bạo tàn? “Cha già dân tộc” đầu đàn lũ con Hè còn Phượng đỏ sắt son Dòng máu Lạc Việt mãi còn luân lưu.
Thủy Gia Trang 4/2011
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Tháng Tư và Những Vần Thơ cho em, cho anh, cho chúng ta... Sat Apr 20, 2013 7:46 pm
Tháng Tư và Những Vần Thơ cho em, cho anh, cho chúng ta...
38 năm đã sang trang Nước Việt nhuộm đỏ máu oan dân lành...
Ngỡ rằng chấm dứt chiến tranh Quê mình êm ấm trăng thanh bốn mùa Nào ngờ "chính sách" Đảng đưa "Tập trung cải tạo"...mút mùa Quân Nhân
Nghĩ rằng dân Việt Bắc Nam Dầu gì... âu cũng phậm làm anh - em Nhủ lòng tin Đảng một phen Hành trang khăn gói..."10 đêm" lên đường
Không màng giả biệt từ nương Chẳng hôn con nhỏ, đến trường nộp thân Tin rằng mình lẹ, nhanh chân "Đi mau, về sớm" để mần nuôi con ?!
Kê khai lý lịch cạn, mòn Hành quân, huấn luyện, mấy lon...rõ ràng Từng giờ ngồi đếm thời gian Mong sao hết hạn đã ban.."10 ngày"
10 ngày rồi cũng vụt bay Thân còn vướng lớp kẽm gai mấy vòng Hiểu ra thì đã vào tròng Phải đành "cá chậu, chim lồng" từ đây!
Từng ngày phá rẫy, đốn cây Đào ao, vác đá, chặt mây, làm nhà Uống ăn chẳng giống người ta Thằng lằn, châu chấu... chẳng tha con nào
Chuột, cóc, bò cạp...như nhau Chỉ mong lắp trống cái đau dạ dày Đói lòng ăn cả cỏ cây Hỏi Trời có thấu cảnh này hay không???
Vì sao dân Việt long đong? Cùng chung tiếng nói nhưng không nhân từ? Chiến tranh chấm dứt rồi ư? Cớ sao máu vẫn từ từ tuôn rơi???
"Hoà bình, thống nhất" ai ơi! Quân - Dân - Cán - Chính...thây phơi bìa rừng!
Vợ con bị đuổi lên bưng Tay cày, tay cuốc...phơi lưng nông trường Máu lệ tưới xuống ruộng nương Niềm đau uất hận, tình thương nơi nào???
Dân tình khốn khổ lao đao Bo bo, khoai, sắn, cháo rau..qua ngày Từng giờ tóc Mẹ bạc phai Con đi "học tập" bị đày phương xa
Chiến tranh chấm dứt rồi mà Cớ sao con vẫn vắng nhà biệt tăm?! Đợi chờ mòn mỏi khóc thầm Ốm đau, đói rét, chôn thân Mẫu Từ!
Trẻ thơ nào hiểu thật, hư Trích ngang lý lịch danh từ "Ngụy Con" "Hòa bình" ranh giới vẫn còn Tù bao năm chẳng xóa lon "Ngụy Quyền"
Con mang số đẹp như Tiên 13 - lý lịch ngã nghiêng học đường Thi đâu rớt đó...thấy thương! Một câu phán đủ cùng đường tương lai:
"Chưa đủ tiêu chuẩn tuyển sinh"
Bạn bè điểm ít đậu ngay Học tài - lý lịch: rớt, bay cái vèo 12 năm bỏ, chăn heo ! Rẫy bưng cày cấy cho...teo cuộc đời
"Nghĩa vụ" lùng bắt khắp nơi Vì là "con Ngụy" tức thời..sáng danh! "Tiêu chuẩn" quá đủ rành rành Phen này "con Ngụy" rạng danh cụ hồ
Hy sinh thân xác nơi mô Chiến trường Cam Bốt máu tô cờ hồng Chết rồi chẳng thấy rạng tông Vẫn mang vào tiếng..."Ngụy" - không ra gì!
Cha thì ngục thất bị đì Em thì còn nhỏ hiểu chi cuộc đời Mẹ thì tần tảo khắp nơi Anh thì bỏ xác cuộc chơi chiến trường!
Sầu đau, tan tóc thê lương "Hòa bình, thống nhất" tai ương nẩy mầm
Vượt biển tìm chốn gởi thân Trùng dương giông bão, một lần Tự Do Tử sinh chẳng chút đắn đo Chỉ mong đến được bến bờ lương tâm!
Ngờ đâu bão nổi ầm ầm Biển Đông sóng cuộn chôn thân xác nàng Thế đấy: nước mất - nhà tan Biết bao thảm cảnh thác oan ngục tù!
Một trời nước Việt âm u Mây đen vần vũ trên đầu nhân gian
Bao giờ hết cảnh lầm than Bao giờ hết cảnh dân oan kêu gào Bao giờ đời sống nâng cao Bao giờ Dân Chủ thật vào Việt Nam???
30/04/2008
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Sun Apr 21, 2013 6:16 pm
Khép mắt lại cho lòng chìm sâu lắng, Nhẹ ru hồn vào cõi vắng thênh thang, Bước đi tìm... trong cát bụi thời gian, Ngày tháng cũ tiềm tàng trong ký ức!
Dĩ vãng xa...: Non Sông mờ lửa khói, Anh lao vào chiến cuộc giữ Quê Hương, Bước chân anh in dấu khắp nẻo đường, Anh thức trắng... hậu phương tròn giấc ngủ.
Ngẩng cao đầu... Anh đội trời Tổ Quốc, Tấm thân gầy... chống đỡ cả Giang Sơn, Chí không phai trên vai áo đã sờn, Mắt rực sáng căm hờn loài quỷ đỏ.
Hai mươi năm... thân thể đầy chiến tích, Dấu đạn thù... mảnh pháo rách thịt da, Máu của anh nhuộm đỏ thắm Sơn Hà, Ôi chí cả... khi nước nhà nghiêng ngả.
Anh hiên ngang bao năm trường xuôi ngược, Hơi thở còn... "Trách Nhiệm" vẫn nặng mang, Dù mai đây có thịt nát xương tan, Anh sống mãi ngàn đời sau... Bia sử.
Ngày Ba Mươi... Tháng Tư... trời sụp đổ, Quân Lệnh nào... khiến Tổ Quốc thương vong, Anh còn đây sừng sửng với Non Sông, Sao Tổ Quốc rơi vào vòng nghiệt ngã...!
Anh trôi giạt theo cơ trời vận nước, Trôi vào tù... Giạt bờ bến lưu vong, Tháng Tư xưa... ôi một vết thương lòng, Mãi đau nhức... ngỡ là trong giấc mộng!
Một thoáng đó... đã ba mươi năm lẻ, Ngoảnh lại nhìn... dài thêm bước tha hương, Quê nhà xa... nửa kiếp... bao dặm trường, Ngàn nhung nhớ giăng sầu vương mái tóc!
Tháng Tư Đen... Vành khăn tang Tổ Quốc, Vết thương lòng chưa khép kín một giây, Dòng thời gian hao mòn xác thân gầy, Vết thương đó... kiếp này... không khép lại.
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Tue Apr 23, 2013 12:57 am
Bài Thơ Cho Ngày Quốc Hận 30 tháng 4
Anh hỏi em sao không về thăm mẹ Ngày lìa đời mẹ nhắm mắt không yên Vắng bóng em nên mẹ chết ưu phiền Vầng tang trắng thiếu đứa con gái út
Em hỏi anh vì sao em bỏ nước? Tại vì sao mẫu tử phải chia lìa Tại vì sao chồng vợ phải phân chia Ngàn người chết biển đông trong rừng thẳm
Em hỏi anh hơn ba mươi năm lẻ Quê hương mình dân chúng vẫn điêu linh Có phải chăng vì bọn cướp hồ tinh Đội lớp người nhưng lòng lang dạ sói
Độc lập tự do sao người dân tê tái Hiếp đáp người, đàn áp bắt dân oan Sống xa hoa mặc dân khổ kêu than Tiền đầy tuí tham quan tư bản đỏ
Biển Việt Nam, Nam Quan, Bản Giốc Sao cắt dâng Tàu cuí mặt cong lưng Cô gái thanh xuân nước mắt rưng rưng Vì manh aó bán thân lìa cha mẹ
Trẻ thất học lang thang trên đường phố Kiếm mưu sinh trong đống rác vĩa hè Những đêm đông áo rách không đủ che Nằm giá lạnh co ro trời có thấu
Ai đã bảo là cơm no áo ấm Lời mị dân xảo trá thật điêu ngoa Người dân oan cay đắng lệ chan hoà Ai tàn nhẫn bắt người còn cướp đất
Người nông dân cày ruộng thiếu cơm ăn Nơi thành thị kẻ vung tiền như rác Ai đã bảo giàu nghèo cùng san sẻ Nhưng càng ngày hố ngăn cách càng xa
Dù xa quê nhưng em luôn khắc khoải Vui sướng gì khi đất nước lầm than Nước người ta ăn, mặc quá dư tràn Lòng đau xót thương dân mình đói rách
Ba mươi tháng tư anh ơi còn nhớ? Ngày đau buồn ta quấn chiếc khăn tang Giận ai kia hèn nhát đã đầu hàng Để mất nước ta lầm thản viễn xứ
Ba mươi tháng tư Việt Nam Quốc hận Ngày kinh hoàng rúng động cả năm châu Lũ tham tàn không tồn tại được lâu Anh hãy đợi một ngày em trở lại
Em sẽ về khi quê hương bừng sáng Ngày tự do dân chủ sẽ không xa Tuổi trẻ Việt Nam bất khuất thiết tha Sẽ dựng lại một mùa xuân mầu nhiệm
Sao Linh
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Wed Apr 24, 2013 12:06 am
HẬN THÁNG TƯ
(Thân mến gởi Đồng Bào và Quê Hương tôi nhân Ngày Quốc Hận)
Lại tháng Tư rồi có phải không? Tháng Tư??? Chưa nhắc đã đau lòng!!! Tháng Tư! Hai chữ sôi niềm hận Cơ nghiệp bao đời của núi sông...
Rơi trọn vào tay kẻ bạo cường Nên giờ chìm đắm một quê hương Nên tan nát cả hồn dân tộc Đau xót, trời ơi... Những máu xương!!!
Xương máu vì ai, hỡi Lạc Hồng Đã cao như núi, chảy như sông Mà sao xương máu thành vô nghĩa??? Dân nước giờ đây lại khốn cùng?
Quốc hận, riêng vinh một số người Tháng Tư, bạo chúa nhảy lên ngôi Tháng Tư, đảng nắm quyền sinh sát Để cả giang sơn phải ngậm ngùi!
Ta hãy cùng nhau khóc Tháng Tư Khóc thương Tổ Quốc đã đau nhừ Rồi lau nước mắt, ta vùng dậy Đập nát xiềng gông, phá ngục tù
Kìa, lửa Tây Nguyên đã rực trời Nguyệt Biều chuông gióng tiếng ngàn khơi An Giang đuốc cháy, thân người gục Bản Giốc, Nam Quan khóc nghẹn lời...
Hận Tháng Tư nào chửa trả xong Nam Quan thêm nhức vết thương lòng Tay dơ, nước rửa tay ta sạch Rửa nước bằng gì cho nước trong??? ( * )
Hỡi những con dân Việt quật cường Đã cùng non nước gánh đau thương Xin đem tim, óc, đem hùng khí Rửa sạch oan hờn cho cố hương!
Ngô Minh Hằng
( * ) Lời Vua Duy Tân hỏi cận thần "Tay dơ, lấy nước mà rửa. Nước dơ, lấy gì mà rửa?"
hoangvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Tháng Tư Quê Hương Tôi - Thơ Trần Mộng Tú Wed Apr 24, 2013 7:16 pm
Tháng Tư Quê Hương Tôi
Trần Mộng Tú
Tháng tư quê hương tôi Con chim chết cháy trên ngọn cây Con bướm chết cháy giữa bông hoa Mẹ già chết cháy trong góc chợ Em thơ chết cháy cùng căn nhà
Tháng tư quê hương tôi Máu chảy ngoài quốc lộ Máu kéo vào thành phố Chiếc nón sắt vùi dưới mương Đôi giày saut vứt trên bãi cỏ
Tháng tư quê hương tôi Có người lính quay súng bắn vào đầu Có ông vua chạy trốn ngai vàng Có ông tướng quên mình là tướng Chưa kịp đánh đã hô to "tan hàng"
Tháng tư quê hương tôi Những nụ hôn mặn chát Những giọt lệ khô Những chiếc thuyền ra cửa biển Những cánh tay gãy trong hàng rào tòa đại sứ
Tháng tư quê hương tôi Một vết đen lịch sử
Tháng Tư Quê Người
Tháng tư sương phủ mặt Gió thổi tình bay xa Tiếng cười chia bè bạn Niềm đau giữ riêng ta
Tháng tư nồng như rượu Hạnh phúc rót đầy ly Nụ hôn người tình hái Đóa sầu ta cất đi
Tháng tư ta soi bóng Cố tìm mình trong gương Hai năm trời sơn phết Còn đôi mắt mỏi mòn
Tháng tư ta dấu mặt Tháng ngày như chiêm bao Hai năm trời kim chỉ Không vá kín mảnh sầu
Tháng tư ta cố khóc Tháng tư ta cố cười Ô hay ta hóa đá Không biết khóc biết cười
(Thơ Trần Mộng Tú, Người Việt 1990)
.
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Sat Mar 22, 2014 9:34 am
NHỮNG VẦN THƠ CHO THÁNG TƯ Tác giả Cỏ Thơm
Lòng Như Tháng Tư
Tháng Tư không nói gì lẽ nào như thế được? người vẫn còn chân đi mắt nào không lệ ướt?
Tháng Tư rầm rộ bước xe như thác lên đèo trực thăng rời sân thượng còn vướng người đeo theo
Người đeo theo phi cơ thân hình treo lủng lẳng giữa trời đen, mây mù cặp mắt trừng, ngó thẳng
Đối diện với cái chết người sáng suốt như ma tiềm thức bảo nó biết: xuống thuyền. Đi. Đi xa ...
Nước loạn chẳng dung thân người như chim xao xác ra đi. Chết một lần tấm lòng, như áo bạc!
Tháng Tư không nói gì là người đã câm hết cho tôi xin một lời để biết mình chưa chết
VI KHUÊ (Virginia - USA)
NHỮNG BÀI THƠ VIẾT TỪ TẦNG ĐỊA NGỤC
1. KHAI TỪ
Triệu nỗi căm hờn khi nước mất. Muôn lời đồ thán lúc nhà tan. Núi, sông một dải ba ngàn dặm. Đã lọt vào tay lũ bạo tàn!
Sàigòn 30 tháng 4-1975
2. CỜ HỒNG
Nghe tin quân Giải Phóng, đã vào thành phố rồi, là tất cả mọi người, lên chiếc xe vận tải tìm đường ra bờ sông. Dọc hai bên hè phố, thấp thoáng bóng cờ hồng.
Đầu đường quân Giải Phóng đang chặn xe, xét nhà. Phải là người Kách Mạng (1) Mới được phép đi qua. Muốn là người Kách Mạng, phải có lá cờ hồng, treo trong Ngày Giải Phóng. Mừng Đảng đại thành công.
Cô em dâu lanh trí, ôm con thơ vào lòng, tụt nhanh khỏi đôi mông, chiếc quần lót màu đỏ.
Thương cho con cháu nhỏ, ôm cổ mẹ nức nở: “Tại sao mà mẹ nỡ bắt con phải cởi chuồng?”
Lá cờ đẹp phi thường! Lá cờ hồng diễm lệ! Có hình tam giác cân. Thêu đủ hoa, lá, cành. Viền đăng ten cẩn thận!
Lá cờ hồng diễm lệ. đang tung bay ngạo nghễ, trên cần ăng ten xe. Thế là thành Kách Mạng! Lại trực chỉ bờ sông.
Trong những lá cờ hồng, tung bay Ngày Giải Phóng, mừng Đảng đại thành công, có lá cờ diễm lệ, của con cháu gái tôi!
Sàigòn 30 tháng 4, 1975
TẠ QUANG TRUNG
Chú thích: (1) Chữ của Hồ Chí Minh — Con Đường Kách Mạng
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Tue Mar 25, 2014 7:48 pm
Tháng Tư Đen
Kính dâng những linh hồn Tử Sĩ Việt Nam
Anh vẫn đó, oai hùng như dáng núi Ánh căm hờn trong lũng mắt đau thương Hăm mốt năm qua, trời sầu đất tủi Nơi đáy mồ anh khóc chuyện quê hương!
Anh có nhớ trong niềm đau mất nước Nhìn Hiền Lương máu ngập đến Cà Mau Vẫn anh dũng, anh kiên cường tiến bước Viên đạn thù tàn nhẫn réo thương đau?!
Tuổi thanh xuân anh bừng bừng khí thế Trái tim hồng đỏ thắm máu Tiên Long Cổ thành xưa anh đã từng ngạo nghễ Gương hào hùng oanh liệt bốn nghìn năm!
Ôm hoài bảo và tình yêu sông núi Anh hiên ngang đối diện với quân thù Dù ngã xuống, bia vàng không tên tuổi Nhưng trong lòng dân tộc đã thiên thu!
Anh không chết, muôn đời anh không chết! Và muôn đời Tổ Quốc mãi ghi công Hỡi các anh! những người trai tuất kiệt Lấy máu đào anh rửa hận non sông!
Tôi nợ anh một lễ nghi quốc táng Lời tuyên dương, truy điệu bậc anh hùng Hăm mốt năm qua làm thân tỵ nạn Tôi cúi đầu nghe nước mắt rưng rưng…
Tôi nợ anh khúc quân hành rộn rã Ánh đuốc thiêng và tiếng hát khải hoàn Món nợ đó tôi rất mong được trả Trả cho anh và Tổ Quốc VIỆT NAM!
Hai tay nâng mảnh khăn tang Trăm năm thôi vĩnh biệt Chàng từ đây! Vì đâu đến nước non này Lệnh kia sao lại trói tay anh hùng? Trước hờn bức tử non sông Thiên thu đâu lẽ thẹn cùng cỏ cây!? Mịt mù bốn phía trời mây Tiếng gầm đại bác, tiếng cày xe tăng Phút giây oan nghiệt bất bằng Giận cơn hồng thủy cuốn phăng sơn hà Âm thầm, Chàng bỏ lại ta… Giữa trăm ngàn nỗi xót xa nghẹn ngào! Kỳ đài, cờ rủ trên cao Ngỡ ngàng nghe lệnh chiến hào bỏ không Đau thương, nhìn lại xác chồng Chàng đi theo nước, em không trách Chàng! Xé manh áo, quấn khăn tang Lên đầu con trẻ, hai hàng lệ rơi Xa nhau!… Vĩnh biệt nhau rồi… Mà không nói được một lời từ ly! Mắt thần chẳng khép làn mi Một dòng máu đỏ, tứ chi lạnh dần Ôm chồng, thân ngã vào thân Tứ bề pháo giặc xa gần ầm vang Hai tay nâng lá cờ vàng Phủ lên cho ấm lòng Chàng, lòng ta! Tên Chàng dù chẳng sử hoa Nhưng hồn Chàng đã nhập hòa núi sông VÔ DANH VẠN THUỞ ANH HÙNG!!!
Ngô Minh Hằng
.
thanhdo Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Wed Apr 02, 2014 7:04 pm
Mùa xuân ấy Tháng Tư về tang tóc Lũ Hồng Hà úng thóc Cửu Long Giang Lửa Trường Sơn cằn kiệt nước Sông Hàn Bầy sâu dại ngập đồng ngô ruộng lúa.
Từ phương bắc bọn cùng hung cực ác Vẫy búa liềm xua chết chóc vào nam Lũ người không tim óc chẳng linh hồn Đi cướp bóc dưới chiêu bài giải phóng.
Cả Miền Nam đang thanh bình vui sống Trở thành mồi cho Cộng sản xâm lăng Vận nước non đang phải lúc suy tàn Bao nghĩa sĩ hùng anh đành tuẫn tiết.
Lá cờ máu vấy khung trời nước Việt Địa ngục đầy nhung nhúc quỉ sa tăng Cả nước non ngơ ngác nỗi kinh hoàng Toàn dân tộc hãi hùng cơn quốc nạn.
Lũ giặc nước trong điên rồ mù quáng Dìm giống nòi vào biển máu thê lương Nhắm mắt đi theo chủ nghĩa ngông cuồng Biến xã hội thành nhà tù vĩ đại.
*
Tháng Tư Đen vì Miền Nam chiến bại Trước kẻ thù gian xảo với phi nhân Tháng Tư Đen vì bè lũ vô thần Theo Các Mác quên cha ông nguồn gốc.
Tháng Tư Đen vì hồn thiêng tổ quốc Phải tủi hờn chua xót khóc non sông Tháng Tư Đen vì con cháu Tiên Rồng Phải quằn quại trong xích xiềng nô lệ.
Tháng Tư Đen vì đàn con của mẹ Phải chia lìa cơn quốc phá gia vong Tháng Tư Đen vì yêu dấu Sài Gòn Phải đau đớn mang tên loài nghiệt súc.
Tháng Tư Đen vì chín tầng địa ngục Đã đọa đày úp xuống mảnh giang sơn Tháng Tư Đen vì u uất căm hờn Của dân tộc chìm trong làn sóng đỏ.
*
Tháng Tư Đen, Tháng Tư Đen còn đó Là nhát thù chém xuống giữa con tim Là vết thương đau nhức xé hằng đêm Trong tâm khảm những tấm lòng yêu nước.
Tháng Tư Đen, không bao giờ quên được Là lời thề trên mỗi bước lưu vong Đến bao giờ chưa trả hận non sông Thì cuộc sống chỉ toàn là cay đắng.
Phan Huy
.
HoangNg. Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Apr 25, 2014 1:11 am
THÁNG TƯ ĐEN: BÀI THƠ VIẾT ĐỂ TƯỞNG NIỆM NGÀY QUỐC HẬN
(Thương mến về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam, riêng tặng tuổi trẻ trong và ngoài nước.)
Ba Mươi Tháng Tư: Độc tài cướp nước Ba Mươi Tháng Tư: Dân tộc đau buồn Ba Mươi Tháng Tư: Máu đỏ quê hương Mà ai bảo "Ngày Tự Do"? Lạ nhỉ!!!
Ngày Tự Do ư??? Hỡi đâu, công lý??? Ngày Tự Do ư??? Tráo trở ngôn từ!!! Ngày Tự Do sao bốn cõi âm u? Sao rúng động, bàng hoàng người thế giới???
Ngày Tự Do sao có bày lang sói Đêm đến nhà gõ cửa, bắt dân đi? Sao có giết ngươì ác độc tinh vi Như học tập, như khoan hồng, cải tạo???
Ngày Tự Do sao dối lừa, gian xảo Súng đã buông, người vẫn trả thù người? Cũi sắt thê lương lạnh tiếng ma cười Bao cái chết trong oan khiên, sầu muộn!!
Ngày Tự Do sao đất, nhà, vườn, ruộng Của dân đen, ai cướp rất vô tình! Sao triệu con người đẵn gỗ, đào kinh Không khác cảnh xa xưa: thời nô lệ!
Ngày Tự Do sao người lìa quê mẹ Tan tác anh em, chia biệt vợ chồng? Bất chấp sóng cuồng, hải tặc, biển Đông Để tìm nghĩa nhân quyền vùng đất lạ!
Ngày Tư Do sao tình đời nghiệt ngã Người nhìn người e ngại, dối lừa nhau! Bức vách có tai, điên đảo, cơ cầu Tên tuổi sổ đen, chuyên hồng, báo cáo
Ngày Tự Do sao độc tài chỉ đạo Dân chẳng có quyền cay đắng, than van? Nuốt lệ căm hờn, mộng vỡ, mơ tan Thương xã hội đang tận cùng băng hoại!!!
Ngày Tự Do sao muôn lòng tê tái? Đắng miệng khoai sùng, gạo mốc, bo bo Sách giáo khoa sao rèn luyện học trò Những thù hận, những dối gian lịch sử!?
Biển Việt Nam xanh tóc dài thiếu nữ Bản Giốc, Nam Quan, sao cắt dâng Tàu??? Cuí mặt, cong lưng ai, kiếp chư hầu Mà lừa mị: Đây, tự do, tự chủ!!!
Ba mươi năm với tham tàn dã thú Ai thành tên tư bản đỏ sang giàu??? Ai muốn tiền tài, ngôi vị dài lâu Dùng nghị quyết làm đấu tranh suy nhược?
Ba Mươi Tháng Tư: Tự Do đất nước Sao triền miên dân tù ngục tội tình??? Ra điêu ngoa, miệng lưỡi giống hồ tinh! Không!!! ngày đó, với ta: NGÀY QUỐC HẬN!!!
Tuổi trẻ Việt Nam! Hỡi giòng bất khuất! Nào, đứng lên, vì dân tộc, sơn hà!! Độc ác lụn tàn, chính nghĩa khai hoa Mau, xin dựng một MUÀ XUÂN HUYỀN DIỆU!!!
Ngô Minh Hằng .
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Mon Jan 05, 2015 11:52 am
Một nén nhang cho ngày Tháng Tư Đen
Nguyễn Xuân Nghĩa (Danlambao) Kính viếng hương hồn người lính VNCH
Người bắn anh có thể là bạn tôi Một gã thanh niên miền bắc Có thể là tôi Tôi cũng bị buộc vào nam “đánh giặc”
*
Chúng tôi sống vào thời cộng sản ngăn cấm thông tin Vào thời trên báo đảng ngập tràn lừa gạt Đảng CS nói các anh là “ngụy quyền, ngụy quân bán nước” Đảng nói chúng tôi đang “giải phóng miền Nam.” Là thanh niên ai không yêu tổ quốc? Chúng tôi đi dọc Trường sơn xé nát những cánh rừng Nào biết đâu xé nát một nửa tổ quốc mình. Cẳng đậu đun hạt đậu Máu đỏ da vàng... Chúng tôi đi “Giải phóng miền nam” Cái đầu non dại Khẩu súng ngọai lai Chúng tôi thi nhau gây tội ác Có biết đâu gây tội với chính mình. Bạn tôi bắn vào anh và bị các anh bắn lại Hắn chẳng trở về Cha mẹ chết rồi, hương khói chẳng ai lên.
***
Bài thơ này tôi viết tự trong tim, Khi ai đó nỡ thoái thác một lời xin lỗi Chỉ mong anh nhận nó như nhận một nén nhang Thắp cho anh mà bạn tôi, và có thể cả tôi đã giết
*
Sắp đến ngày chúng tôi chiếm Cao nguyên Sắp đến ngày chúng tôi vào Huế Sắp đến ngày Tháng Tư Đen
Hải Phòng VN đầu tháng 1-2015
Nguyễn Xuân Nghĩa danlambaovn.blogspot.com
vanle Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Mar 13, 2015 2:01 pm
Bài Thơ Tháng Tư
Trần Trung Ðạo 30-4-1992
Mỗi năm vào dịp tháng tư Tôi lại giống như một ông đồ già Loay hoay bày ra giấy bút Cố viết một bài thơ về đất nước Chuyện bên nhà và cả chuyện lưu vong Nhưng đã bao lần bút gãy mực loang Bài thơ tháng tư tôi chưa hề viết được.
Phải chăng khi đến tận cùng khổ nhục Con người bỗng trở nên Bình thản tự nhiên Có những chuyện buồn nhức nhối con tim Vẫn có kẻ Có thể bật cười Dù là cười chua chát Bài thơ nầy chắc sẽ dài Vì đời tôi nhiều lưu lạc Và cũng chắc sẽ buồn Vì là chuyện nước non.
Phải chăng tôi nên bắt đầu Khi những chiếc trực thăng Sắp sửa rời thành phố Trong đám người đang bon chen lố nhố Tôi thấy dường như Nhiều con chuột cống ở Sài Gòn Cũng cố kiếm đường đi Chúng cõng trên mình những chiếc va-li Chứa đầy đô la vàng bạc Dành dụm từ thời đi buôn gạo lậu Dấu diếm từ thời lo bão lụt miền Trung Tôi thấy chúng nghiêng mình Hai gối run run Trước những anh cảnh binh người Mỹ Chúng nói những gì tôi nghe không kỹ Chỉ thấy họ lắc đầu Rồi bước vô trong Có lẽ lại là chuyện hối lộ Ðể dược đi đông Ngòai chuyện ấy chúng còn biết gì hơn nữa Tôi đứng nhìn qua đôi cánh cửa Cầu mong cho chúng được đi mau Những con chuột cống nầy Gặm nhấm đã lâu Và bán nước từ khi còn rất trẻ Thuở Tây qua chúng đầu quân rất lẹ Tây bỏ đi chúng theo Mỹ vì đô-la Những chuyện về chủ nghĩa quốc gia Hay dân tộc thiêng liêng Chúng đọc biết bao lần Nhưng chưa hề hiểu nghĩa Tôi đứng nhìn qua đôi cánh cửa Thầm cầu mong cho chúng được đi nhanh.
Phải chăng tôi nên bắt đầu Khi những chiếc xe tăng Lăn xích tiến vào thành phố Tôi đứng lặng nhìn Tự Do vừa sụp đổ Cây Dân Chủ chưa xanh Ðã héo úa bên đường Mới giã từ một bọn bất lương Lại phải đứng nhìn những tên ăn cắp Chúng đang nhân danh Hòa bình Tự do Thống nhất Ðể biến con người thành con vật ngây thơ Chỉ biết lắng nghe Chỉ biết cúi đầu chờ Chỉ biết Ðảng Ðảng trở thành tất cả Lịch sử, tình yêu, tổ tiên, mồ mả Chỉ còn là những chuyện phù phiếm, viễn vông Chúng biến những nương dâu bãi mía cánh đồng Thành những nông trường hoang vu tập thể Biến nhà máy thành những nơi hoang phế Biến học đường Thành những nơi để thầy trò tố cáo lẫn nhau Biến cả bình minh thành những tối thương đau Biến tình yêu Thành hận thù Bon chen Nghi kỵ Từ thôn quê cho đến nơi đô thị Ðã mọc thêm nhiều nhà cách mạng thứ ba mươi Những bạn bè thân thiết thuở rong chơi Bỗng một sáng thành những têm chém trộm Chế độ đã dạy cho chúng Một con đường tồn tại Con đường phản bội lương tâm Phản bội gia đình tổ quốc nhân dân Phản bội chính tâm hồn vốn rất đáng yêu của chúng Tôi đứng nhìn non sông đang phủ xuống Một màu đen tang tóc đau thương Người lính bộ binh buông súng đứng bên đường Ðang cúi mặt cố che niềm tủi nhục Anh không khóc Sao trời như bão động Anh không cười Sao chua chát nghẹn trên môi Về đâu anh nắng đã tắt trên đồi Sương đang xuống trên cuộc đời còn sót lại Ðời của anh Ðời một tên chiến bại Có gì vui để lại mai sau.
Phải chăng tôi nên bắt đầu Khi những chiếc xe bộ đội nối nhau Mang gia đình tôi đến vùng kinh tế mới Ðến Ðồng Xoài trời vừa sập tối Lại phải sắp hàng nghe nghị quyết triển khai Gia đình tôi bảy người Chen chúc tránh mưa Căn nhà nhỏ một gian không vách Mẹ tôi ngồi đôi tay gầy lạnh ngắt Vẫn cố nhường chỗ ấm cho con Gạo lãnh lúc chiều không đủ nấu cơm Nên đêm ấy cả nhà ăn cháo trắng Mỗi giọt cháo là một liều cay đắng Chảy vào vết thương đang ung mủ trong hồn Tôi, đứa con đầu trong bảy đứa con Hơn hai mươi tuổi vẫn hai bàn tay trắng Nuôi tôi lớn Mẹ một sương hai nắng Học ra trường lương không đủ nuôi thân Mẹ tôi chưa hề trách cứ phân vân Nhưng tôi đọc những buồn lo Từ trong ánh mắt Ðêm hôm ấy tôi ngồi nghe mưa rót Vào lòng tôi những chua xót căm hờn Bao năm rồi trong cảnh cô đơn Mẹ tôi sống Ðôi mắt buồn hiu Chưa bao giờ khô lệ.
Phải chăng tôi nên bắt đầu Khi chiếc ghe nhỏ Máy hư Ðang thả lênh đênh trên biển Bốn phương trời chưa biết sẽ về đâu Biển vẫn vang lên những khúc nhạc sầu Ðược viết bằng những cung trầm Ðong đưa vào vô tận Như để tiễn đưa tôi Một người Việt Nam bạc phận Ði về bên thế giới hư vô Chiếc quan tài mong manh trên sóng nhấp nhô Ðang tiếc nuối những gì còn sót lại Biển một màu đen Tang chế Buồn man dại Và âm u như số phận con người Ngồi một mình yên lặng trên mui Cố nghĩ một câu thơ để làm di chúc Dù biết chẳng còn ai để đọc Chẳng còn ai thương tiếc tấm thân tôi Hai mươi sáu năm lưu lạc trên đời Sống chưa đủ nhưng đã thừa để chết Lòng tôi an nhiên không hề sợ sệt Bỗng thấy ung dung thanh thản lạ thường Tôi chợt hiểu tại sao Con người ai cũng khóc khi sanh Nhưng nhiều kẻ lại mỉm cười khi nhắm mắt Hai mươi sáu năm Ðời tôi buồn hiu hắt Chẳng còn gì để lại cho nhân gian Tuổi thanh xuân với chút mộng vàng Ðã vụt tắt ngay trong ngày nước mất Nếu tôi có chết hôm nay Cũng chẳng phải là người thứ nhất Và hẳn nhiên không phải kẻ sau cùng Trên vùng biển nầy từ độ tháng tư đen Ðã thắm máu bao nhiêu người Việt Nam mất nước.
Phải chăng tôi nên bắt đầu Bằng những ngày đầu tiên trên Mỹ quốc Bước chân hoang trên xứ lạ quê người Ngỡ ngàng nhìn cuộc sống nổi trôi Không dám khóc Chẳng dám cười Chỉ biết xót xa Ngậm ngùi Ngơ ngác Thiên hạ nhìn tôi một người tỵ nạn Dăm kẻ đã sớt chia Cũng đôi kẻ khinh thường Tôi hiểu ra rằng khi rời bỏ quê hương Là chối bỏ những gì yêu quí nhất Hai chữ tự do tôi vô tình đánh mất Cứ tưởng rằng mình đang giữ nó trên tay Tự do là gì tôi đã hiểu sai Nó vô nghĩa đối với một người không tổ quốc Ðêm đầu tiên tôi nằm nghe thương nhớ Chảy vào tim đau nhức tận linh hồn Mẹ tôi giờ nầy còn khóc nữa không Hay cố ngủ để chiêm bao giờ hạnh ngộ Em tôi đứng thập thò trên góc phố Ðợi anh về dù chỉ mới ra đi Người con gái tôi yêu đang tuổi xuân thì Có về lại một lần thăm xóm vắng Sài Gòn bây giờ trời mưa hay nắng Ở bên nầy tuyết vẫn trắng như tang Nhìn thành phố nguy nga tôi thấy ngỡ ngàng Thấy tội nghiệp cho Sài Gòn tăm tối Tôi nhớ cả những con đường lầy lội Những con đường ngày hai buổi tôi đi Tôi nằm mơ làm một cánh chim di Bay trở lại một lần rồi sẽ chết Hai tiếng quê hương sao vô cùng tha thiết Học lâu rồi nhưng mới hiểu ra đây Quê hương là những gì tôi không có hôm nay.
Mười bảy năm đã trôi qua Sài Gòn xưa vẫn thế Vẫn những đau thương dằn vặt kiếp con người Mười bảy mùa thu Bao độ lá vàng rơi Tóc mẹ trắng Bạc theo từng nỗi nhớ Mẹ tôi đã bỏ vùng kinh tế mới Về lại Sài Gòn tìm một chỗ che mưa Cuộc sống bây giờ đã đỡ hơn xưa Bởi vì có tôi Chứ không phải nhờ có đảng Em tôi lớn không làm người Cộng Sản Nên suốt đời phải lam lũ kiếm ăn Tuổi hoa niên chỉ có một lần Chúng đã bỏ quên trên vùng Kinh Tế Mới Mười bảy năm đường Sài Gòn vẫn tối Mưa vẫn rơi hoài Trên lối cũ thân quen Người phu quét đường vẫn dậy sớm mỗi đêm Ôm chiếc chổi lạnh lùng khua góc phố Bác xích lô trên đoạn đường loang lỗ Bao năm rồi vẫn đi sớm về khuya Chiếc lưng trần trầy trụi với nắng mưa Không dám trách ai Chỉ đổ thừa số mạng Cậu bé đánh giày ngày xưa Bây giờ đã trở thành tên du đãng Học thêm nghề đâm mướn chém thuê Tương lai em biền biệt sẽ không về Cơn gió lốc cuốn đi thời thơ dại Những con chuột cống ra đi Một số hình như đang tìm đường trở lại Vì tham nhũng lâu ngày nên đã hóa thành tinh Chúng đang biến thân làm lãnh tụ anh minh Tung bùa phép để thu hồi quyền lực Tội nghiệp đồng bào tôi Ðã bao đời khổ cực Sẽ thêm một lần ngậm đắng nuốt cay Ở tại Việt Nam trong mười bảy năm nay Ngoài tham nhũng Năng xuất chẳng có gì tăng nhanh hơn là nghị quyết Ðảng Cộng Sản vẫn tự khoe khoang Là muôn đời bất diệt Vẫn le lói giữa đêm mưa một bóng sao vàng.
Và tôi Bao năm rồi vẫn những bước chân hoang Rất mệt nhọc như giòng sông chảy ngược Baì thơ tháng Tư tôi chưa hề viết được Mười bảy năm dài đâu chỉ kể dăm trang Trước những đau thương của đất mẹ điêu tàn Ngôn ngữ của tôi đã trở thành vô nghĩa Ðời của tôi dù buồn bao nhiêu nữa Cũng không buồn bằng chuyện nước tôi đau Baì thơ nầy dù viết đến năm sau Cũng chỉ là bài thơ dang dở.
Trần Trung Ðạo .
vnguyen Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Tue Mar 17, 2015 9:27 pm
BÀI THƠ CHO THÁNG TƯ ĐEN
(gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến)
Năm tháng theo nhau rụng xuống đời Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi! Tháng Tư này nữa là bao nhỉ Mà vẫn xa quê, vẫn phận hời???
Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều Vì sầu tổ quốc, vẫn đăm chiêu Phần thương dân tộc trong hờn tủi Phần xót quê hương đỏ giáo điều...
Hỡi những trái tim, những tấm lòng Cơ trời vận nước buổi suy vong Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa Đừng để ngàn sau hổ giống dòng
Đừng để tàn phai nét đẹp xưa Của trang thanh sử, dẫu giao mùa Chao ơi, từ đỏ cơn hồng thủy Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa!!!
Nhìn những lòng thay, những nắng phai Mà tim thổn thức nhịp u hoài Mà đau mà xót niềm hưng phế Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai!
Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng Khi người đổi bến, kẻ sang ngang Thịnh suy mới rõ lòng đen trắng Mới thấy thau kia lẫn với vàng!
Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt Xin chớ phong ba mãi dập vùi!
Mấy chục năm dài vẫn đợi mong Đợi anh góp sức, chị chung lòng Đứng lên trừ hết loài gian ác Để trả cho tròn nợ núi sông
Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư Quê hương nhất định hết lao tù Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù
Ngô Minh Hằng
vnguyen Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Sat Mar 21, 2015 11:31 am
Những vần thơ cho Tháng Tư Đen
Nguyên Thạch (Danlambao)
Tháng Tư bão lộng
Cuối tháng Tư, cả trời bão lộng Cuốn dần trôi duyên mộng thư sinh Đời nghiệt oan, đành gác lại chuyện tình... Dẫu đất nước chiến chinh không còn nữa.
Ôi thân trai, dở dang đời binh lửa Thanh bình ư! Duyên lứa phải xa nhau ! Đêm biển Đông, giông tố sóng gào Chiếc thuyền nhỏ, ôi lao đao định mệnh.
Vùng tự do Bến bờ nơi tôi đến Chút ít quà, trìu mến gởi giúp nhau Từ biệt ly, em thổn thức nghẹn ngào Rau khoai độn... Xanh xao cuộc sống.
Tôi nơi đây, thường đêm trong ác mộng Giấc hãi hùng, gió lộng bão tháng Tư Tôi vẫn không quên dòng nước mắt giã từ Em ở lại Áo thiên thư biền biệt.
Đã lâu lắm, chưa về thăm Phan Thiết Cùng Quê Hương dầy oan nghiệt thương đau Mười năm xa Ngày tin nhắn nghẹn ngào Em đã chết nơi tù lao nước độc.
Tháng ngày tha hương, canh khuya dài trằn trọc Muối xát lòng, ôi tang tóc thê lương Nhớ ngày xưa hai đứa dạo phố phường Tay ghì chặt, hẹn yêu đương lễ cưới.
Giờ xa xăm... Đâu hương cau hương bưởi? Tôi trần đời Em dưới mộ huyệt sâu Có còn chăng là tiếng nấc kinh cầu Yên nghỉ nhé Cuộc bể dâu ly biệt.
Hỡi tháng Tư! Tìm đâu màu mắt biếc?
Nỗi niềm tháng tư
Ngày tháng u buồn Thoáng qua đi Tháng Tư Gợi nhớ buổi phân kỳ Tháng Tư Tan tác hồn sông núi Tháng Tư Tang chứng của biệt ly.
Đăm chiêu đôi mắt vọng quê nhà Ba mươi chín năm Thoáng trôi qua Kẻ ở, tâm tư buồn vô vọng! Người đi, mòn mõi ngóng phương xa.
Bài hát tháng Tư Trỗi nốt buồn... Cung đàn ai oán nỗi sầu tuôn Tháng Tư Non nước đầy nghiệt ngã Cung đường gác thánh lạc tiếng chuông.
Bơ vơ lời cuốc gọi tìm nhau Cánh Bắc Cánh Nam Lạc phương nào? Chia lìa những mảnh đời mất dấu Mờ trong ảo vọng... người mất nhau!.
Dạo ấy em tôi tuổi mười lăm Tuổi của tin yêu Tuổi trăng rằm Dấu trong vạt trắng chùm thơ nhỏ Chợt tắt hồn nhiên, mắt xa xăm.
Dang dở rồi em Tuổi học trò Vào đời giúp mẹ nặng gánh lo Chíu chít đàn em còn thơ dại Xếp cả vần thơ Xếp hẹn hò.
Rong rũi một lần tôi ghé thăm Em kể tôi nghe những tháng năm Dòng đời em trải bao gian khổ Bắt đầu từ dạo... Tuổi mười lăm.
Thương xót tặng em Một bài thơ Thoáng thấy mắt em đượm lệ mờ. Ba mươi năm chết niềm hy vọng... Nay bỗng hiện về tuổi mộng mơ.
Thơ mất trong em Thưở bảy lăm Còn nghĩa gì đâu áng trăng rằm Ba mươi năm hoá đời gỗ đá Giã biệt tình mơ Tuổi mười lăm.
Nguyên Thạch danlambaovn.blogspot.com
HNLinh Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Mar 27, 2015 11:42 am
THÁNG TƯ ĐÃ ĐỦ HỜN OAN
Tháng Tư! Lại một Tháng Tư... Hướng về đất Mẹ đau nhừ trái tim Nỗi hờn vong quốc cao thêm Ai xô quê gục xuống đêm kinh hoàng? Xô đời vào bể lầm than Giết dân, bán nước, bạo tàn, triền miên... Tiếng người than khắp mọi miền Khóc đời tăm tối, oan khiên, khốn cùng Tiếng quê ba cõi não nùng Dưới dao đồ tể từng vùng máu loang Vì ai Hoàng, Bản, Nam Quan Và Tây Nguyên của Việt Nam mất rồi? Vì ai mà đất nước tôi Hóa thành làng, tỉnh, cơ ngơi cộng Tàu?!
Tháng Tư dạ xót lòng đau Ai người yêu nước có sầu mất quê? Thì xin kiếm báu, trăng thề Vùng lên cứu nước, lấy về núi sông! Vì ta, bất khuất Tiên Rồng Quê ta, ta phải một lòng giữ quê Không ai được phép cắt chia Dâng cho Tàu cộng đất kia, sơn hà...
Nhà ta, trách nhiệm của ta Đừng chờ hàng xóm kẻo nhà vỡ tan Tháng Tư đã đủ hờn oan Đứng lên, diệt bọn tham tàn, cứu quê!!!
Ngô Minh Hằng
Ng. Nhung Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Sat Apr 04, 2015 8:59 am
Đừng Hỏi Vì Sao Tháng Tư Buồn...
Đó là điều tôi muốn nói với bạn. Sau ngày tàn cuộc chỉến, hình như gia đình tôi cũng như hầu hết bao gia đình Việt Nam trong giai đoạn ấy đều có những mất mát lớn lao. Bốn mươi năm kể từ tháng Tư năm 1975, bây giờ tôi mới viết được bài thơ cho người anh trong gia đình, đã mất tích trên đoạn đường từ Quảng Ngãi về Qui Nhơn.
Năm vừa qua, chuyến xe đưa chúng tôi từ Đà Nẵng về Qui Nhơn, tôi mới có dịp đi qua đoạn đường "máu đổ thây phơi" của 40 năm trước. Đi qua những địa danh quen thuộc miền Trung, từ Đức Phổ, Mộ Đức, những quận lỵ xơ xác đói nghèo vì chiến tranh đã được hồi sinh. Có lẽ 40 năm sóng biển Sa Huỳnh vẫn vỗ vào bờ một nỗi buồn xa vắng. Hai bên ruộng lúa vẫn xanh rờn, xa xa dải núi mờ sương lại khiến tôi thương cảm không cầm được giọt lệ. Tôi biết anh đã yên nghỉ, nhưng nắm xương tàn nằm ở đâu thì cho đến bây giờ vẫn chưa tìm lại được.
Tháng Tư. Đốt nén hương lòng tưởng nhớ anh, một người anh hiền hoà, luôn thương yêu các em. Sau 40 năm anh đã yên nghỉ, gửi nắm xương tàn nơi rừng sâu núi thẳm, nhưng nỗi thương nhớ vẫn còn ở lại với người thân trong gia đình.
Bốn mươi năm mới viết nổi bài thơ, “Đừng Hỏi Vì Sao Tháng Tư Buồn”, hay 40 năm nhìn lại với một nỗi buồn khó nguôi.
Đừng Hỏi Vì Sao Tháng Tư Buồn
Thơ Nguyên Nhung
Gần bốn mươi năm, một lần về Ngỡ ngàng cứ tưởng lạc cơn mê Tìm lại những hình xưa bóng cũ Đường về sao chỉ thấy buồn hơn
Chuyến xe Quảng Ngãi về Qui Nhơn Hai bên ruộng lúa vẫn xanh rờn Mới nghe chị bảo: “con đường máu” Máu đổ thây phơi suốt dọc đường
Lạc nhau trên bước đường ly loạn Chị về thành phố với con thơ Còn anh theo toán quân lên núi Từ đấy người đi, kẻ ngóng chờ
Một năm, hai năm rồi ba năm… Rặng núi mờ sương vẫn lặng câm Người đi, đi mãi không về nữa Cô phụ lòng đau chỉ khóc thầm…
Qua rồi chinh chiến bốn mươi năm Đoàn quân lên núi vẫn xa xăm… Tháng Tư chị chọn là tháng giỗ Đốt nén trầm hương tưởng nhớ chồng
Tháng Tư nến thắp trên ngọn thông Vọng hồn tử sĩ khắp non sông Ôi toán quân xưa không trở lại Con vẫn chờ cha, vợ ngóng chồng…
Đừng hỏi vì sao tháng Tư buồn... Khóc người nằm lại chốn rừng sâu Lơ lửng mây vờn quanh đỉnh núi Nhớ người lính cũ chết từ lâu.
Nguyên Nhung
***
Cám ơn chị Nguyên Nhung. Bài thơ cảm động quá! Cũng bởi vì tôi mất người em ruột Vũ Đình Hiến (NT 60) vào cuối tháng 3/1975 khi đơn vị của em bị Việt cộng đánh biển người (đèo An Khê). Cũng như người anh của chị, xác em tôi không biết có được ai thương mà chôn ở nơi đâu... Xin chia sẻ cùng chị và các bạn đồng môn bài thơ Tuệ Kiên vừa cảm tác:
Lửa hận An Khê
Mỗi độ tháng Ba giỗ em tôi, Em đi biền biệt cuối chân trời. Mộ em ai đó thương chôn hộ, Bốn mươi năm nỗi nhớ không vơi!
Tháng Ba gẫy súng bỏ cuộc chơi, Vị quốc vong thân chẳng tiếc đời. Xương trắng, máu đào, hương linh hỡi! Lửa hận An Khê vẫn ngút trời…
Bốn mươi năm quá nửa cuộc đời, Chỉ thương vận nước vẫn nổi trôi. Dân còn khắc khoải trong tăm tối, Kẻ ác vênh vang lại lắm lời.
Bao giờ đủ sức, dân quật khởi, Cho bọn cuồng ngông biết sợ Trời…
Tuệ Kiên (Vũ văn Sang) B3/NT58-62 April 3, 2015
Đọc bài thơ của chị Nguyên Nhung nỗi buồn chưa dứt thì lại tiếp tục sầu tái tê với bài thơ của bạn Tuệ Kiên. Đã 40 năm nổi trôi vận nước, cảm xúc tôi cũng có 4 câu thơ ngắn gọi là trút bớt nỗi lòng và cũng là để chia xẻ với những người cùng chung một tâm trạng. Vận nước nổi trôi
Người buồn, đất buồn, trời có buồn? Cắn răng nuốt hận, lệ trào tuôn Uất nghẹn, sao ông không ngó xuống Để loài hung ác mãi không buông
(Ngày 3 tháng 4 năm 2015)
Vũ Ngọc Chương B3/NT58-62
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Apr 10, 2015 2:10 pm
TANG TRẮNG THÁNG TƯ
Bao lần trăng đã khuyết rằm Thế mà đã bốn mươi năm thật à… Tưởng chừng ngỡ chỉ hôm qua Ngờ đâu tang trắng quê nhà còn đây Tháng Tư không đếm bằng ngày Đếm bằng xương trắng, bằng thây phủ đồi Bằng bom đạn rú từng hồi Nhìn dòng máu đỏ suối trôi đôi bờ Bằng người lính chết bơ vơ Mai em rũ tóc tang thờ quạnh hiu Bằng đêm biển nổi sóng triều Bao thuyền nhân đổi mạng liều cuồng phong Mẹ ơi hải tặc còn không Con thân xác lả giữa giòng máu loang Bằng ngày đạn pháo kinh hoàng Đạn xuyên góc lớp, trường tan nửa chừng Bằng tù đất Bắc trên rừng Sống đời hoang dã chợt mừng đói no Bằng đêm khuya dạ tơ vò Nghe câu hát ví cái cò nỉ non Bằng người sương phụ sắt son Lạy cờ phủ mộ núi non đáp đền Chít khăn tang để chẳng quên Quê hương còn đó nửa bên địa cầu
Như Thương
BA MƯƠI, NGÀY ẤY THÁNG TƯ…
Ba mươi ngày ấy Tháng Tư Buộc khăn tang lại sao như nghẹn lòng Núi non sông biếc mênh mông Tiễn đoàn trai trẻ xuôi dòng ra đi Các Anh xanh tuổi xuân thì Đạn bom nghiệt ngã còn gì mộ xiêu Rừng buông sương lạnh hắt hiu Về đâu Anh hỡi đã chiều hoàng hôn Hoả châu rực sáng gọi hồn Đêm nay sống chết ai chôn ai giờ … Hùng thiêng máu thẫm sắc cờ Gươm Mê Linh thuở dựng bờ nước non Tiếc cho giấc mộng chưa tròn Dọc ngang cung kiếm vẫn còn cưu mang Cỏ hoa xưa cũng bàng hoàng Trường ca lẫm liệt chào hàng quân đâu Còn gì sau cuộc bể dâu Thẻ bài, xương mục bên cầu tử sinh Chỉ còn tên tuổi hiển linh Theo trời mây của vô tình thoảng qua Tiếng ru đất tổ quê cha Quê hương thắp nén xót xa sơn hà
Như Thương .
tranvu Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Thu Apr 30, 2015 8:55 am
Giải Phóng là gì hở Mẹ?
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) (Phỏng theo ca khúc: Quê Hương - Đỗ Trung Quân)
Giải Phóng là gì hở mẹ Mà Ti Vi nhắc tới nhiều Giải Phóng là gì hở mẹ Mà nhà nước nói phải yêu
Giải phóng là cơn ác mộng Cho ta thấy giữa ban ngày Giải phóng là anh Việt cộng Ngỡ ngàng như tỉnh cơn say
Giải phóng- Sài Gòn hoa lệ Ngậm ngùi tan tác chia ly Nhói trong tim, bong tàu lạ Viễn khách hành - lệ ướt mi
Giải phóng, Ba về nức nở: Nước nhà, lực bất tòng tâm Mẹ mang cờ vàng sọc đỏ Run run xếp lại âm thầm
Giải phóng là khăn tang nhỏ Đỏ màu máu phượng trên cây Phất phơ hững hờ trên cổ Theo con đến lớp mỗi ngày
Giải phóng… qua từng hơi thở Não nùng thơ dại bay bay Ai thay sử xanh sách vở Ngậm ngùi mắt lệ hôm nay?
30/4/15
Hoàng Thanh Trúc danlambaovn.blogspot.com
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Sun Apr 10, 2016 12:40 pm
Tháng tư đen và 16 tấn vàng bị cướp
Giặc từ Bắc vào Miền Nam cướp bóc 16 tấn vàng tài sản lớn chắt chiu Của đồng bào nước mắt cộng mồ hôi Đảng cướp sạch rồi chia nhau tẩu tán
Xin nhắc lại cho đồng bào ghi nhớ Để mai nầy lịch sử sẽ không quên Bọn công nô vào cưỡng chiếm Sàigòn Chúng ẵm gọn 16 tấn vàng về Bắc
Cả Miền Nam bị đè đầu cỡi cổ Bọn cướp ngày trấn lột chẳng nương tay Không những chỉ đất đai và nhà cửa Băng vệ sinh phụ nữ cũng không chừa
Lột trần truồng đạp xuống tận bùn đen Thời bao cấp cái nồi ngồi trên cốc Chữ giải phóng bốc mùi khai... phóng uế Biến đồng bào thành tập thể dân oan
Từ Hà Nội với khố rách áo ôm Vào Sàigòn như thiên đường hạ giới Nên thả cá vào bồn cầu giựt nước Lòi mặt chành chủ nghĩa hắc tinh tinh
Hãy trả lại 16 tấn vàng đã cướp Đừng bày trò cả vú lấp miệng dân Bọn vô thần áp đặt luật rừng xanh Vờ nhân quả luật có vay có trả
16 tấn vàng nào phải đâu vân cẩu Mà nhẹ nhàng như gió thổi mây bay Đảng đầu chó ăn xong rồi quẹt mõm Rồi chém vè đánh trống lãng phi tang
Đừng bắt chước di chúc hồ bôi xóa Thành 16 chữ vàng, chui háng Bắc Kinh Đảng Ba Đình phường lục lâm thảo khấu Cướp chính quyền, cướp tài sản nhân dân
Babui danlambaovn.blogspot.com
NHViet
Posts : 595 Join date : 23/08/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Apr 15, 2016 7:30 pm
Phỏng 2 hòn
Aka47 (Danlambao)
Tháng tư lại về tháng bốn ơi! 41 năm rồi rách tả tơi Xã hội quái thai kêu chủ nghĩa Thời kỳ đá đẽo sống chui hang
Sài Gòn hoa lệ còn đâu nữa Bọn khỉ Ba Đình đợi khách chơi Khoát áo đảng hồ khoe thành tích Lập lờ đĩ rạc vá màng trinh
Tham nhũng lan tràn như dòi bọ Đạo đức tận cùng đáy tử cung Quê hương tơi tả như xơ mướp Tình người thoi thóp đã lâm chung
Xã hội trần truồng như con nhộng Ngoài đường chỉ điểm lũ nha sai Nghêu sò ốc hến tha hồ quậy Hồ lẽn vào chùa cướp oản xôi
Cây lúa miền nam khô thiếu nước Đất trời nức nẻ quặn niềm đau Màn trời chiếu đất dân oan thán Cách mạng cái mồm dọc hóa ngang
Ba Đình phất phới cờ kinh nguyệt Ngộ nị ì xèo tận đảo xa Đồng chí vẫy đuôi mừng Hán hóa Tháng tư hỏa hoạn... phỏng 2 hòn *
* Chú thích : Phỏng 2 hòn, mượn cụm từ của bác Nguyễn Bá Chổi.
Phác thảo tượng đài cho ngày 30-4-1975
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Mon Apr 18, 2016 2:02 pm
30 tháng 4 toàn tập
Babui (Danlambao)
30 tháng 4 gồm chuyện dài nhiều tập Tập đổi tiền, màn giảo hoạt đầu tiên Tiền xương máu đồng bào thành giấy lộn Sau đêm dài ác mộng phỏng Miền Nam
Tập cải tạo, mang 10 ngày lương thực Sói lừa cừu lao động rất vinh quang Vùi thân xác nơi rừng sâu núi thẳm Vé khứ hồi... đi chẳng thấy đường về!
Tập đánh tư sản, để thành vô sản Không thua gì Điện Biên Phủ trên không Như trời giáng, ụp vô nhà đóng chốt Hốt bạc vàng châu báu của trời cho
Tập kinh tế mới, giao nhà lên rẫy Làm vượn người tự hái lượm mà ăn Đau bệnh có lá rừng là thần dược Không cần đến trường nghé vẫn thành trâu
Tập cấm chợ ngăn sông, thời tem phiếu Chốt dạ dày xét lý lịch nồi cơm Sống vất vưởng vật vờ như ma đói Nghe loa phường uống nước lã cầm hơi
Tập còn đảng còn mình, còn bóc lột Đố ai bằng tư bản đỏ hôm nay Tài sản cướp cùng của chìm của nổi Xây cơ đồ vượt phủ chúa cung vua
Tập... Cận Bình, tình đồng chí môi răng Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc Đảng hồ đồ là tên lính đánh thuê Sau thống nhất về Thành Đô hội ngộ
Xin đừng quên tập cuối, tập tầm vông Đảng chư hầu từ tay không thành có Còn nhân dân từ tay có thành không
18.04.2016
Babui danlambaovn.blogspot.com
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Fri Apr 22, 2016 12:19 am
. Bài thơ của một thi nhân Miền Bắc
Cảm Tạ Miền Nam
Đã từ lâu, tôi có điều muốn nói Với Miền Nam, miền đất mới thân quen Một lời cảm ơn tha thiết chân tình Của Miền Bắc, xứ ngàn năm văn vật.
Tôi còn nhớ sau cái ngày “thống nhất” Tôi đã vào một xứ sở thần tiên Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền Cơm áo no lành, con người hạnh phúc.
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục Mở mắt to nhìn nửa nước anh em Mà đảng bảo là bị lũ nguỵ quyền Áp bức, đoạ đày, đói ăn, khát uống.
Trước mắt tôi, một Miền Nam sinh động Đất nước con người dân chủ tự do Tôi đã khóc ròng đứng giữa thủ đô Giận đảng giận đoàn bao năm phỉnh gạt.
Sinh ra lớn lên sau bức màn sắt Tôi chẳng biết gì ngoài bác, đảng “kính yêu” Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều Con người nói năng như là chim vẹt.
Mở miệng ra là: “Nhờ ơn bác đảng Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh Đuốc soi đường chủ nghĩa Mac Lenin Tiến nhanh tiến mạnh lên thiên đường vô sản.”
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng Xã hội thụt lùi người kéo thay trâu Cuộc sống xuống thang tính bằng tem phiếu Nhân phẩm con người chẳng khác bèo dâu.
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh Biết được nhân quyền, tự do dân chủ Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình.
Cảm tạ Miền Nam khai đường chỉ lối Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng Của Hùng Vương, quốc tổ giống Rồng Tiên Chớ không là Cac Mac và Le nin ngoại tộc.
Cảm tạ Miền Nam mở lòng khai sáng Đưa tôi hội nhập cùng thế giới năm châu Mà trước đây tôi có biết gì đâu Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
Cảm tạ Miền Nam đã một thời làm chiến sĩ Chống lại Cộng nô cuồng vọng xâm lăng Hầu giúp cả nước thoát bầy ác quỷ Dù không thành công cũng đã thành nhân.
Phan Huy Hanoi
Được sửa bởi NTcalman ngày Thu Apr 26, 2018 1:55 pm; sửa lần 1.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Wed Apr 05, 2017 6:20 pm
GỬI HƯƠNG LINH TỬ SĨ KHỐI TÌNH CHUNG
Buổi tàn xuân gửi đôi dòng tưởng tiếc Thay hương lòng thắp muộn chốn viễn phương Tôi: lưu vong, đang lữ thứ dặm trường Bạn: miên viễn, ngày đêm ôm đất Mẹ.
Lửa tim hồng của một một thời son trẻ Vẫn bừng bừng dẫu bóng xế thời gian Trải hy vọng nối nửa vòng trái đất Gom ánh quang chiếu rạng lối quay về.
Gảy gánh tang bồng, tan mùa cung kiếm Mang nỗi nhục thân suốt kiếp đọa đày Tôi ở phương này xa xôi trời biển Nhớ bạn, thương quê, buồn đọng mắt cay.
Bạn nghìn thu ôm màu Cờ, sắc Áo Hiển linh trong hùng sử rất liệt oanh Tôi còn mãi bôn ba trong mưa bão Của phù vân và hiện thực mong manh.
Cánh thiên di còn nặng mang thề hứa Suốt đời còn nặng nợ với sơn khê Lời tâm nguyện từ dạo còn khói lửa Nay thành câu hoài vọng lúc nhớ quê!
Những trăn trở mang dấu hằn thương tích Chập chùng theo bóng sắc buổi tà huy Nhớ bạn xưa, nhớ quá lúc xuân thì! Đành treo chén quan san trong... nhật ký!
Tôi: một mảnh đời trôi ngoài vạn lý Bạn: thiên thu hòa tiếng gọi muôn trùng Nâng một cánh hoa lòng màu chung thủy Gửi hương linh TỬ SĨ khối tình chung.
HUY VĂN
(Để nhớ toàn thể anh linh Tử Sĩ một thời là Đồng Đội và Chiến Hữu BĐQ của tôi hiện còn an nghỉ đâu đó trên quê hương và trong vùng đất mang tên " Thương Tiếc ")
.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Thu Apr 13, 2017 12:02 am
Tháng Tư, Bật Khóc
Tháng Tư, trời rụng đầy mây chết Thiết giáp rung nòng, đốt không gian Xích sắt gầm vang lời tiễn biệt Giã từ đời chiến sĩ ngang tàng
Tháng Tư, người tử tù khinh bạc Nhìn thẳng quân thù, miệng hô vang: “Ta ngã, hồn đầu thai kiếp khác Trở về, Sát Cộng, cứu dân oan”.
Tháng Tư, đứa trẻ mồ côi mẹ Ngước mặt nhìn trời, khóc khô ran Đôi mắt bồ câu không còn lệ Xác ai banh ngực, máu tuôn tràn
Tháng Tư, thiếu nữ hồn trinh trắng Đại Lộ Kinh Hoàng tan xác em Trái tim bung giữa đường phơi nắng Chiếc áo bà ba bùn lấm lem.
Tháng Tư, kẻ Ác cười điệu quỷ Làm cạn giòng sông chẩy đục lờ Trời đất, cỏ cây cùng biến dị Giang sơn bỗng nứt vỡ chơ vơ.
Tháng Tư, bật khóc như thơ trẻ Chiến sĩ buông gươm, ngựa cúi đầu Hồn ta chợt thấy òa mưa lệ Tưởng thấy lời ai dưới huyệt sâu.
Chu Tất Tiến, 2017 .
Được sửa bởi NTcalman ngày Thu Apr 26, 2018 1:53 pm; sửa lần 1.
NTcalman
Posts : 614 Join date : 13/03/2012
Tiêu đề: Re: TẬP THƠ THÁNG TƯ ĐEN Thu Apr 26, 2018 1:45 pm
Tháng Tư: Lạc lối giữa quê hương Lê Hải Lăng (Danlambao)
Tôi đi giữa phố Sài Gòn nắng đổ Lòng đếm lòng bốn mươi ba tháng tư đen Mất hết rồi Hòn Ngọc Viễn Đông Đảng đã vô đây đốt cháy trái lòng Thiêu rụi từng buồng tim lá phổi Có những con đường tráo trở đổi tên Lủng lẳng khẩu hiệu cờ máu giăng giăng Đồng bào tôi lây lất giữa địa ngục đỏ cơ hàn Đảng cứ phân lô chia phần cao ốc Xã hội xoay cuồng như cơn gió lốc Bò vàng bò xanh lọc cọc chạy đầy đường Chủ nghĩa độc tài đầy rẫy bất lương Công lý, nhân quyền là con số không to tướng Sài Gòn lắm kẻ đói ăn nhưng nhiều đài tượng
*
Tôi đi giữa trời mưa Hà Nội Nghe tiếng gọi dân oan Hòa quyện côn trùng kêu than đêm vắng Nếu phải chi đời không có đảng Không có khỉ vượn lên ngôi Ăn trốc ngồi trên Nói dối Ác độc Lừa lọc lưu manh Áp bức khủng bố dân lành Đảng tạo ra bức tranh lạc hậu Cấu kết với giặc Bán từng thước đất, biển quê huơng
Tôi đi từ phố xá xuống thôn làng Trong lòng chế độ côn đồ Chế độ bỏ tù người bảo vệ môi trường Chế độ dùng luật rừng giết người chống họa diệt vong Tôi đi giữa lòng nhà nước cai trị phi nhân Đi một bước nặng tình quê một bước Trời đau thương chất ngất tận cõi lòng Có phải tôi đang đứng giữa quê hương Nỗi buồn mất biển giăng giăng Giặc nội xâm nằm trong lòng đảng trị Đồng bào tôi bị trói tay bịt mồm mất trí Bốn mươi ba năm quằn quại dưới gót giày Thân thể mẹ Việt như kẻ ăn mày Rách từng manh áo đói chết phơi thây Đảng mặc sức làm giàu xây lâu đài trên xác
Tôi đi giữa ban ngày như trời tối Lạc lối đi về Chỉ thấy để đảng lo đảng no Đảng chường cái mặt mo rước giặc.